← Ch.2295 | Ch.2297 → |
Trong Xích Phong quân, người tu vi đạt tới Tiểu chúa tể cực hạn bất quá chỉ có hai người. Nhưng người đạt tới Tiểu chúa tể cảnh cực hạn trong Ma Vương đệ nhị quân thì có hơn hai mươi người, hơn nữa mỗi một người không phải là cường giả Tiểu chúa tể cảnh cực hạn bình thường. Mỗi một người đều có thực lực đáng sợ, có thể nghiền áp cường giả Tiểu chúa tể cảnh cực hạn tầm thường.
Dưới tình huống bình thường, chỉ cần hai mươi người kia ra tay cũng đủ để đánh tan hơn năm trăm người đối phương. Hôm nay ba trăm Ma Vương đệ nhị quân vận dụng Ma Vương chiến pháp, không ngờ lại không có cách nào đánh tan chiến trận của đối phương, lực lượng lại ngang nhau.
- Công Kích.
Ma Dương Chiến Quân giận dữ thét, toàn bộ lực lượng bộc phát, điều động toàn bộ lực lượng của chiến sĩ Ma Vương đệ nhị quân. Một chỉ cực lớn vô cùng lăng không hiện lên, là một cự chưởng màu đen lớn chừng mấy ngàn thước, đường vân trên bàn tay màu đen kia rõ ràng có thể thấy được, giống như là một bàn tay chính thức vậy, quanh thân có ma diễm màu đen kịch liệt thiêu đốt, khủng bố vô cùng.
Cách nhau khá xa như Ma Diễm đại quân và Hồng Viêm quân đoàn đều cảm thấy áp lực, cơ hồ hít thở không thông.
Một kích khủng bố của cự chưởng tràn ngập ma diễm này đủ để đánh nát cường giả Đại chúa tể cảnh tại chỗ.
Nhìn thấy cự chưởng kia, tất cả người của Xích Phong quân đều cảm thấy một cỗ áp lực áp bách tới, dường như muốn bắn cho bọn hắn nát người vậy.
- Phá.
Sở Mộ rống to một tiếng, điều động lực lượng của Xích Phong chiến trận, song kiếm chém ra.
Xích Phong quân so với Ma Vương chiến pháp còn toàn diện hơn, không những khiến cho lực lượng đám đông nối liền, tạo thành một thể mà cũng có thể hình thành phòng ngự, đem lực lượng công kích phân hóa thành hơn năm trăm đạo, cũng có thể đem lực lượng đám đông tụ tập thành một đạo.
Đạo kiếm quang thập tự cực lớn xé rách hư không, màu đỏ thẫm, phong mang vô tận chém giết tới, lập tức va chạm với bàn tay màu đen tràn ngập ma diễm.
Kiếm quang thập tự màu đỏ cùng với bàn tay ma diễm màu đen cùng nhau dừng lại trên không trung, không ngừng trùng kích đối phương. Bàn tay bằng ma diễm chặn đánh kiếm quang thập tự, kiếm quang thập tự muốn xé nát bàn tay ma diễm, trong lúc nhất thời cả hai tương đương, không bên nào làm được gì.
- Nát cho ta.
Ma Dương Chiến Quân càng khiếp sợ, lần nữa bộc phát lực lượng.
- Phá.
Sở Mộ cũng một lần nữa bộc phát lực lượng.
Lập tức, kiếm quang thập tự nghiền nát, hóa thành vô số quang mang như lông vũ liên tục rơi xuống, xẹt qua hư không, giống như là một cơn mưa sao chổi màu đỏ. Mà bàn tay ma diễm màu đen cũng bị cắt, hóa thành sương mù bay lenet rên không, giống như là sương mù lượn lờ vậy.
Ma Dương chiến quân lại ngưng tụ ra một ngón tay ma diễm cực lớn, giống như từ hư không xa xôi tới, hung hăng điểm thẳng về phía đám người Sở Mộ, dường như muốn đánh nát đám người Sở Mộ. Sở Mộ lần nữa xuất kiếm.
Xích Phong quân và Ma Vương đệ nhị quân lần nữa va chạm, năng lượng đáng sợ trùng kích bốn phương tám hướng, ai cũng không làm gì được ai.
- Nếu tiếp tục như vậy cho dù cuối cùng có thể đánh tan bọn hắn cũng không hoàn mỹ.
Ma Dương Chiến Quân âm thầm nói, mục đích ban đầu của hắn là dùng ưu thế tuyệt đối đánh tan Xích Phong quân, bắt sống Sở Mộ và Tuyết Ngân Linh. Nhưng mà chiến đấu một hồi lâu như vậy không ngờ lại không làm gì được đối phương chút nào.
Theo như suy nghĩ của hắn, coi như cuối cùng đánh tan Xích Phong quân thì bên bọn hắn đoán chừng cũng phải thừa nhận một ít tổn thất, đây là chuyện không thể tiếp nhận được.
Huống chi dựa vào tình huống hiện tại mà nói, cuối cùng có thể đánh tan Xích Phong quân hay không hắn cũng không có mười phần nắm chắc.
- Phải đổi một phương pháp.
Ma Dương Chiến Quân âm thầm suy nghĩ.
- Ngừng.
Bỗng nhiên Ma Dương Chiến Quân rống lớn.
- Xích Phong quân Nhân tộc, ta thừa nhận thực lực các ngươi rất mạnh, nếu cứ đánh tiếp như vậy thắng bại khó phân. Không bằng đổi một phương thức khác, các ngươi có dám không?
- Nói.
Thanh âm của Sở Mộ sắc bén như kiếm.
- Ma Vương đệ nhị quân chúng ta và Xích Phong quân các ngươi phân định ra ước hẹn tam chiến.
Ma Dương Chiến Quân nhếch miệng cười nói.
- Ba chiến hai thắng, bên thắng có thể tùy ý xử trí bên còn lại.
- Ồ? Ta làm sao biết được các ngươi thua sẽ không đổi ý cơ chứ?
Sở Mộ nghe vậy, vẻ mặt khẽ động, chợt nói ra.
- Chúng ta dùng lời thề Vũ Trụ Thiên đạo, người đổi ý sẽ bị Thiên đạo diệt sát.
Ma Dương Chiến Quân nói, hiển nhiên hắn vô cùng tự tin đối với thực lực Ma Vương đệ nhị quân của mình.
Sở Mộ nhìn về phía người Xích Phong quân.
- Quân chủ, chúng ta tin tưởng người.
Ánh mắt mọi người truyền lại tin tức như vậy.
- Được, dùng Vũ Trụ Thiên Đạo thề.
Sở Mộ trịnh trọng nói.
Trên thực tế Xích Phong quân và Ma Vương đệ nhị quân va chạm, Sở Mộ cũng không có nắm chắc đánh tan đối phương. Thậm chí khó có thể tiếp tục qusa lâu. Dù sao tu vi chỉnh thể của đối phương vượt qua Xích Phong quân quá nhiều.
Dùng lời thề Vũ Trụ Thiên Đạo, ai dám vi phạm sẽ bị Vũ Trụ Thiên đạo phán quyết. Cho dù là cường giả Bán Thần chí tôn cũng không dám chống lại huống chi chỉ là một Chúa Tể cảnh. Cho dù có lợi hại hơn đi chăng nữa, so với lực lượng Thiên Đạo vũ trụ cũng chỉ là con sâu cái kiến mà thôi.
Kế tiếp, toàn bộ chiến sĩ Xích Phong quân và Ma Vương đệ nhị quân đều hướng lên Vũ Trụ thiên đạo thề.
Thanh âm ầm ầm rung động, Vũ Trụ thiên đạo giống như nghe được lời này, vô số sấm sét chạy trên không trung, mỗi mọt đạo vô cùng đáng sợ, có thể đơn giản đánh nát cường giả Đại chúa tể cảnh cực chạn thành bột phấn, khiến cho sắc mặt đám người Sở Mộ biến đổi.
Bọn họ đều biết, nếu như ai dám vi phạm lời thề Vũ Trụ Thiên đạo, như vậy lực lượng tượng trưng cho Vũ Trụ Thiên đạo phán quyết sẽ rơi xuống, giết chết bọn họ, xương cốt không còn, ngay cả linh hồn cũng triệt để biến mất trên không trung.
- Được, hiện tại đã thề xong, tam chiến bắt đầu.
Ma Dương Chiến Quân cười nói, tin tưởng mười phần.
- Trước tiên phải tuyển ra người tham dự tam chiến, sinh tử bất luận.
Ba người tham dự chiến đấu trong Ma Vương đệ nhị quân theo thứ tự là bản thân Ma Dương Chiến Quân và hai cường giả Ma tộc Tiểu chúa tể cảnh cực hạn khác. Hai người bọn họ phân biệt gọi là Ma Dương Chiến Đào và Ma Dương SInh. Trong đó Ma Dương Chiến Đào là đệ đệ của Ma Dương Chiến Quân, cũng là cường giả đáng sợ gần với Ma Dương Chiến Quân trong Ma Vương đệ nhị quân. Thực lực Ma Dương Sinh thì lại gần với Ma Dương Chiến Đào.
*****
Người xuất chiến bên Xích Phong quân tự nhiên là tam đại quân chủ, Sở Mộ và Tuyết Ngân Linh cùng với Đông Huyết.
Trận đấu đầu tiên, người ra tay trong Ma Vương đệ nhị quân là Ma Dương Sinh.
- Nhận thua.
Đông Huyết nói thẳng. Đây là yêu cầu của Sở Mộ, dù sao thực lực của Huyết Kiếm Chủ Đông Huyết tuy rằng còn hơn tu vi bản thân rất nhiều. Nhưng dù sao cũng chỉ có tu vi Tiểu chúa tể cảnh viên mãn mà thôi. Nhiều nhất có thể tranh phong với Tiểu chúa tể cảnh cực hạn tầm thường, căn bản không có cách nào chiến đấu với cường giả Tiểu chúa tể cảnh cực hạn như Ma Dương Sinh. Nếu như không cẩn thận còn bị một chiêu của đối phương giết chết.
Đông Huyết rất không cam lòng, nhưng mà hắn cũng biết thực lực giữa song phương cách biệt quá lớn, cho dù chiến một trận cũng chỉ có thể chết vô ích, không có giá trị.
- Nhận thua?
Ma Dương Chiến Quân và đám người Ma Dương Sinh kinh ngạc không thôi, vốn bọn hắn còn định trực tiếp tiêu diệt Đông Huyết, chấn nhiếp Xích Phong quân một chút, không ngờ đối phương lại trực tiếp nhận thua, khiến cho kế hoạch của bọn hắn thất bại.
- Nhận thua cũng tốt, tránh bị một chiêu của ta giết chết.
Ma Dương Sinh nhếch miệng cười, vẻ mặt tràn ngập khinh thường.
Đông Huyết nắm chặt tay, vẻ mặt vô cùng giận dữ. Chợt hắn lại bình tĩnh lại, đã nhận thua vậy thì không còn gì để nói, chỉ có thể cố gắng tăng tu vi thực lực lên mới là chính đạo.
- Trận thứ hai không phải các ngươi cũng muốn nhận thua đó chứ?
Ma Dương Chiến Quân cười nhạo, nói.
- Các ngươi phải nhớ kỹ, ba chiến hai thắng, các ngươi đã thua một trận rồi, nếu như trận thứ hai còn thua, như vậy các ngươi phải nghe theo chúng ta xử trí, không được vi phạm. Nếu không lực lượng Vũ Trụ thiên đạo sẽ đánh xuống, khiến cho các ngươi hóa thành tro tàn.
- Trận chiến thứ hai chúng ta sẽ không thua.
- Ai trong các ngươi tới?
- Ta.
Ma Dương Chiến Đào sải bước ra, hóa thành lưu quang, thân ảnh lóe lên đã xuất hiện ở vị trí giữa hai quân, đối đầu trực diện với Xích Phong quân rồi rống lớn
- Hai người các ngươi, ai tới chiến với ta một trận?
- Ta.
Thanh âm lạnh lẽo từ trong miệng Tuyết Ngân Linh vang lên, đồng thời nàng cũng sải bước ra. Dưới chân phảng phất có băng tuyết lan tràn, cảm giác lạnh lẽo tràn ngập, hư không đóng băng lại, khiến cho người ta không tự chủ được toàn thân phát run.
- Ngươi không phải là đối thủ của ta.
Ma Dương Chiến Đào khẽ giật mình, chợt lại cười to.
- Để cho đệ nhất quân chủ các ngươi ra tay đi.
- Đối phó với ngươi chỉ cần ta là đủ.
Thanh âm của Tuyết Ngân Linh vẫn lạnh như băng, có cảm giác hàn ý rét lạnh thấu xương.
- Được, bất quá ngươi yên tâm, ta sẽ không giết ngươi.
Ma Dương Chiến Đào có lòng tin tất thắng với mình, phải biết rằng, thực lực của hắn rất là cường đại, trong Ma Vương quân có thể xếp vào top năm. Đây chính là chỗ dựa khiến cho hắn có lòng tin tất thắng.
Hai tay Ma Dương Chiến Đào nắm chặt trong hư không, hỏa diễm màu đen thiêu đốt, lan tràn. Một thanh chiến phủ cực lớn được ngưng tụ ra, tản mát ra ma uy kinh người, cuồn cuộn trùng kích ra bốn phương tám hướng, hết sức kinh người.
Đây là một thanh ma khí đạt tới cấp độ Đại chúa tể.
Ma khí cự phủ trong tay, khí tức của Ma Dương Chiến Đào lại càng trở nên kinh khủng.
- Chém.
Không có thi triển chiêu tuyệt sát gì, chỉ là hai tay nắm vào cự phủ, chém thẳng về phía Tuyết Ngân Linh. Ma diễm màu đen dưới cự phủ hóa thành một đạo trăng khuyết màu đen, xé rách hư không bắn về phía Tuyết Ngân Linh, giống như có thể chém nát hết thảy, cuồng bạo tuyệt luân.
Vẻ mặt Tuyết Ngân Linh không thay đổi, thủy chung vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng. Trường kiếm màu trắng như tuyết xuất hiện trong tay, hư không chém xuống. Đạo kiếm quang màu trắng như tuyết xé rách khongo trung, bắn thẳng về phía cự phủ kia. Chợt, kiếm quang màu trắng không có va chạm với cự phủ mà dùng một loại phương thức rất kỳ lạ, trong nháy mắt tiếp xúc lại hóa thành hư vô, xuyên qua đạo cự phủ màu đen kia, sau đó lại ngưng tụ ra, tiếp tục chém về phía Ma Dương Chiến Đào làm cho hắn vô cùng kinh ngạc.
- Thủ đoạn không tệ.
Ma Dương Chiến Đào nao nao, bổ ra một phủ, lực lượng đáng sợ ngưng tụ, đánh nát kiếm kia. Cùng lúc đó, đạo cự phủ như trăng khuyết kia cũng bị Tuyết Ngân Linh dùng kiếm đánh nát.
Thân thể lóe lên, thân thể Tuyết Ngân Linh như ẩn như hiện, giống như xuyên qua kẽ hở của hư không, tay cầm kiếm bắn thẳng về phía Ma Dương Chiến Đào.
- Chẳng lẽ các ngươi không biết, cận thân chiến đấu là sở trường của Ma tộc chúng ta hay sao?
Nói một câu, Ma Dương Chiến Đào cười lớn, cự phủ trực tiếp chém ra. Lập tức có mấy ngàn đạo hoành hành bốn phương tá hướng, hóa thành một cơn lốc, có thể xé nát tất cả.
Thân ảnh của Tuyết Ngân Linh lại phiêu hốt bất định, phảng phất như hư ảo, tùy ý để cho vô số Cự Phủ oanh kích nhưng thủy chung vẫn không bị ảnh hưởng mà tới gần Ma Dương Chiến Đào. Trường kiếm màu trắng như tuyết chém ra.
Tiểu Hư Vô kiếm.
Tuyết Ngân Linh là Thánh nữ Tuyết tộc, bản thân tinh thông Băng tuyết chi lực, mà đời trước của nàng là Hư Không kiếm linh, cũng tinh thông Hư Không đại đạo. Loại thủ đoạn công kích như ẩn như hiện, có thể tránh thoát tất cả này chính là vận dụng Hư Không đại đạo đạt tới cảnh giới rất cao.
Thực lực của Tuyết Ngân Linh vượt quá ý định của Ma Dương Chiến Đào, cũng vượt quá ý định của Ma Dương Chiến Quân.
Tu vi Tiểu chúa tể cảnh cực hạn, nhưng một thân thực lực lại mạnh hơn không ít. Hoàn toàn có thể vượt cấp khiêu chiến. Hơn nữa chuyến đi Vũ Trụ Thiên Hà Hà giới nàng lại được tăng lên không ít tiềm lực và giới hạn lực lượng, khiến cho nàng càng thêm mạnh mẽ.
Chiến, chiến, chiến.
Vô cùng kịch liệt.
Tiểu Hư Vô kiếm.
Đại Hư Vô kiếm.
Hư Vô Vô Tướng kiếm.
Càng đánh tiếp Ma Dương Chiến Đào càng cảm thấy thực lực của Tuyết Ngân Linh vô cùng cường đại, khiến cho hắn không thể không bộc phát ra lực lượng cường đại hơn, cho tới cuối cùng không thể không thi triển mười thành thực lực.
Ma Dương Chiến Đào thi triển ra Tuyệt Học Ma Cực Lục Thiên Phủ.
Uy lực mỗi một phủ cường đại vô cùng, ma khí um tùm, ma diễm cuồn cuộn, ma uy lẫm liệt.
- Tuyết tộc kia, ta khuyên ngươi nên nhận thua, nếu không tiếp tục đánh nữ, ta không có cách nào khống chế được lực lượng của mình. Đến lúc đó ngươi chỉ có một con đường chết mà thôi.
Ma Dương Chiến Đào quát lớn.
Thứ trả lời hắn là kiếm của Tuyết Ngân Linh.
Chỉ thấy mi tâm của Tuyết Ngân Linh có kiếm quang lập lòe, Thái Cổ kiếm ấn được thi triển ra, phong mang lập tức tăng lên gấp đôi, trở nên càng thêm đáng sợ.
*****
- Thái Cổ kiếm ấn.
Môn bí pháp kiếm đạo này vô cùng nổi danh, tu luyện tới cao thâm làm cho người ta kiêng kỵ. Đương nhiên Ma Dương Chiến Đào cũng nhận ra được.
- Tốt, tốt, đã như vậy ngươi đi chết đi.
Ma Dương Chiến Đào giận dữ không thôi, lập tức thi triển ra bí pháp.
- Tổ Ma Tá lực.
Tổ Ma tá lực là mượn lực lượng của cường giả Bán Thần chí tôn Ma tộc. Đương nhiên không phải là Bán Thần Chí tôn Ma tộc còn sống mà là cường giả đã tử vong, nhưng thân thể vẫn còn nguyên vẹn, bị chế thành Bí bảo đặt ở trong Tổ điện. Tuyệt thế thiên kiêu và Thiên kiêu của Ma tộc có thể tu luyện bí pháp Tổ Ma tá lực, mượn lực lượng nhất định của bí bảo đặt trong Tổ điện.
Mượn lực lượng được tới đâu phải xem năng lực thừa nhận của người thi triển.
Có Thiên Kiêu ma tộc có thể mượn lực lượng, khiến cho thực lực mình tăng phúc lên năm thành, có người thì đạt tới sáu thành, có người thì đạt tới bảy thành. Mà Ma Dương Chiến Đào thì vô cùng đáng sợ, trọn vẹn đạt tới mười thành, là gấp đôi.
Phải biết rằng vốn thực lực của hắn đã vô cùng đáng sợ, một khi thi triển ra Tổ Ma Tá lực, nếu như thực lực tăng lên gấp đôi, coi như là đối mặt với cường giả Đại chúa tể cảnh nhập môn tầm thường cũng có thể chống lại một hai.
Dưới tình huống như vậy, Ma Dương Chiến Đào không có cách nào lưu tình, muốn bắt sống Tuyết Ngân Linh trở về là chuyện không có khả năng.
Đã như vậy, trận chiến này chỉ có thể chém giết đối phương mà thôi.
Trên thân kiếm của Tuyết Ngân Linh tràn ngập một tần lực lượng băng hàn, đó chính là Băng Hàn chi lực, một trong các lực lượng của Minh Hà. Vốn Băng hàn chi lực của Tuyết Ngân Linh không có đẳng cấp cao. Nhưng trong trăm năm trở về, không ngừng bế quan tu luyện, hôm nay thực lực nàng đã dạt tới đệ tứ trọng. Có thể đem lực lượng bản thân chuyển hóa năm thành thành Băng hàn chi lực.
Loại Băng hàn chi lực này khác với Băng hàn chi lực bình thường, vô cùng khủng bố, bởi vì đây chính là một trong những Minh hà chi lực.
Toàn thân Ma Dương Chiến Đào run lên, hắn cảm thấy được có từng đợt hàn ý xâm nhập thân thể khiến cho hắn kinh hãi không thôi.
Đây là lực lượng gì, không ngờ lại khiến cho hắn cảm thấy kinh hãi.
Vận dụng Thái Cổ kiếm ấn và Băng Hàn chi lực, thực lực Tuyết Ngân Linh bộc phát, đánh ra một kiếm.
Tiểu Hư Vô kiếm.
Đại Hư vô kiếm.
Hư Vô Vô Tướng kiếm.
Đệ tứ kiếm, Hư Vô Yên Diệt kiếm.
Một kiếm đánh qua, lực lượng đáng sợ đóng băng lực lượng một phủ của Ma Dương Chiến đào, nhanh chóng lan tràn ra, trực tiếp lan tràn tới toàn thân Ma Dương Chiến Đào, triệt để đóng băng hắn, làm cho hắn trở thành một bức tượng băng.
- Chiến Đào.
Sắc mặt Ma Dương Chiến Quân đại biến, kinh hô, đồng thời lập tức ra tay đánh về phía Tuyết Ngân Linh, muốn cứu Ma Dương Chiến Đào.
- Trận chiến giữa ta và ngươi cũng nên bắt đầu sớm một chút.
Sở Mộ nói xong bổ ra một kiếm. Kiếm quang phá không, đánh nát một kích của Ma Dương Chiến Quân, khiến cho hắn không có cách nào giải cứu Ma Dương Chiến Đào.
Tuyết Ngân Linh lại bổ ra một kiếm, tiếng răng rắc vang lên, từng vết nứt trên thân thể đóng băng của Ma Dương Chiến Đào lan tràn ra.
Trong nháy mắt, thân thể Ma Dương Chiến Đào bị chia năm xẻ bảy, nghiền nát, tử vong.
- Chết rồi?
Ma Dương Chiến Quân nổi giận không thôi, trong nháy mắt bộc phát ra mười thành thực lực, khí tức khủng bố trùng kích bốn phương tám hướng, đánh nát tất cả. Một thanh trường đao màu đen xuất hiện chém xuống phía trước, bắn thẳng Sở Mộ. Muốn dùng một đao chém chết Sở Mộ.
Lúc này, bởi vì đệ đệ bị giết mà phẫn nộ, khiến cho hắn quên đi nhắn nhủ của Hình Cổ Tinh DIệu, muốn trực tiếp giết chết Sở Mộ, giết chết toàn bộ Nhân tộc trước mắt.
Uy lực một đao kia cực kỳ mạnh mẽ, Sở Mộ không thể không ngưng tụ ra mười thanh Chư Thiên kiếm khí, tụ hợp thành Thập Phương Phù Đồ kiếm.
Cự kiếm ngang trời xuất thế, khắc trên mình vô số phù văn, thần bí mà mênh mông. Kiếm chém xuống, hư không dường như bị nghiền nát.
Đây là trận chiến cuối cùng trong ước hẹn tam chiến, cũng là trậnh ciến liên quan tới vận mệnh Xích Phong quân và Ma Vương quân. Bên nào thua, kết cục chính là tử vong.
Hơn nữa đối với sĩ khí bên Ma tộc và Đại Liên minh cũng có ảnh hưởng rất lớn.
Chiến, chiến, chiến.
Thực lực của Ma Vương Chiến Quân không thể nghi ngờ rất đáng sợ, vô cùng mạnh mẽ. Cường giả Tiểu chúa tể cảnh cực hạn tầm thường căn bản không ngăn được mấy đao của hắn. Nhưng mà thực lực của Sở Mộ còn mạnh mẽ hơn nữa. Thập Phương Phù Đồ kiếm cũng không phải là toàn bộ thực lực của hắn, nhưng lại có thể dần dần áp chế Ma Dương Chiến Quân, chiếm thế thượng phong.
- Điều này không có khả năng, thực lực ngươi sao lại mạnh như vậy được?
Ma Dương Chiến Quân sắp phát điên, hắn đã xuất ra mười thành thực lực, không ngờ lại không có cách nào giết chết đối phương, thậm chí còn bị đối phương áp chế.
- Tổ Ma tá lực.
Không chút do dự, Ma Dương Chiến Quân thi triển ra bí pháp, Tổ Ma tá lực có thể tăng cường mười hai thành thực lực của bản thân hắn, so với Ma Dương Chiến Đào còn cao hơn.
Dưới thực lực tăng phúc mười hai thành, một thân khí tức của hắn càng thêm kinh khủng, chấn động bát phương, thoáng cái đã thoát khỏi hoàn cảnh xấu, bắt đầu phản kích lại Sở Mộ. Muốn áp chế Sở Mộ lại, nhưng mà quang mang nơi mi tâm Sở Mộ lập lòe, từng đạo kiếm ấn ẩn hiện, một thân phong mang đột nhiên tăng cường lên gấp đôi, trở nên càng thêm đáng sợ, lần nữa đánh tan ưu thế của Ma Dương Chiến Quân, còn áp chế hắn xuống.
- Không, Binh giải.
Ma Dương Chiến Quân phát ra một tiếng gào thét thống khổ, thi triển ra thủ đoạn cuối cùng là Binh giải.
Trường đao bằng hỏa diễm màu đen trong tay hắn bộc phát ra quang mang và khí tức kinh người, dung hợp với bản thân. Thân đao trở nên dài hẹp, thực lực lần nữa tăng lên rất nhiều.
- Thực lực thật đáng sợ.
Các chiến sĩ bên Xích Phong quân cả kinh không thôi.
Thực lực như vậy đánh ra một đao, đủ để khiến cho bọn họ đồng thời hóa thành hư vô.
Xa xa, các chiến sĩ Ma Diễm đại quân và Hồng Viêm quân đoàn, toàn thân không tự chủ được phát run, coi như là những cường giả Đại chúa tể nhập môn cũng cảm thấy da đầu mình run lên. Thực lực như vậy đã đủ để uy hiếp được bọn hắn.
- Không tệ.
Vẻ mặt Sở Mộ không có chút biến hóa nào, mà trong nháy mắt, khí tức trên người hắn lần nữa tăng lên, trực tiếp phát huy một thân lực lượng lên tới mười thành, không kém hơn Ma Dương Chiến Quân thi triển Tổ Ma tá lực và binh giải.
← Ch. 2295 | Ch. 2297 → |