← Ch.2003 | Ch.2005 → |
Lực Đại Chân của Sở Mộ là do Cầu Chân Công chuyển hóa đến, có liên quan mật thiết với ba lực lượng tinh khí thần. Tinh khí thần càng cường đại, lực Đại Chân cũng sẽ càng cường đại theo. Quả thực giốn như không có giới hạn cao nhất.
Tiếp đó, Sở Mộ lại kiểm tra chiếc nhẫn không gian của hai Thần tộc. Thứ tốt cũng không ít. Đáng tiếc đều không thích hợp với Nhân tộc.
Dù sao chủng tộc khác nhau không hề có cùng đặc trưng. Có ít thứ là bảo vật đối với Thần tộc, nhưng đối với Nhân tộc lại không nhất định là như vậy.
Kiếm khí của Thần tộc cũng không giống với kiếm khí của Nhân tộc. Cấu tạo trong đó có sự khác biệt rõ ràng. Ngoại trừ bền vững kiên cố và độ cứng ra, còn chịu lực ý chí tinh thần cùng với lực lượng thiên địa. Cũng không thích hợp cho kiếm tu Nhân tộc sử dụng.
Đối với Nhân tộc mà nói, thần giáp này cũng là đống cặn bã. Đương nhiên, nguyên liệu của nó vẫn tính là tương đối không tệ. Nếu như nấu lại, mang đi chế tạo, thật sự có thể chế tạo ra một hai cái áo giáp không tệ.
Nhưng điều khiến cho Sở Mộ cảm giác hứng thú, thật ra chính là phương pháp tu luyện và kiếm pháp của Thần tộc hoàn toàn không giống với Nhân tộc.
Nhưng Sở Mộ có một loại ý nghĩ, lấy thừa bù thiếu.
- Nếu như có thể nhận được phương pháp luyện thể của Ma tộc, nhận được phương pháp luyện thần của Thần tộc, nhận được vỗ học thuộc về bọn họ, sẽ xác minh sở học của bản thân ta, đem tinh túy trong đó dung nhập bên trong Cầu Chân Công. Có thể khiến cho Cầu Chân Công nảy sinh sự lột xác về chất.
Sở Mộ âm thầm suy nghĩ.
Suy nghĩ không thể nghi ngờ chính là rất tốt đẹp. Nhưng muốn thực hành lại vô cùng khó khăn.
Bất luận là Thần tộc hay Ma tộc đối với võ học của chủng tộc mình đều vô cùng coi trọng. Nhất là những truyền thừa chân chính, càng được giữ bí mật vô cùng nghiêm ngặt. Muốn có được, khó như lên trời.
Từ cổ chí kim, không phải không có người nào có suy nghĩ giống như Sở Mộ. Nhưng hình như đều không có người thành công qua.
- Trước hết cứ luyện được bản lĩnh của mình. Nếu như có cơ hội, lại thực hành.
Sở Mộ thầm nghĩ. Hắn hiểu rõ ràng trong đó nhất định rất khó khăn. Hắn không dám có hy vọng quá mức xa vời.
Nhiệm vụ chém thần giết ma này, yêu cầu giết chết mười người trong mỗi Thần tộc Ma tộc. Hiện tại, Sở Mộ đã giết chết hai người Thần tộc và bảy Ma tộc. Tiến độ hoàn thành nhiệm vụ đã được gần một nửa. Còn có hơn phân nửa chưa hoàn thành. Chỉ có điều thời gian thật ra còn lại chín tháng, tương đối nhiều.
- Qua một đoạn thời gian nữa, thời gian nhiệm vụ lưu danh Kiếm Nhai này chắc hẳn kết thúc. Đến lúc đó, nhận được dạng phần thưởng gì, cũng sẽ rõ ràng.
Sở Mộ thầm nghĩ. Trong lòng hắn mơ hồ có vài phần kích động.
- Nhân tộc kiến hôi, chết đi!
Cường giả Thú Ma Tộc gầm lên giận dữ, lợi trảo xé rách hư không. Trảo ảnh đỏ như máu lướt ngang qua trời, trải rộng ra bốn phía xung quanh, không chỗ có thể trốn tránh được.
Dưới lợi trảo, ba Nhân tộc nhất thời bị xé rách thành mảnh vụn máu và thịt.
Một đòn đắc thủ. cường giả Thú Ma Tộc phát ra một tiếng gầm đầy vui sướng. Hắn thu hồi tất cả chiến lợi phẩm. Bất chợt, đôi mắt đỏ như máu đầy sắc bén của hắn nhìn về phía trái. Ánh mắt sắc bén giống như kiếm, còn ẩn chứa sát cơ và sát khí kinh người, giống như ma thú hung tàn cắn người khác.
Đây là một cường giả Thú Ma Tộc hình dáng bên ngoài thoạt nhìn giống như người sói. Hắn thân cao chừng hai thước, toàn thân đầy lông đen bóng giống như kim thép dựng thẳng lên. Cơ bắp nhô ra, tràn ngập lực lượng cuồng bạo. Đôi lợi trảo lóe lên hàn quang. Máu còn không ngừng nhỏ xuống. Bộ dạng vô cùng hung tàn.
Khí tức hung thần mạnh mẽ vờn quanh toàn thân, giống như có oan hồn đang rít gào.
Bỗng nhiên, cường giả Thú Ma Tộc này có hành động. Hai chân hắn đạp xuống mặt đất một cái, hóa thành một đạo tàn ảnh bay nhanh đi phía bên trái. Tốc độ cực nhanh, bay tới gần mục tiêu hắn cảm ứng được.
Trong nháy mắt hắn vung trảo lên. Trảo sắc bén màu đỏ thắm xé rách màn sương mù màu đỏ, xé rách hư không. Bỗng nhiên kiếm quang lóe lên. Trảo ảnh bị nghiền nát. Một đạo kiếm quang rét lạnh lập tức chém tới.
Giao phong cách không, khó phân cao thấp.
Hai bên tới gần.
Trảo ảnh lướt qua ngang trời, trải rộng bốn phía xung quanh, tập kích tới. Kiếm quang thoáng hiện, một kiếm khống chế.
Chỉ là một đòn, Sở Mộ lại bị đánh lui. Thực lực của Thú Ma Tộc sói ma này vô cùng mạnh mẽ. Tự nhiên lại vượt qua trình độ Tuyệt Thế Cảnh ngũ luyện, đạt tới cấp bậc Tiểu Thánh Tôn.
Hiện nay, Sở Mộ vẫn là tu vi Tuyệt Thế Cảnh nhất luyện sơ cấp. Lúc chiến đấu hắn cũng không có thời gian đi lấy lực Đại Chân rèn luyện khai thông thêm càng nhiều kiếm đạo bản nguyên. Nhưng trải qua hết lần này tới lần khác chiến đấu, hắn vận dụng lực lượng của chính mình càng tinh tế hơn. Lại thêm bởi vì kiếm thuật Vấn Đạo tu luyện tới thức thứ mười, thực lực nhận được nâng cao thêm một bước, còn cường đại hơn so với trước một ít.
Như vậy, khiến cho Sở Mộ đối mặt với kẻ địch Tuyệt Thế Cảnh ngũ luyện, có thể nhanh chóng chém giết hơn. Nhưng vẫn khó có thể chống lại Tiểu Thánh Tôn. Nhất là Ma tộc Tiểu Thánh Tôn, trời sinh lại càng cường đại hơn.
Một lần va chạm khiến cho Sở Mộ cảm nhận được rõ ràng sự chênh lệch thực lực giữa mình và con sói ma này. Hắn không chút do dự nào, thi triển ra một chiêu thế giới màu xanh đậm. Thế giới hạ xuống, trấn áp về phía sói ma. Bản thân Sở Mộ lại bay nhanh về phía sau.
Thế giới màu xanh đậm hạ xuống, trực tiếp trấn áp về phía cường giả sói ma. Áp lực khổng lồ trùng kích xuống. Con sói ma này gầm lên giận dữ. Hai móng giơ ra. Trảo ảnh lớn vô cùng xé rách trời cao, trực tiếp đánh ra một đòn, cứng rắn xé rách thế giới màu xanh đậm.
Thời gian một hơi thở trôi qua, Sở Mộ đã nhanh chóng trốn thật xa.
- Nhân tộc kiến hôi, ngươi chạy không thoát đâu.
Sói ma phát ra một tiếng rống lên đầy quái dị, phát ra tốc độ nhanh nhất, truy kích.
Ở chỗ như chiến trường Sát Lục, không thích hợp để bay. Bởi vì làm như vậy, rất dễ biến thành cái đích cho mọi người chỉ trích.
Thời điểm tiến vào chiến trường Sát Lục, Sở Mộ đã sớm chuẩn bị tốt tư tưởng sẽ gặp phải cường địch. Bởi vậy hiện tại gặp phải một vị cường giả Tiểu Thánh Tôn Ma tộc Thú Ma Tộc, hắn cũng không cảm thấy kỳ quái. Hắn cũng không có tâm tư đi suy nghĩ quá nhiều. Lúc này, phải thoát thân mới là quan trọng hơn.
Chỉ có điều, tốc độ của Sở Mộ không chậm. Nhưng tốc độ của con sói ma này lại càng nhanh hơn. Hắn chạy như điên, nhanh chóng tới gần Sở Mộ.
*****
Ngay cả không phải là đối thủ của đối phương, đối phương muốn giết chết Sở Mộ cũng không phải là chuyện dễ dàng như vậy. Kẻ đuổi kẻ trốn, không ngừng đi tới.
Chạy nhanh, phản kích. Kiếm quang như sương như tuyết, sát ý kinh người. Ngay cả thực lực sói ma này mạnh mẽ, nhưng cũng không dám cứng rắn chống lại kiếm của Sở Mộ.
Rất nhanh, sói ma này liền đuổi kịp Sở Mộ, ngăn chặn lối đi của Sở Mộ. Trảo chộp tới, bao trùm bốn phía xung quanh. Hắn muốn cắt đứt đường lui của Sở Mộ.
Kiếm pháp Bạch Câu triển khai phản kích. Kiếm thuật Vấn Đạo Âm Ảnh, kiếm quang như ẩn như hiện, hóa thành một ảo ảnh không ngừng qua lại giữa các khe nứt không gian, lao về phía sói ma.
Một kiếm này là một kiếm uy lực mạnh mẽ nhất của Sở Mộ hiện nay. Một kiếm liền có thể giết chết cường giả Tuyệt Thế Cảnh ngũ luyện trong nháy mắt. Nhưng để đối phó với Tiểu Thánh Tôn, đặc biệt còn là Tiểu Thánh Tôn Ma tộc, vẫn có vẻ không đủ.
Chiến chiến chiến!
Dựa vào kiếm pháp siêu cường và sự dẻo dai kinh người, Sở Mộ miễn cưỡng chèo chống đỡ được tấn công cuồng bạo của sói ma. Nhưng hắn biết rõ, ở dưới chênh lệch thực lực tuyệt đối, mình cũng khó có thể chống đỡ được lâu. Hơn nữa sói ma này còn chưa sử dụng phù văn Sát Lục.
Vừa chống đỡ, đầu óc Sở Mộ vừa nhanh chóng chuyển động, không ngừng suy nghĩ các loại biện pháp, xem làm thế nào có thể đột phá được tình cảnh khốn cùng này, thậm chí phản kích đối phương, chuyển bại thành thắng.
Loại phương pháp thứ nhất, không thể nghi ngờ chính là bắt đầu dùng phù văn Sát Lục, ở trong thời gian ngắn ngủi tăng cường thực lực của mình, do đó xuất kỳ bất ý khiến đối phương bị thương. Nhưng mình có phù văn Sát Lục có thể dùng, đối phương nhất định cũng có phù văn Sát Lục có thể dùng. Bởi vậy không tính là ưu thế gì. Khả năng thành công rất thấp.
Loại phương pháp thứ hai, lại bạo phát ra càng nhiều lực kiếm đạo bản nguyên.
Hiện nay hắn vận dụng là một phần mười vạn, cũng chính là mười phần trăm vạn. Đó là tầng cao nhất trong khả năng tu vi này của hắn bình thường có thể vận dụng được. Một khi tiêu hao cũng có thể trong khoảng thời gian ngắn lấy ra lực Đại Chân bổ sung trở lại. Bản thân hoàn toàn có thể tiếp nhận được. Nhưng nếu như vượt qua trình độ này, sẽ mang đến gánh nặng cho bản thân. Tỉ lệ bạo phát càng cao gánh nặng lại càng lớn. Đồng thời sau khi tiêu hao, muốn bổ sung trở lại, cũng vô cùng khó khăn.
Chỉ có điều nghĩ tới nghĩ lui, hình như ngoại trừ biện pháp như thế ra, sẽ không có biện pháp khác.
Thời khắc hắn chuẩn bị bạo phát ra trên mười phần trăm vạn kiếm đạo bản nguyên, bỗng nhiên có một đạo kiếm quang màu bạc sáng chói, trong nháy mắt xuyên qua bên trong hư không, mang theo sự sắc bén kinh người bắn về phía sói ma.
Có người tham gi!
Sói ma nhanh chóng né tránh. Một trảo chém ra, chụp vào kiếm quang ngân sắc, trực tiếp đánh nát nó. Nhưng kiếm quang này ẩn chứa uy lực cường đại cũng khiến cho cánh tay sói ma thoáng dừng lại một chút.
Trong nháy mắt càng nhiều kiếm quang hơn bạo phát lao tới. Từng kiếm quang che phủ bốn phía, giống như cửu thiên ngân hà trút xuống, biển cả lan tràn.
Sở Mộ tạm thời dừng ý định bạo phát thêm nhiều lực kiếm đạo bản nguyên. Thế giới màu xanh đậm lại được thi triển ra. Ảo ảnh thế giới Thâm Lam hạ xuống, trấn áp về phía sói ma. Hắn biết dựa vào uy lực của thế giới màu xanh đậm còn chưa đủ để thật sự trấn áp được sói ma. Nhưng chỉ cần có thể tạo thành quấy nhiễu nhất định đối với hắn cũng đủ riìu.
Kiếm tiếp theo!
Trời đất một đường!
Lại thêm một kiếm nữa.
Âm Ảnh!
Liên tục ba chiêu kiếm thức thi triển ra. Hai chiêu sau còn có kiếm pháp Bạch Câu thúc đẩy, nhanh đến mức tận cùng. Tất cả phối hợp ăn ý của cùng mấy trăm đạo kiếm quang ngân sắc bỗng nhiên bạo phát chém giết tới, giống như đã trải qua vô số lần diễn luyện, cho thấy Sở Mộ đối với thời cơ nắm chắc rất tinh chuẩn.
Sói ma gầm lên giận dữ. Hai trảo hoàn toàn bạo phát. Trảo quang rét lạnh sắc bén mang theo mùi máu tươi nồng đậm xé rách trời cao, cùng vô số kiếm quang va chạm. Dưới lực lượng mạnh mẽ, sói ma nhất thời bị đánh lui.
Một bóng người từ trong sương mù màu đỏ xông ra, mang theo kiếm quang ngân sắc cực lớn, dường như trăng tàn chìm về phía tây.
Kiếm quang nghiền nát. Thân hình sói ma lại thoáng lắc lư. Tròng mắt màu đỏ tươi chuyển động, đảo qua đảo lại giữa Sở Mộ và bóng người vừ mới xuất hiện kia.
Sở Mộ cũng nhìn thấy được người mới tới. Đó là một người thanh niên, trên người tản ra một loại cảm giác lạnh lẽo. Cảm giác lạnh lẽo này giống như đứng ở đỉnh phong quan sát muôn dân.
Tu vi Tuyệt Thế Cảnh nhị luyện, nhưng uy lực của kiếm quang trước đó lại hết sức mạnh mẽ, đủ để chém giết Tuyệt Thế Cảnh ngũ luyện bình thường. Hiển nhiên thực lực của đối phương sẽ không kém hơn Sở Mộ. Đây lại là một vị thiên tài, còn là thiên tài xuất sắc hơn so với Minh Kính, Diệp Kinh Vân.
- Ngươi là Sở Vương Đình?
Ánh mắt người mới tới từ trên thân sói ma qua trên mặt Sở Mộ, lạnh giọng hỏi. Ở dưới Kiếm Nhai, Nhiếp Không đã từ trong miệng những người khác nghe được Sở Vương Đình lưu danh đứng đầu Kiếm Nhai tu vi chỉ là Tuyệt Thế Cảnh nhất luyện sơ cấp. Tổng hợp lại tình hình, người này cùng sói ma Tiểu Thánh Tôn đối kháng, rất có thể chính là Sở Vương Đình. Cho dù không phải, cũng nhất định là một vị thiên tài có thể sánh ngang với hắn.
- Các hạ là?
Sở Mộ hỏi ngược lại, biến tướng thừa nhận thân phận của mình.
- Nhiếp Không.
Nhiếp Không lạnh lùng nói:
- Trước hết giết lão này. Sau đó ta và ngươi lại quyết cao thấp một phen.
- Được.
Sở Mộ đồng ý.
- Hai thiên tài Nhân tộc, giết các ngươi.
Trong lòng cường giả sói ma kích động một hồi. Sát ý càng thêm mãnh liệt. Sát khí nồng đậm tràn ngập toàn thân hóa thành sương mù màu đỏ xoay quanh, gào thét vang dội. Khí tức trên người hắn càng mạnh mẽ hơn vài phần. Đôi trảo kia lóe lên hàn quang kinh người.
- Sát Lục Trảo? Huyết ảnh!
Một tiếng gầm rú quái dị vang lên. Cường giả sói ma ra trảo. Trảo quang biến thành đỏ như máu. Một mùi máu tươi nồng đậm phả vào mặt. Một trảo phân thành hai, lần lượt chộp về phía hai người Sở Mộ cùng Nhiếp Không.
Địch mạnh như vậy, hai người chỉ có thể liên thủ.
Một trái một phải, vô cùng có ăn ý.
Từng bước tiến về phía trước, Tứ Phương Vấn Chân. Thân hình lại lóe lên, Thiên Nhai Chỉ Xích.
Tuyết Dạ Kiếm liên tục kích động ra. Từng vòng gợn sóng khuếch tán ra, giống như sóng nước rung động tầng tầng khuếch tán, ngăn huyết trảo kinh người ở bên ngoài, làm cho tốc độ của trảo quang huyết sắc có phần chịu ảnh hưởng. Như vậy là đủ rồi.
← Ch. 2003 | Ch. 2005 → |