Vay nóng Tima

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1926

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1926: Tham ngộ Vạn Tàng
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Shopee


Thế giới chi linh nói xong, chợt trước mặt Sở Mộ xuất hiện mười tám khỏa Thâm Lam thần châu tỏa ra quang mang màu xanh lam, mỗi một khỏa Thần châu đều giống như một ngôi sao, tản mát ra sức mạnh to lớn mà Sở Mộ chưa từng cảm nhận được.

- Mười tám khỏa Thâm lam thần châu là trọng bảo chủ nhân lưu lại. Cũng là một bộ phận có thể tập trung lực lượng bổng nguyên của Thâm Lam thế giới.

Thế giới chi linh nói.

- Con đường ngươi lựa chọn phải triệt để luyện hóa Thâm Lam thần châu, mới có thể tiến hành.

- Ta biết.

Sở Mộ nói, không chút do dự. Cắt đứt trần duyên, tất cả lo lắng trở thành chuyện cũ.

Vung tay lên, lực lượng tràn ngập ra, liên tục rót vào trong mười tám hỏa Thâm Lam thần châu, cùng với Thâm Lam thần châu sinh ra một tia liên hệ như có như không. Hỏa diễm thâm thúy, màu xanh da trời thiêu đốt mười tám khỏa Thâm Lam thần châu. Mười tám khỏa Thâm Lam thần châu tản ra quang mang không gì sánh nổi, quang mang kia sáng chói như là ngôi sao, co thể so sánh với mặt trời.

Trong Thâm Lam cung điện không biết ngày tháng trôi.

Chân kiếm tông đúng như Sở Mộ mong muốn, dần dần phát triển. Nhờ có Sở Mộ để lại Yên Diệt linh kiếm, Vĩnh Hằng linh kiếm nên Chân kiếm tông hoàn toàn đứng ở thế bất bại, thật nhiều tài nguyên cho các đệ tử tu luyện, không còn đắn đo lo lắng gì nữa.

Chỉ chớp mắt mấy chục năm qua đi.

Mười tám viên Thâm Lam Thần Châu là trọng bảo mà Thâm Lam Chi Chủ để lại, vượt qua đẳng cấp Thánh Hoàng đạt đến trình độ cao cấp hơn. Nên muốn luyện hóa mười tám viên Thâm Lam Thần Châu là vô cùng khó khăn, mấy chục năm trôi qua Sở Mộ chăm chỉ không ngừng nghỉ nhưng vẫn không thể hoàn toàn luyện hóa chúng nó.

Mười tám viên Thâm Lam Thần Châu rực cháy lửa màu lam thẳm quay quanh Sở Mộ, tựa như các vì sao xoay quanh mặt trời, dao động vô cùng huyền diệu không ngừng phát tán từ mười tám viên Thâm Lam Thần Châu.

Sở Mộ hoàn toàn chìm đắm trong luyện hóa, quên đi bên ngoài thời gian trôi.

Với Sở Mộ vào lúc này thời gian trôi đã không quan trọng.

Trong phút chốc lại qua mấy chục năm, tính ra Sở Mộ luyện hóa mười tám viên Thâm Lam Thần Châu đã một trăm năm.

Nhờ vào lực lượng Thâm Lam thế giới cuối cùng Sở Mộ mất một trăm năm mới luyện hóa xong mười tám viên Thâm Lam Thần Châu.

Thâm Lam Thần Châu là Thâm Lam Chi Chủ dung nhập căn nguyên đại đạo của bản thân với một phần nhỏ căn nguyên Thâm Lam thế giới, trải qua mấy ngàn năm cuối cùng luyện chế ra trọng bảo cấp Chúa Tể, sau khi bị Sở Mộ luyện hóa thì nó thuộc về hắn.

Mười tám viên Thâm Lam Thần Châu biến thành mười tám ngọn lửa màu lam sâu thẳm, theo ý niệm của Sở Mộ khống chế chúng nó đến gần nhau, dung hợp lại ngưng tụ thành một ngọn lửa lam thẳm to hơn, cháy hừng hực đến gần Sở Mộ, bao bọc ý thức của hắn lại.

Cảm giác rất kỳ lạ, như là trở về cơ thể mẹ, ấm áp mà thoải mái khiến Sở Mộ quên hết thảy.

Ý niệm điều khiển lửa màu lam thẳm to lớn rực cháy bắt đầu biến đổi, dần ngưng tụ thành thân thể, là cơ thể của Sở Mộ. Hắn dù gì là con người, thói quen có thân thể.

Sở Mộ lẩm bẩm:

- Hiện giờ ta là chủ của thế giới rồi sao?

Sở Mộ cảm giác được sau khi mười tám viên Thâm Lam Thần Châu bị luyện hóa hoàn toàn thì liên kết giữa hắn và Thâm Lam thế giới chặt chẽ hơn, có thể điều động nhiều lực lượng hơn, tốc độ điều động lực lượng càng nhanh.

Sở Mộ và Thế Giới Chi Linh có mối quan hệ rất đặc biệt, như là chủ tớ.

Sở Mộ là chủ, Thế Giới Chi Linh là tớ.

Sở Mộ thầm nghĩ:

- Tiếp theo là tích lũy.

Sở Mộ lắc người xuất hiện trong Công Pháp điện của Thâm Lam cung điện.

Trong Công Pháp điện cất chứa vô số công pháp, là lúc Thâm Lam Chi Chủ còn sống cất chứa.

Thâm Lam Chi Chủ sống lâu thật lâu, ít nhất cỡ mấy trăm vạn năm, ngàn vạn năm, đi vô số nơi nên y cất chứa công pháp nhiều vô cùng. Công pháp được lọt vào mắt xanh của Thâm Lam Chi Chủ, được cất giữ thì không tầm thường, dù đẳng cấp công pháp không cao nhưng có chỗ đáng học hỏi. Không giống công pháp khác tùy tiện, hay tràn đầy khiếm khuyết hoặc không có tiềm lực.

Công Pháp điện rất lớn, tàng thư hiện hình như các vì sao, xếp hàng theo công pháp chia ra khu vực khác nhau.

Có công pháp tu luyện nguyên lực, công pháp luyện thể, công pháp nguyên thần, kiếm pháp, quyền pháp, chưởng pháp, chỉ pháp, chân pháp, bộ pháp, thân pháp, bí pháp vân vân, hầu như có đủ hết, cần gì có nấy, từ cấp thấp đến cao cấp.

Sở Mộ không kén chọn, bắt đầu từ công pháp tu luyện cấp thấp nhất, hắn vươn tay chộp lấy một ánh sao. Ánh sao chui vào cơ thể Sở Mộ, các loại tin tức công pháp trong đó hoàn toàn tiến vào ý thức của hắn.

Ngộ tính của Sở Mộ vốn xứng là trước sau không ai, dù là cường giả sống ngàn vạn năm như Thâm Lam Chi Chủ cũng kém hơn hắn. Sở Mộ còn luyện hóa mười tám viên Thâm Lam Thần Châu, thành chủ của thế giới, đứng trên độ cao toàn thế giới, ngộ tính được tăng phúc rõ ràng.

Trong tình huống đó công pháp cấp thấp chứa trong Công Pháp điện không hề khó khăn với Sở Mộ, trong khoảnh khắc hắn đã lĩnh ngộ hoàn toàn, biến thành tích lũy của mình.

Sở Mộ vung hai tay, các đốm sao từ bốn phương tám hướng tụ lại, ánh sao đầy trời tựa như mưa sao sa giáng xuống nhập vào người hắn, nội dung thoáng hiện như cưỡi ngựa xem hoa bị hắn nhớ kỹ, nhanh chóng lĩnh ngộ.

Tốc độ lĩnh ngộ dần giảm thấp, vì công pháp tiếp sau cao cấp hơn. Nhưng Sở Mộ có ngộ tính kinh người, được lực lượng thế giới gia cố, có tích lũy một đống công pháp cấp thấp vừa đọc nên tiến độ lĩnh ngộ công pháp cao cấp không ngừng tăng lên.

Lĩnh ngộ không biết tháng năm, Sở Mộ không rõ mất bao lâu mới tham ngộ hết công pháp luyện khí.

Thâm Lam Chi Chủ là tồn tại cường đại vượt qua Thánh Hoàng, cảnh giới này gọi là Chúa Tể.

Công pháp để trong Công Pháp điện của Thâm Lam Chi Chủ cấp thấp nhất thích hợp cho dưới Vạn Cổ cảnh tu luyện, đẳng cấp cao nhất lên đến cấp Chúa Tể.

Nếu là trước kia Sở Mộ phải mất một thời gian rất lâu mới tham ngộ được công pháp đẳng cấp cường giả tuyệt thế, công pháp cấp Thánh Hoàng xem còn không hiểu, bên trong ẩn chứa huyền diệu tiêu hao hết lực lượng tinh thần của hắn, làm hắn choáng. Công pháp cấp Chúa Tể chỉ phát ra một chút hơi thở là Sở Mộ đã không thể ngăn cản.

Giờ thì khác, hắn là chủ của Thâm Lam thế giới, tuy đại đạo Thâm Lam thế giới suy yếu, lực lượng không mạnh mẽ như thời còn Thâm Lam Chi Chủ nhưng về mặt bản chất Sở Mộ xem như đứng ở độ cao cấp Chúa Tể, dù là cấp Chúa Tể nhỏ yếu nhất.

*****

Đương nhiên cấp Chúa Tể của Sở Mộ chỉ là một loại cảnh giới chứ không phải thực lực, bàn về thực lực hắn cùng lắm là cấp Thánh Hoàng.

Cảnh giới cấp Chúa Tể khiến Sở Mộ tham ngộ công pháp cấp Thánh Hoàng không bị lực cản gì, tham ngộ công pháp cấp Chúa Tể dù không dễ nhưng không bị cản trở bao nhiêu.

Tham ngộ xong công pháp luyện khí Sở Mộ không vội chạm tới công pháp khác, hắn mất chút thời gian điều chỉnh lại, sắp xếp lại xong hắn bắt đầu tham ngộ công pháp luyện thể.

Công pháp luyện thể ít hơn công pháp luyện khí một nửa, nhưng cao cấp nhất cũng là cấp Chúa Tể, thời gian Sở Mộ tham ngộ không đến một nửa so với tham ngộ công pháp luyện khí.

Kết hợp lại Sở Mộ tham ngộ công pháp tu luyện nguyên thần.

Công pháp tu luyện nguyên thần rất ít, chỉ bằng một phần mười công pháp luyện thể, nhưng độ khó tham ngộ thì cao hơn công pháp luyện thể rất nhiều. Người không có thiên phú tu luyện nguyên thần thì khó thể tham ngộ được bao nhiêu, Sở Mộ có thiên phú tu luyện nguyện thần, thậm chí không kém, nên hắn mất khoảng một phần mười khi tham ngộ công pháp luyện thể thành công tham ngộ xong công pháp tu luyện nguyên thần.

Nhưng công pháp tu luyện nguyên thần khác với công pháp luyện khí, luyện thể.

Nguyên thần chia bốn tầng lớn mười hai đẳng cấp, cao nhất là thập nhị giai đối ứng với Cực Thánh Hoàng.

Nửa Bước Thánh Hoàng cũng xem như đẳng cấp Thánh Hoàng.

Khi nào đột phá thành tựu Thánh Hoàng thì nguyên thần sẽ biến chất.

Đạo nguyên thần thật ra có thể xem như một quá trình trên đạo luyện thần, đào sâu hơn thì liên quan đến linh hồn.

Trong cất chứa của Thâm Lam Chi Chủ không có một quyển công pháp tu luyện linh hồn nào, làm Sở Mộ tiếc nuối.

Tiếp theo là tham ngộ kiếm pháp.

Thâm Lam Chi Chủ không phải kiếm tu nhưng có tạo nghệ Sở Mộ không tầm thường, cất chứa rất nhiều kiếm pháp, nhiều còn hơn công pháp luyện khí.

Sở Mộ là kiếm tu, nhiều kiếm pháp làm hắn mừng rỡ.

Kiếm pháp từ cấp thấp nhất đến cấp Chúa Tể, muốn gì có nấy, phong cách khác nhau, đương nhiên trong đó có một số kiếm pháp là lúc trước Sở Mộ từng tu luyện hoặc tiếp xúc qua, lúc này lĩnh ngộ lại càng thâm sâu hơn.

Kiếm pháp cấp Thánh Hoàng khiến mắt Sở Mộ sáng rực, kiếm pháp cấp Chúa Tể làm hắn cảm thán. Sở Mộ chợt hiểu tạo nghệ kiếm đạo trước kia của mình không đáng là gì.

Tham ngộ hết kiếm pháp Sở Mộ bỏ ra nhiều năm sắp xếp chúng lại.

Sau đó tham ngộ công pháp khác.

Sở Mộ chủ tu kiếm đạo, hắn chỉ đi con đường kiếm đạo, không định phân tâm cho võ học khác. Nhưng tham ngộ công pháp khác làm Sở Mộ mở rộng tầm mắt, tăng phần tích lũy, mở rộng tư duy hơn, có ích lợi lớn cho sau này tu luyện.

Thời gian qua nhanh, Sở Mộ đã quên thời gian, hắn bây giờ không còn bị thọ nguyên trói buộc.

Mỗi ngày Thâm Lam thế giới đều thay đổi, biến đổi rất nhỏ, tính đơn vị cỡ trăm năm mới cảm giác được, và chỉ có cường giả mới nhận ra.

Một Nửa Bước Thánh Hoàng nhân tộc ngước lên nhìn trời, thế giới trong mắt gã khác hẳn với trong mắt người khác:

- Đại đạo càng lúc càng yếu.

Làm Nửa Bước Thánh Hoàng tuy cũng tính là đẳng cấp Thánh Hoàng nhưng đã hơi vượt qua, có chút năng lực của Thánh Hoàng, nện Nửa Bước Thánh Hoàng có thể cảm giác được đại đạo.

Bước đầu tiên để trở thành Thánh Hoàng là phải cảm giác được đại đạo tồn tại, bước thứ hai là 'thấy' quỹ tích đại đạo, bước thứ ba là lột xác pháp tắc thành đại đạo, có như vậy mới chính thức vào đẳng cấp Thánh Hoàng.

Đương nhiên không phải mỗi Nửa Bước Thánh Hoàng đều cảm giác được đại đạo, phải lắng đọng thật lâu từ đẳng cấp này mới làm được.

Đại đạo càng suy yếu khiến Nửa Bước Thánh Hoàng khó phát huy thực lực, dù có thực lực Nửa Bước Thánh Hoàng nhưng chỉ phát huy ra sức mạnh Thánh Hoàng, đây không phải tin tốt cho Nửa Bước Thánh Hoàng. Với Cực Thánh Hoàng cũng là tin xấu, vì điều này nghĩa là bọn họ không thể đột phá thành Nửa Bước Thánh Hoàng.

Trong Thâm Lam cung điện, Sở Mộ rời khỏi Công Pháp điện vì hắn đã tham ngộ hết công pháp trong đó, ghi nhớ kỹ biến thành tích lũy của mình.

Sở Mộ tra xét một lúc, thì ra đã qua ngàn năm.

Một ngàn năm trôi qua, năm tháng lướt đi, loang lổ tang thương.

Sở Mộ cảm thán rằng:

- Đã qua một ngàn năm rồi sao, tính ra từ lúc ta giải quyết duyên trần đến nay đã qua một ngàn một trăm năm.

Lần đầu tiên, đây là lần đầu tiên Sở Mộ cảm giác được thời gian thật bèo bọt đối với cường giả, nhưng thời gian cũng rất quan trọng.

Có thể nói từ lúc Sở Mộ bước lên con đường đến trước khi trở thành Thế Giới Chi Tử cộng lại toàn bộ thời gian tu luyện mới hơn một trăm năm, bế quan dài nhất cỡ vài năm. Lần này thì lâu đến ngàn năm.

Giây lát ngàn năm, thương hải tang điền, thiên địa biến đổi.

Sở Mộ cảm nhận kỹ, biểu tình không thay đổi thì thào:

- Ngàn năm qua đi, đại đạo trong thế giới càng yếu, Nửa Bước Thánh Hoàng bị ức chế hoàn toàn chỉ có thể phát huy ra thực lực ngang ngửa Cực Thánh Hoàng.

Ý niệm của Sở Mộ giáng xuống Chân kiếm tông, tốc độ nhanh gấp mấy lần trước kia.

Chân kiếm tông sau một ngàn một trăm năm đã hoàn toàn khác hẳn.

Sở Mộ để lại hai thanh linh kiếm không ngừng hấp thu lực lượng Thâm Lam thế giới trưởng thành, giờ đã cao một ngàn trượng, đây là cực hạn của hai thanh linh kiếm. Linh kiếm phát ra hơi thở khiến Sở Mộ biết lực lượng đã đến cực độ linh kiếm cực phẩm, ngang ngửa lực lượng Nửa Bước Thánh Hoàng.

Nhiều tài nguyên đổ vào khiến Chân kiếm tông phát triển vùn vụt, đệ tử thiên tài lớp lớp. Một ngàn một trăm năm đã qua, trong toàn bộ Chân kiếm tông trừ một cường giả tuyệt thế ban đầu ra có thêm mười cường giả tuyệt thế khác. Người lợi hại nhất là đẳng cấp Nhị Luyện sơ giai.

Cường giả Vạn Cổ cảnh từ ban đầu mười mấy người mèo quào đến bây giờ hơn hai ngàn người, mấy chục người sánh bằng Thánh cấp cửu tinh ba sức chiến đấu cao.

Tiếc rằng vị trí tông chủ luôn trống, vì không ai được Kiếm Tông Linh Ấn thừa nhận. Việc tông môn nếu lớn thì do nguyên lão bàn bạc quyết định, nếu là chuyện thường thì từ phó tông chủ quyết định.

Hiện giờ Chân kiếm tông thật sự phát triển, đã đi lên quỹ đạo, có chút phong phạm của Chân Thần kiếm tông ngày xưa.

Sau khi Chân kiếm tông lớn mạnh nhưng không có tông chủ tọa trấn khó tránh khỏi kéo bè kéo lũ, tranh giành phe phái đấu đá nhau. Đây là điều không thể tránh khỏi, dù có tông chủ cũng sẽ như vậy, nên Sở Mộ không để ý.

Chân kiếm tông hiện giờ đã có chút phong phạm của Chân Thần kiếm tông, Sở Mộ xem như hoàn thành lời hứa với tiền bối Bạch Linh. Mai sau Chân kiếm tông phát triển thế nào thì phải xem cố gắng của các đệ tử Chân kiếm tông.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-2308)