Truyện ngôn tình hay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 2167

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 2167: Di tích của thần
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Một giọng nói vang bên tai mọi người, khích lệ nói:

- Có lẽ thú triều sắp kết thúc nhưng tinh thần thú không ngừng lao tới, các vị nhớ đừng thả lỏng cảnh giác, cố gắng kiên trì đi!

Tựa như đi trên sa mạc mấy ngày mấy đêm không thấy hy vọng, gân cốt rã rời, lúc sắp chết thấy sắc xanh ở phía xa liền bùng nổ sức mạnh còn hơn bình thường.

Sở Mộ cũng rất mừng, hết cách, chiến đấu kiểu này thật là khó khăn, tuy thu hoạch lớn nhưng cũng cực kỳ nguy hiểm, hắn thấy đuối rồi.

Lại qua nửa ngày, đợt tinh thần thú triều cuối cùng ập đến, toàn là tinh thần thú cao cấp.

Huyết Kiếm Đế Đông Huyết một kiếm chém ra, kiếm quang màu đỏ ngàn thước hóa thành vầng trăng khuyết cắt mặt đất chém vào tinh thần thú triều.

Lôi Ngục Đại Đế là nhân tộc, tay huơ lôi trượng, vô số sấm sét màu đen từ trên trời giáng xuống hóa thành địa ngục sấm sét.

Nhưng tinh thần thú cao cấp có thực lực kinh người, nếu không là Đại Đế tam bộ thì không thể đối kháng lại. Các Đại Đế nhất bộ đành rút về cứ điểm, các Đại Đế nhị bộ buộc phải rút lui. Sở Mộ hơi lùi lại, tập trung tinh thần dốc hết sức thi triển ra Ngũ Hành Kiếm Sát.

Ngũ Hành Kiếm Sát có uy lực kinh người đủ để giết Đại Đế tam bộ trung giai bình thường, có thể giết tinh thần thú cao cấp trung giai.

Nhưng Ngũ Hành Kiếm Sát tiêu hao rất nhiều, tu vi hiện giờ của Sở Mộ không thể thi triển nhiều lần.

Sở Mộ vận chuyển Ngũ Hành Kiếm Sát ba lần giết hơn mười con tinh thần thú cao cấp thì hắn thu kiếm về lùi nhanh ra sau, rút vào cứ điểm. Chiến đấu còn lại tất nhiên giao cho các Đại Đế tam bộ.

Trên bia công huân, thứ hạng của Sở Mộ xếp ở bậc tám mươi ba khá cao, điểm công huân đột phá tám vạn. Sở Mộ xem xét sơ tổng số tinh của tinh thần thú, khóe môi vui vẻ cong lên.

Khi con tinh thần thú cao cấp cuối cùng bị giết thì không còn tinh thần thú xuất hiện nữa, biểu thị tinh thần thú triều lần này đã qua.

Rốt cuộc kết thúc, mọi người thở phào nhẹ nhõm, ước gì nằm lăn ra đất ngủ ba ngày ba đêm.

Chợt hư không dao động, vô số tia phóng xạ tinh thần bị lôi kéo chuyển hướng tụ lại, càng lúc càng dày đặc. Vô số tia phóng xạ tinh thần bị hấp thu, mơ hồ hiện ra đường nét thứ gì.

Thay đổi bên ngoài chiến trường Nguyên Thần luôn kéo dài, qua vài ngày thì đường nét rõ ràng hơn.

Nguyên thành hay Thần thành đều chú ý biến đổi ngoài chiến trường, chờ kết thúc thay đổi sẽ giành thời cơ, giành ích lợi.

Trừ chú ý biến đổi ra mất mác và thu hoạch trong cuộc chiến tinh thần thú triều cũng được thống kê ra.

Bên Nguyên thành bị phá hủy hai trong mười hai cứ điểm, phải xây lại, mất mác rất lớn. Gần mười vạn cường giả Đại Đế cảnh chết, hơn trăm cường giả Chúa Tể cảnh mất. Tổn thất này cực kỳ nặng nề, nhưng thu hoạch cũng nhiều. Có hơn trăm vạn tinh thần thú trong thú triều, đều chết hết. Cá nhân chiếm được một phần tinh của tinh thần thú, còn lại phần lớn thuộc về Nguyên thành, có chín mươi mấy vạn.

Thật khó để đánh giá về giá trị của chín mươi mấy vạn viên tinh của tinh thần thú.

Hai cứ điểm lớn bị phá hoại đang trong đà xây dựng, cộng thêm các việc khác nên tạm gác lại đổi điểm công huân. Sở Mộ không quan tâm, hắn thống kê thu hoạch trong thú triều lần này, bế quan ngắn hồi ngộ các loại rèn luyện trong cuộc chiến.

Trừ tám vạn điểm công huân ra Sở Mộ còn được mấy ngàn viên tinh của tinh thần thú. Sở Mộ đếm sơ, có hơn ba trăm tinh của tinh thần thú cao cấp, hơn hai ngàn tinh của tinh thần thú trung cấp, hơn hai ngàn tinh của tinh thần thú cấp thấp, thu hoạch đúng là kinh người.

Nên mấy hôm nay Sở Mộ hồi ngộ rèn luyện trong cuộc chiến sống chết cố gắng hoàn thiện khuyết điểm của mình, kêu Tiểu Thiên phối hợp hấp thu lực lượng tinh của tinh thần thú nâng cao Chư Thiên Tinh Thần Kiếm, kéo theo phần huyền diệu tinh thần đại đạo trong Chư Thiên kiếm đạo tăng theo.

Tốc độ hấp thu tinh của tinh thần thú của Tiểu Thiên không bằng Sở Mộ tự làm, nhưng có thể chia sẻ bớt gánh nặng cho hắn. Tiểu Thiên hấp thu không ngừng nghỉ, sẽ không ảnh hưởng Sở Mộ tham ngộ.

Ngày thứ chín, đường nét bên ngoài chiến trường Nguyên Thần rõ ràng hơn, biên độ hấp thu tia phóng xạ tinh thần giảm bớt nhiều.

Mọi người bị kinh động, ngơ ngẩn giật mình nhìn:

- Đó là cái gì?

Từ đường nét hoàn chỉnh bọn họ thấy chim bay thú chạy, núi non sông nước, cỏ cây xanh ưm, đó giống như thế giới hoàn chỉnh.

Có người kêu lên:

- Thế giới mới!

Bên rìa thế giới mới có hai bóng người khổng lồ giằng co, toát ra hơi thở phô thiên cái địa bao trùm lên hư không hỗn độn.

Các cường giả biến sắc mặt giật mình kêu lên:

- Bán Thần Chí Tôn!

Nghe đồn Nguyên thành, Thần thành đều có một Bán Thần Chí Tôn âm thầm tọa trấn, nhưng ít ai thấy mặt họ, đa số cảm thấy là đồn bậy nhưng ai ngờ có thật.

Thế giới hiện ra này là thế giới gì mà khiến Bán Thần Chí Tôn ra mặt đối kháng nhau?

Hai Bán Thần Chí Tôn toát ra dao động lực lượng trùng kích hướng đối phương, không chia ra trên dưới. Hai người ra tay, muốn đánh tan bình chướng của thế giới kia để vào trong nhưng bị chặn lại, làm họ giật mình.

Hai người là cường giả Bán Thần Chí Tôn! Là cường giả tuyệt đối đứng trên đỉnh vũ trụ hỗn độn. Đừng nói một thế giới, dù là bình chướng một giới vực cũng bị Bán Thần Chí Tôn đánh phá dễ dàng, bây giờ hai người ra tay vậy mà không thể làm gì được.

Liên tục mấy lần tấn công đều thất bại, hai Bán Thần Chí Tôn biểu tình trầm trọng rồi lại thầm mừng, bọn họ dần dần khẳng định thế giới này là cái gì.

Lại qua một lúc, hai Bán Thần Chí Tôn như đã có hiệp nghị gì, tự động lui ra.

Chốc lát sau các cường giả khu vực Nguyên thành đều nhận được tin tức.

- Di tích của Thần giáng lâm, các cường giả Đại Đế cảnh và Chúa Tể cảnh nộp tộc huân hoặc điểm công huân là có thể đi vào trong thăm dò!

Đây là một cường giả Đại Chúa Tể loan tin.

- Di tích của Thần!

- Không ngờ là di tích của Thần!

Tuy rằng nhiều người không biết di tích của Thần là gì nhưng từ cái tên là bọn họ có thể tưởng tượng ra rồi.

Di tích của Thần, cộng thêm hành động lúc trước của Bán Thần Chí Tôn thì rất có thể là Bán Thần Chí Tôn chết để lại thế giới. Tưởng tượng đã làm người ta kích động, thế giới một vị Bán Thần Chí Tôn để lại thì bên trong sẽ có bao nhiêu báu vật đây?

Không chỉ có các cường giả Đại Đế cảnh kích động, cường giả Chúa Tể cảnh cũng vậy. Bán Thần Chí Tôn là tồn tại cao cao tại thượng, tồn tại đỉnh cao trong vũ trụ hỗn độn, không gì sánh bằng. Dù là cường giả cực hạn Chúa Tể cũng kém xa lắc, hai bên cách biệt tựa như lạch trời.

*****

Một Bán Thần Chí Tôn chỉ một đầu ngón tay có thể nghiền chết một đống cường giả Đại Chúa Tể cảnh.

Với Bán Thần Chí Tôn thì cường giả Đại Chúa Tể cảnh chỉ là con kiến to một chút.

Vậy nên Bán Thần Chí Tôn để lại báu vật cực kỳ có ích cho cường giả Đại Đế cảnh, Chúa Tể cảnh.

Trong phút chốc mỗi người hành động bay nhanh lên trời, rời xa chiến trường Nguyên Thần đến gần di tích của Thần.

Tới bây giờ mọi người đại khái hiểu tại sao tinh thần triều tịch dẫn đến tinh thần thú triều, lý do vì di tích của Thần sắp hiện hình.

Trông di tích của Thần rất gần chiến trường Nguyên Thần nhưng thật ra là xa, với tốc độ bay của cường giả Chúa Tể cảnh mất mấy ngày mới đến nơi, càng đừng nói Đại Đế cảnh.

Sở Mộ trực tiếp sử dụng phi chu Số Hiệu Vô Song, bay nhanh với tốc độ của cường giả Tiểu Chúa Tể cảnh.

Các bóng người hoặc tự bay hoặc cưỡi phi chu chen lấn nhau bay nhanh hướng di tích của Thần.

Vài ngày sau, Sở Mộ theo sau đám cường giả Chúa Tể cảnh và nhóm Đại Đế cưỡi phi chu lục tục đến di tích của Thần.

Không biết từ khi nào bên ngoài di tích của Thần vòng quanh từng vầng sáng lấp lóe, mọi người bị ngăn cách ở bên ngoài. Một bên di tích của Thần là người Nguyên thành, một bên là người Thần thành.

May mà di tích của Thần rất lớn, hai bên không chạm mặt nhau nếu không sẽ có trận đại chiến sống chết.

Một giọng nói vang lên trong đầu mọi người:

- Muốn vào di tích của Thần phải giao một ngàn tộc huân hoặc mười vạn điểm công huân!

Đây là Bán Thần Chí Tôn thiết lập thủ đoạn.

Mọi người biểu tình giật mình kêu lên:

- Một ngàn tộc huân hoặc mười vạn điểm công huân!?

Một ngàn điểm tộc huân quá nhiều, điểm công huân là kiếm từ việc giết tinh thần thú trong thú triều lần này, mười vạn điểm công huân rất khủng khiếp. Tìm khắp khu vực Nguyên thành hiếm ai có mười vạn điểm công huân, cộng lại không hơn một ngàn người.

Như Sở Mộ xếp hạng tám mươi mốt trên bia công huân Đệ Thất cứ điểm mới có khoảng tám vạn điểm công huân.

Nhưng ngẫm lại ấy một ngàn điểm tộc huân hay mười vạn điểm công huân đổi một cơ hội vào di tích của Thần là rất có lời, phải nói là rẻ như cho.

Vì biết rõ điều này nên dù đầu rơi máu chảy cũng phải vào.

Đầu óc Sở Mộ xoay chuyển, hắn vừa có tộc huân vừa có công huân. So sánh thì điểm công huân lấy từ tinh thần thú triều, trừ đổi ít đồ trong Nguyên thành ra không có ích gì, kém xa tộc huân, vậy thì dùng hết điểm công huân nếu còn thiếu lại lấy tộc huân ra bù đắp.

Hơn tám vạn điểm công huân hao hết, Sở Mộ bị hụt thêm gần hai trăm điểm tộc huân, thân thể hắn xuyên ba bình chướng Bán Thần Chí Tôn thiết lập đi vào di tích của Thần.

Khoảnh khắc Sở Mộ đi vào như tia sáng xẹt qua, như xuyên qua đường hầm thời không, trời đất quay cuồng, vô số ánh sáng lấp lánh làm hắn không thể phân biệt được, chỉ cảm giác choáng váng hoa mắt.

Cảm giác chóng mặt không kéo dài bao lâu liền mất, Sở Mộ đáp xuống một mảnh sa mạc lớn. Hạt cát mịn màu hoàng kim rất đẹp, như cát bụi hoàng kim thật sự, trông không có giới hạn, lên xuống trập trùng, rất là hào tình.

Nhưng sa mạc lớn này quá yên lặng, không nghe thấy tiếng động nào, trừ hắn ra không có thanh âm nào khác.

Sở Mộ thầm nghĩ:

- Nơi này là di tích của Thần sao?

Sở Mộ không biết tại sao một mình xuất hiện trong sa mạc lớn này, vì huyền diệu của di tích của Thần? Hay vì sa mạc quá rộng nên người đi vào bị rải rác các nơi, chỉ có hắn rơi vào địa điểm này?

Dù là khả năng nào thì Sở Mộ không muốn đứng yên tại chỗ, hắn phải hành động.

Sở Mộ nhìn bốn phía, nhìn hướng nào đều là mênh mông vô bờ, trừ cát vụn hoàng kim lên xuống ra không thấy thứ khác. Sở Mộ dựa vào cảm giác chọn một hướng, rướn người định ngự không bay lên chợt có áp lực làm hắn không lên cao được, chỉ có thể bay tầm thấp.

Sở Mộ thầm nghĩ:

- Đúng là một nơi kỳ lạ.

Sở Mộ đành giữ độ cao cách cát vàng hai thước nhanh chóng bay tới trước, hai thước là độ cao thích hợp, lên nữa sẽ làm hắn cảm nhận áp lực lớn, sẽ làm hắn tiêu hao nhiều lực lượng.

Sa mạc lớn này có nguy hiểm gì không?

Hay hoặc là mức độ nguy hiểm của nó cỡ nào?

Sở Mộ không biết gì hết, hắn chỉ có thể cố gắng lưu trữ lực lượng, khiến mình ở trạng thái cao nhất tùy thời có thể đánh nhau, ứng đối tất cả nguy hiểm có thể xuất hiện.

Trừ khu vực sa mạc Sở Mộ giáng lâm ra có rất nhiều người khác đi vào, chỉ vì sa mạc quá lớn nên bọn họ tản ra, khoảng cách xa xôi khó thể gặp mặt trong thời gian ngắn, tạo thành ảo giác riêng một mình trong sa mạc.

Hơn nữa người giáng xuống sa mạc lớn đều là tu luyện giả Đại Đế cảnh, không có Chúa Tể cảnh nào.

Sở Mộ bay ra mấy vạn thước, trừ cát mỏng hoàng kim ra không thấy thứ khác. Chợt biến dị sinh ra, sa mạc tĩnh lặng bỗng như sống lại, ánh sáng lấp lánh, hơi thở sắc bén lan tràn. Sở Mộ ngạc nhiên thấy trong mỗi hạt cát hoàng kim toát ra hơi thở sắc bén như thanh kiếm.

Mỗi một hạt cát vàng như ẩn chứa một kiếm khí sắc bén không gì sánh bằng, hơi thở phát tán khiến Sở Mộ cảm giác như bị vô số kiếm bén đâm thủng.

Không chỉ mình Sở Mộ có loại cảm giác này, các cường giả Đại Đế cảnh khác cũng nghĩ vậy. Không người hiểu tại sao sa mạc lớn tĩnh lặng sẽ có thay đổi như vậy.

Một thanh âm nhẹ hẫng vang trong hư không truyền vào lỗ tai mỗi người:

- Hoan nghênh các ngươi tiến vào di tích của Thần, bắt đầu từ bây giờ các ngươi là người thử luyện.

Mọi người bất giác ngước lên nhìn nhưng chỉ thấy bầu trời tràn ngập ánh sáng vàng.

- Các người thử luyện, ta chỉ nói một lần nên hãy nghe cho kỹ.

Giọng nhẹ hẫng tiếp tục bảo:

- Nơi này là Kim Quang đại sa mạc, tầng thứ nhất di tích của Thần, có báu vật hành kim, cũng ẩn chứa nguy hiểm sóng chết. Muốn vào tầng tiếp theo các ngươi phải tìm ra chìa khóa tương ứng, chìa khóa đó tên là Kim Thần Sa.

Nói tới chữ Kim Thần Sa thì thanh âm ngừng bặt như chưa từng vang lên.

Sở Mộ thì thào:

- Chìa khóa... Kim Thần Sa?

Đầu óc Sở Mộ xoay chuyển nhanh, nhưng trong tình huống thiếu tin tức làm Sở Mộ không thể đoán được Kim Thần Sa là cái gì, đành thử vận may. Dù sao có Kim Thần Sa tồn tại, miễn cố gắng đi tìm, mất chút thời gian thì sẽ tìm được thôi.

Huống chi thanh âm kia đã nói rồi, trong Kim Quang đại sa mạc có báu vật hành kim, nếu tìm được một ít không chừng sẽ trợ giúp Sở Mộ tham ngộ kim chi đại đạo tăng cao Chư Thiên Kim Kiếm.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2308)