Truyện ngôn tình hay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 2040

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 2040: Kiếm nhiếp Bách Thiên Minh
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Bất đồng Bạch Câu Kiếm Pháp và Toái Thiên Vân kiếm pháp chính là, Vô Sinh Kiếm Thức không chỉ không có đẳng cấp, còn là kiếm pháp Sở Mộ tự nghĩ ra, hoàn toàn phù hợp Sở Mộ, kiếm pháp như vậy, uy lực có thể siêu việt cực hạn, hơn nữa có được tiềm lực kinh người.

- Để ta tới thử uy lực mạnh nhất của Vô Sinh Kiếm Thức.

Sở Mộ thầm nghĩ, hai con ngươi bắn ra hào quang vô cùng lăng lệ ác liệt, kích xạ ra, rơi vào trên pho tượng kim loại, chợt, sát khí và sát ý vô cùng mãnh liệt, cùng đại chân lực hội tụ làm một cổ, lập tức trào vào trong Ly Thương Kiếm, dùng phương thức kỳ lạ tổ hợp xoay tròn, va chạm, bộc phát ra uy lực càng thêm cường hoành.

Vấn Đạo Kiếm Thuật Sát Lục Chi Kiếm!

- Vô Sinh Kiếm Thức!

Trong nội tâm mặc niệm, Sở Mộ huy kiếm chém giết ra, hóa thành huyết sắc kiếm quang, giống như lưu quang, phá không thẳng hướng pho tượng kim loại.

Kiếm ra nháy mắt, kiếm quang cũng đã đánh trúng pho tượng kim loại, âm thanh chói tai vang lên, một kiếm này, vậy mà chặt đứt một nửa đầu lâu của pho tượng kim loại.

Phải biết rằng, pho tượng kim loại này có thể thừa nhận công kích của nửa bước Đại Đế, Sở Mộ có thể tinh tường cảm giác được, mình dùng Sát Lục Chi Kiếm thôi động Vô Sinh Kiếm Thức, là một kiếm đỉnh phong nhất của mình, uy lực của nó, nghiễm nhiên vượt qua Cực Thánh Tôn bình thường, bay lên đến Cực Thánh Tôn đỉnh phong.

Cái này, là trước mắt hắn nắm giữ, một kiếm uy lực cường đại nhất.

Một kiếm ra, Sở Mộ cũng cảm giác được suy yếu, không chỉ suy yếu trên lực lượng, ngay cả sát ý sát khí cũng suy yếu.

Lĩnh ngộ Sát Lục chi đạo, sát khí cùng sát ý cũng biến thành một loại lực lượng có thể tự do điều động, trở nên như đại chân lực, sẽ tiêu hao, cũng sẽ khôi phục, Sở Mộ điều động sát khí cùng sát ý toàn bộ, giống như trong nháy mắt điều động toàn bộ đại chân lực, sẽ ở trong thời gian ngắn ngủi xuất hiện lực lượng khuyết thiếu.

Một kiếm như thế, cũng ý nghĩa, ở trong thời gian ngắn, Sở Mộ chỉ có thể thi triển ra một lần, giết không chết địch nhân, mình có thể sẽ bị giết chết, bởi vậy, không thể đơn giản vận dụng.

Trước sau hơn mười ngày, Sở Mộ xuất quan, bởi vì hắn đã đem huyền diệu tìm hiểu trên Sát Lục Chi Bia, chân chân chính chính biến thành một chiêu kiếm pháp, một chiêu kiếm pháp trăm phần trăm phù hợp mình, cũng tăng chiêu kiếm pháp này lên tới cực hạn mà hiện nay mình có thể đạt tới.

- Tiếp đó muốn tăng uy lực của Vô Sinh Kiếm Thức lên, hoặc là tăng cường tu vi, hoặc là ma luyện sát ý gia tăng càng nhiều sát khí nữa.

Sở Mộ thầm nghĩ.

- Ngài là Sở thiên kiêu.

Sở Mộ mới ly khai Nhân Điện không lâu, đã có người đến, ngữ khí có chút tôn kính.

- Chuyện gì?

Sở Mộ nhìn sang, có thể khẳng định mình chưa từng thấy qua đối phương.

- Sở thiên kiêu, ta là người Bách Thiên Minh, phụng lệnh của Lệ minh chủ, đến mời Sở thiên kiêu tới Bách Thiên Minh làm khách.

Người Bách Thiên Minh cực kỳ có thành ý nói.

- Mời dẫn đường.

Sở Mộ nói, người khác khách khí, hắn cũng khách khí.

Người Bách Thiên Minh lập tức lộ ra vẻ vui mừng, hắn là rất rõ ràng, lúc trước ở trong Nhân thành, người của Thiên Môn, Sát Tông cùng với Vũ Văn thị tới mời, đều bị đối phương cự tuyệt, mặc dù Bách Thiên Minh không tệ, nhưng cũng chỉ có thể xem như một thế lực mới nổi, xa xa không cách nào so sánh với Top 3 thế lực lớn nổi tiếng, thậm chí chỉ có thể xếp ở trên trăm, bởi vậy mới đầu hắn không có tâm tư mời thành công.

Không nghĩ tới kết quả lại hoàn toàn ra ngoài ý định.

Thành công rồi.

- Sở thiên kiêu xin mời đi theo ta.

Người này có chút kích động nói, vội vàng quay người dẫn đường.

Từng thế lực ở trong Nhân thành, đều có cứ điểm của mình, tuy Bách Thiên Minh là thế lực do thiên tài ở ngoại giới kiến tạo, nhưng cũng không ngoại lệ.

Không bao lâu, Sở Mộ liền đi tới nơi đóng quân của Bách Thiên Minh, một lầu gỗ phong cách cổ xưa, tổng cộng có ba tầng.

Sở Mộ mới vừa đến, Lệ Thu Bạch liền mang theo thiên tài của Bách Thiên Minh nghênh đón.

- Sở huynh, ngươi đã tới.

Lệ Thu Bạch cười nói.

- Lệ huynh mời, ta tự nhiên phải đến.

Sở Mộ cũng nói.

Tỷ thí trước Sát Lục Chi Bia, cuối cùng Sở Mộ thắng Lệ Thu Bạch thua. Nhưng Sở Mộ lại không có cướp lấy vị trí Bách Thiên Minh minh chủ, để cho Lệ Thu Bạch rất cảm kích, coi Sở Mộ là bằng hữu có thể kết giao, đồng thời cũng nói rõ người Bách Thiên Minh gặp Sở Mộ như gặp Minh chủ, giống như Sở Mộ biến thành Minh chủ danh dự của Bách Thiên Minh vậy.

Đồng dạng, đối với Sở Mộ mà nói, giao hảo thiên tài của Bách Thiên Minh, cũng không phải chuyện xấu gì, dù sao không phải vạn bất đắc dĩ, ai nguyện ý kết thù lung tung chứ.

Hơn nữa bằng hữu nhiều, làm chuyện gì cũng tương đối dễ dàng.

Người Bách Thiên Minh cơ bản đều có mặt, từng cái đều là thiên tài, đám người Lệ Thu Bạch cũng biết, cũng cực kỳ tinh tường, bởi vậy không có ai ôm lấy địch ý với Sở Mộ.

Về phần Tư Ngọc Phong, nói thật, hắn ở trong Bách Thiên Minh nhân duyên rất tệ, ngấp nghé Sát Lục phù văn của Sở Mộ, sau khi muốn mua bị cự tuyệt, lại động sát niệm, như thế không có vấn đề gì, chuyện rất bình thường, mấu chốt ở chỗ, hắn tài nghệ không bằng người bị giết.

Trên lý luận, hắn là người Bách Thiên Minh, thành viên của Bách Thiên Minh tối thiểu sẽ vì hắn lấy một công đạo, Lệ Thu Bạch cũng đã làm, bất quá thất bại, thiếu chút nữa còn làm Bách Thiên Minh đổi chủ.

Cho nên, từ đáy lòng mà nói, Lệ Thu Bạch rất cảm kích Sở Mộ, dù sao, Bách Thiên Minh đích thật là tâm huyết của hắn.

Nhưng không là địch là một chuyện, có một ít người ánh mắt nhìn Sở Mộ, đều mang theo một tia chiến ý.

Tuyệt thế thiên kiêu của Nhân tộc, Kiếm Nhai lưu danh đệ nhất nhân, Sát Lục Chi Bia tìm hiểu đệ nhất nhân, đủ loại vinh quang, quang hoàn mười phần, kỳ thật thực lực như thế nào, lại không rõ ràng lắm, tự nhiên sẽ đưa tới không ít người muốn so sánh.

Làm khách, tự nhiên tránh không được mỹ thực rượu ngon.

Bách Thiên Minh ngoại trừ Tư Ngọc Phong chết mất ra, còn có 99 thiên tài, toàn bộ trình diện, nữ có nam có, đều là trẻ tuổi, từng cái đều có tu vi Tuyệt Thế cảnh, tối thiểu vượt qua một nửa có thực lực Thánh Tôn cấp, thực lực không có đạt tới Thánh Tôn cấp, cũng có tu vi Tuyệt Thế cảnh Ngũ luyện.

Uống rượu, Sở Mộ không sợ, một ly một ly uống hết, ai đến cũng không cự tuyệt.

- Có rượu há có thể không có kiếm.

*****

Bỗng nhiên, một thiên tài của Bách Thiên Minh đứng dậy, hai con ngươi tinh mang bắn ra bốn phía, mang theo chiến ý kinh người, thẳng bức Sở Mộ:

- Ta gọi Nam Trấn, là người thứ hai sau Minh chủ, cũng tu kiếm, đặc biệt tới lãnh giáo kiếm pháp của Sở thiên kiêu.

Người thứ hai sau Minh chủ, nói cách khác, Nam Trấn này là đệ tam cao thủ của Bách Thiên Minh, đệ nhất cao thủ tự nhiên là Lệ Thu Bạch.

Nam Trấn khiêu chiến, những người khác không cảm thấy ngoài ý muốn, cũng không có ý tứ ngăn trở, ngược lại cười tủm tỉm xem kịch vui, bất quá cũng không phải cố ý, mà là muốn biết kiếm pháp của Sở Mộ như thế nào.

- Tốt.

Sở Mộ không cự tuyệt, quyền chỉ là trợ hứng, cũng thuận tiện nhìn kiếm pháp của đệ tam cao thủ Bách Thiên Minh như thế nào.

Chợt, Sở Mộ lấy một chiếc đũa làm kiếm, một kiếm đâm về Nam Trấn.

Nam Trấn cũng nhanh chóng lấy một chiếc đũa phản kích.

Không có đao thật thương thật đối kháng, mà là dùng chiếc đũa làm kiếm giao thủ.

Kỳ thật nhiều khi, đối với Kiếm Tu như Sở Mộ Nam Trấn mà nói, một chiếc đũa cũng có thể giết người.

Song phương giao thủ, lại không có dùng lực lượng khác, chỉ đơn thuần so đấu kiếm pháp, như thế, lực sát thương sẽ không lớn, hơn nữa không phải kiếm thật, lực sát thương tiến thêm một bước suy yếu.

Vị trí của Sở Mộ cách Nam Trấn hơi xa, coi như hai người kiệt lực đưa chiếc đũa ra, cũng không cách nào tiếp xúc, nhưng giờ khắc này, song phương thi triển kiếm pháp, chỉ thấy kiếm ảnh trùng trùng điệp điệp, không ngừng va chạm, tìm kiếm chỗ sơ hở trong kiếm pháp của đối phương, từ đó đánh bại đối thủ.

Nam Trấn với tư cách đệ tam cao thủ của Bách Thiên Minh, tu vi của hắn là Tuyệt Thế cảnh Ngũ luyện, thực lực đạt đến Cực Thánh Tôn bình thường, một khi bạo phát ra, lầu gỗ này sẽ bị dỡ xuống, mà tạo nghệ kiếm pháp của hắn cũng có chút tinh thâm, dưới giao phong, Sở Mộ có thể cảm giác được, là cảnh giới kiếm pháp Địa Cảnh.

Trong Kiếm Thành ở Úy Lam Giới Vực, người cảnh giới kiếm pháp đạt tới Địa Cảnh rất ít, nhưng Úy Lam Giới Vực dù sao chỉ là một giới vực cấp thấp mà thôi, thiên tài như Nam Trấn, xuất thân từ giới vực cao đẳng, trời sinh càng có ưu thế.

Mấy lần giao thủ, Sở Mộ có thể khẳng định, cảnh giới kiếm pháp của Nam Trấn không có giấu diếm, đích thật là Địa Cảnh Trung giai đỉnh phong, có lẽ đã lắng đọng rất lâu, một khi đạt được cơ hội, liền có thể đột phá, đạt tới Địa Cảnh cao giai.

Về phần Sở Mộ, cảnh giới kiếm pháp của hắn đạt đến Thiên Cảnh, cho dù còn không có chính thức đạt tới Thiên Cảnh sơ giai, nhưng hơn đối phương rất nhiều rất nhiều.

Cảnh giới kiếm pháp Thiên Cảnh muốn tăng lên, rất khó khăn quá khó khăn, đến nay mới thôi, Sở Mộ cũng chỉ tăng lên một tia không có ý nghĩa, dù sao đến bây giờ, hắn còn chưa từng gặp được Kiếm Tu có thể ở cảnh giới kiếm pháp ngang hắn, coi như là Kiếm Thành thành chủ ở Úy Lam Giới Vực, Kiếm Tu Đại Đế cảnh kia cũng như thế.

Thiếu khuyết áp lực, khó có thể tiến bộ, một điểm nữa, Sở Mộ cũng không có gặp được kỳ ngộ có thể trợ giúp hắn tìm hiểu cảnh giới kiếm pháp, chỉ có thể dựa vào cố gắng của mình, từng chút tìm hiểu, không ngừng tiến bộ.

Giao thủ với Nam Trấn, Sở Mộ căn bản không có vận dụng toàn bộ cảnh giới kiếm pháp, bởi vì không cần, thậm chí, hắn chỉ khống chế ở Địa Cảnh Trung giai, cùng Nam Trấn không sai biệt lắm, nhưng mà, dưới cảnh giới kiếm pháp đồng dạng, Sở Mộ vẫn hơn Nam Trấn không ít.

Bởi vì cảnh giới kiếm pháp chân thật của Sở Mộ đạt đến Thiên Cảnh, Thiên Cảnh cùng Địa Cảnh, chênh lệch tựu như rãnh trời, như Đại Đế cảnh cùng Chúa Tể cảnh vậy.

Thần sắc của Nam Trấn nghiêm túc và trang trọng, không ngừng ra tay, các loại kiếm pháp biến ảo, lại thủy chung không cách nào công phá phòng ngự của Sở Mộ, chỉ thấy Sở Mộ từ đầu tới đuôi, đều không có thi triển ra kiếm pháp kỳ lạ gì, đến đến đi đi cũng chỉ mấy kiếm như vậy, thậm chí có thể nhìn ra được, chỉ là kiếm pháp cơ bản mà thôi, cho dù như thế, lại ngăn cản thế tiến công hắn.

Không chỉ Nam Trấn cực kỳ khiếp sợ, đám thiên tài khác cũng khiếp sợ không thôi, thần sắc của Lệ Thu Bạch không thay đổi, nhưng nội tâm lại như dời sông lấp biển.

Hắn đã đánh giá Sở Mộ rất cao rồi, không nghĩ tới, so với hắn tưởng tượng còn muốn vượt qua.

Nhìn ra được, Nam Trấn là hoàn toàn lấy ra tạo nghệ kiếm pháp của mình, toàn lực ra tay, nhưng đối phương lại hời hợt chống cự, gặp chiêu phá chiêu, mỗi một kiếm thoạt nhìn đều rõ ràng như vậy, đơn giản như vậy, nhưng hết lần này tới lần khác lại ẩn chứa huyền diệu khó nói lên lời.

Nhìn ra được, cảnh giới kiếm pháp của hai người hoàn toàn không phải một tiêu chuẩn.

Nam Trấn tự nhiên không cam lòng, còn nữa, cảnh giới kiếm pháp của hắn ở trong bạn cùng lứa tuổi là cực kỳ cao siêu, rất khó có thể tìm được người ngang hàng, hôm nay, lại gặp một đối thủ không chỉ có thể so sánh, thậm chí còn vượt qua hắn, ngứa nghề khó nhịn, căn bản là không muốn chấm dứt.

Hắn cảm thấy, đây là một cơ hội của hắn, mình có thể mượn nhờ cơ hội này, để cho cảnh giới kiếm pháp của mình đột phá cấp độ hiện tại, đạt tới cấp độ cao siêu hơn.

Dưới đủ loại nguyên nhân, Nam Trấn tự nhiên không thể thu tay, cảm thấy được ý tứ của Nam Trấn, Sở Mộ cũng không có ý tứ thu tay lại, dứt khoát thanh toàn Nam Trấn, để cho cảnh giới kiếm pháp của hắn đột phá, như vậy đối phương tuyệt đối sẽ cảm kích mình.

Không ngừng giao thủ, ở dưới Sở Mộ có ý thức dẫn đạo, kiếm pháp của Nam Trấn không ngừng biến hóa, thi triển tất cả sở học, mỗi một lần thi triển đều có một ít biến hóa nhỏ, trong vô hình trở nên càng thêm tinh diệu.

Chợt, đũa trong tay Sở Mộ run lên, phảng phất như biến thành trăm ngàn đạo, tràn đầy trăm ngàn loại biến hóa, trong đó, tựa hồ lại ẩn chứa biến hóa vô cùng vô tận.

Sâm La Kiếm Quyết Sâm La Vạn Tượng!

Một chiêu thi triển ra, ngay cả Lệ Thu Bạch cũng bị mê hoặc, khó có thể thấy rõ hư thật, chớ nói chi là bản thân Nam Trấn rồi.

Không cách nào thấy rõ, không cách nào chống cự, chiếc đũa của Nam Trấn bị đánh rơi, chợt, chỉ cảm giác mi tâm của mình mát lạnh, tựa hồ bị cái gì đó đâm trúng, Nam Trấn biết rõ, nếu như là sinh tử chiến, trong nháy mắt đó, mi tâm của mình đã bị xỏ xuyên qua, đã bị giết chết.

Ở trong đại mộc lâu của Bách Thiên Minh, Sở Mộ dùng chiếc đũa làm kiếm, thi triển ra một chiêu Sâm La Kiếm Quyết Sâm La Vạn Tượng, lập tức đánh bại Nam Trấn.

- Ta đã biết.

Nam Trấn bỗng nhiên rống to, đứng lên, hóa thành một đạo lưu quang phi tốc rời đi, lưu lại mọi người trợn mắt há hốc mồm.

- Cái kia... Sở huynh, Nam Trấn có thể là có việc gấp.

Lệ Thu Bạch giải thích nói:

- Xin đừng nên trách.

- Hắn hẳn là có chỗ lĩnh ngộ, cảnh giới kiếm pháp muốn đột phá.

Sở Mộ khẽ cười nói, một câu, lập tức để cho không ít người hai mắt sáng lên.

- Đây là công lao của Sở huynh.

Lệ Thu Bạch nói, tuyệt không ngoài ý muốn:

- Nam Trấn là thiếu Sở huynh một nhân tình.

- Tiện tay mà thôi.

Sở Mộ nói, đối với hắn mà nói, đây thật là tiện tay mà thôi, dù sao, mặc dù có hắn đề điểm, nhưng cũng cần Nam Trấn có thể vượt qua thử thách, còn đạt đến Địa Cảnh Trung giai đỉnh phong, cách Địa Cảnh cao giai chỉ một đường, cần chính là một cơ hội.

Chứng kiến Nam Trấn thu hoạch, lập tức lại có những người khác lục tục đưa ra khiêu chiến, Kiếm Tu cũng tốt, không phải Kiếm Tu cũng được, Sở Mộ ai đến cũng không cự tuyệt, thậm chí có thời điểm dùng một chiếc đũa đồng thời đối phó nhiều người.

Người Bách Thiên Minh đều là thiên tài chân chính, tuy không bằng Sở Mộ, nhưng giao thủ luận bàn với bọn họ, cũng có thể ở trên trình độ nhất định phát ra hiệu quả ma luyện kiếm pháp cho Sở Mộ.

Đến cuối cùng, ngay cả Lệ Thu Bạch cũng xuất thủ, đương nhiên, Lệ Thu Bạch là một mình ra tay, dù sao hắn cũng là thiên kiêu, còn là Bách Thiên Minh Minh chủ, không có khả năng cùng những người khác liên thủ đối kháng Sở Mộ.

Toàn bộ Bách Thiên Minh, không có bất kỳ một người là đối thủ của Sở Mộ, hơn nữa sau khi cả đám giao thủ luận bàn với Sở Mộ, hoặc nhiều hoặc ít đều có một chút thu hoạch, cái này để cho bọn hắn đều rất cảm kích Sở Mộ, uống rượu càng tận hứng.

Uống rượu ăn thịt, giao thủ luận bàn, trước sau trọn vẹn giằng co ba ngày mới chấm dứt.

Ba ngày thời gian, người của Bách Thiên Minh đều đã đồng ý địa vị đồng đẳng với Minh chủ của Sở Mộ.

Mà sau ba ngày luận bàn, Sở Mộ cũng cáo biệt mọi người, lần nữa ly khai Nhân thành, hắn ý định tiến vào Sát Lục chiến trường.

Hiện tại Sát Lục chiến trường chỉ là cấp độ bình thường, cho dù như thế, cũng có đại lượng Sát Lục Cự Thú tồn tại, còn có người của Thần tộc cùng Ma tộc, mục đích tiến vào Sát Lục chiến trường, tự nhiên là chiến đấu cùng ma luyện.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2308)