← Ch.2104 | Ch.2106 → |
Không bao lâu, lại có hai cường giả Chúa Tể cảnh tiếp cận, cùng Kiếm đạo Chúa Tể Nhân tộc liên thủ, nhất trí đối kháng Kiếm đạo Chúa Tể Ma tộc, đánh cho dị thường kịch liệt.
Ba người liên thủ, Kiếm đạo Chúa Tể Ma tộc bị áp chế.
Rồi sau đó, Ma Chủ Kiếm đạo Chúa Tể thi triển bí pháp Binh Giải, Cự Kiếm dưới Binh Giải, hóa thành một thanh kiếm cực lớn, uy lực cường hoành, vậy mà trái lại áp chế ba Chúa Tể, ba Chúa Tể thi triển bí pháp, tăng thực lực lên, hóa giải hoàn cảnh xấu.
Lực chú ý của Sở Mộ hoàn toàn đặt ở trận chiến này, ba Chúa Tể, một cái là Kiếm đạo Chúa Tể Nhân tộc, một cái là Chúa Tể Kim Cương tộc, còn có một là Chúa Tể Binh tộc.
Tuy ba Chúa Tể liên thủ, áp chế Kiếm đạo Chúa Tể Ma tộc, nhưng muốn đánh bại chém giết, lại cực kỳ khó khăn, chiến đến cuối cùng, song phương đều bị thương không nhẹ.
- Thiên Binh!
Chúa Tể Binh tộc thiêu đốt bản thân, hóa thân thành một thanh đao, đao kia phảng phất như từ trên trời giáng xuống, một đao chém rụng, đúng là Thiên Binh tiếng tăm lừng lẫy.
Chúa Tể Binh tộc hóa thân Thiên Binh, uy thế vô song, uy lực cường hoành đến không thể tưởng tượng nổi, vậy mà một đao chém nát Cự Kiếm của Kiếm đạo Chúa Tể Ma tộc, Kiếm đạo Chúa Tể Nhân tộc cùng Kim Cương Chúa Tể cũng bộc phát ra một kích mạnh nhất, đánh trúng Kiếm đạo Chúa Tể Ma tộc.
Kiếm đạo Chúa Tể Ma tộc Ma Binh nghiền nát, thực lực rõ ràng hạ thấp, căn bản không thể nào chống cự, trực tiếp bị chém giết.
Giết chết Kiếm đạo Chúa Tể Ma tộc, Kiếm đạo Chúa Tể Nhân tộc bị thương rất nặng, thương thế của Chúa Tể Kim Cương tộc cũng không nhẹ, Chúa Tể Binh tộc sau khi hóa thân Thiên Binh trực tiếp vẫn lạc, một cái giá rất thảm trọng.
Loại chiến đấu thảm thiết này, để cho nội tâm của Sở Mộ có một loại rung động nói không nên lời, thật lâu vẫn chưa lấy lại bình tỉnh.
Một hồi lâu sau, Sở Mộ điều chỉnh lại, nhìn về phía Chúa Tể khác chiến đấu, nhưng mà một màn vừa rồi kia, đã khắc ở trong đầu hắn, như là lạc ấn.
Một hồi lại một hồi chiến đấu, tiên huyết và hỏa diễm đan vào.
Có Ma tộc tử vong, cũng có cường giả các tộc tử vong, như Tu La Địa Ngục.
Trận đại chiến này, Sở Mộ không biết giằng co bao lâu, bởi vì ở chỗ này, hắn cảm thụ không đến thời gian trôi qua, bỗng nhiên có một ngày, hắn tỉnh táo lại, ý thức phản hồi thân thể.
Sở Mộ bỗng nhiên có một loại cảm giác, phảng phất như đi qua vô số tuế nguyệt, để cho hắn trong lúc nhất thời có chút hoảng hốt, khó có thể thích ứng, một hồi lâu mới hoàn toàn tỉnh táo lại, nhưng một màn lại một màn lúc trước đã thấy, lại triệt để khắc ở trong đầu hắn, cực kỳ rõ ràng, chỉ cần hơi hồi ức, liền rõ mồn một ở trước mắt.
Tra nhìn thời gian, Sở Mộ lập tức kinh hãi, vậy mà đã qua nửa năm, nói cách khác, hắn tìm hiểu mảnh vỡ ma kiếm kia, trọn vẹn đi qua nửa năm thời gian.
Khó trách, cường giả tu vi càng cao thâm, mỗi một lần bế quan cần thời gian càng dài.
Tuy thời gian trôi qua nửa năm, ở Sở Mộ xem ra một chút cũng không ngắn, nhưng thu hoạch cũng rất nhiều, đủ loại tích lũy ở trong đầu của hắn, cần hắn tốn hao thời gian chỉnh lý.
Sở Mộ không có ly khai Vô Song Lâu, chuyên tâm hồi ngộ hết thảy trí nhớ.
Về phần mảnh vỡ ma kiếm kia, sau khi hắn tìm hiểu xong, liền mất đi hết thảy lực lượng, trở nên bình thường, lại không có chút tác dụng nào.
Đại quân các chủng tộc chiến đấu, cường giả Đại Đế cảnh chiến đấu, cường giả Chúa Tể cảnh chiến đấu.
Nhân tộc Kiếm đạo, võ đạo Kim Cương tộc, võ đạo Binh tộc, võ đạo Thú Nhân tộc, còn có võ đạo của các tiểu tộc khác, võ đạo Kiếm đạo của Ma tộc... toàn bộ đều chảy xuôi qua trong óc Sở Mộ, để hắn không ngừng tìm hiểu.
Đại não của Sở Mộ giống như máy vi tính, xử lý hết thảy tin tức, ngộ tính của hắn không gì so sánh nổi, sửa sang lại các tin tức, hấp thu bộ phận hữu dụng đối với mình, vứt bỏ bộ phận vô dụng.
Sở Mộ giống như một cây non đang phát triển, không ngừng hấp thu chất dinh dưỡng hữu dụng với mình, thúc đẩy mình không ngừng tích lũy, vì phát triển mà làm rất nhiều chuẩn bị.
Chúa Tể Kiếm đạo Nhân tộc, cho Sở Mộ nhận thức càng thâm nhập, Chúa Tể Kiếm đạo Ma tộc, để cho Sở Mộ ý thức được Kiếm đạo cực đoan.
Ngoài ra, còn có các loại võ học, tiến thêm một bước phong phú kiến thức của Sở Mộ.
Theo Sở Mộ tích lũy càng hùng hậu, hắn lý giải Kiếm đạo cũng xâm nhập, cảnh giới kiếm pháp đang thời gian dần qua tăng lên, tu vi cũng theo thời gian tăng lên.
Lúc Sở Mộ thanh tỉnh, lại là hơn nửa năm đi qua.
Nói cách khác, Sở Mộ phản hồi Vô Song Lâu, một lần tìm hiểu, liền qua một năm, một năm này, tu vi của hắn từ Tiểu Thánh Tôn trung giai bất tri bất giác tăng lên đến Tiểu Thánh Tôn cao giai, cảnh giới kiếm pháp cũng có chỗ tăng lên, càng thêm tiếp cận Thiên Cảnh trung giai, thực lực cũng có chỗ tăng cường, nhưng chính yếu nhất là tích lũy, so với dĩ vãng thì hùng hậu gấp bội, nhận thức ở trên Kiếm đạo, càng thêm khắc sâu.
- Lại đi tìm hiểu Kiếm Đạo Thiên Bích một phen, sau đó ta liền có thể bắt đầu sáng tạo kiếm pháp.
Sở Mộ thầm nghĩ, rốt cục sắp nghênh đón thời khắc tự nghĩ ra kiếm pháp rồi, vì mục tiêu này, hắn không ngừng cố gắng, cho đến ngày nay, nhờ sự giúp đỡ của mảnh vỡ ma kiếm, rốt cục hoàn thành bước tích lũy đầu tiên.
Chỉ là, Sở Mộ cảm thấy tích lũy này còn có chút chưa đủ, nếu hắn đi tìm hiểu Kiếm Đạo Thiên Bích, lĩnh ngộ ảo diệu Kiếm đạo càng sâu, như thế có thể chuẩn bị sung túc nhất, lại đến tự nghĩ ra kiếm pháp.
Tìm hiểu Kiếm Đạo Thiên Bích, một ngày tiêu hao một tộc huân, hôm nay Sở Mộ có được hơn 1600 điểm tộc huân, ý nghĩa hắn có thể tìm hiểu hơn 1600 ngày, là hơn bốn năm thời gian, cái kia đầy đủ cho Sở Mộ lĩnh ngộ rồi.
Đi tới trước Kiếm Đạo Thiên Bích.
- Đại ca, ngươi cũng tới.
Lý Hàn chứng kiến Sở Mộ, liền mở miệng xưng hô, rất tự nhiên.
Sở Mộ gật gật đầu, liền ngồi xếp bằng xuống, hai người không nói gì thêm, chỉ nhìn chằm chằm vào Kiếm Đạo Thiên Bích, bắt đầu tìm hiểu.
Vừa tìm hiểu, thời gian ở trong bất tri bất giác trôi qua.
Một tháng sau, Lý Hàn đứng dậy, nhìn Sở Mộ một chút, liền nhanh chóng rời đi.
Tháng thứ hai đi qua, Sở Mộ còn trong vòng tham ngộ, tháng thứ ba đi qua, Sở Mộ y nguyên tìm hiểu.
Năm tháng, lúc này Sở Mộ ở trước Kiếm Đạo Thiên Bích tìm hiểu năm tháng mới rời đi, liên tục không ngừng tìm hiểu năm tháng, để cho Sở Mộ thoạt nhìn có chút tiều tụy, nhưng nội tâm lại cực kỳ vui sướng, bởi vì lần tìm hiểu này, so dĩ vãng tìm hiểu hơn một năm đoạt được còn hơn rất nhiều.
*****
Có lẽ, đây là bởi vì bản thân Sở Mộ tích lũy càng thêm thâm hậu.
Phản hồi Vô Song Lâu, Sở Mộ bắt đầu điều tức, liên tục năm tháng tìm hiểu, để cho tinh thần của hắn tiêu hao rất lớn, cần khôi phục trước.
Tâm thần hoàn toàn khôi phục, tiếp theo, điều chỉnh tinh khí thần, để cho mình đạt đến trạng thái đỉnh phong, Sở Mộ bắt đầu bế quan.
Lúc này đây bế quan, mục đích chính là vì tự nghĩ ra kiếm pháp.
Lúc này đây tự nghĩ ra kiếm pháp, không phải chuyện đùa, là vì sáng tạo ra một môn kiếm pháp có tiềm lực vô cùng, hơn nữa cực kỳ phù hợp bản thân, có thể để lực lượng và ưu thế của mình, phát huy đến mức tận cùng.
Sở Mộ nhắm hai mắt lại, tâm thần yên lặng, tinh khí thần cũng giống như ngưng tụ, Cầu Chân Công tự nhiên vận chuyển, cả người bắt đầu tiến nhập trạng thái tìm hiểu, thời gian dần qua tiến vào tham ngộ, trong óc, bất tri bất giác chảy xuôi qua vô số ảo diệu võ học, những tinh túy võ học kia, ở trong nội tâm Sở Mộ vô cùng rõ ràng.
Tu luyện không biết tuế nguyệt.
Địa phương như Thiên Tài Doanh, Thiên Kiêu Doanh, nhiệm vụ của đám thiên tài cùng thiên kiêu bên trong, là tu luyện tu luyện tu luyện nữa, loại tu luyện này, không đơn thuần chỉ tu luyện tu vi, còn chỉ tu luyện võ học cùng với từng phương diện khác, phàm là có thể tăng năng lực bản thân lên, đều ở trong phạm vi tu luyện.
Bởi vậy, trong Thiên Tài Doanh cùng Thiên Kiêu Doanh, rất ít chứng kiến có thiên tài hoặc thiên kiêu đi bái phỏng những thiên tài hoặc thiên kiêu khác, bởi vì thời gian cấp bách, trừ khi có chuyện trọng yếu, nếu không mỗi người đều bắt lấy thời gian, đem hết toàn lực tăng lên bản thân.
Sở Mộ phản hồi Vô Song Lâu liền bế quan một năm, sau đó xuất quan đi Kiếm đạo Thiên Bích tìm hiểu năm tháng, về sau lại phản hồi Vô Song Lâu tiếp tục bế quan, này ở trong Thiên Kiêu Doanh, xem như một loại hiện tượng rất phổ biến, bởi vậy cũng không có người khác đặc biệt chú ý.
Chú ý Sở Mộ nhất, hẳn là những cao tầng của Thái Cổ Kiếm Thành kia, dù sao Sở Mộ là tuyệt thế thiên kiêu cao cấp nhất, hắn phát triển, quan hệ đến toàn bộ Nhân tộc, nên không thể coi thường, bọn hắn không thể không chú ý.
Trong Vô Song Lâu, bốn phía đều tràn ngập kiếm khí kinh người, kiếm khí kia chấn động tầm đó, vạn phần sắc bén, thiết cắt hết thảy, khủng bố dị thường.
Mỗi một đạo kiếm khí, đều từ trong cơ thể Sở Mộ tán phát ra, Sở Mộ lại hoàn toàn không có ý thức đến, mỗi một đạo kiếm khí, đều ẩn chứa huyền diệu đặc biệt.
Những kiếm khí này, là Sở Mộ hồi ngộ đủ loại tích lũy vô ý thức phát ra, ẩn chứa tinh túy cùng ảo diệu của những võ học kia, nếu như lúc này, có người ở bên cạnh Sở Mộ xem nhìn, tất nhiên sẽ có thu hoạch không nhỏ.
Như thế nào là kiếm?
Như thế nào là kiếm pháp?
Như thế nào là Kiếm đạo?
Cả đám vấn đề, xuất hiện ở trong óc Sở Mộ.
Kiếm là binh khí, là hung khí, là sát khí, là cánh tay kéo dài, có thể sát thương địch nhân, tạo thành phá hư càng sâu càng triệt để.
Kiếm pháp, chỉ một loại kỹ xảo dùng kiếm, nhưng lại không đơn thuần là kỹ xảo, nếu như chỉ là kỹ xảo sử dụng kiếm thuần túy, cái kia chính là kiếm thuật, kiếm pháp, dùng kiếm làm pháp, sử dụng kiếm đến khống chế lực lượng bản thân, thậm chí khống chế lực lượng trong trời đất, hình thành hiệu quả công kích cường đại, này là kiếm pháp.
Kiếm đạo, là dụng kiếm chi đạo.
Khi cùng kiếm có liên hệ nguyên vẹn, để cho kiếm trở thành một bộ phận không thể phân cách của bản thân, khi kỹ xảo dụng kiếm đạt tới độ cao nhất định, nắm giữ kiếm pháp đạt tới tầng thứ nhất định, sẽ diễn sinh ra đạo.
Đạo, là huyền diệu, là tự nhiên, là huyền bí.
Đạo, là Thiên Địa cũng là vũ trụ.
Đạo, tồn tại ở trong vạn vật.
Kiếm đạo, là một loại trong Thiên Địa đại đạo, cũng là thuộc về đại đạo đỉnh tiêm.
Sở Mộ không biết những cái này, mục đích của hắn, chỉ vì tự nghĩ ra một môn kiếm pháp thích hợp bản thân nhất, nhưng không ngờ, dưới tìm hiểu, lại không bị khống chế, thời gian dần trôi qua vượt qua dự kiến, từ tự nghĩ ra kiếm pháp tăng lên tới tự nghĩ ra Kiếm đạo.
Tự nghĩ ra Kiếm đạo, loại độ cao này, là trước kia Sở Mộ không dám tưởng tượng.
Ở dĩ vãng, tại Cổ Kiếm Đại Lục Cổ, Thần giới, Thâm Lam Thế Giới... cái gọi là Kiếm đạo, kỳ thật cũng chỉ là Kiếm đạo không hoàn chỉnh hoặc không trọn vẹn, từ ý nghĩa nào đó mà nói, thậm chí không thể tính toán là Kiếm đạo chân chính.
Cái này, là cảnh giới của Sở Mộ không ngừng đề thăng mới lĩnh ngộ đến, cho nên mục tiêu của hắn, là tự nghĩ ra kiếm pháp hoàn mỹ thích hợp bản thân nhất, từ nay về sau, liền có thể thời gian dần qua tăng lên tới cấp độ của đạo, trở thành Kiếm đạo chính thức.
Nhưng lúc này đây, hắn tích lũy cực kỳ hùng hậu, tìm hiểu mảnh vỡ ma kiếm, chứng kiến vô số cường giả ở Thượng Cổ đại chiến, tìm hiểu Kiếm đạo Thiên Bích, đây là chí bảo ở trung tâm Hỗn Độn Vũ Trụ, được sơ đại Thái Cổ Kiếm Tôn mang về, cảnh giới của hắn cũng cực kỳ cao thâm, đủ loại điều kiện kết hợp, để cho Sở Mộ nguyên bản muốn tự nghĩ ra kiếm pháp, dần dần thoát ly cấp độ kiếm pháp, tăng lên đến cấp độ của đạo.
Cái này, tuy ra ngoài ý định, nhưng lại là một loại biến hóa đáng mừng, Sở Mộ lập tức tiếp nhận, hơn nữa càng thêm tập trung.
Võ đạo Nhân tộc, võ đạo Kim Cương tộc, võ đạo Binh tộc, võ đạo Thú Nhân tộc, Kiếm đạo Tuyết tộc, võ đạo Hỏa Sơn tộc, võ đạo Ma tộc, võ đạo Thần tộc...
Lực lượng thiên địa chi đạo... Kim chi đạo, Mộc chi đạo, Thủy Chi đạo, Hỏa chi đạo, Thổ chi đạo, Phong chi đạo, Lôi chi đạo, Băng chi đạo, Quang chi đạo, Ám chi đạo, Không Gian chi đạo, Thời Gian chi đạo...
Trong trời đất, ở trong vũ trụ, ẩn chứa vô số đạo, một hạt cát bụi là đạo, một căn cỏ xanh là đạo, một mảnh lá cây là đạo, một giọt nước là đạo, một đám khí tức cũng là đạo.
Đạo không chỗ nào không có, không chỗ nào không bao dung.
Bỗng nhiên tầm đó, một loại hiểu ra xuất hiện ở trong óc Sở Mộ, như một nhúm hào quang, thời gian dần trôi qua sáng lên.
Theo hào quang kia sáng lên, Sở Mộ hiểu ra cũng tùy theo tăng nhiều.
- Trong Hỗn Độn vũ trụ, ẩn chứa huyền bí vô cùng vô tận, ta muốn tự nghĩ ra Kiếm đạo, lúc này lấy Hỗn Độn vũ trụ làm mục tiêu, sáng tạo ra một môn Kiếm đạo hoàn mỹ nhất cường đại nhất, môn Kiếm đạo này, phải bao quát vũ trụ ảo diệu.
Sở Mộ thầm nghĩ, hiện lên một cỗ hùng tâm tráng chí.
Biến hóa ngoài ý muốn, để cho tâm tính của Sở Mộ cũng tùy theo biến hóa, mục tiêu cũng đồng dạng phát sinh biến hóa.
*****
Nguyên bản, chỉ muốn sáng tạo ra một môn kiếm pháp có được tiềm lực phù hợp bản thân, hôm nay biến thành sáng tạo ra một môn Kiếm đạo mạnh nhất thích hợp bản thân.
Kiếm đạo Bổn Nguyên ở trung tâm thế giới tinh thần, phảng phất như cảm nhận được hùng tâm tráng chí của Sở Mộ, vậy mà tự động chuyển động, mỗi một lần chuyển động, đều tràn ngập ra một cỗ khí tức huyền diệu, khí tức tràn đầy mũi nhọn cùng lợi hại, trong đó lại ẩn chứa biến hóa vô cùng.
Sở Mộ là Kiếm Tu, dùng Kiếm đạo làm chủ, bổn nguyên của hắn càng là Kiếm đạo Bổn Nguyên, nhưng trong đó còn ẩn chứa một bộ phận Thế Giới bổn nguyên, thế giới diễn biến đến mức tận cùng, là giới vực, lại diễn biến nữa, liền có vài phần Hỗn Độn vũ trụ huyền diệu ở bên trong.
Trên lý luận, thế giới cùng vũ trụ, là đồ vật thuộc về cùng một loại tính chất, khác biệt chỉ ở lớn nhỏ, độ cao cùng chiều sâu, loại chênh lệch này, có vô hình cũng có hữu hình.
Kiếm đạo Bổn Nguyên của Sở Mộ, là thuộc về Kiếm đạo Bổn Nguyên thế giới, là hình thức ban đầu của Kiếm đạo Bổn Nguyên vũ trụ, cũng chính bởi vì điểm này, hắn tự nghĩ ra kiếm pháp mới sẽ phát sinh cải biến, biến thành tự nghĩ ra Kiếm đạo, đương nhiên, trừ Kiếm đạo Bổn Nguyên của hắn đặc thù ra, cũng phải nhờ tích lũy hùng hậu.
Kiếm đạo Bổn Nguyên tự nhiên vận chuyển, tiến thêm một bước làm sâu sắc lĩnh ngộ của Sở Mộ, ý nghĩ tựa hồ cũng trở nên rõ ràng, đối với bản thân muốn tự nghĩ ra Kiếm đạo, mạch suy nghĩ cũng càng rõ ràng.
Dạng Kiếm đạo gì, mới là Kiếm đạo mạnh nhất?
Loại vật này, Sở Mộ cũng không có khái niệm minh xác, trên thực tế, để cho những Cự Đầu kia nói, cũng không cách nào dùng ngôn ngữ nói rõ ràng, nó rất huyền diệu, thuộc về chỉ hiểu mà không diễn đạt được bằng lời.
Một vạn người, có một vạn loại diễn giải, một trăm vạn người, có một trăm vạn nhận thức.
Như thế nào mạnh nhất?
Thích hợp mình, có thể triệt để phát huy ra hết thảy ưu thế của bản thân, thậm chí siêu việt cực hạn, có thể che lấp thậm chí bỏ qua khuyết điểm của mình, có thể siêu việt hết thảy, là mạnh nhất.
Trong vũ trụ, vô số huyền diệu, tuy hôm nay Sở Mộ lĩnh ngộ không ít, tích lũy cũng rất hùng hậu, nhưng đối với toàn bộ vũ trụ mà nói, lại có vẻ không ý nghĩa, phảng phất như muối bỏ biển.
Sở Mộ rất rõ ràng, bằng bổn sự của mình bây giờ, là không thể nào tìm hiểu ra bao nhiêu ảo diệu, dù mình trở thành cường giả Chúa Tể cảnh, cũng không cách nào làm được, có lẽ, thành tựu Bán Thần Chí Tôn, mới có một chút khả năng.
Kỳ thật, coi như là cường giả Bán Thần Chí Tôn, cũng không hiểu thấu toàn bộ vũ trụ, chỉ có thể nói, tìm hiểu được tương đối nhiều mà thôi.
Nhưng chính bởi vì biết càng nhiều, mới sẽ minh bạch, không biết cũng càng nhiều, mới càng muốn tìm hiểu, này cũng là nguyên nhân rất nhiều cường giả Bán Thần Chí Tôn ly khai, xâm nhập Vũ Trụ Thâm Xử, đi lý giải càng nhiều ảo diệu, đối với những Bán Thần Chí Tôn kia mà nói, chủng tộc sinh tử tồn vong cũng không trọng yếu, quan trọng là... Vũ trụ huyền bí, một phương diện khác, thăm dò vũ trụ chính là một niềm vui thú, niềm vui thú chí cao vô thượng, một mặt khác, trong quá trình thăm dò vũ trụ huyền bí, bọn hắn đều tìm được tăng lên.
Bán Thần Chí Tôn, có thể nói đã là một cực hạn, nhưng bọn hắn lại muốn truy cầu rất cao, đánh vỡ cực hạn này, không có gì so với cái này càng có lực hấp dẫn.
Đương nhiên, cũng vẫn có một bộ phận Bán Thần Chí Tôn nhịn xuống xúc động trong lòng, ở lại trong chủng tộc, bởi vì bọn họ rất rõ ràng, chủng tộc là căn bản, nếu như không có người quản, đến lúc đó chủng tộc bị địch tộc nô dịch, tiêu diệt, bọn hắn liền biến thành lục bình không rễ.
Chính bởi vì như thế, trong từng chủng tộc, Bán Thần Chí Tôn mới không ít đi.
- Tự nghĩ ra Kiếm đạo, y nguyên phải có hữu ích, thiết thực.
Sở Mộ thầm nghĩ.
Hắn không có khả năng chỉ sáng tạo ra một dàn giáo, kia đối với thực lực của hắn tăng lên, không có trợ giúp trực tiếp.
Hắn cần, không phải một cái thùng rỗng, mà là Kiếm đạo chân chân chính chính, có Kiếm đạo, phải có kiếm pháp xứng đôi, bằng không thì chỉ là lý luận, lý luận như thế nào thi triển?
Chỉ là, cách nghĩ trong óc Sở Mộ nhiều lắm, muốn chuyển hóa thành kiếm pháp, lại không phải chuyện dễ dàng như vậy, hắn phải tìm một điểm phù hợp, một điểm để nhập môn.
Một loại Kiếm đạo một môn kiếm pháp, nếu là một môn kiếm pháp, phải có tiềm lực vô cùng, tự nhiên không thể chỉ có một chiêu, hay dưới một chiêu, đạt đến mức tận cùng, lại không cách nào tăng lên.
Chiêu thứ nhất, thường thường là một trụ cột, nhưng Sở Mộ lại không thể vì một trụ cột để ngày sau có thể tiếp tục tăng lên, mà cố ý giảm xuống tiêu chuẩn của mình.
Hắn biết rõ, bằng tích lũy của mình bây giờ, cho dù bởi vì ngoài ý muốn ngộ ra Kiếm đạo, nhưng Kiếm đạo lại còn chưa đủ nguyên vẹn, muốn nói rõ, thì chỉ là một hình thức ban đầu của Kiếm đạo mà thôi, kiếm pháp dưới Kiếm đạo, đoán chừng cũng chỉ có thể sáng tạo ra chiêu thứ nhất, một chiêu này, Sở Mộ muốn làm đến thập toàn thập mỹ, đồng thời, lại không thể để nó mất đi tiềm lực, không thể nghi ngờ, có độ khó rất lớn.
Chỉ chớp mắt, một năm trôi qua, Sở Mộ men theo đầu mối, xác định chiêu kiếm pháp thứ nhất mà mình muốn sáng tạo, đón lấy, mới thật sự là sáng tạo.
Thái Cổ Kiếm Thành Thiên Kiêu Doanh, nghênh đón một đám khách nhân.
- Nơi này chính là Thái Cổ Kiếm Thành Thiên Kiêu Doanh sao, thoạt nhìn không có gì khác biệt Thiên Vũ Chiến Thành Thiên Kiêu Doanh chúng ta a.
Một người trong đó nhìn chung quanh nói.
- Thiên Vũ Chiến Thành cùng Vạn Tông Đạo Thành thành lập sau Thái Cổ Kiếm Thành, ở một ít phương diện, sẽ có bóng dáng của Thái Cổ Kiếm Thành, Thiên Kiêu Doanh cũng không sai biệt lắm.
Một thiên kiêu của Thái Cổ Kiếm Thành Thiên Kiêu Doanh nói.
- Những cái này đều không trọng yếu, quan trọng là... Thái Cổ Kiếm Thành Thiên Kiêu Doanh các ngươi, dưới Thiên Kiêu Bảng, có ai có thể cùng Võ sư huynh chiến một trận không.
Thiên kiêu thứ hai đến từ Thiên Vũ Chiến Thành nói, về phần cái thứ ba, cũng chính là người được xưng Võ sư huynh, lại không có bất kỳ lời nói.
Lúc này đây, Thiên Vũ Chiến Thành tổng cộng có ba người tới, đều là người của Thiên Kiêu Doanh Thiên Vũ Chiến Thành, hai cái là thiên kiêu, một cái là tuyệt thế thiên kiêu, mục đích bọn hắn tới nơi này cũng rất đơn thuần, cái kia chính là trao đổi, nói trắng ra là khiêu chiến.
Loại khiêu chiến này, cao tầng cũng đã chào hỏi rồi, là thuộc về trao đổi bình thường của Thiên Kiêu Doanh trong Kiếm Minh, nhưng quan hệ đến thể diện của cao tầng cùng vinh dự của Thiên Kiêu Doanh các thành.
← Ch. 2104 | Ch. 2106 → |