← Ch.1993 | Ch.1995 → |
Bên trong Sát Lục Giới, người bản thổ chiếm phần lớn. Bọn họ đều là con cháu của những người trước đây từ bên ngoài tiến vào, lưu lại. Từng thế hệ sinh sôi nảy nở, dần dần phát triển. Tất nhiên bọn họ giống như những người bên ngoài. Chiều cao không đồng đều. Có thiên tài cũng có người bình thường. Không giống như người tu luyện từ bên ngoài tiến đến, gần như đều là thiên tài.
Cho nên, người tu luyện bên trong Sát Lục Giới ra ngoài săn giết thú lớn Sát Lục, thu hoạch bí văn Sát Lục, bình thường đều thành tập trung thành một nhóm. Duy nhất chỉ có thiên tài chân chính, mới có thể một mình đối đầu, thậm chí chém giết thú lớn Sát Lục cùng đẳng cấp.
Đẳng cấp của thú lớn Sát Lục chia ra làm hạ cấp trung cấp cao cấp và cấp quân vương. Hạ cấp tương ứng chính là Vạn Cổ Cảnh. Trung cấp tương ứng chính là Tuyệt Thế Cảnh. Cao cấp tương ứng chính là Đại Đế Cảnh. Về phần cấp quân vương lại tương ứng với Chúa Tể Cảnh.
Lúc này bên trong Sát Lục Giới, lấy thú lớn Sát Lục hạ cấp chiếm đa số. Trung cấp đứng thứ hai. Thú lớn Sát Lục cao cấp bình thường rất khó nhìn thấy. Càng không cần phải nói tới thú lớn Sát Lục cấp quân vương.
Trong hạ cấp, cũng có phân chia giai tầng cao thấp. Vì đẳng cấp tương ứng với người tu luyện, thú lớn Sát Lục hạ cấp bị chia ra làm mười hai giai. Vừa đến cửu giai tương ứng với Vạn Cổ nhất trọng thiên đến cửu trọng thiên. Mười đến mười hai lại tương ứng với tam đại chiến lực. Trong đó, còn có một thú vương giai đại biểu cho Vạn Cổ Cảnh vô địch chân chính, là tồn tại cường đại có thể cùng Tuyệt Thế Cảnh nhất luyện bình thường tranh phong.
Thú lớn Sát Lục trung cấp lại chia làm cửu giai. Vừa đến ngũ giai tương ứng chính là nhất luyện đến ngũ luyện. Lục giai đến cửu giai lại lần lượt tương ứng với Tiểu Thánh Tôn, Đại Thánh Tôn, Cực Thánh Tôn và Đại Đế nữa bước. Đi lên lại là cấp thú vương tương ứng với trình độ Tuyệt Thế Cảnh vô địch. Loại tồn tại cường đại này cho dù là đối mặt với đại đế, cũng có thể chạy trốn.
Rời khỏi Nhân Thành không bao lâu, Sở Mộ liền gặp phải con thú lớn Sát Lục đầu tiên.
Độ cao mười thước, là một con mãnh hổ màu đen toàn thân mọc đầy gai đâm ngược.
Thực lực và hình thể của thú lớn Sát Lục bình thường có quan hệ trực tiếp với quá trình trưởng thành. Thú lớn Sát Lục mười thước, cơ bản chẳng khác nào thập giai cấp thấp. Ccũng chính là tương đương với người tu luyện Nhân tộc chiến lực cấp ám tinh. Nhưng nếu so với chiến lực cấp ám tinh bình thường lại mạnh mẽ hơn vài phần.
Người giết thú. Thú ăn thịt người.
Thú lớn Sát Lục vừa nhìn thấy Sở Mộ, rít gào một tiếng, bỗng nhiên bay nhào tới. Khí thế kinh người sát khí ngập trời. Một lần trùng kích. Móng vuốt thật dày giơ ra, lóe lên năm đạo hàn quang kinh người. Mỗi một hàn quang đều có chiều dài nửa thước, xé rách trời cao, mang theo phong quang cùng sát khí kinh người, muốn xé rách Sở Mộ.
Bản thân Sở Mộ còn cao chưa đầy hai thước. So với con mãnh hổ màu đen cực lớn thân mọc đầy gai đâm ngược này, chênh lệch rất lớn. Nhưng trên mặt Sở Mộ không nhìn thấy bất kỳ sự bối rối nào. Trảo lớn hạ xuống. Năm đạo hàn quang sắc bén chính là năm móng vuốt, giống như năm thanh kiếm khí chém xuống.
Đáy mắt có tinh quang chớp hiện. Tay trái giơ lên, giống như chậm lại nhanh chóng điểm ra một cái. Chỉ quang giống như kiếm, đâm rách trời cao, phát sau mà đến trước, xuyên thủng thân thể thú lớn Sát Lục.
Thân thể cao lớn ngã xuống đất, làm cho mặt đất chấn động không dừng. Bụi bặm tung bay.
Một chỉ, trong nháy mắt giết chết thú lớn Sát Lục cấp thấp thập giai. Thực lực mạnh mẽ kinh người.
Sau khi con thú lớn Sát Lục này ngã xuống đất, thân thể cao lớn phóng ra ánh sáng yếu ớt, ngay dưới mí mắt của Sở Mộ. Sau thời gian mấy hơi thở nó biến mất, lưu lại mười đạo khí tức màu sắt đen. Mỗi một đạo khí tức đều tản ra sát ý kinh người.
Sở Mộ chộp một cái, nhất thời nắm mười đạo khí tức màu sắt đen kia trong tay. Khí tức kia tự nhiên dung nhập trong bàn tay Sở Mộ, hóa thành mười vết tích màu đen mờ nhạt. Cái này chính là bí văn Sát Lục.
Màu sắt đen chính là bí văn Sát Lục cấp Hắc Thiết. Cũng chính là bí văn Sát Lục cấp bậc thấp nhất.
Từ trên quyển sách của Lâm Mông, Sở Mộ nhớ kỹ 45 loại phương pháp ngưng tụ ra phù văn Sát Lục cấp Hắc Thiết. Một loại ít nhất cần dùng đến hai mươi lăm đạo bí văn Sát Lục. Đương nhiên, đó cũng là phù văn Sát Lục cấp Hắc Thiết yếu nhất.
Sở Mộ tiếp tục đi tới, lại gặp được thú lớn Sát Lục.
Thú lớn Sát Lục là một loại thú thuộc về giới Sát Lục. Nghiêm khác mà nói, đây là một thú loại do năng lượng hóa thành, không máu và thịt. Bởi vậy bí văn Sát Lục là do ngưng tụ thành. Sau khi thú lớn Sát Lục bị giết chết sẽ lưu lại bí văn Sát Lục, còn lại tiêu tan ở trong thiên địa.
Không bao lâu, Sở Mộ lại chém giết mấy con thú lớn Sát Lục, nhận được hai mươi mấy đạo bí văn Sát Lục. Trên lý thuyết, thú lớn Sát Lục nhất giai cấp thấp có một đạo bí văn Sát Lục cấp Hắc Thiết. Thú lớn Sát Lục thập giai cấp thấp lại nắm giữ mười đạo bí văn Sát Lục cấp Hắc Thiết. Nhưng cũng không phải cứ giết chết thú lớn Sát Lục là có thể nhận được bí văn Sát Lục lớn nhất. Có thể chỉ là vài đạo. Có thể một đạo cũng không có. Điều này hoàn toàn dựa vào vận khí.
- Tạm thời ngưng tụ ta một đạo phù văn Sát Lục xem thử.
Nói xong, Sở Mộ khống chế hai mươi lăm đạo bí văn Sát Lục cấp Hắc Thiết, lấy phương pháp hắn đã biết nhanh chóng ngưng tụ. Dựa vào năng lực của Sở Mộ, đó cũng không phải là chuyện gì khó khăn. Chỉ có điều cần phải rất tập trung tinh thần.
Hai mươi lăm bí văn Sát Lục màu đen ở dưới sự khống chế của ý thức Sở Mộ, từng cái chạy loạn, dần dần đan xen nối tiếp ngưng tụ. Cuối cùng hóa thành một đạo phù văn màu đen lớn chừng đầu ngón tay cái. Trên phù văn có hai mươi lăm vết tích, thoạt nhìn dáng vẻ vô cùng thần kỳ.
Đạo phù văn Sát Lục cấp Hắc Thiết này tên là phù văn Đại Lực. Tên cũng giống như ý nghĩa, đó là phù văn có thể tăng cường lực lượng của chính mình.
Sở Mộ nghiên cứu cẩn thận một hồi, liền lấy ý niệm khống chế, kích phát ra lực lượng của phù văn này.
Phù văn giống như bốc cháy lên, bắn ra ánh sáng màu đen. Nó giống như một ngọn lửa màu đen, trong nháy mắt tiến vào trong cánh tay Sở Mộ. Sở Mộ nhất thời cảm giác được một lực lượng tràn ngập toàn thân. Lực lượng của bản thân nhận được sự tăng cường.
- Ừ, ước chừng tăng cường lên một thành.
*****
Sở Mộ cẩn thận cảm nhận một hồi, sau đó thầm nghĩ. Tuy rằng có thể cảm giác được lực lượng khí lực của bản thân hình như nhận được tăng cường lên một thành. Nhưng đối với thực lực của Sở Mộ, lại không có hiệu quả nâng cao gì.
Tăng lên một thành, đây là mức độ tăng cường của phù văn Sát Lục tầng thấp nhất. Bất kể là phù văn Sát Lục đẳng cấp gì đều như vậy.
Phù văn Sát Lục cấp Hắc Thiết tương ứng chính là trình độ Vạn Cổ Cảnh. Phù văn Sát Lục cấp Thanh Đồng lại tương ứng với trình độ Tuyệt Thế Cảnh. Phù văn Sát Lục cấp Bạch Ngân lại tương ứng với trình độ Đại Đế Cảnh. Phù văn Sát Lục cấp Hoàng Kim lại tương ứng với trình độ Chúa Tể Cảnh. Thông thường mà nói, mức độ tăng cường của phù văn cấp Hắc Thiết đối với Vạn Cổ Cảnh là từ một thành đến năm thành. Mức độ tăng cường của phù văn cấp Thanh Đồng lại là sáu thành đến mười thành. Mức độ tăng cường của phù văn cấp Bạch Ngân lại là mười thành đến mười lăm thành. Mức độ tăng cường của phù văn cấp Hoàng Kim lại là mười sáu thành hai mươi thành. Những mức độ tăng cường này là mức độ tăng cường thuộc về phù văn đơn thể cơ bản nhất.
Mức độ tăng cường như vậy hết sức rõ ràng. Người Vạn Cổ Cảnh vô địch nhận được phù văn Sát Lục cấp Hắc Thiết, thực lực sẽ nhận được nâng cao rõ rệt, trở nên càng cường đại hơn. Nếu như là nhận được mức độ tăng cường của phù văn cấp Thanh Đồng, vậy sẽ biến thành càng cường đại hơn.
Thế giới cường giả chính là như thế. Mỗi phần phương diện lực lượng hoặc tốc độ được tăng cường, đều sẽ khiến bọn họ phát huy ra bằng ưu thế lớn hơn.
Nguyên nhân sở dĩ phù văn Đại Lực này không có nâng cao đối với thực lực của Sở Mộ rất đơn giản. Bởi vì tu vi của Sở Mộ đã vượt qua Vạn Cổ Cảnh, đạt được Tuyệt Thế Cảnh. Bất luận là nguyên lực hay khí lực, ý chí tinh thần.
- Phải đi săn giết thú lớn Sát Lục trung cấp mới được.
Sở Mộ lẩm bẩm nói. Phù văn Sát Lục cấp Hắc Thiết đối với hắn vô hiệu. Tất nhiên hắn không để ở trong lòng.
Khu vực thú lớn Sát Lục trung cấp càng cách xa Nhân Thành.
Đi tới, đi tới, đi tới.
Nếu như trên đường đi tới, gặp được thú lớn Sát Lục, Sở Mộ sẽ ra tay chém giết, thu hoạch một ít bí văn Sát Lục cấp Hắc Thiết. Nếu như thấy từ xa, hắn sẽ không rảnh để ý tới.
Sở Mộ hoàn toàn thật sự không ngờ được, thừi điểm hắn bước vào khu vực của thú lớn Sát Lục trung cấp, lại gặp được người đa lừa gạt năm trăm khối kết tinh pháp tắc trên người mình, Thời điểm người kia nhìn thấy Sở Mộ, hắn cũng lộ ra vẻ bất ngờ ngoài ý muốn. Bất chợt, gương mặt hắn hiện ra một nụ cười dữ tợn.
- Xem ra hôm nay vận khí của gia không tệ.
Người trung niên này cười hắc hắc nói. Hai tròng mắt hắn bắn ra đầy sát khí kinh người.
Phàm là người ở lâu bên trong giới Sát Lục, sau khi trải qua nhiều lần chiến đấu giết chóc, trên người đều sẽ có sát khí nồng đậm.
- Vừa mới đột phá đến Tuyệt Thế Cảnh không lâu, cũng dám một mình đơn độc đi tới nơi này. Xem ra rất có lòng tin đối với thực lực của mình.
Đi cùng người trung niên kia còn có bốn người khác. Bọn họ hợp thành một tiểu đội năm người. Trong đó tu vi cao nhất chính là Tuyệt Thế tam luyện. Ánh mắt bọn họ sắc bén, liếc mắt liền nhìn ra tu vi của Sở Mộ là mới vừa đột phá đến Tuyệt Thế Cảnh.
Năm người này, tu vi cao nhất là Tuyệt Thế tam luyện, hai Tuyệt Thế nhị luyện và hai Tuyệt Thế nhất luyện. Trên ngực của bọn họ đều có thêu hình một thanh đao lớn màu bạc. Đây là dấu hiệu của Cự Đao Môn, biểu thị năm người này đều là người của Cự Đao Môn.
- Mấy huyn, năm trăm khối kết tinh pháp tắc khiến chúng ta sống phóng túng không lâu trước đó, chính là lấy được từ trên tay hắn.
Người trung niên này chỉ vào Sở Mộ, cười nói với bốn người khác.
- Thì ra là thế. Vừa vặn đã dùng hết kết tinh pháp tắc. Tiểu tử, cho mượn thêm một chút để tiêu. Không nhiều lắm, đưa bốn năm nghìn là được.
Tuyệt Thế nhất luyện khác cười gằn nói với Sở Mộ.
- Tiểu tử, nhìn ngươi đi tới nơi này, thực lực cũng không yếu. Cũng giết một ít thú lớn Sát Lục cấp thấp. Giao hết bí văn Sát Lục cấp Hắc Thiết ra đây.
- Theo ta thấy, hãy bảo hắn ngoan ngoãn giao ra chiếc nhẫn không gian.
Năm người ngươi một lời ta một câu nói. Hoàn toàn xem Sở Mộ là miếng thịt nằm ở trên thớt, muốn chặt thế nào thì chặt như thế. Đồng thời thời khắc mỗi người đang nói chuyện, bước chân nhìn như vô ý thức tiến về phía trươc, kì thực là đang phong tỏa tất cả đường lui của Sở Mộ, khiến cho Sở Mộ không có cách nào thoát đi.
Thần sắc Sở Mộ thản nhiên, lạnh lùng nhìn năm người đang bao vây xung quanh mình, bộ dạng hoàn toàn không có ý định chạy trốn.
Đùa gì thế? Chẳng qua chỉ là năm Tuyệt Thế Cảnh. Cao nhất cũng không quá trình độ tam luyện mà thôi. Làm sao có tư cách khiến cho hắn chạy trốn được. Thậm chí ngay cả tư cách khiến cho hắn nhìn thẳng cũng không có. Phải biết rằng, trước khi tu vi của hắn đột phá đến Tuyệt Thế Cảnh, ở dưới tình huống không dùng tới kiếm đạo bản nguyên, hắn đã có thể giết chết Tuyệt Thế Cảnh tam luyện. Nói gì là hiện tại.
- Trêu chọc người khác, ta không quan tâm. Nhưng trêu chọc ta, chính là các ngươi tự tìm đường chết.
Sở Mộ không nhanh không chậm nói, giọng điệu bình tĩnh và thần sắc thản nhiên, giống như đang kể ra một sự thật. Điều này làm cho trên mặt năm người kia đều lộ ra thần sắc kinh ngạc.
- Ha ha ha ha. Đã lâu ta chưa từng nghe qua chuyện cười như vậy.
Tên đã lừa gạt năm trăm kết tinh pháp tắc từ trong tay Sở Mộ không ngừng cười lớn. Bốn người khác cũng là dáng dấp buồn cười.
- Nếu ngươi không muốn giao ra chiếc nhẫn không gian của mình, vậy rất xin lỗi.
- Giết hắn, muốn cái gì lại lấy cái đó.
Năm người hung thần ác sát, toàn thân sát khí nồng đậm kinh người, giống như có sương mù vô hình xoay quanh toàn thân. Người trung niên kia ra tay, một chưởng như đao chặt chém về phía Sở Mộ. Thủ đoạn đơn giản lại hung ác độc địa, không chút dư thừa. Ra tay hoàn toàn là để giết chết mục tiêu.
Nhìn ra được, nhân phẩm của người trung niên này tuy rằng rất cặn bã, nhưng thực lực toàn thân lại không thể nghi ngờ. Quả nhiên ở chỗ như giới Sát Lục này, bản thân nếu không có thực lực cứng rắn, tất cả đều chỉ là lời nói suông.
Chỉ có điều, bọn họ thật sự không ngờ được, mình đối mặt chính là một kẻ địch thế nào.
← Ch. 1993 | Ch. 1995 → |