← Ch.1927 | Ch.1929 → |
Không chỉ Thiên Kiếm Thánh Hoàng giật mình, các cường giả kiếm đạo khác cũng giật nảy mình.
Một Nửa Bước Thánh Hoàng thì thào:
- Vạn kiếm triều bái, thì ra cảnh giới đó thật sự tồn tại.
Nửa Bước Thánh Hoàng này không phải kiếm tu nhưng biết một số bí ẩn thượng cổ, cứ nghĩ vạn kiếm triều bái chỉ là truyền thuyết không ngờ có thật, nỗi lòng của gã vô cùng rung động.
Trong Thâm Lam thế giới, vô số kiếm khí chĩa xuống chỉ về một hướng như đang triều bái quân vương của chúng nó.
Kiếm chi quân vương!
Sở Mộ cảm giác được hết mấy thứ này, hắn không bao giờ ngờ sau khi hấp thu tinh túy kiếm pháp, cảnh giới kiếm pháp đột phá sẽ xuất hiện dị tượng như vậy.
Sở Mộ thầm nghĩ, lòng tràn đầy ngạc nhiên khó tin:
- Ta luôn cho rằng miêu tả về cảnh giới kiếm pháp trong Kiếm Thiên Địa hơi mơ hồ, có chút khoa trương, không ngờ thật sự không khuếch đại chút nào.
Vạn kiếm triều bái!
Theo Kiếm Thiên Địa miêu tả đẳng cấp cảnh giới kiếm pháp khi bước vào người kiếm hợp nhất thì tính là kiếm tu thật sự. Nói đơn giản người kiếm hợp nhất là tiêu chuẩn kiếm tu, nếu không thể được đến đẳng cấp đó thì cùng lắm chỉ xem như người luyện kiếm.
May mắn kiếm hợp nhất chia tỉ mỉ gồm có sơ giai, trung giai, cao giai, đỉnh, cực hạn, mỗi giai đoạn phân biệt rõ ràng. Đa số kiếm tu cảnh giới kiếm pháp là người kiếm hợp nhất sơ giai, nếu đến cấp cao thì hoặc là thấm nhuần trong kiếm pháp mấy trăm năm, ngàn năm dài hoặc có thiên phú kiếm pháp hơn người.
Cảnh giới người kiếm hợp nhất yêu cầu trong tay kiếm tu phải có kiếm mới phát huy đầy đủ thực lực được.
Đa số kiếm tu đến cực hạn người kiếm hợp nhất là gặp bình cảnh, suốt đời không thể đột phá, trừ phi có kỳ ngộ lớn.
Sau cảnh giới người kiếm hợp nhất là cảnh giới trong lòng có kiếm, cảm nhận được kiếm tâm. Cảnh giới này cũng chia ra sơ giai, trung giai, cao giai, đỉnh, cực hạn. Trong lòng có kiếm dù cầm một nhánh cây cũng có thể sử dụng như kiếm, dù trong tay không kiếm vẫn phát huy đầy đủ thực lực.
Trong cảnh giới kiếm pháp trong lòng có kiếm có một tinh túy đó là tâm kiếm như nhất.
Nhưng không phải tất cả kiếm tu cảnh giới kiếm pháp đến trong lòng có kiếm đều lĩnh ngộ ra tinh túy tâm kiếm như nhất. Có kiếm tu tu luyện đến cực hạn trong lòng có kiếm vẫn không thể lĩnh ngộ tâm kiếm như nhất. Không bắt buộc nhưng nếu lĩnh ngộ ra tâm kiếm như nhất thì sẽ tăng mạnh thực lực, giúp ích rất lớn cho việc chiến đấu.
Đương nhiên tu luyện cảnh giới kiếm pháp đến đẳng cấp trong lòng có kiếm đã là thiên tài trong thiên tài, yêu nghiệt vạn cổ hiếm gặp trong số kiếm tu. Muốn tiến bộ thêm một bước ở cảnh giới này thì khó khăn rất lớn.
Như Sở Mộ có thể trong hơn một năm ngắn ngủi tu luyện đến trong lòng có kiếm cực hạn, lúc ở trình độ sơ giai lĩnh ngộ ra tinh túy tâm kiếm như nhất, bước vào đẳng cấp trong lòng có kiếm trung giai thì từ xưa đến nay không có ai như vậy.
Vượt qua cảnh giới kiếm pháp trong lòng có kiếm là Thiên Địa Chi Kiếm, còn được gọi là thiên địa vạn vật đều có thể làm kiếm.
Thiên địa vạn vật làm kiếm, tên như ý nghĩa, kiếm không cực hạn nắm trong tay hay giấu trong lòng mà đến đẳng cấp càng cao hơn.
Nếu bảo kiếm trong tay là tồn tại thực chất, cơ bản nhất của kiếm tu thì trong lòng có kiếm là từ thật chuyển sang hư ảo, nhưng vẫn bị cực hạn bản thân. Thiên Địa Chi Kiếm thoát khỏi phạm trù hiện thực và hư ảo.
Thiên địa vạn vật đều có thể làm kiếm!
Câu nói này bá khí biết mấy.
Kiếm làm kiếm, nhánh cây có thể làm kiếm, cỏ xanh làm kiếm, cục đá không có linh tính cũng có thể làm kiếm, lửa làm kiếm, nước chảy làm kiếm, gió vô hình cũng làm kiếm.
Tóm lại miễn tồn tại, dù có thấy hay không, dù sờ được hay vô hình đều có thể biến thành kiếm, có được uy lực vô cùng kinh người.
Cảnh giới như vậy bỏ xa cảnh giới trong lòng có kiếm, cách biệt như trong lòng có kiếm và người kiếm hợp nhất, lớn hơn gấp trăm lần.
Tương tự, cảnh giới Thiên Địa Chi Kiếm chia ra sơ giai, trung giai, cao giai, đỉnh, cực hạn. Vạn kiếm triều bái chỉ mới bước vào cảnh giới Thiên Địa Chi Kiếm, còn chưa đến sơ giai.
Vạn kiếm triều bái có một cách gọi là: Vạn Kiếm Triêu Tông.
Vạn Kiếm Triêu Tông dẫn phát vạn kiếm triều bái, đây là một thiên địa hoàn toàn mới.
Sở Mộ kiềm nén nỗi lòng kích động thầm nghĩ:
- Tiếp theo tham ngộ công pháp khác, cố gắng nắm giữ tinh túy mở rộng tích lũy hơn.
Chuyện Sở Mộ sắp làm liên quan đến con đường sau này, nên không thể qua loa chút gì được. Hiện giờ bỏ ra thời gian cố gắng tích lũy còn hơn sau này gặp vấn đề mới tìm cách giải quyết.
Nếu được phép thì Sở Mộ định tham ngộ nhiều công pháp hơn, tiếc rằng Thâm Lam Chi Chủ cất chứa rất nhiều, dù Sở Mộ trở về Cổ Thần giới quét sạch công pháp trong đó cũng không nhiều hơn nữa.
Thời gian qua nhanh, chớp mắt từ lúc Sở Mộ quay về Thâm Lam cung điện bắt đầu luyện hóa mười tám viên Thâm Lam Thần Châu đã qua vạn năm.
Một vạn năm đối với hành trình sinh mệnh trước kia của Sở Mộ là dài gấp trăm lần, rất lâu, một vạn năm thương hải tang điền.
Sở Mộ thở phào nhẹ nhõm:
- Cuối cùng tham ngộ hết tất cả tinh túy của công pháp.
Dù hiện giờ Sở Mộ chỉ là trạng thái ý thức nhưng hắn cảm giác được một vạn năm đã qua, cảm giác cô đơn chiếc bỏng, hắn ráng nhẫn nhịn, may mắn có nhiều công pháp cho hắn tham ngộ nếu không thật khó tưởng tượng làm sao sống.
Tu luyện giả cường đại đúng là sống rất lâu nhưng không có nghĩa là bọn họ chịu được cô đơn thời gian dài.
Cô đơn luôn là thiên địch của sinh mệnh có trí tuệ.
Một vạn năm sau Thế Giới Chi Linh lại mở miệng nói:
- Chủ nhân, chắc bây giờ người đã có quyết định đi con đường nào?
Tuy Thế Giới Chi Linh có trí tuệ nhưng không phải sinh mệnh, không có khái niệm gì lớn về thời gian.
Nghe Thế Giới Chi Linh nói làm Sở Mộ sửng sốt, thân thể tạo ra từ lửa lam thẳm, đôi mắt bắn ra tia sáng kinh người.
Đúng vậy, Sở Mộ đã có quyết định.
Chọn một trong hai con đường.
Bên ngoài Thâm Lam thế giới có tên là đại hư không hỗn độn, tổng thế gọi là vũ trụ hỗn độn.
Thâm Lam thế giới chỉ là một trong vô số thế giới ở đại hư không hỗn độn, cực hạn cao nhất của Thâm Lam thế giới là cấp Thánh Hoàng. Vì đại đạo suy yếu nên Thâm Lam thế giới chỉ miễn cưỡng chịu được Nửa Bước Thánh Hoàng, nếu Sở Mộ còn tiếp tục ở lại thì tu vi, thực lực của hắn không thể tăng lên chút nào, điều này trái ngược với lý tưởng theo đuổi đỉnh kiếm đạo của hắn.
*****
Vì muốn vượt qua thực lực hiện tại, vượt qua cấp Thánh Hoàng thì phải rời khỏi Thâm Lam thế giới, đi thế giới cao cấp hơn nữa. Tốt nhất là đi thế giới trung đẳng, cao đẳng trong vũ trụ hỗn độn: Căn Nguyên Nguyên Giới.
Ích lợi đi tới Căn Nguyên Nguyên Giới rất rõ ràng, một là khiến Sở Mộ tu luyện không có cực hạn, có thể đạt đến đỉnh cao nhất, có nhiều tài nguyên hơn, có nhiều cường giả hơn, tu luyện hay chiến đấu đều tuyệt.
Cộng thêm Sở Mộ hiện là chủ của Thâm Lam thế giới, có liên quan chặt chẽ với nó, nếu hắn tu luyện đến cấp Thánh Hoàng thì đại đạo của Thâm Lam thế giới sẽ không suy yếu nữa, còn từ từ phục hồi. Nếu Sở Mộ tu luyện đến cấp Chúa Tể thì đại đạo của Thâm Lam thế giới sẽ nhanh chóng phục hồi, nếu tu vi vượt qua cấp Chúa Tể thì căn nguyên của cấp Chúa Tể sẽ mạnh hơn nữa, đột phá cực hạn trở thành thế giới cao cấp hơn.
Tương tự, Sở Mộ trở thành chủ thế giới, nắm giữ căn nguyên thế giới sẽ có ưu thế hơn là tu luyện giả không có căn nguyên thế giới, đây là quá trình đôi bên cùng có lợi.
Thế Giới Chi Linh đưa ra hai con đường mặc cho Sở Mộ chọn. Đường thứ nhất là lấy một phần lực lượng căn nguyên Sở Mộ nắm giữ tạo ra thân thể vô cùng hoàn mỹ cho mình, tạo lại linh hồn gần như hoàn mỹ, cộng thêm ý thức không gì sánh bằng sẽ vượt qua con người cũ của mình.
Hơn nữa có tích lũy đống tinh túy công pháp Thâm Lam cung điện, về đạo tu luyện Sở Mộ sẽ thuận buồm xuôi gió.
Nếu chọn đường thứ nhất Sở Mộ phải tự mình rời khỏi Thâm Lam thế giới đi vào đại hư không hỗn độn, hướng tới Căn Nguyên Nguyên Giới. Dọc đường trải qua vô số nguy hiểm, hơn nữa không biết mất bao nhiêu năm mới đến nơi.
Điều này làm Sở Mộ muốn bỏ cuộc, thân thể mới tạo thì thực lực của hắn chỉ là đẳng cấp Nửa Bước Thánh Hoàng. Nửa Bước Thánh Hoàng ở trong Thâm Lam thế giới là tồn tại mạnh nhất, là vô địch, nhưng ở trong đại hư không hỗn độn thì yếu ớt nhỏ bé, một chút nguy hiểm cũng đủ khiến hắn chết.
Huống chi nếu Sở Mộ chạy đi Căn Nguyên Nguyên Giới thì khó bình tâm tu luyện, mất thời gian không thể tính hết.
Sau khi Sở Mộ tham ngộ vô số công pháp thì không vừa lòng với kiểu tu luyện ngày xưa của mình, nhưng đó là căn cơ đã được đúc ra, chỉ đành phát triển tiếp. Nếu phá bỏ căn cơ tu lại thì không cần chọn con đường thứ nhất làm gì.
Nên Sở Mộ quyết định đi con đường thứ hai.
Đường thứ hai là dùng lực lượng Thâm Lam thế giới tạo ra con đường trong đại hư không hỗn độn liên thông Căn Nguyên Nguyên Giới, khiến ý thức của Sở Mộ đi qua đường an toàn, có cuộc sống mới trong Căn Nguyên Nguyên Giới, tu luyện tất cả lại từ đầu, đúc lại căn cơ.
Với tích lũy của Sở Mộ dư sức trong thời gian ngắn bước vào Vạn Cổ cảnh, còn thành tựu tuyệt thế, cường giả tuyệt thế mới là điểm khởi đầu của hắn.
Sở Mộ rất thích con đường này, nhưng muốn an toàn đi qua con đường đó phải có đủ lực lượng, tức là việc tiếp theo hắn muốn làm là hoàn toàn luyện hóa một chút căn nguyên trên người thành của riêng mình, căn nguyên kiếm đạo của riêng hắn.
Có căn nguyên kiếm đạo bảo vệ mới bình yên đi qua đường hầm đến Căn Nguyên Nguyên Giới được.
Cộng với Sở Mộ định tự sáng tạo công pháp, đã muốn đúc lại căn cơ tốt hơn thì phải chọn công pháp phù hợp bản thân. Với tích lũy hiện nay của Sở Mộ đủ sức sáng tạo công pháp thích hợp cho bản thân.
Đây là cố gắng cuối cùng của Sở Mộ trong Thâm Lam thế giới, từ nay về sau hắn sẽ bước lên con đường theo đuổi đỉnh kiếm đạo.
Đại hư không hỗn độn mênh mông vô ngần, sâu thẳm vô tận, vô số ánh sáng như ánh sao lấp lánh. Nếu đến gần nhìn kỹ sẽ thấy thứ rực rỡ như ánh sao thật ra là các thế giới, hoặc là các vì sao.
Thế giới và vì sao điểm xuyến trong đại hư không hỗn độn tối tăm vô tận, rậm rạp không có cuối. Vì đại hư không hỗn độn bí ẩn nên càng tăng thêm vô số ảo diệu.
Chợt có một thế giới tỏa ánh sáng lam nước biển, rung rung, ánh sáng lam biếc dao động từng tầng như sóng gợn đổ dồn từ đầu này ập hướng đầu kia, sau đó tụ thành ánh sáng càng thêm sẫm màu đánh nát, xé rách bóng tối trong đại hư không hỗn độn.
Lặng lẽ hoặc truyền ra tiếng động, nhưng đại hư không hỗn độn quá sâu thẳm bao la nên không nghe thấy tiếng động gì. Nhanh, nhanh không thể tả, một chút ánh sáng lam thẳm xé rách hư không đánh thẳng tới trước tạo ra con đường màu lam thẳm.
Ngay sau đó có hai luồng sáng bạc rời khỏi thế giới đi theo đường màu lam thẳm tiến lên trước, như đến vĩnh hằng nhưng thật ra chỉ trong khoảnh khắc.
Đột nhiên thế giới lam thẳm lại rung lên như bị cái gì đánh trúng xé ra một cái khe, một đốm đen nhanh chóng lao ra từ khe hở xông vào đại hư không hỗn độn chớp mắt bay xa, xem kỹ thì đó là hình dạng một tòa thành ấp.
Khi thành lao ra khỏi thế giới thì con đường màu lam thẳm rung rẩy sắp tan biến.
***
Hỗn độn sơ khai, vũ trụ hình thành, căn nguyên hỗn độn ảnh hưởng khiến ba thế giới nguyên thủy nhất dần hình thành sau vụ nổ vũ trụ. Theo thời gian trôi qua được căn nguyên hỗn độn tẩm bổ, không ngừng lớn mạnh, dần sinh ra sinh linh.
Thế giới khác nhau sinh ra sinh linh ban đầu cũng khác.
Ba thế giới ở trong vũ trụ hỗn độn được gọi là tam giới.
Tam giới gồm có Thái Sơ Thần Giới, Thái Thủy Ma Giới, Căn Nguyên Nguyên Giới.
Thái Sơ Thần Giới là nơi sinh ra Thần tộc, đại bản doanh chính thức của Thần tộc. Thái Thủy Ma Giới là nơi sin ra Ma tộc, đại bản doanh của Ma tộc. Hai tộc Thần, Ma là nhóm sinh mệnh sinh ra sớm nhất trừ hỗn độn nguyên thú trong vũ trụ hỗn độn. Ma tộc, Thần tộc, hỗn độn cự thú ban đầu là cùng đẳng cấp sinh mệnh.
Căn Nguyên Nguyên Giới, chủng tộc sinh ra đầu tiên tên là Nguyên tộc, có thực lực mạnh mẽ, tràn đầy dã tâm muốn chinh phục nguyên vũ trụ hỗn độn. Nhưng bị hai tộc Thần, Ma hợp tác đại chiến một trận, hai phe đều bị tổn thất nặng nề, nhưng vì hai tộc bắt tay nhau nên Nguyên tộc bị tổn thất nặng nhất, đại quân chết hết.
Nguyên Tổ bị Thần Tổ và Ma Tổ công kích bị thương nặng, liều mạng bị thương đánh lui Thần Tổ, Ma Tổ sau đó bị thương nặng hấp hối tách rời căn nguyên của mình ra.
Nguyên Tổ chết, Nguyên tộc cũng biến mất. Thần Tổ, Man Tổ bị thương tiềm tu dưỡng thương. Ma tộc, Thần tộc trải qua cuộc chiến bị tổn thất không nhỏ, rút về thế giới của mình hồi sức.
Sau khi Nguyên tộc biến mất, Căn Nguyên Nguyên Giới dần sinh ra chủng tộc khác. Nhân tộc, yêu tộc vân vân nổi lên, khiến Căn Nguyên Nguyên Giới thành thế giới nhiều chủng tộc.
← Ch. 1927 | Ch. 1929 → |