Truyện ngôn tình hay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0231

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0231: Kiếm lâu Địa cấp
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Sở Mộ lạnh nhạt nhìn qua Hoàng Thiểu An, không nhanh không chậm nói:

- Nếu như ngươi không có cách nào trong vòng ba kiếm đánh bại ta, như vậy chẳng phải là tự tát vào mặt mình sao?

- Ta nói ba kiếm đánh bại ngươi là ba kiếm đánh bại ngươi, tuyệt đối sẽ không nhiều hơn dù chỉ một kiếm. Nếu không, coi như ta thua.

Hoàng Thiểu An đối với mình vô cùng có lòng tin, bởi vì thực lực của hắn cũng không phải là Hóa Khí cảnh đại thành bình thường có thể so sánh. Một kiếm đánh bại Hóa Khí cảnh tiểu thành đối với hắn mà nói vô cùng dễ dàng, thậm chí có rất nhiều Kiếm giả tu vi Hóa Khí cảnh đại thành cũng không phải là địch dưới một kiếm của hắn.

- Lần trước trong thi đấu Kiếm thuật vi vương, Hoàng Thiểu An lấy được vị trí thứ tám trăm ba mươi hai.

Chấp sự này dường như nhớ tới điều gì, nói.

Sở Mộ lập tức bừng tỉnh, có lẽ đây là chỗ dựa vào của Hoàng Thiểu An a. mà trên mặt Hoàng Thiểu An quả nhiên hiện lên vẻ kiêu ngạo, lại tiếp tục lên tiếng:

- Đúng vậy, chỗ dựa của ta chính là một thân kiếm thuật này, thế nào? Ngươi có dám dưới tình huống không sử dụng tiên thiên kiếm khí, không sử dụng sát chiêu và ý cảnh, dùng kiếm thuật đơn thuần đấu kiếm với ta hay không? Nếu như không dám thì có thể cự tuyệt, ta sẽ không cười nhạo ngươi.

Sở Mộ là kiếm thuật tông sư tiểu thành, hắn hiểu rõ, tạo nghệ kiếm thuật trụ cột càng sâu, thực lực phát huy ra sẽ càng trở nên cường đại. Cùng là một chiêu, trong tay người có tạo nghệ kiếm thuật bất đồng thi triển ra, bất kể là biến hóa hay là uy lực... các mặt đều có chênh lệch rõ ràng.

Có thể nói, Kiếm giả lúc còn ở Kiếm Khí cảnh, tạo nghệ kiếm thuật trụ cột có cao thâm hay không cũng không quan trọng. Nhưng mà tới Hóa Khí cảnh, tầm quan trọng của tạo nghệ kiếm thuật bắt đầu hiển hiện ra.

Đối với Kiếm giả Hóa Khí cảnh mà nói, kiếm thuật trụ cột chính là căn cơ không thể thiếu, căn cơ này càng thâm hậu, chỗ tốt đối với bản thân lại càng lớn.

Thậm chí Sở Mộ còn cảm giác được tu luyện Cổ kiếm thuật, cũng cần tạo nghệ kiếm thuật trụ cột đầy đủ, không đơn thuần chỉ yêu cầu ý cảnh.

- Vậy hãy để cho ta nhìn xem ngươi làm sao trong vòng ba kiếm đánh bại được ta.

Sở Mộ lạnh nhạt nói, tạo nghệ kiếm thuật của Hoàng Thiểu An không khiến cho hắn có chút hứng thú nào. Loại phép khích tướng vụng về như vậy, trực tiếp bị Sở Mộ bỏ qua.

Hoàng Thiểu An lạnh lùng cười cười, chậm rãi rút kiếm ra. Kiếm khí ra khỏi võ, sắc bén xuất hiện, phong mang bức người bắn thẳng tới.

Một kiếm đâm ra, có vài đạo kiếm quang chói mắt bắn tới.

Hoàng Thiểu An vừa ra tay đã thể hiện tạo ngệ kiếm thuật tương đương với kiếm thuật đại sư tiểu thành. So với Tư Đồ Khấu còn cao thâm hơn một bậc.

Có loại tạo nghệ kiếm thuật này, khó trách hắn dám đưa ra yêu cầu chiến đấu kiếm thuật thuần túy với Sở Mộ, có lẽ đây chính là thứ ban đầu Hoàng Thiểu An nghĩ ra, dùng chính sở trường của mình để chiến đấu.

Theo hắn thấy, Sở Mộ này không tới hai mươi tuổi, lại xuất thân từ kiếm phái hạ phẩm, một tay tạo nghệ kiếm thuật dù thế nào cũng không có khả năng vượt qua hắn, một người hai mươi mấy tuổi, hơn nữa lại xuất thân từ kiếm phái thượng phẩm.

Bởi vì Sở Mộ lĩnh ngộ hai loại ý cảnh Phong, Vân, hai loại ý cảnh này tốn rất nhiều thời gian của hắn, làm cho hắn căn bản cũng không có bao nhiêu thời gian phân phối cho việc tu luyện kiếm thuật.

Trước đó bọn họ đã điều tra bối cảnh Sở Mộ rõ ràng, đây cũng không phải là bí mật gì cả.

Vì muốn trong ba kiếm đánh bại Sở Mộ, Hoàng Thiểu An vừa ra tay đã không có lưu tình, trực tiếp thi triển ra vài đạo kiếm quang. Kiếm quang này không có uy lực gì, lại có thể khiến cho mắt người ta nhoáng lên, thị giác thác loạn, dùng để đạt tới mục đích đánh bại đối phương.

đáng tiếc đây chỉ là cấp độ kiếm quang trong mấy cấp độ tạo nghệ kiếm thuật mà Sở Mộ phân chia. Là cấp độ thấp nhất, chứ đừng nói thị kiếm của Sở Mộ đã đạt tới viên mãn, dễ dàng nhìn thấu hư thực bên trong.

Ngay cả kiếm còn không ra khỏi võ, Sở Mộ chỉ hơi nghiên người, sải bước ra, mấy đạo kiếm quang của Hoàng Thiểu An đã lập tức thất bại.

Hắn nao nao, cảm thấy đáng ra không thể như vậy, một kiếm lại tăng thêm mấy đạo kiếm quang chói mắt yểm hộ, đối phương không có khả năng tránh đi, chẳng lẽ là trùng hợp?

Hắn đã nhận định tạo nghệ kiếm thuật của Sở Mộ không bằng Hoàng Thiểu An hắn, cho nên lúc này hắn đoán, chuyện này có lẽ chỉ là trùng hợp, Sở Mộ may mắn mà thôi.

- Trùng hợp sao?

Chấp sự đang xem cuộc chiến ở bên cạnh nhíu mày, âm thầm suy tư.

Trước đó Sở Mộ đánh bại những người kia dễ dàng, hắn đều chứng kiến. Tạo nghệ kiếm thuật của Sở Mộ rất sâu, vượt xa hắn rất nhiều, cho nên dù thế nào hắn cũng không thể nhìn ra trò trống gì. Căn bản không biết đó là kiếm thuật cao thâm tới đâu, tự nhiên cũng không thể nào suy nghĩ theo phương hướng khác được.

- Ba kiếm đánh bại ngươi là ba kiếm, tuyệt đối không nhiều hơn một kiếm.

Hoàng Thiểu An thầm hô, lần nữa bổ ra một kiếm. Trước đó là ba đạo kiếm quang, lúc này lại là bốn đạo kiếm quang, nhiều hơn một đạo, độ khó càng lớn.

Một kiếm hắn cho rằng tất thắng này lần nữa thất bại, thậm chí hắn cũng không có nhìn rõ xem rốt cuộc tại sao lại thất bại, mà ngay cả chấp sự kia trong nháy mắt này cũng nháy mắt mấy cái, khó có thể phân biệt, bởi vì có bốn đạo kiếm quang mà tốc độ của Sở Mộ lại cực nhanh cho nên bọn họ không nhìn thấy rõ.

- Còn có một kiếm.

Sở Mộ lạnh nhạt nói.

Vẻ mặt Hoàng Thiểu An lập tức tái nhợt một mảnh, còn có một kiếm, nếu như không có cách nào đánh bại Sở Mộ, như vậy mặt mũi này của hắn cũng không biết dấu vào đâu.

- Kiếm thứ ba, bại cho ta.

Hét to một tiếng, Hoàng Thiểu An đâm ra một kiếm, thoáng chốc có năm đạo kiếm quang chói mắt bộc phát ra, mê hoặc thị giác làm cho người ta hoa mắt. Mà một kiếm Hoàng Thiểu An đâm tới kia hung hãn, lại nhanh như thiểm điện, giống như long trời lở đất, vô cùng sắc bén, lạnh lẽo.

Một kiếm hung hãn, thế nhưng lại lần nữa thất bại.

- Người đâu?

Kiếm quang tiêu tán, Hoàng Thiểu An nhìn qua phía trước, phía trước mũi kiếm trong tay hắn không còn có một bóng người, hắn lập tức nghi hoặc.

- Ba kiếm đã qua, ngươi không chỉ có không đánh bại được ta, thậm chí ngay cả đụng vào chéo áo ta cũng không được. Ngươi thua rồi.

Một đạo thanh âm nhàn nhạt vang lên không xa sau lưng hắn, làm cho Hoàng Thiểu An cả kinh, vội vàng quay người lại.

- Không, không tính.

Hoàng Thiểu An nói:

- Ngươi luôn tránh né, căn bản không tính. Đến đây, chúng ta đánh lần nữa, dùng toàn lực để chiến đấu, ta muốn cho ngươi biết rõ chênh lệch giữa ta và ngươi.

Một khi thua, hắn không chỉ có phải đi tới Kiếm lâu Hoàng cấp ở, mà còn có thể trở thành trò cười của mọi người.

Nếu như hắn bị đệ tử tu vi ngang cấp đánh bại còn không sao. Nhưng mà người đánh bại hắn lại là một đệ tử tu vi chỉ vẻn vẹn là Hóa Khí cảnh nhập môn. Hơn nữa hắn còn rất chủ động đưa ra yêu cầu giao đấu kiếm thuật tinh khiết, trong vòng ba kiếm đánh bại đối phương a.

*****

Chấp sự kia nhướng mày, lạnh lùng mở miệng nói:

- Hoàng Thiểu An, chuyện trước kia ngươi đã nói ta còn nhớ rất rõ ràng, ba kiếm không có cách nào đánh bại Sở Mộ coi như ngươi thua. Chẳng lẽ ngươi không nhận nợ?

- Mặc kệ ngươi có nhận hay không, tóm lại ta đã ghi chép toàn bộ những lời ngươi nói ra, lần khiêu chiến này ngươi đã thua.

Chấp sự kia lạnh lùng nói, tuyên bố kết quả cuối cùng.

Sắc mặt Hoàng Thiểu An tái nhợt, hắn thực sự không ngờ mưu kế của hắn vốn tốt đẹp như vậy lại rơi vào kết cục như thế này, chuyện này khiến cho hắn không có cách nào tiếp nhận nổi.

Nhưng mà chấp sự bách Sự đường hắn cũng không dám đắc tội. Ngạo Kiếm bang chỉ là tổ chức của các đệ tử, mà Bách Sự đường chính là cơ cấu thuộc về kiếm phủ, giữa cả hai không thể so sánh.

Cuối cùng cho dù không cam lòng, Hoàng Thiểu An cũng chỉ có thể ảm đạm thu thập đồ của mình rời khỏi Kiếm lâu Địa cấp này mà đi tới Kiếm lâu Hoàng cấp. Trước khi đi hắn còn hung dữ trừng mắt nhìn Sở Mộ, phảng phất như khắc sâu hình dáng Sở Mộ trong mắt vậy.

- Đây gọi là tự khiêng đá nện vào chân mình a.

Sau khi Hoàng Thiểu An rời khỏi, chấp sự kia cười nói, hắn cũng nhìn ra được tính toán ban đầu của Hoàng Thiểu An này như thế nào.

- Chúc mừng ngươi khiêu chiến thành công, nhận được quyền cư ngụ trong Kiếm lâu Địa cấp số một ngàn ba trăm.

Chấp sự kia cười nói.

- Làm phiền chấp sự rồi.

Sở Mộ cười nói.

- Kế tiếp có lẽ ngươi không có ý định tiếp tục khiêu chiến a.

Chấp sự kia lại nói đùa một câu.

- Hiện tại sẽ không, nhưng mà có lẽ trong tương lai không lâu nữa sẽ có.

Sở Mộ nói.

- Tốt, vậy ta chờ ngày đó. Đến ngày đó, ta tiếp tục sẽ làm nhân chứng cho ngươi.

Chấp sự này cười nói.

Về sau chấp sự này liền dẫn Sở Mộ đi về phân bộ Bách Sự đường, nhận được quyền cư ngụ trong Kiếm lâu Địa cấp, kiếm lệnh thân phận của Sở Mộ còn phải thay đổi cho phù hợp với phong cấm của tòa Kiếm lâu này, nếu không sẽ không vào được.

Sau khi làm xong tất cả, Sở Mộ đi tới ở lại trong tòa Kiếm lâu Địa cấp số một ngàn ba trăm này.

Kiếm lâu Hoàng cấp hai tầng, Kiếm lâu Huyền cấp ba tầng, Kiếm lâu Địa cấp bốn tầng.

Tầng thứ nhất của Kiếm lâu Địa cấp giống với Kiếm lâu Hoàng cấp khác, là nơi bình thường luyện kiếm, nhưng mà so với Kiếm lâu Hoàng cấp thì diện tích lớn hơn gấp đôi, tầng thứ hai cũng không phải là tầng trệt để ngủ nghỉ, mà là giống như phòng tiếp khách vậy.

Tầng thứ ba có giường ngủ, bàn trà... Còn có phòng tắm, các thứ chuyên môn phục vụ ngủ nghỉ của bản thân Kiếm giả.

Đặt y phục ở tầng thứ ba, Sở Mộ đi tới tầng thứ tư.

Là tầng cao nhất, bên trong rộng rãi lại khiến cho Sở Mộ cảm thấy kinh ngạc, cả tầng thứ tư chỉ có một cái bồ đoàn đường kính chừng mộ mét ở giữa.

- Xem ra taafg này chuyên môn dùng để tu luyện.

Sở Mộ nhẹ giọng nói, hắn có thể cảm nhận được rõ ràng, linh khí ở tầng thứ tư này so với ba tầng khác còn nồng đậm hơn, dường như thu toàn bộ linh khí ở bên ngoài thu thập vào trong tầng này a.

Kể từ đó, cả tòa Kiếm lâu, mỗi một tầng đều có mục đích vô cùng rõ ràng.

- Trình độ nồng đậm của linh khí càng thêm tinh thuần, quả nhiên Kiếm lâu Hoàng cấp khó có thể so sánh.

Sở Mộ cảm nhận một phen, nhẹ giọng nói.

Mười lăm thành và năm thành, đó chính là chênh lệch giữa nửa lần và một lần rưỡi, vô cùng rõ ràng.

- Tu luyện ở chỗ này, tiến độ của ta sẽ mau hơn không ít a.

Trong lúc nhất thời, Sở Mộ không thể chờ đợi được muốn tu luyện một phen. Tuy rằng hiện tại hắn đã vận chuyển hoàn tất năm mươi đại chu thiên. Nhưng mà hạn chế của Hóa Khí cảnh không rõ ràng như Kiếm Khí cảnh. HUống chi từ sáng sớm cho tới bây giờ đã qua mấy thời thần.

Ngồi xếp bằng trên bồ đoàn, bồ đoàn vô cùng thoải mái, dễ chịu. Sở Mộ bài trừ tạp niệm, ba tức sau lập tức tiến vào trong trạng thái tu luyện. Dựa theo khẩu quyết của lục chuyển trong Thiên Nguyên cửu chuyển mà bắt đầu vận chuyển kiếm khí.

Thoáng chốc, linh khí trong tầng thứ tư nhao nhao hội tụ tới. Giống như là cá voi hút ước, trực tiếp vây quanh Sở Mộ, Sở Mộ có thể cảm giác được linh khí vô cùng tinh thuần và đầy đủ chung quanh cơ thể, đang giống như cuồng phong thông qua lỗ chân lông tiến vào trong cơ thể hắn. Lại nhanh chóng bị Thiên Nguyên kiếm khí đồng hóa, chuyển thành Thiên Nguyên kiếm khí.

- Không ngờ lại khiêu chiến thành công, nhận được quyền cư ngụ Kiếm lâu Địa cấp...

Sau khi Lương Hải Sơn biết được tin tức, vẻ mặt tràn ngập kinh ngạc, khó có thể tin nổi. Nếu nói Sở Mộ khiêu chiến thành công Kiếm lâu Huyền cấp, hắn cảm thấy rất bình thường. Nhưng mà Kiếm lâu Địa cấp...

Trong tầng thứ tư Kiếm lâu Địa cấp số một ngàn ba trăm, tay phải Sở Mộ nắm lấy một khối linh thạch, không ngừng hấp thu linh khí tinh thuần bên trong linh thạch. Cùng lúc đó, linh khí tinh thuần bên trong tầng thứ tư của Kiếm lâu cũng nhanh chóng lưu động, di chuyern tới, liên tục thông qua lỗ chân lông tiến vào trong cơ thể Sở Mộ.

Mà linh khí ở bên ngoài thì dưới tác dụng của Tụ Linh trận là Tôi linh trận trong Kiếm lâu, không ngừng bị hấp thu, chiết xuất, lại tràn vào trong tầng thứ tư Kiếm lâu, bị Sở Mộ hấp thu.

Hai bút cùng vẽ, Sở Mộ có thể cảm giác được Thiên Nguyên kiếm khí trong kinh mạch càng thêm hùng hậu, đang không ngừng rảo bước tới Hóa Khí cảnh tiểu thành.

Vận chuyển hoàn tất năm mươi đại chu thiên, kinh mạch trên cơ bản đã tới cực hạn thừa nhận, Sở Mộ đình chỉ vận chuyển, Thiên Nguyên kiếm khí trở lại đan điền rồi chậm rãi xoay tròn.

Hai mắt Sở Mộ mở ra, thở ra một ngụm trọc khí. Trọc khí giống như kiếm bắn ra, xuyên thủng không khí.

Tay phải mở ra, trên bàn tay có một khối linh thạch, bên trên có màu trắng và màu xám chia đôi.

- Không hổ là linh thạch trung phẩm, linh khí ẩn chứa bên trong bất luận là trình độ hùng hậu hay là tinh thuần đều hơn hẳn linh thạch hạ phẩm.

Hiện tại tu luyện, Sở Mộ phát hiện ra linh thạch hạ phẩm đã khó có thể làm cho hắn thỏa mãn, có lẽ là bởi vì kiếm khí chuyển hóa thành Tiên thiên kiếm khí, sử dụng linh thạch hạ phẩm tu luyện, hiệu quả rõ ràng không có như trước nữa.

Bởi vậy Sở Mộ đổi dùng linh thạch trung phẩm tu luyện. Linh thạch trung phẩm quả nhiên không làm cho Sở Mộ thất vọng. Tu luyện có cảm giác giống như là lúc Kiếm Khí cảnh dùng linh thạch hạ phẩm tu luyện vậy, hiệu quả kinh người.

- Dựa theo loại tốc độ tu luyện này, nửa năm, có lẽ không tới là ta có thể đột phá tới Hóa Khí cảnh tiểu thành.

Hóa Khí cảnh và Kiếm Khí cảnh hoàn toàn khác biệt.

Mỗi một đoạn trong Kiếm Khí cảnh chênh lệch không quá lớn, nhưng mà đến Hóa Khí cảnh, nhập môn và tiểu thành chênh lệch vô cùng rõ ràng.

Giống như rất nhiều đệ tử nội phủ khác, tiến vào nội phủ một năm nhưng vẫn còn ở trong cấp độ Hóa Khí cảnh nhập môn, chậm chạp không đột phá tới tiểu thành. Còn có một chút người đã tới nội phủ được hai năm, thậm chí còn hơn mới có thể đột phá tới cấp độ tiểu thành, khoảng cách đại thành còn xa vô cùng.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2308)