Truyện ngôn tình hay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 2178

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 2178: Đại Đế tam bộ
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Tranh giành trên đỉnh núi đã đến phút cuối cùng.

Một cường giả trên bảng Địa Sát giành lấy căn nguyên cuối cùng, thi triển bí pháp thiêu đốt một phần thọ nguyên nhanh chóng rời xa.

Lưu Quang Kiếm Đế đã truy sát đến sau lưng Sở Mộ, Lưu Quang Thấu Không kiếm lấp lánh sáng, một kích dồn hết sức như muốn đánh nát không trung, đập nát Sở Mộ.

Không thể ngăn cản nhát kiếm này.

Chư Thiên Ngũ Hành kiếm khí ngưng tụ thành lớp chặn thứ nhất, nhưng Sở Mộ không chắc có ngăn được không. Rất nhanh hắn biết kết quả.

Nhát kiếm này là Lưu Quang Kiếm Đế dồn hết sức vào, uy lực mạnh mẽ không gì sánh được, có thể giết cường giả cực hạn Đại Đế tam bộ bình thường. Kiếm đánh vào phòng ngự kiếm khí ngũ hành bày ra, uy lực đáng sợ đánh tan kiếm khí ngũ hành, thế giới tinh thần của Sở Mộ nhức nhối như bị kiếm đâm vào, làm hắn tái mặt.

Lực lượng xuyên thấu rơi vào người Sở Mộ, đánh tan lớp phòng ngự thứ hai đâm vào da thịt.

Cơ thể mạnh mẽ của Sở Mộ bị đâm thủng, đáng mừng là không phải chỗ hiểm.

Lưu Quang Kiếm Đế chém nhát kiếm tiếp theo.

Nhát kiếm này đâm thẳng vào đầu Sở Mộ, muốn một kiếm đánh chết hắn, bóng ma chết chóc xâm nhập bao phủ.

Sở Mộ thầm nghĩ:

- Chỉ đành lại sử dụng Nhân Đạo Chân Bí.

Bị tổn thươpng căn cơ còn có thể tìm cơ hội bù đắp, dù khó khăn lớn mấy cũng tốt hơn là bị giết.

Sống mới có hy vọng.

Sở Mộ đang định thi triển Nhân Đạo Chân Bí bỗng nét mặt lộ vẻ vui mừng. Khi kiếm Lưu Quang Kiếm Đế chém xuống, Sở Mộ đã biến mất.

Nhát kia đâm thẳng vào Tuyết Thần sơn để lại lỗ thủng nhỏ cỡ ngón tay.

Lưu Quang Kiếm Đế lẩm bẩm:

- Đã rời đi? Ngươi không trốn thoát được!

Giây sau Lưu Quang Kiếm Đế cũng biến mất.

Thì ra khi mười khối căn nguyên đều bị người lấy đi là có thể rời khỏi Tuyết Thần sơn trở về di tích của Thần.

Sở Mộ được đến cơ hội rời đi tất nhiên là đi ngay, hắn xuất hiện bên ngoài di tích của Thần, lập tức lấy phi chu Số Hiệu Vô Song ra chui vào trong, khởi động lao nhanh đi chiến trường Nguyên Thần.

Khoảnh khắc Số Hiệu Vô Song của Sở Mộ bay khỏi di tích của Thần thì Lưu Quang Kiếm Đế xuất hiện bên ngoài di tích, tỏa định phi chu Số Hiệu Vô Song, gã lấy phi chu ra nhanh chóng đuổi theo.

Tốc độ phi chu của Lưu Quang Kiếm Đế không chậm hơn Số Hiệu Vô Song.

Cuộc rượt bắt diễn ra bên ngoài di tích của Thần, mỗi người vì ích lợi của mình, vì có thể tu luyện đẳng cấp cao hơn nên không ai nương tay.

Trong cùng tốc độ Sở Mộ lại chiếm lấy tiên cơ thì Lưu Quang Kiếm Đế đừng hòng đuổi kịp, nhưng gã không bỏ cuộc, không ngừng truy sát.

Trong phi chu Số Hiệu Vô Song, vết thương của Sở Mộ dần khép lại, trong vết thương có lực lượng lưu quang kiếm ý của Lưu Quang Kiếm Đế tiếp tục phá hoại cơ thể hắn. Lực lượng Đại Chân Luân xóa sổ lưu quang kiếm ý.

Trong phi chu Số Hiệu Vô Song, Sở Mộ tách tinh thần ra thành hai, một lo điều khiển phi chu bay nhanh đi chiến trường Nguyên Thần, một cái khác chú ý bản thân.

Vết thương đâm vào từ trước ngực xuyên qua trái tim chui ra sau lưng, lưu quang kiếm ý đọng lại trong đó không ngừng tạo thành phá hoại. Nhưng lực lượng của Đại Chân Luân cực kỳ bá đạo, cứng rắn xóa bỏ lưu quang kiếm ý. Lưu quang kiếm ý bị xóa đi, năng lực tự lành phát huy tác dụng, rất nhanh vết thương khép lại.

Sở Mộ cảm thấy bực bội là Chư Thiên Ngũ Hành kiếm khí bị tổn thương.

Lưu Quang Thấu Không kiếm trong tay Lưu Quang Kiếm Đế là kiếm khí cấp Đại Đế thượng phẩm, có uy lực mạnh mẽ. Lưu Quang Kiếm Đế dốc hết sức chém ra nên uy lực càng kinh người hơn, dù Chư Thiên Ngũ Hành kiếm khí không tầm thường nhưng so với kiếm khí đỉnh cao như Lưu Quang Thấu Không kiếm thì có chênh lệch không nhỏ.

Một kích kia tuy triệt tiêu phần lớn uy lực của Lưu Quang Thấu Không kiếm nhưng vẫn khiến Chư Thiên Ngũ Hành kiếm khí bị thương, may mắn có thể tự động phục hồi, nhưng trong thời gian ngắn không thể sử dụng nữa.

Sở Mộ thầm lên kế hoạch:

- Trước tiên luyện hóa hàn Ngọc Tủy, cố gắng nâng cao tu vi rồi một hơi luyện hóa quang chi bản nguyên.

Sở Mộ vừa lái phi chu vừa luyện hóa Hàn Ngọc Thủy, vài ngày sau hắn trở về chiến trường Nguyên Thần, bay nhanh đi Nguyên thành ngay.

Phi chu Lưu Quang Kiếm Đế bám sát sau đuôi.

Lưu Quang Kiếm Đế trơ mắt nhìn Sở Mộ xuống phi chu rồi chạy nhanh vào Nguyên thành, gã sắc mặt âm trầm. Đi vào Nguyên thành thì Lưu Quang Kiếm Đế không thể xuống tay được, nếu không hậu quả rất nghiêm trọng, có lẽ gã sẽ bị đánh chết.

Lưu Quang Kiếm Đế siết chặt hai tay cực kỳ tức giận:

- Chết tiệt!

Cảm giác như vịt nấu chín bỗng bay mất.

- Không, quang chi bản nguyên là của ta! Dù phải trả giá đắt một chút ta cũng quyết chiếm được nó!

Nghĩ vậy Lưu Quang Kiếm Đế nhanh chóng vào trong Nguyên thành, gã muốn tìm Sở Mộ dùng giao dịch đổi quang chi bản nguyên.

Chỉ cần lấy được quang chi bản nguyên thì cái giá lớn cỡ nào Lưu Quang Kiếm Đế cũng chấp nhận hết, không có gì quan trọng hơn là đột phá tương lai Chúa Tể.

Nhưng Lưu Quang Kiếm Đế không tìm được Sở Mộ, vì hắn vừa vào Nguyên thành liền chạy đi chỗ chuyên môn bế quan tu luyện, thanh toán tộc huân cho dùng mật thất bế quan hệ số an toàn đẳng cấp cao nhất, không ai được quấy rầy.

Lưu Quang Kiếm Đế đứng ở bên ngoài mặt đen như than. Không còn hy vọng, gã không còn hy vọng đột phá Chúa Tể cảnh nữa, bằng vào cố gắng của bản thân thì Lưu Quang Kiếm Đế không biết sẽ mất bao lâu mới tìm được cơ hội tương tự.

- Chết tiệt, một Đại Đế nhị bộ nhà ngươi muốn quang chi bản nguyên có ích gì?

Mắt Lưu Quang Kiếm Đế tràn ngập sát ý:

- Chờ xem, ta sẽ ở đây chờ ngươi đi ra!

***

Sau khi vào mật thất bế quan bắt đầu luyện hóa nhiều Hàn Ngọc Tủy chứ không như lúc trước chỉ có thể luyện hóa từng giọt.

Ba bình Hàn Ngọc Tủy không cần vài ngày đã bị Sở Mộ luyện hóa hoàn toàn, hơi thở trên người hắn dao động lúc rồi càng mạnh mẽ hơn, từ Đại Đế nhị bộ cao giai đột phá đến đỉnh.

Nếu đưa ba bình Hàn Ngọc Tủy cho cường giả Đại Đế nhị bộ cao giai khác luyện hóa có lẽ sẽ trực tiếp lên đến cực hạn Đại Đế nhị bộ, nhưng Sở Mộ thì khác, hắn cùng lúc luyện tinh khí thần nên cần năng lượng càng nhiều.

Sở Mộ thầm nghĩ:

- Đỉnh, tu luyện thêm chút nữa sắp xếp lại là thực lực của ta sẽ ngang ngửa hoặc mạnh hơn đỉnh Đại Đế tam bộ bình thường!

Sở Mộ cảm nhận lực lượng cường đại trong người, thầm hân hoan.

Bây giờ củng cố tu vi trước đã rồi mới tu luyện kiếm pháp một phen.

*****

Sở Mộ mất năm ngày củng cố tu vi và tu luyện kiếm pháp, hắn bắt đầu luyện hóa quang chi bản nguyên.

Sở Mộ hấp thu lực lượng quang chi bản nguyên, dần luyện hóa nó, Chư Thiên căn nguyên kiếm đạo chuyển động, bên trong ẩn chứa huyền diệu của quang chi bản nguyên cũng dần được tăng mạnh. Cùng lúc đó, một phần lực lượng của quang chi bản nguyên tiến vào Chư Thiên kiếm khí hòa cùng Chư Thiên căn nguyên kiếm đạo, bắt đầu ngưng tụ Chư Thiên Quang Kiếm.

Bàn về huyền diệu thì quang chi bản nguyên quang chi đại đạo hơn một loại kim, mộc, thủy, hỏa, thổ phong, băng, lôi, uy lực cũng mạnh hơn chút nên độ khó tham ngộ càng lớn.

Nếu lúc bình thường Sở Mộ sẽ mất rất nhiều thời gian mới làm được, nhưng bây giờ có quang chi bản nguyên, không khó làm đến bước này, thậm chí có thể nói là dễ như trở bàn tay.

Đây là quang chi bản nguyên thuần khiết, là quang chi bản nguyên do cường giả Tiểu Chúa Tể cảnh ngưng tụ ra, chẳng có một chút tạp chất, có thể hoàn toàn hấp thu luyện hóa mà không bị lãng phí chút nào.

Sở Mộ vận chuyển Cầu Chân công, Đại Chân Luân lăn bánh nhanh chóng luyện hóa quang chi bản nguyên.

Đại Chân Luân như một bánh xe to chư thiên có thể nghiền luyện hóa tất cả lực lượng, tốc độ luyện hóa là cường giả Đại Đế cảnh khác không bằng được.

Trong lúc luyện hóa Sở Mộ nắm giữ Chư Thiên căn nguyên kiếm đạo càng lúc càng nhiều hơn, tu vi dần tăng lên, lĩnh ngộ quang chi đại đạo tăng vùn vụt, Chư Thiên Quang Kiếm đang ngưng tụ.

Ánh sáng trắng vòng quanh người Sở Mộ khiến hắn tựa như vật sáng.

Ánh sáng trắng này thoạt trông không chói mắt chút nào nhưng rất sáng, trong đó dường như ẩn chứa chút sắc bén.

Sở Mộ phát ra ánh sáng dao động, hơi thở trên người hắn tăng vọt từ đỉnh Đại Đế nhị bộ đột phá đến cực hạn Đại Đế nhị bộ.

Tức là tính thực lực thì Sở Mộ lúc này đủ sức so cao thấp với cường giả cực hạn Đại Đế tam bộ bình thường, thậm chí mạnh hơn chút.

Sở Mộ thầm nghĩ:

- Không đủ, thực lực như vậy còn kém rất nhiều.

Với thực lực hiện tại Sở Mộ không nắm chắc có thể đánh bại Lôi Đình Đao Đế từng tấn công mình, càng không nói tới các cường giả xếp hạng trên bảng Địa Sát.

Cần tu vi cao hơn nữa, thực lực mạnh hơn nữa.

Còn hơn một nửa quang chi bản nguyên chưa bị luyện hóa, có lẽ hắn có thể thử trùng kích Đại Đế tam bộ.

Sở Mộ ôm ý tưởng thừa thắng xông lên, hắn trừ bỏ mọi tạp niệm lo tập trung luyện hóa.

Lúc này Chư Thiên Quang Kiếm đã ngưng tụ thành công nhưng là đẳng cấp Đại Đế hạ phẩm, cần hấp thu nhiều lực lượng quang chi bản nguyên hơn để tăng tiến.

Trong đoàn quang chi bản nguyên này ẩn chứa lực lượng khá hoàn chỉnh, không như hỏa chi bản nguyên lúc trước Xích Hỏa Lão Tổ để lại, giúp ích cho Sở Mộ nhiều hơn.

Nhưng tu vi càng cao mỗi lần tiến bộ cần tiêu hao năng lượng càng nhiều.

Chớp mắt lại mười ngày trôi qua, ánh sáng trên người Sở Mộ chói mắt đến tột độ, trông như mặt trời nhỏ tỏa ánh sáng trắng che khuất người hắn, hơi thở khoảnh khắc tăng vọt càng mạnh hơn nữa.

Mật thất bế quan có thể hoàn toàn ngăn cách hơi thở, không ai biết biến đổi lúc này của Sở Mộ.

Mười phút sau người Sở Mộ dâng lên hơi thở dần bình ổn lại, lắng đọng xuống. Ánh sáng chói lòa quanh người Sở Mộ cũng rút về, nhập vào trong cơ thể.

Sở Mộ gằn từng chữ:

- Đại Đế tam bộ sơ giai!

Khóe môi Sở Mộ cong lên, Cầu Chân công chuyển động, Đại Chân Luân vận chuyển, từng đợt lực lượng mạnh mẽ bắn ra nhanh như tia chớp quét khắp người hắn.

Tu vi đột phá đạt tới Đại Đế tam bộ sơ giai, củng cố một phần nhưng quang chi bản nguyên cũng bị luyện hóa hết. Tuy hơi tiếc nuối nhưng Sở Mộ càng vui vẻ vì nhận được thu hoạch.

Sở Mộ thầm nghĩ:

- Đại Đế tam bộ sơ giai và cực hạn Đại Đế nhị bộ là một lạch trời, khi đã bước qua thực lực của ta chắc càng mạnh hơn nữa.

Sở Mộ có thể chắc chắn một điều rằng thực lực của hắn bây giờ tuyệt đối mạnh hơn cường giả cực hạn Đại Đế tam bộ bình thường, thậm chí tranh phong với cường giả trên bảng Địa Sát. Nhưng đến trình độ cỡ nào thì chưa biết.

Sở Mộ thầm nghĩ:

- Lôi Đình Đao Đế, Lưu Quang Kiếm Đế, các ngươi chờ đó!

Tuy tu vi đã lên Đại Đế tam bộ sơ giai nhưng Sở Mộ không định ra khỏi mật thất bế quan ngay bây giờ.

Tu vi tăng cao là chuyện tốt, Sở Mộ cũng cần củng cố nó, sau khi củng cố cần hoàn toàn thích ứng với lực lượng tăng vọt, phát huy mỗi phần lực lượng đến tột độ, để không xảy ra tình huống dùng sức quá độ hoặc không đủ sức.

Củng cố tu vi, tu luyện kiếm pháp.

Tay phải chộp hư không, ánh sáng trắng tràn ngập phun ra nuốt vào, một thanh kiếm quang trắng ngưng tụ tỏa ra hơi thở sắc bén hùng hồn ngang nhiên, là Chư Thiên Quang Kiếm.

Phẩm cấp của Chư Thiên Quang Kiếm cũng đến cấp Đại Đế trung phẩm.

Sở Mộ đi vào mật thất bế quan tổng cộng một tháng, hắn không chỉ củng cố tu vi cũng quen thuộc lực lượng, thói quen Chư Thiên Quang Kiếm mới ngưng tụ ra, còn nắm giữ sát chiêu.

Sở Mộ nhủ thầm:

- Nên rời đi.

Sau khi đến chiến trường Nguyên Thần Sở Mộ luôn sống trong áp lực, mãi đến bây giờ hắn mới thở phào nhẹ nhõm.

Vì Sở Mộ bây giờ xem như đứng trên đỉnh trong tầng lớp Đại Đế cảnh, Chúa Tể cảnh thì trong thời gian ngắn khó đạt được.

Sở Mộ đứng dậy đi ra mật thất bế quan, chấm dứt bế quan một tháng.

Chuyến đi di tích của Thần đem đến ích lợi to lớn đến khó tưởng tượng cho Sở Mộ.

Sở Mộ thầm nghĩ:

- Tiếp theo lấy ra các loại linh dược trong Tuyết Thần sơn nhờ người luyện hóa thành đan dược, vậy là sẽ tăng tiến tu vi, thực lực hơn nữa.

- Đứng lại!

Lưu Quang Kiếm Đế chờ mòn mỏi một tháng trông thấy Sở Mộ xuất hiện thì sát ý dâng lên nhưng rất nhanh thu về, gã lắc người chặn đường hắn lại.

Sở Mộ nhìn người trước mặt, khóe môi cong lên:

- Hóa ra là ngươi.

Lưu Quang Kiếm Đế lạnh lùng nói:

- Là ta, quang chi bản nguyên đâu? Đưa quang chi bản nguyên cho ta, ngươi có thể nêu một yêu cầu với ta.

Lưu Quang Kiếm Đế cố gắng thấp giọng chỉ hai người nghe thấy.

Sở Mộ nói:

- Dùng hết rồi.

Lưu Quang Kiếm Đế tức giận nói:

- Không thể nào! Ngươi chỉ là Đại Đế nhị bộ bình thường làm sao có thể luyện hóa quang chi bản nguyên.

Giây sau Lưu Quang Kiếm Đế kinh ngạc nói:

- Không đúng, tu vi của ngươi đến Đại Đế tam bộ sơ giai, nhưng tu vi như thế cũng không thể luyện hóa quang chi bản nguyên trong một tháng ngắn ngủi.

Lưu Quang Kiếm Đế trợn mắt nhìn, đối mặt chất vấn Sở Mộ chỉ cười cười, ung dung đi tới trước.

Trong Nguyên thành không cho đánh nhau, dù là cường giả Chúa Tể cảnh cũng không được, đây là quy tắc ngầm, không ai được làm trái trừ phi ngươi là Bán Thần Chí Tôn.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2308)