Vay nóng Tinvay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0273

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0273: Tiểu thành đỉnh phong
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Lazada


Mang theo chút kích động, Sở Mộ dùng sức mở nắp của cái rương màu đỏ cực lớn ra. Một tiếng két vang lên. Một trận linh khí chấn động mãnh liệt tinh thuần nhất thời tản mát ra, đập vào mặt, hình thành một trận gió lớn thổi qua, khiến quần áo Sở Mộ bay phần phật, mái tóc lay động.

Từng khối linh thạch hạ phẩm được sắp có thứ tự ở bên trong rương.

- Chẳng lẽ một rương là một vạn khối linh thạch?

Sở Mộ thầm nghĩ một tiếng. Hắn cũng không đếm từng cái. Nhìn tổng thể, chắc khoảng một rương một vạn khối linh thạch hạ phẩm. Nói cách khác hai mươi rương chính là hai mươi vạn khối linh thạch.

Mỗi rương Sở Mộ đều mở ra xem, sau đó đóng lại. Bên trong mỗi rương đều để đầy linh thạch hạ phẩm.

Sau đó, hắn mở chiếc rương nhỏ màu đỏ sậm còn lại.

Bên trong chiếc rương nhỏ màu đỏ sậm, không ngoài dự đoán chính là linh thạch trung phẩm. Tổng cộng là hai nghìn khối, phát ra chấn động linh khí lại hơn bất kỳ một rương linh thạch hạ phẩm nào.

Dù sao, linh khí bên trong linh thạch hạ phẩm, bất kể là về lượng hay mức độ tinh thuần, đều không có cách nào so sánh được với linh thạch trung phẩm.

Hai mươi vạn khối linh thạch hạ phẩm. Hai nghìn khối linh thạch trung phẩm. Đây tuyệt đối là một số tài phú lớn, khiến trong lòng Sở Mộ kích động không thôi.

Một lúc lâu, trong lòng Sở Mộ trấn tĩnh trở lại. Hắn kiểm tra lại kiếm lệnh thân phận, phát hiện học phần trong kiếm lệnh thân phận, thoáng cái đã tăng lên 500 vạn. Điều này càng làm cho hắn cao hứng không dừng.

500 vạn học phần. Muốn đổi kiếm khí trung phẩm nào thì đổi. Cho dù là kiếm khí thượng phẩm cũng có thể đổi.

Nghĩ đến kiếm khí, lúc này Sở Mộ lấy thanh kiếm khí cực phẩm từ bên trong vòng tay không gian ra.

Thanh kiếm khí cực phẩm này có chiều dài tương tự với kiếm khí tiêu chuẩn thông thường. Vỏ kiếm chỉ dùng loại gỗ màu đỏ sậm nào đó tạo ra, mang theo một mùi hương cổ, màu sắc cổ. Phía trên còn có một ít đường vân kim loại màu vàng sậm phân bố, tăng thêm mấy phần cảm giác thần bí.

Ở một mặt của vỏ kiếm, gần nơi đút kiếm, có hai văn tự cổ màu vàng sậm. Phía trên màu vàng sậm hình như có nhiều tinh quang lóe lên.

Sở Mộ cẩn thận nhìn một chút, không ngờ phát hiện hai chữ ẩn chứa ý nghĩa đặc biệt là Toái Tinh.

- Trầm Tinh Kiếm...

Sở Mộ lẩm bẩm một tiếng:

- Không cảm giác được chấn động hệ gì. Chẳng lẽ kiếm khí không thiên về hệ gì sao?

Nghĩ tới đây, tay phải Sở Mộ cầm chuôi kiếm, nhất thời có một cảm xúc vô cùng tốt. Dường như thanh kiếm khí này được chế tạo chính là danh cho hắn vậy. Dường như đường vân trên chuôi kiếm cũng phù hợp một cách hoàn mỹ với đường vân trên bàn tay của hắn. Hoàn mỹ tới mức hợp nhất.

Từ điểm này, có thể biết được người đúc ra thanh Trầm Tinh Kiếm này đạt được thành tựu chế tạo cực kỳ cao thâm.

Tay phải hơi dùng sức, Trầm Tinh Kiếm không động đậy. Sắc mặt Sở Mộ thoáng thay đổi, không khỏi dùng sức lực lớn hơn. Nhưng Trầm Tinh Kiếm vẫn không nhúc nhích. Hắn căn bản không có cách nào rút ra.

Sau khi thử vài lần, thậm chí vận dụng kiếm khí Tiên Thiên, Sở Mộ vẫn không có cách nào rút Trầm Tinh Kiếm ra được. Tối đa chỉ là khiến Trầm Tinh Kiếm khẽ run lên, có bộ dạng hình như sắp bị hắn rút ra nhưng lại không cách nào rút ra được.

- Xem ra, vẫn là do tu vi không đủ.

Sở Mộ cuối cùng buông tha. Hắn nhìn Trầm Tinh Kiếm một chút, sau đó thu vào bên trong vòng tay không gian.

Kiếm khí, thật sự phẩm cấp càng cao uy lực càng cường đại.

Nhưng cũng không phải kiếm khí phẩm cấp càng cao đối với mình lại càng tốt. Kiếm khí sử dụng cùng tu vi kiếm khí của bản thân có liên quan mật thiết.

Dưới tình huống tu vi chưa đủ, căn bản khó có thể phát động kiếm khí phẩm chất cao. Càng đừng nói tới mức độ tăng cường thực lực.

Giống như kiếm giả Hóa Khí Cảnh, bình thường là sử dụng kiếm khí hạ phẩm và kiếm khí trung phẩm. Chỉ có điều có một phần kiếm giả tu luyện công pháp tương đối cao minh, đồng thời thiên phú bản thân rất cao cũng tu luyện tới Hóa Khí Cảnh viên mãn, bọn họ có thể sử dụng kiếm khí thượng phẩm.

Về phần kiếm khí cực phẩm, ở bên trong cảnh giới Hóa Khí Cảnh, không nên trông cậy có thể sử dụng được.

Có thể nói, kiếm khí thượng phẩm là kiếm khí chuẩn bị cho kiếm giả Khí Hải Cảnh. Cũng chỉ có kiếm khí thượng phẩm mới có thể phát huy ra đầy đủ thực lực của kiếm giả Khí Hải Cảnh.

Mà kiếm khí cực phẩm lại là kiếm khí tương đối trân quý thuộc về cảnh giới Khí Hải Cảnh, dường như khó có được.

- Theo loại tình huống này có thể thấy, cho dù ta nâng cao tu vi kiếm khí đến Hóa Khí viên mãn, đồng thời tu luyện Thiên Nguyên Cửu Chuyển tới cửu chuyển, bình thường cũng có không cách nào sử dụng được thanh Trầm Tinh Kiếm này.

Sở Mộ khẽ cau mày, thầm nghĩ:

- Chỉ có điều, nếu như có thể nâng cao tu vi kiếm khí đến Hóa Khí viên mãn, đồng thời tu luyện Thiên Nguyên Cửu Chuyển tu luyện tới cửu chuyển, có lẽ có thể động được kiếm khí cực phẩm một chút, làm một loại đòn sát thủ.

Nhưng phải nâng cao tu vi kiếm khí đến Hóa Khí viên mãn, đồng thời tu luyện Thiên Nguyên Cửu Chuyển tới cửu chuyển, cũng không phải chuyện dễ dàng như vậy. Có lẽ ở thời điểm trước khi Sở Mộ đột phá đến Khí Hải Cảnh, cũng có thể tu luyện Thiên Nguyên Cửu Chuyển tới cửu chuyển.

Nếu hiện tại không có cách nào vận dụng Trầm Tinh Kiếm, Sở Mộ không thể làm gì khác hơn là tạm thời giấu đi. Hắn lấy ra hai quyển sách.

- Toái Tinh Kiếm Thuật!

Sở Mộ đọc tên bìa một quyển sách, tiếp đó mở ra xem.

- Không hề nghi ngờ, Toái Tinh Kiếm Thuật là một môn kiếm thuật cổ. Đồng thời, còn là một môn kiếm thuật cổ địa cấp. Kiếm thuật cổ từ thấp đến cao phân thành ba cấp Nhân, Địa, Thiên. Kiếm thuật cổ địa cấp so với kiếm thuật cổ nhân cấp, uy lực càng cường đại hơn rất nhiều. Ở trên phương diện giá trị, tối thiểu là gấp mười lần thậm chí hơn trăm lần.

Môn Toái Tinh Kiếm Thuật này ở trong các kiếm thuật cổ địa giai cũng thuộc về loại đỉnh cấp. , Bởi vì trênđó viết rõ ràng về yêu cầu tu luyện, lại phải có tám phần mười thường quy ý cảnh làm căn cơ.

Cái gọi là tám phần mười thường quy ý cảnh chính là chỉ tám phần mười Phong Chi Ý Cảnh hoặc Kim Chi Ý Cảnh v. v. Kiếm thuật cổ thiên cấp, yêu cầu tu luyện thấp nhất lại là chín thành thường quy ý cảnh.

- Không đặc biệt hạn chế loại ý cảnh gì. Nói cách khác, môn kiếm thuật cổ này chỉ cần có một loại thường quy ý cảnh đạt được tám phần mười là có thể tu luyện.

Hai mắt Sở Mộ tỏa ánh sáng.

Bổ xung tri thức hơn nửa năm cho hắn biết loại kiếm thuật cổ này rất trân quý. Không quan tâm nắm giữ loại ý cảnh gì, chỉ cần là ý cảnh lĩnh ngộ đạt được yêu cầu, là có thể tu luyện.

Càng khó hơn chính là, ý cảnh khác nhau tới tu luyện phát động một môn kiếm thuật này, sẽ tăng hiệu quả khác nhau đối với uy lựcban đầu.

Như vậy, giá trị kiếm thuật cổ loại toàn năng, gấp 5 lần so với loại kiếm thuật cổ cần ý cảnh cùng đẳng cấp riêng mới có thể tu luyện được.

Sở Mộ không khỏi cảm giác bùi ngùi trước cách làm của Kiếm Phủ. Giải thưởng dành cho quán quân như hắn, mặc dù bây giờ vẫn không có cách nào tu luyện, lại đều đặc biệt kinh người.

*****

- A... Đây là... căn cứ trình độ ý cảnh cao hay thấp, ý cảnh đặc biệt hoặc ý cảnh biến dị, yêu cầu sẽ tương đối giảm xuống...

Uy lực của ý cảnh biến dị luôn luôn ở trên ý cảnh thường quy, trên một vài ý cảnh đặc biệt. Ví dụ như ý cảnh máu chính là một loại biến dị của Thủy Chi Ý Cảnh. Ý cảnh tuyết chính là biến dị của ý cảnh băng.

Như một vài ý cảnh đặc biệt, ý cảnh lực lượng tốc độ, ý cảnh quang ám, v. v đều vượt qua ý cảnh thường quy một phần mười thành. Ý cảnh biến dị lại sẽ vượt qua ý cảnh thường quy chí ít nửa thành.

Giống như chênh lệch giữa ba thành và ba thành rưỡi, đối với cao thủ mà nói, đặc biệt rõ ràng.

Chủ yếu nhất là, nếu như biến thành chênh lệch giữa ba thành rưỡi và bốn thành, vậy càng đặc biệt rõ ràng hơn.

Có một vài ý cảnh đặc biệt và ý cảnh biến dị đặc biệt lợi hại, sẽ vượt qua ý cảnh thường quy một thành, thậm chí hơn một thành, hai thành cũng không phải là không có khả năng.

- Không biết ý cảnh biến dị phát sinh từ bên trong Kim Chi Ý Cảnh cảu ta thuộc về ý cảnh tầng nào?

Sở Mộ thầm nghĩ.

Trải qua hai mươi mấy ngày, hắn bao giờ cũng cảm giác được ý cảnh biến dị bên trong Kim Chi Ý Cảnh cũng sắp xuất hiện, nhưng lại chậm chạp không xuất hiện. Dẫn đến Sở Mộ hiện tại không có cách nào vận dụng Kim Chi Ý Cảnh, lại không biết rốt cuộc là ý cảnh biến dị gì.

Thu hồi Toái Tinh Kiếm Thuật, Sở Mộ nhìn về phía một quyển sách khác: Xuyên Thấu Kình.

Đây là một loại kỹ xảo phát lực. Sau khi mở ra xem một lượt, Sở Mộ có chút kích động. Bên trong quyển Xuyên Thấu Kình mặc dù ghi chép không phải hết sức kỹ càng tỉ mỉ, hình như trong đó có thiếu sót, nhưng vẫn đến nơi đến chốn.

Lấy ngộ tính yêu nghiệt của Sở Mộ, tốn một ít thời gian, vẫn có thể suy tính hoàn chỉnh, cuối cùng tu luyện thành công.

Cuối cùng, phần thưởng của hắn chỉ còn hai thứ.

Nhân Dương Đan tổng cộng có hai mươi viên. Sau khi dùng, có thể nâng cao tu vi kiếm khí đến đỉnh phong của tầng đó. Còn có một loại khác là Luyện Ý Đan. Sau khi dùng, có thể tăng nhanh lĩnh ngộ ý cảnh. Trình độ lĩnh ngộ có liên quan tới lĩnh ngộ của từng cá nhân.

- Hiện tại có thể dùng Nhân Dương Đan, trực tiếp nâng cao tu vi kiếm khí đến tiểu thành đỉnh phong. Nhưng Luyện Ý Đan...

Trầm ngâm một hồi, Sở Mộ đưa ra quyết định:

- Luyện Ý Đan tạm thời không sử dụng tới. Phong Chi Ý Cảnh đạt được năm thành hai, là ý cảnh đầu tiên của ta. Lĩnh ngộ cũng không khó khăn. Không cần sử dụng Luyện Ý Đan. Vân Chi Ý Cảnh sắp đến bốn thành một. Nhưng chủ yếu nhất cũng là biến dị Kim Chi Ý Cảnh.

Đối với biến dị Kim Chi Ý Cảnh, Sở Mộ hết sức chờ mong. Cho nên hắn quyết định, trước giữ lại Luyện Ý Đan. Sau khi Kim Chi Ý Cảnh biến dị hoàn thành, lại dùng Luyện Ý Đan nâng ý cảnh biến dị lên.

Sau khi đưa ra quyết định, Sở Mộ liền bắt đầu đi tới lầu bốn ngồi xếp bằng. Loại trừ tạp niệm xong, hắn đổ từ Nhân Dương Đan bên trong hồ lô ra

Nhân Dương Đan hiện ra màu trắng sữa, lớn bằng hạt long nhãn, tỏa ra mùi thơm ngát say lòng người.

Một viên Nhân Dương Đan vừa vào bụng, nhất thời có linh khí hùng hậu tràn ra. Lúc này Sở Mộ vận chuyển Thiên Nguyên Cửu Chuyển nhanh chóng vận chuyển kiếm khí hấp thu những linh khí tinh thuần kia, chuyển hóa thành kiếm khí Thiên Nguyên, không ngờ không có chút áp lực nào.

Một viên lại một viên Nhân Dương Đan bị Sở Mộ ném vào trong miệng nuốt vào trong bụng. Không bao lâu, hai mươi viên Nhân Dương Đan đã ít đi mười viên.

Sau khi Sở Mộ hấp thu xong dược lực của một viên Nhân Dương Đan cuối cùng, hắn dừng tu luyện. Bởi vì lúc này tu vi kiếm khí Tiên Thiên của hắn đã đạt đến Hóa Khí tiểu thành đỉnh phong. Cho dù là tiếp tục dùng Nhân Dương Đan cũng có không cách nào tăng lên. Trừ khi hắn đột phá đến Hóa Khí Cảnh đại thành.

Hóa Khí tiểu thành đỉnh phong khiến kiếm khí Tiên Thiên của Sở Mộ lại hùng hậu thêm ba thành, thực lực mạnh hơn.

Bầu trời xanh thăm thẳm. Từng đám mây trắng nhởn nhơ bay. Thời tiết vô cùng quang đãng.

Một bóng dáng từ phía xa bay vút đến, tốc độ cực nhanh. Đó là một con hạc đội mũ đỏ.

Con hạc đội mũ đỏ giang rộng hai cánh vỗ, bay lượn ở trên không trung. Mỗi một lần vỗ cánh, nó đều sẽ bay ra xa hơn mười thước, giống như một mũi tên rời khỏi dây cung.

Ở trên lưng con hạc đội mũ đỏ có một người đang ngồi xếp bằng, an an ổn ổn không chút động tĩnh. Dường như người đó và con hạc đội mũ đỏ hợp làm một thể.

Bởi vì tốc độ bay của hạc đội mũ đỏ cực nhanh, lại là bay ở trên không trung. Gió lớn từ trước mặt thổi tới giống như đao cắt, đồng thời cuồng bạo vô cùng vô tận.

Nếu như một kiếm giả Kiếm Khí Cảnh đối mặt loại gió bão như đao này, sẽ trực tiếp bị thổi làm cho cả người đầy máu mà chết rồi.

Nhưng đối với kiếm giả Hóa Khí Cảnh mà nói, một cơn gió bão như vậy tuy rằng cường lực, vẫn không có cách nào nguy hiểm cho đến tính mạng của bọn họ. Đương nhiên, đối mặt với gió bão cường mạnh như vậy thổi tới, trong thời gian ngắn còn có thể tiếp nhận được. Nhưng một lúc lâu liên tục không dừng thổi tới, khẳng định không có cách nào chống đỡ, khó chịu vô cùng.

Bởi vậy, dưới tình huống bình thường, các kiếm giả Hóa Khí Cảnh đều sẽ vận chuyển công pháp, phóng ra kiếm khí Tiên Thiên hộ giáp ngăn cản gió bão.

Nhưng Sở Mộ lại không làm vậy. Bởi vì gió bão thổi về phía trước người hắn cách chừng hai thước, sẽ đột nhiên trở thành gió êm sóng lặng, biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi. Cho nên Sở Mộ hoàn toàn không bị ảnh hưởng.

Đây là bởi vì hắn vận dụng Phong Chi Ý Cảnh. Phong Chi Ý Cảnh chính là sự tinh túy, huyền diệu của gió. Sở Mộ đã lĩnh ngộ Phong Chi Ý Cảnh được năm thành hai, gió bão như vậy căn bản không có cách nào ảnh hưởng đến hắn.

Hơn nữa Sở Mộ còn phát hiện, ở trong qua trình đối kháng cùng những trận gió bão này, tốc độ lĩnh ngộ của hắn ở trên phương diện Phong Chi Ý Cảnh lại được gia tăng.

Lúc này, Sở Mộ đang đi tới Khai Dương Thành ở Ly Châu.

Lần này Sở Mộ dự định quay về Sở gia một chuyến, một lần nữa tìm hiểu bức tranh gió. Hắn muốn từ trong bức tranh gió, nhận được bí pháp thi triển bí quyết Phong Chi Tương.

Kiếm Phủ có quy định, sau khi trở thành học viên nội phủ, mỗi năm có thể có cơ hội một lần xin về nhà, thời gian dài một tháng.

Nhưng từ trong hư cảnh Đại Khôn Kiếm Phủ muốn đến Khai Dương Thành ở Ly Châu, nếu đi bộ, không chừng phải mất một tháng. Một khi quá thời gian sẽ phải chịu sự trừng phạt của Kiếm Phủ.

Nếu như mượn thời gian nhận nhiệm vụ gì đó, thật ra có thể. Nhưng thời gian làm nhiệm vụ thông thường đều an bài vừa vặn, có rất ít khi dư ra nhiều như vậy.

Do đó, Sở Mộ không thể không tốn một nghìn khối linh thạch hạ phẩm, mượn con hạc đội mũ đỏ của Kiếm Phủ, lấy tốc độ mau chóng chạy về Sở gia.

Cho dù là lấy tốc độ của hạc đội mũ đỏ, muốn chạy về Sở gia, nhanh cũng cần năm sáu ngày.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2308)