← Ch.2239 | Ch.2241 → |
Quan Trung Kiệt thì rất thản nhiên, hắn cảm giác mình hoàn toàn đúng, sai, là Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh, bọn hắn có lẽ giao ra Kiếm đạo bảo vật, không nê thoát ly đội ngũ, làm cho tiểu đội của bọn hắn trở nên không trọn vẹn.
- Lãnh Nhược, ngươi không thể trách chúng ta, muốn trách, chỉ có thể trách hai người kia.
Quan Trung Kiệt còn bổ sung một câu.
Sắc mặt của Lãnh Nhược trước sau như một, không có bất kỳ tỏ vẻ, xoay người rời đi.
Hôm nay thời gian còn thừa không nhiều lắm, nàng phải tìm được đội ngũ gia nhập, bằng không cuối cùng, rất có thể sẽ chết ở trong Kiếm Thần Sơn, đây không phải kết cục nàng muốn.
Về phần Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh, nói thật, nàng từng có phàn nàn, nhưng cũng biết, cách làm của bọn hắn không sai. Mình nghĩ minh bạch, phàn nàn tự nhiên cũng không còn, mà người như Quan Trung Kiệt thì bất đồng, xem ai không vừa mắt, sẽ cảm thấy đối phương làm gì cũng không đúng.
Hứa Quan Anh, Quan Trung Kiệt theo tiểu đội mới ly khai, phương hướng của Lãnh Nhược bất đồng bọn họ.
Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh, y nguyên vẫn còn ở trong không gian mâm tròn luyện hóa Kiếm đạo bảo vật, hoàn thiện Kiếm đạo của bản thân.
Tất cả Kiếm Thần Thảo cũng đã luyện hóa xong, Chư Thiên Kiếm Đạo của Sở Mộ, hoàn thiện đến một thành ba, Tuyết Ngân Linh Hư Vô Kiếm Đạo thì hoàn thiện đến một thành năm, mà tu vi của bọn hắn, toàn bộ đều đạt đến Tiểu Chúa Tể cảnh tiểu thành đỉnh phong, kém một ít liền có thể đạt tới Tiểu Chúa Tể cảnh đại thành.
Nếu như tiếp tục luyện hóa Kiếm đạo bảo vật, hoàn toàn chính xác có thể làm được, nhưng Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh lại đình chỉ tiếp tục luyện hóa.
Kiếm đạo tự nghĩ ra thoáng cái hoàn thiện vài phần, cái này tăng lên hết sức rõ ràng, tu vi cũng tùy theo đạt được tăng lên rõ ràng, bọn hắn phải củng cố một phen, không thể một mặt truy cầu đột phá, kia sẽ ảnh hưởng đến căn cơ.
Còn có thời gian, hai người liền tiếp tục tu luyện, tiến thêm một bước hoàn thiện tiềm năng của Kiếm đạo, củng cố tu vi tăng lên, để chúng chuyển hóa thành thực lực chân chính.
Thời gian cực nhanh, rốt cục, mâm tròn không gian báo động, đánh tỉnh Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh lại, đã đến giờ rồi.
Vừa vặn, hai người cũng sơ bộ củng cố tu vi tăng lên, hoàn thiện Kiếm đạo cũng tiến thêm một bước nắm giữ, tuy còn không có triệt để củng cố cùng nắm giữ, nhưng đã không ảnh hưởng đến thực lực phát huy, bất quá sau khi rời khỏi, y nguyên phải tiến thêm một bước nữa củng cố cùng nắm giữ, như thế mới có thể tiến hành tu luyện bước tiếp theo.
- Dùng thực lực của hai người chúng ta, cộng thêm phối hợp ăn ý, có lẽ có thể chống cự lực lượng ở bên ngoài Kiếm Thần Sơn.
Sở Mộ yên lặng tính toán, lực lượng bên ngoài Kiếm Thần Sơn lại suy yếu vài phần, mà thực lực của bọn hắn đạt được tăng trưởng, hơn nữa bọn hắn phối hợp vô cùng ăn ý, mười phần có thể lao ra.
Nếu không được, còn có thể vận dụng át chủ bài.
- Đi thôi.
Hai người nhanh chóng lao xuống Kiếm Thần Sơn, chỉ có ở dưới chân Kiếm Thần Sơn, mới có thể tiếp xúc đến lực lượng bảo hộ ở bên ngoài Kiếm Thần Sơn, tiến tới ly khai.
Lúc này, phần lớn người đã đi ra Kiếm Thần Sơn, duy chỉ có một phần nhỏ người còn không có.
Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh đi đến dưới núi, chứng kiến Lãnh Nhược một người đứng cô đơn ở chỗ đó, mà Lãnh Nhược cũng nhìn thấy Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh, thần sắc khẽ động, tựa hồ nghĩ đến cái gì, nhưng không có mở miệng.
- Chỉ còn lại có một mình ngươi sao, Hứa Quan Anh cùng Quan Trung Kiệt đâu rồi?
Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh rất tự nhiên đi qua, mở miệng hỏi.
- Đi ra ngoài rồi.
Thanh âm của Lãnh Nhược rất lạnh.
- Bọn hắn hợp thành đội ngũ mới, ngươi bị bài trừ rồi hả?
Sở Mộ lại hỏi, Lãnh Nhược gật đầu, tình huống không sai biệt lắm là như thế.
- Ngươi muốn mạo hiểm thử một lần không?
Tuyết Ngân Linh hỏi.
- Mạo hiểm? Cùng các ngươi tổ đội?
Lãnh Nhược hỏi lại, Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh đều gật đầu.
- Tốt.
Lãnh Nhược không có quá nhiều do dự, hiện tại loại tình huống này, muốn tạo thành một đội ngũ nguyên vẹn, độ khó rất lớn, chỉ bằng vào một người mình, tuyệt đối không có khả năng ly khai Kiếm Thần Sơn, tuy không cách nào tạo thành đội ngũ nguyên vẹn, nhưng tóm lại có vài phần hi vọng a.
Chợt, nàng lại phát hiện, tu vi của Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh tựa hồ không còn là Tiểu Chúa Tể cảnh nhập môn nữa.
- Ta sửa chữa trận pháp một tí, ba người cũng có thể vận chuyển, ngươi trước ghi nhớ.
Sở Mộ nói ra, hắn có tạo nghệ trận pháp nhất định, ngộ tính lại kinh người, mà trận pháp kia lại so sánh đơn giản, hắn đã sớm hiểu rõ, có thể làm ra điều chỉnh.
Nguyên bản trận pháp thích hợp năm người, bị cải thành thích hợp ba người, Lãnh Nhược học tập xong, cực kỳ khiếp sợ, lại cảm thấy đi ra ngoài hi vọng càng lớn.
Sau một khoảng thời gian, Lãnh Nhược nắm giữ được trận pháp mới, rồi sau đó ba người diễn luyện một phen, làm đến không có sơ hở.
- Đi.
Sở Mộ ra lệnh một tiếng, ba người vận chuyển trận pháp, lúc này xông ra ngoài, tốc độ của bọn hắn không chậm, cũng không có tận lực truy cầu nhanh, mà ổn thỏa, bởi vì lực lượng của Kiếm Thần Sơn ở đây là cường đại nhất, có thể chịu đựng được, càng ra bên ngoài lại càng suy yếu, hi vọng ly khai càng lớn.
Trận pháp ba người vận chuyển, mỗi người chống cự một mặt, chống cự kiếm khí không ngừng xâm nhập tới, dưới chuyển động, phảng phất như bánh xe tiến lên.
Tu vi của Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh đều đạt đến Tiểu Chúa Tể cảnh tiểu thành đỉnh phong, mà thực lực thì vượt qua Tiểu Chúa Tể cảnh đại thành bình thường, tu vi của Lãnh Nhược là Tiểu Chúa Tể cảnh tiểu thành, thực lực thực tế cũng là Tiểu Chúa Tể cảnh tiểu thành, không bằng Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh, dưới tình huống lực lượng bên ngoài Kiếm Thần Sơn lại suy yếu thêm vài phần, nàng chống cự cũng cực kỳ miễn cưỡng.
Một đạo kiếm khí kích xạ tới, Lãnh Nhược căn bản không kịp chống cự, sắc mặt trắng bệch, bởi vì không chống cự được đạo kiếm khí này, sẽ phá hư mất trận pháp, đến lúc đó, ba người đều có thể chết ở chỗ này.
Thời khắc mấu chốt, một đạo kiếm quang phảng phất như từ Thiên Ngoại mà đến, đánh nát đạo kiếm khí kia, cứu vãn nguy cơ, là Sở Mộ ra tay.
Sau khi thực lực tăng lên, lại phối hợp cảnh giới kiếm pháp Thiên cảnh cấp cao cùng với kỹ xảo siêu cường, để cho Sở Mộ có thể chống cự kiếm khí đến từ bốn phương tám hướng tập kích, bởi vậy hắn có thể phân tâm, chiếu cố Lãnh Nhược thoáng một phát, Tuyết Ngân Linh cũng giống như thế.
← Ch. 2239 | Ch. 2241 → |