← Ch.1895 | Ch.1897 → |
Trong nháy mắt hai trăm năm mươi sáu nguyên thần mệnh đăng dập tắt, thời gian hơn kém nhau chừng mười giây. Điều này nói rõ hai trăm năm mươi sáu Cấm Thần Vệ tử vong cùng một thời điểm, biến cố này lập tức kinh động nguyên lão của Thiên tộc.
Sắc mặt các nguyên lão ngưng trọng.
Cùng một thời gian, hai trăm năm mươi sáu tên Cấm Thần Vệ tử vong cùng một lúc, đây là đả kích lớn với Thiên tộc, từ xưa đến nay, cũng chỉ xảy ra tử vong lớn như vậy trong thời đại thượng cổ mà thôi.
Hai trăm năm mươi sáu tên Cấm Thần Vệ, đó là hơn một nửa số lượng Thiên Tộc Cấm Thần Vệ.
- Rốt cuộc là ai giết bọn họ?
Một nguyên lão đằng đằng sát khí.
Bọn họ cũng không liên hệ hung thủ với Sở Mộ, dù sao mấy năm trước Sở Mộ còn bị một Cấm Thần Vệ nhị luyện của Thiên tộc uổi giết, cho dù qua mấy năm, thực lực có tăng lên cũng không thể nhanh như vậy, phải biết rằng hai trăm năm mươi sáu Cấm Thần Vệ có hai mươi sáu Cấm Thần Vệ tam luyện, một người trong đó là tam luyện cực hạn.
Thiên Tộc tam luyện cực hạn, trong tình huống bình thường còn mạnh hơn Nhân tộc tam luyện cực hạn vài phần.
Bọn họ suy đoán hung thủ là một đám người, một đám cường giả tuyệt thế, cũng không phải một người.
- Thiên Cơ, suy tính là người nào dám đối địch với Thiên tộc chúng ta.
Mượn nhờ Thiên Cơ tháp suy tính vẫn mơ hồ, bị che đậy, bởi vì Sở Mộ có được Phong Thần la bàn.
- Nếu hung thủ là một người, giết chết trăm năm mươi sáu Cấm Thần Vệ của tộc ta tất nhiên sẽ trúng Thiên Sát Chú, Thiên Cơ, dùng Thiên Sát Chú suy tính đi.
Một nguyên lão đưa ra giả thuyết.
Thiên Cơ dùng Thiên Sát Chú suy tính, kết quả suy tính làm nguyên lão Thiên tộc khiếp sợ.
Không ngờ hung thủ là một người, hơn nữa còn là người bọn họ biết rõ.
Sở Mộ!
- Không có khả năng!
Một nguyên lão hoảng sợ nói ra.
Bọn họ biết rõ thực lực Sở Mộ, mấy năm trước còn chưa tới nhị luyện, cho dù tăng mạnh thì hôm nay đạt tới nhị luyện đã không tồi lắm rồi, làm sao có thể giết chết hai trăm năm mươi sáu Cấm Thần Vệ.
Nhưng sự thật là sự thật, Thiên Sát Chú sẽ không giả.
Thiên Sát Chú xuất hiện trên người Sở Mộ, nói rõ Sở Mộ có thể trong thời gian ngắn giết hơn một trăm Thiên Tộc Cấm Thần Vệ.
- Người này phát triển quá nhanh.
- Xem ra lão phu phải ra tay rồi!
Một nguyên lão nói ra, trên người hắn có khí tức kinh khủng, khí tức tuyệt đối vượt qua tứ luyện.
Thánh Tôn!
Trong Thiên Tộc, thực lực ngoài tứ luyện cao giai sẽ có tư cách trở thành nguyên lão, nhưng người mạnh nhất trong nguyên lão chính là Thánh Tôn, hơn nữa không chỉ có một.
Thánh Tôn của Thiên tộc muốn đích thân ra tay, cùng lúc đó chín vương giả của hoàng đình cũng truy tra ra người giết Chiến Vương chính là Sở Mộ, kể cả ân oán giữa Sở Mộ cùng Chiến Vương cùng những sự tích của Sở Mộ đều được tìm ra.
Chín vương giả hứng thú về đủ sự tích của Sở Mộ, quật khởi trong vài chục năm ngắn ngủi, bọn họ vô cùng hứng thú với Sở Mộ.
- Đúng là người thú vị, ta càng ngày càng hứng thú với hắn.
Tà Vương cười tà, hắn muốn ra tay với Sở Mộ.
Không chỉ có Tà Vương muốn đích thân ra tay, tám người khác cũng lên đường.
Thù của Chiến Vương nhất định phải báo, mặc kệ Sở Mộ là người nào cũng vậy.
Sở Mộ cũng không biết Thiên Tộc Thánh Tôn xuất động, bởi vì hắn mà hoàng đình cửu vương dẫn theo thủ hạ tới tìm hắn.
Sở Mộ không biết nhưng hắn bị việc trước mặt làm kinh sợ.
Hắn đang bế quan tìm hiểu Vô Địch Chỉ, đột nhiên cảm giác không gian tùy thân chấn động, hắn xem xét là bốn viên Thâm Lam Thần Châu đang tỏa sáng.
Thâm Lam Thần Châu tỏa sáng, đây là chuyện chưa từng có, ít nhất từ khi Sở Mộ đạt được chúng đến bây giờ chưa từng xuất hiện qua, bởi vậy Sở Mộ tạm thời buông tu luyện, hắn chuyên tâm quan sát bốn viên Thâm Lam Thần Châu.
Hào quang của chúng càng lúc càng sáng.
- Đây là báo trước điều gì?
Sở Mộ nhướng mày, hắn nói thầm mình hiểu Thâm Lam Thần Châu không nhiều, căn bản cũng không biết tình huống là gì.
Cũng giống Sở Mộ, vào lúc này ở các nơi khác nhau, tại thành Vân Trung Thiên, ví dụ như trong mấy người hoàng đình cửu vương, chỉ cần có được Thâm Lam Thần Châu sẽ phát hiện biến hóa.
Thâm Lam Thần Châu biến hóa làm Thiên tộc cùng hoàng đình cửu vương tạm thời buông hành động nhắm vào Sở Mộ, so sánh với Sở Mộ, Thâm Lam Thần Châu càng quan trọng hơn vài lần.
Mười tám viên Thâm Lam Thần Châu đều xuất hiện, chúng tỏa ra hào quang sáng ngời, cuối cùng bắn thẳng lên bầu trời.
Lúc này bầu trời xuất hiện biến hóa kinh người.
Mười tám đạo hào quang thâm thúy từ các nơi khác nhau trong thế giới Thâm Lam bắn lên bầu trời, mây trắng bị xua tan, bầu trời màu xanh lam thay thế.
Lúc mười tám đạo hào quang hội tụ với nhau, hào quang khuếch tán, hào quang biến thành trong suốt và xuất hiện vài cảnh sắc.
Đó là nơi non xanh nước biếc giống như thế ngoại đào viên, không ai biết đó là nơi nào.
Cảnh tượng như vậy duy trì trong ba giây, Sở Mộ và rất nhiều người đều ghi nhớ trong đầu, sợ xảy ra sai lầm nên không bỏ qua tất cả chi tiết nhỏ nào.
Người không có Thâm Lam Thần Châu đều nhìn thấy cảnh tượng này, người trong thế giới Thâm Lam, chỉ cần không bị che khuấtt tầm mắt, ngẫng đầu nhìn lên sẽ phát hiện tình cảnh trên bầu trời, chỉ có một ít người biết rõ.
Tin tức vô cùng quan trọng, bất cứ thù hận nào cũng bị buông xuống, tranh đoạt lợi ích cũng dừng lại, không có gì quan trọng bằng biến hóa trên bầu trời.
Cảnh tượng trên bầu trời không ngừng biến mất, hào quang của Thâm Lam Thần Châu nội liễm, nó khôi phục bộ dáng ban đầu.
Sở Mộ khẽ vươn tay thu bốn viên Thâm Lam Thần Châu và suy nghĩ.
- Đó là nơi nào?
- Thâm Lam Thần Châu biến hóa, nó đang báo trước cái gì?
Hai vấn đề này quanh quẩn trong đầu Sở Mộ, cũng quanh quẩn trong đầu người có được Thâm Lam Thần Châu.
- Chẳng lẽ nơi thần châu xuất hiện chính là trung tâm thế giới Thâm Lam, thế giới chi linh?
Vừa nghĩ tới điểm này, hắn hít thở dồn dập.
Mục đích đi vào thế giới Thâm Lam làm cái gì?
Cho dù trải qua vô số lần đấu sinh tử, trải qua rất nhiều chuyện nhưng Sở Mộ không quên mục đích hắn đi vào thế giới Thâm Lam là tăng thực lực của mình lên, sau đó là hoàn thành nhiệm vụ, hiện tại hắn cũng nhìn thấy hi vọng.
Hắn cho rằng phải thu thập mười tám viên Thâm Lam Thần Châu mới có thể, không nghĩ tới lại xuất hiện biến hóa này, nếu không mình cũng không biết cần tới khi nào mới có thể thu thập mười tám viên Thâm Lam Thần Châu, có lẽ cả này cũng làm không được, dù sao Thâm Lam Thần Châu có thể ở bất cứ nơi nào.
← Ch. 1895 | Ch. 1897 → |