← Ch.1938 | Ch.1940 → |
Sở Mộ tự sáng tạo công pháp tu luyện tinh khí thần một thể, tự sáng tạo Vấn Đạo kiếm thuật ứng dụng cường giả tuyệt thế, cầu chân vấn đạo. Ngoài ra Sở Mộ còn tự sáng tạo một môn thân pháp, một môn bộ pháp.
Hiện Sở Mộ đang thi triển bộ pháp tự sáng tạo: Tứ Phương Vấn Chân Bộ.
Cái gì là tứ phương?
Chung quanh, đông tây nam bắc, cao thấp dài ngắn đều là tứ phương.
Dù là mặt phẳng hay trong hư không đều có tứ phương.
Cái gì là vấn chân?
Vấn là thăm dò, hiểu biết, nắm giữ.
Chân là đạo.
Vấn chân là vấn đạo.
Thiên địa tứ phương, vấn chân cất bước chân, không ngừng lại, không đạp sai.
Nhưng Sở Mộ bế quan năm ngày lo tu luyện Cầu Chân công và thức thứ nhất Vấn Đạo kiếm thuật, không chính thức tu luyện Tứ Phương Vấn Chân Bộ nên thi triển hơi bị trúc trắc.
Hạ Hầu Sơn là một đối thủ khá mạnh, Sở Mộ không vội rút kiếm, hắn lợi dụng gã tu luyện Tứ Phương Vấn Chân Bộ, tu luyện trong thực chiến có hiệu quả càng tốt.
Đại đao bá đạo nằm trong tay Hạ Hầu Sơn như không có trọng lượng, nhưng mỗi đao chém ngang hoặc dọc đều xẻ không khí ra, phát tán gió lớn kinh người, thổi bốn phương tám hướng khiến người ở phía xa khó đứng vững được.
Đao pháp địa khai đại hợp, khí thế bàng bạc, bá đạo vô song, tốc độ không chậm, khi múa thì không thể áp sát, phạm vi mấy thước thành biển đao quang.
Sở Mộ không ngừng chuyển động trong dó, chân hoặc tiến lên hoặc lùi lại, hoặc trái hoặc phải, tóm lại mỗi bước nhìn như bình thường nhưng thật ra vô cùng tinh diệu.
Đại đao của Hạ Hầu Sơn tạm dừng sau đó bùng nổ, liên tục thi triển ra hai chiêu tuyệt sát.
- Phá Sơn Nhạc!
- Đoạn Giang Lưu!
Phá núi chém non, lan giang khô, uy lực kinh người, nhưng hai đao vẫn bị hụt.
- Liệt Đại Địa!
- Phá Thiên Khung!
Đại đao xoay chuyển, thừa dịp lực lượng Phá Núi Nhạc, Đoạn Giang Lưu chưa tán đi Hạ Hầu Sơn liên tục bùng nổ, lại thi triển hai chiêu tuyệt sát uy lực mạnh mẽ hơn nữa.
Mặt đất nứt rạn dưới đao, bầu trời cũng vỡ nát, uy lực kinh người làm người ta biến sắc mặt, hơi thở đáng sợ khiến đám khán giả thụt lùi mấy thước.
Sắc mặt Sở Mộ bình tĩnh, bước ra một bước. Với Tứ Phương Vấn Chân Bộ từng bước là chênh lệch, qua thực chiến khiến bộ pháp của hắn tiến triển nhiều. Nhưng đây cũng là bộ pháp rất hao lực lượng, dù Sở Mộ suy xét thật nhiều, đã cố gắng tiêu hao nhỏ nhất phát huy uy lực lớn nhất nhưng không chịu nổi sự thật tu vi thấp.
May mắn Cầu Chân công tu luyện ra tinh khí thần cực kỳ tinh thuần cường đại, đủ để chống đỡ lâu như vậy, nhưng tiếp tục thế này sẽ hao hết.
Vì vậy Sở Mộ rút kiếm.
Kiếm quang lạnh băng xẹt qua, Trường Không kiếm đã ra khỏi vỏ. Kiếm quang tỏa sáng, Hạ Hầu Sơn như thấy một người thấp hèn bước đi loạng choạng từ thung lũng từng bứơc đi ra, như một cọng cỏ xanh phá đất chui ra.
Vấn Đạo kiếm thuật thức thứ nhất: Khởi Vu Vi Mạt!
Kiếm pháp, kiếm thuật khác hoặc dùng lực lượng khí lực thúc đẩy hoặc lấy kiếm khí kiếm nguyên vận dụng, tốt hơn nữa thì kết hợp cả hai loại lực lượng. Như Vấn Đạo kiếm thuật chỉ lấy ba lực lượng tinh khí thần tụ lại vận chuyển thì xưa nay chưa từng có.
Trường Không kiếm pháp: Trường Không Vô Không!
Huyền diệu, uy lực của Khởi Vu Vi Mạt dung nhập vào Trường Không Vô Không, khiến uy lực tăng vọt gấp đôi.
Trường Không kiếm và cả người Sở Mộ chui vào hư không biến mất, tốc độ nhanh đến tột đỉnh.
Hạ Hầu Sơn không né tránh được, bị kiếm của Sở Mộ đâm ngay giữa trán. Sở Mộ không xuống tay giết, điểm đến liền ngừng.
Hạ Hầu Sơn biết nếu đấu sinh tử thì mình đã bị giết chết.
Hạ Hầu Sơn vung tay lên:
- Đây là năm trăm khối Nguyên Thạch thượng phẩm.
Dưới đất có năm hòm gỗ, bên trong đặt năm trăm khối Nguyên Thạch thượng phẩm.
Hạ Hầu Sơn sảng khoái làm Sở Mộ nhìn kỹ gã, đúng là khác với loại người như Hạ Hầu Nguyên.
Sở Mộ cất năm rương gỗ, thu kiếm vào vỏ:
- Cáo từ.
Sở Mộ mang theo Sở Vương Đạo rời đi.
Hạ Hầu Sơn nhìn bóng lưng Sở Mộ khuất xa, cảm thán sau đó nói:
- Yêu nghiệt, phải báo cáo cho tổng quán chủ ngay.
Võ quán trong khu thứ tám đã bị Sở Mộ khiêu chiến hết, không ai địch lại. Sở Mộ nhờ thế kiếm được năm trăm khối Nguyên Thạch thượng phẩm, nhưng muốn tăng tu vi lên đẳng cấp Quy Nguyên cảnh thì bấy nhiêu chưa đủ, ít nhất phải gấp mấy lần mới được. Điều đầu tiên Sở Mộ cần lên đến cực hạn Luyện Khí thập nhị giai rồi đột phá.
Đột phá tiêu hao năng lượng rất lớn.
Sở Mộ trở về, viết ngay tờ danh sách, nội dung là bố cáo tuyển nhận môn đồ của kiếm quán.
- Một tháng mười khối Nguyên Thạch hạ phẩm, cả năm mười khối Nguyên Thạch hạ phẩm, mắc vậy.
- Và chỉ dạy tu luyện cơ bản nhất, muốn thăng cấp phải nộp nhiều Nguyên Thạch hơn.
- Muốn Nguyên Thạch đến điên rồi.
- Một khối Nguyên Thạch hạ phẩm, giá này bằng Thiên La võ quán rồi.
- Sở quán chủ đã đánh bại quán chủ của Thiên La võ quán.
Sở Mộ tốn sức khiêu chiến hai mươi mấy võ quán vì đánh ra uy phong cho Sở Môn kiếm quán, để tuyển nhận nhiều môn đồ hơn. Nhưng chỉ dựa theo giá cũ thì quá thấp, khó gom nhiều tài phú, nên hắn nâng giá lên chỉ nhằm vào mấy con nhà giàu.
Có người nói:
- Các ngươi nói những võ quán này, bao gồm Thiên La võ quán đều bị Sở quán chủ đánh bại, nếu học được bản lĩnh như vậy đừng nói một tháng một khối Nguyên Thạch hạ phẩm, dù mười khối cũng đáng.
Mọi người nghe vậy thấy có lý.
Người khác nhau có suy nghĩ khác nhau, ý kiến khác nhau.
Rất nhanh có người lấy một khối Nguyên Thạch hạ phẩm ra đi vào Sở Môn kiếm quán, trước báo danh tu luyện một tháng xem tình hình thế nào.
Có người thứ nhất thì có người thứ hai, ba, càng lúc càng nhiều người.
Cơ bản nếu thật lòng muốn học kiếm, không quá nghèo đều xin báo danh. Không lâu sau kiếm quán có hai mươi mấy môn đồ.
Sở Mộ chỉ nói:
- Ngày mai đến luyện kiếm.
***
Tổng quán chủ Thiên La võ quán nghe Hạ Hầu Sơn đưa tin xong giật mình kêu lên:
- Không bị phế bỏ?
Hôm đó Hồng trưởng lão trở về chính miệng nói vậy, tu vi Tuyệt Thế cảnh như Hồng trưởng lão làm sao nhìn lầm dược?
Trương Hồng Long thầm nghĩ:
- Có lẽ Hồng trưởng lão phán đoán sai lầm, hoặc tiểu tử này có bí mật lớn gì.
Trương Hồng Long nghiêng hướng tình huống thứ hai hơn, mắt hấp háy tia sáng:
- Nếu ta biết bí mật này có lẽ thực lực của ta sẽ tiến bộ nữa. Nhưng tiểu tử này đang rất nổi bật, e rằng đã khiến phủ thành chủ chú ý, nếu ta bắt hắn đi sẽ có rắc rối lớn.
Trương Hồng Long tỉnh táo lại thầm nghĩ:
- Tạm thời đành chờ sóng gió bình ổn rồi ra tay sau.
Trương Hồng Long nghĩ đến, Sở Mộ đang được phủ thành chủ chú ý cao độ, đã phái người đi Sở Môn kiếm quán tiếp xúc với hắn.
***
← Ch. 1938 | Ch. 1940 → |