Vay nóng Tima

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0338

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0338: Người thắng
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Lazada


Chỉ là đó chỉ là lý luận mà thôi, dù cho công pháp, bí pháp thế nào, cuối cùng vẫn phải nhìn vào cực hạn của bản thân. Loại tính cực hạn này cũng khiến cho công pháp có phân chia cao thấp.

Nói một cách tương đối, công pháp rất tốt ở chỗ chủ kinh mạch có tác dụng lớn, các kinh mạch nhỏ có tác dụng chung quanh cũng được khai phá, sử dụng một cách có hiệu quả.

Đả thông kinh mạch rất nhỏ vô cùng khó khăn, bởi vì yếu ớt, cho nên phải cẩn thận từng ly từng tý. Cẩn thận khống chế kiếm khí đả thông. Một khi dùng sức quá độ sẽ khiến cho kinh mạch bị nghiền nát. Nếu như lực lượng chưa đủ thì không thể nào đả thông được.

May mà lực lượng linh hồn của Sở Mộ vượt quá thường nhân gấp chục lần. Lực lượng tinh thần mạnh mẽ, lực khống chế không gì sánh nổi. Cho dù là dưới tình huống nhất tâm dị dụng này cũng vẫn đả thông được một đám kinh mạch nhỏ bé.

Mấy kinh mạch rất nhỏ này dưới Thiên Nguyên kiếm khí tinh thuần lập tức bị đả thông, quá trình này vô cùng đau đớn, nhưng mà Sở Mộ vẫn kiên cường chống đỡ.

Toàn bộ kinh mạch cần thiết khi vận chuyển của đệ bát chuyển trong Thiên Nguyên cửu chuyển đều được Sở Mộ dùng kiếm khí vận chuyển, đả thông thành công.

Công pháp đạt tới chuyển thứ tám, Sở Mộ lập tức cảm thấy được Thiên nguyên kiếm khí bạo tăng trong cơ thể có đường để đi. Cảm giác vượt quá phụ tải của kinh mạch nhanh chóng suy yếu, cảm giác xé rách đau đớn đã giảm bớt đi năm thành, đã không có cách nào tạo thành trở ngại nữa.

Chuyển thứ tám trong Thiên Nguyên cửu chuyển không có cách nào tạo thành tăng phúc uy lực đối với kiếm thuật như kiếm khí quyết khác. Nhưng mà mỗi khi một chuyển thăng lên, không chỉ khiến cho trình độ thâm hậu của kiếm khí tăng lên, cũng khiến cho độ tinh thuần của kiếm khí tăng lên rõ rệt, làm Kiếm giả cường đại hơn.

Chuyển thứ tám trong Thiên Nguyên cửu chuyển được tu thành, tu vi mới tiến vào Hóa Khí cảnh viên mãn khiến cho một thân Thiên Nguyên kiếm khí của Sở Mộ lần nữa gia tăng, hơn nữa càng thêm tinh thuần. Sở Mộ phỏng đoná, một thân thực lực của hắn nếu tính chỉnh thể đã tăng lên ba thành.

Nói thì chậm, mọi thứ diễn ra rất nhanh. Quá trình độ phá của Sở Mộ nhìn như khó khăn chậm chạp, kỳ thực không tới mười hô hấp đã hoàn thành.

Thất Sát kiếm khí của Ứng Kiếm Nhất lần nữa đánh tan ảo ảnh của Sở Mộ. Thân thể Sở Mộ dừng lại, không thi triển Huyễn Ảnh bộ nữa. Địa Nguyên kiếm chém ra, Thiên Nguyên kiếm khí càng thêm cường đại, càng thêm tinh thuần ngưng tụ trên thân kiếm. Ba thành ba Tê Liệt ý cảnh dung nhập vào bên trong, Chấn Thạch kính tùy thời đều có thể phát động toàn lực.

Địa Nguyên kiếm đối với kiếm khí Nguyên hệ có thể tăng phúc ba thành uy lực, lúc này uy lực của Thiên Nguyên kiếm khí so với trước càng thêm cường đại. Trải qua ba thành tăng phúc biên độ càng lớn hơn, uy lực bạo tăng.

Dưới đủ loại tăng phúc, Chấn Thạch kính phát động mười phần.

Chấn thạch ba động kiếm lần nữa va chạm với Đệ nhất sát trong Thất Sát kiếm thuật.

Tiếng nổ long trời lở đất, kinh khủng vô cùng vang vọng. Dư âm ảnh hưởng của kiếm khí còn lại bắn ra bốn phương tám hướng, làm cho không khí phát ra tiếng vang phốc phốc. Rất nhiều đạo kiếm khí đánh lên trên phong cấm, tạo thành từng đợt gợn sóng rung động. Tuy rằng kiếm khí bị nghiền nát, nhưng mà lực lượng phong cấm dưới tình huống này cũng không ngừng suy yếu.

Loại tình huống này Sở Mộ và Ứng Kiếm Nhất cũng đồng thời chú ý tới, chỉ là không rảnh phân tâm đi để ý mà thôi.

Kiếm khí cường đại như nước lũ tràn về phía đối phương, khiến cho bọn hắn không thể đồng thời lui về phía sau. Nếu không đám kiếm khí cường đại như nước lũ này sẽ xé rách kiếm khí hộ thể của hai người, kế tiếp sẽ xé rách thân thể huyết nhục của bọn họ.

Lực lượng kim chi âm nhu xâm nhập vào trong cơ thể Sở Mộ, Chấn Thạch kính trùng kích Ứng Kiếm Nhất. Song phương đều bận rộn, dùng phương pháp của bản thân hóa giải lực lượng của đối phương.

Hôm nay Sở Mộ đã không còn phải chịu lực lượng kim chi âm nhu của đối phương làm tổn thương, còn chưa tiến vào trong kinh mạch đã bị lực lượng của hắn làm phai nhạt.

Không phân trên dưới.

Trong đôi mắt lạnh lẽo của Ứng Kiếm Nhất hiện lên vẻ khó mà tin được, trong lúc nhất thời hắn không có cách nào tiếp nhận được Kiếm giả vốn chỉ biến trốn tránh dưới kiếm hắn, lúc này lại có thể ngang hàng với hắn.

Sát ý bộc phát, mãnh liệt hơn trước đó rất nhiều.

Chưa bao giờ có một khắc nào trong lòng Ứng Kiếm Nhất tha thiết giết một người như lúc này.

Thất sát kiếm đạo là kiếm đạo giết chóc, truyền thừa Thất sát kiếm đạo nhất định phải đi trên con đường này. Tu luyện sát đạo, là một loại phương thức tu luyện mà không phải là khát vọng chém giết từ chỗ sâu trong bản tâm.

Cảm nhận được sát ý ở sâu trong lòng Ứng Kiếm Nhất, Sở Mộ biến sắc, chỉ là hắn cũng không sợ hãi. Lúc này Ứng Kiếm Nhất căn bản không giết được hắn. Giống vậy, hắn cũng không giết được chết Ứng Kiếm Nhất. Có thể nói thực lực hai người bọn họ lúc này ngang hàng.

Sở Mộ không có đoạt xuất thủ trước, hắn biết rõ, sở dĩ mình có thể đối kháng với truyền nhân Thất Sát kiếm đạo như Ứng Kiếm Nhất này, bỏ qua tu vi kiếm khí không nói, hoàn toàn là dựa vào cảnh giới kiếm thuật tông sư của bản thân, còn có lực lượng linh hồn cường đại. Tất cả những thứ này đều góp tác dụng không nhỏ.

Kiếm đạo là kiếm đạo, là thứ vô số Kiếm giả hướng tới, suốt đời truy cầu cảnh giới cao hơn.

Rất nhiều Kiếm giả đi trên con đường này, cả đời vô vọng. Mà Kiếm giả có thể nhận được truyền thừa kiếm đạo. Tương đương với trước mắt có một con đường thôn thiên, chỉ cần bọn hắn đi theo con đường này, tự nhiên có thể hoàn toàn nắm giữ môn kiếm đạo được truyền thừa này. Đạt được cảnh giới mà vô số Kiếm giả hướng tới.

Đột nhiên, sát ý khủng bố như thủy triều trên thân Ứng Kiếm Nhất biến mất, trở nên bình tĩnh lại. Sở Mộ nao nao, Ứng Kiếm Nhất lúc này đã phóng về phía pho tượng, mạnh mẽ chém ra một kiếm.

Lập tức, Sở Mộ đã hiểu rõ ý định của Ứng Kiếm Nhất.

Ứng Kiếm Nhất tự biết mình không có cách nào giết chết Sở Mộ, nếu như tiếp tục chiến đấu cũng chỉ là phí công. Huống chi loại đánh về lâu về dài như vậy, đối với người cao ngạo như Ứng Kiếm Lâu mà nói, hắn không cách nào tiếp nhận được.

Từ khi hắn bước vào con đường Kiếm giả, nhất là sau khi đạt được truyền thừa Thất Sát kiếm đạo. Trong chiến đấu gần đây đều dùng thời gian ngắn giải quyết đối phương. Thất Sát kiếm đạo là kiếm đạo vì giết chóc mà sinh, cũng cần trong khoảng thời gian dùng sát khí không ai bì nổi đánh tan ý chí đối phương.

Nếu như đánh về lâu về dài, đối với bản thân hắn cũng bất lợi.

Cho nên hắn buông tha việc chém giết Sở Mộ. Chờ đợi ngày sau nắm giữ Thất sát kiếm đạo cao siêu hơn. Thất Sát kiếm thuật tu luyện tới đệ nhị sát, thậm chí là đệ tam sát. Khi đó hắn sẽ quyết đấu với Sở Mộ, đến lúc đó lại dùng một kiếm diệt sát.

Bất tri bất giác Sở Mộ bị Ứng Kiếm nhất này nhớ kỹ, trở thành một đại địch của hắn. Một ngày kia khi Ứng Kiếm Nhất chém giết Sở Mộ thành công, nhất định Thất Sát kiếm đạo sẽ được hắn lĩnh ngộ sâu hơn, uy lực bạo tăng.

*****

Ứng Kiếm Nhất tỉnh táo lại, mục tiêu tự nhiên là cướp đoạt hai quả cầu trong lòng bàn tay của pho tượng. Tuy rằng không biết bên trong là gì, nhưng mà có lẽ sẽ không kém.

Thân thể Sở Mộ khẽ động, chém ra một đạo kiếm khí thẳng về phía Ứng Kiếm Nhất, đồng thời thân thể bắn thẳng tới pho tượng. Địa Nguyên kiếm chém ra một kiếm.

Lực lượng phong cấm ngoài pho tượng quả thực cường đại, nhưng mà cũng không phải là vô địch. Trước đó đã bị kiếm khí của Sở Mộ và Ứng Kiếm Nhất công kích nhiều lần, suy yếu đi không ít. Mà bây giờ lại bị trực tiếp công kích, suy yếu nhanh hơn.

Sở Mộ phát hiện, khi hắn chém trúng phong cấm ngoài pho tượng. Phong cấm lập tức phản chấn ra một cỗ lực lượng mạnh mẽ, đẩy kiếm hắn lại. Khiến cho hắn không thể không lui về phía sau, tình huống giống vậy cũng xảy ra bên Ứng Kiếm Nhất.

Hai người có thực lực tương đương. Trên hai tay pho tượng cũng có hai quả cầu. Nhìn tình huống trước mắt, hai người có khả năng mỗi người chiếm được một quả cầu.

Hiện tại xem ai phá được phong cấm trước, lấy được quả cầu.

Bọn họ cũng biết một khi lấy được quả cầu, ở chỗ sâu trong mật thất sẽ xuất hiện một cánh cửa. Đây là cổng truyền tống trong Thiên Hoang địa cung, đến lúc đó có thể dùng cánh cửa này rời khỏi đây.

Lại lần nữa chém ra một kiếm, Chấn thạch ba động kiếm phát động, dùng lực lượng chấn động đối phó với lực phản chấn trên phong cấm.

Kiếm Sở Mộ lần nữa bị bắn ra, trên phong cấm có gợn sóng khuếch tán ra, lực lượng lần nữa suy yếu.

Phong cấm này tuy rằng là chỉnh thể, nhưng mà Sở Mộ và Ứng Kiếm Nhất, mỗi người công kích một nơi không giống nhau. Lại thêm trước đó bị công kích, tuy rằng phong cấm suy yếu, nhưng muốn nó biến mất cũng phải cần một ít thời gian.

Đối với Kiếm giả như Sở Mộ và Ứng Kiếm Nhấ tmà nói, một chút thời gian kia đủ để bọn hắn làm không ít chuyện. Ví dụ như nắm được quả cầu, sau đó lại cướp đoạt quả cầu khác.

Ứng Kiếm Nhất không hề giữ lại mà thi triển ra Đệ nhất sát trong Thất sát kiếm thuật. Lực lượng đáng sợ của Thất sát kiếm thuật lần nữa bộc phát ra, trực tiếp đánh vào trên phong cấm.

Lực lượng công kích càng cường đại, phong cấm bị suy yếu càng nhiều, nhưng lực phản chấn cũng càng cường đại. Ứng Kiếm Nhất sau khi đánh lên phong cấm, lại dùng phương pháp của mình hóa giải lực lượng phản chấn.

Trong đầu Sở Mộ hiện lên một vòng linh quang, nghĩ lại thời điểm lĩnh ngộ tầng thứ hai Chấn Thạch kính.

Chấn thạch ba động kiếm lần nữa được phát động, một kiếm chém vào tên phong cấm. Một tiếng phanh vang lên, một cỗ lực lượng phản chấn cường đại truyền lại. Kiếm của Sở Mộ bị phản chấn bắn ngược lên, trong tích tắc điều chỉnh tần suất, đồng hóa lực lượng phản chấn, lại lần nữa chém ra một kiếm.

Một kiếm này có uy lực của Chấn Thạch kính, cũng có uy lực phản chấn của phong cấm. Cả hai hòa vào làm một, lập tức có tiếng ầm ầm truyền ra. Ngay sau đó, phong cấm lập lòe bất định, phanh một tiếng giống như bọt khí vỡ tan.

Phong cấm bị phá.

Kiếm của Sở Mộ khẽ vung về phía một quả cầu trên tay pho tượng, sau đó trực tiếp thu vào oản luân không gian. Đồng Tâm kiếm điểm nhẹ vào pho tượng, thân thể xoay trên không trung, phóng về phía quả cầu còn lại.

Vẻ mặt Ứng Kiếm Nhất biến đổi, cả người hóa thành mũi tên bắn tới. Kiếm khí trong tay huy vũ, Thất Sát kiếm khí xé rách không trung bắn thẳng về phía Sở Mộ, ý đồ ngăn cản.

Trong nháy mắt Sở Mộ phá vỡ phong cấm, cũng đúng là lúc Ứng Kiếm Nhất bị lực lượng phản chấn của phong cấm đánh bay ngược lại. Cho nên thoáng cái hắn rớt về phía sau một chút.

Lập tức một quả cầu bị Sở Mộ thu vào trong oản luân không gian. Hơn nữa Sở Mộ còn chuyển mục tiêu sang một quả cầu khác. Trong lòng Ứng Kiếm Nhất sốt ruột, vô luận thế nào cũng không thể để quả cầu thứ hai rơi vào trong tay Sở Mộ.

Không có cách nào giết chết Sở Mộ, trên phương diện nào đó tính là hắn đã thua. Mà bị Sở Mộ đánh nát phong cấm đầu tiên cũng coi như hắn thua. Nếu như ngay cả quả cầu thứ hai cũng rơi vào trong tay Sở Mộ, như vậy lần giao phong này giữa hắn và Sở Mộ, hắn đã thua triệt để.

Thiên Nguyên kiếm khí chém ra, va chạm với Thất sát kiếm khí, Sở Mộ tăng tốc phóng với quả cầu còn lại. Khoảnh cách rất gần, gần trong gang tấc.

Ứng Kiếm Nhất quát lên một tiếng chói tai. Thất Sát kiếm khí giống như cơn lốc cuốn tới. Sở Mộ không ngờ lại không tránh không né, tùy ý để cho Thất sát kiếm khí đánh lên trên thân thể. Kiếm khí hộ thể bị xé nát, vô hình kiếm khí hộ thể cũng bị xé nát. Uy lực Thất Sát kiếm khí hạ thấp, Sở Mộ kích phát ra phòng hộ của nội giáp hạ phẩm, ngăn cản Thất Sát kiếm khí ý đồ làm loạn.

Một tay nắm lấy quả cầu, thậm chí còn không kịp thu vào trong oản luân không gian thì kiếm của Ứng Kiếm Nhất đã xuất hiện trước mắt. Đệ nhất sát trong Thất Sát kiếm thuật, sát ý khủng bố xâm nhập, khiến cho da Sở Mộ truyền ra cảm giác tê liệt.

Một kiếm chém ra, Chấn thạch ba động kiếm vội vàng phát động, song kiếm va chạm. Thân thể Sở Mộ bay ngược về phía sau, cùng lúc đó trong mật thất xuất hiện một cánh cửa ánh sáng.

Sở Mộ nhanh chóng thu hồi quả cầu vào trong oản luân không gian, bất chấp toàn thân khí huyết cuồn cuộn, bắn ra một đạo kiếm khí, mượn nhờ uy lực khí lưu trước đó, điều chỉnh góc độ, nhanh chóng phóng tới cánh cửa ánh sáng kia.

Hắn biết rõ lúc này Ứng Kiếm Nhất kia có chút điên cuồng, muốn liều lĩnh chém giết hắn. Dưới tình huống không có nắm chắc chém giết đối thủ, Sở Mộ không muốn chiến đấu với đối thủ như vậy, trừ phi hắn không còn đường lui.

Nháy mắt, Sở Mộ xông vào trong cánh cửa ánh sáng. Ứng Kiếm Nhất thi triển đệ nhất sát trong Thất Sát kiếm thuật cũng xông vào trong cánh cửa ánh sáng rồi biến mất. Rất nhanh cả cánh cửa ánh sáng này cũng biến mất.

..

Trong một thính đường cực lớn, ánh sáng có chút lờ mờ. Mà ở trung tâm thính đường có một cái cây cao hơn mười thước.

Cây này rất kỳ lạ, toàn thân màu vàng đất, vỏ cây có vô số vết nứt giống như mai rùa, vô số cành cây phân bố bốn phía. Nhìn qua giống như là cái dù che mưa, bên trên có treo ba bộ thi thể quái dị. Phía dưới còn có một đạo thân ảnh quái dị.

Cả cái cây tản mát ra khí tức hoang khí tinh thuần chấn động. Mà trên cái cành cao nhất, ở giữa cây có ba khỏa trái cây màu vàng đất to như nắm tay. Vỏ trái cây vô cùng thô ráp, giống như mặt đất khô hạn vậy, cũng có vết nứt.

- Thiên Hoang quả...

Không chỉ có Sở Mộ, cũng có Kiếm giả khác liên tục nhìn chằm chằm vào khỏa trái cây này. Tuy rằng không quá khẳng định, nhưng mà bọn hắn đều có suy đoán. Ba khỏa trái cây kia nhất định là Thiên Hoang quả.

Thánh quả thần kỳ có thể tăng phẩm cấp thiên phú tu luyện lên, tuy rằng là dưới tứ phẩm, nhưng tuyệt đại đa số Kiếm giả thiên tài ở đây thiên phú tu luyện đều chừng từ tứ phẩm tới lục phẩm. Không thể nghi ngờ, thánh quả thần kỳ như vậy đối với bọn hắn có lực hấp dẫn lớn lao, phục dụng xong sẽ tăng lên phẩm cấp tu luyện, đồng nghĩa với việc con đường tương lai càng thêm rộng mở.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2308)