Truyện ngôn tình hay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0266

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0266: Đánh bại Đông Phương Cố
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Quá xuất sắc!

Nếu như các cuộc thi đấu trước, Sở Mộ chỉ là xuất sắc mà thôi, như vậy bắt đầu từ cuộc chiến đấu với Diệp Tiểu Khai đến trận đấu với Phó Xà vừa rồi, Sở Mộ đã vượt ra khỏi giới hạn xuất sắc, đạt tới mức độ khiến người ta không thể tưởng tượng nổi.

Kiếm nhanh nhất và kỹ xảo mạnh nhất, tất cả đều thua ở dưới kiếm của Sở Mộ, danh hiệu đã đổi chủ.

Nhất là trận đánh giữa Sở Mộ và Phó Xà. Loại chém giết trực tiếp nguyên thủy này, loại chiến đấu có thể nói là kỹ xảo đỉnh phong này, càng làm cho bọn họ cảm thấy sởn tóc gáy. Ngay cả linh hồn cũng run rẩy.

Sở Mộ dùng xong bữa tối quay về Kiếm Lâu, đắm chìm trong hồi ức về trận chiến đấu cùng Phó Xà.

Không thể không thừa nhận, kỹ xảo kiếm thuật của Phó Xà, thật sự là người xuất sắc nhất mà Sở Mộ biết được từ trước tới nay. Cho dù một ít kiếm thuật đại sư đỉnh phong trên địa cầu cũng khó có thể so sánh được.

Nếu như là trước khi tiến vào Huyết Yêu Cảnh, Sở Mộ nhất định khó có thể lấy kỹ xảo kiếm thuật thuần túy đánh bại Phó Xà. Nhưng đối với hắn, người đã hiểu con đường kiếm thuật của bản thân, đồng thời thật sự luyện kiếm thuật thành tựu lên tới tiêu chuẩn kiếm thuật Tông Sư tiểu thành mà nói, kỹ xảo kiếm thuật của Phó Xà chỉ có thể nói lợi hại, vẫn không có cách nào chống lại hắn.

Chỉ có điều quyết đấu với Phó Xà ngày hôm nay cũng khiến cho Sở Mộ dường như thức tỉnh một loại bản năng nào đó, không ngừng hoàn thiện trình độ kiếm thuật Tông Sư tiểu thành.

Kiếm thuật Tông Sư toàn năng cũng không phải chỉ xuất sắc ở trên một phương diện nào đó, mà phải xuất sắc ở tất cả các phương diện. Tất cả đều đạt được tới mức độ Tông Sư, kết hợp lại, cân đối tất cả, mới có thể thật sự thành tựu Tông Sư toàn năng.

Giông như Hoàng Phủ Thương Nguyệt, có thể nói đã chạm đến đến trình tự Tông Sư, nhưng chỉ là ở một ít phương diện, mà không phải là tất cả.

Đây cũng là sự chênh lệch giữa kiếm giả đại lục Cổ Kiếm và kiếm thuật sư địa cầu. Đương nhiên, cho dù là ở trên địa cầu, có thể xuất sắc tất cả các phương diện kiếm thuật, đồng thời cuối cùng đạt được cân đối Tông Sư, cũng cực ít. Sở Mộ hiện tại chính là một con đường gian khổ quanh co như vậy.

Toàn năng, chính là không gì không làm được!

Sở Mộ hấp thu thu hoạch, sau đó tu luyện kiếm thuật, biến chúng thành của mình. Sở Mộ vui sướng trong sự tiến bộ lắng đọng rất nhỏ này.

...

- Các ngươi nói xem, trong vòng này các trọng tài sẽ an bài đối thủ nào cho Sở Mộ?

- Chắc là người có thứ hạng trên Phó Xà, giống như Hướng Thiên Hà, Đông Phương Cố, Hoàng Phủ Ngạo Sương. Còn có đám người Khương Ngọc Hoàn Vạn Bàn cùng với Kiếm Thuật Chi Vương Hoàng Phủ Thương Nguyệt, cũng có thể.

- Ta đoán, nhất định là một trong Hướng Thiên Hà, Đông Phương Cố và Hoàng Phủ Ngạo Sương.

Vòng thi đấu thứ 16 cuối cùng cũng bắt đầu.

Chỉ có điều trận đầu tiên cũng không phải là trận thi đấu của Sở Mộ được vạn người chú ý. Mà đó là trận quyết đấ của người khác.

Các học viên rất nhanh đã điều chỉnh xong tâm tình, chuyên tâm nhìn lên đài đấu kiếm.

Tuy rằng không phải trận thi đấu của Sở Mộ, nhưng cũng là trận thi đấu của những người trong danh sách 100 học viên đứng đầu khóa trên, cũng hết sức đặc sắc.

Cũng có thể, những trận thi đấu đầu tiên là món ăn khai vị. Trong lòng các học viên vẫn hết sức chờ mong đến cuộc thi đấu của Sở Mộ.

Trong lúc, Lôi Hạo lại lên đài đấu kiếm. Đối thủ của hắn vừa vặn là Chư Cát Minh.

Lôi Hạo vừa xuất kiếm, chính là thế tấn công mưa rền gió dữ. Nhưng Chư Cát Minh lại dường như nhìn thấu sơ hở trong công kích của Lôi Hạo. Mỗi một kiếm đều có thể ngăn chặn được công kích của Lôi Hạo, khiến công kích của Lôi Hạo không có cách nào tiếp tục được nữa.

Cuối cùng, Lôi Hạo bị Chư Cát Minh đánh bại.

Kể từ đó, chênh lệch giữa Lôi Hạo và Sở Mộ càng thêm rõ ràng.

Thật ra, đối với các học viên mà nói, trước khi Lôi Hạo và Sở Mộ còn chưa quyết đấu, bọn họ đều có hứng thú rất lớn.

Nhưng khi Lôi Hạo bại vào dưới kiếm của Sở Mộ, bọn họ đối với Lôi Hạo đã không còn mấy quan tâm nữa. Bình thường, người thất bại đều bị như vậy.

Chỉ có người thắng, mới là đối tượng được vạn người chú ý.

Cuộc thi đấu giữa Hoàng Phủ Thương Nguyệt và Khương Ngọc Hoàn cũng bắt đầu. Cuối cùng, Hoàng Phủ Thương Nguyệt lấy thế kiếm cực kỳ bá đạo, ở kiếm thứ ba đánh bại Khương Ngọc Hoàn.

Kiếm chí nhu của Khương Ngọc Hoàn tuy rằng có thể hóa giải công kích của đối phương, nhưng cuối cùng có một hạn chế. Kiếm của Hoàng Phủ Thương Nguyệt quá mức bá đạo. Công kích rất mạnh, đã vượt ra khỏi phạm vi hóa giải của Khương Ngọc Hoàn, bị đánh bại. Thật ra điều này không có gì kỳ quái.

Vạn Bàn lại quyết đấu cùng Hướng Thiên Hà. Kiếm Trường Hà của Hướng Thiên Hà cũng được triển khai. Nhưng cuối cùng hắn vẫn không có cách nào, lại bị kiếm bàn thạch của Vạn Bàn đánh bại.

Từng trận thi đấu được tiến hành.

- Vòng thứ 16 trận thứ 18: Đông Phương Cố viện số 4 đấu với... Sở Mộ viện số 9...

Giọng nói của trọng tài vừa dứt, các học viên vốn đang bàn tán ầm ĩ đều ngậm miệng. Giống như tất cả đồng thời hẹn trước. Ánh mắt bọn họ đầu tiên là nhìn về phía Đông Phương Cố, tiếp theo quét mắt, nhìn về phía Sở Mộ.

- Lần này, Sở Mộ có thể đánh bại Đông Phương Cố hay không?

Sau khi Sở Mộ và Đông Phương Cố đều đứng ở trên đài, dần dần có người nhỏ giọng bàn luận.

- Đúng vậy. Nói không chừng Sở Mộ thật sự có thể đánh bại Đông Phương Cố.

- Ta sẽ lấy ra toàn lực.

Đông Phương Cố nói. Lúc này, hắn hết sức coi trọng Sở Mộ. Dù sao ngay cả kỹ xảo kiếm thuật của Phó Xà, hắn cũng không bằng, cuối cùng vẫn bị Sở Mộ đánh bại.

Cho nên, Đông Phương Cố không dám có chút khinh thường nào.

- Mời.

Sở Mộ làm kiếm lễ.

Đông Phương Cố triển khai công kích trước.

Nghiêm khắc mà nói, song kiếm tử mẫu cũng cần kỹ xảo. Cho nên Đông Phương Cố ở trên phương diện kỹ xảo kiếm thuật thuần túy, có khả năng không bằng Phó Xà, nhưng kỹ xảo kiếm thuật của hắn cũng không yếu. Nếu lại phối hợp với những phương diện khác, khiến cho hắn nắm giữ thực lực đánh bại Phó Xà.

Sở Mộ không sử dụng song kiếm. Đối với hắn mà nói, Đông Phương Cố còn chưa đủ để hắn sử dụng song kiếm.

Một kiếm ở trong tay, loại cảm giác nắm giữ tiết tấu này lại một lần nữa xuất hiện.

Song kiếm tử mẫu của Đông Phương Cố, một kỳ một chính một công một thủ, công cùng thủ không phải cố định không đổi, mà có thể biến hóa thay thế lẫn nhau.

Đông Phương Cố ở dưới sự dẫn dắt của Sở Mộ, bất tri bất giác triển khai một đợt công kích, hình thức công kích của hắn, gần như đã bị Sở Mộ nhìn thấu triệt.

Nói cách khác, ở trong mắt Sở Mộ, phương pháp Đông Phương Cố sử dụng song kiếm tử mẫu thi triển ra, đã không có gì bí mật.

Tiện tay đâm ra một kiếm, hời hợt, có một loại tùy tâm sở dục, lại có khí thế nồng đậm khiến người ta cảm giác chỉ điểm giang sơn.

Một kiếm này dung hợp các loại.

*****

Đông Phương Cố cảm giác mãnh liệt nhất. Hắn chỉ cảm thấy Sở Mộ đâm tới một kiếm này, song kiếm tử mẫu của mình dường như hoàn toàn bị kìm chế, bất kể là công kích cũng tốt, phòng thủ cũng được, đều không có cách nào buông ra, có một loại cảm giác bị trói buộc.

Lui về phía sau, chỉ có thể lui về phía sau. Đây là lần đầu hắn lui về phía sau.

Có đôi khi, lui một bước trời cao biển rộng. Nhưng Đông Phương Cố lui về phía sau một bước, lại một lần nữ khiến hắn rơi vào cảnh khốn cùng. Tiết tấu đã hoàn toàn bị Sở Mộ nắm giữ.

Đông Phương Cố giống như biến thành con rối. Còn Sở Mộ lại là người điều khiển con rối, dẫn dắt Đông Phương Cố chuyển động. Sở Mộ cầm dây bên nào, Đông Phương Cố phải di chuyển theo bên đó. Giống như hoàn toàn bị Sở Mộ nắm trong tay.

Cảm giác bất lực bó tay bó chân trải rộng khắp toàn thân. Đông Phương Cố cảm nhận sâu sắc được cảm giác khóc không ra nước mắt của Phó Xà lúc đó.

Dẫn là song kiếm tử mẫu khiến hắn kiêu ngạo, nhưng ở dưới trường kiếm của Sở Mộ, thậm chí biến thành đầu sỏ phát huy sự ràng buộc đối với kiếm thuật của bản thân.

Đông Phương Cố có một cảm giác, dường như tất cả mọi bí mật của mình, đều bị Sở Mộ nhìn thấu, lại bị Sở Mộ phá giải, trái lại kìm hãm chính hắn.

Loại cảm giác này có chút gậy ông đập lưng ông.

Nhưng Đông Phương Cố có tính bền bỉ rất cao. Loại cảm giác bất lực này cũng không khiến cho hắn suy sụp. Hắn theo tiết tấu của Sở Mộ đưa ra phản ứng. Tâm tư rõ ràng đầu óc rõ ràng, hai mắt lợi hại nhìn chằm chằm vào mỗi một kiếm của Sở Mộ, đang chờ cơ hội.

Chỉ cần có chút cơ hội, Đông Phương Cố sẽ nghịch chuyển cục diện bây giờ, phá tan cục diện bị Sở Mộ nắm giữ tiết tấu này, hình thành hữu hiệu phản kích.

Phòng thủ trong phản kích, là điều Đông Phương Cố am hiểu nhất. Bao nhiêu đối thủ chính là thua ở dưới phương thức này của hắn.

Ví dụ như Hướng Thiên Hà, kiếm Trường Hà của hắn đủ lớn, không ngừng công kích. Cuối cùng vẫn để Đông Phương Cố nắm được cơ hội trong nháy mắt. Ngược lại hắn lấy thủ làm công, một lần hành động đánh bại.

Đáng tiếc, đối với Sở Mộ đã nhìn thấu bí mật song kiếm tử mẫu của hắn mà nói, chỉ cần Sở Mộ không muốn, Đông Phương Cố tuyệt đối không có cách nào phòng thủ chờ nhận được cơ hội phản kích.

Từng kiếm từng kiếm đánh ra. Tốc độ mỗi một kiếm của Sở Mộ cũng không nhanh. Bất kỳ kẻ nào cũng có thể thấy rõ ràng quỹ tích xuất kiếm của Sở Mộ.

Chính bởi vì như vậy, mới càng làm cho người ta cảm thấy sợ tới nổi da gà. Ở dưới công kích của Sở Mộ, Đông Phương Cố không ngừng lui về phía sau. Bởi vì Sở Mộ muốn hắn lui về phía sau, hắn không thể không lui về phía sau, .

Lui lại lui. Bất tri bất giác, Đông Phương Cố đã lùi đến sát mép đài đấu kiếm. Ngay cả chính hắn cũng không phát giác ra, ứng đối với từng kiếm của Sở Mộ, đã khiến cho hắn có cảm giác kiệt sức.

Sở Mộ lại đâm ra một kiếm. Một kiếm này càng nhanh hơn, mạnh hơn so với những kiếm vừa rồi.

Đông Phương Cố vội vàng chống đỡ.

Keng.

Một tiếng chói tai vang lên.

Lực lượng của Sở Mộ xuyên qua mũi kiếm bạo phát. Đông Phương Cố lùi lại ba bước.

Sở Mộ lại đột nhiên thu kiếm. Đông Phương Cố không tự chủ được sửng sốt. Hắn không rõ, cơ hội tốt như vậy, vì sao Sở Mộ không thừa thắng xông lên.

Thời khắc hắn hạ xuống bước thứ ba, hắn mới hiểu được. Bởi vì bước thứ ba, hắn đã thất bại. Hắn đã thất bại bời vì hoàn toàn không đề phòng, hay bởi vì kiếm khí Tiên Thiên bị phong tỏa, không có cách nào đưa ra phản ứng của hắn. Toàn thân hắn ngã về phía sau, rơi xuống dưới đài đấu kiếm.

- Sở Mộ thắng.

Trọng tài tuyên bố.

Đông Phương Cố đứng dậy nhìn Sở Mộ, thần sắc vạn phần phức tạp. Đồng thời hắn cũng thở ra một hơi. Cảm giác vừa rồi thật sự quá bất lực. Giống như rơi vào một giấc mộng, lại giống như đang nằm mơ.

Khổ cực kiên trì, cuối cùng vẫn hoàn toàn không có cơ hội phản kích. Hiện tại bị thua, Đông Phương Cố thoáng cái liền cảm thấy thoái mái.

- Tên đáng sợ.

Đông Phương Cố nói thầm một tiếng, dường như muốn in bóng dáng Sở Mộ vào trong lòng. Hắn quay về chỗ ngồi của mình.

Sở Mộ ở dưới sự chú ý của mấy vạn học viên, quay về chỗ ngồi của mình.

Bây giờ, tâm tình Lôi Hạo càng phức tạp hơn. Hắn không nghĩ tới, Sở Mộ không ngờ lại lợi hại như thế. Không chỉ lợi hại hơn hắn, còn vượt xa so với sự suy nghĩ của hắn, ném hắn lại sau người.

Rất nhanh, vòng thi đấu thứ 16 cũng kết thúc. Thời điểm vòng thi đấu kết thúc, lại có một trọng tài lên đài đấu kiếm tuyên bố. Vòng thi đấu thứ 17, Sở Mộ quyết đấu với Khương Ngọc Hoàn.

Tuy rằng không biết vì sao trọng tài lại muốn tuyên bố sớm, nhưng kết quả tuyên bố, khiến các học viên đều sôi trào!!

- Nàng muốn ứng phó với Sở Mộ như thế nào?

Vạn Bàn nói với Khương Ngọc Hoàn.

Đến bây giờ, bọn họ có thể cảm nhận được sự uy hiếp do Sở Mộ mang đến.

Khương Ngọc Hoàn khẽ cau mày, không nói gì, hồi tưởng lại biểu hiện của Sở Mộ. Loại kiếm thuật này khiến cho nàng cũng cảm thấy vướng tay chân.

- Tốc độ xuất kiếm nhanh hơn Diệp Tiểu Khai, kỹ xảo kiếm thuật mạnh hơn Phó Xà. Hơn nữa năng lực phòng ngự của hắn cũng không yếu. Nhãn lực cũng hơn người. Ở các phương diện khác biểu hiện đều tương đối xuất sắc. Đó là một đối thủ khó dây dưa.

Vạn Bàn phân tích nói.

- Ở trước mặt kiếm chí nhu của ta, trừ khi cường độ công kích của hắn vượt quá giới hạn chịu đựng của ta, bằng không tất cả những cái khác, đều sẽ bị ta kìm chế.

Sau khi Khương Ngọc Hoàn phân tích, lạnh lùng nói.

Quả thực, ở dưới kiếm chí nhu của nàng, công kích thật nhanh và kỹ xảo đều khó có thể phát huy ra được bao nhiêu uy lực. Trừ khi, cường độ công kích đạt được tới trình độ như Hoàng Phủ Thương Nguyệt, mới có thể phá vỡ kiếm chí nhu của Khương Ngọc Hoàn.

- Cẩn thận bao giờ là không sai lầm. Sở Mộ, người này nhìn không thấu. Không có cách nào tưởng tượng được hắn còn có che giấu gì nữa hay không.

Vạn Bàn gật đầu, cũng tán thành lời Khương Ngọc Hoàn nói. Nhưng hắn vẫn nói tiếp:

- Nếu thực lực của hắn chính là mức độ hắn biểu hiện ra, vậy hắn chắc hẳn sẽ không phải là đối thủ của nàng. Nhưng ngược lại, nếu như hắn vẫn có điều giấu giếm, vậy tất cả đều khó mà nói.

- Nếu như hắn có thể đánh bại ta, có lẽ, có thể cùng Hoàng Phủ Thương Nguyệt đánh một trận.

Khương Ngọc Hoàn lại nói một câu.

- Nghe nàng vừa nói như vậy, ta đột nhiên có chút mong đợi.

Vạn Bàn đầu tiên là ngẩn ra, tiếp theo cười nói.

Hai người bọn họ lần lượt bị bại ở dưới kiếm của Hoàng Phủ Thương Nguyệt. Người khác cũng không phải là đối thủ của Hoàng Phủ Thương Nguyệt. Thoạt nhìn, danh hiệu Kiếm Thuật Chi Vương của Hoàng Phủ Thương Nguyệt không thể lay động.

Nếu như Sở Mộ này có năng lực khiêu chiến Hoàng Phủ Thương Nguyệt, vậy cũng là một chuyện tốt.

...

Một đêm này, có không ít người không có cách nào ngủ yên. Bởi vì bọn họ quá hưng phấn, luôn lẩm bẩm ngày hôm sau mau tới.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2308)