Vay nóng Tima

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 2156

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 2156: Hai chiến trường lớn
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Lazada


Xích Viêm sơn là tượng trưng, một loại ý nghĩa, là tín niệm, khiến tu luyện giả trong Xích Viêm Địa Giới hướng về. Bây giờ tín niệm này, hướng tới này bị dao động, ý nghĩa đã bị đập nát.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Tiếng nổ inh ỏi không dứt, sóng khí cuồn cuộn từng đợt nối nhau liên miên không dứt, vô cùng vô tận như sóng triều trùng kích, chớp mắt bao trùm mấy vạn thước và lan đi phương xa hơn.

Mỗi đợt sóng gợn nặng nề như núi cao, một số đệ tử bay ra khỏi Xích Viêm cung nhưng không kịp lao ra phạm vi mấy vạn thước sau khi bị sóng gợn vụt qua thì khựng lại giữa hư không, người run bần bật, xương cốt run rẩy phát ra tiếng lốp bốp giòn vang, vỡ ra từng tấc, miệng mũi trào máu.

Sóng gợn tiếp tục lan tỏa, khuếch tán ra xa hơn, tình trạng thê thảm của các đệ tử Xích Viêm cung hù sợ những người khác, bọn họ đều lùi lại.

Răng rắc! Răng rắc!

Mỗi tiếng vang rõ ràng văng vẳng trong thiên địa, mỗi thanh âm khiến người tuyệt vọng.

Lúc này quanh Xích Viêm sơn không chỉ có cường giả Đại Đế cảnh Xích Viêm cung ra tay, cường giả Đại Đế cảnh khác trong Xích Viêm Địa Giới cũng hành động, dùng lực lượng của mình ổn định Xích Viêm sơn.

Nhưng Xích Viêm sơn nứt nẻ quá nhiều, sắp sụp đổ hoàn toàn. Mặc cho các cường giả Đại Đế cảnh bùng nổ tất cả lực lượng cũng chỉ làm chậm lại quá trình.

Sở Mộ vừa ngoái đầu nhìn vừa giữ tốc độ cao bay ra ngoài Xích Viêm Địa Giới. Mục đích của Sở Mộ đã hoàn thành, dù cuối cùng Xích Viêm sơn không sụp xuống cũng gây ra tổn thất không thể tính toán cho Xích Viêm cung.

Từ nay trong một thời gian rất dài Xích Viêm cung sẽ suy sụp, muốn vực dậy đến đỉnh như hiện giờ phải qua mấy ngàn năm, hàng vạn năm. Thế này là trả thù thành công.

Nghĩ vậy tinh thần Sở Mộ trong sáng, rất là thoải mái.

Rất nhanh Sở Mộ rời khỏi Xích Viêm Địa Giới bay hướng bầu trời Xích Hồng Giới Vực. Mục tiêu chuyến đi đã hoàn thành lại có thu hoạch rất lớn, đã đến lúc rời đi.

Sở Mộ không biết rằng khi hắn rời khỏi Xích Hồng Giới Vực vừa lúc Xích Viêm Lão Tổ trở về, nhìn cảnh tượng Xích Viêm sơn sắp sập thì muốn nứt khóe mắt, vội ra tay.

Xích Viêm Lão Tổ là cường giả Tiểu Chúa Tể cảnh, khi lão dốc hết sức thì uy thế mạnh hơn các cường giả Đại Đế cảnh rất nhiều. Có lực lượng của Xích Viêm Lão Tổ góp vào thoáng chốc Xích Viêm sơn ngừng sụp đổ, nhưng chỉ vẻn vẹn là ngừng sập.

Giọng Xích Viêm Lão Tổ vang vọng trong thiên địa:

- Ta sẽ giữ vững Xích Viêm sơn, các ngươi lo tu sửa nó đi.

Đám cường giả Xích Long vội lấy lực lượng của bản thân ra, nhanh chóng móc đan dược ra, có loại phục hồi lực lượng, có loại chữa vết thương, nhanh chóng phục hồi vết thương và lực lượng sau đó lại ra tay tu sửa Xích Viêm sơn.

Đây là một quá trình dài lâu nhưng không liên quan đến Sở Mộ.

Sở Mộ cưỡi Số Hiệu Vô Song vừa đi hướng cánh cửa thời không gần nhất vừa lấy đá căn nguyên ra rèn luyện Chư Thiên kiếm khí, đây là sau khi hắn luyện hóa hỏa chi bản nguyên thì có phát hiện mới.

Dùng đá căn nguyên rèn luyện Chư Thiên kiếm khí tương ứng có thể từ từ tăng cao uy lực của nó, cuối cùng nâng cao đẳng cấp.

Nhưng muốn thăng cấp Chư Thiên kiếm khí rất khó khăn, sẽ tiêu hao nhiều đá căn nguyên, điều này tức là Sở Mộ phải cố gắng kiếm nhiều đá căn nguyên hơn mới được. Không thể cực hạn một hoặc vài loại, có càng nhiều chủng loại càng tốt.

Từ Xích Hồng Giới Vực xuất phát đi cánh cửa thời không gần nhất, với tốc độ của Số Hiệu Vô Song cần khoảng nửa năm. Trong vòng nửa năm Sở Mộ vừa lái phi chu Số Hiệu Vô Song vừa dùng đá căn nguyên rèn luyện Chư Thiên kiếm khí, hắn vừa tham ngộ Chư Thiên kiếm khí tiến một bước hoàn thiện kiếm đạo của bản thân.

Càng rèn luyện Chư Thiên kiếm khí thì linh tính của Chư Thiên kiếm linh Tiểu Thiên cũng tăng lên theo.

Mọi thứ đều phát triển theo hướng tốt đẹp.

Nửa năm sau, Sở Mộ đến cánh cửa thời không, hắn cất đi phi hạm Số Hiệu Vô Song, qua cánh cửa thời không liên tục truyền tống đi hướng Thái Cổ kiếm thành.

Nếu không có cánh cửa thời không Sở Mộ muốn quay về Thái Cổ kiếm thành không biết phải bay bao lâu. Có cánh cửa thời không thì vào ngày ngắn ngủi Sở Mộ đã đến bên ngoài Thái Cổ kiếm thành.

Sở Mộ trở về Vô Song điện trong Thái Cổ kiếm thành, Tuyết Ngân Linh còn chưa quay lại. Năm xưa lúc đi Tuyết Ngân Linh từng nói sẽ ở trong Tuyết tộc một thời gian rất dài, dường như là chờ khi đột phá Đại Đế cảnh rồi bế quan thật lâu, có lẽ khi nàng xuất quan tu vi sẽ tăng mảng lớn, không cực hạn ở đẳng cấp Đại Đế nhất bộ sơ giai.

Căn cơ của Tuyết Ngân Linh cũng đúc cứng chắc đến không thể tiến bộ nữa, nếu đột phá thì tiềm lực kinh người, cộng thêm nội tình Tuyết tộc nên không khó thăng cấp.

Vì vậy Sở Mộ không hề lo lắng cho Tuyết Ngân Linh, hắn chỉ hơi nhớ nàng. Nhưng vì ngày sau bên nhau dài lâu, lẽ đương nhiên phải có cuộc chia tay ngắn ngủi.

Sở Mộ không ở trong Vô Song điện lâu, hắn lại xuất phát đi Sở Môn.

Sở Hoàng Cực thấy Sở Mộ thì rất vui, sau đó trợn to mắt ngơ ngác nói:

- Mộ sư đệ, tu vi của ngươi... ?

Sở Hoàng Cực thật sự rất kinh ngạc, hoàn toàn bị rung động.

Tính sơ thì Sở Mộ mới vào Thiên Kiêu doanh bao lâu? Mười mấy hai mươi năm là cùng, vậy mà đến đẳng cấp Đại Đế cảnh, tốc độ tiến bộ thế này không cách nào hình dung, hơn nữa không phải Đại Đế nhất bộ mà là Đại Đế nhị bộ sơ giai.

Cảm xúc xấu hổ dâng lên trong lòng Sở Hoàng Cực, ai đối mặt yêu nghiệt như Sở Mộ chắc đều có cảm xúc này.

Giây sau Sở Hoàng Cực rất vui vẻ, vì Sở Mộ là sư huynh đệ của Sở Môn, hắn càng lợi hại thì Sở Môn càng ghê gớm.

Sở Mộ miêu tả ngắn gọn quá trình tu vi thăng cấp của mìn, không kể tỉ mỉ.

- Hoàng Cực sư huynh, hiện tu vi của ta đến Đại Đế nhị bộ sơ giai nhưng thực lực thì vượt qua rất nhiều. Ta cảm giác còn có thể nhanh chóng tăng tiến, nhưng cần một nơi chốn tốt đẹp.

Sở Mộ nói:

- Sư huynh thấy rộng biết nhiều, có nhiều kinh nghiệm, không biết chỗ nào thích hợp với ta?

- Mộ sư đệ theo con đường lấy chiến dưỡng chiến đúng không?

Sở Hoàng Cực nói:

- Ta đề cử một chỗ tốt nhưng rất nguy hiểm, sơ sẩy một cái sẽ chết.

Sở Mộ nói:

- Hoàng Cực sư huynh nói đi.

Nguy hiểm hoặc không hắn chẳng quan tâm, vì đấy là việc bình thường. Muốn tiến bộ mà không chịu trải qua nguy hiểm? Trên đời làm gì có chuyện tốt như thế, dù có thì Sở Mộ không muốn nhận. Vì tiến bộ mà không trải qua nguy hiểm thì thực lực cao mấy cũng chỉ là lầu các xây trên không khí.

*****

Có lực lượng tương ứng cũng cần ứng dụng tương đương, kinh nghiệm chiến đấu, không thì là sở đoản, khuyết điểm.

- Có hai nơi như vậy, một ở giữa Căn Nguyên Nguyên giới và Thái Sơ Thần Giới, một ở giữa Căn Nguyên Nguyên giới và Thái Thủy Ma Giới.

Sở Hoàng Cực nghiêm túc nói:

- Hai chỗ này một tên là chiến trường Nguyên Thần, một tên là chiến trường Nguyên Ma.

Sở Mộ thì thào lặp lại một lần:

- Chiến trường Nguyên Thần... chiến trường Nguyên Ma...

Cái tên rất đơn giản, trực tiếp, nghe liền biết là cái gì. Chiến trường Nguyên Thần là chiến trường của Căn Nguyên Nguyên giới và Thái Sơ Thần Giới, chiến trường Nguyên Ma là chiến trường của Căn Nguyên Nguyên giới và Thái Thủy Ma Giới.

Trăm vạn năm trước Thái Sơ Thần Giới, Thái Thủy Ma Giới điều động đại quân xâm nhập Căn Nguyên Nguyên giới nhưng bị đánh lui, thế nhưng bọn họ thành lập cứ điểm bên ngoài Căn Nguyên Nguyên giới luôn tồn tại, chỉ có một phần bị phá hỏng.

Vì chống cự Thái Sơ Thần Giới, Thái Thủy Ma Giới xâm nhập nên các tộc Căn Nguyên Nguyên giới hợp tác, thiết lập các lớp phòng tuyến ở cứ điểm Ma tộc, Thần tộc làm tiền tuyết. Một là giám thị hướng đi của Thái Sơ Thần Giới, Thái Thủy Ma Giới, để sớm biết bọn họ điều động đại quân. Hai là nơi đó thành chiến trường tiền tuyến, nếu đánh nhau có thể trước tiên chặn lại hai tộc tấn công, tranh thủ thời gian cho Căn Nguyên Nguyên giới từ từ bài bố, không đến mức hốt hoảng ứng đối.

Trăm vạn năm qua Thái Sơ Thần Giới, Thái Thủy Ma Giới không tấn công nữa, tiền tuyến và cứ điểm dần va chạm dung hợp thành hai nơi chiến trường.

Trong hai nơi chiến trường này Thần tộc của Thái Sơ Thần Giới và cường giả các tộc Căn Nguyên Nguyên giới không ngừng va chạm, chiến đấu. Tương tự trên chiến trường Nguyên Ma, Ma tộc và cường giả các tộc Căn Nguyên Nguyên giới cũng liên tục chiến đấu.

Mấy chục vạn năm qua trong chiến trường tự nhiên sinh ra nhiều báu vật, còn có đám cường giả chết đi để lại truyền thừa.

Những biến đổi này khiến hai chiến trường lớn không chỉ thành chỗ chiến đấu của cường giả Thần tộc, Ma tộc cũng thành nơi mạo hiểm tìm kho báu.

Nhưng muốn đi hai chiến trường lớn phải có một điều kiện đó là tu vi Đại Đế cảnh.

Không đến Đại Đế cảnh mà đi hai chiến trường lớn chẳng khác nào chịu chết.

Nghe Sở Hoàng Cực giới thiệu, Sở Mộ cảm thấy đó là một nơi đi rất tốt. Sở Mộ ngẫm nghĩ, chắc không có nơi nào thích hợp với hắn hơn hai chiến trường lớn này.

Sở Mộ nhanh chóng quyết định chọn một trong hai chiến trường lớn.

Sở Hoàng Cực nhắc nhở:

- Mộ sư đệ nếu muốn đi hai chiến trường lớn thì có thể nhận nhiệm vụ ở Thái Cổ kiếm thành trước, vừa rèn luyện vừa kiếm tộc huân.

Mắt Sở Mộ sáng rực:

- Biết!

Vừa nhận nhiệm vụ thuận tiện dùng tộc huân đổi vật, đổi thứ có ích cho mình.

- Phải rồi Hoàng Cực sư huynh, thứ này có giúp gì cho tông môn được không?

Sở Mộ nói xong lấy cánh cửa thời không từ Sát Lục giới ra.

Sở Hoàng Cực nhìn kỹ một lúc liền nhận ra, rất là kinh ngạc nói:

- Cánh cửa thời không của Sát Lục giới, có thể liên thông với nó?

- Đúng rồi.

Sở Hoàng Cực vui vẻ nói:

- Hữu dụng, đặt nó trong Sở Môn của chúng ta thì sư huynh đệ có thể tùy thời vào Sát Lục giới.

Sát Lục giới là nơi rèn luyện khá tốt, đặc biệt đối với dưới Đại Đế cảnh. Trong Sở Môn hiện không có nhiều cường giả Đại Đế cảnh, dưới Đại Đế cảnh thì một đống.

Càng nhiều chỗ rèn luyện càng có ích lớn cho một thế lực.

Sở Hoàng Cực nói:

- Vậy thì ta thay các sư huynh đệ trong Sở Môn cảm tạ Mộ sư đệ.

Sở Mộ nghiêm túc nói:

- Ta là một thành viên của Sở Môn, đương nhiên phải góp sức thúc đẩy nó lớn mạnh.

Hai người trò chuyện vài câu rồi Sở Mộ rời khỏi Sở Môn, trở về Thái Cổ kiếm thành.

Sở Mộ quét qua danh sách đổi tộc huân, trầm ngâm.

Về lá bài tẩy thì Sở Mộ có ba khối tuyết ngọc kiếm đạo đẳng cấp Đại Đế tam bộ, thực lực của hắn đến trình độ Đại Đế tam bộ sơ giai, nếu đổi tiếp lá bài tẩy cấp Đại Đế tam bộ thì không có tác dụng gì lớn, còn tiêu phí mấy vạn điểm tộc huân, không có lời.

Lá bài tẩy Chúa Tể cảnh thì dựa vào tộc huân của Sở Mộ không đủ.

Hạng sáu đại tái Đại Liên Minh thưởng năm vạn điểm tộc huân, sau đó trở thành đệ nhất bảng Thiên Kiêu lại được khoảng một vạn tộc huân, tính luôn trước kia tổng cộng là sáu vạn. Tu luyện trong Thái Cổ kiếm cung tiêu hao một vạn điểm tộc huân, còn lại khoảng năm vạn.

Sở Mộ thầm nghĩ:

- Thực lực của ta ngang ngửa Đại Đế tam bộ sơ giai, cộng thêm ba khối tuyết ngọc kiếm đạo thì chắc không nhiều người đẳng cấp Đại Đế cảnh có thể đánh bại ta.

Hiện lực công kích của Sở Mộ bằng Đại Đế tam bộ sơ giai, tốc độ nhanh hơn Đại Đế tam bộ sơ giai bình thường một chút, lực phòng ngự cũng mạnh hơn. Thực lực tổng hợp lại Sở Mộ mạnh hơn Đại Đế tam bộ sơ giai một chút, dù gặp cường giả Đại Đế tam bộ trung giai cũng không đến mức không có sức đánh một trận.

Đan dược thì trong chiến lợi phẩm Sở Mộ kiếm được có một đống rồi, không cần đổi, huống chi năng lực tự lành của hắn rất kinh người.

Kim loại khoáng thạch thì Sở Mộ cũng có một mớ, sau này rèn luyện chắc sẽ lại được rất nhiều, không cần đổi. Cuối cùng Sở Mộ phát hiện dường như mình chẳng cần đổi gì, thứ đổi được thì hắn không cần, thứ tốt hơn thì không đổi nổi.

Sở Mộ thầm nghĩ:

- Hay là đi Táng Kiếm uyên tu luyện một phen, tăng cao Thái Cổ kiếm ấn?

Sở Mộ lĩnh nhiệm vụ xong nhanh chóng đi Táng Kiếm uyên.

Tính ra thì bí pháp kiếm đạo Thái Cổ kiếm ấn nhìn như đơn giản thật ra vô cùng huyền diệu, thích hợp để dùng cho các cảnh giới, thậm chí có hiệu quả tăng phúc cho cường giả Đại Chúa Tể cảnh.

Hiện giờ Thái Cổ kiếm ấn của Sở Mộ mới tu luyện đến đệ tứ trọng, hắn định bỏ qua chút thời gian tu luyện đẳng cấp Thái Cổ kiếm ấn cao hơn.

Còn về Thiên Kiếm phù văn, nó thích hợp với Tuyệt Thế cảnh, hắn đã để lại cho đệ đệ Sở Vương Đạo cộng với nhiều bí văn.

Sở Mộ nộp hơn một trăm điểm tộc huân rồi vào sâu trong Táng Kiếm uyên, với tu vi và thực lực hiện tại của Sở Mộ tăng cao năng lực chịu đựng. Càng vào sâu Táng Kiếm uyên thì kiếm khí càng cuồng bạo, có ích rất lớn cho việc tu luyện Thái Cổ kiếm ấn, với điều kiện là mình chịu đựng được.

Chỉ nửa tháng ngắn ngủi Sở Mộ đã luyện thành Thái Cổ kiếm ấn đệ ngũ trọng, hắn tu luyện tiếp, mất một tháng đến đệ lục trọng.

Thái Cổ kiếm ấn lục trọng đủ tăng phúc phong mang sáu mươi phần trăm.

Sở Mộ ngẫm nghĩ, còn thời gian nên tu luyện tiếp, khi hao hết thời gian thì Thái Cổ kiếm ấn của hắn đến đệ thất trọng.


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-2308)