← Ch.1913 | Ch.1915 → |
Cũng là bầu trời màu xám u ám, chỉ là cũng không giống u ám trước đó, mà là màu lam xám. Mặt đất thì màu lam nhạt, lại có màu xám pha tạp, giống như là dệt hoa trên gấm vậy. Liếc nhìn ra xa xa có hư ảnh núi cao, núi cao kia thực sự không phải là núi cao tầm thường, mà là một loại núi cao màu xanh trắng, không ngừng tản mát ra từng đạo khí tức màu trắng như sương, làm cho nhiệt độ trong không khí hạ thấp.
Đệ tứ ngục cũng có thể gọi là Hàn Băng chi ngục.
- Ta có bốn khỏa Thâm Lam thần châu, tam tinh, thất tinh, cửu tinh và thập nhị tinh. Ở đệ tam ngục có thể trực tiếp tiến vào đệ tứ ngục, hiện tại ta đã ở bên trong. Chỉ cần tiến vào đệ thất ngục là có thể dùng Thâm Lam thần châu thất tinh trực tiếp tiến vào đệ bát ngục, lại tiến vào đệ cửu ngục là có thể vận dụng Thâm Lam thần châu cửu tinh tiến vào đệ thập ngục. Mà ở đệ thập nhị ngục cũng có thể lợi dụng Thâm Lam thần châu thập nhị tinh trực tiếp tiến vào đệ thập tam ngục.
Sở Mộ thầm nghĩ.
Thâm Lam thần châu tổng cộng có mười tám khỏa, hắn có được bốn khỏa, hơn nữa còn có thể có một ít người có được Thâm Lam thần châu khác không có tư cách tiến vào Thâm Lam thập bát ngục. Cứ như vậy tính ra, hắn so với những người khác tiến vào Thâm Lam thập bát ngục có ưu thế hết sức rõ ràng. Hắn cảm thấy có lẽ sẽ không có ai có số lượng Thâm Lam thần châu bằng hắn chứ đừng nói là vượt qua hắn.
Ưu thế rõ ràng như vậy khiến cho Sở Mộ có thể nhanh chóng tiến vào thập bát ngục, có thể sớm tìm được thế giới chi linh hơn các cường giả khác.
- Thâm Lam thập bát ngục tương ứng với mười tám khỏa Thâm Lam thần châu. Như vậy trong mười tám ngục này không có chỗ nào là nơi ở của Thế giới chi linh, mà có lẽ là tầng cao hơn, cần tìm đúng phương pháp hoặc là dùng mười tám khỏa Thâm Lam thần châu tiến vào, đó mới là nơi ở chân chính của Thế giới chi linh.
Sở Mộ thầm nghĩ.
- Tuy rằng không biết phải làm thế nào mới được Thế giới chi linh tán thành. Nhưng mà tìm được tới Thế giới chi linh trước chung quy sẽ chiếm được một ít tiên cơ.
- Chỉ là không biết phương pháp từ đệ tứ ngục tiến vào đệ ngũ ngục là gì?
Thầm nghĩ một tiếng, lực lượng thần hồn của Sở Mộ lập tức lan tràn ra, bao trùm bốn phương tám hướng, bao trùm toàn bộ phương viên mười vạn trượng, cẩn thận tìm kiếm.
Chỉ là bởi vì không biết phương pháp cho nên Sở Mộ mới dùng loại biện pháp ngu ngốc này. Trước tiên là thử một lần, trong quá trình thử, tìm kiếm từng chút một, chắc chắn sẽ có lúc tìm ra được gì đó.
Trên không trung đệ tứ ngục, nơi không có cách nào nhìn thấy có một con mắt hiện ra, ánh mắt lạnh lạt nhìn chằm chằm vào thân ảnh Sở Mộ, sau mấy hơi mới biến mất không thấy gì nữa. Mà Sở Mộ cũng không có cảm nhận được gì.
Thâm Lam thế giới.
Sau khi cửu vương của Hoàng Đình xuất quan, chín đại Vương bộ cũng không có che giấu như trước, Hạ Vĩnh Tầm và Không Lưu liên thủ, trước sau chém giết toàn bộ người trong Vương Bộ của Kim Cương vương, Thanh Vương, Quỷ Vương. đồng thời còn chém giết toàn bộ những người trong Hoàng Đình khác.
Tam đại vương bộ này bị phá hủy, Bất Tử hoàng vệ trấn thủ đương nhiên không thể ngồi yên không để ý tới, tất cả đều ra tay.
Bất Tử Hoàng vệ của Tam đại vương bộ thực lực không kém, nhưng mà so với Bất Tử Hoàng vệ trong Vương bộ Chiến Vương vẫn kém hơn vài phần. Sao có thể là đối thủ của bán bộ tứ luyện như Hạ Vĩnh Tầm chứ? Chỉ bất quá đám người này chỉ khó giết chết hơn một chút mà thôi. Lúc này Hạ Vĩnh Tầm và Không Lưu lại dùng phương pháp của Sở Mộ đối phó với đám Bất Tử Hoàng vệ này.
Lúc này hai người lại tìm được một tân Vương bộ mới, đó là Vương bộ của Huyết Vương.
Trong thời gian tất cả Tuyệt Thế cường giả ngoài tam luyện đều tiến vào trong Thâm Lam thập bát ngục thì thực lực bán bộ tứ luyện ở bên ngoài cơ hồ là tồn tại vô địch.
Đương nhiên trong tất cả các Vương bộ cũng có Bất Tử hoàng vệ cường đại tọa trấn, hơn nữa lại có đặc tính Bất tử làm cho bọn hắn trở nên rất khó chém giết.
Chiến một trận ở Vương bộ Huyết vương, cuối cùng Hạ Vĩnh Tâm và Không Lưu cùng nhau phá hủy được Vương bộ này, cũng cắt Bất Tử Hoàng vệ ném vào trong vết nứt không gian Lưu Phóng ở trong giới chỉ không gian. Chỉ là trận chiến này cũng khiến cho bọn hắn ý thức được một việc, muốn phá hủy toàn bộ các Vương bộ trong Hoàng đình là chuyện vô cùng khó khăn.
- Hạ huynh, Vương bộ của Huyết Vương bài danh thứ sáu, thực lực của Thống lĩnh chi bất tử hoàng vệ này là tam luyện cao giai. Vương bộ bài danh cao hơn, thực lực thống lĩnh có lẽ còn cường đại hơn.
Không Lưu nói, vẻ mặt có chút ngưng trọng.
- còn nữa, Bất Tử Hoàng vệ cực kỳ khó giết chết. Một khi có thực lực tam luyện cực hạn, chỉ sợ chúng ta không có cách nào đối phó được.
Trải qua một phen giết chóc, liên tục phá hủy tứ đại Vương bộ, lửa giận trong lòng Hạ Vĩnh Tầm và Không Lưu đã sớm phát tiết không sai biệt lắm. Bọn hắn không còn vội vã, cấp bách như trước, bởi vì bọn hắn muốn có thời gian suy nghĩ thêm.
Có lẽ giao tính mạng mình ra là có thể diệt trừ chín đại Vương bộ của Hoàng đình, bọn hắn cũng không cự tuyệt. Vấn đề là cho dù là giao ra tính mạng mình cũng không có cách nào đạt thành mục tiêu mới khiến cho người ta không cam lòng. Dựa theo tình huống trước mắt mà nói, dùng thực lực của hai người bọn hắn, muốn phá hủy chín đại Vương bộ của Hoàng đình là chuyện không có khả năng.
- Đi tới Vương bộ của Long Vương.
Hạ Vĩnh Tầm im lặng một lát rồi nói.
- Sau khi phá hủy Vương bộ của Long Vương cũng không cần phải lo lắng nhiều nữa.
...
Phương pháp từ đệ tứ ngục tiến vào đệ ngũ ngục rất là kỳ lạ, đó chính là chịu rét.
Càng đi vào sâu trong đệ tứ ngục thì nhiệt độ càng hạ thấp, thấp tới tận cùng, không ngờ lại ảnh hưởng tới Tiểu Thánh tôn như Sở Mộ. Mà dưới hàn khí kia xâm nhập, không ngừng chống cự, sau khi chống cự được một khoảng thời gian nhất định sẽ nhận được tư cách tiến vào đệ ngũ ngục.
Tiến vào đệ ngũ ngục, Sở Mộ gặp Thánh tôn của Thiên tộc, lại là một Đại Thánh tôn, thực lực rõ ràng hơn xa Sở Mộ. Sở Mộ cũng không có tính toán chiến đấu tới chết. Sau khi giao chiến một phen, Sở Mộ tìm được cơ hội thoát thân rời đi. Dưới sự đuổi giết của Đại Thánh tôn Thiên tộc, Sở Mộ tìm được phương pháp, nhanh chóng tiến vào đệ lục ngục.
*****
Đối kháng với Đại Thánh tôn, Sở Mộ phỏng đoán nhất định phải thi triển tứ trọng trong Khô Thương bí pháp mới được. Thọ nguyên tiêu hao vạn lần, tốc độ như vậy Sở Mộ chỉ có thể sống mấy chục năm. Nếu không phải quá cấp bách thì Sở Mộ tuyệt đối sẽ không sử dụng.
Thời gian trôi qua cực nhanh, không ngừng có cường giả tìm được phương pháp tiến vào tầng tiếp theo trong Thâm Lam thậm bát ngục.
Sở Mộ cũng tiến vào trong đệ thất ngục.
Từ lúc bắt đầut iến vào đệ nhất ngục cho tới bây giờ đang ở trong đệ thất ngục đã qua vài tháng. Mà người tiến vào đệ thất ngục rải giác không có mấy.
- Đệ thất ngục, ta có thể sử dụng Thâm Lam thần châu thất tinh.
Sở Mộ thầm nghĩ, trực tiếp lấy ra Thâm Lam thần châu, câu thông với lực lượng bên trong, rồi sau đó thân thể nhanh chóng biến mất không thấy gì nữa, trực tiếp rời khỏi đệ thất ngục.
...
Đệ bát ngục là một tiểu thế giới rất là thần kỳ.
Đây là một tiểu thế giới giống như một tấm gương phản chiếu mà thành vậy, bầu trời bóng loáng như mặt kính, mặt đất cũng bóng loáng. Bốn phía dường như cũng là mặt kính bóng loáng giống nhau, phản chiếu thân ảnh của Sở Mộ. Tin tức trong đầu của Sở Mộ nói cho hắn biết, đây gọi là Kính Tượng chi ngục.
- Kính Tượng chi ngục, quả thực là một nơi rất là thần kỳ.
Sở Mộ thầm nghĩ, ý niệm khẽ động, một đạo thân ảnh lập tức từ trong mặt đất bóng loáng chui ra.
Thân ảnh chui ra không ngờ lại giống Sở Mộ như đúc.
Phương pháp thông qua Kính Tượng chi ngục chính là chiến một trận với kính tượng của bản thân, đánh bại nó, đạt được "chìa khóa".
Song kiếm trong tay, Sở Mộ không chút do dự chém giết tới. Cùng lúc đó kính tượgn của Sở Mộ cũng nắm song kiếm trong tay.
Chiến đấu với bản thân, đây là một loại thể nghiệm rất là thần kỳ, kỳ diệu. Bởi vì kính tượng hoàn toàn là chính mình.
Vẻ ngoài, công pháp, vũ khí, kỹ xảo chiến đấu.
Sở Mộ thi triển Kiếm pháp cơ sở, kính tượng cũng thi triển kiếm pháp cơ sở. Chiến đấu với kiếm pháp cơ sở của bản thân khiến cho Sở Mộ có cảm giác vô cùng kỳ diệu.
Kính tượng của Sở Mộ thì vẻ mặt lạnh như băng, điểm này khác với Sở Mộ. Nhưng mà tạo nghệ kiếm pháp cơ sở lại không kém cỏi hơn Sở Mộ một chút nào.
- Tốt, như vậy ta mới có thể nhìn thấy chỗ thiếu hụt trong kiếm pháp của mình.
Sở Mộ mừng rỡ không thôi.
Tạo nghệ kiếm pháp cơ sở của hắn trải qua tu luyện không gian đoạn đã đạt tới tình trạng hết sức kinh người. Cho dù là Kiếm Vương ở trên phương diện kiếm pháp cơ sở, tạo nghệ chưa cũng không thể nào bằng hắn được.
Cho tới nay Sở Mộ chưa từng gặp qua một kiếm tu nào có thể so sánh với bản thân ở trên kiếm pháp cơ sở.
Cấp độ kiếm pháp cơ sở của hắn cho tới bây giờ muốn tăng lên vô cùng khó khăn. Cho dù là bản thân Sở Mộ tu luyện không gián đoạn, không ngừng tìm hiểu. Nhưng muốn tăng lên một điểm cũng rất khó. Thường thường cần một lượng lớn thời gian chồng chất, trừ phi có thể lấy được một ít kỳ ngộ.
Gióng như là đạt được truyền thừa kiếm pháp của người có tạo nghệ cao thâm hơn hắn. Hoặc là giao thủ, chiến đấu với người có tạo nghệ kiếm pháp cao thâm hơn bản thân.
Loại thứ nhất Sở Mộ sẽ không tiếp nhận. Kiếm pháp của hắn đi theo con đường của riêng mình, tiếp nhận người khác truyền thừa sẽ chịu ảnh hưởng, chỉ có thể tham khảo mà thôi. Nhưng mà truyền thừa, nhất định Sở Mộ không muốn. Cho dù là có thể tăng lên nhưng mà cuối cùng cũng chỉ là lĩnh ngộ từ người khác.
Loại thứ hai cũng có hiệu quả không tệ, giống như giao thủ với Kiếm Vương một trận trước đó. Nhưng mà kiếm tu khác biệt, phong cách kiếm pháp cơ sở lại khác biệt. Giao thủ với kiếm tu khác có thể lý giải thêm, đồng thời còn có thể trợ giúp hắn tìm hiểu về kiếm đạo.
Nhưng mà quyết đấu với chính bản thân mình, lại dùng kiếm pháp cơ sở để chiến đấu, kiếm pháp cơ sở giống như đúc giao chiến, càng có thể nhìn thấy chỗ thiếu hụt trong kiếm pháp cơ sở của mình một cách trực quan nhất, sau đó bù đắp, tăng lên tới hoàn thiện.
Loại cơ hội này Sở Mộ tuyệt đối sẽ không bỏ qua.
Mà kính tượng của bản thân hắn dường như không đủ linh hoạt, hắn thi triển kiếm pháp cơ sở, kính tượng cũng thi triển kiếm pháp cơ sở theo. Hai người lấy kiếm pháp cơ sở quyết đấu, song kiếm điên cuồng vung vẩy.
Kiếm pháp cơ sở dưới Kiếm chi chân ý khống chế đã đạt tới một độ cao hoàn toàn mới, trên trời dưới đất, bốn phương tám hướng, không có nơi nào là không thể xuất kiếm.
Kiếm không chỗ nào không có, không có bất kỳ góc chết nào.
Kiếm pháp cơ sở của Sở Mộ đạt tới độ cao kinh người, tạo nghệ tinh thâm, rất gần với hoàn mỹ. Giao chiến một lát, chính bản thân hắn cũng không nhìn thấy có chỗ nào gọi là sơ hở.
Nhưng mà gần đây Sở Mộ đều tuân theo một nguyên tắc, đó là trên thế giới này không có gì là hoàn mỹ chính thức. Kiếm pháp cơ sở của hắn nhất định còn có chỗ thiếu hụt, chỉ có điều rất nhỏ, hoặc là dùng cảnh giới của hắn bây giờ còn không có cách nào tìm ra mà thôi.
Hiện tại không tìm ra vậy thì tiếp tục chiến đấu mãi tới khi tìm ra mới thôi.
Chiến Chiến Chiến.
Dùng lực lượng của Sở Mộ và đặc tính của Khô Thương bí pháp, thi triển kiếm pháp cơ sở căn bản không có bất kỳ tiêu hao gì. Mà hắn, khi còn là kiếm thuật sư phàm nhân, có thể liên tục luyện kiếm mấy tháng, có đôi khi thường thường một chiêu đâm ra cũng liên tục đâm tới mười ngày. Mỗi ngày đâm ra hơn vạn lần, loại buồn tẻ và tịch mịch này đủ để dày vò người ta tới điên cuồng.
Đây gọi là điên không muốn sống, mà cũng chính bởi vì điên như vậy cho nên Sở Mộ mới có thể dùng tuổi tác như vậy trở thành kiếm thuật đại sư trẻ tuổi nhất, phá vỡ ghi chép.
Sau khi linh hồn xuyên việt tới Cổ Kiếm đại lục, trở thành kiếm giả, bước vào con đường kiêm tu. càng ngày càng có được lực lượng cường đại hơn, cũng có được tuổi thọ dài dằng dặc. Chuyện này khiến cho tâm cầu đạo của Sở Mộ càng thêm kiên định, ý chí lần lượt được ma luyện, kiên định vô cùng kinh người, hơn xa dĩ vàng.
Hiện tại không chỉ nói là bế quan mấy tháng luyện kiếm, coi như là mấy trăm năm hắn cũng có thể làm được.
Đương nhiên Sở Mộ cũng biết bây giờ mình chỉ có thể sống mấy trăm năm mà thôi. Nếu quả thực dùng mấy trăm năm đi luyện kiếm, coi như tạo nghệ kiếm pháp tăng lên tới cực hạn kinh người thì thọ nguyên của hắn cũng đã hao hết, bản thân chỉ còn là một nắm đất mà thôi.
Còn sống mới có hi vọng.
Bài trừ tạp niệm, chuyên tâm, tập trung toàn bộ tinh thần chiến đấu với Kính tượng, chỉ dùng kiếm pháp cơ sở chiến đấu.
← Ch. 1913 | Ch. 1915 → |