Vay nóng Tima

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 2232

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 2232: Kiếm Thần Sơn
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Shopee


Tiến vào Hỗn Độn vũ trụ vài thập niên, hai người cuối cùng cảm nhận được Hỗn Độn vũ trụ tùy thời có thể tao ngộ nguy hiểm.

Bất quá cũng có một chỗ tốt, kia chính là tốc độ của phong bạo nhanh hơn hai người bọn họ gấp trăm lần, một năm thời gian, chẳng khác nào bọn hắn trăm năm phi hành, đã sớm rời xa Bản Nguyên Nguyên Giới, đạt tới chỗ rất sâu.

Nhìn chung quanh, mênh mông, cũng nhìn không tới những người khác, Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh lại thay phiên khôi phục lực lượng, một năm cùng phong bạo đáng sợ kia đối kháng, để cho lực lượng của bọn hắn cơ hồ tiêu hao không còn, cái này không thể nghi ngờ là rất nguy hiểm, phải mau chóng khôi phục.

Sở Mộ bởi vì tu luyện Cầu Chân Công, khí lực cực kỳ cường hoành, còn có thực lực tương đối, bởi vậy hắn hộ pháp, để cho Tuyết Ngân Linh khôi phục lực lượng trước, thẳng đến lực lượng của Tuyết Ngân Linh khôi phục tám phần, nàng liền hộ pháp cho Sở Mộ.

Năng lượng trong Hỗn Độn vũ trụ cực kỳ sung túc, không cần phục dụng đan dược gì, chỉ cần hấp thu năng lượng liền đủ để tu vi khôi phục.

Sau khi lực lượng của Sở Mộ hoàn toàn khôi phục, lập tức lộ ra vẻ vui mừng, bởi vì lực lượng của hắn trở nên càng thêm tinh thuần, bởi vậy cũng đột phá gông cùm xiềng xích, đạt đến Tiểu Chúa Tể cảnh nhập môn hậu kỳ.

Về sau lực lượng của Tuyết Ngân Linh cũng hoàn toàn khôi phục, không có ngoài ý muốn, tu vi của nàng cũng như Sở Mộ, đạt đến Tiểu Chúa Tể cảnh nhập môn hậu kỳ.

Tính toán, từ hai người bọn họ đột phá Tiểu Chúa Tể cảnh đến nay, lại qua 50 - 60 năm rồi.

- Đi thôi.

Hai người vai sóng vai bay đi.

Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh không ngừng bay đi, lại bay vài năm, bọn hắn thấy được phía trước có một bóng đen cự đại, y theo hình dáng nhìn lại, tựa hồ là một ngọn núi, một ngọn núi lơ lửng ở trong Hỗn Độn vũ trụ.

Một ngọn núi to lớn xuất hiện ở trong Hỗn Độn vũ trụ, cái này để cho Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh cảm thấy rất ngạc nhiên, bất quá cẩn thận ngẫm lại, Hỗn Độn vũ trụ nguyên bản ẩn chứa vô số huyền bí, cái này cũng không phải là chuyện không thể nào, nhưng để cho bọn hắn cảm thấy càng ngạc nhiên hơn chính là, một ngọn núi lớn như thế, có lẽ ở rất xa rất xa liền có thể thấy được, nhưng bọn hắn lại mới vừa vặn chứng kiến.

Giống như là ngọn núi kia lúc trước không tồn tại, bỗng nhiên tầm đó xông ra, nhưng trên thực tế, ngọn núi kia có lực lượng thần bí, chỉ có đến khoảng cách nhất định, mới có thể chứng kiến, nếu như không đủ tiếp cận, chỉ có thể bỏ qua.

- Đi.

Sở Mộ nói, cùng Tuyết Ngân Linh vai sóng vai bay tới ngọn núi to lớn kia.

Càng tiếp cận, lại càng cảm giác được ngọn núi kia cực lớn, hơn nữa tản mát ra một loại uy áp đặc biệt, tràn đầy Thiên Uy chí cao vô thượng, hạo hạo đãng đãng, phô thiên cái địa.

Lúc Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh tiếp cận, lập tức cảm giác được, từng ánh mắt rơi ở trên người bọn hắn, ở đây, vậy mà đã tụ tập không ít người, từng cái trên người đều tản mát ra khí tức cường đại, thình lình đều là cường giả Chúa Tể cảnh, hơn nữa, cơ hồ đều là cường giả Tiểu Chúa Tể cảnh.

- Kiếm đạo Chúa Tể!

Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh hết sức kinh ngạc, bởi vì trên người những Tiểu Chúa Tể cảnh này đều tản mát ra một tia mũi nhọn thuộc về kiếm, khoảng chừng mười mấy cái.

Mà tu vi của Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh, cũng bị mười mấy Kiếm đạo Chúa Tể này nhìn thấu, Tiểu Chúa Tể cảnh nhập môn.

- Hai vị, đội ngũ của chúng ta vừa vặn thiếu khuyết hai người, không bằng gia nhập chúng ta a.

Một Kiếm Tu Tiểu Chúa Tể cảnh đại thành mở miệng nói với Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh.

- Trước tiên nói rõ tình huống như thế nào đi?

Sở Mộ hỏi, hắn cùng Tuyết Ngân Linh mới đến, căn bản là không rõ sự tình gì.

- Các ngươi không phải vì Kiếm Thần Sơn mà đến sao?

Người nọ lại hỏi một câu.

- Kiếm Thần Sơn?

Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh đều có chút nghi hoặc:

- Không, chỉ là cơ duyên xảo hợp tới đây.

- Kia thật đúng là vận khí tốt, Kiếm Thần Sơn tiếp qua không lâu sẽ mở ra a.

Kiếm Tu Tiểu Chúa Tể cảnh đại thành kia cười nói:

- Thừa dịp Kiếm Thần Sơn còn chưa mở ra, ta nói rõ cho các ngươi a. Kiếm Thần Sơn là chỗ luyện kiếm của một vị Kiếm Thần thời viễn cổ, để lại kiếm tích vị kia, nghe nói còn có truyền thừa.

- Bốn phía Kiếm Thần Sơn, hiện đầy lực lượng cường đại, loại lực lượng này bảo vệ Kiếm Thần Sơn, trừ khi có được lực lượng của Bán Thần Chí Tôn, nếu không thì không cách nào đột phá tầng lực lượng kia, cho dù là cường giả Đại Chúa Tể mạnh mẽ xông tới, cũng sẽ bị lực lượng bên ngoài Kiếm Thần Sơn giảo sát.

- Nhưng lực lượng bên ngoài Kiếm Thần Sơn có một triều tịch kỳ, cách vạn năm một lần, lực lượng sẽ suy yếu đến mức tận cùng, nhưng y nguyên rất cường đại, muốn đi vào trong đó, phải có được lực lượng cường giả Đại Chúa Tể mới có thể miễn cưỡng tự bảo vệ mình, nếu là Tiểu Chúa Tể cảnh muốn đi vào, phải năm người liên thủ tạo thành trận pháp.

- Tiểu đội của chúng ta, chỉ có ba người, còn thiếu khuyết hai người. Hôm nay xem tình huống, Kiếm Thần Sơn tiếp qua không lâu sẽ mở ra, nếu như tiểu đội không cách nào đủ năm người, chúng ta sẽ bỏ qua cơ hội, chỉ có thể tiếp tục chờ đợi.

- Tốt rồi, nên nói ta cơ bản đã nói, các ngươi còn có cái gì muốn hỏi không?

Kiếm Tu Tiểu Chúa Tể cảnh đại thành kia nói ra.

- Tiến vào Kiếm Thần Sơn thu hoạch cùng với ly khai Kiếm Thần Sơn như thế nào.

Sở Mộ hỏi.

- Thời gian lực lượng bên ngoài Kiếm Thần Sơn suy yếu, không sai biệt lắm là một năm. Nói cách khác, sau khi tiến vào Kiếm Thần Sơn, phải ở trong vòng một năm ly khai, nếu như không ly khai, đợi đến lúc lực lượng của Kiếm Thần Sơn khôi phục, sẽ xuất hiện một lực lượng chảy trở về, lập tức bao phủ cả Kiếm Thần Sơn, người ở trong đó sẽ bị giảo sát lập tức, như lúc tiến vào, lúc ly khai cần liên thủ.

- Bất quá ở lúc lực lượng của Kiếm Thần Sơn vừa mới suy yếu tiến vào, thẳng đến một năm sau, lực lượng sẽ tiến thêm một bước suy yếu, đến lúc đó coi như là bốn người thậm chí ba người liên thủ, cũng có thể miễn cưỡng lao ra.

- Về phần phân phối chiến lợi phẩm, bởi vì tiểu đội là năm người cùng một chỗ hành động, bởi vậy, ai phát hiện ra bảo vật trước, hơn nữa bằng thực lực của mình cầm xuống, người đó được sáu thành, bốn thành còn lại quy bốn người khác, tất cả được một thành, nếu như cần người khác xuất thủ tương trợ, thì phải thương lượng, bất quá bình thường sẽ không vượt qua ba thành.

*****

- Như vậy, hai vị có nguyện ý gia nhập tiểu đội của chúng ta hay không, cùng nhau xông vào Kiếm Thần Sơn?

Giải thích xong, Kiếm Tu Tiểu Chúa Tể cảnh đại thành này liền hỏi lần nữa.

- Tốt.

Sở Mộ nhìn Tuyết Ngân Linh, liền gật đầu đáp ứng.

Hai người bọn họ tầm đó vô cùng ăn ý, bình thường đều là Sở Mộ quyết định.

Lại nói tiếp, Sở Mộ cũng Tuyết Ngân Linh cũng không có lý do gì cự tuyệt, đi ra lưu lạc mục đích là gì?

Ngoại trừ kiến thức Hỗn Độn vũ trụ mênh mông ra, tự nhiên cũng hi vọng đạt được một ít kỳ ngộ, bằng không chỉ bằng vào mình cố gắng tu luyện, thường thường cần thời gian dài dòng buồn chán mới có thể tăng lên, thậm chí, chỉ bằng vào khổ tu tăng lên, tu vi lại cao, phương diện khác cũng rất khó có thể đuổi kịp.

Tu Luyện giả tu luyện, trọng điểm ở hai chữ tu cùng luyện này.

Tu, là tu hành, đọc vạn quyển sách đi vạn dặm đường, đây cũng là tu hành, bế môn cảm ngộ, cuối cùng chỉ thành kẻ vô tích sự.

Luyện, là luyện hóa, hấp thu hết thảy tri thức thành của mình, như thế mới có thể để cho mình chính thức tăng lên.

Tu hành luyện hóa, mà thành tu luyện.

Đối với một Tu Luyện giả mà nói, tu trọng yếu, cảnh giới Võ Đạo cũng rất trọng yếu, tu vi có thể cho Tu Luyện giả có lực lượng cường đại hơn, cảnh giới Võ Đạo thì có thể làm cho Tu Luyện giả phát huy ra lực lượng tốt hơn.

Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh bị Hỗn Độn Cự Thú phát ra phong bạo cuốn đến nơi đây, đã định bọn hắn sẽ gặp gỡ cơ duyên này, bỏ lỡ, sẽ rất lãng phí.

- Có một điểm ta phải nói rõ trước, chúng ta lẫn nhau không nhận thức, tạo thành đội ngũ cũng là vì Kiếm Thần Sơn, vì càng thêm bảo hiểm, mỗi người đều phải dùng kiếm đạo của mình thề, tuyệt đối không thể ra tay đối phó đồng bạn.

Hứa Quan Anh nghiêm mặt nói, Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh cũng không ý kiến, bởi vì như vậy mới yên tâm.

- Nhận thức thoáng một phát, ta gọi Hứa Quan Anh.

Kiếm Tu Tiểu Chúa Tể cảnh đại thành kia tự giới thiệu.

- Lãnh Nhược.

Đó là một nữ tử, dáng vẻ lạnh như băng, nói ra thoại ngữ cũng lạnh như băng, không gần nhân ý.

- Quan Trung Kiệt.

Một nam tử khác cười nói.

Bề ngoài của bọn hắn thoạt nhìn, bất quá là ba mươi mấy tuổi, nhưng trên thực tế, từng cái tuổi thọ tối thiểu đều hơn vạn rồi, chỉ có điều Tu Luyện giả cảnh giới càng cao, càng có thể bảo trì, có một ít thoạt nhìn như lão đầu tử, cũng là ý nguyện của bọn hắn tạo thành.

- Sở Mộ, nàng là đạo lữ của ta Tuyết Ngân Linh.

Sở Mộ nói.

Lẫn nhau giới thiệu tên của mình xong, năm người coi như là sơ bộ nhận thức, tiếp đó, bọn hắn không có giới thiệu càng sâu, bởi vì không có tất yếu.

Chẳng qua là vì tiến vào Kiếm Thần Sơn mà tạm thời tổ đội mà thôi, chưa nói tới giao tình gì.

Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh sóng vai mà ngồi, nhìn chằm chằm vào Kiếm Thần Sơn.

Kiếm Thần Sơn là một ngọn núi, một ngọn núi do Kiếm Thần ở thời kỳ viễn cổ luyện kiếm, một mực lưu ở nơi đây bất động, Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh có thể chứng kiến, bên ngoài Kiếm Thần Sơn tràn ngập tầng tầng lực lượng, như là kiếm khí, lại như kiếm quang, rất khó có thể cảm nhận được trong đó có lực lượng gì, rất bình thường.

Sở Mộ phóng ra một đám lực lượng tinh thần đi tiếp xúc, lập tức, liền phảng phất như lâm vào trong kiếm quang khủng bố ngập trời, loại kiếm quang này vô cùng vô tận, mỗi một đạo lăng lệ ác liệt, đơn giản có thể cắt chém hư không, cường giả Đại Chúa Tể cũng không thể chống cự, ngay lập tức sẽ bị giết chết.

Đám lực lượng tinh thần kia của Sở Mộ, cũng trong nháy mắt bị diệt sát không còn, để cho tinh thần của hắn bị chấn động, gió nổi mây phun, thật vất vả mới bình phục lại.

- Lực lượng thật đáng sợ.

Sở Mộ thầm nghĩ, cử động của hắn cũng không có giấu diếm được những người khác, khóe miệng của Quan Trung Kiệt treo lên một vòng khinh thường vui vẻ, Hứa Quan Anh cười ha ha, mà Lãnh Nhược vẫn là một bộ dáng vẻ lạnh như băng.

Đáng nhắc tới chính là, tu vi của Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh là thấp nhất, Tiểu Chúa Tể cảnh nhập môn cấp độ, Hứa Quan Anh là Tiểu Chúa Tể cảnh đại thành, Quan Trung Kiệt là Tiểu Chúa Tể cảnh tiểu thành đỉnh phong, Lãnh Nhược là Tiểu Chúa Tể cảnh tiểu thành.

Cách làm của Sở Mộ ở Quan Trung Kiệt xem ra, không thể nghi ngờ là không biết lượng sức, nếu không phải vì tiến vào Kiếm Thần Sơn, hắn nói không chừng còn không vui cùng hai người Sở Mộ tổ đội.

- Sở Mộ, lực lượng bên ngoài Kiếm Thần Sơn cực kỳ đáng sợ, không nên đơn giản nếm thử, bằng không có thể sẽ bị giết chết.

Hứa Quan Anh nói:

- Năm người chúng ta là một tiểu đội, bởi vậy phải lẫn nhau liên thủ mới có thể xâm nhập Kiếm Thần Sơn, này cần một trận pháp, bất quá trận pháp này rất đơn giản, hiện tại các ngươi đi học a.

Nói xong, Hứa Quan Anh đưa cho Sở Mộ một quyển sách, Sở Mộ tiếp nhận lật xem, lập tức ghi nhớ toàn bộ nội dung, đó là một trận pháp, cần năm người phối hợp, cũng không khó, bằng năng lực của hắn, chỉ vài giờ là có thể nắm giữ.

Sau đó, Tuyết Ngân Linh cũng nắm giữ trận pháp kia.

- Vẫn là diễn luyện một chút đi, miễn cho đến lúc đó xảy ra sai lầm liên lụy người khác.

Quan Trung Kiệt nói, nhưng thật ra hắn là xem thường Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh.

- Cũng tốt.

Hứa Quan Anh nói, hoàn toàn chính xác phải diễn luyện thoáng một phát, tăng lên mọi người ăn ý, như thế mới có thể xâm nhập Kiếm Thần Sơn, bằng không thì vạn nhất xảy ra sai lầm, hậu quả chính là bọn họ bị lực lượng của Kiếm Thần Sơn giảo sát, đây chính là kết quả mà ai cũng không muốn chứng kiến.

Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh tự nhiên không có ý kiến, lập tức, năm người đứng vững phương vị, chứng kiến động tác lưu loát thuần thục của Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh, Hứa Quan Anh âm thầm gật đầu, người trong nghề biết môn đạo, trận pháp này Hứa Quan Anh đã sớm nắm giữ, hết sức quen thuộc, tự nhiên nhìn ra được Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh đích thật là nắm giữ trận pháp rồi.

Không bao lâu, mọi người liền dừng lại, bởi vì không cần phải tiếp tục tu luyện nữa, Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh dùng năng lực của bọn hắn chứng minh mình, hoàn toàn chính xác đã nắm giữ trận pháp kia, để cho Quan Trung Kiệt bĩu môi, rất khó chịu.

Thời gian trôi qua, Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh tĩnh tu tìm hiểu.

Các kiếm đạo Chúa Tể khác, cũng đồng dạng tĩnh tu tìm hiểu, chờ đợi lực lượng của Kiếm Thần Sơn suy yếu, lại xâm nhập trong đó.

Số lượng cường giả Chúa Tể cảnh cũng không có tăng nhiều, vẫn là mười mấy cái kia, trong đó có ba cái là Đại Chúa Tể cảnh, còn lại đều là Tiểu Chúa Tể cảnh.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-2308)