Truyện ngôn tình hay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0032

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0032: Trưởng lão Kiếm Các khiếp sợ! Truyền thụ
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Lúc này mặt trời còn chưa nhô lên khỏi đỉnh núi, sắc trời vẫn còn ảm đảm, khí lạnh vẫn còn vương vấn xen lẫn giữa không khí, Lý Vi vẫn còn say giấc nồng, Sở Mộ tiến về phía Lăng Phong kiếm đài cũng không thấy bất kỳ bóng người nào trên đó.

Sở Mộ đứng trên kiếm đài trống trải nhìn chằm chằm về phía cỏ cây xa xa tập trung luyện thị kiếm cho đến khi hai mắt mỏi nhừ cay xè mới nhắm lại chuyển sang luyện thính kiếm rồi tiếp đến là xúc kiếm.

Một lúc sau, Sở Mộ từ từ rút kiếm ra, thân bách luyện kiếm hắn mới nhận hôm qua sáng như tuyết, hàn ý từ mũi kiếm tỏa ra khiến người ta cảm giác như đang ở tiết trời sang thu. Hắn bỏ vỏ kiếm xuống đất bắt đầu thức thứ nhất Cơ Sở Kiếm Thuật rồi chuyển sang Phi Vân kiếm thuật, Nhu Vân kiếm thuật, Thanh Phong kiếm thuật, cuối cùng mới tu luyện Lăng Phong kiếm thuật.

Sở Mộ luyện kiếm được một lúc thì nhìn thấy từng tia nắng đầu tiên bắt đầu hé lộ ra sau ngọn núi chiếu lên thân ảnh đang múa kiếm trên Lăng Phong kiếm đài.

Bỗng nhiên từ đằng xa xuất hiện một đạo thân ảnh đang chạy nhanh đến, quần áo bồng bềnh trong gió, không ngừng lay động.

Người mới đến tên là Hàn Thụy.

Đang lao nhanh đến bỗng nhiên thân thể Hàn Thụy dừng lại giữa không trung từ từ hạ xuống, biểu lộ giật mình, hắn cho rằng hắn là người đến Lăng Phong kiếm đài sớm nhất thế nhưng hắn không nghĩ rằng lại có người đến sớm hơn hắn đã vậy lại còn đang tu luyện Lăng Phong kiếm thuật, nhìn qua thì người đang luyện kiếm kia cũng chưa đạt đến đại thành.

Hơn nữa, khi Hàn Thụy nhìn thấy mặt Sở Mộ liền nhớ đến người hôm qua hắn nhìn thấy lập tức trong lòng có suy đoán.

Hàn Thụy đạp mạnh hai chân lấy đà phi lên lao thẳng lên kiếm đài cách Sở Mộ không xa, tốc độ lao đến của hắn cực nhanh, khi thân thể lao lên điểm cao nhất liền rút kiếm phản chiếu lấy từng tia sáng ban mai.

Hàn Thụy khẽ quát một tiếng, kiếm khí bắt đầu vận động, mỗi kiếm phảng phất như đang toàn lực dồn đối phương vào cửa tử. Hắn đang thi triển thức đầu tiên của Lăng Phong kiếm thuật.

Sở Mộ sớm biết Hàn Thụy xuất hiện nhưng cũng không để ý thế nhưng hắn không ngờ rằng người đến liền xuất kiếm công kích bản thân, hắn cũng không né tráng mà lập tức đâm một kiếm cũng là sử dụng Lăng Phong kiếm thuật.

Hàn Thụy đã sớm luyện Lăng Phong kiếm thuật đến đại thành mà Sở Mộ mới chỉ luyện lần đầu tiên mà thôi, đương nhiên chênh lệch là rất rõ ràng nhưng Sở Mộ đã đến cảnh giới Kiếm Thuật Tông Sư cũng đủ để bù cho chênh lệch đó, song kiếm giao nhau lập tức va chạm sáu lần bắn ra từng hoa lửa.

- Tốt!

Trên mặt Hàn Thụy hiện lên vẻ vui mừng, kiếm quang vận chuyển, chiêu thức biến ảo, chém ngang một kiếm tựa như phong thiết cắt ác liệt. Ngay lập tức Sở Mộ cũng biến chiêu, mới giao thủ mấy chiêu nhưng hắn cảm giác người đến không có địch ý chỉ là luận bàn thuần túy mà thôi.

Hai bên chỉ giao thủ ngắn ngủi một chút nhưng đã thiên triển qua sáu thức đầu tiên Lăng Phong kiếm thuật, lúc này Hàn Thụy mới đáp xuống đất cách Sở Mộ mấy bước chân rồi lại nhanh chóng xuất kiếm tiếp.

Hai người bọn họ đều không sử dụng kiếm khí phụ nhận hoàn toàn chỉ là kiếm thật giao phong.

Sở Mộ phát hiện loại giao chiến kiểu tu luyện thế này có tác dụng hơn mấy lần so với tu luyện bình thường, cứ mỗi chiêu đi qua hắn lại lĩnh ngộ sâu hơn với Lăng Phong kiếm thuật.

- Tốt, hóa ra là ta xem thườn ngươi, tiếp sát chiêu của ta, Lăng Phong Động!

Hàn Thụy khẽ quát, ngữ khí chó chút hưng phấn, chém ra một kiếm lập tức chung quanh như có phong ngưng tụ lại chiêu thế càng thêm uy lực, thêm phần ác liệt.

Sở Mộ vội vàng vận dụng Tuỳ Phong Bãi Liễu Toái Loạn Bộ, thân hình biến ảo cấp tốc, liên tục thay đổi vị trí mấy lần mới tránh được một kiếm của Hàn Thụy không khỏi cảm thấy kinh ngạc, cảm thấy kiếm thuật của đối phương không phải cao bình thường.

Ngược lại Hàn Thụy cũng cảm thấy ngạc nhiên không kém, không ngờ rằng Sở Mộ có thể tránh chiêu Lăng Phong Động của mình một cách nhẹ nhàng như vậy.

- Ngươi chính là đệ tử nội môn mới đăng ký hôm qua phải không?

Hàn Thụy thu kiếm, vẻ mặt kinh ngạc nhìn Sở Mộ.

- Không thể giả được.

Sở Mộ mỉm cười đáp lời. - Tên của ta là Hàn Thụy, Kiếm Khí Cảnh bát đoạn, trên danh nghĩa coi như là sư huynh của ngươi, tuy nhiên ngươi cứ gọi thẳng tên của ta.

Hàn Thụy tự giới thiệu bản thân.

- Sở Mộ, Kiếm Khí Cảnh thất đoạn.

Sở Mộ tự giới thiệu, lại càng đơn giản hơn.

- Ngươi chính là Sở Mộ?

Hàn Thụy lại ngạc nhiên lần nữa, chậc chậc vài tiếng:

- Hóa ra là ngươi, khó trách chỉ vừa mới tu luyện Lăng Phong kiếm thuật đã có thành tựu như vậy, xem ra lời đồn thổi ngươi có thể giao thủ mấy chiêu với tên Tiêu cuồng nhân mà không bại là không giả đi.

- Đa tạ ngươi đã giúp ta luyện kiếm, hiệu quả rất tốt, ngày mai chúng ta lại tiếp tục.

Sở Mộ đi kiếm lễ nói:

- Ta còn có việc, đi trước.

- Này này.... thằng này... trình độ lạnh lùng cũng không chênh lệch với Tiêu cuồng nhân bao nhiêu a, xem ra sau này Lăng Phong viện lại càng náo nhiệt...

Hàn Thụy vừa vê cằm vừa tự lẩm bẩm mãi đến khi bóng Sở Mộ khuất sau Lăng Phong kiếm đài mới bắt đầu luyện kiếm.

.......

- Là ngươi! Ngươi đã trở thành đệ tử nội môn?

Trưởng lão Kiếm Các không còn khuôn mặt lạnh nhạt nữa mà thay vào đó là khuôn mặt tràn ngập ngạc nhiên nhìn Sở Mộ.

- Đi Bách Thú Cốc lịch lãm rèn luyện một chuyến đạt được một ít Linh Dược gia tăng tu vi cơ duyên xảo hợp đã đột phá.

Sở Mộ trả lời ngắn gọn.

- Hay cho một cơ duyên xảo hợp.

Trưởng lão Kiếm Các sau chút ngạc nhiên ban đầu lại khôi phục bộ dáng lạnh nhạt, nhìn thật sâu vào hai mắt Sở Mộ, tuy nói vậy nhưng vị trưởng lão này biết rõ độ khó để đột phá từ tứ đoạn đến thất đoạn đâu thể dùng đơn vị ngày mà tính, cần phải ít nhất là một năm trở lên, thế nhưng tên đệ tử trước mắt này hình như chỉ mất mấy chục ngày mà thôi có thể miễn cưỡng tính bằng đơn vị 1-2 tháng.

Trưởng lão Kiếm Các thậm chí còn cho rằng thiên phú tu luyện của Sở Mộ hẳn là lục phẩm mà không phải là cửu phẩm.

- Trước khi ngươi lựa chọn kiếm khí quyết mới ta phải thử ngươi một chút, xuất kiếm đi, nếu như ngươi có thể khiến cho ta di động nửa bước ta sẽ nói cho ngươi biết một số đồ vật hữu dụng mà bình thường các ngươi không hề để ý đến.

Trưởng lão Kiếm Các đứng dậy đi ra bên ngoài, vừa đi vừa nói.

Tuy trong hàng ngũ kiếm thuật sư Sở Mộ đã đạt đến cảnh giới Tông Sư thế nhưng trong hàng ngũ kiếm giả hắn cũng mới chỉ là Kiếm Khí Cảnh thất đoạn mà thôi. Mặc dù hắn không biết tu vi trưởng lão Kiếm Các thế nào nhưng Sở Mộ biết rõ chênh lệch giữa hắn và trưởng lão Kiếm Các không cách nào tính ra tựa như khoảng cách giữa trời và đất vậy.

Cho nên khi Sở Mộ nghe thấy trưởng lão Kiếm Các nói vậy thì cũng không chút khách khí liền rút kiếm khỏi vỏ, thế công lao đến lăng lệ ác liệt.

- Lăng Phong kiếm thuật.... ngươi cũng chỉ vừa mới tiếp xúc Lăng Phong kiếm thuật thế mà đã đạt tiểu thành, không tệ.

*****

Thân hình trưởng lão Kiếm Các không động, khí thế lăng lệ, kiếm chiêu ác liệt của Sở Mộ chưa đến gần đã tự nhiên tiêu tán.

Sở Mộ công kích liên tục mấy kiếm nhưng cứ đến gần trưởng lão Kiếm Các thì lại tiêu tán. Mặc dù tạo nghệ kiếm thuật của Sở Mộ cực cao nhưng trước chênh lệch quá lớn về tu vi kiếm thuật khiến Sở Mộ không thể nào bù đắp được. Dù sao tạo nghệ kiếm thuật của hắn cũng là căn cứ vào Cơ Sở Kiếm Thuật khiến hắn vượt lên trên người khác chiến đấu vượt cấp nhưng cũng chỉ có thể vượt cấp trong một khoảng cách tu vi nhất định mà thôi.

- Tạo nghệ kiếm thuật của ngươi khiến ta sợ hãi thán phục, trong hàng đệ tử cùng thế hệ của ngươi ở Thanh Phong kiếm thuật không ai bằng, ngay cả ta muốn tránh né cũng rất khó khăn. Thế nhưng tu vi kiếm thuật của ngươi quáu yếu, ta chỉ cần phóng thích một tầng kiếm khí phòng hộ là có thể ngăn cản toàn bộ công kích của ngươi, cho nên ngươi cứ thỏa thích thi triển, có sát chiêu nào cứ dùng.

Trưởng lão Kiếm Các không tiếc lời khen ngợi, bản thân lão đúng là khiếp sợ trước tạo nghệ kiếm thuật của Sở Mộ.

Tục ngữ có nói người thường xem náo nhiệt, người thành thạo xem môn đạo, người trong nghề xem thân thủ.

Chỉ thông qua mấy kiếm ngắn ngủi trưởng lão Kiếm Các đã nhìn ra tạo nghệ kiếm thuật của Sở Mộ cực kỳ tinh xảo tuyệt luân, cho dù bản thân lão cũng không hơn được.

Ngược lại cũng qua mấy kiếm vừa rồi Sở Mộ cũng hiểu trưởng lão Kiếm Các nói đúng, cho dù kiếm thuật của hắn tinh xảo cao thâm cỡ nào cũng không phá nổi thế phòng thủ của trưởng lão do đó Sở Mộ không giữ lại liên tục thi triển sát chiêu. Đầu tiên là Kinh Vân Sát tràn ngập sát cơ nghiền áp không khí lao đến khiến khuông mặt trưởng lão Kiếm Các có chút động.

Kinh Vân Sát lao thẳng về phía trưởng lão Kiếm Các, kiếm khí tung hoành bốn phía, vừa chạm vào lớp phòng hộ của trưởng lão Kiếm Các liền nổ tung thế nhưng lão vẫn đứng yê không chút tổn hại.

Sở Mộ lại chuyển qua thi triển Thanh Phong Tuyệt Sát nhưng vẫn bị kiếm khí hộ thân bên ngoài trưởng lão kiếm khí ngăn cản, lập tức tiêu tạo nghán.

Cho dù hiện tại Sở Mộ chưa dùng kiếm khí thế nhưng hắn biết rõ cho dù dùng cũng không cách nào thay đổi kết quả.

- Đây là Thanh Phong Tuyệt Sát, uy lực quả nhiên cường đại, còn sát chiêu lúc nãy tên là gì?

Trường lão Kiếm Các hỏi.

- Kinh Vân Sát.

- Kinh Vân Sát, chiêu như kỳ danh, uy lực tiếp cận Thanh Phong Tuyệt Sát nhưng phạm vi công kích quá nhỏ, không tệ không tệ, xem ra ngươi có kỳ ngộ của riêng mình.

Trường lão Kiếm Các gật gật đầu rồi nở một nụ cười vui vẻ:

- Không thể đẩy lui ta nửa bước có phải có chút thất vọng hay khong? Thật ra cho dù là Kiếm Khí Cảnh thập đoạn thậm chí nửa bước Hóa Khí cũng không cách nào đẩy lui ta nửa bước, tuy nhiên với tạo nghệ kiếm thuật của ngươi nếu có được tu vi nửa bước Hóa Khí Cảnh có lẻ đủ khả năng đối kháng với Hóa Khí Cảnh nhập môn.

- Hóa Khí Cảnh, là cảnh giới sau khi đột phá Kiếm Khí Cảnh sao?

Sở Mộ hỏi.

- Đúng vậy, sau khi đột phá Kiếm Khí Cảnh chính là Hóa Khí Cảnh được phân thành nhập môn, tiểu thành, đại thành, viên mãn. Với tạo nghệ kiếm thuật của ngươi đủ để vượt qua mấy bậc chiến đấu vượt cấp. Nhưng nên biết một gã kiếm giả chính thức, kiếm thuật quan trọng và tu vi kiếm khí cũng quan trọng không kém, với khả năng của ngươi bây giờ đúng là có thể đánh bại Kiếm Khí Cảnh cửu đoạn bình thường thế nhưng rất khó giết bọn họ. Bởi vì bọn họ có kiếm khí thành giáp ngăn cản được hết thảy công kích của ngươi.

Trường lão Kiếm Các vừa nói vừa cười:

- Tuy ngươi không thể đẩy ta lui về phía sau nửa bước nhưng lại khiến cho ta rất hài lòng, ta quyết định nói cho ngươi biết một số vấn đề, hi vọng những điều đó có trợ giúp cho ngươi.

- Ngươi cũng đã biết, cảnh giới Kiếm Đạo?

Trường lão Kiếm Các hỏi, Sở Mộ lắ đầu, lão liền nói tiếp:

- Cảnh giới Kiếm Đạo không phải là kiếm thuật hay kiếm kỹ mà đã vượt qua chúng, rất mơ hồ chỉ có thể lĩnh hội bằng ý không thể dạy bằng lời, không thể học, chỉ có thể ngộ, ngộ được đương nhiên là thành. Ta biết rõ cảnh giới Kiếm Đạo chính là Kiếm Thế và Kiếm Ý.

Sở Mộ gật gật đầu, cảm giác như bắt được điều gì.

- Cảnh giới Kiếm Thế phân thành nhập môn tiểu thành đại thành viên mãn, hiện tại Kiếm Thế của ta chỉ là tiểu thành, cuộc đời này vô vọng Kiếm Ý.

Trường lão Kiếm Các nói mang theo vài phần tiếc nuối, nhưng sau đó lại tràn ngập chờ mong:

- Ta thấy được thiên phú kiếm thuật của ngươi cực cao, ngộ tính cũng nhất định rất tốt cho nên hi vọng ngươi có thể nhanh chóng ngộ được Kiếm Thế. Thế giới kiếm giả truyền lưu một loại truyền thuyết, trước Kiếm Khí Cảnh thập đoạn mà ngộ được Kiếm Thế tương lai nhất định có thể lĩnh ngộ Kiếm Ý. Nói nhiều thêm nữa ngươi cũng không có khắc sâu ấn tượng, đứng vững ta cho ngươi cảm thụ một chút cái gì gọi là Kiếm Thế.

Dường như trước mắt Sở Mộ xuất hiện một tòa núi cao đâm thủng tầng mây vậy, như là xuất hiện một thanh Kình Thiên kiếm nghiền áp vô cùng vô tận áp bức khiến hắn cảm giác hít thở không thông, cảm giác đó chỉ vụt qua nhưng Sở Mộ rõ ràng toàn thân bị áp chế không cách nào nhúc nhích thậm chí tư duy cũng dừng lại bị đông cứng.

Sắc mặt Sở Mộ trắng bệch, mồ hôi toát ra đầm đìa, chống tay thở dốc, toàn thân không còn chút sức nào, nếu không nhờ ý chí kiên cường dẻo dai chống đỡ sợ rằng hắn đã co quắp lăn lộn dưới đất. Mặc dù vậy hắn cũng cảm giác khổ sở vô cùng, không chỉ thân thể cảm giác khó chịu mà linh hồn cũng cảm giác như sắp chết vậy.

Trường lão Kiếm Các vô thức gật gật đầu, trong mắt hiện lên ý tán thưởng, đối với biểu hiện của Sở Mộ lão cảm thấy thỏa mãn hoàn toàn.

Tuy Kiếm Thế của trưởng lão Kiếm Các chỉ là tiểu thành nhưng khổ công vài chục năm cho nên việc vận dụng Kiếm Thế xuất thần nhập hóa dù trước mặt là Sở Mộ có tu vi Kiếm Khí Cảnh thất đoạn hay thậm chí là thập đoạn, nửa bước Hóa Khí Cảnh nếu không lĩnh nghộ Kiếm Thế nhất định chỉ có kết quả xụi lơ nằm trên mặt đất.

Thậm chí không ít Hóa Khí Cảnh nhập môn không chèo chống nổi.

Một lúc lâu sau Sở Mộ mới bình thường trở lại nhưng vẻ khiếp sợ trên mặt vẫn không giảm đi.

- Cái này là Kiếm Thế sao... thật mạnh....

Sở Mộ sợ hãi than nói, đồng thời, trong nội tâm cũng xuất hiện kích động nho nhỏ, Kiếm Thế của trường lão Kiếm Các khiến hắn nhớ đến ngày trước ở ngoại môn lúc đối kháng Vương Phong dường như hắn cũng tiến vào trạng thái như vậy, cảm giác lúc đó là không một chút sợ hãi chỉ có ý chí bất khuất tiến về phía trước, hình như lúc đó có vài phần hương vị Kiếm Thế.

Nói như vậy mình đã từng đụng chạm đến Kiếm Thế mà bản thân không rõ.

Đồng thời hắn cũng cảm thấy hồi hộp, cảnh tượng đó thật đáng sợ, chỉ trong nháy mắt không đến một giây đã đủ để giết mình vài chục lần.

- Ngươi đã nhận thức qua, cái này là Kiếm Thế, hi vọng sẽ có trợ giúp ngươi lĩnh ngộ.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2308)