Vay nóng Tima

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 2126

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 2126: Hắn là đạo lữ của ta
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Shopee


Thánh nữ của Tuyết tộc trên danh nghĩa tất nhiên là thánh nữ của tất cả Tuyết tộc trong Nguyên Nguyên giới, về mặt lý luận là chủ Tuyết tộc đời tiếp theo, có quyền lợi rất cao.

Hai người dùng cánh cửa thời không của Thái Cổ kiếm thành rất nhanh đến biên giới cao đẳng nơi có tông tộc Tuyết tộc. Biên giới này có nhiều chủng tộc ở, tông tộc Tuyết tộc nằm trong số đó.

Thánh nữ Tuyết tộc trở về kinh động toàn tộc.

Hễ là Tuyết tộc nhân khi thấy Tuyết Ngân Linh đều hành lễ:

- Tham kiến thánh nữ!

Tuyết Ngân Linh nhẹ gật đầu, mọi người thói quen nàng như vậy. Bọn họ rất tò mò Sở Mộ đi song song với Tuyết Ngân Linh, các tộc nhân thầm suy đoán.

Ở trong mắt mọi người thì thánh nữ Tuyết Ngân Linh là người rất lạnh lùng, không ai thấy nàng cười bao giờ chứ đừng nói có khác giới đi cùng nàng, dù có thì đều là hộ vệ trong tộc phái cho nàng.

Bây giờ người đi chung với nàng rõ ràng là nhân tộc chứ không phải Tuyết tộc, nhưng hắn đi sánh vai bên Tuyết Ngân Linh, trông hai người hơi thân thiết.

Thật khó tin.

Tuyết Ngân Linh dẫn Sở Mộ đến thẳng tòa nhà chính của Tuyết tộc.

Tuy Tuyết Ngân Linh là thánh nữ Tuyết tộc, có quyền lợi nhưng cũng phải báo cho chủ Tuyết tộc biết một tiếng. Đây là quy định trong tộc, trừ phi có ngày Tuyết Ngân Linh trở thành chủ Tuyết tộc.

Tuyết Ngân Linh không phải chủ Tuyết tộc sinh ra, chủ Tuyết tộc là thánh nữ đời trước, đã làm chủ Tuyết tộc mấy vạn năm.

- Ngân Linh, sao ngươi trở lại?

Trong Tuyết Bảo trừ chủ Tuyết tộc ra còn nhiều người ở, có mấy người phát ra hơi thở cường đại Chúa Tể cảnh. Vài người trông còn khá trẻ, chắc cùng thế hệ với nhóm Sở Mộ, bọn họ phát ra hơi thở Nửa Bước Đại Đế. Tuyết Ngân Linh vừa đi vào ánh mắt mọi người cùng nhìn mặt nàng. Mấy Tuyết tộc nhân trẻ tuổi mắt sáng rực nóng bỏng.

Tuyết Ngân Linh nói thẳng:

- Tuyết Chủ, ta muốn mang hắn vào Tuyết Kiếm thánh địa.

Tuyết Chủ chưa nói chuyện đã có chủ tế Tuyết tộc nam giới mở miệng nói:

- Tuyết Chủ, vừa rồi đề tài chúng ta đã nói vừa lúc đương sự có mặt, hay là quyết định đi.

Tuyết Chủ trên danh nghĩa là chủ nguyên Tuyết tộc nhưng không phải, nàng có ảnh rất lớn với tông tộc nhưng phân tộc khác sẽ không thật sự phục tòng, trừ phi Tuyết Chủ có thể thành tựu Bán Thần Chí Tôn.

Cùng đẳng cấp dĩ nhiên các tộc trưởng phân tộc sẽ không khuất phục Tuyết Chủ.

Đặc biệt Tuyết tộc nhân nói chuyện có thực lực mạnh hơn Tuyết Chủ mấy phần, nói chuyện có thế còn hơn nàng.

Đôi khi địa vị cao thấp quyết định bằng thực lực, dù Tuyết Chủ hơi khó chịu nhưng không so đo, trừ phi thực lực của nàng mạnh hơn đối phương.

- Ngân Linh là thánh nữ của bản tộc, chủ Tuyết tộc tương lai, sau này thành tựu của Ngân Linh sẽ cao hơn ta.

Tuyết Chủ nói:

- Chuyện liên quan Ngân Linh hãy để Ngân Linh tự quyết định.

Một câu nói khiến Sở Mộ có chút hảo cảm với Tuyết Chủ.

- Nếu vậy thì ta nói thẳng.

Tộc trưởng phân tộc nhìn Tuyết Ngân Linh:

- Ngân Linh thánh nữ, hắn là Tuyết Kiếm Ngạo đệ nhất tuyệt thế thiên kiêu của Đông Tuyết tộc chúng ta.

Tuyết tộc trừ tông tộc ra có mấy phân tộc lớn, Đông Tuyết tộc là một trong các phân tộc cực mạnh, về nội tình và thực lực không thua gì tông tộc. Nói chính xác hơn tông tộc chẳng qua là thật lâu trước kia từng xuất hiện một vị Bán Thần Chí Tôn nên chiếm quyền chủ đạo, sau khi Bán Thần Chí Tôn chết vô hình trung tông tộc yếu dần, bây giờ chỉ là tượng trưng.

Tuyết tộc trẻ tuổi được tộc trưởng Đông Tuyết tộc giới thiệu tiến lên trước một bước đến gần Tuyết Ngân Linh, mặt mang nụ cười, đáy mắt ẩn chứa kiêu ngạo rất sâu.

Đông Tuyết tộc tất nhiên có tuyệt thế thiên kiêu, được gọi là đệ nhất tuyệt thế thiên kiêu thì thiên phú chắc chắn cực kỳ xuất sắc.

Tuyết Kiếm Ngạo đúng là có thiên phú kinh người, tu vi là Cực Thánh Tôn, thực lực đỉnh Nửa Bước Đại Đế. Trong lứa tuổi của Tuyết Kiếm Ngạo đủ để kiêu ngạo.

- Ngân Linh thánh nữ, ta là đệ nhất thiên tài của Đông Tuyết tộc, Ngân Linh thánh nữ là đệ nhất thiên tài của tông tộc, hai chúng ta là kết hợp tốt nhất.

Tuyết Kiếm Ngạo đi thêm một bước đến gần Tuyết Ngân Linh hơn, tự tin tràn trề nói:

- Hai chúng ta kết hợp không chỉ có lợi rất lớn cho hai bên còn có lợi cho hậu đại rất nhiều. Tin tưởng sau khi chúng ta kết hợp thì hậu đại chắc chắn sẽ trở thành thiên tài nhất Tuyết tộc từ xưa đến nay, còn khiến Tuyết tộc chúng ta trở thành đại tộc, dù không được thì cũng có lợi lớn cho hai tộc chúng ta.

Hậu đại sinh ra từ thiên tài kết hợp với thiên tài thì cũng là thiên tài bình thường, luôn xuất sắc hơn, nói cho cùng là gien quyết định. Nên lời Tuyết Kiếm Ngạo nói có lý.

Tuyết Chủ nghe Tuyết Kiếm Ngạo nói thì cau mày khó chịu, tộc trưởng Đông Tuyết tộc mỉm cười, mấy cường giả Chúa Tể cảnh là tộc trưởng của phân tộc Tuyết tộc khác. Bọn họ đến trợ trận cho tộc trưởng Đông Tuyết tộc nên tất nhiên cũng cười toe.

Tuyết Ngân Linh không hề có bộ dáng ngại ngùng như Tuyết Kiếm Ngạo tưởng tượng, biểu tình của nàng không thay đổi, lạnh lùng nói:

- Ngươi không đủ tư cách.

Lời nói như kiếm băng đâm vào tim Tuyết Kiếm Ngạo, khiến vẻ mặt tự tin của gã tái mét. Tuyết tộc nhân khác biến sắc mặt cực kỳ khó xem.

Thiên kiêu khác của Đông Tuyết tộc tức giận nói:

- Nàng nói gì? Đừng tưởng là thánh nữ của Tuyết tộc thì cuồng vọng như thế! So với Kiếm Ngạo đại ca thì thiên phú của nàng không là gì!

Sở Mộ lạnh nhạt nói:

- Không biết thiên phú của các ngươi bao nhiêu tinh?

Người chưa trắc nghiệm nên không phản ứng lại:

- Cái gì bao nhiêu tinh?

Tuyết Chủ mỉm cười nói:

- E rằng các vị chưa biết, mấy năm trước Ngân Linh vào Thiên Kiêu doanh Thái Cổ kiếm thành của nhân tộc, Thiên Phú Thần Bia trắc nghiệm đánh giá đến thập nhị tinh.

Nghe Tuyết Chủ nói, tộc trưởng Đông Tuyết tộc và các tộc trưởng khác biến sắc mặt, cực kỳ giật mình. Khuôn mặt Tuyết Kiếm Ngạo ngạc nhiên.

Thiên Phú Thần Bia là thứ chỉ bốn tộc lớn mới có, nghe nói Cổ Linh tộc cũng có. Tiểu tộc khác không có Thiên Phú Thần Bia, nó trắc nghiệm thiên phú cực kỳ chính xác, thập nhị tinh là cực hạn.

Thiên phú của Tuyết Ngân Linh được đánh giá đến thập nhị tinh chứng minh nàng là tuyệt thế thiên kiêu đỉnh cao nhất, cực kỳ hiếm có.

Tuyết Kiếm Ngạo mặc dù là đệ nhất thiên tài của Đông Tuyết tộc, có thiên phú rất cao nhưng so với tuyệt thế thiên kiêu đỉnh cao nhất thì còn chút chênh lệch.

Tuyết Kiếm Ngạo chuyển mục tiêu sang Sở Mộ, nheo mắt bắn ra tia kiếm quang, bộ dáng nói chuyện không hợp sẽ rút kiếm ngay:

- Ngươi là ai? Nhân tộc? Dám tùy ý vào Tuyết Bảo của Tuyết tộc ta!

Sở Mộ chưa nói chuyện Tuyết Ngân Linh đã giành lời trước:

*****

- Hắn là đạo lữ của ta.

Một câu như sấm nổ làm mọi người lảo đảo, cực kỳ giật mình.

Sở Mộ khá bất ngờ, tuy đã ở chung với Tuyết Ngân Linh nhiều năm còn cùng tu Hư Không Âm Dương Kinh coi như đạo lữ, nhưng hai người chưa nói thẳng quan hệ bao giờ. Nay Tuyết Ngân Linh nói ra làm Sở Mộ chấn động.

Không phải Sở Mộ chưa suy nghĩ về chuyện tình cảm, dù ở Trái Đất hay đến thế giới này hắn biết vài nữ nhân thích hắn. Khi ấy Sở Mộ không có tâm trạng đó, hai là hắn chỉ có một suy nghĩ đi xa hơn.

Sở Mộ muốn tìm một bạn lữ phải là người có thể cùng hắn đi dài lâu, nên những người có tình ý với hắn đều bị hắn giả vờ không biết. Một vì Sở Mộ không động lòng, hai là họ không thể làm bạn bên hắn mãi mãi, hai điều kiện cộng lại khiến hắn luôn cô đơn một mình.

Tuyết Ngân Linh thì khác, ở chung nhiều năm, hai người có cảm giác rất kỳ lạ. Cộng thêm Tuyết Ngân Linh sẽ không nhăn nhó, nàng ngây thơ mà cố chấp, có thiên phú hơn người, rất hợp ý của Sở Mộ.

Nhưng Sở Mộ mãi không hiểu rõ ràng, hắn chỉ làm theo cảm giác. Về tình cảm hắn chỉ là tay mơ, giờ nghe Tuyết Ngân Linh nói thẳng thì như bị sét đánh, nháy mắt hiểu ra.

Tuyết Kiếm Ngạo tức xì khói:

- Hắn có tư cách gì... Hắn có tư cách gì...

Tuyết Kiếm Ngạo luôn cao ngạo, thứ gã nhìn trúng luôn trực tiếp lấy vào tay, cũng nhờ thiên phú mang đến địa vị cho gã, hiện giờ địa vị này như bị người giẫm đạp.

Đám người tộc trưởng Đông Tuyết tộc vẻ mặt hằn học nhìn Sở Mộ, ánh mắt sắc như muốn đâm thủng hắn, áp lực khổng lồ của Chúa Tể cảnh đánh hội đồng. Sở Mộ không nhúc nhích.

Giây sau Sở Mộ tiến lên trước một bước.

Giọng Sở Mộ không cao không thấp không kiêu không hèn, lạnh nhạt nói:

- Chỉ bằng vào ta tên là Sở Mộ.

Nếu Tuyết Ngân Linh nói hắn là đạo lữ của nàng thì hắn phải đứng ra.

Tuyết Kiếm Ngạo mơ hồ cảm thấy nghe ở đâu rồi, nhưng gã mới xuất quan không lâu, cộng thêm đang tức giận nên không thèm nghĩ nhiều.

Tuyết Kiếm Ngạo gắt gỏng:

- Sở Mộ? Sở Mộ là cái thứ gì?

Tuyết Chủ cau mày, hơi bất mãn tính cách của Tuyết Kiếm Ngạo.

Tộc trưởng Đông Tuyết tộc do dự hỏi:

- Ngươi là Sở Mộ tuyệt thế thiên kiêu nhân tộc xếp hạng sáu trong chung kết đại tái Đại Liên Minh?

Sở Mộ trả lời vững vàng leng keng:

- Đúng là ta.

Tuyết Kiếm Ngạo phản ứng lại, cười khẩy nói:

- Thì ra là ngươi, hèn gì ta cảm thấy hai chữ này quen tai.

Tuyết Kiếm Ngạo khinh thường nói:

- Nếu không phải ta bế quan tu luyện thì hạng sáu không đến lượt ngươi!

Ý là nếu Tuyết Kiếm Ngạo cũng tham gia đại tái Đại Liên Minh chắc chắn sẽ bắt được hạng sáu, gã không dáp mơ năm hạng đầu vì thuộc đẳng cấp Nửa Bước Đại Đế Vô Địch. Tuy Tuyết Kiếm Ngạo cao ngạo nhưng biết rõ giữa mình và Nửa Bước Đại Đế Vô Địch có chênh lệch lớn.

- Ta hạng bảy đại tái, nếu ngươi có thể đánh bại ta sẽ cho ngươi tất cả giải thưởng đại tái.

Tuyết Ngân Linh chợt lên tiếng:

- Nếu không làm được thì biến mất khỏi mắt ta ngay!

Tuyết Kiếm Ngạo nói:

- So với giải thưởng đại tái thì ta muốn nàng trở thành đạo lữ của ta.

Tuyết Ngân Linh cứng rắn nói:

- Nếu ngươi thua thì dù khi nào, chỗ nào thấy ta phải biến mất ngay!

Sở Mộ không phản đối, Tuyết Kiếm Ngạo khá mạnh nhưng Tuyết Ngân Linh càng mạnh hơn gã.

Tuyết Kiếm Ngạo cực kỳ tự tin vào thực lực của mình:

- Được, ta sẽ khiến nàng tâm phục khẩu phục!

Lần này bế quan Tuyết Kiếm Ngạo đã lĩnh ngộ Đông Tuyết kiếm đạo của Đông Tuyết tộc đến độ cao hoàn toàn mới.

Tính cách của Tuyết Ngân Linh là thế, nếu có chuyện gì rắc rối nàng sẽ không chút do dự, dao sắt chặt đay rối, dùng cách sắc bén đơn giản nhất xử lý sạch, miễn cho để lại ảnh hưởng khác.

Nếu ở nơi không thấy có lẽ Tuyết Kiếm Ngạo đã bị Tuyết Ngân Linh làm thịt.

Tuyết Chủ cười nói:

- Nếu vậy thì hai người hãy so một trận phân cao thấp, nhưng nhớ kỹ, là người cùng tộc đừng xuống tay giết!

Tuyết Kiếm Ngạo nói:

- Yên tâm, ta sẽ nương tay.

Cuộc chiến giữa Tuyết Ngân Linh và Tuyết Kiếm Ngạo không diễn ra trong Tuyết Bảo mà là ở bên ngoài, xung quanh không có nhiều người.

Tuyết Kiếm Ngạo hừ lạnh một tiếng:

- Ta sắp rút kiếm.

Trường kiếm trắng tinh nằm trong tay, ánh sáng lạnh bắn ra bốn phía, khí lạnh khiếp người, thân kiếm rung nhẹ như có đông tuyết từ trên trời giáng xuống, lất phất bay tơ vương.

Nơi Tuyết tộc nhân sống vốn đã lạnh, lúc này dưới kiếm của Tuyết Kiếm Ngạo khiến nhiệt độ càng giảm xuống, nhưng điều này không đem lại chút uy hiếp cho Tuyết Ngân Linh.

Tuyết Kiếm Ngạo khẽ nói:

- Đông Tuyết Mạn Mạn!

Thân kiếm rung nhẹ chém ra, đông tuyết từ trên trời giáng xuống, đông tuyết trở nên dày đặc, lẫm liệt, mỗi hạt tuyết do một kiếm khí biến ra, phong mang sắc bén từng đợt muốn đóng băng toàn thế giới, tất cả bay hướng Tuyết Ngân Linh.

Tuy ngông cuồng nhưng Tuyết Kiếm Ngạo biết Tuyết Ngân Linh không dễ đối phó, gã không dám coi thường nàng.

Sắc mặt Tuyết Ngân Linh không thay đổi, vung kiếm cắt hư không, lặng lẽ không tiếng động.

Hư Không thức!

Một nhát Hư Không thức xuyên qua Mạn Mạn Đông Tuyết chém hướng Tuyết Kiếm Ngạo.

Thiên phú của Tuyết Ngân Linh là thập nhị tinh đỉnh cao nhất, tu vi đột phá đến Nửa Bước Đại Đế đê giai cực kỳ vững chắc, thực lực đã đến Nửa Bước Đại Đế Vô Địch. Thiên phú của Tuyết Kiếm Ngạo không bằng nàng, tu vi không bằng, thực lực cũng không, Tuyết Ngân Linh chẳng chút nương tay.

Hư Không thức là thức thứ nhất của Hư Không kiếm đạo, cũng là thức cơ bản. Với thực lực Nửa Bước Đại Đế Vô Địch thúc đẩy Hư Không thức đến trình độ cực kỳ đáng sợ, một kiếm chém qua lặng lẽ trúng thân thể Tuyết Kiếm Ngạo, xé rách kiếm cương hộ thể, cắm phập vào thịt. Tuyết Kiếm Ngạo bay ra, người có một vết thương chảy máu ròng ròng.

Chỉ một kiếm đánh bại Tuyết Kiếm Ngạo, gã ngây người, tộc trưởng Đông Tuyết tộc và tộc trưởng mấy phân tộc khác hóa đá. Tuyết Chủ lộ vẻ mặt ngạc nhiên.

Bọn họ tưởng tượng hai bên nên chiến đấu dữ dội đến cuối cùng mới phân thắng thua, ai thắng ai thua thì khó nói, chẳng ngờ nằm ngoài dự đoán của bọn họ.

Thực lực của Tuyết Kiếm Ngạo và Tuyết Ngân Linh có chênh lệch rõ ràng, một kiếm, chỉ vẻn vẹn một kiếm.

Tộc trưởng Đông Tuyết tộc con ngươi co rút thì thào:

- Nửa Bước Đại Đế Vô Địch!

Giọng rất nhỏ nhưng mỗi người đều nghe thấy.

Tuyết Kiếm Ngạo mới chỉ là đỉnh Nửa Bước Đại Đế, Tuyết Ngân Linh là Nửa Bước Đại Đế Vô Địch, chênh lệch rất rõ rệt.

Tuyết Ngân Linh nói với Tuyết Kiếm Ngạo:

- Ngươi biết nên làm gì rồi.

Tuyết Kiếm Ngạo biểu tình cực kỳ khó xem, cực kỳ âm trầm, gã suýt hộc máu.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2308)