← Ch.1990 | Ch.1992 → |
Thân thể Kim Cương chính là bí pháp thiên phú cấp thấp nhất. Mỗi tộc nhân Kim Cương đều nắm giữ. Sau khi thi triển ra, lực phòng ngự sẽ tăng lên từ ba lần đến mười lần, hết sức kinh người.
Lực phòng ngự của tộc nhân Kim Cương này vốn cũng rất mạnh mẽ, đủ để chống đỡ công kich của cấp bậc nhị luyện mà không bị phá. Sau khi thi triển ra thân thể Kim Cương, lực phòng ngự lại tăng thêm gấp mấy lần, càng hết sức kinh người. Cho dù là đối mặt với công kích của cường giả tam luyện, cũng có thể chống đỡ được.
Nhưng Sở Mộ không phải là thực lực tam luyện bình thường. Lực Đại Chân phát ra.
Xuất kiếm.
Thứ thứ chín của Kiếm thuật Vấn Đạo: trời đất một đường!
Kiếm pháp Bạch Câu: thời gian qua nhanh!
Kiếm quang lóe lên, nhanh đến mức tận cùng. Tộc nhân Kim Cương căn bản cũng không có năng lực hoàn toàn né tránh được. Phong ngự cứng rắn của hắn ở ngay dưới kiếm của Sở Mộ, bị trực tiếp phá vỡ. Mi tâm lưu lại một vết kiếm.
Trời đất một đường dưới thời gian qua nhanh, tốc độ nhanh tới mức không thể tưởng tượng nổi. Lại lấy lực Đại Chân đẩy mạnh tới. Uy lực kia lại càng kinh người hơn. Cho dù là phòng ngự của tộc nhân Kim Cương lại hơn cao một chút, cũng khó mà chống đỡ nổi.
Giết chết đối thủ, giành được thắng lợi, Sở Mộ lại nhận được 30 điểm giá trị giết chóc. Có ít còn hơn không.
Một ngày lại một ngày trôi qua. Trên tinh bản, tuổi của lSở Mộ từ 21 tuổi biến thành 22 tuổi. Điều này nói rõ hắn đã ở trong vương điện Sát Lục chờ đợi rất nhiều tháng, sắp tới một năm.
- Kiếm pháp Bạch Câu đạt đến cực hạn.
Sở Mộ thở ra một hơi, âm thầm nói.
Trải qua sửa chữa hoàn thiện của hắn, đẳng cấp kiếm pháp Bạch Câu tăng lên tới trình độ Đại Đế nửa bước. Đây là cực hạn, không có cách nào lại tăng lên được nữa.
Sở Mộ bỗng nhiên nghĩ đến một điểm. Vì sao còn muốn lại khiêu chiến tháp Sát Lục? Mình đã hoàn thiện nâng cao kiếm pháp Bạch Câu tới trình độ Đại Đế nửa bước. Cho dù là trong vương điện Sát Lục cũng có kiếm pháp Bạch Câu, nhưng chỉ là kiếm pháp Bạch Câu nguyên thủy nhất, là kiếm pháp Bạch Câu cấp bậc Đại Thánh Tôn, căn bản không có cách nào so sánh với kiếm pháp Bạch Câu của mình sau khi hoàn thiện.
Quyết đoán cống hiến ra, có được không.
Kiếm pháp cấp bậc Đại Đế nửa bước mang đến cho Sở Mộ một trăm ngàn điểm giá trị giết chóc, có thể khiến giá trị giết chóc trực của Sở Mộ tiếp tục vượt qua trăm vạn.
- Giá trị giết chóc của ta đã được một trăm vạn. Nói cho ta biết, làm sao để rời khỏi Vương điện Sát Lục.
Sở Mộ cao giọng hỏi. Hắn biết, âm thanh chói tai kia tuyệt đối có thể nghe được.
- Từ khi vương điện Sát Lục xuất hiện đến nay đã mấy ngàn vạn năm. Ngươi là người duy nhất ở trong khoảng thời gian ngắn nhận được một trăm vạn điểm giá trị giết chóc.
Âm thanh chói tai vang lên theo, hình như mang theo vài phần xúc động:
- Đã như vậy, ta sẽ nói cho ngươi biết. Ngươi có hai lựa chọn. Lựa chọn thứ nhất, lấy một trăm vạn giá trị giết chóc này để trả giá, tiến vào giới Sát Lục, cùng với thiên tài trong đó tranh phong. Lựa chọn thứ hai tiếp tục ở lại bên trong vương điện Sát Lục, giá trị giết chóc đạt được hai trăm vạn có thể trực tiếp rời khỏi Vương điện Sát Lục, đi tới giới vực Vương điện Sát Lục đi qua.
Sở Mộ nghe vậy chân mày nhất thời nhăn lại. Quả nhiên, sau khi nhận được một trăm vạn giá trị giết chóc, cũng không có dễ dàng rời đi như vậy.
- Giới Sát Lục là nơi nào? Là giới vực có cấp bậc gì? Có thể rời khỏi đó hay không?
Sở Mộ liên tiếp hỏi ba vấn đề.
- Giới Sát Lục không phải là giới vực, nó là thế giới do chủ nhân của ta mở ra.
Trong âm thanh chói tai tràn ngập sự tự hào và một cảm giác huyền diệu:
- Giới Sát Lục thần kỳ tới mức nào, các ngươi không thể tưởng tượng được. Sau khi tiến vào đó, đương nhiên có thể rời đi. Chỉ có điều làm sao có thể rời đi, vậy phải xem bản lĩnh của ngươi thế nào. Nói không chừng sau khi ngươi tiến vào cảm nhận được lợi ích của giới Sát Lục, căn bản sẽ không muốn rời đi.
Đây là một lựa chọn.
Hoặc là tiến vào giới Sát Lục, hoặc là tiếp tục ở lại trong vương điện Sát Lục, chậm rãi tích góp giá trị giết chóc. Cho đến khi đạt được hai trăm vạn, sẽ trực tiếp rời khỏi Vương điện Sát Lục. Đi tới giới vực gần đó.
Nếu như là lựa chọn thứ hai, Sở Mộ nhất định phải tiếp tục tiến vào bên tỏng tháp Sát Lục, tiếp tục khiêu chiến. Nếu như ở dưới tình huống vận dụng kiếm đạo bản nguyên, hắn hoàn toàn có thể khiêu chiến đến tầng hai mươi. Đến lúc đó giá trị giết chóc vượt quá hai trăm vạn, không phải chuyện gì khó.
Nhưng xuất phát từ trực giáp ở trong lòng, dường như đang nói cho Sở Mộ biết, lựa chọn đầu tiên.
Tiến vào giới Sát Lục!
Mặc dù bây giờ còn không biết giới Sát Lục có điểm nào huyền diệu, nhưng tuyệt đối sẽ tốt hơn so với đợi ở trong vương điện Sát Lục. Đó là một loại khiêu chiến mới.
Mục đích Sở Mộ rời khỏi giới vực Úy Lam, thứ nhất là vì tránh cho cường ở ở địa giới giới vực Xích Hồng truy sát. Thứ hai chính là vì nhận được thời gian và cơ hội trưởng thành. Cần gì phải chấp nhất đây hay ở đâu?
- Ta lựa chọn điều đầu tiên, tiến vào giới Sát Lục.
Ý nghĩ vừa hiện ra trong đầu, lúc này Sở Mộ đưa ra quyết định.
- Lựa chọn sáng suốt. Ta tin tưởng, ngươi nhất định sẽ danh chấn giới Sát Lục.
Âm thanh chói tai nói. Sở Mộ cảm thấy trong giọng điệu của hắn hình như mang theo một chút hả hê.
- Ngươi có thể chuẩn bị một chút. Ta lại đưa ngươi tiến vào giới Sát Lục.
Âm thanh chói tai nói. Hình như biểu hiện của Sở Mộ khiến cho hắn rất kinh ngạc. Giọng điệu khi hắn nói chuyện tốt hơn so với trước kia rất nhiều.
- Không có gì hay chuẩn bị. Hiện tại có thể tiến vào.
Sở Mộ nói.
- Tốt lắm, ta sẽ lập tức đưa ngươi vào giới Sát Lục. Ta cho ngươi một lời khuyên. Bên trong giới Sát Lục, trừ bản thân mình ra, không nên dễ dàng tin tưởng người khác.
Âm thanh chói tai cuối cùng truyền vào trong tai Sở Mộ. Gian phòng trước mắt đang nhanh chóng trở thành mờ nhạt. Một lần cuối cùng, Sở Mộ nhìn thấy được giá trị giết chóc trên tinh bản của mình thoáng cái ít đi một trăm vạn. Bất chợt, toàn bộ tinh bản cũng đóng lại.
...
- Đài truyền tống bên kia có động tĩnh.
- Lại có người mới tiến đến.
- Đài truyền tống chính là chuyên môn để người ta truyền tống từ Vương điện Sát Lục đến bên trong giới Sát Lục.
Sau vài tiếng bàn luận vang lên, tiếp đó liền yên tĩnh trở lại. Sở Mộ từ cảm giác mất trọng lượng đang dần dần khôi phục lại. Hai mắt hắn nhanh chóng đảo qua một lượt, thu toàn bộ cảnh sắc xung quanh vào trong đáy mắt.
*****
Đây là một quảng trường rộng lớn. Ở đây lại không đông người. Thưa thớt chỉ có khoảng mười mấy người mà thôi. Bọn họ đều đang nhìn về phía mình.
- Xuống đi.
Âm thanh lạnh như băng truyền vào trong tai. Trong giọng nói còn ẩn chứa sát ý nặng nề, vô cùng kinh người. Trong nháy mắt, không ngờ khiến cho Sở Mộ có một loại cảm giác rợn cả tóc gáy.
Hắn nhanh chóng nhìn lại. Không biết từ lúc nào, dưới đài truyền tống đã xuất hiện thêm một bóng người. Người này toàn thân mặc áo giáp đỏ như máu, bao trùm hoàn toàn từ trên xuống dưới. Chiếc áo giáp này thoạt nhìn có chút tinh mỹ lại vô cùng dữ tợn bá đạo. Quả thực chính là áo giáp được chế tạo ra để chiến đấu để giết chóc. Mặc dù không có khí tức gì tràn ngập ra, lại làm cho Sở Mộ cảm giác được một loại sát khí giống như biển máu ngập trời.
Tâm thần xúc động. Sở Mộ biết, người toàn thân mặc áo giáp đỏ như máu này tuyệt đối là không thể so sánh được, có lực lượng vô cùng kinh người.
Mới đến, còn không biết rõ ràng tình hình ở đây, Sở Mộ liền từ trên đài truyền tống đi xuống.
- Nơi này là Nhân Thành của giới Sát Lục. Nhớ kỹ, bên trong Nhân Thành cấm chiến đấu.
Giọng nói của người mặc áo giáp màu đỏ như máu kia vô cùng lạnh lẽo, hoàn toàn không ẩn chứa bất kỳ tình cảm nào. Quả thực không giống với nhân loại.
Nói xong, người toàn thân mặc áo giáp màu đỏ như máu kia lại đột nhiên biến mất không thấy bóng dáng. Tốc độ kia nhanh đến mức tận cùng. Sở Mộ cũng không kịp phản ứng.
Nhìn chung quanh, Sở Mộ bước chân đi về phía trước.
- Hắc, bằng hữu, mới tới.
Có người gọi Sở Mộ lại, bộ dạng giống như đã thân quen từ trước. Đây là một hắn tử thoạt nhìn rất trung hậu đàng hoàng. Hắn đi nhanh tới, bộ dạng tươi cười. Mặc dù khí tức trên người hắn nội liễm, nhưng Sở Mộ lại có thể cảm giác được, người này là một Tuyệt Thế Cảnh nhất luyện.
- Có gì chỉ giáo?
Sở Mộ thản nhiên hỏi.
- Không dám nhận, không dám nhận. Nhìn tuổi tác của bằng hữu hình như không lớn. Hẳn là một thiên tài xuất sắc. Nếu không đã không có cách nào tiến vào đây.
Người trung niên dáng vẻ trung hậu này cười nói:
- Giới Sát Lục không giống với bên ngoài. Bằng hữu mới tới đây, tất nhiên có nhiều chỗ không biết. Chỉ có điều không vấn đề gì. Ở chỗ này, chỉ cần ngươi nguyện ý trả giá tị tương ứng, tất cả đều có khả năng lấy được.
- Tiếp tục.
Sở Mộ nói. Hắn mơ hồ hiểu rõ ý định đối phương đến đây.
- Một nghìn kết tinh pháp tắc. Bằng hữu chỉ cần trả một nghìn kết tinh pháp tắc, ta có thể nói cho bằng hữu biết những bí mật ngoài các kiến thức thông thường bên trong giới Sát Lục bên.
Người trung niên cười nói, nói ra mục đích của chính mình.
Một nghìn kết tinh pháp tắc, nghe cũng không ít. Nhưng đó là so với ở thế giới Thâm Lam. Ở trong Nguyên Giới bản nguyên, một nghìn kết tinh pháp tắc không tính là nhiều. Đương nhiên, cũng không thể tính là ít. Chỉ xem như là vừa phải.
- Ta làm sao biết được tin tức của ngươi giá trị một nghìn kết tinh pháp tắc.
Sở Mộ hỏi ngược lại.
Trong đôi mắt của trung niên nhân này hình như hiện lên một tia tia sáng. Hắn không nhanh không chậm mở miệng nói:
- Bằng hữu yên tâm. Ta là người của Cự Đao Môn. Cự Đao Môn chúng ta rất chú ý uy tín, không lừa già trẻ. Đúng rồi. Trước tiên ta tặng kèm một cái tin. Trong Nhân Thành của giới Sát Lục có rất nhiều thế lực. Cự Đao Môn chúng ta chính là một trong mười thế lực cường đại đứng đầu trong đó.
- Được, đây là năm trăm kết tinh pháp tắc. Sau khi hiểu rõ mọi thứ, ta lại giao nốt nửa còn lại.
Sở Mộ nói.
Người trung niên khẽ cau mày, chợt vung tay lên, thu năm trăm khối kết tinh pháp tắc, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía Sở Mộ mở miệng nói:
- Vậy ngươi hãy nghe cho kỹ. Nơi này là Nhân Thành của giới Sát Lục.
Nói xong, người trung niên xoay người nhanh chóng rời đi. Trong lúc nhất thời, Sở Mộ có chút ngạc nhiên. Thế này là xong rồi.
Một câu nói, chẳng qua là một tin tức hắn đã biết, lại muốn lấy đi năm trăm kết tinh pháp tắc. Có phải là quá gài bẫy hay không. Thân hình Sở Mộ lóe lên, ngăn cản lối đi của đối phương.
- Thế nào, ta đã nói tin tức cho ngươi biết, buôn bán giữa chúng ta đã kết thúc.
Người trung niên thoạt nhìn vốn rất trung hậu này, hiện tại đã hoàn toàn không trung hậu nữa. Vẻ trung hậu trước đó chẳng qua chỉ là một loại ngụy trang. Khóe môi hắn nhếch lên, lộ ra một nụ cười lạnh. Trong đáy mắt có một tia dữ tợn.
- Nói ra một câu bí vệ Sát Lục đã nói qua, lại muốn nhận được năm trăm kết tinh pháp tắc. Các hạ không phải quá lam lam hay sao?
Sở Mộ không nhanh không chậm nói, bộ dạng cũng không nổi giận.
- Nếu như ngươi vẫn muốn nhận được nhiều tin tức hơn, vậy lấy thêm càng nhiều kết tinh pháp tắc ra.
Người trung niên cười gằn nói, hoàn toàn chính là muốn lừa đảo, nhận thêm được càng nhiều kết tinh pháp tắc hơn:
- Đương nhiên, nếu như ngươi cảm thấy không cam lòng cũng có thể ra tay. Nói vậy loại thiên tài như ngươi, muốn chiến đấu vượt cấp, hẳn không phải là chuyện gì khó đi.
Thần sắc Sở Mộ không thay đổi, trong lòng lại cảnh giác.
Trước đó người toàn thân mặc áo giáp màu đỏ như máu kia đã từng nói, bên trong Nhân Thành cấm động thủ. Gia hỏa kia lại đang gây sự với mình, kích động bản thân mình ra tay. Trong đó tuyệt đối có vấn đề.
Cẩn thận nhìn đối phương vài lần, Sở Mộ không nói gì nữa nói, mà xoay người bỏ đi.
Nếu như có thể động thủ, hắn liền trực tiếp ra tay một kiếm chém giết. Nhưng người mặc áo giáp đỏ như máu kia lại cho Sở Mộ cảm giác vô cùng mạnh mẽ. Lời của đối phương, Sở Mộ cũng sẽ không bỏ qua.
Mỗi một nơi đều có quy định riêng. Trừ khi nắm giữ năng lực có thể phá tan quy củ, nếu không phải thành thật tuân thủ. Hiện nay mà nói, Sở Mộ không cho rằng mình có thực lực phá tan được quy củ của Nhân Thành.
Năm trăm khối kết tinh pháp tắc, Sở Mộ cũng không để vào mắt. Dù sao bên trong chiếc nhẫn không gian của hắn, có chừng mấy vạn kết tinh pháp tắc. Tài phú như vậy đủ để so sánh với cường giả cấp Thánh Tôn. Điều để hắn cảm thấy khó chịu chính là bị lừa gạt. Dù thế nào hắn cũng nghĩ không thông. Đối phương chỉ cần nói ra tin tức, có thể nhận được một nghìn kết tinh pháp tắc. Vì sao hắn còn muốn lừa gạt năm trăm kết tinh pháp tắc của mình. Chỉ có điều có vài người chính là đê tiện như vậy.
Chuyện kết tinh pháp tắc chỉ là chuyện nhỏ. Bị lừa gạt khó chịu không thông mới là chuyện lớn. Một khi có cơ hội, Sở Mộ nhất định sẽ không bỏ qua đối phương.
- Bằng hữu chào ngươi, ta là Lâm Mông, là người của Thiết Nha Bang.
← Ch. 1990 | Ch. 1992 → |