← Ch.1942 | Ch.1944 → |
Căn Nguyên Nguyên Giới có nhiều đạo tu luyện, kiếm đạo là loại lớn nhất, vì kiếm là vũ khí thường thấy nhất, kiếm pháp là kỹ xảo chiến đấu rất thông thường, dễ nhập môn nên được lan truyền rộng. Nhưng cùng lúc đó muốn đi tiếp trên đường kiếm đạo không dễ.
Tóm lại một câu, luyện kiếm dễ học mà khó tinh.
Nhân khẩu Kiếm thành không giống ba mươi lăm tòa thành khác hở chút là mấy trăm vạn, ngàn vạn nhân khẩu cố định. Vì những nhân khẩu này sinh sản từng đời, như hai phu thê sinh sống cô định trong thành, bọn họ sinh con đẻ cái, cứ thế từng đời, ngày càng đông.
Số lượng nhân khẩu cố định trong Kiếm thành tính theo cảnh giới kiếm pháp, chỉ có thành Kiếm Giả mới có tư cách xin ở hẳn trong thành. Nhân khẩu cố định trong Kiếm thành sẽ được hưởng một số ưu đải.
Nhân khẩu cố định ở Hoa thành trừ phi tách khỏi hộ tịch mới được dời sang hộ tịch thành phố khác. Kiếm thành thì khác, miễn cảnh giới kiếm pháp của ngươi ít nhất đến kiếm sống, mặc kệ đến từ thành ấp nào hay chỗ nào đều có thể xin hộ tịch trong Kiếm thành, về tổng thể thì Kiếm thành càng giống như một tổ chức.
Dọc đường đi Hách Liên Vũ kể cho Sở Mộ nghe nguồn gốc, kết cấu của Kiếm thành.
- Với cảnh giới kiếm pháp của Sở huynh lấy hộ tịch của Kiếm thành dễ như trở bàn tay, không chừng sẽ lấy được hộ tịch đẳng cấp rất cao.
Hách Liên Vũ cười nói:
- Tuy Kiếm thành là tòa thành xếp hạng đầu trong ba mươi sáu tòa thành, là thành phố duy nhất trong địa giới Thiên Thần tông mà không chịu Thiên Thần tông quản hạt. Nếu Sở huynh không muốn bị Thiên Thần tông phá cách tuyển nhận thì hãy lấy được hộ tịch Kiếm thành. Đẳng cấp hộ tịch càng cao càng được Kiếm thành chú trọng, khi đó Thiên Thần tông bá đạo đến mấy, miễn Sở huynh không muốn thì bọn họ không dám bắt ép.
Sở Mộ hỏi:
- Hộ tịch Kiếm thành cũng chia ra đẳng cấp sao?
- Đương nhiên rồi, cảnh giới kiếm sống là yêu cầu cơ bản nhất lấy hộ tịch. Nhưng không phải Kiếm Giả kiếm sống đều lấy được, còn phải qua thử thách. Có Kiếm Giả không giỏi chiến đấu, khó vượt qua thử thách, nên không thể lấy hộ tịch. Theo ta được biết người có hộ tịch Kiếm thành hiện nay chưa đến hai trăm vạn người.
Hách Liên Vũ tiếp tục giải thích rằng:
- Cảnh giới kiếm pháp càng cao có thể xin thử thách độ khó cao hơn, thi đậu sẽ lấy hộ tịch đẳng cấp cao, hưởng thụ ưu đãi càng tốt. Đẳng cấp từ thấp đến cao, lần lượt là cấp Kiếm Sĩ, cấp Kiếm Anh, cấp Kiếm Tài, cấp Kiếm Vương, cấp Kiếm Hoàng. Trong đó cấp Kiếm Vương, cấp Kiếm Hoàng có phân chia tỉ mỉ hơn.
Nghe Hách Liên Vũ giảng gia Sở Mộ càng tò mò đích đến Kiếm thành hơn nữa.
Không đến hai trăm vạn người tức là một trăm mấy vạn, nghe thì khá nhiều nhưng ngẫm lại nhân khẩu trong phạm vi địa giới Thiên Thần tông là mười ức, hơn một trăm vạn so với mười ức, tính luôn phần Kiếm Giả không thuộc về địa giới Thiên Thần tông tức là tỷ lệ một ngàn so một, trong mười ức người ít nhất có hơn một nửa luyện Kiếm Giả.
Hách Liên Vũ cười nói:
- Lần này ta có thể xin thử thách hộ tịch cấp Kiếm Tài rồi.
Hách Liên Vũ rất vui vẻ, vì hộ tịch Kiếm thành mỗi tăng một cấp bậc sẽ hưởng thụ ưu đãi càng rõ ràng hơn:
- Sở huynh, cảnh giới kiếm pháp của huynh không chừng sẽ lấy được hộ tịch cấp Kiếm Hoàng.
Sở Mộ cười cười. Nghe Hách Liên Vũ kể đẳng cấp cái gọi là cấp Kiếm Vương là Nhân cảnh, cấp Kiếm Hoàng đối ứng Địa cảnh, Thiên cảnh cao cấp hơn thì không biết gọi là gì, có lẽ không có.
Cảnh giới kiếm pháp của Sở Mộ bước vào Thiên cảnh, chưa đến sơ giai. Nếu Sở Mộ muốn thì lấy cấp Thiên Hoàng dễ như chơi, nhưng hắn không muốn làm vậy.
Với tu vi, tuổi tác của Sở Mộ lấy cấp Kiếm Vương đã là việc cực kỳ kinh người, sẽ được định nghĩa là yêu nghiệt nghịch thiên về kiếm pháp. Nếu lấy cấp Kiếm Hoàng sẽ khiến người mơ ước, với thực lực hiện tại của hắn không có nhiều năng lực tự bảo vệ.
Thích hợp giấu dốt để dễ sống hơn.
Thủng đầu mã ngày đêm chạy như điên, thể hiện tốc độ kinh người và sức chịu đựng cao, trừ ăn cỏ ra nó liên tục chạy như điên ba ngày ba đêm mới nghỉ ngơi nửa ngày.
Trong lúc nghỉ Sở Mộ và Hách Liên Vũ không lãng phí thời gian, tiếp tục tu luyện. Tuy hấp thu nguyên khí thiên địa trong không khí đem đến hiệu quả tăng tu vi cho Sở Mộ rất có hạn nhưng đây là thói quen tốt.
Giữa ba mươi sáu tòa thành không phải một đường thẳng mà rải vòng tròn bất quy tắc, nên giữa Hoa thành và Kiếm thành không cách quá xa. Thủng đầu mã chạy rất nhanh, một ngày chạy vạn dặm không thành vấn đề, chỉ mười ngày sau Sở Mộ và Hách Liên Vũ đã thấy đường nét Kiếm thành.
Kiếm thành là tòa thành trông như không có đề phòng gì, không có tường thành cao lớn vây quanh như ba mươi sáu tòa thành. Nhưng lưng dựa Long Tích sơn, có con sông trắng rộng mấy trăm trượng từ bên cạnh chảy qua nên chỉ có hai chỗ đi thẳng vào Kiếm thành.
Nhìn từ xa trong Kiếm thành đứng sững các cây màu xám đen, trông như kiếm cắm ngược dưới đất, mũi kiếm chỉ lên trời, hơn một trăm cây.
- Kiến trúc trông như kiếm tên là Kiếm tháp, kiến trúc rất thông thường trong Kiếm thành.
Hách Liên Vũ giới thiệu:
- Kiếm pháp ngay trung tâm gọi là Thần Kiếm tháp, cao chín mươi chín trượng. Tiếp theo là mười hai tòa Thiên Kiếm tháp, cao tám mươi tám trượng. Thứ nữa là ba mưi sáu Địa Kiếm tháp, cao bảy mươi bảy trượng, sau đó là một trăm lẻ tám Nhân Kiếm tháp, cao sáu mươi sáu trượng. Kiến trúc khác không được lây ngoại hình như Kiếm tháp tên là kiếm lâu, hơn năm mươi lăm trượng.
Nhìn từ xa có hơn một trăm Kiếm tháp như các thanh kiếm to đâm lên trời, như muốn lấy kiếm chiến trời, bất khuất không tha, bày tỏ phong thái của kiếm tu. Vô số Kiếm lâu phụ trợ một trăm tòa Kiếm tháp, lộ rõ phong mang.
Chỉ nhìn từ xa Sở Mộ đã thích chỗ này.
Sở Mộ thầm nghĩ:
- Kiếm thành... có lẽ đây sẽ là điểm khởi đầu thật sự của ta trong thế giới này.
Đặt tên theo kiếm, lấy kiếm làm hình, lấy kiếm làm gốc, đó là Kiếm thành.
Nơi này là thiên đường của Kiếm Giả, nhiều kiếm tu hướng tới.
Thũng đầu mã cao to nhanh chóng đến gần Kiếm thành, từ một trong hai đường cái bước vào Kiếm thành, ập vào mặt là hơi thở cổ xưa sắc bén.
Sở Mộ, Hách Liên Vũ đến không gây chú ý, hoặc nên nói người đi ngang qua bọn họ chỉ tùy ý liếc mắt rồi phớt lờ. Hộ tích của Kiếm thành tuy ít nhất trong ba mươi sáu tòa thành, ít hơn hạng hai mấy trăm vạn người, nhưng nhân khẩu lưu động của Kiếm thành nhiều nhất trong ba mươi sáu tòa thành.
Mỗi ngày có mấy chục vạn người từ ngoài vào ra Kiếm thành, Sở Mộ và Kiếm thành không phải đại nhân vật gì. Với Kiếm thành bây giờ thì hai người nhỏ bé không đáng kể nên không ai chú ý.
← Ch. 1942 | Ch. 1944 → |