← Ch.1889 | Ch.1891 → |
Loại lực lượng bất tử này đúng là cực kỳ đáng sợ, nếu không có Sở Mộ, bọn họ hoàn toàn không phải đối thủ của chúng, cho dù thực lực mạnh hơn cũng không làm gì được đối phương, cuối cùng còn bị hao tổn tới chết.
- Lại chết hết!
Toàn thân Tri Thế run rẩy, hắn cũng không biết bất tử hoàng vệ tồn tại, nhưng bất tử hoàng vệ xuất hiện làm hắn nhìn thấy hi vọng tạật lớn, hiện tại hi vọng tan vỡ.
Mười tám bất tử hoàng vệ ẩn chứa bất tử chi lực tích lũy từ mấy ngàn năm qua, số lượng cực lớn, cho dù yên diệt kiếm ý có thể phá hủy và tiêu diệt cũng cần thời gian nhất định mới được.
Bởi vậy khi thân thể mười tám bất tử hoàng vệ bị chém vỡ, qua một thời gian ngắn còn có dấu hiệu khép lại, bởi vì yên diệt kiếm ý không ngừng phá hư bất tử chi lực của đối phương, bản thân cũng không ngừng tiêu hao, nếu chỉ dựa vào một đạo yên diệt kiếm ý, cho dù cường đại kinh nhân nhưng không thể tiêu diệt toàn bộ bất tử chi lực đối phương tích lũy suốt mấy ngàn năm qua.
Sở Mộ suy nghĩ một chút, nếu muốn triệt để tiêu diệt bất tử hoàng vệ, trừ phi yên diệt kiếm ý tiêu hao không còn, lại khôi phục lại vài chục lần mới có thể làm được.
Bất tử hoàng vệ cường đại và quỷ dị, thập phần khó chơi, nhưng đối với Sở Mộ mà nói không coi vào đâu, cho nên hắn không có khả năng lãng phí yên diệt kiếm ý với chúng, trừ yên diệt kiếm ý ra vẫn còn các biện pháp khác đối phó bọn chúng.
Mọi người lập tức hành động chém đám bất tử hoàng vệ thành nhiều khối nhỏ, sau khi phân biệt đánh nát và thu vào trong không gian giới chỉ khác nhau.
Trong không gian giới chỉ là không gian yên tĩnh, không có không khí, không có nguyên khí, không thể tồn trữ vật còn sống, đám bất tử hoàng vệ bị thu vào bên trong.
Sau khi đánh huyết nhục của đám bất tử hoàng vệ thành mấy trăm phần và thu vào trong các không gian giới chỉ khác nhau, cho dù bọn chúng có thể khỏi hẳn, có thể nói không chết nhưng không thể đột phá không gian giới chỉ.
Sau đó vì bảo hiểm, Không Lưu phá vỡ từng đạo vết nứt không gian sau đó ném vào bên trong không gian loạn lưu, mấy trăm không gian giới chỉ phân biệt bay vào mấy trăm không gian loạn lưu khác nhau.
Phải biết rằng trong vết nứt không gian có phạm vi vô biên vô hạn, hơn nữa tràn ngập không gian loạn lưu, một khi tiến vào trong đó sẽ triệt để mất đi phương hướng, huống chi còn không gian giới chỉ không có trí tuệ gì, có khả năng sẽ bị hư hao trong không gian loạn lưu, cũng có khả năng tiến vào thế giới khác.
Tóm lại chỉ cần huyết nhục của bất tử hoàng vệ không tụ tập một chỗ, bọn chúng sẽ không khôi phục lại.
...
Trong mật thất bế quan của hoàng đình, nơi này là trung tâm của thần sơn, phong cấm trùng trùng điệp điệp, nó ngăn cách tất cả khí tức, bởi vậy người bên ngoài không thể cảm nhận được khí tức chấn động của người đang bế quan, người trong mật thất bế quan cũng không cảm nhận được tình hình bên ngoài.
Đột nhiên mật thất bế quan sáng lên, Chiến Vương ngồi bên trong, trước mặt hắn có một loại lực lượng đang xuyên qua bao tay kim loại, lúc này lực lượng dung nhập vào bao tay đen kịt, hào quang bộc phát và bao phủ hai tay của Chiến Vương.
Cảm nhận lực lượng ẩn chứa bên trong, Chiến Vương cất tiếng cười to.
Thực lực tới tầng thứ của hắn muốn tăng lên đã cực kỳ khó khăn, phải biết rằng hắn đạt tới tam luyện cao giai hai ba mươi năm, cũng chỉ tăng lên một chút mà thôi, tăng lên không tính rõ ràng, lần đi vào trong Táng Ma Đại Uyên đạt được bao tay, hơn nữa sau khi luyện hóa còn gia tăng thực lực, lực công kích của hắn tăng lên không ít.
- Tối thiểu có lực công kích tam luyện cao giai đỉnh phong.
Chiến Vương tính toán thực lực của mình.
- Nếu có thể đạt được bí pháp của Sở Mộ, thực lực của ta còn cường đại hơn.
Tốn thời gian hơn nửa năm, rốt cuộc Chiến Vương cũng luyện hóa bao tay, bao tay là linh khí thượng phẩm, tên là Ma Vân Thủ, là vũ khí của cường giả ma đạo thời thượng cổ, may mắn không bị phá hư, uy lực kinh người.
Nếu đã luyện hóa Ma Vân Thủ, hắn cũng nên xuất quan.
Sau khi Chiến Vương rời khỏi mật thất bế quan, hắn lập tức cảm giác không đúng, trong không khí tràn ngập khí tức làm người ta bất an, hoàn toàn không giống trước khi hắn bế quan, sắc mặt Chiến Vương ngưng trọng.
Thần hồn chi lực bao phủ hoàng đình, sắc mặt Chiến Vương vô cùng khó coi.
Hắn "Nhìn thấy" cung điện sụp đổ khắp nơi, hoàn toàn biến thành một đám phế tích, cũng "Nhìn thấy" đám người Sở Mộ đang đứng sừng sững trên phế tích.
- Sở Mộ, thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa ngươi lại vào.
Giọng nói của Chiến Vương tràn ngập lửa giận giống như núi lửa phun trào, một thân khí tức khủng bố phóng thẳng lên trời.
Sát cơ và lửa giận phóng thích không giữ lại, trong nháy mắt rót lực lượng vào Ma Vân Thủ, Chiến Vương xuất hiện trước mặt đám người Sở Mộ và đánh một quyền vào người Sở Mộ.
Một quyền này có thể nứt vỡ núi cao, có uy lực tam luyện cao giai đỉnh phong, cũng phát huy lực lượng vô cùng tinh tế, hư không không thể thừa nhận uy áp của một quyền này nên vỡ vụn, trực tiếp nứt vỡ và uốn cong rất lớn.
Một quyền này cua Chiến Vương chỉ nhằm vào Sở Mộ, bởi vì hắn biết rõ Sở Mộ mới thật sự là địch nhân, mấy kẻ khác chỉ là con sâu cái kiến, cho dù khí tức của hai người trong đó đạt tới tam luyện nhưng chỉ là tam luyện sơ giai mà thôi, tam luyện sơ giai trong mắt hắn không khác gì con sâu cái kiến bao nhiêu.
Cho dù không có bị nhằm vào nhưng khí tức của quyền này làm bọn họ cảm thấy áp lực, loại khí tức này như núi cao áp xuống, làm bọn họ không thể nhúc nhích, thực lực khủng bố của Chiến Vương làm bọn họ khiếp sợ.
Ngay cả Sở Mộ cũng cảm thấy áp lực trước một quyền này.
Một quyền tam luyện cao giai đỉnh phong có uy lực khủng bố, dễ dàng đánh nát cả ngọn núi.
Kiếm Vực Biến!
Vạn chân phá ngục kính!
Huyết Ngục Phần Thiên!
Yên diệt linh kiếm!
Trảm Đạo kiếm thức!
Kiếm Vực Biến tăng phúc gấp mười lần, vạn chân phá ngục kính gấp tăng phúc gấp mười lần, thành tựu Ma Linh Thể cấp thấp, Huyết Ngục Phần Thiên thiêu đốt ba thành tinh huyết tăng lên gấp mười lần, yên diệt kiếm ý cùng yên diệt linh kiếm phối hợp với nhau, uy lực của Trảm Đạo kiếm thức đạt tới trình độ kinh người, một kiếm chém xuống không có gì có thể ngăn cản.
Kiếm quang chém tới, không gian bị chém vỡ, Chiến Vương đấm một quyền giống như ma long xuất uyên.
Va chạm, tiếng nổ mạnh không thể tưởng tượng nổi, Sở Mộ rót yên diệt kiếm ý vào kiếm quang đánh trúng đầu của ma long, thế như chẻ tre, không thể chống cự, từ đầu tới đuôi đã cắt qua đầu ma long kia, kiếm quang lăng lệ ác liệt bay thẳng vào người Chiến Vương.
*****
Chiến Vương cũng giật mình khi đối mặt với kiếm này, cho dù thế nào hắn cũng không ngờ sau khi luyện hóa Ma Vân Thủ, có được thực lực tam luyện cao giai đỉnh phong nhưng thực lực Sở Mộ lại tăng lên mạnh như thế.
Hơn nữa trong kiếm quang này ẩn chứa khí tức chấn động làm Chiến Vương run rẩy, căn bản không dám ngạnh kháng.
- Ve sầu thoát xác!
Chiến Vương thi triển bí pháp, hắn dùng trường bào thay thế bản thân, trường bào bị kiếm quang chém vỡ, bản thân hắn bình an vô sự xuất hiện tại nơi khác, trên người mặc một bộ chiến giáp, hào quang màu xám mang theo phong cách trầm trọng cổ xưa xuất hiện, áo giáp này có lực phòng ngự kinh người, là Chiến Vương Giáp.
Mặc Chiến Vương Giáp, lực phòng ngự đạt tới linh khí trung phẩm đỉnh phong, tay mang Ma Vân Thủ, lực công kích đạt tới linh khí thượng phẩm, năng lực chiến đấu của Chiến Vương tăng lên lần nữa.
Việc này còn chưa đủ, bằng thực lực như vậy không thể chém giết Sở Mộ, đối mặt địch nhân như Sở Mộ, Chiến Vương rất rõ ràng, phải dùng thực lực tuyệt đối giết hắn, không thể lưu cho hắn chút sinh cơ, nếu không một khi hắn đào thoát và ẩn nấp, qua một thời gian ngắn hắn sẽ mạnh hơn trước rất nhiều.
Đây không phải suy đoán, cũng không phải nói nhảm, mà là sự thật, sự thật chứng minh nhiều lần.
Chiến Vương lấy hoàng lệnh ra, ý định triệu hoán trấn đình hoàng vệ liên thủ với mình, từ đó chém giết Sở Mộ.
Đáng tiếc không có đáp lại.
- Ngươi đang liên lạc với mười tám tên đánh không chết sao?
Nhìn thấy động tác của Chiến Vương, Sở Mộ cười hỏi, nụ cười kia làm nội tâm Chiến Vương chấn động, sắc mặt đại biến, trực giác nói cho hắn không tốt, quả nhiên Sở Mộ nói một câu làm hắn như rơi vào vực sâu vô tận.
- Mười tám gia hỏa đó bị ta phân thây sau đó ném vào vết nứt không gian khác nhau, nếu như ngươi có đầy đủ năng lực vẫn có thể thu thập bọn chúng trở về, cố gắng còn có thể cứu được đấy.
Bất tử hoàng vệ thật sự khó chơi, nguyên thần và huyết nhục cùng với áo giáp của chúng dung làm một thể, bởi vậy căn bản không thể diệt sát nguyên thần của chúng, có thể nói thực giết không chết, nhưng giết không chết cũng không phải không thể đối phó.
Sắc mặt Chiến Vương tái nhợt, mười tám bất tử hoàng vệ chính là lực lượng bí mật của hoàng đình, là tồn tại thủ hộ hoàng đình, thực lực cường đại lại không chết nên thập phần khó chơi, hơn nữa một khi bọn họ liên thủ bố trí chiến trận sẽ có uy lực kinh người, đủ để chống lại cường giả tứ luyện.
Vì sao mười tám bất tử hoàng vệ thất bại, còn bị phanh thây lưu vong, chẳng lẽ Sở Mộ có thực lực tứ luyện?
Kỳ thật Chiến Vương cũng không biết mười tám bất tử hoàng vệ còn không kịp tạo thành chiến trận đã bị Sở Mộ công kích, chiến trận do mười tám bất tử hoàng vệ tổ kiến mới có thể phát huy uy lực cường đại, ngay từ đầu Sở Mộ phế bỏ ba tên đã làm phá hư kế hoạch tổ kiến chiến trận.
Kết cục cuối cùng là phân thây lưu vong.
Mất đi mười tám bất tử hoàng vệ trợ giúp, Chiến Vương cũng không thể làm gì, chỉ có thể dựa vào chính mình.
- Chí Tôn Chiến Ma thân!
Hít sâu một hơi, Chiến Vương giận dữ hét lớn, vô số thiên địa nguyên khí hội tụ lại tạo thành hư không phong bạo, nguyên khí rót vào người Chiến Vương, thân thể Chiến Vương không ngừng bành trướng.
Hư không phong bạo cực mạnh quét qua đám người Phong Vô Ngân, ngay cả Sở Mộ cũng hơi bị ảnh hưởng, không thể không ổn định bản thân nhưng không thể tiến tới gần Chiến Vương.
Rất nhanh, phong bạo biến mất và Chiến Vương xuất hiện.
Thân thể to lớn sừng sững giữa không trung, tỏa ra khí tức áp bách nặng nề.
Chiến Vương từ bộ dạng vốn có biến lớn hơn trước, biến thành một tiểu cự nhân cao ba trượng, Chiến Vương giáp và Ma Vân Thủ cũng biến lớn theo, đây là một trong những năng lực của linh khí, làn da không bị Chiến Vương giáp che chắn có màu ngâm đen, nhìn rất nặng nề, lực phòng ngự chắc chắn rất mạnh.
Mỗi một khối cơ bắp đều nhô lên giống như sắt thép đúc thành, nhìn hắn không mập mạp, trong cơ thể tràn ngập sức bật kinh người, là lực lượng cùng tốc độ kết hợp hoàn mỹ.
Chí Tôn Chiến Ma thân!
Đây là một trong những bí pháp Chiến Vương nắm giữ, thi triển ra làm thân thể bành trướng, biến thành một tiểu cự nhân, tản mát khí tức cường đại hơn, cảm giác áp bách càng mãnh liệt, chẳng những vẻ ngoài biến hóa, bên trong cũng biến hóa, lực lượng bạo tăng, tốc độ và linh mẫn tăng lên trên phạm vi nhất định, hơn nữa làn da màu ngâm đen giống như làm bằng đồng, có được lực phòng ngự vô cùng khủng khiếp, năng lực tự lành của hắn được cường hóa rất nhiều.
Nói ngắn lại, một khi thi triển bí pháp Chí Tôn Chiến Ma thân, các năng lực của Chiến Vương đều được tăng cường, kỳ thật thực lực tăng lên gấp mười lần, từ tam luyện cao giai tăng lên tam luyện đỉnh phong, được sự trợ giúp của Ma Vân Thủ nên lực công kích còn siêu việt tam luyện cực hạn, tiếp cận nửa bước tứ luyện.
Tăng lên thật lớn đã giúp Chiến Vương có thêm tin tưởng.
- Sở Mộ, hôm nay là tử kỳ của ngươi.
Chiến Vương tức giận nói ra, dưới Chí Tôn Chiến Ma thân đã giúp giọng nói của hắn hùng hồn và lớn hơn, hắn nói như tiếng chuông từ thái cổ vọng về, tràn ngập cảm giác áp bách đáng sợ.
Lực lượng cường đại không gì sánh kịp tràn ngập thân thể Chiến Vương, không khí chung quanh không thể thừa nhận. Chúng bị áp bách và sinh ra gợn sóng, không ngừng khuếch tán ra chung quanh.
- Thương Long Phá!
Chiến Vương xiết chặc nắm tay như cối xay của mình, khí tức vô cùng đáng sợ vô tập trung Sở Mộ, Sở Mộ có cảm giác hít thở không thông.
Nắm tay, thu thế giống như dây cung kéo căng, lúc đánh ra ngoài như giao long xuất biển, tiếng không khí rít gào có thể xé rách cả không gian.
Một quyền này mang theo uy lực tiếp cận nửa bước tứ luyện.
Thực lực Sở Mộ cường đại nhưng đối mặt với một quyền của đối phương lại sinh ra cảm giác không thể chống cự.
Bí pháp Kiếm Thần Hàng Lâm!
Mũi nhọn tăng lên gấp trăm lần, thực lực Sở Mộ tăng vọt đạt tới tiếp cận tứ luyện.
Kiếm quang chém thẳng vào đầu giao long đang lao tới, sau khi chém vỡ giao long liền tấn công Chiến Vương.
Hai tay Chiến Vương hợp lại, khí lưu khủng bố bộc phát, hắn kẹp lấy một kiếm khủng bố của Sở Mộ, hai tay vô cùng vững chắc giống như thái cổ thần sơn. Trong lúc nhất thời làm kiếm của Sở Mộ dừng lại, không thể rút trở về.
Nhưng đừng quên Sở Mộ vẫn còn thanh kiếm khác.
Vĩnh hằng linh kiếm trực tiếp thi triển Trảm Đạo kiếm thức, một kiếm chém xuống, kiếm quang quá nhanh, Chiến Vương căn bản không thể tránh né, chỉ có thể dùng thân thể chống cự.
*****
Chiến Vương giáp là linh khí trung phẩm đỉnh phong cũng không thể hoàn toàn phòng ngự vĩnh hằng linh kiếm, sau khi bị phá vỡ, mũi kiếm của vĩnh hằng linh kiếm chém lên làn da màu ngăm đen của Chiến Vương, không ngờ vừa chém vào làn da lại có âm thanh kim loại vang lên, không chỉ không trảm phá, nhiều lắm chỉ lưu lại vết ngấn màu bạc mà thôi.
Chiến Vương quá sợ hãi, vội vàng buông hai tay ra, hắn lập tức đẩy mạnh về phía trước, nhìn như chậm chạp nhưng kì thực thế đại lực chìm giống như đẩy một ngọn thái cổ thần sơn về phía trước, âm thanh ầm ầm rung động hư không, sắc mặt đám người Phong Vô Ngân biến hóa, chỉ có thể tránh lui ra xa, nếu không cảm giác áp bách từ cuộc chiến cũng đủ ép bọn họ hít thở không thông.
Lực lượng khủng bố như thé, Chiến Vương đã phát hiện lực lượng Chí Tôn Chiến Ma Thân vô cùng đầy đủ, hư không dưới lòng bàn tay của hắn giống như vách tường cứng rắn bị đẩy về phía Sở Mộ, Sở Mộ không thể không lui ra phía sau.
Cho dù một kiếm kia không thể phá vỡ phòng ngự của Chiến Vương, đó là bởi vì Chiến Vương Giáp ngăn cản lực công kích rất lớn, khi bị chém vào làn da, Chiến Vương cảm giác đau đớn, kiếm ý đáng sợ mang theo đủ loại lực lượng xuyên thấu qua da và tạo thành tổn thương cơ bắp, cho dù không nặng nhưng Chiến Vương hiểu Sở Mộ hoàn toàn có năng lực gây tổn thương lên Chí Tôn Chiến Ma Thân.
Dù sao một kiếm kia bị Chiến Vương Giáp ngăn cản một phần rất lớn, Chí Tôn Chiến Ma Thân mới có thể ngăn cản nổi, trong tình huống không có Chiến Vương Giáp, chỉ sợ Chí Tôn Chiến Ma Thân sẽ bị phá vỡ.
Sở Mộ lui ra phía sau một đoạn, thân ảnh hắn biến mất, tàn ảnh lưu lại bị đánh nát, chân thân xuất hiện sau lưng Chiến Vương và song kiếm thi triển Thiên Địa Thập Tự Trảm.
Kiếm quang thập tự chói mắt mang theo lực lượng của vĩnh hằng kiếm ý cùng yên diệt kiếm ý, nó phá vỡ Chiến Vương Giáp và Chiến Vương Chí Tôn Chiến Ma Thân, sau lưng Chiến Vương lưu lại vết thương hình thập tự đáng sợ, lực lượng khủng bố không ngừng phá hư thân thể Chiến Vương.
Chiến Vương rống to một tiếng, cơ bắp toàn thân nhúc nhích, lực lượng Chí Tôn Chiến Ma Thân chạy khắp cơ bắp toàn thân, không ngừng trùng kích và ý đồ ngăn cản lực lượng của Sở Mộ, đồng thời Chiến Vương quay người, hai tay của hắn giống như cối xay thịt tấn công Sở Mộ.
Hai tay của hắn mang Ma Vân Thủ, đây là ma khí thời đại thượng cổ đủ sánh ngang linh khí thượng phẩm, cho dù là linh kiếm của Sở Mộ cũng khó phá vỡ.
Ý thức chiến dấu của Chiến Vương rất mạnh, phản ứng vô cùng nhanh chóng, trực tiếp đánh nát thân ảnh Sở Mộ, đáng tiếc chỉ đánh nát tàn ảnh, thời khắc mấu chốt Sở Mộ sử dụng Kiếm Khí Lưu Ảnh né tránh.
Dường như Chiến Vương nắm được cơ hội, hắn lập tức thi triển công kích như cuồng phong sậu vũ, thân thể của hắn lớn tới ba trượng giống như tiểu cự nhân, tốc độ và linh hoạt của hắn không giảm chút nào, trái lại còn tăng lên một chút, lại phối hợp thêm kỹ xảo chiến đấu tinh xảo, một thân thực lực bị phát huy vô cùng tinh tế.
Chiến Vương được phong là Chiến Vương, đó là vì công nhận thiên phú chiến đấu của hắn vô cùng xuất sắc.
Chiến Vương cố sức ngăn cản thương thế và triển khai công kích vô cùng cuồng bạo, chỉ cần chém giết Sở Mộ, hắn mới thể ngăn cản và xua tan lực lượng đang phá hư trong thân thể.
Chiến Vương đã buông tha phòng ngự nên vô cùng đáng sợ, thực tế gương mặt khi thi triển Chí Tôn Chiến Ma Thân chẳng khác gì vũ khí hình người, hai đấm hai biến thành lợi khí đáng sợ, lúc oanh kích cũng làm hư không sụp đổ.
Lập tức tiến lên, Chiến Vương vươn ngón tay điểm tới.
Vô Địch Chỉ, Thiên Oanh!
Một chỉ phá vỡ bầu trời.
Uy lực một chỉ này hoàn toàn đạt tới nửa bước tứ luyện, uy lực của nó cực kỳ đáng sợ.
Đối mặt với thế công như cuồng phong bạo vũ của Chiến Vương tấn công, tiết tấu của Sở Mộ không bị rối loạn chút nào, hắn vẫn phòng ngự và chờ đợi thời cơ phản kích, Chiến Vương thi triển Vô Địch Chỉ Thiên Oanh chính là thời cơ phản kích tốt nhất.
Uy lực của Thiên Oanh thập phần đáng sợ, đạt tới nửa bước tứ luyện, hơn nữa còn ẩn chứa lực lượng phá thiên, một khi bị đánh trúng, không chỉ thừa nhận lực lượng nửa bước tứ luyện, cũng phải thừa nhận lực lượng phá thiên.
Sở Mộ sẽ không bị đánh trúng.
Thi triển Lục Đạo kiếm thức, sáu vòng xoáy đen kịt chồng lên nhau chống cự Thiên Oanh tấn công, Sở Mộ dùng thực lực nửa bước tứ luyện thi triển Lục Đạo kiếm thức cho nên hoàn toàn có thể ngăn cản Thiên Oanh.
Nắm lấy thời cơ xuất hiện tức thì, Sở Mộ phản kích.
Kiếm thế lăng lệ ác liệt tới mức tận cùng chém xuống không ngớt không dứt, nó giống như nước lũ bao phủ chung quanh, nó dẫn Chiến Vương vào trong, Chiến Vương như cá rơi vào trong lưới và không thể giãy dụa, cũng không thể thoát ly.
Luận lực lượng tuyệt đối, Sở Mộ hiện tại không kém gì Chiến Vương, thậm chí còn muốn hơn một chút, luận kỹ xảo chiến đấu, Sở Mộ vượt xa Chiến Vương.
Trong tình huống so sánh lực lượng, tốc độ, kỹ xảo, , Chiến Vương không phải đối thủ của Sở Mộ.
Dưới song kiếm, Chiến Vương bị áp chế, hắn không ngừng bị thương, Chiến Vương giáp nghiền nát, trên người trúng nhiều vết kiếm, lực lượng đáng sợ xâm nhập vào thân thể và tiến hành phá hư Chí Tôn Chiến Ma Thân.
Tuy Chí Tôn Chiến Ma Thân cường đại, nếu bị thương vô cùng nghiêm trọng cũng không thể tiếp tục chống đỡ, đến lúc đó khôi phục nguyên trạng, hắn sẽ bị chém giết.
Chiến Vương không muốn chết.
- Vô Địch Chỉ, Địa Liệt!
- Vô Địch Chỉ, Thiên Oanh!
Chiến Vương bất chấp giá nào, hai tay của hắn thi triển hai chiêu Vô Địch Chỉ, một chiêu Địa Liệt, một chiêu Thiên Oanh, hai chiêu đồng thời bay về phía Sở Mộ, hơi ngăn cản thế công của Sở Mộ một chút, mà Chiến Vương nắm được cơ hội thi triển chỉ thứ ba.
Chiến Vương duỗi ngón tay út ra, trên đầu ngón tay ẩn chứa lực lượng vô cùng đáng sợ hội tụ vào ngón tay út, khi tức đáng sợ bộc phát giống như lực lượng tử vong, lực lượng này có thể làm sinh cơ nhạt nhòa.
- Vô Địch Chỉ, Nhân Diệt!
Một chỉ Nhân Diệt, tịch diệt thiên địa, diệt sạch sinh linh, diệt sạch tất cả sinh cơ, thiên địa vạn vật đều diệt sạch dưới một chỉ này.
Vào lúc thi triển chiêu này, sắc mặt Chiến Vương tái nhợt không bình thường, đôi mắt vô cùng mệt mỏi, thân thể không ngừng lắc lư, cũng khó duy trì Chí Tôn Chiến Ma thân, hắn tiêu hao rất nhiều lực lượng trong một chỉ vừa rồi.
*****
Uy lực của một chỉ này vô cùng đáng sợ, một chỉ này tiêu diệt thiên diệt, diệt tuyệt sinh cơ, không thể ngăn cản mảy may, Sở Mộ cũng cảm giác được một thân sinh cơ của mình đang trôi qua thật nhanh, loại trôi qua này không phải tiêu hao sinh cơ, mà là một loại trực tiếp trôi qua khô kiệt, là trôi qua không thể khôi phục, cho dù hiện tại không phải rất nhanh nhưng Sở Mộ lại rất rõ ràng, một khi bị đánh trúng, tốc độ sinh cơ trôi qua sẽ rất nhanh.
Thi triển Lục Đạo kiếm thức cũng không thể ngăn cản chút nào, dưới uy lực của một chỉ này, sáu vòng xoáy đen kịt run rẩy và có dấu hiệu nứt vỡ, may mắn Sở Mộ gia trì vĩnh hằng kiếm ý vào trong cho nên mới có thể chống cự một hai, đáng tiếc không thể chống cự quá lâu.
Thời đại Thánh Hoàng Bất Tử Thánh Hoàng tiếng tăm lừng lẫy, hắn là tồn tại đỉnh cấp trong Thánh Hoàng, rất nhiều người nghe tên của hắn liền biến sắc, căn bản không muốn đối địch.
Nghĩ lại xem, đối mặt một kẻ địch giết không chết có phải đau đầu lắm không, một khi là địch, lại không giết chết đối phương, cuối cùng còn bị đối phương hao tổn tới chết, đây là chuyện thê thảm cỡ nào.
Bất Tử Thánh Hoàng trừ bất tử chi lực kinh người ra, hắn còn có các thủ đoạn khác, Bất Tử Thánh Hoàng có mười đại tuyệt học, bất tử chi lực xếp hạng thứ nhất, mà Vô Địch Chỉ là một trong mười đại tuyệt học do Bất Tử Thánh Hoàng nắm giữ.
Vô Địch Chỉ, đệ nhất Địa Liệt, người tu hành chỉ này có thể hủy diệt đại địa, đệ nhị chỉ Thiên Oanh, nắm giữ lực lượng phá thiên, có sụp đổ thương khung, đệ tam chỉ, đây là tinh túy của Vô Địch Chỉ, cũng là sát chiêu chính thức của Vô Địch Chỉ, uy lực của nó hơn xa Địa Liệt và Thiên Oanh.
Nhân Diệt, nắm giữ lực lượng giết người, nó ẩn chứa lực lượng tịch mịch, đó là tử vong chi lực.
Tử vong chi lực không bằng yên diệt chi lực nhưng đồng cấp với hủy diệt chi lực, thập phần đáng sợ, hơn nữa Nhân Diệt sở hữu tử vong chi lực khác với tử vong chi lực bình thường.
Vô Địch Chỉ Nhân Diệt cần nghịch chuyển sinh cơ bản thân chuyển hóa thành tử vong chi lực thuần túy, nói cách khác lực phá hoại của nó chỉ kém vĩnh hằng chi lực yên diệt chi lực nửa cấp mà thôi, Chiến Vương thi triển một chỉ này cũng không thể duy trì Chí Tôn Chiến Ma Thân, tiêu hao sinh cơ thật lớn, sắc mặt tái nhợt, tinh khí thần uể oải, hai bên tóc mai trắng như tuyết.
Một chỉ này tiêu hao một nửa sinh cơ bản thân.
Chiến Vương thi triển một chỉ này vì muốn tìm đường sống trong cõi chết, không thành công thif thành nhân.
Kỳ thật một chỉ này phối hợp với tử vong chi lực mới có thể phát huy uy lực lớn nhất, tổn thương lên bản thân cũng không rõ ràng như vậy. Đáng tiếc Chiến Vương không đạt được truyền thừa Bất Tử Thần Công của Bất Tử Thánh Hoàng.
Sở Mộ cảm nhận được lực lượng vô cùng đáng sợ đánh tới, Lục Đạo kiếm thức chèo chống được vài hô hấp liền tan vỡ, một chỉ này tiêu hao một nửa sinh cơ của Chiến Vương nên cực kỳ khủng bố, Lục Đạo kiếm thức của Sở Mộ chỉ là một chiêu bình thường. Lực lượng cả hai chênh lệch nhau rất lớn.
Nhưng Lục Đạo kiếm thức thật sự ngăn cản Nhân Diệt vài giây, từ đó tranh thủ được thời gian giúp Sở Mộ ứng phó.
Yên diệt linh kiếm giơ lên cao cao, trên bầu trời mây đen cuồn cuộn, lôi đình từng hồi, lôi điện như thương long gào thét.
Lôi quang chiếu sáng thiên địa, chiếu sáng thân ảnh Sở Mộ, hắn giống như tồn tại từ tuyên cổ, thân ảnh như vĩnh hằng bất hủ.
Giơ kiếm lên, lôi quang vô cùng chói mắt, bầu trời bộc phát khí tức thẩm phán chúng sinh.
Kiếm thức này tên là Đại Thiên Uy.
Dù Chiến Vương nghĩ thế nào cũng không nghĩ ra chính mình dùng toàn lực thi triển Nhân Diệt, thậm chí uy lực của một chỉ này có thể tiêu diệt cường giả nửa bước tứ luyện, cho dù là cường giả tứ luyện chính thức cũng cảm thấy uy hiếp lớn lao, Sở Mộ lại có thể dùng một kiếm phòng ngự, thậm chí còn chống lại.
Thời gian mấy giây với cường giả là quá dài.
Có lẽ một chỉ Nhân Diệt phối hợp tử vong chi lực vô cùng đáng sợ nhưng chỉ tương đối mà thôi, so với lực lượng Sở Mộ nắm giữ chân chính, yên diệt chi lực và vĩnh hằng chi lực đều cao cấp hơn tử vong chi lực, trong lịch sử thế giới Thâm Lam, cho dù là thời đại thượng cổ huy hoàng nhất cũng chưa từng xuất hiện qua, chính bởi vì như thế Bất Tử Thánh Hoàng mới làm người ta sợ hãi.
Dĩ vãng không có, không có nghĩa là về sau không có.
Phẩm chất lực lượng chênh lệch, cho dù có bị số lượng đánh bại cũng có thể ngăn cản một hai, một ít thời gian này đủ giúp Sở Mộ ứng phó.
- Phong Thần chi quang!
Vì bảo đảm một kiếm này đắc thủ, Sở Mộ vận dụng Phong Thần chi quang đánh trúng Chiến Vương.
Đại Thiên Uy kiếm thức chém xuống, kiếm quang đáng sợ mang theo thiên đạo chi lôi đánh trúng thân thể Chiến Vương, Chiêu Vương tiêu hao gần như toàn bộ lực lượng và một nửa sinh cơ, còn bị Phong Thần chi quang đánh trúng cho nên hắn không có lực né tránh.
Tiếng nổ mạnh vang lên thân thể Chiến Vương bị đánh trúng, ngay sau đó một cái đầu lâu bay lên cao..
Không phải uy lực Đại Thiên Uy không đủ, mà là Sở Mộ cố ý lực khống chế lượng chỉ đánh nát thân thể Chiến Vương, lưu lại đầu lâu, thậm chí nguyên thần của đối phương cũng không hư hao gì, bởi vì Sở Mộ còn muốn thi triển bí pháp sưu hồn Chiến Vương, hắn muốn từ trí nhớ của Chiến Vương tìm hiểu về hoàng đình và cửu vương còn lại.
Chiến Vương là một trong thập vương của hoàng đình, giết chết Chiến Vương vẫn còn chín người khác, bọn họ sẽ không từ bỏ ý đồ.
Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng.
Sở Mộ vươn tay cầm đầu lâu Chiến Vương, hắn lại gia trì một đạo vĩnh hằng kiếm ý trấn áp nguyên thần của Chiến Vương, hắn không thể tự bạo cho nên bị Sở Mộ bắt giữ.
Không gian giới chỉ của Chiến Vương cũng rơi vào trong tay Sở Mộ.
- Đi!
Không chút do dự, Sở Mộ gọi đám người Phong Vô Ngân rời khỏi thần sơn của hoàng đình.
Bất tử hoàng vệ bị lưu vong, Chiến Vương thân vẫn, thần sơn của hoàng đình bị phá hư trắng trợn, lúc này đã không còn những địch nhân khác, tuy đám người Sở Mộ biết rõ hoàng đình trừ Chiến Vương còn có chín người khác, một Chiến Vương đã lợi hại như thế, nếu như chín người còn lại cùng xuất hiện, đám người Sở Mộ chắc chắn không phải đối thủ, lựa chọn rời đi là chính xác nhất.
Đương nhiên hiện tại rời đi là rút lui chiến lược.
...
- Chiến Vương đại nhân đều chết, có lẽ chín người còn lại sẽ xuất quan.
Tri Thế đang ẩn nấp vô cùng khiếp sợ, hắn nói thầm một câu, bản thân hắn không phải cao tầng của hoàng đình nhưng hắn là nhân tài tinh thông suy tính chi đạo, bao nhiêu vẫn biết rõ một ít.
*****
Bình thường thập vương không liên hệ gì với nhau, nhưng nếu là có một vương vẫn lạc sẽ làm chín người khác có cảm ứng và xuất quan.
Nhưng thân thể Chiến Vương bị nghiền nát, linh hồn vẫn tồn tại nên không tính là vẫn lạc, chín người khác vẫn chưa biết tin tức.
...
Chuyện xảy ra tại thần sơn của hoàng đình, trừ đám người Sở Mộ và Tri Thế biết ra, cũng không còn có người khác biết được, nhưng đây chỉ là tạm thời, bởi vì phong câm của thần sơn hoàng đình đã mất, hoàng đình bộc lộ ra ngoài, sớm muộn gì cũng có người phát hiện, tiếp theo sẽ tới hoàng đình điều tra.
Đám người Sở Mộ rời đi thật nhanh, bọn họ lựa chọn đại bản doanh tạm thời là một động phủ nằm trong núi cao, thập phần bí mật, khó có thể tìm được.
- Sở Mộ, giết ta, các ngươi sẽ phải chết!
Đầu lâu Chiến Vương bị Sở Mộ cầm trong tay, cho dù bị vĩnh hằng kiếm ý trấn áp không thể tự bạo nhưng hắn vẫn có thể nói chuyện.
- Chúng ta có chết hay không, không phải chuyện ngươi nên cân nhắc.
Sở Mộ đáp một câu làm Chiến Vương nghẹn lời, hắn không biết phản bác như thế nào, qua thật lâu hắn mới lên tiếng.
- Sở Mộ, hoàng đình thập vương, thực lực của ta chỉ có thể đứng ở vị trí thứ bảy, một khi ta tử vong, chín người còn lại sẽ có cảm ứng, bọn họ cũng biết các ngươi giết ta, đến lúc đó ngươi chạy lên trời xuống đất cũng không thoát.
- Đó là chuyện của ta!
Sở Mộ nói ra, hắn căn bản không sợ Chiến Vương uy hiếp, bởi vì uy hiếp cũng không dùng được, cho dù có mang Bất Tử Thánh Hoàng ra uy hiếp cũng không có kết quả.
Bởi vì Sở Mộ và hoàng đình khai chiến tới bây giờ, hắn lưu vong mười tám bất tử hoàng vệ, phá hư cung điện hoàng đình gần như không còn, đánh nát thân thể Chiến Vương, tất cả những chuyện này đã kết xuống thù hận không chết không thôi với hoàng đình, cho dù hiện tại bỏ qua Chiến Vương, kết quả cũng không cải biến được việc gì.
Chiến Vương cũng hiểu điểm này cho nên sau khi nói hai câu, thấy Sở Mộ không nhúc nhích cho nên im miệng, bất quá, hắn vẫn suy đoán Sở Mộ sẽ làm gì mình, chỉ cần không giết chết mình, dựa vào bổn sự của hắn có thể chạy ra tìm đường sống, đến lúc đó đúc lại thân thể cũng không phải là không được, luôn luôn có cơ hội đông sơn tái khởi.
Sau đó hắn hiểu rõ mình gặp phải vận mệnh như thế nào.
Sở Mộ điều tức xong, sau khi tinh khí thần đạt tới đỉnh phong liền thi triển bí pháp sưu hồn.
Chiến Vương cảm giác linh hồn của mình bị dao găm cắm vào, dao găm không ngừng cắt xé, cảm giác đau đớn và thống khổ không thuộc về con người, hắn lại không thể hô to, gương mặt tái nhợt và vặn vẹo giống như ác quỷ.
Linh hồn đau đớn là thống khổ lớn nhất, là thống khổ khó thừa nhận nhất, hết lần này tới lần khác hắn không thể hôn mê, chỉ có thể thừa nhận.
Chiến Vương có thể khẳng định, cho dù đánh nát thân thể đau đớn cũng không bằng một phần mười thống khổ linh hồn.
Chiến Vương thừa nhận thống khổ không thuộc về mình, Sở Mộ cũng thừa nhận một ít thống khổ, đương nhiên kém xa Chiến Vương quá nhiều.
Chiến Vương là cường giả sống lâu mấy ngàn năm, kinh nghiệm vô cùng phong phú, trí nhớ chi khổng lồ khó có thể tưởng tượng, Sở Mộ thi triển bí pháp sưu hồn tìm kiếm trí nhớ của Chiến Vương khác với lần trước, chỉ cần tìm được vị trí tổng bộ hoàng đình là được, hắn lại muốn tìm ra thứ hữu dụng cho mình trong trí nhớ của Chiến Vương, Sở Mộ không ngừng điều tra, thời gian càng dài, áp lực linh hồn cần thừa nhận càng lớn.
Linh hồn hắn khác người thường, càng cường đại càng đúng như vậy, nhưng tiếp nhận trí nhớ khổng lồ trùng kích, cảm giác đau đớn và thống khổ này làm sắc mặt hắn tái nhợt.
Đám người Phong Vô Ngân vô cùng lo lắng đứng nhìn Sở Mộ.
Theo thời gian trôi qua, sắc mặt Sở Mộ càng ngày càng tái nhợt, cơ bắp trên mặt run rẩy, là run rẩy trong tiềm thức, không bị Sở Mộ khống chế, qua nửa canh giờ, một canh giờ, hai canh giờ qua đi nhưng Sở Mộ không dừng lại, bởi vì hắn tìm được rất nhiều thứ trong trí nhớ của Chiến Vương.
Trải qua ba canh giờ, Sở Mộ kiên trì không nổi nên kết thúc, nhưng trí nhớ Chiến Vương vẫn chưa điều tra toàn bộ, còn lại một phần nhưng không có biện pháp, tiếp tục nữa sẽ làm linh hồn Sở Mộ không chịu nổi, đến lúc đó sẽ có ảnh hưởng bất lợi, Chiến Vương đang hấp hối.
Động phủ trong lòng núi, bàn tay Sở Mộ chấn động nhẹ nhàng, hắn bóp vỡ đầu lâu Chiến Vương, ý thức của Chiến Vương đánh tán loạn, chỉ lưu lại mỗi nguyên thần.
Cho dù Sở Mộ không động thủ giết chết Chiến Vương, Chiến Vương bị sưu hồn tàn phá linh hồn cũng sống không bao lâu, cuối cùng nguyên thần sụp đổ mà chết, còn không bằng Sở Mộ động thủ bảo vệ nguyên thần, từ đó đề thăng thiên lỗi.
Tiện tay chấn vỡ đầu lâu Chiến Vương, lại thu nguyên thần vào, Sở Mộ vội vàng ngồi xếp bằng khôi phục tinh khí thần của mình.
Lúc này đã qua vài ngày, vừa mới khôi phục hoàn tất, dù sao không chỉ tiêu hao tinh khí thần, còn có lực lượng linh hồn cần một ít thời gian khôi phục.
Vài ngày sau, Sở Mộ hoàn toàn khôi phục, hắn bắt đầu tìm hiểu trí nhớ của Chiến Vương, lúc sưu hồn, Sở Mộ chỉ xem sơ qua mà thôi, cảm giác hữu dụng mới ghi chép lại và tồn trữ trong óc của chính mình, bởi vậy hắn không có thời gian tìm hiểu, hiện tại là lúc đọc trí nhớ.
Hắn chi trí nhớ trong linh hồn của Chiến Vương làm mầy phần.
Bộ phận thứ nhất là tin tức của hoàng đình, trong đầu Chiến Vương có quá nhiều tin tức hoàng đình, Sở Mộ chỉ có thể lấy được một phần nhỏ, nếu không hắn không thể thừa nhận.
Bộ phận thứ hai chính là Vô Địch Chỉ, Sở Mộ rất cảm thấy hứng thú.
Bộ phận thứ ba vượt qua ngoài dự kiến của Sở Mộ, hắn mừng rỡ với thu hoạch này.
- Các vị huynh trưởng, ta từ trí nhớ Chiến Vương tìm được ba loại tin tức.
Sở Mộ tìm đọc xong sau đó nói với mọi người.
- Đầu tiên là tin tức về hoàng đình, có một điểm chúng ta tính sai, vị trí chúng ta phá hủy lúc trước không phải tổng bộ của hoàng đình.
Nghe Sở Mộ nói thế, đám người bọn họ cực kỳ kinh hãi.
Nơi bọn họ phá hủy không phải tổng bộ hoàng đình, như vậy độ đả kích hoàng đình không lớn.
- Nói cho đúng, hoàng đình cũng không có tổng bộ chính thức, nó có tới mười tổng bộ như thế.
Sở Mộ giải thích:
- Hoàng đình có thập vương, mỗi một vương giả đều có tổng bộ hoàng đình của mình, không, bọn họ gọi là vương bộ, nơi chúng ta phá hủy chính là vương bộ của Chiến Vương.
Mọi người nghe xong mới hiểu ra, sắc mặt ngưng trọng.
Một vương bộ của Chiến Vương đã có lực lượng cường đại như thế, các vương bộ khác chắc chắn có thực lực không kém, thậm chí càng cường đại hơn.
← Ch. 1889 | Ch. 1891 → |