← Ch.1944 | Ch.1946 → |
- Không thành vấn đề.
Người gặp việc vui tinh thần thoải mái. Hách Liên Vũ nói chuyện cũng sảng khoái hơn so với bình thường.
Ở dưới ánh mắt hâm mộ và kính sợ của mọi người, Sở Mộ cùng Hách Liên Vũ rời khỏi Hộ Tịch Kiếm Lâu, đi tới nơi cần đến.
Có kiếm thuật Vấn Đạo, hiện tại Sở Mộ cũng không có ý định tiêu hao thời gian đi sáng tạo kiếm pháp gì. Bởi vì tích lũy của hắn cơ bản đều dùng hết ở trên kiếm thuật Vấn Đạo. Mặc dù bây giờ cũng có thể dựa vào cảnh giới kiếm pháp cao siêu sáng tạo ra một ít kiếm pháp uy lực không tầm thường, lại không thể đủ phù hợp với tâm ý của Sở Mộ.
Đã như vậy, không bằng tu luyện kiếm pháp khác. Bản Nguyên Nguyên Giới lớn như vậy. Người luyện kiếm nhiều như vậy. Kiếm pháp vô số kể, bao giờ cũng có kiếm pháp tương đối phù hợp tâm ý của mình tồn tại. Hơn nữa, tu luyện thêm một ít kiếm pháp, có thể tích lũy nhiều hơn một chút.
Con đường kiếm đạo này, đó là một con đường vô tận. Phải không ngừng tích lũy, mới có thể bảo đảm mình tiếp tục đi thẳng tới.
Lấy ra Kiếm Thành Lệnh, người trấn thủ Kiếm Điển Các đã biết Sở Mộ là Kiếm Vương mới tiến vào. Thái độ của hắn vô cùng tốt, còn đặc biệt hỏi thăm Sở Mộ dự định lựa chọn kiếm pháp như thế nào.
- Ta xem trước một chút.
Sở Mộ nói.
- Được, vậy ngài từ từ lựa chọn.
Kiếm Điển Các phân ra làm năm tầng. Mỗi tầng cao mười một trượng. Tầng thứ nhất, tàng trữ chính là kiếm pháp Luyện Khí Cảnh. Tầng thứ hai, tàng trữ chính là kiếm pháp Quy Nguyên Cảnh. Tầng thứ ba tàng trữ chính là kiếm pháp Niết Bàn. Tầng thứ tư lại tàng trữ kiếm pháp Vạn Cổ Cảnh. Tầng thứ năm, tàng trữ kiếm pháp Tuyệt Thế Cảnh.
Lấy khả năng quan sát của Sở Mộ, trực tiếp bỏ qua tầng thứ nhất tầng thứ hai tầng thứ ba, bước thẳng vào tầng thứ tư. Về phần tầng thứ năm, bây giờ chênh lệch với mình còn quá lớn. Tuy rằng cũng có thể luyện, lại khó có thể phát huy ra được bao nhiêu uy lực. Hơn nữa, tiêu hao lực lượng vô cùng đáng sợ. Căn bản là loại kiếm pháp mang tính sử dụng một lần duy nhất.
Biết cực hạn của mình, cứ lượng sức mà làm. Đây là một tố chất mà kiếm tu đạt tiêu chuẩn nên có.
Tầng thứ tư tàng trữ kiếm pháp Vạn Cổ Cảnh, cũng chia ra làm sơ giai, trung giai, cao giai và đỉnh phong. Lần lượt tương ứng chính là Vạn Cổ Cảnh từ nhất trọng thiên tới tam trọng thiên, tứ trọng thiên đến lục trọng thiên, thất trọng thiên đến cửu trọng thiên. Và giai tầng cuối cùng là ba đại chiến lực.
Đối với Sở Mộ mà nói, là sơ giai hay đỉnh phong đều không quan trọng. Quan trọng chính là kiếm pháp phải phù hợp tâm ý của hắn.
Trên lý thuyết cùng trong thực tế, Sở Mộ đều có thể khống chế các loại phong cách kiếm pháp. Nhưng hắn cũng có sở thích của mình.
- Xích Hồng Kiếm Quyết.
- Khuynh Thành Kiếm Quyết.
- Đoạt Mệnh Thập Tam Thức.
Sở Mộ đều xem qua một lượt tên gọi của từng môn kiếm pháp ở trên giá sách. Rất nhiều kiếm pháp, chỉ cần nhìn tên, đã biết được ý tứ đại thể. Nhưng cũng có tên của vài kiếm pháp rất huyền diệu, nhìn cũng không nhìn ra được gì.
Tầng thứ tư tàng trữ ước chừng hơn mấy ngàn môn kiếm pháp. Ánh mắt Sở Mộ nhìn cực nhanh, bội vàng đảo qua, thu hết tên gọi của mấy nghìn môn kiếm pháp Vạn Cổ Cảnh vào trong mắt.
Cuối cùng, Sở Mộ chọn lựa mấy môn kiếm pháp thoạt nhìn tương đối phù hợp tâm ý của mình. Nhưng hắn chỉ có thể lựa chọn một môn. Cho nên, hắn phải ở trong mấy môn kiếm pháp này, cẩn thận kiểm tra, sau đó lại đưa ra lựa chọn.
Cuối cùng, Sở Mộ lựa chọn kiếm pháp tên là Thiên Chi Giác.
Nếu đã đưa ra lựa chọn, hắn sẽ không do dự nữa.
Dưới Kiếm Thành Lệnh, Sở Mộ nhận được một khối giấy ngọc màu trắng. Bên trong ghi lại nội dung kiếm quyết của Thiên Chi Giác.
Sở Mộ phóng ra ý chí tinh thần, tiếp xúc với giấy ngọc màu trắng. Sau đó, nhất thời liền có một đoạn tin tức tuôn trào vào trong đầu hắn. Kèm theo tin tức, là một bóng người. Bóng người kia xuất hiện ở bên trong thế giới tinh thần của Sở Mộ, trong tay cầm trường kiếm, một kiếm đâm ra.
Thân thể bóng người kia trong suốt. Có thể thấy một sợi tơ hồng ở trong thân thể nhanh chóng di chuyển, từ trong ra ngoài, cuối cùng xuyên qua cánh tay, rót vào bên trong thanh kiếm đang cầm trong tay. Trong nháy mắt sợi tơ hồng bạo phát, làm cho tốc độ trường kiếm đâm ra đạt tới cực hạn kinh người.
Lấy ngộ tính cường đại của Sở Mộ, trong thời gian cực ngắn, hắn liền lĩnh ngộ được nội dung kiếm pháp của Thiên Chi Giác. Đồng thời, hắn nắm giữ được tinh túy. Nếu nói ra tốc độ như vậy, không biết phải khiến cho bao nhiêu người chấn động.
- So với nói đây là một môn kiếm pháp, chẳng bằng nói là một môn kỹ xảo lấy kiếm khống chế lực lượng, lần lượt tiến hành trùng điệp lực lượng trong cơ thể, sau đó bạo phát ra, làm cho tốc độ kiếm ở trên cơ sở cực hạn tăng lên gấp bội.
- Chỉ có điều, này kiếm quyết Thiên Chi Giác là kiếm pháp lấy kiếm nguyên tới thúc đẩy, ta còn cần điều chỉnh một phen, biến thành có thể lấy lực lượng kiếm thuật Vấn Đạo tới thúc đẩy. Như vậy, uy lực nhất định sẽ càng cường đại hơn.
Lấy độ cao cấp Chúa Tể và cảnh giới kiếm pháp Thiên Cảnh của Sở Mộ, chỉ cần tốn một ít thời gian, liền có thể tiến hành hoàn thiện nâng cao môn kiếm pháp Vạn Cổ Cảnh trung giai Thiên Chi Giác này, đồng thời thích ứng với lực lượng kiếm thuật Vấn Đạo đẩy mạnh.
Chỉ có điều bây giờ, lại phải đi tới Chú Kiếm Lâu lựa chọn một thanh bảo kiếm tốt hơn mới phải.
Sau khi luyện thành Cầu Chân Công đệ nhất trọng, thế giới tinh thần của Sở Mộ liền mở ra. Thế giới tinh thần mới không giống với trước kia, giống như một bản hư không hỗn độn thu nhỏ, có từng điểm sáng điểm xuyển. Một điểm kiếm đạo bản nguyên này lại xuất hiện ở hư không hỗn độn này giống như trung tâm của thế giới tinh thần, giống như một đoàn tinh vân chậm rãi xoay tròn.
Bản nguyên đó là lực lượng chỉ có cường giả cấp Chúa Tể mới có thể nắm giữ.
Kiếm đạo bản nguyên của Sở Mộ là do hắn dung hợp hết hai loại kiếm ý và các loại chân ý cùng với cảm ngộ của hắn đối với kiếm đạo lại, sau đó lại luyện hóa chủ Thâm Lam và một phần bản nguyên cuối cùng của thế giới Thâm Lam mới hình thành. Như vậy, kiếm đạo bản nguyên của Sở Mộ ở trong các loại đại đạo bản nguyên, cũng thuộc về một loại vô cùng cao đoạn.
Hiện tại hắn bị giới hạn về tu vi, chỉ có thể phát huy ra một chút lực lượng của kiếm đạo bản nguyên mà thôi. Nhưng như vậy đã đủ để cho hắn khiêu chiến vượt qua rất nhiều đẳng cấp.
Sau khi đi ra khỏi Kiếm Điển Các, Sở Mộ lại bị một đám người vây quanh.
← Ch. 1944 | Ch. 1946 → |