← Ch.1976 | Ch.1978 → |
Bên ngoài Úy Lam giới vực chính là hư không hỗn độn, một chiếc khóa giới phi chu đang bay ra khỏi Xích Hồng giới vực, bay thẳng về phía Úy Lam giới vực, này chiếc tàu cao tốc bên trên áp chế ngồi cường giả thêm nữa....
...
Mỗi ngày Sở Mộ tu hành đều dùng tài nguyên đệ tử chân truyền của Úy Lam Thánh Cung, một tháng sau tu vi của hắn đột phá thành công, đạt tới Vạn Cổ thất trọng.
Trong Thánh cung, Sở Mộ là người có danh tiếng, dánh tiếng này không phải tu vi, thực lực hay thiên phú, dù sao trong Thánh cung cũng chỉ có số ít một người biết Sở Mộ trong Úy Lam bí cảnh dùng tu vi Vạn Cổ ngũ trọng thiên giết chết thiên tài đỉnh cấp Hỏa Vương tu vi Vạn Cổ cửu trọng thiên của Xích Hồng giới vực.
Nơi phát ra danh tiếng của Sở Mộ chính là hắn không đệ tử Úy Lam Thánh Cung, lại hưởng thụ tài nguyên tu hành đệ tử chân truyền của Úy Lam Thánh Cung, hơn nữa nhiều người còn biết Úy Lam Thánh Nữ nhiều lần tới tìm hắn.
Úy Lam Thánh Nữ là ai?
Đây chính là thiên tài có thể so sánh với Úy Lam Thánh Tử của Úy Lam Thánh Cung, có tiềm lực cấp chúa tể, thiên tài ngày sau có khả năng thành tựu chúa tể, cực ít người nhìn thấy dung mạo của nàng nhưng đôi mắt xinh đẹp lại đầy đủ hấp dẫn người khác, không biết bao nhiêu thiên tài muốn nhìn thấy dung mạo của nàng, Úy Lam Thánh Nữ lại là người lãnh đạm với mọi người, cho dù là Úy Lam Thánh Tử, thái độ của nàng cũng như thế, không có gì đặc biệt.
Nhưng lúc này nàng năm lần bảy lượt tìm Sở Mộ, Sở Mộ không muốn nổi danh cũng sẽ nổi danh, hắn lo lắng nổi danh sẽ bị ghen ghét, bởi vì nổi danh như thế sẽ làm Sở Mộ gặp phiền toái, những phiền toái này chính là một ít người tự nhận có thực lực không tệ tới khiêu chiến hắn, ý đồ đánh bại hắn để đạt được Úy Lam Thánh Nữ ưu ái, cho dù Úy Lam Thánh Nữ liếc mắt nhìn cũng tốt.
Hiện tại Sở Mộ chính là người bị thiên tài đỉnh cấp của Úy Lam Thánh Cung chỉ mặt khiêu chiến.
- Hiện tại nhận thua, ngày sau cách Thánh Nữ xa một ít còn không tới mức bị thương.
Tây Môn Trữ nhàn nhạt nói ra, hắn là đệ tử chân truyền đầu tiên của Úy Lam Thánh Cung có tu vi đột phá Vạn Cổ bát trọng thiên, thực lực cường đại, không lâu trước kia đã tiến vào Úy Lam bí cảnh nhưng không đạt được bổn nguyên chi lực, dù thế hắn cũng có chỗ tốt khác, bởi vậy tu vi tăng tiến, khí tức nồng đậm hơn trước.
Hắn chỉ mặt gọi tên khiêu chiến Sở Mộ, mục đích chính là không thích nhìn thấyThánh Nữ năm lần bảy lượt tìm Sở Mộ, cũng muốn giáo huấn Sở Mộ, thứ hai muốn nịnh nọt Úy Lam Thánh Tử, bởi vì nhưng hắn là chó săn của Úy Lam Thánh Tử, phải biết rằng Úy Lam Thánh Tử vẫn xem Úy Lam Thánh Nữ là nữ nhân của hắn, cũng không thích nhìn nàng thân cận với nam nhân khác, điểm này Tây Môn Trữ thập phần rõ ràng, nhưng lúc này Úy Lam Thánh Tử đang bế quan, chính mình với tư cách chiến tướng số một của Úy Lam Thánh Tử, tự nhiên phải thay Thánh Tử giải quyết phiền toái.
- Ta rất cảm kích cung chủ cho ta tài nguyên tu luyện của đệ tử chân truyền của Thánh cung, cho nên ta sẽ không nặng tay.
Sở Mộ lãnh đạm nói một câu, lúc này rất nhiều người tức giận, liên tục chỉ trích hắn nhưng Sở Mộ không quan tâm. Hắn hiện tại tiếp nhận Úy Lam Thánh Cung che chở, hưởng thụ tài nguyên tu luyện của Úy Lam Thánh Cung, tương đương hắn có nhân quả với Úy Lam Thánh Cung, ngày sau hắn cường đại sẽ báo đáp ân tình này, đương nhiên về tình về lý trên địa bàn của người khác, cũng không thể ra tay quá nặng, cứ giáo huấn để người ta biết mình không dễ chọc là được rồi.
- Xem ra ngươi rất có tự tin.
Tây Môn Trữ giận quá thành cười, hai tay hư không nắm chặt, trường đao trong tay hắn tỏa ra hào quang sáng ngời. Ánh đao xoay tròn và tràn ngập hàn ý, đao ý kinh thiên động địa.
ất cả ánh đao ngưng tụ làm một nên sáng chói mắt. Hắn chém một đao kinh thiên về phía Sở Mộ, hư không dưới đao bị cắt vỡ.
Bỗng nhiên kiếm quang như sương như tuyết cắt qua hư vô. Một kiếm đánh nát ánh đao băng hàn của Tây Môn Trữ, lực lượng cường đại tụ tập vào mũi kiếm và đánh trúng nưực Tây Môn Trữ.
Oanh, Tây Môn Trữ bay ngược ra sau, Sở Mộ vận dụng xảo kình vào kiếm. Bởi vậy mũi kiếm không đâm thủng ngực Tây Môn Trữ nhưng đối phương sẽ bị lực lượng cường đại trùng kích, không chỉ đánh Tây Môn Trữ bay ngược ra sau, hơn nữa còn trùng kích trái tim Tây Môn Trữ.
Hắn mất đi năng lực chiến đấu trong thời gian ngắn, tất cả người bốn phía đều ngây người, bọn họ căn bản không biết thực lực Sở Mộ như thế nào, chỉ dựa vào lúc tụ hội lần trước mà phán đoán, bọn họ không ngờ thực lực Sở Mộ mạnh như vậy, một kiếm, chỉ một kiếm đã đánh bại đệ nhất đệ tử chân truyền của Tây Môn Trữ, thực lực này đủ so sánh với Thánh Tử và Thánh Nữ, tu vi của đối phương chỉ là Vạn Cổ thất trọng thiên, cũng không phải Vạn Cổ cửu trọng thiên.
Sở Mộ lưu lại một câu sau đó quay người tu luyện. Úy Lam Thánh Tử biết rõ việc này vô cùng căm tức nhưng hắn biết rõ người giết Hỏa Vương có thực lực không yếu hơn mình, trừ phi mình tự mình ra tay, bằng không đệ tử khác không phải đối thủ của Sở Mộ.
- Đầu tiên cứ để ngươi đắc ý một thời gian ngắn, chờ ta luyện hóa bổn nguyên chi lực triệt để, tu vi và thực lực tăng lên sẽ cho ngươi biết bản Thánh Tử lợi hại.
Úy Lam Thánh Tử nói thầm, thời gian cực nhanh, đảo mắt Sở Mộ đã tu hành gần nửa năm trong Úy Lam Thánh Cung, tu vi cũng tăng lên tới Vạn Cổ thất trọng thiên cao giai, Cầu Chân Công nhị trọng càng ngày càng tiếp cận viên mãn. Chiếc khóa giới phi chu thứ hai cũng hàng lâm Úy Lam giới vực, sau đó tụ tập với chiếc đầu tiên.
- Đi, lại đi Úy Lam Thánh Cung.
- Đợi một chút, trước khi đi lão tổ dặn dò chúng ta phải làm thế này...
- Phiền toái như vậy, được rồi, không cho đại chiến, phương pháp như vậy cũng không tệ.
Lúc này có nhiều thân ảnh rời khỏi hai phi chu, đều do cường giả cấp Đại Đế dẫn đầu tiến về các nơi trong Úy Lam giới vực, lại có một nhóm người bay tới không trung Úy Lam Thánh Cung, khí tức khổng lồ bộc phát bao phủ toàn bộ Thánh cung.
- Lại tới!
Thánh cung chi chủ cau mày, hắn dẫn các trưởng lão bay lên không trung, lúc nhìn thấy đối phương liền biến sắc. Lần trước là ba Đại Đế tam bộ dẫn một trăm cường giả tuyệt thế, lúc trừ ba tên Đại Đế tam bộ ra, còn có thêm bảy tên Đại Đế nhị bộ, cường giả tuyệt thế từ một trăm tăng lên năm trăm, còn có ba thiên tài Vạn Cổ Cảnh được lực lượng Đại Đế nâng lên trôi nổi giữa không trung.
*****
Ba Đại Đế tam bộ, bảy Đại Đế nhị bộ, luận số lượng Đại Đế đã vượt qua Úy Lam Thánh Cung không ít, trong tình huống Úy Lam chúa tể không ra tay, một khi song phương khai chiến, Úy Lam Thánh Cung trực tiếp rơi xuống hạ phong.
- Nghe nói đệ tử thiên tài của Úy Lam Thánh Cung đông đảo, hôm nay chúng ta đặc biệt dẫn thiên tài của Xích Hồng giới vực Xích Viêm địa giới tới đây thỉnh giáo.
Quang Lôi Đại Đế cười nói, thái độ cường ngạnh hơn lúc trước nhưng ngữ khí chân thật đáng tin, giống như đang nói chuyện bình thường.
- Xích Viêm địa giới Trữ Trung Chí, tu vi Vạn Cổ bát trọng thiên đặc biệt thỉnh giáo.
Một trong ba tên thiên tài Vạn Cổ Cảnh đi ra, ánh mắt nhìn qua phía dưới một vòng, ánh mắt mang theo vài phần miệt thị, lúc này Thánh cung chi chủ và các trưởng lão tựu hiểu ý định của đối phương. Đã lo lắng dẫn phát đại chiến sẽ bị Kiếm Minh chú ý, từ đó Kiếm Minh nhúng tay gây ra hậu quả bết bát, bọn họ liền cải biến phương thức, dùng dương mưu làm việc. Dùng thiên tài tới khiêu chiến.
Một, có thể đả kích khí thế của Úy Lam Thánh Cung, từ đó tạo thành một ít ảnh hưởng gới các đệ tử, loại ảnh hưởng này không tại thành cái gì trong thời gian ngắn, thời gian dài sẽ biến thành bóng mờ lưu lại trong lòng.
Hai, khảo thí thực lực đệ tử Úy Lam Thánh Cung, tiến thêm một bước phỏng đoán là ai chém giết thiên tài của Xích Viêm địa giới, hoặc có thể nói ai là hung thủ giết tam vương.
Nói cách khác thiên tài của Xích Viêm địa giới không chỉ nhắm vào Úy Lam Thánh Cung, cũng sẽ nhắm vào các thiên tài đỉnh cấp trong Úy Lam giới vực. Trong nháy mắt Thánh cung chi chủ đã phân tích rõ ý đồ của đối phương nhưng không thể làm gì, đây là dương mưu, không phải âm mưu, không thể cự tuyệt đối phương khiêu chiến, nếu như sợ hãi không chiến cũng không xong.
Nếu chỉ có mình hắn cũng không có gì cả, nhưng đây là Úy Lam Thánh Cung, đại biểu thể diện của Úy Lam giới vực. Cho dù thua cũng không thể cự tuyệt khiêu chiến. Lần này Trữ Trung Chí là một trong những thiên tài đỉnh cấp của Xích Viêm giới vực còn sống rời khỏi Úy Lam bí cảnh, hơn nữa là một trong tứ quân, tu vi Vạn Cổ bát trọng thiên, thực lực thập phần cường hoành. Trận chiến đầu tiên, đệ tử thiên tài của Úy Lam Thánh Cung bị đánh bại dễ dàng, hơn nữa còn trọng thương, dẫn phát các đệ tử Úy Lam Thánh Cung khác phẫn nộ, người khiêu chiến thứ hai cũng bị đánh bại. Cuộc chiến thứ ba là đệ nhất đệ tử chân truyền Tây Môn Trữ xuất chiến Trữ Trung Chí. Tây Môn Trữ bị Sở Mộ dùng một kiếm đánh bại nhưng không chịu thua kém, hắn trong thời gian ngắn đấu ngang hàng với Trữ Trung Chí.
- Tây Môn sư huynh, đánh bại hắn, cho hắn biết lợi hại.
Nhìn thấy cảnh này, các đệ tử Úy Lam Thánh Cung la to, ký thác kỳ vọng vào Tây Môn Trữ.
- Đây là thực lực của ngươi sao? Có chút đáng xem nhưng còn chưa đủ.
Bỗng nhiên Trữ Trung Chí cười lạnh một tiếng, hắn chém một kiếm thế đại lực chìm giống như ngọn núi cao với lực lượng cường hoành không gì sánh nổi, xuất hiện đột ngột ngoài dự kiến của Tây Môn Trữ, nhưng phản ứng của Tây Môn Trữ vô cùng nhanh chóng, hắn lui về phía sau một bước, lại nhanh chóng chuyển dời thân ảnh, trường đao chém ngang, rút đao đoạn thủy. Không ngờ Trữ Trung Chí từ chém đổi thành cuốn, hắn triền đấu với Tây Môn Trữ, hắn dùng tốc độ thật nhanh đánh bay Tây Môn, bả vai bị đánh nát mất đi năng lực chiến đấu.
- Thiên tài Úy Lam Thánh Cung không gì hơn thế này.
Trữ Trung Chí khí định thần nhàn cười nói:
- Nghe nói Úy Lam Thánh Tử chính là đệ nhất thiên tài của Úy Lam Thánh Cung, không biết có gan đấu với ta một trận hay không?
Chỉ mặt gọi tên nhưng Úy Lam Thánh Tử đang bế quan luyện hóa bổn nguyên chi lực, căn bản không biết xảy ra việc này.
- Úy Lam Thánh Tử đâu rồi? Chẳng lẻ không có ở đây? Hay là nghe chúng ta tới sợ tới mức trốn rồi?
Trữ Trung Chí tiếp tục nói.
- Câm miệng, Thánh Tử còn đang bế quan, nếu không một ngón tay cũng có thể đánh bại ngươi.
Một đệ tử Úy Lam Thánh Cung tức giận quát lớn.
- Ha ha ha ha, chẳng lẽ đệ tử Úy Lam Thánh Cung chỉ biết nói mạnh miệng hay sao?
Đối mặt mọi người phẫn nộ chỉ trích, Trữ Trung Chí lại hồn nhiên không sợ, một mặt là tin tưởng vào chính mình, một mặt khác là nhìn thấy mười Đại Đế và một trăm cường giả tuyệt thế làm chỗ dựa cho hắn.
- Úy Lam Thánh Tử kêu ra, ta muốn nhìn hắn làm cách nào dùng một ngón tay đánh bại ta!
Dường như sợ mọi người tức giận không đủ, Trữ Trung Chí lại bổ sung một câu.
- Thánh Tử bế quan, ta đấu với ngươi.
Úy Lam Thánh Nữ đi tới, nàng bị Hỏa Vương đuổi giết, sau đó được Sở Mộ cứu, cũng không ngừng lại trong Úy Lam bí cảnh bao lâu liền rời đi, bởi vậy không có được bổn nguyên chi lực, mà Úy Lam Thánh Tử bị Ngự Kiếm Vương đuổi giết, bởi vì Sở Mộ cho nên Ngự Kiếm Vương buông tha uổi giết, Úy Lam Thánh Tử vận khí rất tốt, tìm được một đoàn bổn nguyên chi lực, cũng sớm rời khỏi Úy Lam bí cảnh. Cho nên Úy Lam Thánh Tử bế quan, được một Đại Đế trợ giúp luyện hóa bổn nguyên chi lực, Úy Lam Thánh Nữ không có bổn nguyên chi lực.
- Chắc hẳn ngươi chính là Úy Lam Thánh Nữ, thực lực của ngươi chắc không yếu hơn Úy Lam Thánh Tử, đến đây, ta ở chỗ này, nhìn xem ngươi làm sao có thể dùng một ngón tay đánh bại ta.
Không thể không nói miệng lưỡi của Trữ Trung Chí rất tiện. Cố ý nói thực lực Úy Lam Thánh Nữ không yếu hơn Úy Lam Thánh Tử, từ đó lại nói đối phương có thể dùng một ngón tay đánh bại mình, nếu làm không được thì nàng sẽ yếu hơn Úy Lam Thánh Tử.
- Thánh Tử chính là người thừa kế Thánh cung, thực lực của ta không bằng hắn.
Úy Lam Thánh Nữ nói thẳng, sắc mặt Trữ Trung Chí hơi đổi, bẫy rập ngôn ngữ hắn bố trí sụp đổ.
- Tốt, vậy ta muốn xem thực lực Úy Lam Thánh Nữ là như thế nào.
Trữ Trung Chí cười lạnh, sau đó hắn nhớ tới gì đó.
- Úy Lam Thánh Nữ có dám đánh cuộc hay không, nếu ngươi như thua, bóc khăn che mặt cho ta xem mặt của ngươi.
- Nếu như ngươi thua phải quỳ xuống dập đầu.
Úy Lam Thánh Nữ bị xúc phạm kiêng kị nên tức giận.
Úy Lam sắc đái ti giông như cầu vồng trong gió, nó phiêu động mê hoặc nhân tâm.
Miệng của Trữ Trung Chí rất ti tiện nhưng thực lực của hắn rất mạnh, điểm này thể hiện rõ ràng khi hắn đánh bại Tây Môn Trữ, thực lực Úy Lam Thánh Nữ còn mạnh hơn Tây Môn Trữ không ít, nhưng đối mặt Trữ Trung Chí cũng không dám có chút khinh thường.
Thân thể lắc lư, bước chân chuyển dời giống như tinh linh trên trời cao, trong nháy mắt hấp dẫn ánh mắt của tất cả đám đông, Úy Lam cho mang vờn quanh bảo hộ nàng.
← Ch. 1976 | Ch. 1978 → |