Truyện ngôn tình hay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 2149

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 2149: Trở về Úy Lam
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Đúng thế, Sở Mộ hấp thu tinh túy Thân kiếm đạo nhưng sẽ không ứng dụng như Thân kiếm đạo, hắn dung nhập vào trong kiếm đạo của bản thân, khiến Chư Thiên kiếm đạo hoàn thiện thêm nữa.

Mắt Sở Mộ sáng lấp lánh lẩm bẩm:

- Hiện giờ bước cuối cùng đúc lại!

Tay phải chộp hư không, có hơi thở dâng lên trong người Sở Mộ tụ tập trên tay phải, kéo dài ra, kiếm nằm trong tay hắn.

Đây là thanh trường kiếm màu vàng, thân kiếm hẹp dài mỏng manh, thoạt trông cực kỳ sắc bén nhọn hoắc, nhìn là biết kiếm khí như vậy thích hợp đâm và tước nhất, mũi nhọn kinh người.

Giây sau Sở Mộ vươn tay trái ra chộp hư không, lực lượng dâng lên, một thanh kiếm hiện ra trong tay trái. Kiếm khí đỏ như ngọn lửa cháy hừng hực, toát ra nhiệt độ cao nóng bỏng kinh người.

Dù là kiếm khí màu vàng hay đỏ đều toát ra hơi thở cấp Đại Đế, đúng vậy, đây là kiếm khí cấp Đại Đế.

Kiếm khí màu vàng hay đỏ đều có vài loại năng lực của Ly Thương kiếm, có một năng lực đặc biệt của riêng mình. Ví dụ trong kiếm khí màu vàng ẩn chứa hơi thở kim chi bản nguyên, kiếm khí đỏ rực toát ra hơi thở hỏa chi bản nguyên.

Hơi thở lực lượng căn nguyên và bản nguyên khác nhau, cách biệt đẳng cấp lớn. Về mặt lý luận thì hơi thở bản nguyên và đại đạo là cùng đẳng cấp, nhưng vì liên quan chặt chẽ với lực lượng căn nguyên nên hơi thở căn nguyên mạnh hơn đại đạo mấy phần.

Kiếm khí cấp Đại Đế ẩn chứa đa số lực lượng đại đạo, ít ỏi chứa lực lượng hơi thở căn nguyên. Hễ có kiếm khí ẩn chứa lực lượng hơi thở lực lượng căn nguyên đều là kiếm khí đỉnh cao nhất trong cùng đẳng cấp, tiềm lực kinh người, thuộc loại trăm phần trăm có thể thăng cấp Đại Đế.

Hư không mênh mông, vô số ánh sao điểm xuyết sâu thẳm bí ẩn, tràn ngập mơ màng khiến người thăm dò.

Một chiếc phi chu hình kiếm màu đen với tốc độ kinh người lặng lẽ vụt qua, bên cạnh phi chu có ba chữ to: Số Hiệu Vô Song.

Số Hiệu Vô Song không phải phi chu vượt vực, nhưng xuất sắc hơn phi chu bình thường. Tốc độ của Số Hiệu Vô Song vượt qua Đại Đế cảnh lên đến tiểu cấp Chúa Tể, rất kinh người, chủ nhân của nó tên là Sở Mộ.

Sau khi Sở Mộ đột phá đến Đại Đế cảnh không chỉ được thưởng một tòa cung điện còn có một phi chu, loại phi chu được chế tạo riêng đặt tên là Số Hiệu Vô Song. Khi Sở Mộ rời khỏi Vũ Trụ Nguyên Thủy mới được nhận phi chu.

Trong phi chu Số Hiệu Vô Song, Sở Mộ một lòng hai dùng vừa lái phi chu vừa tiềm tu.

Tu luyện bốn năm trong Vũ Trụ Nguyên Thủy khiến Sở Mộ không chỉ hoàn toàn ổn định tu vi còn bất giác tiến bộ, vô tình cộng hưởng với căn nguyên của Vũ Trụ Nguyên Thủy đúc lại thần kiếm, khiến tu vi của hắn tăng vùn vụt từ Đại Đế nhất bộ sơ giai lên trung giai, sau đó vào Đại Đế nhất bộ cao giai.

Mỗi cấp bậc Đại Đế cảnh rất khó tiến bộ, bình thường từ sơ giai tăng lên tới trung giai cần ít nhất mấy chục năm. Dù có thiên phú tu luyện hơn người, ở trong hoàn cảnh tu luyện cực tốt cũng phải qua mười mấy năm. Từ trung giai lên cao giai mất càng lâu, nên từ sơ giai tăng lên tới cao giai cần thời gian ít thì hai, ba chục năm lâu thì trăm năm, rất bình thường.

Sở Mộ chỉ trong bốn năm ngắn ngủi đã hoàn thành bước này, tu vi hoàn toàn ổn định ở Đại Đế nhất bộ cao giai, không có dấu hiệu lỏng lẻo.

Tốc độ thăng cấp kiểu này đúng là kỳ tích, nhưng Sở Mộ biết không thể bắt chước, tất cả đều nhờ cơ duyên tình cờ.

Sở Mộ thầm nghĩ:

- Khi là Đại Đế nhất bộ sơ giai ta có thể chiến đấu với Đại Đế nhị bộ sơ giai bình thường, bây giờ lên Đại Đế nhất bộ cao giai chắc không thua gì Đại Đế nhị bộ cao giai bình thường.

Thực lực Đại Đế nhị bộ cao giai trong toàn Đại Đế cảnh xem như trung đẳng, đã có sức mạnh tự bảo vệ mình.

Sở Mộ rời khỏi Vũ Trụ Nguyên Thủy quay về Thái Cổ kiếm thành. Tuyết Ngân Linh chưa về. Sở Mộ để lại tin tức, bỏ ra một điểm tộc huân ủy thác người khác gửi lại cho Tuyết Ngân Linh, hắn thì lên đường rời khỏi Thái Cổ kiếm thành, đi qua cánh cửa thời không.

Mục đích của Sở Mộ là Úy Lam Giới Vực.

Đúng vậy, năm xưa Sở Mộ rời khỏi Úy Lam Giới Vực không phải tự nguyện mà là bất đắc dĩ, bị buộc rời đi, đã vậy còn bị ám toán suýt chết trong vụ nổ phi hạm. Sở Mộ khá may mắn vô tình vào Sát Lục vương diện, tiến vào Sát Lục giới từ nay vùng lên, không ngừng tích lũy tăng vùn vụt cho đến bây giờ thành tựu Đại Đế.

Năm xưa bị ám toán, Sở Mộ quyết định có ngày hắn nắm giữ đủ thực lực sẽ quay về đòi lại công bằng, một lời giải thích. Bây giờ thời cơ đã đến.

Úy Lam Giới Vực là một giới vực thấp kém trong Căn Nguyên Nguyên giới, nằm trong góc xa xôi. Từ Thái Cổ kiếm thành đến Úy Lam Giới Vực cách xa nếu không đi bằng cửa thời không thì Sở Mộ chẳng biết mất bao lâu mới đến được, ít nhất phải đi mấy trăm năm.

Bỏ ra mấy trăm năm để đi là rất lãng phí, Sở Mộ nghĩ vậy, vì nếu hắn dùng mấy trăm năm đó vào việc tu luyện có lẽ đã lên đến Chúa Tể cảnh.

May mắn dù Úy Lam Giới Vực xa xôi nhưng Kiếm Minh vẫn bày ra một cánh cửa thời không khá gần chỗ đó.

Sở Mộ lao ra cánh cửa thời không, hắn lấy phi chu Số Hiệu Vô Song ra lại đi Úy Lam Giới Vực, tuy khoảng cách không xa nhưng với tốc độ của phi chu cũng phải bay một tháng mới đến nơi.

Sở Mộ sẽ không lãng phí một tháng, dù không thể hoàn toàn tập trung tu luyện nhưng một lòng hai dùng tham ngộ Chư Thiên kiếm, quen thuộc Chư Thiên kiếm hơn cũng là lựa chọn không tồi.

Trên tay trái và tay phải của Sở Mộ thường hiện ra kiếm khí, màu đỏ và vàng, lục, lam, nâu, đại biểu cho kiếm khí thuộc tính ngũ hành.

Sau khi đúc lại Sở Mộ đặt tên cho kiếm khí này là Chư Thiên kiếm. Chư Thiên kiếm hoàn chỉnh sẽ giống Chư Thiên kiếm đạo cất chứa vô số loại huyền diệu, có được lực lượng khó lường. Nhưng hiện giờ Chư Thiên kiếm đạo chưa hoàn thiện, Chư Thiên kiếm đối ứng với nó tất nhiên cũng không hoàn chỉnh. Sở Mộ dùng cách đặc biệt lấy ảo diệu Thân kiếm đạo dung nhập tinh hoa đúc kiếm vào thân thể, người kiếm hợp nhất. Làm như vậy Sở Mộ có thể tùy theo Chư Thiên kiếm đạo dung nhập huyền diệu ngưng tụ ra kiếm khí tương ứng.

Màu vàng là Chư Thiên Kim Kiếm, màu đỏ là Chư Thiên Hỏa Kiếm, màu lam là Chư Thiên Thủy Kiếm, màu lục là Chư Thiên Mộc Kiếm, màu nâu là Chư Thiên Thổ Kiếm.

*****

Tham ngộ trong Vũ Trụ Nguyên Thủy giai đoạn thứ nhất bốn năm, dung nhập huyền diệu của Chư Thiên căn nguyên kiếm đạo có rất nhiều loại nhưng đa số chỉ là phần ngoài, huyền diệu căn nguyên phần ngoài không đủ khiến Chư Thiên kiếm ngưng tụ. Nên Sở Mộ bây giờ chỉ có thể ngưng tụ ra Chư Thiên Ngũ Hành Kiếm, vẫn còn cần cố gắng nhiều.

Trừ bản thân Sở Mộ cố gắng ra hắn có một trợ thủ.

Sở Mộ lẩm bẩm:

- Tiểu Thiên, còn bao lâu mới ngưng tụ ra Chư Thiên Phong Kiếm?

Một giọng nói non nớt như con nít vang lên:

- Thưa chủ nhân, qua nửa tháng là Chư Thiên Phong Kiếm thành công ngưng tụ.

Sở Mộ ra lệnh:

- Ngưng tụ Chư Thiên Phong Kiếm xong chuyển sang ngưng tụ Chư Thiên Lôi Kiếm.

Từ khi Sở Mộ có trợ thủ nhỏ này thì nhẹ nhàng hơn nhiều. Việc tham ngộ căn nguyên huyền diệu còn cần Sở Mộ tự làm, sau khi tham ngộ căn nguyên huyền diệu đến trình độ nhất định là có thể ngưng tụ Chư Thiên kiếm khí, cần mất chút thời gian và tinh lực, trợ thủ nhỏ giải quyết vấn đề này giúp hắn.

Sở Mộ đặt tên cho trợ thủ nhỏ này là Chư Thiên, nhũ danh Tiểu Thiên, nó là kiếm linh của Chư Thiên kiếm khí.

Linh kiếm có linh nên mới gọi là linh kiếm, linh tính hơi yếu, kiếm khí lột xác thành cấp Đại Đế mới tăng mạnh linh tính đến trình độ nhất định. Chư Thiên kiếm khí trở thành kiếm khí cấp Đại Đế, dùng hơi thở lực lượng căn nguyên rèn luyện ra nó nên có tiềm lực rất cao, vì vậy hình thành kiếm linh cũng có linh tính hơn nhiều.

Nhưng Chư Thiên kiếm linh sơ sinh không có năng lực hiện hình ra ngoài.

Thời gian trôi nhanh, nửa tháng sau. Trong phi chu Số Hiệu Vô Song, tay phải Sở Mộ chộp hư không, dường như có gió thổi qua, lực lượng dâng lên dọc theo bàn tay hắn bắn ra, gió rít gào, ánh sáng xanh phun ra nuốt vào ngưng tụ thành thanh kiếm bén.

Kiếm bén màu xanh, rất mỏng, cực nhẹ.

Chư Thiên Phong Kiếm!

Mỗi thanh Chư Thiên kiếm khí kế thừa năng lực của Ly Thương kiếm, với cơ sở các loại năng lực kèm theo năng lực đặc biệt của riêng chúng. Ví dụ Chư Thiên Kim Kiếm sắc bén hơn, Chư Thiên Hỏa Kiếm chứa nhiệt độ cao đáng sợ.

Chư Thiên Phong Kiếm nhẹ nhàng, tốc độ nhanh hơn kèm theo chút sắc bén cắt mục tiêu ngọt hơn.

Càng nhiều Chư Thiên kiếm khí được ngưng tụ ra tức là phong cách chiến đấu của Sở Mộ thêm nhiều.

Chớp mắt nửa tháng đã qua, trong tay Sở Mộ tràn ngập lôi quang, tia điện lấp lóe ngưng tụ thành kiếm, tia điện vòng quanh lôi quang rực rỡ.

Chư Thiên Lôi Kiếm!

Đến đây thì Sở Mộ ngưng tụ ra bảy thanh Chư Thiên kiếm khí.

Ngay lúc này nhìn qua tinh bích trong suốt của phi chu Số Hiệu Vô Song Sở Mộ thấy một vệt lam thẳm xinh đẹp như biển cả.

Úy Lam Giới Vực!

Rốt cuộc đến nơi.

Lòng Sở Mộ bỗng dâng lên kích động.

Úy Lam Giới Vực là một trong vô số giới vực thấp kém trong Căn Nguyên Nguyên giới, ở khu vực giới vực Căn Nguyên Nguyên giới, không chút bắt mắt. Nhưng Sở Mộ có tình cảm rất đặc biệt với nó.

Đây là nơi Sở Mộ giáng lâm Căn Nguyên Nguyên giới, là khởi điểm hành trình mới của hắn. Đây là nơi thân thể bị hắn chiếm cứ đã sinh ra và lớn lên, tại đây có rễ của thân thể này, có đệ đệ ruột Sở Vương Đạo của hắn.

Nghĩ đến Sở Vương Đạo là khóe môi Sở Mộ cong lên, hắn cũng xem y như đệ đệ của mình. Nhiều năm không gặp chẳng biết Sở Vương Đạo thế nào, lòng hắn sốt ruột nôn nóng.

Sắc xanh thẳm càng lúc càng rõ ràng, phi chu Số Hiệu Vô Song đến gần Úy Lam Giới Vực hơn. Trước mắt tràn ngập màu xanh sâu thẳm, phi chu đi qua bình chướng Úy Lam Giới Vực tiến vào trong.

Tuy rời đi nhiều năm nhưng Sở Mộ còn nhớ rõ địa hình của Úy Lam Giới Vực, hắn không vội vàng đi Úy Lam thánh cung mà thẳng tới Kiếm thành.

Tốc độ Số Hiệu Vô Song siêu nhanh, tương đương với tốc độ bay của cường giả Tiểu Chúa Tể cảnh nên nhanh chóng vào Nam Thần Địa Giới, bay nhanh tới Kiếm thành.

Đường nét Kiếm thành đập vào mắt Sở Mộ, Số Hiệu Vô Song tạm dừng. Sở Mộ ra ngoài Số Hiệu Vô Song, thu nó vào không gian giới chỉ.

Sở Mộ nhìn hình dạng Kiếm thành, hắn rất quen thuộc vì nó chưa từng thay đổi.

Sở Mộ từ cửa thành bước vào trong, tuy Kiếm thành không đổi thay nhưng hắn đã khác xưa. lúc trước Sở Mộ vào Kiếm thành thực lực chưa đến Niết Bàn cảnh, bây giờ đã đặt chân vào đẳng cấp Đại Đế cảnh, còn thành tựu Đại Đế.

Đứng ở độ cao khác nhìn cùng một phong cảnh thường sẽ có cảm giác khác đi.

Sở Mộ từng bước một, không nhanh không chậm đi trên đường cái Kiếm thành. Hắn nhìn người đến người đi, lòng một mảnh tĩnh lặng như ngăn cách với thế gian, lại như hòa nhập vào đó. Cảm nhận kỳ lạ khiến tâm tính Sở Mộ bình lặng tựa đại dương không chút sóng gió, nhưng đáy biển có sóng ngầm.

Sở Mộ ung dung đi dạo, hắn đi hướng Sở Môn kiếm quán.

Sở Môn kiếm quán do phụ thân của hai huynh đệ Sở Vương Đình, Sở Vương Đạo sáng lập. Ở Hoa thành hai người đã kế thừa, nhưng vì các loại nguyên nhân cuối cùng cắm rễ tại Kiếm thành. lúc Sở Mộ còn ở đây Sở Môn kiếm quán phát triển không tồi, rất có thế, không biết qua mấy năm phải chăng Sở Môn kiếm quán phát triển càng tốt hơn hay đã tan rã?

Sở Mộ đi một hồi trái tim bình tĩnh bắt đầu gợn sóng.

Trong Sở Môn kiếm quán đang có một đám kiếm đồ tu luyện kiếm pháp cơ bản, động tác ngay ngắn đồng loạt. Một người trẻ tuổi bước chậm quanh các kiếm đồ, cẩn thận nhìn từng động tác của họ.

Nếu nhìn kỹ mặt của thanh niên sẽ thấy hơi giống Sở Mộ.

Một bóng người từ bên trong bước nhanh ra ngoài, đi ngang qua kiếm đồ đang luyện kiếm, chào hỏi thanh niên:

- Vương Đạo, ta đi ra ngoài một chuyến.

Người này cười nói:

- Ngươi dạy lâu một chút vậy.

Sở Vương Đạo cười nói:

- Thượng đại ca có việc cứ làm đi, chỗ này có ta rồi.

Thượng Chí Chân bước nhanh ra cửa kiếm quán, chợt dừng bước chân như đã bị hóa đá, người không nhúc nhích, biểu tình tràn đầy ngạc nhiên. Giây sau mặt Thượng Chí Chân giãn ra chuyển sang cười toe toét.

Một giọng nói nhàn nhã truyền vào tai Thượng Chí Chân, một lời thăm hỏi đã lâu:

- Lâu không gặp, Thượng huynh khỏe không?

Thượng Chí Chân cười to bảo:

- Khỏe khỏe khỏe! Ngươi nhìn ta xem, hiện giờ tu vi cũng đến Tuyệt thế cảnh rồi.

Thượng Chí Chân hét to vọng vào trong:

- Vương Đạo, ca ca của ngươi đã về!

Vừa dứt lời có cơn gió thổi qua, thêm một người đứng ở cửa.

Sở Vương Đạo nhìn người bước đến trước mặt, biểu tình kích động, người run rẩy, hốc mắt đỏ hoe:

- Ca!

Năm xưa Sở Mộ rời đi Sở Vương Đạo còn nhỏ, luôn được phụ thân và ca ca che chở nên khá là ỷ lại họ. Sở Mộ rời đi gây ảnh hưởng cho Sở Vương Đạo, may mà trước khi hắn đi có dạy y từ từ, khiến y còn mục tiêu cố gắng.

*****

Đến bây giờ Sở Vương Đạo đã quản lý Sở Môn kiếm quán, trở thành chủ quán, dần có khí độ và uy nghiêm của riêng mình. Nhưng trong lòng Sở Vương Đạo rất nhớ huynh trưởng, đó là huynh trưởng máu mủ ruột rà của y.

Sở Vương Đạo không biết phải chờ bao lâu mới được gặp lại huynh trưởng của mình, y không biết huynh trưởng đi đâu, dù muốn tìm cũng không thể tìm ra.

Không ngờ huynh trưởng trở lại.

Thượng Chí Chân rất vui vẻ, Sở Vương Đạo càng vui hơn, cực kỳ kích động.

Trông thấy Sở Vương Đạo làm lòng Sở Mộ cũng xúc động.

Từ lúc Sở Mộ rời khỏi Úy Lam Giới Vực đến nay đã qua hai mươi mấy năm, Sở Vương Đạo từ đứa bé mười tuổi trưởng thành bốn mươi tuổi. Sở Mộ nhìn thấu tu vi của Sở Vương Đạo ngay, từ Quy Nguyên cảnh đã lên đến Tuyệt Thế cảnh nhị luyện.

Hai mươi mấy năm qua Sở Mộ có nhiều trải đời, kiến thức rộng, hắn biết thiên phú tu luyện của Sở Vương Đạo không kém nhưng rất bình thường trong nhân tộc, cùng lắm là đẳng cấp nhất tinh trên Thiên Phú Thần Bia.

Hai mươi mấy năm từ từ Quy Nguyên cảnh đã lên đến Tuyệt Thế cảnh nhị luyện trừ thiên phú ra còn có các loại tài nguyên trong Kiếm thành hỗ trợ.

Thượng Chí Chân vốn có tu vi Vạn Cổ cảnh, bây giờ qua hai mươi mấy năm tu vi cũng đến Tuyệt Thế cảnh. Thượng Chí Chân cao hơn Sở Vương Đạo, là Tuyệt Thế cảnh tứ luyện.

Với thiên phú tu luyện của họ nếu ở giới vực cao đẳng thì tu vi còn cao hơn hiện giờ, hoàn cảnh tu luyện ở giới vực thấp kém hạn chế rất lớn.

Kích động qua đi Thượng Chí Chân, Sở Vương Đạo dần bình tĩnh lại. Thượng Chí Chân vốn định đi công chuyện tạm thời gác lại, vì không có gì quan trọng hơn Sở Mộ.

Sở Mộ hỏi về Cát Nhạc và Vương Triều Anh:

- Thượng huynh, Cát huynh và Vương huynh đâu?

Nghe Sở Mộ hỏi, nét mặt Thượng Chí Chân ưu sầu.

- Cát Nhạc và Vương Triều Anh chết hồi mười năm trước.

Thượng Chí Chân khẽ thở dài:

- Bọn họ thăm dò một chỗ bí cảnh kết quả chết trong đó.

Nghe Thượng Chí Chân nói làm Sở Mộ hơi buồn nhưng không bị ảnh hưởng quá lớn.

Tu luyện giả đi trên đường tu luyện luôn đối mặt các loại nguy hiểm, muốn tiếp tục thăng cấp thì phải gặp sống chết, nên có gục ngã trên đường tu luyện cũng không có gì kỳ.

Bản thân Sở Mộ cũng không chắc chắn trăm phần trăm mình sẽ sống mãi, hắn chỉ có thể cố gắng hết sức chăm chỉ nâng cao bản thân, bảo đảm mình có thể không ngừng tiến lên, bảo đảm mình có thể sống sót đi xa hơn, leo lên cao hơn.

Trong không gian giới chỉ của Sở Mộ có nhiều rượu ngon, đều là chiến lợi phẩm của hắn. Những rượu ngon này ẩn chứa linh khí phong phú, có nhiều ích lợi cho tu luyện giả, đặc biệt là tu luyện giả Tuyệt Thế cảnh càng nhận được hiệu quả rõ rệt như đan dược.

Sở Vương Đạo và Thượng Chí Chân uống rất nhiều, đã say, linh khí trong rượu ngon liên tục tẩm bổ thân thể hai người.

Sở Mộ không say, tửu lượng của hắn tốt hơn trước kia nhiều, cộng thêm tu vi Đại Đế cảnh dễ dàng luyện hóa lực lượng trong rượu nên hắn không bị ảnh hưởng.

Đêm khuya tĩnh lặng, Sở Mộ ngồi trên mái nhà kiếm quán nhìn bầu trời Úy Lam Giới Vực.

Quay về Úy Lam Giới Vực, về Sở Môn kiếm quán khiến Sở Mộ cảm khái nhiều, thấy Sở Vương Đạo dần trưởng thành thì hắn cũng yên lòng.

Những ngày tiếp theo Sở Mộ ở trong Sở Môn kiếm quán, nơi này không thay đổi cái gì vì sự trở về của hắn. Kiếm quán đã hoàn toàn giao cho Sở Vương Đạo quản lý, Sở Mộ không nhúng tay vào.

Sở Mộ chỉ điểm Sở Vương Đạo tu luyện, quét sạch sương mù cho y, thoáng chốc hiểu nhiều hơn. Cảnh giới kiếm pháp của Sở Vương Đạo từ cơ bản Nhân cảnh tiến bộ một bước đến Nhân cảnh cao giai.

Tăng cảnh giới kiếm pháp mang đến uy lực càng mạnh mẽ, trong cùng tu vi thì Sở Vương Đạo sẽ mạnh hơn một chút.

Thượng Chí Chân cũng được Sở Mộ chỉ điểm, vài ngày ngắn ngủi thực lực tăng trưởng rõ rệt. Hai người rất tò mò thực lực hiện tại của Sở Mộ là gì? Nhưng Sở Vương Đạo, Thượng Chí Chân không thể xem thấu, chỉ có thể ngước nhìn.

Sở Mộ có đi gặp chủ Kiếm thành. Chủ Kiếm thành là cường giả kiếm tu Đại Đế tam bộ. Năm xưa đẳng cấp này như mặt trời, như vì sao làm Sở Mộ chỉ có thể ngước nhìn, hiện giờ thực lực của hắn dù vẫn không bằng người ta nhưng cùng đẳng cấp Đại Đế cảnh.

Chủ Kiếm thành cực kỳ giật mình:

- Hai mươi mấy năm không gặp tu vi của tiểu hữu cũng đến bước này rồi!

Chỉ hai mươi mấy năm ngắn ngủi Sở Mộ từ Vạn Cổ cảnh lên đến đẳng cấp Đại Đế nhất bộ cao giai, tốc độ tăng tu vi quá kinh người. Chủ Kiếm thành sống lâu kiến thức rất nhiều thiên tài cũng thấy như nằm mơ.

Sở Mộ có lòng cảm kích Chủ Kiếm thành, năm xưa gã có ơn nâng đỡ. Sở Môn kiếm quán càng kinh doanh càng tốt trừ năng lực của Sở Vương Đạo, Thượng Chí Chân giúp đỡ ra còn nhờ Chủ Kiếm thành giúp một tay.

Sở Mộ trò chuyện một lúc với Chủ Kiếm thành rồi đi.

Thời gian trôi nhanh, từ khi Sở Mộ quay về Sở Môn kiếm quán đã qua một tháng, trong một tháng này hắn chỉ giữ tu luyện cơ bản nhất, phần lớn thời gian dù để dạy dỗ Sở Vương Đạo.

Tu vi của Sở Vương Đạo từ Tuyệt Thế cảnh nhị luyện lên tam luyện, cảnh giới kiếm pháp tăng vùn vụt đến gần đỉnh Nhân cảnh. Cứ tiếp tục thế này trong vòng nửa năm Sở Vương Đạo có thể đột phá đến đỉnh Nhân cảnh.

Bản thân Sở Vương Đạo cố gắng và Sở Môn kiếm quán phát triển khiến Sở Mộ yên lòng.

Sở Mộ thầm nghĩ:

- Đã tới lúc đi giải quyết chuyện năm đó.

- Vương Đạo, ta có chuyện cần làm, sau khi làm xong ta không chắc còn quay về nữa không.

Sở Mộ gọi Sở Vương Đạo lại nói thẳng:

- Mấy thứ này là tài nguyên tu luyện, ngươi giữ đi, chăm chỉ tu luyện, sau này huynh đệ chúng ta còn có thể gặp lại.

Sở Vương Đạo không nỡ kêu lên:

- Đại ca!

Sở Mộ vỗ vai Sở Vương Đạo, không nói gì nữa, lắc người biến mất.

Sở Vương Đạo đã trưởng thành, tu vi Tuyệt Thế cảnh tam luyện đã có năng lực tự bảo vệ mình trong Nam Thần Địa Giới Úy Lam Giới Vực. Huống chi Sở Mộ để lại nhiều tài nguyên cho Sở Vương Đạo, đống tài nguyên này đủ để y tu luyện một thời gian dài, tăng thực lực bản thân lên đến trình độ càng cao thâm.

Sở Vương Đạo thầm thề:

- Đại ca, ta nhất định sẽ cố gắng tu luyện để sau này huynh đệ chúng ta chắc chắn gặp lại nhau!

***

Phi chu Số Hiệu Vô Song bay qua bầu trời Nam Thần Địa Giới, hướng bay là khu vực của Úy Lam thánh cung, tức là trung tâm Úy Lam Giới Vực.

Với tốc độ bay ngang Tiểu Chúa Tể cảnh của Số Hiệu Vô Song không lâu sau lao ra Nam Thần Địa Giới, vào Úy Lam Địa Giới.

Khi Sở Mộ đến gần Úy Lam thánh cung thì rời khỏi Số Hiệu Vô Song, cất nó vào.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2308)