← Ch.1922 | Ch.1924 → |
- Thời đại thượng cổ, chính đạo ma đạo hai phần, Đạo Hoàng đứng đầu chính đạo thiêu đốt tính mạng đánh ra một kích đánh chết Ma Hoàng đứng đầu Ma đạo. Càng làm ảnh hưởng, suy yếu tới đại đạo, làm cho đại đạo suy yếu càng rõ ràng hơn.
- Quy tắc Tuyệt thế luyện, Thánh Hoàng chưởng đại đạo, đại đạo suy yếu, không có cách nào chống đỡ lực lượng Thánh Hoàng, mà suy yếu cũng khiến cho lực lượng Thánh Hoàng giảm xuống, bọn hắn không thể không vận dụng lực lượng của mình, mở ra tiểu không gian, tiến vào trong tiểu không gian bế quan, dần dần thoát khỏi Thâm Lam thế giới.
Lời nói của Thế giới chi linh làm cho Sở Mộ bừng tỉnh, lý giải về Thâm Lam thế giới hiện tại càng thêm thâm sâu.
Hóa ra cái gọi là Thánh Hoàng bế quan không xuất là đã thoát khỏi Thâm Lam thế giới. Mà đại đạo của Thâm Lam thế giới hiện tại căn bản không có cách nào chống đỡ được lực lượng của Thánh Hoàng. Bởi vậy đám Thánh Hoàng mới không trở lại. Coi như trở lại cũng không có cách nào tiến vào.
Nói cách khác, trước mắt trong Thâm Lam thế giới đã không còn Thánh Hoàng tồn tại, bán bộ Thánh Hoàng là tồn tại cường đại nhất, tiếp đó là Thánh Tôn.
- Trận chiến với cường địch xâm lấn viễn cổ, cường địch xâm lấn tuy rằng đã bị chủ nhân gạt bỏ toàn bộ, nhưng mà bọn hắn vẫn lưu lại dấu vết trong Thâm Lam thế giới.
Thế giới chi linh tiếp tục giải thích.
- Ta nhớ cường địch xâm lấn đến từ hai chủng tộc bất đồng, một gọi là Thần tộc, một gọi là Ma tộc.
- Thần tộc... ma tộc...
Tên hai chủng tộc này cũng không phải là lần đầu tiên Sở Mộ nghe được.
Trong bảo vật đạt được ở Vạn Cổ thánh thành có một tia ý thức cường giả Thần tộc lưu lại, ý đồ đoạt xá bản thân hắn, lại bị Hư Không kiếm linh làm trọng thương mà ẩn nấp, ý đồ muốn lần nữa làm khó dễ. Không ngờ Sở Mộ lại gặp Thiên Cổ Thánh Hoàng định đoạt xá, cả hai đại chiến bị thương, lại bị Sở Mộ nhân cơ hội diệt sát.
Về phần Ma tộc thì sau khi đạt được Hàng Ma tí giáp hắn mới biết được.
- Cường giả Ma đạo thượng cổ tồn tại là do tu luyện giả các tộc sau khi đạt được công pháp cường giả Ma tộc lưu lại, tu luyện mà thành. Mà Thiên tộc là một sợi huyết mạch còn sót lại của Thần tộc, là chủng tộc mới được sinh ra sau khi kết hợp với một ít Nhân tộc.
Nghe lời nói của Thế giới chi linh, Sở Mộ trầm mặc.
Dù thế nào hắn cũng thật không ngờ, tất cả mọi chuyện lại kinh người như vậy.
Ma tộc bị Thâm Lam chi chủ gạt bỏ cũng lưu lại một ít truyền thừa trong Thâm Lam thế giới, trở thành Ma đạo trong Thâm Lam thế giới, làm cho thời điểm thượng cổ, chính ma đại chiến, làm cho đại đạo của thâm lam thế giới bị ảnh hưởng, biên độ suy yếu càng lớn hơn.
Mà Thiên tộc luôn tự xưng là hậu đại Thiên thần, thay trời hành đạo, cao cao tại thượng, áp đảo chúng sinh khiến cho mỗi một chủng tộc không thể không kính sợ bọn hắn. Không ngờ đời trước của bọn hắn cũng là Nhân tộc, lại được một đám Thần tộc cải tạo huyết mạch mà trở nên thoát thai hoán cốt, biến thành một chủng tộc mới giữa Thần tộc và Nhân tộc.
Chính là bởi vì được huyết mạch Thần tộc cải tạo, Thiên tôc mới trở nên vô cùng xuất chúng, siêu việt tuyệt đại đa số Nhân tộc, biến thành tình trạng người người có thể tu luyện, người người đều có thể đạt tới Vạn Cổ cảnh. Đương nhiên sinh dưỡng trong Thiên tộc cũng trở nên vô cùng khó khăn. Cho nên nhiều năm trôi qua, số lượng người cũng chỉ mấy trăm vạn mà thôi, nếu không đã sớm triệt để thống trị cả thế giới.
Trận chiến thượng cổ khiến cho Ma đạo vẫn lạc, biến mất, chỉ còn lại Thiên tộc có một chút huyết mạch Thần tộc. Giống như là khối u ác tính tồn tại trên thế giới này. Mà hết lần này tới lần khác, Thế giới chi linh bị thương, lại bởi vì đủ loại nguyên nhân mà không thể vọng động lực lượng, chỉ có thể mặc Thiên tộc phát triển.
Nó luôn tìm kiếm người chọn lựa phù hợp, chọn lựa người kế thừa lực lượng thế giới. Lúc này nó đã tìm được Sở Mộ.
- Chỉ là lúc này đại đạo suy yếu, lực lượng mà ngươi có thể vận dụng không có bao nhiêu.
Thế giới chi linh nói.
- Bởi vì đại bộ phận lực lượng còn phải duy trì thế giới vận chuyển, một khi điều động quá nhiều sẽ khiến cho thế giới hỗn loạn, làm cho thế giới bị phá hư.
Sở Mộ tỏ vẻ mình có thể hiểu được chuyện này.
Tất cả đều cần có một điều kiện tiên quyết đó chính là Sở Mộ được tán thành chính thức.
Hiện tại mới chỉ là tán thành sơ bộ mà thôi. Muốn tán thành chính thức thì phải đáp ứng với điều kiện của Thế giới chi linh, mới có thể nhận được lực lượng thế giới.
- Chủ nhân của ta là Thâm Lam chỉ chủ, người mở ra Thâm Lam thế giới, bị cường giả Thần Tộc và Ma tộc giết chết. Ta và chủ nhân tâm ý tương thông, bởi vậy ta biết rõ cường giả Thần tộc, Ma tộc giết chết chủ nhân là ai. Ta hi vọng có một ngày, thực lực ngươi đủ, khi đó ngươi có thể báo thù cho chủ nhân của ta.
Thế giới chi linh nói, đây là điều kiện của nó.
- Ta rất muốn đồng ý, nhưng mà trạng thái của ta hiện tại....
Sở Mộ nói.
- Không cần phải lo lắng, chủ nhân có lưu lại bảo vật, phối hợp với lực lượng của Thâm Lam thế giới là có thể khiến cho ngươi một lần nữa có được lực lượng.
Thế giới chi linh trịnh trọng nói.
- Đã như vậy, ta đồng ý.
Sở Mộ cũng trịnh trọng đáp lời.
Sở Mộ đáp ứng, là can tâm tình nguyện, không có thành phần bị bức bách, ép buộc, đương nhiên hắn cũng không muốn dùng loại trạng thái này sinh tồn. Đây chỉ là ý thức, không làm được cái gì.
- Như vậy ngươi ngồi lên trên Thâm Lam vương tọa đi.
Thế giới chi linh nói, lời nói của nó dường như ngày càng có tình cảm.
Sở Mộ bay lên, rơi vào trên vương tọa cực lớn màu xanh da trời kia, chợt, hắn cảm giác giữa mình và vương tọa sinh ra một loại liên hệ không nói rõ nên lời. Chỉ thấy từ trên vương tọa màu xanh kia có từng sợi tơ màu xanh da trời từ các nơi tràn ngập tới, tiếp xúc với ý thức của Sở Mộ.
Lập tức, Sở Mộ cảm thấy mình nắm giữ vương tọa cực lớn này, nắm giữ tòa đại điện cực lớn này, không ngừng kéo dài ra, nắm giữ cả tòa cung điện.
Cung điện to lớn vô cùng, trấn áp ở giữa Tiểu Hỗn độn hư không, giống như là đầu mối, một loại lực lượng cường đại bị hắn nắm giữ, chỉ cần hắn nguyện ý là có thể đem ra sử dụng.
Chợt, ý niệm của Sở Mộ lao ra khỏi Thâm Lam cung điện, khuếch tán tới giữa Tiểu Hư Không hỗn độn, vượt qua trên người Thánh Vương đang tìm kiếm Thế giới chi linh.
- Thánh Vương.
*****
Ý thức của Sở Mộ khẽ động, ý niệm đang khuếch tán lập tức ngừng lại. Thánh Vương đang thở hổn hển cũng không biết, bộ dáng lúc này của hắn hoàn toàn bị Sở Mộ nhìn thấu.
Loại ý niệm đạt được từ lực lượng thế giới này áp đảo lực lượng thần hồn, Thánh Vương căn bản không thể nào phát giác ra được.
Ý niệm rót vào trong cơ thể Thánh Vương, Sở Mộ rất có hứng thú với bất tử thần công của đối phương.
Kiểm tra một phen, kết quả làm cho Sở Mộ rất là kinh ngạc. Thánh Vương này không ngờ lại là một cỗ phân thân, từ trong linh hồn của phân thân Sở Mộ có thể cảm nhận được dấu vết tồn tại của một cỗ lực lượng cường đại không cách nào hình dung được. Đó hẳn là lực lượng thuộc về bản thể.
Ý niệm rời khỏi thân thể Thánh Vương, ở trước mặt Thánh vương có vô số lực lượng từ trong Hỗn độn hư không hội tụ tới, ngưng tụ thành một đạo thân ảnh, nhất thời làm cho Thánh vương giật mình.
- Ai?
Thánh Vương quát khẽ, chợt, lại nói ra nghi vấn của hắn:
- Thế giới chi linh?
- Ta nên gọi ngươi là Thánh Vương hay là Bất Tử Thánh Hoàng?
Thanh âm mang theo vài phần châm chọc vang vọng, thân ảnh kia cũng trở nên rõ ràng, đó chính là Sở Mộ.
- Sở Mộ?
Thánh Vương kinh hãi, dù thế nào hắn cũng thật không ngờ mình lại nhìn thấy Sở Mộ ở đây. Hơn nữa lại dùng phương thức bản thân haofn toàn không cảm thấy được xuất hiện trước mắt hắn.
Nghe được lời nói của Sở Mộ, ánh mắt Thánh vương càng biến đổi.
Đúng vậy, cái gọi là Vương đứng đầu trong Hoàng đình thập vương, cái gọi là đệ tử thân truyền của Bất Tử Thánh Hoàng đều là gạt người, thân phận chân chính của Thánh Vương này chính là một cỗ phân thân của Bất Tử Thánh Hoàng.
Đây là một cỗ phân thân từ ban đầu không tính là cường đại, lại có thể thông qua tu luyện, không ngừng lớn mạnh hơn. Một ngày kia sẽ cường đại tới trình độ nhất định, lại dung nhập vào trong bản thể, sẽ làm cho thực lực bản thể tăng vọt.
Đây là bí mật, bí mật rất lớn, trừ chính bản thân hắn ra không ai biết rõ được. Lúc này lại bị Sở Mộ nói ra, khiến cho Thánh vương không khỏi kinh hãi.
Vì sao Sở Mộ này lại biết được bí mật này?
- Khó tránh ngươi có thể coi nhẹ sinh tử của cửu vương khác như vậy.
Sở Mộ lại lần nữa nói.
- Đã biết rõ thân phận của bổn vương còn không mau quy thuận bổn vương?
Vẻ mặt Thánh Vương khôi phục như thường, vẻ mặt mỉm cười, dùng ngữ khí mang theo vẻ đầu độc, nói.
- Bất Tử Thánh Hoàng, bản thể ngươi đã rời khỏi Thâm lam thế giới, chỉ còn lại phân thân, thực lực chỉ là Tiểu Thánh Tôn, cho dù thi triển bí pháp tối đa cũng chỉ tăng lên tới cấp độ Đại Thánh tôn. Trừ cái này ra ngươi còn có chỗ dựa nào khác nữa?
Sở Mộ lại nói.
Bí mật không ngừng bị vạch trần khiến cho Thánh Vương có cảm giác vô cùng nhục nhã như bị người ta lột sạch đồ trước mắt người khác vậy. Nộ khí dâng lên, như là núi lửa bộc phát.
Không có khúc nhạc dạo nào, Thánh Vương trực tiếp ra tay, một chưởng đánh về phía Sở Mộ.
Thiên Tà chưởng.
Chỉ là một chưởng mạnh mẽ đủ để làm trọng thương tiểu Thánh Tôn kia khi tiếp xúc tới thân thể Sở Mộ lại tự nhiên tán loạn, biến mất không còn bóng dáng tăm hơi, không có cách nào tạo thành tổn thương được cho Sở Mộ.
- làm sao ngươi biết được?
Một chưởng, không chỉ không tạo thành bất kỳ tổn thương nào cho Sở Mộ, trong lòng Thánh Vương vô cùng kiêng kỵ, đồng thời cũng thẹn quá hóa giận hỏi.
- Chuyện ta biết rõ vượt xa tưởng tượng của ngươi.
Sở Mộ không nhanh không chậm nói, thân ở trong thế có quyền khống chế tuyệt đối, lại khiến cho hắn không chút hoang mang.
- Thuận tiện nói cho ngươi biết, ta đã tìm được Thế giới chi linh.
- Cái gì?
Câu nói đằng sau khiến cho Thánh Vương có cảm giác như bị hung hăng đâm một kiếm. Lời nói của Sở Mộ, lại liên tưởng tới trạng thái của Sở Mộ hiện tại, khiến cho Thánh Vương không thể không tin. Sở Mộ không những tìm được Thế giới chi linh mà còn được Thế giới chi linh tán thành, đạt được lực lượng của Thế giới chi linh.
Nghĩ tới đây, cho dù Thánh Vương không cam lòng thế nào, phẫn nộ thế nào cũng hiểu rõ. bản thân hắn lúc này tuyệt đối không phải là đối thủ ccura Sở Mộ. Không chút do dự, quyết định thật nhanh, trực tiếp thi triên ra bí pháp, đem lực lượng tăng lên tới cấp độ Đại Thánh Tôn, toàn lực bộc phát, nhanh chóng chạy đi.
Thánh Vương muốn chạy trốn.
Chỉ là hắn biết được Sở Mộ được Thế giới chi linh tán thành, được lực lượng thế giới, hắn không thể nào đối kháng được. Nhưng mà hắn lại không rõ, ở trước mặt Sở Mộ lúc này, hắn căn bản không có khả năng đối kháng, một chút khả năng cũng không có. Trừ phi là bản thể có thể hàng lâm.
Đáng tiếc bản thể Bất Tử Thánh Hoàng đã sớm rời khỏi Thâm Lam thế giới, không có cách nào tiến vào bên trong nữa.
- Chết.
Không chút do dự, Thánh Vương trong mắt Sở Mộ lúc này không khác gì con sâu cái kiến, nhưng Sở Mộ vẫn xuất kiếm.
Một kiếm đánh ra, kiếm quang xuyên thấu qua Tiểu Hỗn độn hư không, ngay lập tức bắn về phía Thánh Vương đang toàn lực đào tẩu.
Kiếm quang quá nhanh, nhanh tới mức tận cùng, không có cách nào hình dung. Ngay cả tư duy của Thánh Vương cũng không phản ứng kịp đã bị một kiếm kia xuyên qua trái tim.
- Sở Mộ, ta sẽ không buông tha cho ngươi.
Thánh Vương trước khi chết phát ra một tiếng rít gào cuối cùng.
Đối với cường giả mà nói, trái tim không còn là nhược điểm trí mạng, nhưng mà đối với Sở Mộ mà nói, trái tim và đầu không có gì khác nhau. Bởi vì lực lượng một kiếm kia lập tức phá hỏng toàn thân Thánh Vương, tính cả nguyên thần đối phương cũng bị phá hỏng.
Trong nháy mắt khi Thánh Vương tử vong, Bất Tử Thánh Hoàng đang phi hành trong một hỗn độn hư không không tự chủ được run lên, hắn cảm thấy đầu mình như bị người ta chém mọt kiếm, đau đớn kịch liệt khiến cho sắc mặt hắn trắng bệch. Khí tức cường đại cũng trở nên hỗn loạn, mãi một lúc lâu sau mới bình tĩnh lại được.
- Là ai? Là ai giết chết phân thân của ta?
- Thâm Lam thế giới.
Lúc này Bất Tử Thánh Hoàng thông qua một màn trước khi chết của phân thân mà tính toán.
...
Một kiếm, sau khi giết chết Thánh Vương, Sở Mộ không có chút vui sướng nào. Bởi vì một kiếm kia chẳng qua chỉ là một kích tiện tay, lúc này lực lượng của hắn đã vượt qua Đại Thánh tôn rất nhiều lần.
Thân thể lần nữa tản ra, ý niệm lần nữa khuếch tán ra ngoài. Rất nhanh đã lao ra khỏi Tiểu Hỗn độn hư không, khuếch tán tới Thâm Lam thập bát ngục.
- Thiên Tộc, đáng chết.
Vĩ vậy trước mặt mỗi một cường giả Thiên tộc đều ngưng tụ ra một đạo thân ảnh. Thân ảnh Sở Mộ không nói nhảm một câu nào, trực tiếp xuất kiếm.
lực lượng cường đại vô cùng, đủ để tới gần vô hạn Thánh Hoàng, diễn dịch dưới thân kiếm của hắn.
*****
Một kiếm đánh ra, phân sinh tử.
Cho dù là hai Cực Thánh tôn của Thiên Tộc cũng không cách nào chống cự được kiếm của Sở Mộ, tử vong không ngừng trình diễn trong các cường giả Thiên tộc.
Không bao lâu sau, toàn bộ các cường giả Thiên tộc trong Thâm Lam thập bát ngục, cơ hồ cùng một lúc đều bị giết chết. Mà cường giả Nhân tộc đều bị một cỗ lực lượng không thể bao phủ, toàn bộ đều bị tống ra khỏi Thâm Lam thập bát ngục, trở về Thâm Lam thế giới. Về phần cường giả các chủng tộc khác Sở Mộ không có giết chết, cũng không có đuổi ra, hắn không rảnh mà để ý.
Vân Thiên Thành, Cấm Thần điện. Từng chiếc nguyên thần mệnh đăng giống như là ánh nến được xếp đặt chỉnh tề, theo tứ tự từ dưới lên trên. Càng lên trên, nguyên thần mệnh đăng càng đại biểu cho tộc nhân Thiên tộc có thực lực càng cường đại hơn. Địa vị càng cao hơn, đương nhiên bên trên nguyên thần mệnh đăng cũng càng ngày càng ít. Bỗng nhiên, từng chiếc nguyên thần mệnh đăng giống như ánh nến bị gió thổi qua, lập tức bị dập tắt.
Trong cùng một thời gian, khoảng chừng trên trăm chiếc nguyên thần mệnh đăng bị dập tắt, hơn nữa cũng đều là nguyên thần mệnh đăng ở tầng cao cấp.
Trưởng lão quản lý Cấm Thần điện trực tiếp bị kih động, nhìn từng chiếc nguyên thần mệnh đăng bị dập tắt, sắc mặt tái nhợt, sợ hãi không thôi.
Rất nhanh, Bán bộ Thánh Hoàng của Thiên tộc cũng bị kinh động, bởi vì những tộc nhân bị tử vong lần này đều là tộc nhân tiến vào Thâm Lam thập bát ngục, toàn quân bị diệt.
...
- Sao lại đi ra rồi?
- Lực lượng kia quá cường đại, không thể nào kháng cự được.
- Chẳng lẽ là lực lượng của Thế giới chi linh.
Các cường giả Nhân tộc bị Sở Mộ tống ra khỏi Thâm lam thập bát ngục vừa mới xuất hiện trên không hải đảo lập tức kinh ngạc không thôi. Cả đám liên tục suy đoán. Khi bọn hắn định thử tiếp tục tiến vào trong Thâm lam thập bát ngục, toàn bộ đều mất đi hiệu lực.
Về phần cường giả các chủng tộc khác không có bị tống ra, cũng không bị Sở Mộ giết chết. Bởi vì bọn họ là chủng tộc sinh trưởng trong Thâm Lam thế giới, không giống như là chủng tộc bị huyết mạch Thần tộc cải tạo như Thiên toojc.
Sơ bộ nắm giữ một bộ phận lực lượng của Thâm Lam thế giới, tâm tình của Sở Mộ cũng bị ảnh hưởng theo, dần dần xảy ra biến hóa, bắt đầu đứng trên góc độ, suy nghĩ cho cả thế giới. Mà không còn là góc độ của riêng mình như trước nữa.
Chủng tộc sinh ra đời trong Thâm Lam thế giới, trong u minh có cùng nhịp thở với số mệnh của Thâm Lam thế giới, nếu như diệt quá nhiều, hoặc là diệt tộc mà nói, sẽ sinh ra ảnh hưởng không tốt đối với số mệnh của Thâm Lam thế giới.
Ý niệm từ trong Thâm lam thập bát ngục tràn ra, dùng tốc độ kinh người nhanh chóng lan tràn, tràn ngập qua biển lớn mênh mông, tràn ngập qua từng hòn đảo, dần dần kéo về phía lục địa.
Những nơi ý niệm đi qua, tất cả sinh linh đều bị Sở Mộ cảm giác được. Mặc kệ là ẩn thân dưới đẩy biển vạn trượng cũng không có cách nào chạy thoát khỏi ý niệm của Sở Mộ.
Phạm vi ý niệm bao trùm càng lớn, nắm giữ, lý giải về Thâm Lam thế giới của Sở Mộ càng thêm thâm sâu.
Mặc dù tốc độ khuếch tán ý niệm của Sở Mộ cực nhanh, nhưng mà muốn bao trùm cả Thâm Lam thế giới cũng không có dễ dàng như vậy.
Trọn vẹn dùng mấy ngày, Sở Mộ mới đem ý niệm bao trùm cả Thâm Lam thế giới, bất luận một ngóc ngách nào đều nằm trong ý niệm bao trùm của hắn. Sở Mộ có thể cảm giác được, tại khu vực biên giới của Thâm Lam thế giới có một mảnh khu vực màu xám.
Ý niệm rót vào trong khu vực màu xám kia.
- Hóa ra là Lưu Phóng chi đia.
Bừng tỉnh đại ngộ.
Đứng trên độ cao của thế giới, dùng ánh mắt thượng đế quan sát tất cả, Sở Mộ nhìn thấy rõ ràng, Lưu Phóng chi địa giống như là một cái phao, dính liền với Thâm Lam thế giới.
Thâm Lam thế giới là một thế giới như hình bầu dục cực lớn, mà Lưu Phóng chi địa thì là một đám bọt khí nhỏ hơn rất nhiều so với Thâm Lam thế giới. Chân tướng của Lưu Phóng chi địa chính là một tiểu không gian mà một Thánh Hoàng từng mở, nhưng mà vị Thánh Hoàng này bởi vì một ít nguyên nhân mà không thể được như ý nguyện, rời khỏi Thâm Lam thế giới.
Sau khi Thánh Hoàng kia vẫn lạc, một thân lực lượng dung nhập vào trong tiểu không gian hắn mở ra, thúc đẩy tiểu không gian chậm rãi xảy ra biến hóa. Bởi vì phụ thuộc vào Thâm Lam thế giới, cho nên ở phương diện nhất định cũng bị Thâm Lam thế giới ảnh hưởng, dần dần diễn biến thành một tiểu thế giới.
Hôi vụ chi cảnh chính là điểm kết nối giữa Lưu Phóng chi địa và Thâm Lam thế giới, nhưng mà cũng không phải là điểm kết nối duy nhất.
Hiện tại Lưu Phóng chi địa vẫn còn đang trong lúc diễn biến, chỉ có thể coi là một bán thành phẩm tiểu thế giới mà thôi.
Về phần Hắc Thần cự kiếm trong Lưu Phong chi địa kia kỳ thực chính là kiếm khí bổn mạng của vị Thánh Hoàng này. Bởi vì vị Thánh Hoàng này là một kiếm tu, Hắc Thần cự kiếm cũng là trọng bảo cấp Thánh Hoàng được vị Thánh Hoàng kia bồi dưỡng mà thành, lực lượng vượt qua linh kiếm, đã có linh tính nguyên vẹn..
Trong Lưu Phóng chi địa là Hắc thần cự kiếm, đồng thời Hắc thần cự kiếm cũng chống đỡ cho Lưu Phóng chi địa. Một khi mất đi Hắc Thần cự kiếm, Lưu Phóng chi địa này vẫn là một tiểu thế giới chưa hoàn chỉnh, sẽ sụp đổ.
Tại biên giới Thâm Lam thế giới, những tiểu thế giới không hoàn chỉnh mà Sở Mộ tìm được không chỉ có mỗi một Lưu Phóng chi địa. Còn có vài tiểu thế giới đã gần như hoàn chỉnh.
Mà bên trong mỗi một tiểu thế giới đều có sinh linh sinh tồn, hoặc là tội dân như là Lưu Phóng chi địa. Lại nói tội dân mới là người bản địa trong Lưu Phóng chia địa, nhân tộc bất quá chỉ là kẻ tới sau mà thôi.
- Không biết ba người Cổ Loạn Không hiện tại đang ở đâu.
Dưới ý niệm, lực chú ý của Sở Mộ đặt trong Lưu Phóng chi địa, cẩn thận tìm kiếm.
Quét ngang đại bộ phận nơi trong Lưu Phóng chia địa nhưng vẫn không có tìm được tung tích của ba người Cổ Loạn Không. Nhưng mà Sở Mộ tiếp tục tìm kiếm, càng thêm cẩn thận. Kết quả rốt cuộc cũng tìm thấy ba người Cổ Loạn Không.
Lúc này có thể xem như bọn hắn đang ở trong Lưu Phóng chia địa, cũng có thể xem như đang ở trong Thâm Lam thế giới. Bởi vì bọn hắn đừng ở trên một điểm kết nối khác giữa Thâm Lam thế giới và Lưu Phóng chi địa. Mà điểm kết nối kia lại là một bí cảnh nhỏ do Tuyệt Thế cường giả vẫn lạc để lại. Ba người Cổ Loạn Không không biết nhận được cơ duyên gì mà đang ở trong các bí cảnh nhỏ khác nhau để tiếp nhận truyền thừa.
*****
Nhìn ba người Cổ Loạn Không có lẽ đã tiếp nhận hết truyền thừa, đang tu luyện trong tiểu bí cảnh.
Ý niệm sẽ khẽ động, mượn nhờ lực lượng thế giới, ngưng tụ ra thân thể trong tiểu bí cảnh.
- Sở huynh, sao huynh lại ở chỗ này?
Cổ Loạn Không nhìn thấy Sở Mộ đột nhiên xuất hiện, hắn hết sức kinh ngạc. Phản ứng của Dương Chiến Thiên và Luyện Hồng Vân cũng không sai biệt lắm. Bởi vì tiểu bí cảnh này sau khi bọn hắn đi vào sẽ phong bế. Nếu như bọn hắn biết rõ lúc này Sở Mộ đồng thời ngưng tụ ba thân thể, phân biệt tiến vào ba tiểu bí cảnh bất đồng mà nói, không biết sẽ khiếp sợ thành bộ dáng gì nữa.
Sở Mộ cũng không có giấu diếm bằng hữu của mình, bởi vì ba người bọn hắn đều là bằng hữu có thể tín nhiệm, là huynh đệ.
Đương nhiên Sở Mộ cũng không nói ra toàn bộ mọi chuyện, chỉ lấy một bộ phận trong đó để nói mà thôi. Ví dụ như mình tiến vào Thâm Lam thập bát ngục, tìm được Thế giới chi linh, được Thế giới chi linh tán thành. Quá trình kia thế nào hắn không có nói rõ, bởi vì có như vậy cũng không có quan trọng.
- Quá tốt rồi. Sở huynh, nhiệm vụ cũng đã bị ngươi hoàn thành rồi.
ba người Cổ Loạn Không không có chút ghen ghét nào, trái lại còn cao hứng không thôi.
- Nhiệm vụ không thể nói hoàn thành được.
Sở Mộ nói, lại giải thích với ba người một phen. Nói tình huống hiện tại của Thâm Lam thế giới, đại đạo suy yếu, lực lượng của Bán bộ Thánh Hoàng cũng không thể hoàn toàn phát huy, căn bản không thích hợp cho cường giả Cổ Thần giới tiến vào.
Hoặc là nói, Thâm Lam thế giới trước mắt không có cách nào mang tới trợ giúp gì cho nhân tộc ở Cổ Thần giới. Phải biết rằng, lúc ấy sau khi Cổ Thần giới phát hiện ra Thâm Lam thế giới, lại để cho đám người Sở Mộ tiến vào bên trong Thâm Lam thế giới là bởi vì muốn mở vòng phòng hộ của Thâm Lam thế giới ra, để cho Nhân tộc Cổ Thần giới tới chiếm giữ, trở thành một địa phương cung cấp tài nguyên.
Sở Mộ giải thích một phen, ba người Cổ Loạn Không cũng không có gì hoài nghi. Kỳ thực tuy rằng lúc này Thâm Lam thế giới cũng không có cách nào mang tới trợ giúp cho Cổ Thần giới, chỉ có điều Sở Mộ được Thế giới chi linh tán thành, đã sơ bộ nắm giữ lực lượng Thâm Lam thế giới. Lại từ chỗ của Thế giới chi linh biết được rất nhiều tin tức làm cho tầm mắt của hắn rất cao, nhìn càng xa hơn, không có tính cực hạn như trước nữa.
Còn nữa, bây giờ hắn là Thế giới chi tử, nếu như không có gì ngoài ý muốn hắn sẽ trở thành tân thế giới chi chủ. Thâm Lam thế giới như vậy chẳng khác nào là thế giới của hắn, giống như nhà hắn vậy. Ai mà nguyện ý để nhà mình cho người khác tùy tùy tiện tiện ra ra vào vào chứ/
Như vậy đương nhiên Sở Mộ không muốn mở Thâm Lam thế giới ra cho Cổ Thần giới. Đây cũng là một chút tư tâm nhỏ của hắn, bất quá tư tâm như vậy Sở Mộ cũng không muốn nói ra.
Sở Mộ ích kỷ?
Có một điểm, tối thiểu, chính hắn tự mình thừa nhận, với tư cách là một kiếm tu truy cầu kiếm đạo đỉnh phong, kiếm đạo mới là mục tiêu hàng đầu của hắn. Những thứ khác chỉ có thể coi là thứ yếu. Ít nhất, tối đa cũng chỉ cân bằng với kiếm đạo, không có khả năng siêu việt kiếm đạo. Đây chính là nguyên tắc từ trước tới nay của Sở Mộ.
Coi như là thứ quan trọng như kiếm đạo, nếu như phải lựa chọn giữ hay bỏ, hơn phân nửa Sở Mộ sẽ lựa chọn kiếm đạo.
- Hiện tại ta cần đạt được lực lượng truyền thừa, luyện hóa toàn bộ làm của bản thân, mới có thể phá vỡ tiểu bí cảnh, trở về Thâm Lam thế giới.
Cổ Loạn Không nói, Dương Chiến Thiên và Luyện Hồng Vân cũng không khác là bao.
- Ta tới trợ giúp các ngươi một tay.
Sở Mộ nói xong, lực lượng bao phủ ba người Cổ Loạn Không, tăng tốc, giúp bọn hắn luyện hóa nhanh hơn. Không bao lâu sau ba người luyện hóa toàn bộ lực lượng truyền thừa đạt được, một thân thực lực tăng tốc nhanh chóng, đạt tới cấp độ Tuyệt Thế cường giả nhị luyện sơ giai.
Giả như nếu như để cho chính bọn hắn luyện hóa mà nói, tối thiểu cũng cần vài chục năm, thậm chí là trên trăm năm mới có thể làm được. Dưới sự trợ giúp của Sở Mộ, chỉ phí thời gian mấy ngày mà thôi.
Hoàn toàn luyện hóa lực lượng truyền thừa, thực lực Tuyệt Thế cường giả nhị luyện sơ giai đã đủ để cho ba người Cổ Loạn Không xé rách bích chướng của tiểu bí cảnh, rời khỏi tiểu bí cảnh trở về Thâm Lam thế giới.
- Tuy rằng Thâm Lam thế giới đối với Cổ Thần giới mà nói không có bao nhiêu tác dụng. Nhưng mà ta sẽ diệt sát toàn bộ thiên tài các tộc tiến vào Thâm Lam thế giới, từ đó làm suy yếu thực lực thiên tài trẻ tuổi của các tộc.
Sở Mộ nói.
Thiên tài bách tộc lần này tiến vào Thâm Lam thế giới rất nhiều, trong các tộc đều là tồn tại rất có tiềm lực. Nếu như diệt sát toàn bộ, trên trình độ nhất định sẽ đả kích thiên tài trẻ tuổi các tộc, khiến cho bọn chúng xuất hiện thời kỳ giáp hạt, khó khăn. Mà những thiên tài Nhân tộc còn sống, Sở Mộ định tống bọn chúng ra khỏi Thâm Lam thế giới, để cho bọn hắn trở về Cổ Thần giới.
Lần này những thiên tài Nhân tộc tiến vào Thâm Lam thế giới, chỉ cần còn sống, hoặc ít hoặc nhiều đều có một chút kỳ ngộ. Hoặc là thiên phú tăng lên, hoặc là thực lực tăng lên... Một khi trở về Cổ Thần giới, lập tức sẽ khiến cho Nhân tộc trong Cổ Thần giới lớn mạnh hơn một chút. Trên phương diện nhất định có thể thay đổi cục diện yếu kém của Nhân tộc.
Như vậy Nhân tộc tất sẽ chậm rãi quật khởi, có lẽ khó có thể khôi phục tới địa vị đứng đầu bách tộc như trước, nhưng mà cũng sẽ không kém hơn ba chủng tộc đứng đầu.
Đây coi như là một chuyện mà Sở Mộ có thể làm cho Nhân tộc Cổ Thần giới. Dù sao coi như Nhân tộc Cổ Thần giới đạt được Thâm Lam thế giới thì cũgn không thể nào trực tiếp quật khởi, chung quy cũng phải cần có thời gian. Hơn nữa còn khiến cho chủng tộc khác vây công, sẽ tạo thành phá hủy không tất yếu đối với Thâm Lam thế giới.
..
Ba người Cổ Loạn Không gặp nhau, Sở Mộ nói chuyện với bọn hắn một phen rồi mới vận dụng lực lượng Thâm Lam thế giới, trực tiếp đem ba người Cổ Loạn Không tống ra khỏi Thâm Lam thế giới. Trừ ba người Cổ Loạn Không ra, những Kiếm giả Nhân tộc từ Cổ Thần giới tiến vào Thâm Lam thế giới, chỉ cần còn sống đều bị Sở Mộ lần lượt tống ra khỏi Thâm Lam thế giới.
Có người đang tu luyện, có người đang chiến đấu với người khác, đột nhiên tất cả đều bị một cỗ lực lượng không cách nào kháng cự bao phủ, trực tiếp tống ra khỏi Thâm Lam thế giới. Biến hóa này khiến cho đám người này chấn động không thôi, thậm chí còn cảm thấy sợ hãi bất an.
*****
Bất quá Kiếm giả Nhân tộc tiến vào Thâm Lam thế giới còn sống cho tới bây giờ ít nhất cũng có thực lực Kiếm Thánh tứ tinh, hơn nữa một thân kinh nghiệm chiến đấu phong phú, rất nhanh đã điều chỉnh được.
Bên ngoài Thâm Lam thế giới có phi hạm cực lớn của bách tộc tạo thành một mảnh đông nghịt, không xâm phạm lẫn nhau. Sở Mộ tống các Kiếm giả nhân tộc đi ra ngoài, xuất hiện trong quần phi hạm của Nhân tộc.
Rất nhanh các cường giả trên phi hạm nhanh chóng kịp phản ứng lại, sau khi thẩm tra, đối chiếu thân phận xong, trực tiếp cho đám thiên tài nhân tộc vào trong phi hạm rồi mới bắt đầu hỏi thăm tình huống cụ thể.
Hơn một trăm năm, những thiên tài này tiến vào trong Thâm Lam thế giới hơn một trăm năm, mà quần phi hạm thì đứng đợi ở đây hơn trăm năm.
Lần này, những thiên tài trở về hơn hai trăm, mỗi một người tối thiểu cũng có thực lực Thánh cấp tứ tinh.
Nhất là ba người Dương Chiến Thiên, Luyện Hồng Vân và Cổ Loạn Không, không ngờ đều siêu việt Thánh cấp, đạt tới cấp bậc Tuyệt Thế cường giả nhị luyện, khiến cho người ta khiếp sợ không thôi. Bởi vì ba người bọn hắn trong những thiên tài tiến vào Thâm Lam thế giới là ba người có thực lực mạnh nhất. Trừ ba người bọn hắn ra, những người lợi hại nhất hiện tại cũng chỉ có cấp bậc Thánh cấp thất tinh mà thôi.
- Sở Mộ đâu? Không có trở lại sao?
Người phụ trách việc này hỏi.
Ba người Cổ Loạn Không liếc mắt nhìn nhau, lập tức nói rõ tình huống của Sở Mộ một phen.
- Sở Mộ đã được Thế giới chi linh tán thành, mà các ngươi cũng bị hắn tống ra khỏi Thâm Lam thế giới? Như vậy nói rõ hắn đã nắm giữ lực lượng của Thâm Lam thế giới, vì sao còn không đem phòng hộ mở ra?
Một người bên cạnh mở miệng, ngữ khí lạnh lùng, mang theo vài phần tức giận.
Ở đây chờ đợi hơn trăm năm, lại nhận được tin tức như vậy, hắn cảm thấy không thoải mái cũng là chuyện đương nhiên.
- Thâm Lam thế giới đại đạo suy yếu, đối với Cổ Thần giới chúng ta đã không còn bao nhiêu sự trợ giúp nữa.
Cổ Loạn Không nói, hắn nói rõ tình huống hiện tại của Thâm Lam thế giới một lần, đều là nội dung Sở Mộ nói cho bọn hắn biết.
- Chỉ cần đem phòng hộ mở ra, để chúng ta tiến vào, tự nhiên chúng ta sẽ phán đoán được có hữu dụng hay không.
Người này cười lạnh nói.
- Không muốn mở ra, đây chỉ là cái cớ mà thôi, hắn muốn độc chiếm Thâm Lam thế giới.
- Nói chuyện cẩn thận một chút, ngươi không biết họa là từ miệng mà ra hay sao?
Luyện Hồng Vân như cười như không nói. Hiện tại hắn là Tuyệt Thế cường giả nhị luyện, cho dù trở lại Cổ Thần giới cũng có đủ quyền nói chuyện. Huống chi sư tôn hắn lại là một Đại Đế, cấp bậc tương đương với Thánh Hoàng trong Thâm Lam thế giới, chỗ dựa cộng thêm thực lực đều khiến cho hắn có đủ lực lượng nói lời như vậy. Trên thực tế đối phương lại chỉ là một Thánh cấp cửu tinh mà thôi.
- Sở Mộ ở trong Thâm Lam thế giới vào sinh ra tử, vì hoàn thành nhiệm vụ mà cơ hồ đắc tội với tất cả thế lực lớn trong Thâm Lam thế giới. Sau khi gặp nhiều lần đuổi giết, vô số lần đối mặt với tử vong, cuối cùng hắn dựa vào cố gắng của một mình hắn tìm được Thế giới chi linh, được Thế giới chi linh tán thành.
Cổ Loạn Không nhìn chằm chằm vào người vừa lên tiếng, cơ hồ nói ra từng câu từng chữ. Mỗi một câu nói ra cơ hồ đều khiến cho không gian bốn phía tràn ngập áp lực, làm cho không ai có thể hô hấp được.
- Tất cả cố gắng của hắn chúng ta đều hiểu rõ. Mỗi một câu nói của hắn chúng ta đều tin.
Không có lời uy hiếp, nếu có chỉ là câu tràn thuật vô cùng có lực, làm cho không ai có thể phản bác được.
Lúc này từng tiếng nổ lớn không dứt không ngừng từ đằg xa truyền tới, kinh động mọi người trong hạm. Rất nhanh đã có tin tức truyền ra ngoài.
Hóa ra phi hạm của chủng tộc khác ngoài vòng phòng hộ của Thâm Lam thế giới đột nhiên gặp công kích ngoài ý muốn, ngay cả Đại Đế thủ hộ trong quần phi hạm cũng không có kịp phản ứng thì từng chiếc phi hạm đã bị đánh nát.
Phi hạm bạo tạc, nổ tung. Những cường giả bên trên phi hạm cơ hồ đều chết. Coi như không có tử vong thì cũng bị một cỗ lực lượng mạnh mẽ đủ để so sánh với Đại đế Thánh Hoàng đánh cho chết, ngay cả Thủ hộ Đại đế cũng bị thương.
Dù sao Thủ hộ Đại đế được bách tộc phái ra đều là Đại đế thực lực khá thấp trong bổn tộc, thậm chí có một ít vẫn chỉ là bán bộ Đại Đế. Cho dù là Đại đế thực lực khá thấp cũng có được lực lượng đáng sợ, có thể đánh chết bán bộ Đại đế. Mà lực lượng của ban bộ Đại Đế cũng hết sức kinh người, đủ để thủ hộ một hạm đội.
Ai mà biết được Sở Mộ lại trở thành Thế giới chi tử, nắm giữ lực lượng thế giới. Nhưng mà ở trong Thâm Lam thế giới, hắn không thể phát huy được lực lượng cấp Thánh Hoàng, bởi vì như vậy sẽ phá hỏng đại đạo của Thâm Lam thế giới. Nhưng mà bên ngoài Thâm Lam thế giới thì có thể.
Trừ Nhân tộc ra, hạm đội của chủng tộc khác đều bị Sở Mộ phá hủy. Chỉ có những đại đế kia, sau khi bị thương, trả một cái giá nhất định mới có thể thoát đi được. Những bán bộ Đại đế khác thì tử vong.
Tiếp đó Sở Mộ cũng chém giết toàn bộ thiên tài bách tộc trong Thâm Lam thế giới.
Kể từ đó, bách tộc trong Cổ Thần giới, trừ Nhân tộc ra, những tộc khác đều tổn thất nghiêm trọng. Có thể nói là nguyên khí đại thương. Trong trăm năm tương lai sẽ xuất hiện tình huống thiên tài đứt gãy, thực lực chủng tộc khó có thể phát triển. Muốn phát triển thì trước tiên phải khôi phục nguyên khí. Nhân tộc thì khác, tuy rằng đại bộ phận thiên tài tiến vào trong Thâm Lam thế giới đều tử vong. Nhưng mà hơn hai trăm người sống sót này đều phát triển. Ít nhất cũng có tu vi Vạn Cổ cảnh tứ trọng thiên, thực lực càng vượt cấp khiêu chiến, hoàn toàn có thể trở thành trụ cột của Nhân tộc.
Thánh cấp bình thường là thiên tài Thánh cấp có khác biệt rõ ràng. Nhất là ba Tuyệt Thế cường giả như ba người Cổ Loạn Không, trong đám thiên tài cùng thế hệ, bọn hắn đã là tồn tại vượt xa thiên tài bách tộc.
Mà thời gian trăm năm, chủng tộc khác khôi phục nguyên khí, nhân tộc có thể phát triển lớn mạnh. So sánh qua như vậy, Nhân tộc sẽ từ từ quật khởi.
Sau khi biết rõ chuyện xảy ra, mệnh lệnh lập tức được truyền ra. Hạm đội Nhân tộc trở về điểm xuất phát, ba người Cổ Loạn Không cũng được bảo hộ, bởi vì bọn hắn cần phải trở về, đem chuyện xảy ra trong Thâm Lam thế giới báo cáo lại.
*****
Quang mang màu xanh da trời thâm thúy, chấn động, ngưng tụ làm một đạo thân ảnh, đúng là Sở Mộ. Hắn đứng thẳng trong hư không nhìn về phía trước, nhìn hạm đội Nhân tộc dần dần đi xa. Kỳ thực Sở Mộ hoàn toàn có thể dùng lực lượng Thâm Lam thế giới, tạm thời ngưng tụ một cỗ phân thân trở về theo Nhân tộc Cổ Thần giới. Nhưng mà hắn cũng không muốn làm như vậy, bởi vì hắn không muốn.
Thâm Lam thế giới, hắn không thể nào mở ra cho Nhân tộc Cổ Thần giới tiến vào. Mà xóa bỏ thiên tài các tộc tiến vào trong, lại hủy diệt hạm đội các tộc chính là một việc cuối cùng hắn làm cho Nhân tộc Cổ Thần giới. Dưới tình huống như vậy, nếu như Nhân tộc Cổ Thần giới vẫn không thể nào quật khởi được, như vậy chỉ có thể nói bọn họ quá phế vật. Như vậy cho dù có đạt được Thâm Lam thế giới thì cũng chỉ là một hồi tai nạn mà thôi.
Nói cho cùng giữa Sở Mộ và Nhân tộc Cổ thần giới chỉ coi như có ân bồi dưỡng, hôm nay hắn đã hoàn lại.
Dù sao Cổ Kiếm đại lục là Cổ Kiếm đại lục, thế giới Thái cổ là thế giới Thái cổ, mà Cổ Thần giới là Cổ Thần giới. Giữa ba nơi có lẽ có liên quan với nhau, nhưng không thể nào nhập làm một được.
Đợi cho hạm đội Nhân tộc biến mất trướca ắt, phân thân của Sở Mộ mới khẽ động, hóa thành một đám quang mang màu lam, dung nhập vào trong hư không Thâm Lam thế giới, nhanh chóng tiến về phía trước.
Tốc độ của hắn cực nhanh, phương hướng lựa chọn cũng khác với hạm đội Nhân tộc. Bởi vì Sở Mộ biết rõ trên hạm đội Nhân tộc có một Đại đế tọa trấn, nếu như hắn tới gần rất dễ bị phát hiện ra.
Tốc độ của Sở Mộ càng lúc càng nhanh, trong nháy mắt bộc phát, siêu việt tốc độ ánh sáng. Phía trước đột nhiên xuất hiện một vòng xoáy màu xanh đậm, một mặt khác của vòng xoáy có thể mơ hồ nhìn thấy một đại lục.
Đây là vòng xoáy thời không.
Không chút do dự, phân thân của Sở Mộ trực tiếp chui vào trong vòng xoáy. Chợt, vòng xoáy thời không dần dần co rút lại, nhưng mà tốc độ co rút cũng không nhanh, bởi vì có lực luợng Sở Mộ đang đối kháng.
- Đại khái có thể duy trì một ngày nữa a.
Quay đầu lại nhìn vòng xoáy, Sở Mộ đã không còn bao nhiêu lực lượng, hắn nhanh chóng bay xuống phía dưới. Cảnh sắc của cả đại lục đều hiện lên trong mắt hắn, quan sát rõ ràng.
Nguyên khí thiên địa mỏng manh tới mức không thể nào tưởng tượng được, nơi này chính là khởi điểm Sở Mộ bước vào con đường kiếm đạo - Cổ Kiếm đại lục.
Dùng tầm mắt hiện tại của Sở Mộ mà nói, Cổ Kiếm đại lục quả thực là một nơi vô cùng cằn cỗi, loại địa phương này không chỉ cằn cỗi về điều kiện sinh hoạt mà còn cả hoàn cảnh tu luyện nữa.
Không có biện pháp, từ Cổ Kiếm đại lục cất bước, tiến vào thế giới Thái cổ, nguyên khí thiên địa so với Cổ Kiếm đại lục nồng đậm hơn rất nhiều. Rồi sau đó lại tiến vào Cổ Thần giới, nguyên khí thiên địa tiến thêm một bước, về sau Sở Mộ lại tiến vào Thâm Lam thế giới, cho dù đại đạo suy yêu, s nhưng mà trình độ nồng đậm của nguyên khí thiên địa còn hơn Cổ Thần giới một chút.
Hiện tại đứng trên độ cao nhất định, Sở Mộ nhìn ra được, Cổ Kiếm đại lục không chỉ là nguyên khí thiên địa thiếu thốn, ngay cả thiên đạo cũng không đủ hoàn thiện. Bởi vậy tu vi cao nhất chỉ có thể đạt tới Niết Bàn cảnh. Mà tu vi cao nhất ở thế giới Thái cổ chỉ có thể đạt tới Vạn Cổ cảnh, về phần Cổ Thần giới là Đại Đế cảnh.
Liếc mắt, thu hết tất cả mọi thứ trên Cổ Kiếm đại lục vào trong mắt, thân thể Sở Mộ nhanh chóng rơi xuống, Cổ Kiếm đại lục nhanh chóng trở nên to lớn trước mắt hắn.
Một kích động ở sâu trong lòng hắn hiên lên, bất kể nói như thế nào nơi này thủy chung vẫn là khởi điểm khi hắn bước vào con đường kiếm đạo. Ở đây còn có song thân và huynh đệ kiếp này của hắn, có thân nhân, còn có đệ tử đầu tiên.
Cổ Kiếm đại lục là khởi điểm, cũng là nơi Sở Mộ nhớ lâu nhất. thế giới Thái cổ và Cổ Thần giới chỉ là một loại quá độ, Thâm Lam thế giới thì như là một giới hạn, ít nhất là giới hạn trước mắt của hắn.
Lần này Sở Mộ trở lại Cổ Kiếm đại lục là xuất phát từ một loại dự cảm trong lòng. Có lẽ lần này không trở lại, về sau sẽ không có cơ hội trở lại nữa. Có một điểm nữa là, hắn rời khỏi đã lâu, lại có năng lực, cũng nên trở lại nhìn gia tộc của mình một chút.
Ở trong mắt hắn, gia tộc ở Cổ Kiếm đại lục này chỉ như con sâu cái kiến, thậm chí còn không bằng con sâu cái kiến. Thế nhưng trong lòng hắn vẫn có một tia lo lắng, bởi vì trong gia tộc này có song thân kiếp này của hắn.
Lúc Sở Mộ còn trẻ, Khai Dương thành tổng cộng có ba đại gia tộc. Đương nhiên Sở Mộ quật khởi, Khai Dương Thành đã biến thành nơi Sở gia độc đại. Rồi sau đó được Vương triều phong thưởng, đem một mảnh lớn thổ địa trong Khai Dương thành phân đất, phong hầu cho Sở gia.
Trước khi Sở Mộ rời đi cũng cấp cho Sở gia không ít công pháp và tài nguyên tu luyện. Hơn nữa còn huấn luyện một đám kiếm vệ cho Sở gia, bảo hộ an nguy của Sở gia. Như vậy Sở gia cũng có thể chậm rãi phát triển lớn mạnh.
Một đạo thân ảnh đột nhiên xuất hiện, lơ lửng trên không trung Sở gia to lớn, thu hết toàn bộ Sở gia vào trong mắt. Ở bên trong Sở iga có một pho tượng cao khoảng chừng ba trượng, đứng sừng sững, đây rõ ràng là bộ dáng của Sở Mộ hơn trăm năm trước. Chỉ có điều dùng ánh mắt của Sở Mộ xem ra, pho tượng kia vừa khô cứng lại không đủ tinh xảo, đây cũng là bởi vì Sở Mộ có tầm mắt cực cao.
Cho dù hiện tại hắn đã có thực lực khủng bố, một kiếm đủ để chém nát Cổ Kiếm đại lục, nhưng mà càng gần cố hương càng e sợ, huống chi là đang ở ngay trên Sở gia.
Hơn một trăm năm đối với phàm nhân mà nói, đủ để khiến cho một người sinh ra và chết đi, thậm chí còn dư xài.
Hơn một trăm năm, kinh nghiệm của Sở Mộ rất nhiều, nhiều tới mức vượt qua tưởng tượng của hắn. Lần này trở lại, khiến cho hắn có cảm giác như là cách một thế hệ vậy.
Kích động, mong chờ, thậm chí còn có một tia mờ mịt.
Điều khiến cho hắn cảm thấy vui mừng đó là gia gia còn sống, phụ mẫu song thân cũng còn sống.
Tính ra gia gia Sở Đương Hùng, người được xưng là Hổ nhân của Sở gia hiện tại đã hơn hai trăm tuổi. Hai trăm tuổi, đối với con đường tính mạng của Sở Mộ mà nói, không coi vào đâu. Hắn đã từng gặp vô số người, rất nhiều người tuổi tác đều hơn ngàn.
← Ch. 1922 | Ch. 1924 → |