← Ch.2029 | Ch.2031 → |
Sở Mộ ném ra lực bản nguyên, có chút động tay động chân, khiến cho bọn họ tưởng lầm là tất cả lực bản nguyên. Bọn họ còn không kịp cẩn thận cảm nhận, hắn liền cho bất chợt nổ tung. Mỗi người vội vàng cướp giật. Chờ sau khi cướp giật xong, nhìn người khác nhận được lực bản nguyên kết hợp với phần lực bản nguyên mình nhận được, bọn họ đã biết, không phải là tất cả trước đó, mà là phân nửa. Không hơn.
Loại cảm giác bị trêu chọc này, đơn giản là bị chọc giận muốn bùng nổ. Bọn họ lại là tuyệt thế thiên kiêu. Đã có bao giờ bọn họ bị người ta trêu chọc như thế.
- Sở Vương Đình, ta phải giết ngươi.
Thần Nhật Thiên Dực cả giận nói, toàn thân phát ra sát ý kinh thiên động địa.
Đồng thời, bọn họ cũng có một sự nghi ngờ. Đối phương làm như thế nào có thể phân chia ra lực bản nguyên.
Phải biết rằng, cho dù là chính bọn họ, sau khi nhận được một đoàn lực bản nguyên, cũng có không cách nào tách ra. Chính vì vậy bọn họ mới không nghi ngờ.
Chỉ có điều bọn họ cũng không truy cứu ở trên một điểm này quá nhiều. Dù sao đối phương cũng là tuyệt thế thiên kiêu của Nhân tộc, không thể coi thường được. Có một vài thủ đoạn người khác không biết, cũng chẳng có gì lạ.
Bốn tuyệt thế thiên kiêu mang theo sát ý nồng đậm mạnh mẽ đối với Sở Mộ, lại nhìn đối phương một chút. Bọn họ không dự định lại tiếp tục chiến đấu nữa. Sau khi lực bản nguyên nghiền nát, mỗi người đoạt được một ít, chắc hẳn gần bằng nhau. Nếu lại tiếp tục chiến đấu, cũng khó mà đánh bại đối phương. Càng chưa nói tới chém giết. Không có cách nào chém giết, cũng lại không có cách nào nhận được lực bản nguyên của đối phương.
Còn nữa, chiến đấu trước đó khiến cho bọn họ đều hiểu được, thực lực giữa bọn họ không hơn kém nhau bao nhiêu. Cho dù lại đánh tiếp một ngày, cũng khó mà phân ra thắng bại. Đã như vậy, bọn họ cũng không nhất thiết phải tiếp tục chiến đấu nữa. Không bằng rời khỏi nơi này, chém giết địch tộc khác, thu hoạch chiến công. Còn có thể tìm kiếm càng nhiều bảo vật hơn. Nếu như có thể nhận được càng nhiều lực bản nguyên, đối với bọn họ mà nói, cũng có lợi ích cực lớn.
Dường như vô cùng ăn ý, bốn tuyệt thế thiên kiêu của các tộc đều rời khỏi đó. Mỗi người đi theo một phương hướng.
...
Thoát khỏi bốn tuyệt thế thiên kiêu truy sát, Sở Mộ cũng thoáng thở phào nhẹ nhõm. Chỉ có điều phân chia ra một nửa lực bản nguyên, vẫn khiến cho hắn vô cùng luyến tích.
Nhưng không có cách nào. Ngoại trừ hắn muốn để cho bốn tuyệt thế thiên kiêu này tiếp tục truy đuổi giết chết. Bằng không nhất định phải có lấy có bỏ.
Lui một bước mà nói, bốn người bọn họ liều đánh một trận, lấy đó làm công, cuối cùng chẳng qua được chia cho một nửa lực bản nguyên. Mình chỉ là mạo hiểm một chút, có được một nửa lực bản nguyên. Thu hoạch này so với bọn họ vẫn lớn hơn rất nhiều. Chắc hẳn biết được điều này, bốn tuyệt thế thiên kiêu này đều nổi trận lôi đình, hận mình muốn chết, hận không thể lột da rút gân mình.
- Trước hết luyện hóa những lực bản nguyên này, tranh thủ nâng cao tu vi tăng lên tới Tuyệt Thế Cảnh tam luyện, tăng cường thực lực rồi lại nói.
Sở Mộ thầm nghĩ.
Luyện hóa hấp thu lực bản nguyên, cần một hoàn cảnh tương đối an toàn, không bị quấy rầy.
Sở Mộ trực tiếp chiếm cứ động của một thú lớn Sát Lục động, bố trí vô số phong cấm, sau đó bắt đầu chuyên tâm luyện hóa nửa đoàn lực bản nguyên này.
Sở Mộ có phần nắm chắc, sau khi luyện hóa hấp thu nửa đoàn lực bản nguyên này, tu vi bản thân có thể đạt được trình độ Tuyệt Thế Cảnh tam luyện, làm cho thực lực lại một lần nữa tăng cường rõ rệt.
Cường độ lực lượng của nửa đoàn lực bản nguyên này so sánh với một tia khí tức lực bản nguyên đã luyện hóa trước đó, có sự chênh lệch rõ ràng. Nói rõ chủ nhân của nó có thực lực chênh lệch cũng hết sức rõ ràng. Nhưng ở trên phương diện lượng lại muốn vượt quá rất nhiều lần.
Sở Mộ điều động tất cả lực kiếm đạo bản nguyên mà bản thân có khả năng tự do vận dụng, toàn tâm toàn ý luyện hóa nửa đoàn lực bản nguyên vô chủ này. Chỉ là hắn gặp phải chống sự lại rất nhỏ. Quá trình luyện hóa vô cùng thuận lợi.
Không bao lâu, Sở Mộ lại nắm giữ một phần trăm vạn lực kiếm đạo bản nguyên. Tu vi vốn ở trên cơ sở, lại được nâng cao một ít, đạt tới Tuyệt Thế Cảnh nhị luyện cực hạn thật sự.
- Lại luyện hóa một phần trăm vạn, liền có thể đột phá cực hạn, đạt được Tuyệt Thế Cảnh tam luyện.
Sở Mộ thầm nghĩ, trong lòng lại hoàn toàn yên tĩnh, không có chút dao động sợ hãi nào.
Loại đột phá đẳng cấp lớn này, bình thường sẽ càng khó khăn. năng lượng cần tiêu hao cũng sẽ càng nhiều. Không ngừng luyện hóa không ngừng tích lũy, cuối cùng, có một loại cảm giác trời đất trở nên càng trống trải hơn, Sở Mộ liền biết, tu vi của hắn đã thành công đột phá.
Tuyệt Thế Cảnh tam luyện sơ cấp!
Không giống với những người tu luyện khác, cảnh giới tu vi của Sở Mộ lại vượt qua cấp Đại Đế đạt tới Tiểu trình độ Chúa Tể. Trên lý thuyết điều này có nghĩa là, ở dưới Tiểu Chúa Tể Cảnh, Sở Mộ nâng cao tu vi sẽ càng đơn giản, dễ dàng hơn so với những người tu luyện khác.
Tu vi nâng cao, nửa đoàn lực bản nguyên này cũng tiêu hao phần lớn. Còn lại phần nhỏ có thể tiếp tục luyện hóa hấp thu. Tốc độ luyện hóa nâng cao thêm một bước.
Sau khi hoàn toàn luyện hóa, Sở Mộ nắm giữ lực kiếm đạo bản nguyên. Một lần vượt qua ba phần mười vạn, cũng chính là ba mươi phần trăm vạn, đạt tới ba mươi hai phần trăm vạn. Đây là trình độ Tuyệt Thế Cảnh trung giai tam luyện.
Kiếm đạo bản nguyên thoáng sử dụng. Lực lượng mạnh mẽ liền xuyên qua toàn thân tới mỗi chỗ từ trên xuống dưới. Lực Đại Chân chảy xuôi, giống như sông dài nước chảy nhanh không ngừng. Sở Mộ đánh nát tầng tầng lớp lớp phong cấm, từ bên trong động bắn ra, bay lên trời. Lúc này, hắn có mười phần tự tin, cho dù lại gặp gỡ phải cường giả Cực Thánh Tôn, cho dù không địch lại, cũng sẽ không chật vật như vậy.
Ngự kiếm bay trên trời cao, Sở Mộ tiến vào sâu hơn bên trong chiến trường Sát Lục.
Trước mặt là một đám người Thần tộc. Tiểu Thánh Tôn Đại Thánh Tôn đều có. Đám Thần tộc này cũng phát hiện ra Sở Mộ.
- Nhân tộc.
- Là tuyệt thế thiên kiêu của Nhân tộc Sở Vương Đình!
Nhất thời, mấy Thần tộc này hưng phấn, kích động. Mỗi người giống như vừa uống máu gà, toàn thân run lên, máu sôi trào, tốc độ chợt nâng cao. Bọn họ nhanh chóng lao về phía Sở Mộ. Hai mắt bọn họ tràn ngập ánh sáng mừng rỡ, thật giống như sói ác phát hiện ra con dê béo.
*****
- Vừa lúc lấy các ngươi tới thử xem thực lực của ta bây giờ thế nào.
Sở Mộ thầm nghĩ, hoàn toàn không có chút khiếp sợ nào.
Mấy cường giả cấp Thánh Tôn Thần tộc. Bọn họ lao tới. Tất cả đều thi triển ra kiếm pháp trong tay, hóa thành hỏa diễm cháy rừng rực, phun lên trời cao, hóa thành tia chớp cuồng bạo, xé rách trời đất, hóa thành hàn khí ép tới khiến người ta đông cứng. Gió băng đầy trời.
Kiếm pháp Toái Thiên Vân đệ ngũ trọng!
Kiếm quang bá đạo đánh nát tầng mây bên trong năm nghìn thước, hung hãn đánh xuống, giống như bầu trời đổ nát thành mảnh nhỏ, hoặc như là vô số tầng mây đọng lại. Điều đó khiến sắc mặt mấy Thần tộc Thánh Tôn đại biến.
Một kiếm mang đến áp lực, khiến cho bọn họ khó có thể hít thở được. Mỗi người đều biết, thực lực của tuyệt thế thiên kiêu Nhân tộc này còn muốn vượt qua bọn họ rất nhiều.
Nhưng lúc này muốn thoát thân, đã hoàn toàn không kịp nữa. Bọn họ chỉ có thể thi triển kiếm pháp phản kích, kích phát ra lực lượng của thần giáp, chống đỡ kiếm quang khủng khiếp giống như bầu trời đổ nát đánh xuống.
Thời điểm tu vi của Sở Mộ còn đang ở Tuyệt Thế Cảnh nhị luyện đã có đầy đủ thực lực chém giết Đại Thánh Tôn. Khi tu vi vừa đột phá đến trình độ Tuyệt Thế Cảnh tam luyện trung giai, trên lý thuyết ngang với Đại Thánh Tôn. Nhưng lại thêm những thủ đoạn khác. Thi triển ra, cho dù là đánh một trận với Cực Thánh Tôn bình thường cũng không có áp lực gì.
Một kiếm này là một kiếm mạnh mẽ Sở Mộ kích phát ra. Ở dưới tu vi Tuyệt Thế Cảnh tam luyện trung giai, uy lực của một kiếm này đạt tới trình độ kinh người. Một kiếm chém xuống, khí thế khủng khiếp phá nát Thiên Vân đánh xuống, lòng người bàng hoàng.
Từng kiếm quang ở dưới kiếm quang của Toái Thiên Vân đều bị nghiền ép vỡ nát. Thần giáp ở trên người của các Thần tộc cũng truyền ra âm thanh cót két, giống như bất cứ lúc nào cũng sẽ vỡ tan.
Thân hình Sở Mộ lóe lên, trực tiếp nhảy vào trong kiếm quang, linh hoạt giống như cá lội trong nước vậy. Ly Thương Kiếm vừa ra, giống như cực quang, lao ngang qua.
Kiếm quang biến mất. Mấy cường giả cấp Thánh Tôn Thần tộc đều đã chết.
Thần tộc làm sinh mạng của danh sách thứ hai, lại mạnh mẽ hơn Nhân tộc. Tu vi giống nhau, Thần tộc bình thường cũng tương đối lợi hại. Nhưng cho dù là Đại Thánh Tôn Thần tộc, lúc này cũng không ngăn cản được hai kiếm của Sở Mộ. Thực lực như vậy so với trước đây có sự chênh lệch rõ ràng.
- Tuyệt thế thiên kiêu của Thần tộc... Tuyệt thế thiên kiêu Ma tộc...
Sở Mộ thầm nghĩ một tiếng. Hắn tin tưởng, mình bây giờ sẽ không kém hơn bốn tuyệt thế thiên kiêu các tộc trước đó chút nào. Ngay cả bọn họ cũng đều được một ít lực bản nguyên.
Bây giờ Sở Mộ ước gì có một người tuyệt thế thiên kiêu của địch tộc đánh với mình một trận. Suy nghĩ một chút, hắn đã cảm thấy hưng phấn, vô cùng chờ mong.
Nhưng tuyệt thế thiên kiêu rất ít. Chiến trường Sát Lục lại không tính là nhỏ. Muốn gặp nhau, cũng không có dễ dàng như vậy.
- Phách Đao Hàng Thế!
Âm thanh kinh người giống như sấm sét nổ vang, chấn động trời đất cuồn cuộn tràn ra bốn phía. Âm thanh này vừa rơi vào trong tai Sở Mộ, có chút quen thuộc.
- Là Phách Đao Vương.
Sở Mộ thầm nghĩ một tiếng, liền bay vút về phía chỗ âm thanh truyền tới.
Không bao lâu, Sở Mộ liền thấy hai thân ảnh.
Một người trong đó chính là Phách Đao Vương. Đao quang mạnh mẽ bá đạo từ trên trời đánh xuống, giống như một thanh đao vô cùng khổng lồ rơi xuống, mang theo khí thế sao băng rơi kinh người, đánh nát trời cao, đánh về phía Ma tộc phía dưới.
Đúng vậy, đối thủ của Phách Đao Vương chính là một Ma tộc. Đó là một Thú Ma Tộc, chấn động khí tức Đại Đế nửa bước, tràn ngập bốn phương tám hướng, vô cùng mạnh mẽ. Hai người bọn họ, đều vận dụng phù văn Sát Lục để tăng cường thực lực.
Đối mặt với đao quang mạnh mẽ do một đao Phách Đao Vương chém xuống, Đại Đế nửa bước Thú Ma Tộc này hoàn toàn không có chút khiếp sợ nào. Một tiếng hét dài tràn ngập hung ác vang lên. Hai cánh tay vung lên. Sóng chấn động lực lượng vô cùng cường đại kích động lan đi. Chỉ thấy mảnh giáp che tay trên hai cánh tay của Đại Đế nửa bước Thú Ma Tộc này ma diễm màu đen bốc cháy lên hừng hực. Ma diễm ngập trời, giống như đạn pháo trùng thiên, đánh về phía đao quang bá đạo.
Ngay sau đó, cường giả Đại Đế nửa bước Thú Ma Tộc cũng vọt lên trên khoảng không. Hai cánh tay giang rộng ra. Thân hình bỗng nhiên xoay tròn. Hắn trực tiếp lấy thân thể mình làm vũ khí, biến thành một cái chùy cực lớn, nhanh chóng xoay tròn, giống như một con ma long tà ác từ bên trong Ma Uyên lao ra, đánh nát cả trời cao.
Đao quang cùng ma diễm va chạm, bắn nhanh ra. Ma Long kinh người xông qua, đánh về phía Phách Đao Vương đang ở trên không trung.
- Phách Đao Tam Tuyệt Trảm!
Phách Đao Vương lại hét lớn một tiếng. Theo tiếng hắn hét lớn, khí thế toàn thân càng ngưng tụ lại. Phách đao trong tay có hàn quang lóe lên. Sau liên tục ba lần, trong nháy mắt nó chém xuống.
Chỉ thấy phách đao này huyễn hóa thành ba thanh cực lớn. Mỗi thanh đều có chiều dài trăm thước, từ trên trời chém xuống, giống như xé vòm trời ra.
Liên tục ba đao chém xuống, uy thế kinh người, kinh tâm động phách. Dù ở khoảng cách khá xa, Sở Mộ vẫn có thể cảm giác được ba đao này tràn ngập khí tức khủng khiếp, bá đạo tuyệt luân, hủy thiên diệt địa.
Dưới ba đao, Đại Đế nửa bước Thú Ma Tộc hóa thân thành Ma Long Hắc Viêm chợt dừng lại, trực tiếp bị đánh nát, lộ ra bản thân Đại Đế nửa bước Thú Ma Tộc. Lợi trảo xé rách trời cao, bao phủ toàn thân Phách Đao Vương.
Mắt Sở Mộ không chớp nhìn chằm chằm vào cuộc chiến. Bất luận là Phách Đao Vương hay là Thú Ma Tộc này, tất cả đều là cường giả cấp Đại Đế nửa bước. Thực lực hắn không biết phải vượt quá Sở Mộ gấp bao nhiêu lần. Nếu lúc này để cho Sở Mộ đối đầu với bất kỳ một người nào trong số bọn họ, đơn giản là sẽ bị giết chết, tan thành mây khói.
Nhưng cấp Đại Đế nửa bước chiến đấu bình thường rất khó có thể nhìn thấy. Bất luận là bọn họ có thực lực hay kỹ năng chiến đấu kinh nghiệm chiến đấu cũng không quá phong phú, cẩn thận quan sát vẫn có tác dụng tương đối có lợi đối với mình.
Phách Đao Vương là Nhân tộc. Thú Ma Tộc là Ma tộc, về bản chất là khác nhau. nhưng Phách Đao Vương lại hết sức mạnh mẽ. Một thanh phách đao chém thiên phá đất uy lực tuyệt luân, cứng rắn bất phân thắng bại với Thú Ma Tộc Đại Đế nửa bước. Trong lúc nhất thời người này cũng không thể làm gì được người kia. Hai bên chiến đấu, vô cùng kịch liệt. Hơn nữa cũng vô cùng hung hiểm, không có bất kỳ động tác dư thừa nào. Mỗi một chiêu mỗi một thức hoàn toàn là lợi dụng đầy đủ lực lượng của bản thân, muốn chém giết đối phương.
← Ch. 2029 | Ch. 2031 → |