Truyện ngôn tình hay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0304

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0304: Chém giết Thực Linh thú
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Chẳng lẽ là Thực Linh thú?

Mấy nhân công lớn tuổi khác cũng biến sắc, kinh hô một tiếng.

- Có khả năng, không nên lên tiếng. Cẩn thận một chút, rời khỏi đây đi.

Nhân công lớn tuổi nhất dùng vẻ mặt ngưng trọng, thấp giọng nói. Thúc giục mọi người rời khỏi.

- Đợi một chút, Trương thúc. Nếu như là ấu thú Thực Linh thú, một khi chúng ta bắt được rồi bán đi cũng có giá trị mấy vạn linh thạch hạ phẩm.

Một người trung niên cũng có chút hưng phấn nói, bộ dáng kích động.

- THam lam sẽ chỉ làm cho người ta mất mạng, đi nhanh lên.

Người lớn tuổi được gọi là Trương thúc kia nói. Trong trí nhớ của hắn, một ít đồng bạn hắn từng chết trong móng vuốt sắc bén của Thực Linh thú, vô cùng thê thảm.

- Các ngươi muốn đi thì đi đi. Ta muốn tìm ấu thú Thực Linh thú, nếu như ta tìm được, ta sẽ phát tài.

Người trung niên kia bị sự tham lam chiếm cứ nội tâm. Nhanh chóng xông vào bên trong.

- Ha ha, thật nhiều linh thạch. Không chỉ có linh thạch hạ phẩm, còn có linh thạch trung phẩm. Ta phát tài rồi...

Tiếng cười to của người trung niên không ngừng từ bên trong truyền ra, làm cho một ít nhân công vốn có lòng tham trong lòng cũng không nhịn được nữa, vội vàng nhảy vào trong.

Những người còn lại nhìn nhau, thậm chí còn có người bắt đầu động tâm.

Lúc này mấy tiếng kêu thê lương thảm thiết vang vọng, làm cho người ta sởn hết gai ốc. Đám người Trương thúc biến sắc, vẻ mặt trắng bệch.

- Đi nhanh, mau thông tri cho Kiếm vệ đại nhân.

Ljapa tức cả đám cả kinh, hoảng sợ chạy thục mạng. Nhưng mà Sở Mộ nhìn ra, lúc bọn họ chạy thục mạng cũng không có như con ruồi chạy loạn. Như vậy cuối cùng không những không có cách nào chạy thoát, mà thậm chí còn bị thương.

- Người thiếu niên, nhanh chạy đi. Thực lực Thực Linh thú vô cùng đáng sợ.

Trương thúc lúc phóng qua người Sở Mộ vội vàng nói lời xuất phát từ lòng hảo tâm.

- Đa tạ.

Sở Mộ nói, hắn cũng không quay người rời đi.

Trương thúc nhìn thấy vậy cũng khẽ thở dài, không nghe lời khuyên thì hắn cũng không có biện pháp nào. Cũng không thể lưu lại chờ chết với bọn họ.

Chỉ chốc lát sau, Trương thúc và mấy nhân công kia biến mất không còn bóng dáng tăm hơi, chỉ còn lại một mình Sở Mộ.

- Thực linh thú..

Mang theo vài phần hiếu kỳ, Sở Mộ đi về phía trước.

Tiếng kêu thảm thiết im lặng, biến mất. Sở Mộ xuất hiện trước lối vào được đám nhân công khai thác linh thạch đả thông.

Cửa vào này cũng không lớn, cùng một lúc chỉ có thể để cho một người tiến vào mà thôi.

Đứng ở trước lối vào nhìn vào bên trong, quả nhiên, trên vách tường bên trong có khảm nạm rất nhiều khối linh thạch, không theo một quy tắc nào. Có khối là linh thạch hạ phẩm, có khối là linh thạch trung phẩm, chí ít có mấy ngàn khối. Cũng khó trách những người kia sẽ bị tham lam che mờ hai mắt.

Nếu nói trước đó Sở Mộ thu được mấy khối linh thạch hạ phẩm đã cao hứng phi thường, nếu như khi đó hắn nhìn thấy những thứ này chỉ sợ cũng bị tham niệm che mờ tâm trí.

Vừa sải bước bước ra, đi vào bên trong. Nơi này giống như là một đại sảnh, ước chừng cao gần tám mét. Diện tích càng đạt tới hơn trăm mét vuông. Vách tường bốn phía đều có dấu vết hàm răng sắc bén gặm nhấm chung quanh.

Sở Mộ liếc mắt đảo qua, đồng tử co rút lại. Ở trước mắt, cách hắn chừng hơn chục mét có vài cỗ thi thể, máu tươi nhuộm đỏ mặt đất. Mấy cỗ thi thể kia đúng là những nhân công bởi vì tham lam nhất thời mà nhảy vào bên trong này.

Sau mấy cỗ thi thể này còn có một đầu Thực Linh thú đang lè cái lưỡi màu đỏ của mình ra liếm láp máu tươi trên mặt đất. Giống như máu tươi kia là quỳnh tương ngọc dịch vậy.

- Thực Linh thú...

Trong đầu Sở Mộ không tự chủ được mà hiện lên ba chữ này.

Toàn thân Thực Linh thú này là màu xám bạc như nham thạch. Trên người có từng khối lân phiến nhô lên, ngoại hình chỉnh thể giống như một loại động vật trên địa cầu: Xuyên Sơn giáp.

So với Xuyên Sơn giáp, đầu Thực Linh thú này rõ ràng lớn hơn rất nhiều. Lớn như một con nghé con vậy, tứ chi ngắn chạm vào mặt đất, móng vuốt sắc bén đáng sợ. Quang mang lạnh lẽo, đáng sợ. Mà phần bụng cơ hồ gần sát mặt đất.

Ở giữa mấy cỗ thi thể kia có lưu lại dấu vết của móng vuốt sắc bén, da thịt phân lìa.

Sở Mộ phát hiện ra đầu Thực Linh thú này không ngờ lại không có mắt, hoặc giả là không nhìn thấy mắt nó ở nơi nào. Nhìn qua vô cùng quái dị.

Mặc kệ đầu Thực Linh thú này có phải là Thực Linh thú hay không. Nhìn thấy nó liếm láp máu tươi của nhân loại trước mặt mình, Sở Mộ khẽ cau mày. Trảm Phong kiếm rời khỏi vỏ, một đạo Thiên Nguyên kiếm khí mang theo một tia Tê Liệt ý cảnh chém ra.

Nhanh chóng. Khoảng cách hơn chục mét đối với Sở Mộ chỉ là trong tích tắc đã vượt qua. Thiên Nguyên kiếm khí chính diện đánh trúng thân thể đầu Thực Linh thú này. Chỉ là lại giống như sóng biển đánh trúng nham thạch tạo thành tiếng vang vậy. Thiên nguyên kiếm khí triệt để bị nghiền nát, mà đầu Thực Linh thú này bị kiếm khí đánh trúng, chỗ bị đánh chỉ lưu lại dấu vết mờ nhạt, rất nhanh đã biến mất.

- Phòng ngự thật mạnh.

Sở Mộ cả kinh.

Mặc dù nói kiếm khí không phải là thủ đoạn công kích chủ yếu của Kiếm giả, nhưng mà Tiên thiên kiếm khí của Thiên nguyên thất chuyển, lại thêm một tia Tê Liệt ý cảnh. Sau khi hai thứ này dung hợp với nhau, uy lực vô cùng đáng sợ. Cho dù một khối sắt dày cũng bị xé nát.

Kết quả, công kích như vậy cũng chỉ lưu lại một dấu vết nhàn nhạt tên người Thực Linh thú, lại không tới ba tức đã biến mất.

Công kích của Sở Mộ khiến cho đầu Thực Linh thú này chú ý, nó ngẩng đầu về phía Sở Mộ. Sở Mộ lập tức sinh ra cảm giác bị khóa chặt.

Tiếp theo, chỉ thấy miệng của đầu Thực Linh thú kia mở rộng. Một đám vụ khí màu ngà sữa bắn ra. Đoàn vụ khí màu ngà sữa này nhanh chóng xoay tròn, phát ra tiếng rít gào. Tốc độ cực nhanh giống như là đạn pháo, bắn tới.

Thân thể Sở Mộ lóe lên, nhanh chóng né tránh công kích. Dùng tốc độ cực nhanh xuất hiện bên cạnh đầu Thực Linh thú kia. Một kiếm mang theo lực lượng Tê Liệt ý cảnh, chém ra.

Thanh âm trầm đục vang vọng. Một kiếm này của Sở Mộ tạo thành vô số tia lửa, giống như bổ trúng vào một thanh Kiếm khí trung phẩm. Hơn nữa còn có một cỗ lực lượng phản chấn làm cho Trảm Phong kiếm bắn ngược lại.

Vụ khí màu trắng sữa bắn lên trên tường tạo thành tiếng nổ mạnh. Vô số hỗn hợp nham thạch, bùn đất bắn tứ tung, giống như là viên đạn đập vào không khí phát ra tiếng phốc phốc. Uy lực vô cùng đáng sợ.

Một kiếm này của Sở Mộ chỉ bổ ra một phần nhỏ lân phiến nhô lên sau lưng của đầu Thực Linh thú này. Cũng không có làm suy giảm tới thân thể nó một chút nào khác.

Loại bỏ lực phản chấn, Sở Mộ thi triển Kinh Phong Động trong Kinh Phong kiếm thuật, một kiếm ngưng tụ, uy lực càng cường đại hơn.

Tốc độ của Thực Linh thú cũng không chậm, nhanh chóng có phản ứng. Cái đuôi dài giống như là roi thép, hung hăng quét tới. Tiếng bạo liệt như trời long đất lở vang vọng. Làm cho trong lòng Sở Mộ rung động, tim đập nhanh.

*****

Uy lực của một đuôi này không chỉ nhanh mà còn hung mãnh. Luận uy lực cơ hồ không kém một kích Kinh Phong Động của Sở Mộ.

Chỉ là kiếm của Sở Mộ nhanh hơn, Kinh Phong Động đánh vào trên thân thể Thực Linh thú. Sau đó Sở Mộ nhanh chóng thu kiếm lui về phía sau, tránh đi đuôi của Thực Linh thú công kích.

Tiếng phanh phanh bạo liệt vang vọng. Đây là tiếng Thực Linh thú dùng đuôi đánh lên trên không khí tạo thành thanh âm khiến cho người ta sởn hết gai ốc. Trên người nó có vô số tia lửa bắn ra. Đồng thời những cái vẩy bằng nham thạch cũng bị chém rụng.

- Ngay cả Kinh Phong Động cũng không có cách nào làm suy giảm tới căn bản của nó?

Sở Mộ kinh hãi.

Thực Linh thú này, luận cường độ công kích đại khái chỉ tương đương với Kiếm giả Hóa Khí cảnh đại thành. Nhưng mà lực phòng ngự của thân thể lại vô cùng đáng sợ.

- Một kiếm không được vậy ta sẽ dùng mười kiếm. Mười kiếm không được thì trăm kiếm.

Sở Mộ thầm nghĩ một tiếng, thi triển Huyễn Ảnh bộ, mười một đạo ảo ảnh luân phiên biến ảo.

Phòng ngự của Thực Linh thú vô cùng kinh người, tốc độ lại là hạng mục yếu kém của nó. Tiếng đinh đinh đang đang vang lên không ngừng. Thân ảnh Sở Mộ vây quanh Thực Linh thú không ngừng xuất kiếm.

Trong tích tắc Sở Mộ đánh ra trên trăm kiếm, phân biệt rơi vào những chỗ khác nhau trên người Thực Linh thú. Tuy rằng mỗi một kiếm đều không làm gì được Thực Linh thú. Nhưng mà Sở Mộ làm như vậy là muốn tìm nhược điểm của Thực Linh thú.

Hắn tin rằng bất luận vật gì cũng có nhược điểm, mấu chốt ở chỗ là có thể tìm được hay không mà thôi.

Thực Linh thú nhìn qua khiến cho Sở Mộ có cảm giác rất đơn giản lại rất phức tạp. Dùng nhãn lực của hắn cũng không thể tìm được nhược điểm một cách đơn giản.

Đuôi của Thực Linh thú lại lần nữa vung lên, không khí phát ra tiếng bạo liệt đáng sợ. Một kích này lần nữa được Sở Mộ tránh đi.

Kinh Phong Nộ trong Kinh Phong kiếm thuật được thi triển.

Sở Mộ trực tiếp thi triển ra một chiêu mạnh nhất trong Kinh Phong kiếm thuật, dung nhập ba thành Tê Liệt ý cảnh. Phong bạo chi nộ, ẩn chứa phong mang đáng sợ, uy lực mạnh mẽ tới cực hạn. Trong không khí xuất hiện một đạo phong bạo màu vàng nhạt.

Tiếng phốc vang lên, một kiếm này đánh một mảng lớn lân phiến sau lưng Thực Linh thú bay ra. Còn không đợi Sở Mộ mừng rỡ. Một màn quỷ dị xuất hiện. Bộ phận bị Sở Mộ cắt đi không ngờ lại nhanh chóng khôi phục.

Sau ba tức, cả đầu Thực Linh thú lại khôi phục như lúc ban đầu. Không bị tổn hao một chút nào.

Chuyện này khiến cho Sở Mộ há hốc mồm. Cường độ phòng ngự cao tới mức không hợp thói thường. Muốn xuyên thấu qua cũng không có cách nào. Lại có tốc độ khôi phục siêu nhanh như vậy, vậy còn đánh thế nào nữa?

- Mọi vật đều tồn tại nhược điểm, không có nhược điểm chỉ là tạm thời còn chưa tìm được. Nhược điểm của đầu Thực Linh thú này rốt cuộc ở nơi nào?

Sở Mộ kéo giãn khoảng cách với đầu Thực Linh thú này, âm thầm suy tư.

- Nếu như có thể vận dụng kiếm khí cực phẩm mà nói, có lẽ có thể phá vỡ phòng ngự của nó. Trực tiếp công kích vào bên trong.

Đáng tiếc trước kia Sở Mộ cũng thử qua một lần. Hắn không có cách nào rút thanh kiếm khí cực phẩm kia ra khỏi vỏ.

Dường như có thể cảm nhận được công kích của Sở Mộ rất là cường đại. Đầu Thực Linh thú này không có phản kích, mà phủ phục thân thể xuống. Làm cho thân thể dán sát vào mặt đất.

Động tác này của nó thoáng cái khiến cho Sở Mộ chú ý. Ánh mắt hắn sáng ngời.

Rất nhiều động vật lưng có lớp giáp xác cứng rắn, phần bụng thường thường đều là điểm yếu. Không biết đầu Thực Linh thú này có phải cũng như thế hay không.

Sở Mộ nhìn chằm chằm vào chỗ bụng của đầu Thực Linh thú này, chỉ là đầu Thực Linh thú này dán chặt vào mặt đất cho nên không thể nhìn ra được gì. Phải nghĩ biện pháp khiến cho đầu Thực Linh thú này xoay người để công kích phần bụng nó.

Thân ảnh lóe lên, Sở Mộ xuất hiện bên cạnh đầu Thực Linh thú này. Hắn đâm một kiếm ra, chỉ là lại bị ngăn cản. Bởi vì có lớp giáp xác cứng rắn bên ngoài bao phủ, lại thêm đầu Thực Linh thú này dán sát vào mặt đất, cơ hồ là khảm xuống mặt đất, không có kẽ hở có thể đâm vào.

Thực Linh thú há miệng, lần nữa phụt ra một đám vụ khí màu trắng sữa xoay tròn, bắn về phía Sở Mộ.

Một kiếm của Sở Mộ mang theo Tê liệt ý cảnh bỏ khối vụ khí này ra. Sở Mộ nhìn chằm chằm vào miệng đầu Thực Linh thú này, đột nhiên nhớ tới lời nói của một kiếm vệ thủ hộ ở cửa mỏ khoáng này.

- Thực Linh thú là dị thú nuốt linh thạch.

Lấy ra một khối linh thạch hạ phẩm, Sở Mộ ném về phía đầu Thực Linh thú kia. Đầu Thực Linh thú này nhanh chóng vươn cái lưỡi màu đỏ của mình ra, cuốn một cái. Trực tiếp nuốt khối linh thạch hạ phẩm này vào trong miệng.

- Thì ra là thế.

Sở Mộ mỉm cười, lại lần nữa lấy ra một khối linh thạch hạ phẩm. Hắn đem một đạo Thiên Nguyên kiếm khí bám vào trên khối linh thạch rồi ném về phía Thực Linh thú.

Thiên Nguyên kiếm khí nhanh chóng tiêu tán, không có cách nào tồn tại quá dài. Cũng may Thực Linh thú không có bao nhiêu sức chống cự với linh thạch. Cái lưỡi màu đỏ tiếp tục cuốn về phía linh thạch. Lập tức bị Thiên Nguyên kiếm khí trong linh thạch đáng trúng.

Đau đớn làm cho Thực Linh thú mở miệng phát ra tiếng thét đau đớn chói tai, như muốn xé rách màng nhĩ của mọi người. Thanh âm này sắc bén tới mức khiến cho toàn thân Sở Mộ không tự chủ được mà run rẩy, da đầu run lên.

Cố nén loại cảm giác sởn hết gai ốc này, Sở Mộ lại đâm ra một kiếm. Lực lượng Tê Liệt ý cảnh xen lẫn một đám Thiên Nguyên kiếm khí dùng tốc độ như thiểm điện xé rách không khí, bắn vào trong cái miệng đang mở ra của Thực Linh thú.

Phá hỏng mọi thứ từ bên trong.

Thực Linh thú lúc này đã bị trọng thương, một ngụm máu tươi từ trong miệng nó phun ra. Đau đớn khiến cho toàn thân nó run rẩy, đung đưa.

Thân ảnh Sở Mộ lóe lên xuất hiện bên cạnh Thực Linh thú, đồng thời đâm ra một kiếm. Lực lượng chấn động, hắn chỉ cảm thấy sức nặng của đầu Thực Linh thú này giống như là một ngọn núi nhỏ vậy.

Kiếm khí bộc phát, một tiếng thét chói tai vang lên. Cả đầu Thực Linh thú đã bị Sở Mộ nhấc lên, lộ ra phần bụng.

Liếc mắt đảo qua, Sở Mộ lập tức nhìn thấy một bộ vị mềm mại lớn bằng nắm tay dưới bụng đầu Thực Linh thú này. Lại đâm ra một kiếm, Tê Liệt ý cảnh xen lẫn Thiên Nguyên kiếm khí rót vào bên trong, tùy ý xé rách.

Máu tươi giống như suối phun bắn ra. Thân thể Sở Mộ không kịp tránh né, bị dính máu tươi của nó.

Tứ chi của Thực Linh thú không ngừng huy vũ, lưu lại từng dấu vết đáng sợ trên mặt đất. Phần bụng đau đớn kịch liệt, so với đau đớn trong miệng còn nặng hơn, khiến cho nó liên tục run rẩy.

Mùi máu tươi nồng đậm tràn ngập bốn phía. Sở Mộ phát hiện ra hương vị của máu Thực Linh thú không ngờ lại có chút thơm ngát.

Một hồi lâu sau tứ chi của đầu Thực Linh thú này mới dần dần không huy vũ nữa, chỉ còn lại chút run rẩy. Khí tức sinh mệnh trên người càng ngày càng yếu. Cuối cùng tứ chi hoàn toàn bất động, trở nên cứng ngắc.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2308)