Vay nóng Tinvay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0254

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0254: Tiến quân về phía danh sách 100 người đứng đầu
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Shopee


Thoáng chốc, màn kiếm kín không một chỗ hở chợt dừng lại, bị nghiền nát. Ngực Tăng Bất Phàm bị một kiếm chém trúng, toàn thân bay ngược ra phía sau.

- Sở Mộ thắng!

Trọng tài lớn tiếng tuyên bố. Hắn không tự chủ âm thanh đều rung lên đầy kích động.

Phương Lãnh Ngôn nắm chặt bàn tay. Vừa rồi hắn cũng cho rằng, trừ hắn ra, không ai có thể nhìn thấu sơ hở trong màn kiếm của Tăng Bất Phàm. Nhưng không ngờ Sở Mộ lại lấy sự thực nói cho hắn biết, trừ hắn ra, còn có người khác có thể làm được điều đó.

- Ta đã biết mà. Cái gì mà mười Đại Tân Tinh chứ? Không chọn Sở Mộ là sai lầm tới mức nào.

Lương Hải Sơn vô cùng kích động.

MÀ đám người Chư Cát Minh lạià cảm thấy kinh ngạc và hoảng hốt. Bọn họ tưởng tượng chính là Sở Mộ sẽ bị thua. Chẳng bao giờ ngờ được, hiện tại Sở Mộ lại giành được thắng lợi.

- Ngươi quả nhiên còn có che giấu. Càng lúc ta càng chờ mong được đánh với ngươi một trận.

Lôi Hạo nhìn chằm chằm về phía Sở Mộ, trong mắt phát ra chiến ý nồng đậm.

Vòng thi đấu thứ 7 tiếp tục tiến hành.

Sở Mộ đánh bại Tăng Bất Phàm, nhất thời dẫn tới một đợt bàn luận dâng trào.

Có người cảm thấy cao hứng. Đồng thời, cũng có người cảm thấy khó chịu. Ví dụ như đám người Phương Lãnh Ngôn, Tề Thiếu Phàm và Chu Thiên Chiếu cùng với Triệu Long Khôn.

- Sở Mộ, ở trong mắt ta cái gì cũng không phải.

Vạn Bàn cười lạnh. Đối thủ trong lòng hắn chỉ có một. Đó chính là Hoàng Phủ Thương Nguyệt. Ngoại trừ Hoàng Phủ Thương Nguyệt ra, những người khác đều không được hắn để vào mắt. Cho dù là Khương Ngọc Hoàn đứng thứ 3.

Về phần Hoàng Phủ Thương Nguyệt. Hắn thấy, cũng chỉ có Vạn Bàn và Khương Ngọc Hoàn có thể khiến cho hắn có chút hứng thú. Sở Mộ và mười Đại Tân Tinh gì đó đều là những kẻ hắn tiện tay có thể đánh bại.

Vòng thi đấu thứ 7 vạn phần đặc sắc. Có lẽ là do các trọng tài cố ý an bài.

Đối thủ được an bài cho mười Đại Tân Tinh đều là người trên Tân Tinh Bảng lần trước. Ngoại trừ Tăng Bất Phàm bị Sở Mộ đánh bại ra, chín người khác trên Tân Tinh Bảng lần trước đều bị chín Tân Tinh Bảng lần này đánh bại. Còn lại một đối thủ bị đánh bại thứ hạng 111, trên lý thuyết cũng nắm giữ thực lực không thua gì với tân tinh.

- Trận thi đấu lớn Kiếm Thuật Vi Vương lần này, so với mấy lần trước càng đặc sắc hơn. Nhân tài không ngừng xuất hiện.

Trọng tài số 3 cười nói.

- Đúng vậy, mười Đại Tân Tinh của mấy lần trước tuy rằng lợi hại, nhưng cũng không có người nào đạt được trình độ đánh bại tất cả mười tân tinh. Không nghĩ tới lần này, không chỉ có xuất hiện, hơn nữa còn không chỉ một người.

Trọng tài số 5 nói.

- Xem ra, trải qua mấy chục năm suy sụp, Đại Khôn Kiếm Phủ chúng ta cuối cùng đã có một lần khôi phục huy hoàng ngày xưa.

Vừa nhắc tới mấy chục năm suy sụp, các trọng tài nhất thời trầm mặc xuống. Một lúc lâu bọn họ mới chuyển đề tài.

- Ta muốn kiến nghị mở rộng số người trên Tân Tinh Bảng lên mười hai người. Một người trong đó là Sở Mộ. Một vị trí giữ lại.

Số 7 trọng tài nói.

- Trọng tài trưởng. Ý của ngài?

- Số lượng mười người trên Tân Tinh Bảng không thay đổi, tăng thêm một danh hiệu siêu Tân Tinh.

Trọng tài trưởng thản nhiên nói:

- Danh hiệu này xuất hiện trong những người lần đầu tiên tham gia trận chung kết Kiếm Thuật Vi Vương. Ai có thể vượt qua Tân Tinh người đó chính là siêu Tân Tinh. Chuyện này đợi đến sau khi cuộc thi đấu hôm nay kết thúc hãy tuyên bố.

- Siêu Tân Tinh giỏi hơn Tân Tinh. Được.

Các trọng tài đều tán thành.

Màn đêm lại phủ xuống, có nghĩa là tranh tài hôm nay đến đây kết thúc.

Một trọng tài lớn tiếng tuyên bố quyết định mới nhất, tăng thêm một danh hiệu siêu Tân Tinh. Người mới nào có thể đánh bại mười Đại Tân Tinh, hoặc mười Đại Tân Tinh ai có thể đánh bại các tân tinh khác, hoặc là có thể cho thấy kiếm thuật vượt qua mười Đại Tân Tinh, có thể thu được danh hiệu siêu Tân Tinh.

- Siêu Tân Tinh là ta.

Tề Thiếu Phàm tràn đầy tự tin.

- Siêu Tân Tinh, thật là thú vị.

Hoàng Phủ Phú khẽ cười một tiếng, bàn tay nắm chặt, dường như cầm thứ gì:

- Cái danh hiệu này rất thích hợp với ta.

- Siêu Tân Tinh chính là tạo ra dành cho ta.

Phương Lãnh Ngôn cũng tràn đầy tự tin nói.

Nói ngắn gọn lại, mỗi người trong mười Đại Tân Tinh đều cho rằng cái danh hiệu siêu Tân Tinh này trừ mình ra không còn có thể là người nào khác.

Thứ tự trong mười Đại Tân Tinh có phân cao thấp. Người có thứ hạng thấp hơn tất nhiên cảm thấy bất mãn. Bọn họ đều cảm thấy với thực lực của mình có thể được thứ hạng cao hơn, cho nên trong lòng đều nhịn một bụng lửa, muốn đánh bại người khác, giẫm xuống dưới chân.

Hiện tại xuất hiện một danh hiệu siêu Tân Tinh, có ý nghĩa bao trùm ở trên Tân Tinh, nên vô cùng thỏa mãn.

Cuộc tranh tài hôm nay vừa kết thúc, các học viên đều mang theo các loại hưng phấn cùng kích động rời đi. Sau khi tới Thiện Đường dùng bữa tối, mỗi người đều quay về Kiếm Lâu của mình nghỉ ngơi tổng kết lại thu hoạch.

Lương Hải Sơn thi đấu tới vòng thứ bảy, hiện tại có ba trận thắng bốn trận bại. Đối thủ gặp được càng về sau càng cường đại hơn. Hắn bị đánh bại cũng không có gì đáng trách.

Nhưng hắn rất thích quan sát. Có thể tiến vào trận chung kết, hắn đã cảm thấy rất cao hứng. Huống gì còn có thể thắng được ba trận ở trong trận chung kết. Cho dù sau đó vẫn thua, thậm chí là sau khi trận chung kết chấm dứt đạt thứ hạng 1000, đứng cuối cùng hắn cũng cảm thấy đủ hài lòng.

Hai ngày sau, vòng thứ 7 thi đấu kết thúc. Các trọng tài lại một lần nữa ngồi chung một chỗ, thương lượng việc liên quan tới vòng trạn tài thứ 8.

- Bảy vòng thi đấu đã qua. Mười Đại Tân Tinh cũng đã chọn lựa ra. Các tân tinh này, ngoài Sở Mộ có thực lực không thua gì với tân tinh, bọn họ hiện tại đã đánh bại tân tinh khóa trên, cũng đánh bại các đối thủ với kiếm thuật không tệ khác. Hiện nay chỉ còn lại có 100 học viên đứng đầu còn chưa có chống lại.

- Tôi đang suy nghĩ. Nếu như bây giờ để cho bọn họ và 100 người học viên đứng đầu đấu với nhau, có thể quá sớm hay không? Nếu chẳng may bọn họ không phải là đối thủ của 100 người học viên đứng đầu, vậy phía sau đó không dễ an bài.

Lúc này, các trọng tài đang rất đau đầu.

- Trọng tài trưởng, ngài thấy thế nào?

Bóng cao su lại một lần nữa đá sang cho trọng tài trưởng ở đây.

Trọng tài trưởng lại không trả lời, nhắm mắt trầm ngâm, một lúc lâu mới chậm rãi trợn mắt nói:

- An bài 100 người đứng đầu khóa trước làm đối thủ của bọn họ.

- Vậy an bài người thứ hạng 100 của khóa trước làm đối thủ của Sở Mộ. Người thứ hạng 99 làm đối thủ của Dịch Huyền. Cứ lấy cách này đẩy lên đi.

Một trọng tài lập tức nói.

- Không, an bài đối thủ của Sở Mộ thành thứ hạng 90 khóa trước.

Trọng tài trưởng không nhanh không chậm nói, lại nhắm hai mắt lại.

- Thứ hạng 90!

Các trọng tài hai mặt nhìn nhau, có chút không rõ. Tất cả bị bọn họ thấy trong những người mới, Sở Mộ là một người nhìn không thấu nhất.

*****

- An bài theo lời trọng tài trưởng nói. Nếu như ngay cả mấy người đứng cuối danh sách 100 người đứng đầu khóa trước, mà bọn họ còn không có cách nào đánh bại, cũng có không cách nào nhận được danh hiệu mới siêu Tân Tinh này.

Cuối cùng mọi người nhất trí thông qua.

...

- Không biết vòng thi đấu này sẽ an bài như thế nào?

Trong sân thi đấu, tất cả các học viên đã ngồi vào đúng chỗ. Chỉ có điều cuộc thi đấu còn chưa có bắt đầu.

- Người tham gia thi đấu bình thường đã không phải là đối thủ của mười Đại Tân Tinh, ngay cả mười Đại Tân Tinh khóa trên cũng bị bọn họ đánh bại. Ta nghĩ, ngoại trừ 100 học viên đứng đầu khóa trên ra, đã không có người nào là đối thủ của bọn họ.

Một người học viên suy đoán nói:

- Cho nên vòng này, các trọng tài rất khả năng an bài cho mười Đại Tân Tinh làm đối thủ của 100 học viên đứng đầu khóa trước.

- So với cái này, ta càng muốn biết ai có thể thu được danh hiệu Siêu Tân Tinh này. Đây chính là người đứng đầu.

Người đứng đầu bình thường đều nhận được sự chú ý hơn.

Ai không muốn tên được truyền lại nghìn đời, lưu lại tiếng thơm.

- Vòng thứ 8 trận đầu...

Theo tiếng tuyên bố của trọng tài vang lên, vòng thi đấu thứ 8 bắt đầu.

Một vòng lại một vòng thi đấu tiến hành tiếp. Người thắng một đường đi lên, không ngừng giao chiến với người thắng lợi. Người thua lại giao chiến với người thua. Nếu thắng, còn có cơ hội được an bài chiến đấu với những người thắng.

Đương nhiên, các trọng tài chắc chắn sẽ không đi an bài cùng một đối thủ hai lần chiến đấu.

- Vòng thứ 8 trận thứ năm: Phó Xà viện số 2 đối chiến với Chư Cát Minh viện số 9.

Thần sắc Chư Cát Minh bình tĩnh đứng lên, tuy rằng hắn biết mình không phải là đối thủ của Phó Xà.

- Mục tiêu của ta là cao hơn nữa, mà không phải là ngươi. Ngươi vẫn nhận thua đi.

Phó Xà nói, giọng điệu có chút u ám.

- Cho dù là thua, ta cũng sẽ toàn lực đánh một trận.

Chư Cát Minh thản nhiên nói.

- Đã như vậy, ta sẽ kheién cho ngươi thua được tâm phục khẩu phục.

Phó Xà nói, lộ ra một nụ cười nhạt, nhìn qua khiến người ta cảm giác thâm trầm.

Trận thi đấu bắt đầu. Phó Xà sử dụng kiếm khí thi đấu là một thanh đoản kiếm.

Chư Cát Minh sử dụng kiếm khí thi đấu bề rộng nhỏ hơn so với kiếm khí bình thường, chiều dài thật ra vẫn vậy.

Kiếm khí thông thường sử dụng chính thống nhất, cũng phổ biến nhất, tương đối đơn giản. Các kiếm khí khác không theo tiêu chuẩn thông thường sử dụng lại cần các kỹ xảo khác nhau.

Bởi vậy, kiếm khí không theo tiêu chuẩn thông thường càng khó tu luyện hơn. Muốn nắm giữ được khả năng điều khiển dễ dàng cũng càng thêm khó khăn. Nhưng một khi luyện thành, uy lực thể hiện ra bình thường sẽ thắng được kiếm khí thông thường.

Thanh đoản kiếm của Phó Xà giao phong cùng kiếm nhỏ dài của Chư Cát Minh.

Sở Mộ nhìn chằm chằm vào cuộc tranh tài này. Hắn muốn nhìn xem kiếm thuật của Chư Cát Minh ra sao. Cũng có thể nhìn ra một phần thực lực của Phó Xà, tiến tới suy tính ra tài nghệ chân chính của hắn.

Tê tê.

Những tiếng kêu kỳ quái vang lên. Tay phải Phó Xà cầm thanh đoản kiếm đung đưa trái phải ở trước người. Cảm giác này giống như đầu độc xà đang đung đưa tìm kiếm một thời cơ ra đòn trí mạng, khiến người ta sởn tóc gáy.

Chư Cát Minh một kiếm nhắm thẳng vào Phó Xà, sắc mặt ngưng trọng.

Hắn có chút hiểu rõ đối với kiếm thuật của 100 học viên đứng đầu. Nhất là người có thứ hạng ở trước hắn, hắn càng bỏ công sức. Hắn cảm thụ sâu sắc kiếm thuật của Phó Xà xảo quyệt quỷ dị âm hiểm.

Trong nháy mắt, Phó Xà tấn công. Tốc độ cực nhanh. Góc độ xảo quyệt, giống như độc xà bay với cắn con mồi.

Chư Cát Minh hình như có năng lực biết trước. Kiếm khí hẹp dài vung lên, ngăn cản một kiếm của Phó Xà, sau đó nhanh chóng phản kích. Nhưng một kiếm chỉ đâm ra phân nửa lại đột nhiên chém ngang. Phó Xà không thể không lui về phía sau.

- Không tệ. Vẫn nghe nói ngươi có thể dự đoán trước được đường tấn công của đối phương. Hiện tại một lần lĩnh hội, quả nhiên là như thế.

Phó Xà cười nói:

- Đáng tiếc, ngươi gặp phải chính là ta. Xà Hình Kiếm của ta sẽ trở thành cơn ác mộng của ngươi.

Tiếng nói vừa dứt, Phó Xà lần thứ hai tấn công. Lần này, tốc độ nhanh hơn, giống như tia chớp.

Vẻ mặt Chư Cát Minh ngưng trọng, hết sức chăm chú. Hắn thực sự có năng lực có thể sớm dự đoán được một đường công kích của đối phương. Loại năng lực này xuất phát từ một môn kiếm thuật cổ hắn đang tu luyện.

Chính bởi vì hoàn toàn nắm giữ được môn kiếm thuật cổ kia, khiến cho bản thân hắn cũng mang theo năng lực như thế. Tuy rằng không phải quá rõ ràng, nhưng bình thường có thể đột phát một cách kỳ hiệu.

Nhưng thanh đoản kiếm của Phó Xà đặc biệt quỷ dị, không đơn thuần là tốc độ rất nhanh, hơn nữa góc độ biến hóa rất nhiều, hết sức phức tạp. Loại năng lực này của Chư Cát Minh cũng không phải là vô hạn, phải hoàn toàn tập trung tâm thần. Điều này khiến hắn cảm thấy mệt mỏi.

Một kiếm vung về phía bên trái.

Keng.

Một tiếng động vang lên. Chư Cát Minh chặn được một đòn của Phó Xà.

Ở trong mắt của mọi người, Phó Xà thật giống như biến mất. Chỗ bọn họ thấy chính là một rắn màu đen không ngừng giãy dụa biến đổi, tốc độ cực nhanh tiến lui như thường, khiến người toàn thân nổi da gà.

Sau khi ngăn cản được mấy kiếm, Xà Hình Kiếm của Phó Xà vượt qua phạm trù dự tính của Chư Cát Minh, khiến hắn không gánh chịu nổi, chậm một đường, nhất thời bị thanh đoản kiếm của Phó Xà gác ở trên cổ, bị đánh bại.

- Vòng thứ 8 trận thứ 6: Dịch Huyền viện số 8 đấu với Điền Hạ viện số 4.

- Điền Hạ? Hắn không phải là một trăm người đứng đầu của khóa trước sao?

Các học viên đều ngẩn ra.

- Nói cách khác, mười Đại Tân Tinh sẽ chính thức chiến đấu cùng 100 người học viên đứng đầu khóa trước, tiến quân về phía 100 người đứng đầu?

- Dịch Huyền thắng.

Trọng tài lớn tiếng tuyên bố, toàn trường rơi vào trong sự yên lặng ngắn ngủi. Bất chợt bọn họ phát ra tiếng gầm như triều dâng, gần như phải lật trời vậy.

Tính đột phá trong lịch sử, tối thiểu ở trong mấy chục năm qua của Đại Khôn Kiếm Phủ này đây là tính đột phá lịch sử.

Người thứ hai là Mộ Dung Dẫn. Hắn sử dụng kiếm khí, là nhuyễn kiếm. Nhuyễn kiếm ở trong các loại kiếm khí không theo tiêu chuẩn thông thường, so với kiếm khí không theo tiêu chuẩn thông thường khác, nhuyễn kiếm luyện càng khó khăn hơn. Nhưng một khi đã luyện thành sẽ biến đổi thất thường, vừa cương vừa nhu, vô cùng khó đề phòng.

Người thứ ba là Diệp Tiểu Khai. Kiếm thuật của hắn chỉ có một đặc điểm. Đó chính là nhanh, nhanh tới cực hạn. Mỗi một kiếm đều là một đường thẳng tắp, cũng không biến đổi. Mỗi một kiếm đều nhanh đến mức tận cùng, giống như cực quang.

- Vòng thứ 8 trận thứ mười hai: Tô Minh Dương viện số 7 đấu với Lệnh Hồ Tuyệt viện số 3.

- Lại bắt đầu.

- Lệnh Hồ Tuyệt thứ hạng thứ 99 ở khóa trên, kiếm thuật cao minh hơn Điền Hạ một bậc. Tô Minh Dương có thể đánh bại hắn hay không?

- Thật khiến chúng ta mỏi mắt mong chờ.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-2308)