Vay nóng Homecredit

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0190

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0190: Cường cường va chạm
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Shopee


Mỗi người đều nói có trò hay để xem. Thực lực Hoàng Phủ Cuồng đặc biệt cường đại. Uy danh hiển hách đã lâu. Sở Mộ là nhân tài siêu cấp mới xuất hiện lại khiến người ta có cảm giác kinh diễm.

Quyết chiến giữa hai người này, chắc chắn là va chạm cường cường.

Rất nhiều người đều chờ mong, hận không thể khiến trận quyết chiến lập tức diễn ra.

Thời gian như nước chảy. Nhoáng cái, liền đến ngày quyết chiến.

Ngoại đài đấu kiếm Bách Sự Đường gần như bị vây chật như nêm cối. Trong hơn dặm đều có người, đặc biệt náo nhiệt.

Ngoại trừ học viên mới, học viên cũ bình thường ra, ngay cả người trước một trăm trên Thiết Kiếm Bảng đều đến.

- Nhìn kìa. Đó là thứ hạng thứ mười Lý Trường Sinh.

Tiếng kêu kinh ngạc vang lên. Mọi người đều quay đầu nhìn lại.

- Còn có thứ tám Đoạn Thanh Hải.

- Ta thấy được, thứ hạng sáu Lục Mai.

- Hạng thứ tư Hoàng Phủ Phi Yến.

- Quá đặc sắc. Cho dù không thể nhìn thấy Sở Mộ và Hoàng Phủ Cuồng chiến đấu, chỉ cần nhìn thấy đám người bọn họ, ta cũng cảm thấy thỏa mãn.

- Ngươi ngốc. Nếu như không có Sở Mộ và Hoàng Phủ Cuồng quyết chiến, những người bọn họ sẽ không xuất hiện.

- Đó là thứ hạng ba Âu Dương Thành Nghiệp, thứ hạng hai Tần Tích, còn có người đứng đầu Hoàng Phủ Thắng Long. Không nghĩ tới ba người bọn họ cũng xuất hiện.

Trong tiếng bàn luận náo nhiệt, Sở Mộ đến nơi này. Hoàng Phủ Cuồng tất nhiên cũng đến nơi này.

Chỉ có điều, trận quyết chiến đầu tiên cũng không phải là của hai người bọn họ, mà là trận giữa Tạ Đông Hoa và Đinh Thuần. Hai bên giao chiến, kiếm thuật va chạm, ý cảnh giao tiếp, đặc biệt kịch liệt. Mọi người không kịp nhìn.

Cuối cùng, Tạ Đông Hoa thắng hiểm Đinh Thuần, thu được quyền ở tại Kiếm Lâu số 64. Đinh Thuần mất đi Kiếm Lâu độc lập để ở, hoặc là tháng sau bỏ ra giá trị nhất định khiêu chiến Tạ Đông Hoa, hoặc là chờ ba tháng sau tham gia chiến hạng Tiểu Kiếm Tháp.

Tiếp đến trận thứ hai, là Hàn Ngạo khiêu chiến Vạn thả lỏng, cuối cùng, Hàn Ngạo bị vạn thả lỏng đánh bại, chỉ có thể tiếp tục ở tại trong Kiếm Lâu 29. Về phần thời gian sử dụng Thánh Địa Tu Luyện, Hàn Ngạo cùng vạn thả lỏng giống nhau.

- Hoàng Phủ Cuồng, Sở Mộ lên đài.

Chấp sự Bách Sự Đường lớn tiếng tuyên bố. Nhất thời, trong lòng mỗi người dều sôi trào, tâm tình tăng vọt.

- Ha ha ha ha...

Một tiếng cười điên cuồng kinh động cửu thiên vang lên. Ngay sau đó, một bóng người phóng lên cao. Khí tức lạnh thấu xương, khí thế hùng hậu bá đạo kinh người, bắn thẳng đến trên khoảng không của đài đấu kiếm, su đó mới hạ xuống.

Nhất cử nhất động của hắn cảm giác tràn ngập lực lượng. Thời khắc rơi xuống đất, phát ra một tiếng động vang dội. Toàn bộ đài đấu kiếm hình như cũng khẽ chấn động.

- Sở Mộ, bắt đầu.

Hoàng Phủ Cuồng cầm kiếm mang theo vỏ, vung lên, giống như cuốn theo phong vân. Khoảng không chấn động. Hắn đưa kiếm chỉ về phía trong đám người. Khí thế ngưng luyện ép thẳng tới, gần như khiến người ta hít thở không thông. Lực âm thanh xuyên qua rất mạnh. Tiếng chấn động kim loại vang lên leng keng khiến thân thể người ta không tự chủ được chấn động.

Trong đám người, một bóng người phóng lên cao, ở giữa không trung chợt chuyển hướng, giống như gió mạnh thổi về phía đài đấu kiếm, thoải mái hạ xuống đất.

- Thân pháp không tệ. Cũng không biết kiếm thuật thế nào?

Hoàng Phủ Cuồng cười to nói, trọng kiếm mang theo cả vỏ chỉ vào Sở Mộ. Khí thế cát bay đá chạy đập vào mặt, lớn tiếng doạ người.

- Ngươi rất nhanh sẽ biết thôi.

Sở Mộ thản nhiên đáp lại. Khí tức bản thân hắn ngưng luyện, không sợ hãi, không bị ảnh hưởng chút nào.

Hoàng Phủ Cuồng người cũng như tên, thân hình cường tráng cao lớn, cao hơn Sở Mộ nửa cái đầu. Gương mặt có ba phần càn rỡ, khiến hắn nhìn qua cực kỳ đại khí dũng cảm dương cương. Trong ánh mắt bễ nghễ lại mang theo một sự cuồng ngạo phát ra từ trong lòng, phát ra từ trong xương cốt. Đây trời sinh, không phải là này sau dưỡng thành.

Loại điên cuồng này đã sớm dung nhập xương tủy, hình thành khí độ đặc biệt của hắn.

Hoàng Phủ Cuồng cuồng ngạo, là căn cứ vào thực lực và nội tình của bản thân. Đó là một loại khí độ thật sự, không phải giả vờ.

Kiếm giả bình thường, đối mặt với loại khí thế này của Hoàng Phủ Cuồng, đã sớm yếu hơn trước ba phần. Một khi xuất kiếm, khí thế yếu hơn, hoàn toàn không phải là đối thủ.

Nhưng Sở Mộ lại có vẻ phong khinh vân đạm, để mặc khí thế Hoàng Phủ Cuồng trùng kích. Tất cả đều hóa giải ở trong vô hình, khiến cho Hoàng Phủ Cuồng coi trọng.

- Có chút bản lĩnh.

Tần Tích gật đầu. Nàng là một mỹ nhân, nhưng không có nửa phần nhu nhược, trái lại mang theo vài phần khí phách mà chỉ nam nhi mới có, tràn ngập sự hấp dẫn khác thường.

- Không có bản lĩnh, làm sao thu được vị trí thứ năm.

Âu Dương Thành Nghiệp chắp hai tay sau lưng, vẻ mặt lạnh nhạt nói. Trông hắn có chút cảm giác cao cao tại thượng.

Hoàng Phủ Thắng Long tính tình trầm mặc ít nói. Hắn không nói gì. Nhưng hắn vừa đứng đó, không có động tĩnh gì, cũng sẽ không bị người khác quên lãng. Bởi vì trên người hắn có một loại đại thế cuồn cuộn không ngừng bất tận.

- Nếu như hắn có thể đánh bại người cao to, ta sẽ ra tay.

Hoàng Phủ Phi Yến hì hì cười, thân thể nhỏ nhắn xinh xắn cùng tính cách tương đối hoạt bát khiến người ta cảm giác nàng giống như tiểu hài tử chưa trưởng thành. Nhưng nếu ai xem nàng là tiểu hài tử, người đó tuyệt đối sẽ hối hận.

- Một học viên mới, may mắn thu được thứ năm danh đã tưởng mình chọc thủng trời. Còn vọng tưởng đánh bại Hoàng Phủ Cuồng.

Đoạn Thanh Hải lạnh lùng cười, nói.

- Đúng vậy, Hoàng Phủ Cuồng duy trì ở hang thứ năm đã chín tháng. Tuy rằng chín tháng này hắn cũng không tham dự chiến hạng Tiểu Kiếm Tháp, nhưng thực lực của hắn nhất định đã tăng hơn nhiều so với chín tháng trước.

Lý Trường Sinh gật đầu chậm rãi nói:

- Sở Mộ học viên mới này có thể thu được hạng thứ năm, thực lực của hắn nhiều lắm tương đương với Hoàng Phủ Cuồng chín tháng trước, căn bản cũng không phải là đối thủ của Hoàng Phủ Cuồng hiện tại.

- Ngươi khiến cho ta coi trọng. Cho nên, ta sẽ không hạ thủ lưu tình.

Hoàng Phủ Cuồng nhếch miệng cười, lộ ra một hàng răng trắng. Hai mắt hắn sáng quắc, khí thế trở nên càng bá đạo hơn.

- Xuất kiếm.

Sở Mộ thản nhiên nói, chậm rãi rút thanh giả Thanh Phong Kiếm ra.

- Được.

Hoàng Phủ Cuồng quát to một tiếng, giống như long trời lở đất, sau đó rút kiếm ra. Trọng kiếm trăm cân rút ra. Trong chớp mắt, tiếng ma sát chói tai khiến toàn thân người ta nổi hết da gà.

Kiếm của hắn có chiều dài một thước ba, chuôi kiếm ba mươi cm mũi kiếm một thước. So với những thanh kiếm bình thường dài hơn. Toàn thân kiếm tối đen, dày hai ngón tay. Phản ứng đầu tiên khi người ta nhìn thấy, khiến người ta có cảm giác áp bức của phong quang cùng lực lượng.

Trọng kiếm ra khỏi vỏ, vận chuyển một kiếm chém về trước ra. Không khí phát ra tiếng nổ mạnh đầy đáng sợ, khiến da đầu tê dại. Không khí dường như bị bổ ra, bị đè ép ngưng luyện dẫn dắt lao về phía Sở Mộ, phát ra âm thanh phụt phụt.

Loại khí áp này đủ để lập tức công kích nghiền nát hán tráng bình thường thành máu và thịt.

*****

Sở Mộ một kiếm đâm ra. Trong mắt mọi người chỉ thấy hiện lên một tia thanh mang. Tiếp theo âm thanh vèo. Khí áp của Hoàng Phủ Cuồng bị một kiếm đánh tan, hóa thành gió mát thổi đi.

Tiếng rít gào vang lên, giống như mãnh thú gầm vang. Hai tay Hoàng Phủ Cuồng cầm kiếm, đi từng bước lên phía trước. Khí tức đáng sợ nhất thời xông tuôn đến.

Hai mắt bắn ra tinh quang lợi hại. Hắn vận dụng kiếm. Trọng kiếm màu đen hung hãn đâm ra. Tiếng gào thét vang lên. Kiếm ảnh màu đen rót vào không khí, khiến không khí nhất thời bị lực lượng đáng sợ đẩy mạnh, giống như một ngọn núi nghiền ép về phía Sở Mộ.

- Vỡ!

Sở Mộ xuất kiếm, không thấy tay, chỉ có mấy đạo kiếm quang lóe lên, gần như cũng trong lúc đó, điểm ở khắp nơi trên không khí. Nhất thời, không khí giốn như ngọn núi cao một lầ nữa tan vỡ.

Sở Mộ tiện tay vẽ ra một kiếm. Gió mát nhộn nhạo, thổi tới. Bên trong ẩn chứa khí tức sắc bén rét lạnh khiến ánh mắt mọi người liền sáng ngời.

- Phá!

Hoàng Phủ Cuồng bật ra một lời, khí thế kinh người. Trọng kiếm màu đen trong lúc huy động nghiền nát gió mát, mang theo kiếm ảnh trùng điệp, giống như núi đen phủ xuống, đánh về phía Sở Mộ.

Lực lượng, thuần túy là lực lượng!

Ngay cả kiếm khí chấn động ra, cũng tràn ngập cảm giác lực lượng chí cương chí dương, dường như muốn thuần túy lấy lực lượng công kích tất cả, trấn áp tất cả, nghiền nát tất cả.

Trong nháy mắt, Sở Mộ cảm nhận được áp lực lớn lao. Loại lực lượng này nặng nề khiến hắn hít thở có chút khó khăn.

Không thể tránh khỏi, hai kiếm va chạm.

Leng keng.

Tiếng động nổ vang khiến hai lỗ tai người ta bị ù đi.

Tia lửa chói mắt bắn ra. Một lực lượng đè ép đáng sợ bắt đầu khởi động, khiến sắc mặt Sở Mộ thoáng thay đổi. Trong nháy mắt, thanh giả Thanh Phong Kiếm trong nháy mắt uốn cong, mạnh lực bắn ra. Sở Mộ mượn lực bay ngược lại.

Bàn tay hơi buông lỏng, thanh giả Thanh Phong Kiếm ở bàn tay chuyển động. Sử dụng loại pháp môn đặc biệt này, Sở Mộ bắt đầu khởi động giảm lực, một lần nữa nắm chặt giả Thanh Phong Kiếm. Đối với Hoàng Phủ Cuồng, hắn coi trọng tăng lên tới đỉnh điểm.

Hai chân Hoàng Phủ Cuồng liên tục giẫm xuống mặt đất. Đài đấu kiếm bị chấn động phát ra âm thanh ầm ầm. Một loại lực lượng mãnh liệt thuần túy đáng sợ trùng kích, rất giống với một ngọn núi sụp xuống nghiền ép Sở Mộ.

Hai tay vận kiếm, trọng kiếm màu đen đâm về phía trước. Lực lượng đáng sợ xuyên thẳng theo mũi kiếm. Không khí cũng đẩy ra vô số chấn động. Một kiếm như vậy, cho dù là kiếm giả Hóa Khí Cảnh nhập môn bình thường cũng không dám đối mặt.

Không phải là sát chiêu, nhưng uy lực kia đã tới gần sát chiêu cao giai. Ở dưới lực lượng cùng tốc độ liên kết, ở trên trọng kiếm trăm cân bạo phát ra, vô cùng kinh người.

Sở Mộ một kiếm nhẹ nhàng điểm ở trên trọng kiếm màu đen, không đợi lực lượng khác bạo phát, thân hình bay lên, xẹt qua một đường vòng cung, nhanh chóng lách sang bên cạnh, tránh một đòn tuyệt đối mạnh mẽ của Hoàng Phủ Cuồng này.

Trọng kiếm màu đen một đòn thất bại, đánh vào trên không khí. Nhất thời không khí nổ nát vụn vô số. Mơ hồ có thể thấy được một luồng khí nho nhỏ xoáy bắn về phía trước, ra khỏi đài đấu kiếm.

Một học viên cũ sắc mặt đại biến vội vàng vận chuyển kiếm khí thành giáp. Một tiếng động phát ra. Kiếm khí thành giáp bị nghiền nát. Toàn thân hắn lui về phía sau hai bước, sắc mặt trắng bệch, sợ hãi không thôi.

- Ha ha ha ha... Lại tiếp ta một kiếm!

Hoàng Phủ Cuồng một kiếm thất bại, cười một cách điên cuồng. Hắn bỗng nhiên xoay thân thể, hai tay cầm kiếm chém ngang, giống như muốn chém ngang núi cao vậy. Kiếm khí đáng sợ bừng bừng phấn chấn.

Thân hình Sở Mộ vừa rơi xuống đất, nhoáng lên, liền phân hoá ra một huyễn ảnh tránh thoát.

Huyễn ảnh bị đánh nát. Sở Mộ lại xuất hiện ở bên cạnh thân Hoàng Phủ Cuồng, kiếm giống như gió mát.

Một kiếm chống đỡ, Hoàng Phủ Cuồng không lùi mà tiến tới. Trọng kiếm đâm lên. Kiếm quang của Sở Mộ biến đổi. Lực chấn động đẩy trọng kiếm ra có chút, một kiếm đâm thẳng vào gương mặt Hoàng Phủ Cuồng.

Tay trái Hoàng Phủ Cuồng buông chuôi kiếm ra, búng tay về phía kiếm của Sở Mộ. Không ngờ trước mắt nhoáng lên một cái. Ngón tay thất bại. Cảm giác rét lạnh sắc bén lại tập trung. Trong đồng tử hiện ra một tia hàn tinh đâm đến.

Hai mắt run lên, sắc mặt hơi biến hóa. Chân Hoàng Phủ Cuồng nặng nề giẫm mạnh lên trên mặt đất, toàn thân giống như đạn pháo bay ngược. Lần thứ hai, hai tay cầm kiếm vận chuyển, bổ ra từng kiếm khiế giống như khai sơn nứt đá, đan xen chém về phía Sở Mộ.

Sở Mộ một kiếm phá vỡ kiếm khí thứ nhất, lại mượn lực thi triển thân pháp Phong Trung Du xuyên qua những kiếm khí trong đó, giả Thanh Phong Kiếm sắc bén xông ra.

- Chú ý, ta sẽ lấy ra toàn lực.

Hoàng Phủ Cuồng quang minh lỗi lạc, quát.

Nhất thời, từ trên người của hắn dâng lên một chấn động kỳ lạ. Sở Mộ biết, đó là chấn động ý cảnh. Nhưng lại không giống với những ý cảnh mà hắn nắm giữ thậm chí cảm thụ qua.

Đó là một loại chấn động ý cảnh đặc biệt thuần túy, khiến người ta cảm giác một loại lực lượng thật sự nặng nề bạo phát ra. Ngoại trừ lực lượng ra, không có vật gì khác.

Hơn nữa, loại ý cảnh này chấn động còn ở mức độ không thấp, giống như chấp sự Bách Sự Đường nói, ý cảnh đạt tới hai thành chín.

Trong mười hai Thánh Địa Tu Luyện của ngoại phủ, cũng không bất kỳ một Thánh Địa Tu Luyện nào có thể tăng nhanh lĩnh ngộ ý cảnh lực lượng. Từ trên điểm này, Hoàng Phủ Cuồng đã phải tụt lại phía sau những người khác.

Nhưng hắn đã lĩnh ngộ lực lượng được hai thành chín. Phần ngộ tính này có thể nói là kinh người. Từ Kiếm Phong chi lưu của Sở Hà so sánh với hắn, cái gì cũng không phải.

Nếu không phải bởi vì giữa ba thành cùng bốn thành rất khó khăn, rất nhiều người căn bản không có cách nào vượt qua. Cho dù là rất nhiều người ngộ tính cường đại, cũng phải tốn thời gian thật dài mới làm được.

Chính là bởi vì điểm này, Hoàng Phủ Cuồng mới lựa chọn tiếp tục duy trì ở nửa bước Hóa Khí đỉnh phong. Chỉ chờ đến khi ý cảnh lực lượng đủ ba thành lại đột phá. Hắn có tám phần mười khả năng nắm chắc vừa đột phá đến Hóa Khí Cảnh, lực lượng nhất định có thể tăng lên tới bốn thành.

Lúc này, Hoàng Phủ Cuồng không giữ lại chút nào, thi triển ra hai thành chín ý cảnh lực lượng. Lực lượng đáng sợ chấn động giống như núi lửa nham thạch nóng chảy phát ra, hung mãnh cuồn cuộn không gì so sánh nổi. Mọi người ở xung quanh đài đấu kiếm không thể không lui lại. Bởi vì sắc mặt bọn họ đại biến cảm thấy áp lực đặc biệt khó chịu. Ngay cả hít thở cũng trở nên vô cùng khó khăn.

- Ý cảnh đáng sợ!

Trong đáy mắt Sở Mộ hiện lên một tia ngưng trọng, âm thầm nói.

Ý cảnh lực lượng không giống với Phong Chi Ý Cảnh, xem như là một loại ý cảnh tương đối đặc biệt. Ý cảnh đặc biệt, bình thường đều có chỗ độc đáo riêng. Thậm chí có thể càng cường đại hơn so với ý cảnh bình thường.

Nói cách khác, uy lực hai thành chín ý cảnh lực lượng, có thể so sánh với ba thành ý cảnh thường.

- Thực lực như thế, hạng thứ năm, như vậy thực lực bốn gã trước rốt cuộc lại cường hãn tới trình độ nào?


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-2308)