Truyện ngôn tình hay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0199

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0199: Ngưng tụ một kích kiếm thế
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Song kiếm bay múa, giống như là tia chớp trùng kích ngang trời mà tới, rất nhanh, một kích sắc bén và cuồng bạo lập tức đuổi giết tên cường địch cuối cùng, máu tươi đầy trời tràn ngập.

Ngoài Tiểu Kiếm tháp, nén hương thứ chín mươi chín bắt đầu đốt lên.

- Chín mươi chín nén.

- Hắn thực sự làm được, làm được ghi chép trong truyền thuyết.

Miệng há hốc, hít sâu một ngụm khí lạnh, đầu óc lâm vào trì trệ trong trạng thái ngắn ngủi.

Lại mười cường địch xuất hiện, thực lực rõ ràng cũng cường đại hơn. Áp lực Sở Mộ tăng lên gấp đôi, chiến đấu càng thêm khốc liệt, trên người hắn đã có ba vết thương, máu chảy không ngớt.

Tay phải thi triển đệ tam thứ của Kim Phong kiếm thuật, tay phải thi triển thức thứ tám của Kim Phong kiếm thuật, lại lần nữa chém giết.

- Nghe đồn song kiếm thuật tu luyện tới cảnh giới đại thành có thể thi triển ra hai loại kiếm thuật bất đồng từ hai kiếm. Uy lực sẽ càng thêm cường ãn.

Sở Mộ một mặt thi triển Kim Phong kiếm thuật đối địch, một mặt âm thầm nghĩ vậy. Hiện tại song kiếm thuật của hắn chỉ là tiểu thành, trong chiến đấu đẫm máu, ác liệt như vậy rốt cuộc cũng được củng cố, tùy tâm sở dục thi triển một môn kiếm thuật đồng nhất, bất luận chiêu thức gì, thực lực chỉnh thể so với sử dụng một kiếm tăng lên chừng ba thành.

Huyễn Ảnh bộ thi triển tới cực hạn, mười đạo ảo ảnh biến hóa thất thường.

Toái vân kiếm bạo.

Toái Vân kiếm bạo.

Song kiếm trái phải tách ra, riêng mình thi triển kiếm kỹ vân hệ, lập tức, vô số kiếm khí vân hệ to bằng ngón tay đánh ra bốn phương tám hướng. Cơ hồ bao phủ trọn gia phòng, chỉ có chỗ Sở Mộ đứng là không bị bao phủ mà thôi.

- Chín chín nén hương đã đốt hết.

Một tiếng thét chói tai vang vọng lên.

Ánh mắt mấy ngàn người đều tập trung lên trên lư hương, nén hương thứ chín mươi chín đã cháy tới tận cùng, rốt cuộc...

- Một trăm nén... Một trăm nén...

Tiếng thét chói tai vô cùng thê lương, gióng như là hoa cúc bị Lang nha bổng hung hăng đâm vào một cái.

Đột phá ghi chép, một trăm nén nhang.

Hoàng Phủ Cuồng trợn mắt há hốc mồm, hắn thật không ngờ Sở Mộ lại có thể phá kỷ lục, phá vỡ ghi chép trước đó.

Trong Tiểu Kiếm tháp, trên mặt đất, trên vách tường có vô số quang mang màu đỏ đột nhiên tản ra quang mang chói mắt, một đạo thân ảnh chậm rãi ngưng tụ, nhanh chóng thu nạp cơ hồ tất cả máu tươi đỏ chót.

Cuối cùng, một Kiếm giả toàn thân màu đỏ, trường bào, tóc tai màu đỏ, hai mắt bắn ra quang mang màu đỏ yêu dị, lập tức nhìn vào trên người Sở Mộ. Lập tức Sở Mộ cảm thấy sởn hết gai ốc, cơ bắp toàn thân không tự chủ được mà căng cứng lại, cơ hồ không có cách nào hít thở.

Hắn chỉ cảm thấy cơ bắp toàn thân mình giống như bị điện cao thế đánh trúng, toàn thân tê liệt, không có cách nào nhúc nhích. Một loại rung rẩy, rung động trong lòng muốn đánh tan tâm linh của hắn.

Linh hồn như bị một cánh tay lôi kéo, kéo vào trong địa ngục tràn ngập máu tươi, không ngừng trầm luân rồi lại trầm luân.

- Cho dù là địa ngục, ta cũng sẽ dùng một kiếm phá nát.

Hai mắt Sở Mộ đột nhiên bắn ra tinh mang vô cùng sắc bén, xuyên thủng hư không. Kiếm thế mãnh liệt, dùng quỹ tích huyền diệu giống như là dòng suối mát hội tụ đến Ngụy Thanh Phong kiếm trong tay, lập tức Ngụy Thanh Phong kiếm trong tay hắn như nặng ngàn cân.

Một tiếng hét to vang lên, lực lượng toàn thân Sở Mộ bắn ra, một kiếm vung lên, kiếm thế đáng sợ được cô đọng lại lập tức hóa thành lực lôi đình, vạn quân, đem địa ngục đỏ tươi kia đánh tan.

Tiếng răng rắc vang vọng, giống như là mặt kính bị nghiền nát, địa ngục đỏ tươi kia sụp đổ.

Trong căn phòng, vẻ mặt Sở Mộ tái nhượt, mồ hôi lạnh từ trên trán hắn chảy xuống, một loại cảm giác suy yếu từ linh hồn tới thân thể hiện lên, làm cho hắn ngay cả đứng cũng khó khăn. Kiếm trong tay thiếu chút nữa rời tay rơi xuống đất.

Thân ảnh màu đỏ đối diện tựa như là Luyện ngục ma thần, trường kiếm đỏ tươi trong tay nhẹ nhàng vung lên, một đạo kiếm quang huyết sắc như thực chất phá không phóng tới, Sở Mộ không có cách nào né tránh, trực tiếp bị chém tới.

Một đạo thân ảnh bắn ra, rơi xuống đất.

- Đi ra, đi ra rồi.

- Rốt cuộc cũng đi ra.

- Một trăm nén hương, cho dù chỉ mới đốt tới nén thứ một trăm, nhưng mà cũng đã đột phá ghi chép trước đó, sáng tạo ra một ghi chép hoàn toàn mới.

- Không thể tưởng tượng nổi.

Các loại tiếng nghị luận vang vọng, vô cùng ầm ĩ.

Ánh mắt Sở Mộ nhìn qua, nén hương thứ một trăm đã đốt lên, nhưng mà cũng chỉ vừa mới đốt lên mà thôi.

Hắn thở dài một hơi, đem áp lực trong lòng xua đi, sắc mặt tái nhợt dần dần khôi phục lại vẻ hồng nhuận phơn phớt.

- Ngươi thắng, đại ca.

Hoàng Phủ Cuồng nói ra một câu từ tận đáy lòng mình, bây giờ hắn tâm phục khẩu phục. Hắn tin rằng, cho dù là hiện tại Hoàng Phủ Thắng Long có muốn kiên trì tới nén thứ chín mươi chín cũng không có khả năng lớn, lại càng không cần phải nói tới nén thứ một trăm.

Gọi người như vậy là đại ca, không những không bội nhọ hắn, ngược lại còn là phúc phận của hắn.

Gật gật đầu, Sở Mộ thoáng cười, tuy rằng kiếm khí trong cơ thể hoàn toàn khôi phục, thể lực cũng hoàn toàn khôi phục. Nhưng mà Linh hồn lại truyền tới từng đợt suy yếu, giống như là cảm giác đau đớn sau khi dùng não quá độ vậy.

Cũng không đợi Thiết Kiếm bảng công bố thứ tự, Sở Mộ rời khỏi nơi này. Bởi vì hắn có thể khẳng định, người đứng đầu không phải là hắn thì không phải là ai khác.

Lại một vòng thi đấu bài danh Tiểu Kiếm tháp đã chấm dứt, đám người Luyện Thanh Vân nhìn bóng lưng Sở Mộ rời đi, không có cách nào sinh ra tâm tư chống cự được nữa. Song phương chênh lệch quá lớn, càng lúc càng lớn, hoàn toàn không cùng một thế giới.

Bọn họ cũng đều biết, trên thế giới này có một loại người trời sinh để cho người khác ngước nhìn lên. Loại người này nhất định cả đời không tầm thường, cả đời sáng chói, đi tới chỗ nào đều lưu lại thân ảnh của hắn, khắc sâu trong lòng mọi người.

Giống như là một truyền thuyết bọn họ từng nghe qua vậy, trong lúc hoảng hốt, dường như bọn họ đã nhìn thấy một truyền thuyết hoàn toàn mới, đang chậm rãi hoàn thiện.

....

- Cái gì? Không ngờ lại kiên trì tới một trăm nén?

Hoàng Phủ Phi Yến sau khi biết được thân thể nhảy dựng lên, vô cùng khiếp sợ, vẻ mặt vô cùng buồn cười. Nàng muốn kiên trì tới một trăm nén, đạt được viji trí đứng đầu căn bản là chuyện không có khả năng.

- May mắn mà ta kịp rời khỏi.

Một hồi lâu sau, Hoàng Phủ Phi Yến mới kịp phản ứng, miệng nở nụ cười đắc ý, nhìn về phía Hoàng Phủ Cuồng nói:

- Xem ra ta thông minh, bằng không hiện tại còn không biết nam tử mặt lạnh kia sẽ đưa ra điều kiện gì. Không được, nếu như hắn tới tìm ta muốn đòi điều kiện, ta sẽ giả bộ như không có mặt, chuyên tâm tu luyện. Ý cảnh của ta cũng sắp tới ba thành, một khi tới ba thành ta sẽ lập tức chuẩn bị đột phá Hóa Khí cảnh. Này, ngươi phải nhớ kỹ, ngàn vạn lần không nên nói cho hắn biết chuyện gì. Nếu không một khi để cho ta biết rõ, ta nhất định sẽ tìm ngươi tính sổ.

*****

Hoàng Phủ Cuồng lập tức dở khóc dở cười, Hoàng Phủ Phi Yến này bình thường chẳng muốn tu luyện, không ngờ bây giờ lại vì quỵt nợ mà lại khắc khổ tu luyện, mau chóng đột phá tới Hóa Khí cảnh.

Lắc đầu không nói gì, Hoàng Phủ cuồng rời khỏi Kiếm lâu số bốn, đi về phía Kiếm lâu của mình.

Cùng lúc đó, trong Kiếm lâu phủ chủ đang tổ chức hội nghị, nội dung hội nghị lại liên quan tới Sở Mộ. Cuối cùng sau khi đạt thành nhất trí chung, lại phái một gã chấp sự Bách Sự đường, tiến về kiếm lâu của Sở Mộ.

Sở Mộ đạt được vị trí đầu tiên có tư cách chiến Hoàng Phủ Thắng Long, bất quá trước mắt Hoàng Phủ Thắng Long đang bế quan đột phá Hóa Khí cảnh, cho nên Sở Mộ không có cách nào khiêu chiến được.

- Tuy rằng không hiểu sao cuối cùng trong kiếm tháp lại xuất hiện địch nhân cường đại như vậy, nhưng mà có thể khẳng định, tên này tuyệt đối có tu vi kiếm khí là Hóa Khí cảnh, hơn nữa còn không phải là Hóa Khí cảnh bình thường.

Sở Mộ khẳng định, ánh mắt trầm tư:

- Một kích tiện tay kia ẩn chứa ý cảnh kỳ lạ chấn động, không phải là ý cảnh ta từng chứng kiến. Có chút cùng loại với Thủy Chi ý cảnh, chẳng lẽ là Huyết Chi ý cảnh?

- Nhưng mà đây cũng không phải là trọng điểm, trọng điểm là lúc ấy ta thành công ngưng tụ kiếm thế tới thân kiếm rồi phóng thích ra, uy lực một kích kia kinh thiên động địa.

Trong mắt Sở Mộ bắn ra quang mang kinh người, đột nhiên đứng dậy rút kiếm, kiếm thế mãnh liệt bắn ra, thế nhưng thủy chung lại không có cách nào ngưng tụ kiếm thế tới thân kiếm.

- Không được, vẫn chưa được...

- Vì sao không được? Bên trong rốt cuộc còn thiếu thứ gì?

Sở Mộ nhíu mày, lần nữa ngồi xuống, lại lần nữa rơi vào trầm tư.

Tình huống lúc ấy là linh hồn hắn giống như bị kéo vào trong luyện ngục tràn ngập màu máu tươi kia, không có cách nào tự kiềm chế, không ngừng trầm luân xuống dưới, phảng phất như sắp chết vậy.

Sở Mộ không biết một khi trầm luân xuống dưới thì linh hồn của mình liệu có thể rơi vào trong tay giặc hay không, có biến thành một người thực vật, đần độn hay không? Nhưng mà loại cảm giác nguy hiểm này lại khiến cho tiềm lực của hắn hoàn toàn bị kích phát, phóng ra một kiếm mà bình thường hắn không thể nào phóng ra, siêu việt cực hạn của bản thân.

Mà bây giờ thứ Sở Mộ cần làm chính là nắm bắt linh quang của một kiếm đó, một lần nữa đem một kiếm không thể tưởng tượng kia phóng ra, tiến tới nắm giữ một kiếm này.

Đây là một quá trình gian nan.

Không bao lâu sau, cửa Kiếm lâu vang lên tiếng gõ, làm kinh động Sở Mộ.

Đi ra khỏi Kiếm lâu xem xét, thì ra là chấp sự Bách sự đường đang đứng bên ngoài, đang mang theo vẻ mặt mỉm cười nhìn qua Sở Mộ.

- Sở Mộ, chúc mừng ngươi đạt được vị trí đệ nhất Thiết Kiếm bảng.

Người chấp sự này mở miệng đầu tiên, nói.

- Cảm ơn.

Sở Mộ lễ phép đáp lại.

- Ta tới tìm ngươi là có một chuyện rất quan trọng muốn nói cho ngươi. Đồng thời đây cũng là một tin tốt.

Chấp sự Bách Sự đường cười nói, không có câu dẫn sự tò mò của Sở Mộ, mà tiếp tục nói:

- Xét thấy ngươi đã đột phá ghi chép cao nhất trước đó, sáng tạo ra một ghi chép hoàn toàn mới, Phủ chủ đại nhân quyết định ban thưởng cho ngươi. Gia tăng một trăm thời thần tu luyện trong thánh địa. Cũng nói là trừ phần thưởng sau khi đạt được vị trí quán quân là một trăm hai mươi chín thời thần ra, ngươi còn nhận được một trăm thời thần nữa, tổng cộng chính là hai trăm hai mươi chín thời thần.

Sở Mộ nghe xong lập tức vui vẻ, đối với hắn mà nói, đây quả thực là một tin tức không tệ.

- Được rồi, ta đã nói xong, tin rằng ngươi có nhiều thời gian sử dụng để tu luyện trong Thánh địa như vậy, thực lực của ngươi nhất định sẽ một lần nữa đột nhiên tăng mạnh.

Chấp sự Bách Sự đường nói, sau đó cáo từ.

Cho dù hắn có tu vi Hóa Khí cảnh, hơn nữa còn không phải là tồn tại mà Hóa Khí cảnh bình thường bên ngoài có thể so sánh được, nhưng mà đối mặt với người như Sở Mộ, hắn lại dùng tư thái bình thường, thậm chí còn khiêm tốn.

Bởi vì hắn rất rõ ràng, thành tựu cả đời này của hắn đoán chừng cũng chính là Khí Hải cảnh, cho dù có may mắn hơn thì cũng chỉ là Cửu Chuyển cảnh, loại tồn tại như Sở Mộ, ít nhất có thể đạt tới Cửu Chuyển cảnh, thậm chí còn là Nguyên Cực cảnh.

Dù cùng trong một cảnh giới hắn cũng không phải là đối thủ của Sở Mộ. Chênh lệch giữa bọn họ đã sớm quyết định thành tựu của song phương.

- Đúng vậy, hai trăm hai mươi chín thời thần cũng đủ cho ta tăng Kim Chi ý cảnh lên tới ba thành. Đến lúc đó ta lại đột phá lên Hóa Khí cảnh, trực tiếp đem Kim Vân, hai loại ý cảnh này tăng lên tới tiểu thành.

Âm thầm nói, Sở Mộ trở về tầng hai Kiếm lâu, lại một lần nữa suy nghĩ vấn đề trước đó.

- Kiếm thế, vô hình vô sắc, không nhìn thấy cũng không sờ được. Nhưng mà lại là lý giải tinh thâm của một Kiếm giả đối với kiếm thuật, tinh khí thần của bản thân hợp nhất, cô đọng như kiếm thể hiện ra ngoài.

- Thi triển kiếm thế, cũng không tiêu hao kiếm khí, chỉ tiêu hao tinh khí thần. Nói một cách chuẩn xác, tiêu hao lực lượng tinh thần và thể lực của bản thân, bây giờ ta có thể cảm giác được tinh hí thần cô đọng, hợp nhất, hình thành kiếm thế lưu động. Nhưng mà muốn đem kiếm thế ngưng tụ tới thân kiếm trong tay dường như lại bị thứ gì đó ngăn cản, không có cách nào đại thành.

Trong Kiếm lâu số năm, Sở Mộ đứng trên tầng một, tay cầm kiếm đứng sừng sững, toàn thân có một cỗ khí thế như được cô đọng, tinh khí thần hoàn toàn hợp nhất, thu phát tự nhiên.

Trải qua một thời gian ngắn lĩnh ngộ, tuy rằng Sở Mộ còn chưa có lĩnh ngộ ra làm sao có thể hội tụ kiếm thế kên trên thân kiếm rồi phóng ra, hình thành công kích cường đại. Nhưng mà đối với sự khống chế kiếm thế đã thuần thục hơn rất nhiều. Khoảng cách cho tới lúc tùy tâm sở dục chỉ vẻn vẹn còn có một bước.

Nếu như có thể đạt tới tình trạng tùy tâm sở dục, như vậy Sở Mộ có hteer thong dong đem kiếm thế ngưng tụ tới thân kiếm trên tay.

Đây là ngày thứ ba sau khi Sở Mộ đạt được vị trí quán quân trong thi đấu bài danh Tiểu Kiếm tháp.

Thu kiếm vào vỏ, Sở Mộ đi ra khỏi kiếm lâu, đi ra ngoài dạo chơi.

Đóng cửa, Sở Mộ định đi tới thánh địa tu luyện, hiện tại Kim Chi ý cảnh của hắn đã lĩnh ngộ được tới hai thành rưỡi. Hôm nay có lẽ có thể lĩnh ngộ tới hai thành sáu. Sở Mộ phỏng, thời gian tu luyện trong thánh địa còn chưa hết, thậm chí còn không dùng tới một nửa thời gian tích lũy đã có thể đủ lĩnh ngộ tới ba thành.

Mới vừa đi ra khỏi kiếm lâu, lập tức một cơn gió thổi tới, sưu sưu rung động, không khí nhanh chóng lưu động, từ đằng xa mà tới, thổi tới sau lưng Sở Mộ.

Sở Mộ vô thức nhìn lại, lập tức ngơ ngẩn.

Chỉ thấy chỗ Kiếm lâu số ba có rất nhiều khí lưu lưu động, Sở Mộ có thể cảm giác được linh khí chấn động trở nên mãnh liệt, từ bốn phương tám hướng hội tụ tới, sau đó tiến vào trong kiếm lâu số ba.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2308)