Truyện ngôn tình hay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0268

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0268: Quyết đấu với Vạn Bàn: Hoàng Phủ Thương Nguyệt khiếp sợ
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Thái Cực vừa cương, vừa nhu, chí cương chí nhu, cương nhu cũng có!

Kiếm chí nhu của Khương Ngọc Hoàn thoáng cái khiến Sở Mộ Khai Khiếu, ở trên lý luận Thái Cực đã lĩnh ngộ sâu hơn, đạt được mức độ cương nhu tinh tế.

Ngay từ đầu, mức độ Sở Mộ nắm giữ đối với cương nhu, chỉ là mới vào da lông mà thôi. Ứng dụng rất dễ hiểu. Uy lực không mạnh. Sau khi không ngừng va chạm với kiếm chí nhu của Khương Ngọc Hoàn, có thể lần lượt vận dụng tinh tế cách dùng cương nhu.

- Chính là hiện tại!

Trong đáy mắt Sở Mộ hiện lên một tia tinh quang.

Kiếm chí nhu chợt dừng lại. Một lực lượng chí cương chí cường đột nhiên từ trong nhu bạo phát ra. Cương nhu giao nhau, thay thế lẫn nhau, phát ra lực lượng đáng sợ, trong nháy mắt xé rách lưới kiếm chí nhu của Khương Ngọc Hoàn.

Khương Ngọc Hoàn chỉ cảm thấy kiếm trong tay không bị khống chế, chợt dừng lại. Hai kiếm va chạm. Một lực lượng đáng sợ chí cương chí dương từ dưới kiếm của Sở Mộ bạo phát ra. Bên trong lại ẩn chứa ở một lực lượng ôn hòa lực.

Dưới sự bạo phát đó, Khương Ngọc Hoàn căn bản không nắm chắc kiếm trong tay. Thanh kiếm tuột tay, bay ra ngoài.

- Kiếm chí nhu bị phá!

- Sở Mộ không ngờ phá được kiếm chí nhu!

Rất nhiều người thoáng cái đứng bật dậy, kích động đến mức không biết để hai tay ở nơi nào cho phải.

Khương Ngọc Hoàn nhăn mày lại, vẻ mặt khó có thể tin được. Nàng hết nhìn hai tay của mình lại ngẩng đầu nhìn về phía Sở Mộ.

Nàng không cách nào tưởng tượng, mình không ngờ lại thua. Hơn nữa, Sở Mộ còn dùng kiếm chí nhu giống như mình, phá được kiếm chí nhu của mình. Tuy rằng kiếm chí nhu của Sở Mộ cùng kiếm chí nhu cỏa mình có điểm khác nhau.

- Ngươi thắng.

Một lúc lâu Khương Ngọc Hoàn mới phản ứng được, lộ ra một tia hiếu kỳ:

- Loại kiếm thuật này của ngươi gọi là gì?

- Thái Cực.

Sở Mộ thản nhiên trả lời.

- Thái Cực...

Khương Ngọc Hoàn hiển nhiên không hiểu ý tứ trong đó, vừa suy nghĩ, vừa đi xuống dưới đài đấu kiếm.

Sở Mộ cũng rời khỏi đài đấu kiếm, quay về chỗ ngồi của mình.

- Hoàng Phủ Thương Nguyệt, xem ra Sở Mộ có hi vọng đánh với ngươi một trận.

Vạn Bàn nhìn chằm chằm vào Hoàng Phủ Thương Nguyệt cười nói ha ha. Nhất thời rất nhiều học viên khiếp sợ.

Sở Mộ quyết đấu với Hoàng Phủ Thương Nguyệt... Sao?

Vừa nghĩ tới đó, trong lòng bọn họ càng cảm thấy kích động.

- Hoàng Phủ Thương Nguyệt...

Sở Mộ nhìn về phía viện số 1. Vừa lúc Hoàng Phủ Thương Nguyệt cũng liếc mắt xem qua, có phần của số mệnh quyết đấu.

Một loạt các danh hiệu Siêu Tân Tinh, kiếm nhanh nhất, kỹ xảo mạnh nhất, kiếm chí nhu đều rơi vào trên đầu Sở Mộ.

Sở Mộ chính là một nhân tài mới nổi siêu cấp, đột nhiên xuất hiện, gặp mạnh lại mạnh mẽ hơn, chưa bao giờ bị đánh bại một lần nào. Hắn giống như một vực sâu không đáy, khiến người ta không nhìn thấy đáy.

Sau khi vòng thi đấu thứ 17 chấm dứt, ngày hom sau chính là vòng thi đấu thứ 18.

Sau khi cuộc tranh tài vòng thứ 17 kết thúc, các trọng tài một lần nữa tuyên bố vòng thứ 18, Sở Mộ sẽ quyết đấu với Vạn Bàn.

Đây nhất định lại là một buổi tối khó có thể ngủ được.

- Ta thật ra muốn xem thử, ngươi làm sao có thể đánh bại phòng ngự của ta.

Ngồi ở bên trong Kiếm Lâu của mình, ngẩng đầu nhìn bầu trời đêm, Vạn Bàn lẩm bẩm nói.

...

Trận thi đấu, tuy rằng vẫn những người đó, nhưng nhiệt tình của mỗi người đều tăng vọt.

Sở Mộ quyết đấu với Vạn Bàn!

Một trận chiến này, là trận đánh làm người khác chú ý nhất trong vòng thi đấu 18.

Bởi vì một trận chiến này không chỉ liên quan đến phân cao thấp giữa Sở Mộ và Vạn Bàn, mà quan hệ đến việc địa vị Kiếm Thuật Chi Vương của Hoàng Phủ Thương Nguyệt có người nào lay động được hay không.

Sở Mộ bại, dừng ở đây, dừng lại ở vị trí thứ ba.

Cũng có lẽ bởi vì Sở Mộ liên tục giành thắng lợi, khiến các học viên nảy sinh một loại thói quen tư duy. Thậm chí bọn họ quên mất thân phận người mới của Sở Mộ.

- Nếu như thắng, ngươi mới có tư cách khiến cho ta coi trọng.

Hoàng Phủ Thương Nguyệt nhìn chằm chằm vào Sở Mộ đang đứng trên đài đấu kiếm, âm thầm nói.

Khí thế nặng như núi của Vạn Bàn lại một lần nữa phát ra, ngưng tụ. Dường như có một ngọn núi lớn lao về phía Sở Mộ, nghiền ép tới.

Sở Mộ không chút dao động cũng không tận lực phát ra khí thế gì. Nhưng Vạn Bàn rất nặng như núi khí thế trùng kích đến trên người hắn thời gian, lại hóa thành ở vô hình, dường như một trận gió mát đập vào mặt thổi qua.

Ánh mắt Vạn Bàn lộ ra sự nghiêm trọng. Khí thế của hắn không ngờ vô hiệu đối với Sở Mộ?

- Bắt đầu phòng ngự.

Sở Mộ cười nhạt, nói.

Vạn Bàn ngẩn ra, bày ra tư thế phòng ngự. Hắn am hiểu nhất chính là phòng ngự. Sau khi đã biết kiếm thuật của Sở Mộ, Vạn Bàn cũng sẽ không ngốc đến mức đi tấn công Sở Mộ. Đó chính là lấy chỗ yếu của mình liều mạng đấu với sở trường của đối phương.

- Đến đây đi. Để ta xem thử công kích của ngươi.

Trong giọng nói Vạn Bàn không tự chủ mang theo vài phần hưng phấn.

Sở Mộ nâng kiếm lên, từng bước một đi về phía Vạn Bàn. Tốc độ không nhanh, giống như những bước đi bình thường, khiến người ta rất kinh ngạc.

Hắn cũng không có thừa dịp bước đi tích ép khí thế. Thoạt nhìn chính là bình thản như vậy.

Thời điểm hắn còn cách Vạn Bàn ba thước, Sở Mộ đột nhiên đâm ra một kiếm, tốc độ ở trong nháy mắt tăng mạnh gấp mười lần. Lực lượng cùng tốc độ hoàn mỹ kết hợp, bạo phát ra. Trong nháy mắt, đồng tử của Vạn Bàn co lại.

Tay phải Vạn Bàn cầm chuôi thanh đại kiếm. Bàn tay trái mở ra, đặt ở trên thân kiếm, nhanh chóng di chuyển.

Leng keng.

Một tiếng động phát ra, ngăn cản một kiếm hung bạo do Sở Mộ đâm tới.

Một kiếm này của Sở Mộ đặc biệt đột ngột. Tốc độ kiếm đồng thời trở nên cực nhanh, phát ra uy lực rất mạnh. Đổi thành người khác, tuyệt đối không có cách nào chống đỡ. Nhưng Vạn Bàn vẫn ngăn cản được, đồng thời không chút sứt mẻ.

Tự mình cảm nhận, Sở Mộ mới có thể biết, lực phòng ngự của Vạn Bàn cường hãn tới mức nào.

Nhưng đây chỉ là kiếm thứ nhất mà thôi.

- Hoàng Phủ Thương Nguyệt dùng ba kiếm đánh bại phòng ngự của ngươi. Ta cũng chỉ cần ba kiếm.

Sở Mộ khẽ nói, giọng nói chỉ có Vạn Bàn và trọng tài mới nghe được.

Khóe mắt trọng tài hơi giật giật, trong lòng không thể trấn tĩnh nổi.

Vạn Bàn đầu tiên là ngẩn ra, tiếp theo có một ngọn lửa tức giận từ trong lòng bừng bừng thiêu đốt.

Hoàng Phủ Thương Nguyệt dùng ba kiếm đánh bại phòng ngự của hắn, đánh bại hắn. Đó là bởi vì Hoàng Phủ Thương Nguyệt quá mức cường đại, mới có thể ba kiếm đánh bại hắn.

Tuy rằng Sở Mộ cũng cho thấy kiếm thuật bất phàm. Thậm chí ngay cả Khương Ngọc Hoàn cũng đánh bại. Nhưng Vạn Bàn lại không cho Sở Mộ có năng lực đánh bại phòng ngự của mình.

- Khẩu xuất cuồng ngôn. Ta thật ra muốn xem thử, ngươi làm sao ba kiếm đánh bại phòng ngự của ta.

Vạn Bàn quát lên, giọng nói cuồn cuộn giống như sóng biển chấn động. Âm thanh này lọt vào trong tai của mọi người, gây ra một chấn động lớn.

*****

- Có ý gì?

- Lẽ nào Sở Mộ dự định ở trong ba kiếm đánh bại phòng ngự của Vạn Bàn?

- Nếu như trong vòng ba kiếm, Sở Mộ thật sự đánh bại phòng ngự của Vạn Bàn. Đây chẳng phải là nói Sở Mộ nắm giữ công kích cường đại giống như Hoàng Phủ Thương Nguyệt?

- Ta thấy không có khả năng.

Hai mắt Hoàng Phủ Thương Nguyệt hiện ra ánh sáng có thần, hiển nhiên cũng chấn động mạnh.

- Có khẩu xuất cuồng ngôn hay không, ngươi rất nhanh sẽ biết.

Sở Mộ cười khẽ, cũng không tranh luận.

- Đến đây đi.

Khí thế toàn thân Vạn Bàn càng thêm ngưng luyện, thành khí thế như núi bất động. Toàn thân dường như hóa thân làm một ngọn núi.

Ầm ầm.

Trên người Sở Mộ, đột nhiên phát ra một khí thế kinh khủng đến cực điểm, giống như cơn lũ bất ngờ trút xuống.

Khí thế này có nặng như núi, có mềm như nước, có phong quang vô tận. Các loại kết hợp cùng một chỗ, hình thành khí thế độc nhất vô nhị của Sở Mộ, bao hàm toàn diện. Khí thế hỗn hợp hội tụ lại ở trên thân kiếm.

Trong lòng Vạn Bàn cũng không nhịn được chấn động.

Hắn toàn lực phòng ngự. Cơ bắp ở hai cánh tay tăng lên một vòng. Hai chân vững vàng đạp mặt đất. Năm ngón tay bấu vào đất. Toàn thân ngược lại dường như mọc rễ sừng sững không động.

Đánh một trận cùng Hoàng Phủ Thương Nguyệt, tuy rằng cuối cùng bị thua, nhưng sau khi Vạn Bàn trải qua một đoạn thời gian lắng đọng, năng lực phòng ngự của bản thân lại tăng lên.

Hắn tin tưởng, Sở Mộ chắc chắn tuyệt đối không cách nào phá được phòng ngự của hắn, càng không cần phải nói phá được trong vòng ba kiếm.

Một kiếm này, bình thường, chậm rãi đâm ra, dường như kéo động núi cao.

Trong nháy mắt, tầm mắt của mọi người đều bị thu hút, không có cách nào bứt ra được.

Ở trong mắt bọn họ, một kiếm của Sở Mộ dường như muốn nghiền ép tất cả, đập nát tất cả.

Hoàng Phủ Thương Nguyệt không khỏi lộ vẻ xúc động. Trong lòng hắn đã không có cách nào duy trì được sự bình tĩnh. Uy thế của một kiếm này khiến hắn cảm nhận được lực công kích cường hãn vô cùng của Sở Mộ, gần như không kém hắn.

Không biết do đâu, tim Hoàng Phủ Thương Nguyệt đập nhanh hơn. Hắn có một cảm giác hưng phấn.

Một kiếm đâm ra, công kích không gì so nổi rơi vào trên thân đại kiếm của Vạn Bàn, trời đất không tiếng động.

Nhưng mỗi người đều không nhịn được bịt lỗ tai. Bọn họ chỉ cảm thấy có từng tiếng ong ong dường như trực tiếp vang lên ở trong đầu, khiến cho bọn họ nhức đầu không thôi.

Sắc mặt Vạn Bàn đại biến. Uy lực một kiếm này của Sở Mộ quá mạnh mẽ. Trong nháy mắt va chạm, một đại thế mạnh mẽ tuyệt đối không cách nào hình dung được theo công kích này nghiền ép đến, gần như không có cách nào chống đỡ.

Không chống đỡ được, Vạn Bàn không thể làm gì khác hơn là vận dụng kỹ xảo chấn động. Hắn phát huy kỹ xảo chấn động phát huy đến mức tận cùng, trung hòa với công kích một kiếm này của Sở Mộ. Mặc dù không có lui về phía sau, nhưng bắp chân của hắn lại run nhè nhẹ. Rung rẩy rất nhỏ, chỉ có chính hắn rõ ràng.

Lực chấn động của Vạn Bàn trào về phía kiếm của Sở Mộ. Trong nháy mắt phản kích, Sở Mộ đột nhiên rời khỏi mặt đất, phi thân lên. Thân hình hắn ở giữa không trung vẽ ra một đường vòng cung.

Hai mắt Hoàng Phủ Thương Nguyệt đột nhiên bắn ra tinh quang sắc bén, thiếu chút nữa trở nên thất thố. Miệng nhỏ nhắn của Hoàng Phủ Phi Yến cũng mở rộng, thiếu chút nữa thất thanh hô to.

Trong lúc Vạn Bàn trợn mắt há hốc mồm, thân hình Sở Mộ ở giữa không trung giống như chim yến bay về tổ, xẹt qua thành một đường vòng cung quay về. Một kiếm ngưng tụ ra các loại lực lượng, một lần nữa đâm về phía Vạn Bàn.

Một kiếm này không ngờ giống hệt với kiếm thứ ba khi Hoàng Phủ Thương Nguyệt đánh bại Vạn Bàn.

Mấy vạn học viên hoàn toàn không có cách nào tự kìm chế được, đột nhiên đứng lên. Mỗi người hận không thể mở to mắt hơn nữa. Thậm chí, bọn họ hận không thể chạy như bay đến trên đài đấu kiếm, tới thật gần quan sát một kiếm này của Sở Mộ.

Hoàng Phủ Thương Nguyệt buông lòng bàn tay ra. Trước không nói một kiếm này của Sở Mộ có thể đánh bại phòng ngự của Vạn Bàn hay không. Chỉ cần Sở Mộ có thể làm được thông thuận, đã là rất nổi bật.

Kiếm thứ ba khi Hoàng Phủ Thương Nguyệt đánh bại Vạn Bàn được tái hiện!

Đương nhiên, đổi lại thành người khác muốn làm được, trải qua qua một thời gian khổ luyện, khẳng định cũng có thể làm được.

Nhưng có thể làm được, chỉ là dáng vẻ bề ngoài mà thôi. Nguyên lý bên trong không thể lý giải được.

Nghĩ tới đây, trong lòng Hoàng Phủ Thương Nguyệt dần trấn tĩnh lại, cười thầm mình quá khẩn trương. Căn cứ nguyên lý chim yến trở về trong Phi Yến Kiếm Thuật, mình cũng phải tốn thời gian rất lâu mới hiểu rõ nguyên lý, cuối cùng ứng dụng trên cơ sở kiếm thuật.

Nhưng Phi Yến Kiếm Thuật lại kiếm thuật của vương thất, căn bản cũng sẽ không lưu truyền ra bên ngoài. Có thể nói, Phi Yến Kiếm Thuật cũng là kiếm thuộc chỉ vương thất có. Không phải con cháu vương thất, tuyệt đối không thể tu hành. Bằng không một khi bị phát hiện, sẽ lập tức cho cường giả bắt lại.

Bất luận căn cứ vào điểm nào, Sở Mộ cũng không thể hiểu rõ được Yến quay về trong Phi Yến Kiếm Thuật.

Ý nghĩ của Hoàng Phủ Thương Nguyệt giống như tia chớp vừa chuyển, kiếm của Sở Mộ đã đâm về phía Vạn Bàn.

Luận về khí thế, một kiếm này không bằng kiếm thứ hai. Nhưng Vạn Bàn lại cảm thấy toàn thân tóc gáy dựng ngược. Một kiếm này khiến hắn cảm nhận được một uy hiếp lớn lao.

Hắn toàn lực chấn động đại kiếm, toàn lực phòng thủ, va chạm.

Hai kiếm lần thứ hai va chạm. Mỗi người đều không nghe được gì. Nhưng từ sâu trong lòng, bọn họ lại có một cảm giác run rẩy, khiến cho toàn thân bọn họ run lên, sởn tóc gáy.

Một thanh đại kiếm bị ném, bay lên thật cao, ở trên không trung của đài đấu kiếm không ngừng xoay tròn, rơi xuống, cuối cùng nện vào nền đài đấu kiếm cứng rắn, phát ra những tiếng leng keng chói tai, phá tan sự yên tĩnh.

Vạn Bàn liền lùi lại ba bước, ngón tay rung động. Hắn chỉ cảm thấy từng cảm giác đau đớn kéo tới. Mười ngón tay không lực dường như bị trật khớp.

Hoàng Phủ Thương Nguyệt chợt đứng lên. Đồng tử của hắn co lại kịch liệt. Hắn nhìn thấy được, trong nháy mắt đó, Sở Mộ quả thực áp dụng nguyên lý Yến trở về, dung hợp lực lượng của kiếm thứ hai cùng với lực lượng phản kích của Vạn Bàn phản làm một kiếm phản kích trở lại, uy lực tăng gấp bội, mới đánh bại được phòng ngự của Vạn Bàn.

Tuy rằng kết quả sau cùng khác với lúc Hoàng Phủ Thương Nguyệt thi triển lúc khác, nhưng điều này không quan trọng.

- Kiếm bàn thạch... Bị phá!

Các học viên mỗi người đều im lặng. Ngay cả các các trọng tài, khóe miệng cũng liên tục co rút.

- Ta nói ba kiếm là ba kiếm.

Sở Mộ nhẹ giọng nói.

- Ngươi thắng.

Vạn Bàn đưa hai tay ra sau lưng không ngừng cử động, cố gắng mau chóng khôi phục lại cảm giác của các ngón tay, vừa nặng nề thở ra một hơi, nói:

- Lực công kích của ngươi rất mạnh. So với Hoàng Phủ Thương Nguyệt thể hiện ra, cũng không kém chút nào. Ngươi có tư cách tranh cao thấp cùng Hoàng Phủ Thương Nguyệt.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2308)