Vay nóng Tima

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0309

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0309: Kiếm chỉ Nghiêm Khai Minh
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Lazada


Biên Hoang ngũ hung có một thân sát khí bức người, thực lực cường đại, lại vô cùng đoàn kết. Chỗ ở hiện tại vô cùng kín đáo. Trừ chính bọn họ ra, cơ hồ không có ai biết rõ.

Nói ngắn gọn, mang tên tuổi Biên Hoang ngũ hung ra là có thể khiến cho trẻ con không dám khóc, là tồn tại khủng bố khiến cho người ta run rẩy.

Lúc này bất kể là vì nguyên nhân gì, lão tứ Lâm Trung Lang trong Biên hoang ngũ hung ra tay muốn chém giết Sở Mộ. Tựa hồ là vì Thực Linh châu của Sở Mộ. Cuối cùng lại bị Sở Mộ giết chết.

Tin tức này tất nhiên sẽ nhanh chóng truyền ra ngoài, cuối cùng rơi vào trong tai mấy người khác trong Biên hoang ngũ hung. Dẫn tới bọn chúng nổi giận trả thù Sở Mộ. Nhất định Sở Mộ không có cách nào tránh khỏi đại chiến một hồi với đám ác nhân tuyệt thế này.

Trước khi huyết chiến, Sở Mộ còn muốn giải quyết một chuyện.

Nghiêm Khai Minh.

Lâm Trung Lang bị chém giết, lúc tước khi chết còn hô một tiếng "Nghiêm Khai Minh, ngươi chơi ta. Dùng tính cách của hung nhân, lời nói trước khi chết, lại hô lớn như vậy hơn phân nửa là muốn kéo Nghiêm Khai Minh xuống nước cùng.

Kết hợp với đủ loại tình huống trước đó, lại thêm tờ giấy trong tay Lâm Trung Lang lúc trước. Sở Mộ có chín thành đoán chắc, nhận định chắc chắn người đứng sau lưng chuyện này là Nghiêm Khai Minh. Là Nghiêm Khai Minh muốn tính mạng hắn.

Nói sâu xa hơn, hắn và Nghiêm Khai Minh không quen biết lẫn nhau, không oán không cừu, vì sao đối phương phải dồn hắn vào chỗ chết cơ chứ?

Sau chuyện này nhất định còn có một nguyên nhân khác. Có lẽ là có người muốn hắn chết. Không có cách nào tự mình động thủ, cho nên mình vừa mới tới đây, lại ra lệnh Nghiêm Khai Minh ra tay.

Nhưng mà rốt cuộc là ai?

Sở Mộ nghĩ như thế nào cũng không ra.

Đã nghĩ không ra, như vậy cũng không cần tốn quá nhiều thời gian và tinh lực nữa. Chỉ cần ra tay với Nghiêm Khai Minh, bức bách Nghiêm Khai Minh nói ra là được. Nếu như không nói thì trực tiếp giết chết.

Lâm Trung Lang trong Biên hoang ngũ hung xuất hiện cùng tin tức tử vong nhanh chóng từ trong đám Kiếm giả vây xem chung quanh truyền bá ra. Tốc độ truyền bá của tin tức này vượt quá tưởng tượng, không ngờ so với tốc độ chạy đi của Sở Mộ còn nhanh chóng hơn.

- Cái gì? Lâm Trung Lang bị Sở Mộ chém giết? Sở Mộ không có bị thương?

Trong động phủ, Nghiêm Khai Minh thoáng cái đứng lên, đồng tử run rẩy, thân thể cũng liên tục run rẩy. Trong mắt tràn ngập vẻ khiếp sợ, trong lúc nhất thời không có cách nào tiếp nhận được tin tức như vậy.

Mãi một lúc lâu sau Nghiêm Khai Minh mới lần nữa ngồi xuống, ngón tay nhẹ nhàng gõ gõ lên trên thành ghế. Thanh âm có quy luật vang lên, hắn nhíu mày, giống như đang nghĩ chuyện gì đó.

Thực lực của Lâm Trung Lang trong Biên Hoang ngũ hung hắn hiểu rõ. Bởi vì hắn đã từng giao thủ với Lâm Trung Lang này. Trận chiến ấy tuy rằng song phương đều có lưu thủ, nhưng mà Nghiêm Khai Minh cũng biết coi như mình dùng toàn bộ át chủ bài có lẽ có thể chém giết cược Lâm Trung Lang, nhưng mà lại phải trả một cái giá lớn là trọng thương. Thậm chí là tử vong.

Sở Mộ kia dưới tình huống không bị thương, lại có thể chém giết Lâm Trung Lang, chẳng phải tương đương với việc thực lực chân chính của Sở Mộ so với Nghiêm Khai Minh hắn còn cường đại hơn hay sao?

Thế nhưng mà tu vi kiếm khí của đối phương chỉ là Hóa Khí cảnh đại thành đỉnh phong mà thôi. Một khi đột phá lên Hóa Khí cảnh viên mãn, không phải sẽ càng thêm kinh khủng sao?\

Nghĩ tới điểm này, Nghiêm Khai Minh cũng cảm thấy da đầu mình run lên, không khỏi run rẩy. Trong lòng có chút hối hận.

Vì lợi ích mà đắc tội với một tồn tại vô cùng đáng sợ như vậy, có phải quá không sáng suốt hay không?

- Mặc kệ, hiện tại đã ra tay, Sở Mộ kia nhất định phải chết. Bằng không đợi tới lúc hắn hoài nghi tới người ta. Khi đó sẽ rất phiền phức.

Trong mắt Nghiêm Khai Minh hiện lên vẻ tàn nhẫn, trên mặt hiện lên vẻ dữ tợn, khóe miệng nhếch lên:

- Huống chi hiện tại hắn đã giết Lâm Trung Lang, bốn người khác trong Biên Hoang ngũ hung nhất định sẽ không buông tha cho hắn. Nhất là lão đại Độc Nhãn Long, từ năm năm trước đã có tu vi Hóa Khí cảnh viên mãn đỉnh phong. Hiện tại đã lâu không có tin tức, không biết có phải đã đột phá tới Khí Hải cảnh hay không?

Trong lúc Nghiêm Khai Minh đang suy tư, có một kiếm vệ chạy vào.

- Nghiêm đại đội trưởng, Sở Mộ muốn gặp.

Kiếm vệ này nói thẳng.

- Ồ? Để cho hắn tiến vào.

Nghiêm Khai Minh phất phất tay nói, vẻ mặt khôi phục bình thường. Chỉ là trong đầu lại không ngừng suy nghĩ. Suy nghĩ mục đích Sở Mộ tới đây. Chẳng lẽ đối phương phát hiện ra cái gì?

Lúc này Sở Mộ đã bước vào, kiếm vệ kia lùi về phía sau rồi rời khỏi. Cả động phủ cũng chỉ còn lại có hai người Sở Mộ và Nghiêm Khai Minh.

- Sở huynh đệ, làm phiền ngươi rồi. Tình huống Thiên Hoang cốc thế nào? Có dị tượng gì không?

Nghiêm Khai Minh lập tức đứng dậy rồi đi xuống, vẻ mặt tươi cười, ôn hòa, ân cần hỏi han Sở Mộ.

- Không có dị tượng gì.

Sở Mộ lạnh nhạt trả lời, nhìn chằm chằm vào Nghiêm Khai Minh. vẻ mặt Nghiêm Khai Minh như thường, dường như không có chút chột dạ nào.

- Nhưng mà vừa rồi ta gặp một chuyện bất thường.

Trong lòng Nghiêm Khai Minh nhảy dựng lên, nhưng mà hắn là cáo già, căn bản không biểu lộ chút dị sắc nào trên mặt. Ngược lại còn ra vẻ tò mò:

- Ồ? Ngươi gặp phải chuyện bất thường gì.

- Có một hung nhân ngoại hiệu là Lâm Trung Lang không biết từ nơi nào nhận được một bức họa của ta.

Sở Mộ lấy một bức họa trong oản luân không gian của hắn ra.

Đồng tử Nghiêm Khai Minh co rút lại, bởi vì hắn không ngờ Sở Mộ có oản luân không gian. Thứ này vô cùng trân quý, hắn cũng không có. Cả khu vực mỏ khai thác linh thạch này cũng chỉ có Thống lĩnh đại nhân và hai vị Phó thống lĩnh mới có được.

- Nghiêm Khai Minh, ngươi bảo ta đi dò xét Thiên Hoang cốc. Ở bên kia vừa vặn ta lại bị Lâm Trung Lang trong Biên Hoang ngũ hung tới tìm. Ta tin rằng ta và ngươi không oán không cừu. Vì sao ngươi lại muốn đẩy ta vào chỗ chết?

Sở Mộ nói thẳng, như vậy cũng bớt đi quanh co khúc khuỷu.

Nghiêm Khai Minh khẽ giật mình, hắn tuyệt đối không ngờ Sở Mộ lại trực tiếp hỏi hắn vấn đề này. Làm cho vô số câu trả lời hắn đã chuẩn bị để ứng phó với Sở Mộ không có tác dụng. Nhưng mà phản ứng của Nghiêm Khai Minh hết sức nhanh chóng, trên mặt thậm chí còn hiện lên vẻ vô tội:

- Sở huynh đệ, đây là trùng hợp. Tuyệt đối là trùng hợp. Chính như lời ngươi nói, ta và ngươi không oán không cừu, căn bản không có lý do để hại ngươi.

- Lợi ích động nhân tâm, nhưng mà cũng phải có mạng để hưởng.

Sở Mộ khe khẽ thở dài, thanh âm rất nhỏ. Trước kia chỉ có chín thành nắm chắc. Hiện tại nhìn thấy phản ứng của Nghiêm Khai Minh, Sở Mộ đã có mười hai thành nắm chắc.

Nghiêm Khai Minh không có lộ ra sơ hở gì, bởi vì hắn là cáo già. Nhưng mà Thị kiếm thuật của Sở Mộ không phải là ăn chay, hơn nữa hắn lại có linh hồn lực cường đại vượt xa người thường. Làm cho Sở Mộ cảm thấy trong nháy mắt kia tim của Nghiêm Khai Minh từng đập nhanh hơn.

*****

Không chột dạ, nghe những lời này của Sở Mộ cũng chỉ là kinh ngạc, thậm chí là bất bình phẫn nộ. Nhưng mà tim Nghiêm Khai Minh đập nhanh, biến hóa, rõ ràng là do chột dạ mà ra.

- Cái gì?

Nghiêm Khai Minh không nghe rõ lời Sở Mộ nói, bởi vì hắn vừa mới có chút thần thần, đang tự hỏi nên ứng phó với Sở Mộ như thế nào.

- Lâm Trung Lang nói, hắn muốn ngươi đi xuống hoàng tuyền địa phủ với hắn.

Sở Mộ thấp giọng nói, thanh âm như là một cơn gió mát thổi vào trong tai Nghiêm Khai Minh. Cùng lúc đó, Trảm Phong kiếm rời khỏi vỏ, một kiếm xuất kỳ bất ý chém về phía Nghiêm Khai Minh.

Kinh nghiệm chém giết của Nghiêm Khai Minh vô cùng phong phú, quanh năm chiến đấu làm cho hắn có trực giác hơn người. Kiếm của Sở Mộ vừa mới rời khỏi vỏ thì trong lòng hắn không nhịn được nhảy dựng lên, có cảm giác sởn hết gai ốc.

Trong nháy mắt lùi về phía sau, một đạo kiếm khí của Sở Mộ mang theo lực lượng Tê Liệt ý cảnh và Thiên Nguyên kiếm khí, lập tức xé rách không khí chém về phía Nghiêm Khai Minh.

Tốc độ quá nhanh, Nghiêm Khai Minh không có cách nào né tránh. Thậm chí ngay cả kiếm cũng không kịp rút ra. chỉ có thể liên tung vung vẩy hai bàn tay, bắn ra từng đạo tiên thiên kiếm khí ẩn chức lực lượng ý cảnh.

Kiếm khí không ngừng va chạm với nhau, nổ tung. Có vô số thanh âm không ngừng vang lên.

Đánh tan kiếm khí của Sở Mộ, Nghiêm Khai Minh lập tức tế ra kiếm khí của bản thân, là một thanh kiếm khí thượng phẩm hỏa hệ.

Nhiệt độ trong không khí lập tức tăng lên, kiếm trong tay Nghiêm Khai Minh có hỏa diễm hừng hực thiêu đốt, không khí cũng sôi trào lên theo.

- Ngươi đã muốn chết thì ta thành toàn cho ngươi.

Nghiêm Khai Minh quát lên một tiếng chói tai. Lúc này hắn đã không thể cố kỵ những chuyện khác nữa. Sở Mộ muốn giết hắn, hắn nhất định phải phản kích, nếu không cũng sẽ bị Sở Mộ giết chết.

Về phần sau khi giết chết Sở Mộ hắn sẽ gặp phải trừng phạt gì.. Tất cả chỉ là râu ria, trước tiên bảo vệ tính mạng của mình quan trọng hơn.

Một kiếm chém ra, một đạo hỏa diễm hừng hực thiêu đốt, chém về phía Sở Mộ.

- Năm thành ba Hỏa chi ý cảnh...

Sở Mộ lập tức đoán được cấp độ lĩnh ngộ Hỏa Chi ý cảnh của Nghiêm Khai Minh.

Tuy rằng tu vi kiếm khí của Nghiêm Khai Minh rõ ràng còn hơn hắn, nhưng mà luận trình độ tinh thuần của kiếm khí. Sở Mộ cũng không yếu hơn Nghiêm Khai Minh.

Thi triển Huyễn Ảnh bộ, ảo ảnh trùng trùng điệp điệp luân phiên biến ảo, tránh đi một kiếm của Nghiêm Khai Minh rồi xuất hiện bên cạnh hắn. Trảm Phong kiếm chém ra, phảng phất như muốn chém đôi thác nước vậy.

Sắc mặt Nghiêm Khai Minh hơi đổi, lại chém một kiếm về phía eo Sở Mộ.

Song phương trong nháy mắt xuất kiếm vài chục lần. Mỗi một kiếm đều công kích chỗ yếu hại của đối phương. Cố gắng đạt tới mục đích một kích tất sát.

- Kiếm thuật của tên này quá lợi hại.

Ánh mắt Nghiêm Khai Minh như tro tàn, kéo giãn khoảng cách với Sở Mộ, liên tục vung kiếm chém ra hơn mười đạo kiếm khí ẩn chứa lực lượng Hỏa Chi ý cảnh. Một mặt thầm nghĩ.

Trong lúc Kiếm giả chiến đấu, bình thường sẽ không lập tức thi triển kiếm chiêu cường đại.

Nếu không thi triển kiếm chiêu cường đại thường thường sẽ xuất hiện một chút sơ hở không thể tránh né.

Bởi vì không biết rõ chi tiết của đối phương, kiếm chiêu cường đại tuy rằng uy lực thập phần cường đại. Nhưng mà tiêu hao cũng rất lớn. Trước khi hoàn toàn hiểu rõ tình huống của đối phương mà mạo muội thi triển, vạn nhất bị đối phương tránh đi, thế cục sẽ rất bất lợi với bản thân mình.

Một khi bị đối phương nắm lấy một tia sơ hở kia, chiến đấu sau đó sẽ trở nên vô cùng bị động.

Cho nên Kiếm giả chiến đấu ngay từ đầu đều là giao phong kiếm thuật, nếu như có thể dùng kiếm thuật chém giết đối phương là tốt nhất. Bằng không cũng có thể nắm rõ chi tiết và phong cách chiến đấu của đối phương. Từ đó có thể tìm được sơ hở của đối phương mà đánh ra một kích trí mạng.

Thanh âm liên tục vang vọng, chói tai vô cùng. Có vô số tia lửa bắn ra, nhiệt độ không khí trong động phủ nhanh chóng tăng lên. Người bình thường cũng không thể thừa nhận được. Ngay cả trứng gà nếu như ở trong này, trong thời gian ngắn cũng bị luộc chín.

Từng đạo dư âm ảnh hưởng của kiếm khí còn lại bắn ra bốn phía. Trên vách tường động phủ, mặt đất đều xuất hiện dấu vết, khắp nơi nhìn qua rất mất trật tự, kinh người vô cùng.

Sở Mộ và Nghiêm Khai Minh chiến đấu, không phải là luận bàn, mà là sinh tử tương đấu.

Hai người từ nơi này đánh tới bên kia, thân thể vờn quanh động phủ.

Thực lực cua Nghiêm Khai Minh quả thực hơn Lâm Trung Lang một chút. Trong lúc nhất thời Sở Mộ cũng không thể làm gì được đối phương.

Nhưng chiến đấu một phen đã làm cho Sở Mộ hiểu rõ phong cách chiến đấu và từng chi tiết của Nghiêm Khai Minh. Kế tiếp chính là lúc xuất ra sát chiêu, kết liễu tính mạng của Nghiêm Khai Minh.

Nghiêm Khai Minh thi triển Cổ Kiếm thuật đầu tiên. Thi triển ra kiếm thuật hỏa hệ, Hỏa Phần đại địa.

Một kiếm quét ngang qua, thoáng chốc, mặt đất như bị một tầng hỏa diễm bao phủ, hừng hực thiêu đốt. Những hỏa diễm kia toàn bộ đều là do Hỏa Chi ý cảnh trộn lẫn với tiên thiên kiếm khí hỏa hệ, lại dùng Cổ Kiếm thuật Hỏa Liệt kiếm thuật dùng phương thức đặc thù ngưng tụ mà thành. Có được uy lực thập phần đáng sợ.

Sở Mộ lăng không bay lên. Một kiếm trực chỉ Nghiêm Khai Minh, có một đạo Tê Liệt ý cảnh dung nhập vào trong Thiên Nguyên kiếm khí phá không bay tới.

Rồi sau đó thân kiếm Sở Mộ nhoáng một cái, Kinh Phong Động trong Kinh Phong kiếm thuật được thi triển, một kiếm chém về phía đầu Nghiêm Khai Minh.

Hỏa Liệt kiếm thuật, Liệt Hỏa trùng thiên.

Liệt Hỏa Trùng thiên chính là chiêu thứ hai trong Hỏa Liệt kiếm thuật, cũng là chiêu tiếp theo của Hỏa Phần đại địa. Tất cả hỏa diễm vốn đang hừng hực thiêu đốt mặt đất đột nhiên bị kiếm trong tay Nghiêm Khai Minh dẫn dắt, hóa thành một đạo hỏa diễm cực lớn vô cùng. Đạo hỏa diễm này giống như được ngưng tụ từ vô số kiếm khí hỏa hệ, bay thẳng về phía Sở Mộ trên không trung. Phát ra tiếng vang ầm ầm cực lớn.

Trảm Phong kiếm chém xuống phía dưới, ba thành hai Tê Liệt ý cảnh không hề giữ lại. Thiên Nguyên kiếm khí bộc phát, quang mang màu vàng lưu chuyển, trực tiếp xé tan đạo hỏa diễm kia.

Một đạo kiếm khí đáng sợ tới cực điểm bắn về phía Nghiêm Khai Minh. Nghiêm Khai Minh vội vàng lui về phía sau, tay vặn vẹo, liên tục đánh ra hơn mười đạo kiếm khí hỏa hệ về phía Sở Mộ. Hình như là cơn lốc kiếm khí.

Trảm Phong kiếm lăng không chém ra, có quang mang màu vàng bắn ra, trong không khí lưu lại một dấu vết trơn nhẵn. Hơn mười đạo kiếm khí hỏa hệ, toàn bộ đều bị một kiếm của Sở Mộ đánh tan.

Mượn nhờ một kiếm này va chạm với kiếm khí hỏa hệ, thân thể Sở Mộ ở trên không trung lóe lên, mượn lực, lại dùng một kiếm còn nhanh hơn phóng về phía Nghiêm Khai Minh.

Không ngờ lại mượn lực bắn về phía trước, tốc độ của một kiếm này còn nhanh hơn, uy lực còn mạnh hơn nữa. Đồng thời Sở Mộ còn thi triển ra Kinh Phong Liệt trong Kinh Phong kiếm thuật.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-2308)