Vay nóng Homecredit

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0367

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0367: Mau mời Sở Mộ
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Shopee


- Thứ ba Đồng Kiếm bảng, hi vọng ngươi sẽ không làm cho ta thất vọng.

Liễu Tông Sơn như cườin hư không nhìn chằm chằm vào Đinh Ngạo trên Đấu Kiếm đài, không nhanh không chậm nói.

- Xuất ra toàn lực của ngươi đi, tránh cho người ta nói ta bắt nạt ngươi.

Đinh Ngạo lạnh lùng cười cười đáp lại một câu, trong thanh âm tràn ngập tự tin đối với bản thân mình.

Hai người còn chưa xuất kiếm nhưng ngữ khí đã như kiếm chỉ vào đối phương, khí thế hơi có chút dao động sẽ lập tức khiến cho đối phương công kích.

Giương cung bạt kiếm, bầu không khí khẩn trương ngưng tụ rồi chậm rãi lan tràn trên Đấu kiếm đài, không khí trở nên trầm thấp mà áp lực, làm cho người ta khó có thể hít thở.

Các học viên Đồng Kiếm bảng dưới đấu kiếm đài mở to hai mắt, như ngừng thở nhìn chằm chằm vào hai đạo thân ảnh trên Đấu kiếm đài. Sợ bỏ qua thứ gì đó.

Khí tức tiêu sát lan tràn ra, làm cho lông tóc người ta dựng đứng, phảng phất như trái tim bị một bàn tay vô hình dùng sức bóp chặt.

Liễu Tông Sơn và Đinh Ngạo đứng cách nhau chừng hơn mười thước, đối diện với nhau. Vẻ mặt như cười như không, tràn ngập lạnh lùng, kiếm khí từ trong cơ thể phóng ra, quấn quanh thân, sắc bén vô cùng, làm cho không khí bị cắt, phát ra tiếng vang chói tai.

Ánh mắt hai người giống như kiếm quang, vô cùng sắc bén. Ánh mắt va chạm phảng phất như có vô số tia lửa bắn ra, loáng thoáng dường như còn có tiếng đùng đùng không dứt vang vọng trong không khí.

Vẻ tươi cười như có như không trên mặt Liễu Tông Sơn dần dần biến mất, thông qua giao phong khí thế hắn đã cảm giác được, Đinh Ngạo này là một đối thủ, đối thủ chính thức.

Tiếng ầm ầm vang lên, chỉ thấy hai người đồng thời rút kiếm. Có hai đạo kiếm quang chói mắt đồng thời bắn ra bên ngoài, hóa thành tia chớp bắn thẳng về phía đối phương.

Tiếng nổ ầm ầm vang vọng, có lôi điện đùng đùng không dứt vang vọng trong không gian, kiếm khí giăng khắp nơi, kiếm quang lạnh lẽo.

Liễu Tông Sơn tinh tu phong hệ, Đinh Ngạo tinh tu lôi hệ. Phong và lôi hệ va chạm giao phong với nhau. Trong lúc nhất thời không phân trên dưới.

Mọi người chỉ cảm thấy trước mắt như có một cơn gió màu xanh tập kích, có lôi điện màu tím nhảy lên, xé rách trời cao.

Hai đạo thân ảnh màu sắc bất đồng giao thoa trên đấu kiếm đài.

Thân ảnh Liễu Tông Sơn nhẹ nhàng phiêu dật như là cành liễu trong gió. Trong lúc tiến thoái đều ẩn chứa công thủ, mỗi một kiếm nhìn như bay bổng, kỳ thực hàm ẩn sát cơ.

Thân ảnh Đinh Ngạo giống như là tia chớp xé rách trời cao, bá đạo, tràn ngập lực lượng cường hãn. Trong lúc tiến thoái khí thế mạnh mẽ, chí cương chí dương. Mỗi một kiếm đều là tốc độ và lực lượng kết hợp, tràn ngập uy lực đáng sợ, thanh thế kinh người.

Nháy mắt, hai người ở trên Đấu kiếm đài đã giao thủ được hơn mười kiếm. Mỗi một kiếm va chạm đều bắn ra vô số tia lửa màu xanh và màu tím, sưu sưu rung động.

- TỐt.

Trong mắt Liễu Tông Sơn hiện lên sư jvui vẻ, thân thể phảng phất như lùi về phía sau rồi lại đột nhiên tiến lên. Một kiếm giơ lên cao, có gió lớn thổi tới. Kiếm ảnh rập rạp, chằng chịt bắn ra. Lập tức hóa thành một cành liễu dài, hẹp như là thân kiếm. Thoáng chốc, cả đấu kiếm đài tràn ngập vô số gió lớn, liễu ảnh.

Phong Liễu kiếm thuật: Liễu Ảnh Thien Phong.

Vẻ mặt Đinh Ngạo lạnh nhạt, trong mắt có lôi đình màu tím hiện lên. Trên kiếm khí thượng phẩm càng có vô số lôi điện màu tím nahry lên. Hai tay cầm kiếm rồi giơ lên cao, không tránh không né, lấy thế không thể đỡ chém ra một kiếm.

Một kiếm này như một đạo lôi điện xé rách không trung, lập tức cùng với mấy trăm đạo liễu ảnh va chạm tạo thành tiếng va chạm, tiếng nổ đáng sợ.

Lôi điện nhảy lên, tràn ngập đấu kiếm đài. Dư âm ảnh hưởng đáng sợ còn lại trùng kích khiến cho thân thể hai người lui về phía sau, tóc đen, trường bào rung động kịch liệt. Cả người Đinh Ngạo lúc này dường như muốn thuận gió bay đi.

Trong gió lớn, Liễu Tông Sơn thét dài một tiếng, cười ha hả, thân thể lần nữa quay lại, vung kiếm. Cuồng Phong bãi liễu được thi triển.

Hơn mười đạo liễu ảnh ngang trời quét tới, mỗi một đạo liễu ảnh đều ẩn chứa uy lực lớn lao. Lúc trước, những học viên trên Đồng Kiếm bảng của Đại Khôn kiếm phủ đều bị thua ở dưới một chiêu này.

Bọn hắn đều trợn mắt nhìn xem Đinh Ngạo đối phó thế nào.

Chỉ thấy hai tay Đinh Ngạo cầm kiếm, kém từ trái sang phải, tốc độ chậm chạp, kiếm kia dường như nặng ngàn cân vậy.

Lôi điện màu tím rập rạm, chằng chịt điên cuồng nhảy lên rồi hội tụ lại. Một đạo kiếm quang màu tím cực lớn giống như trăng tàn hội tụ thành, bên trên đó phảng phất như có một ngọn lửa màu tím đang hừng hực thiêu đốt.

Một kiếm chém ngang ra, trực tiếp phong bế mấy chục đạo liễu ảnh đang quất tới, toàn lực va chạm.

Dưới một kích, có vô số kiếm khí màu xanh và màu tím bắn ra bốn phương tám hướng. Một chiêu này lại lần nữa không phân trên dưới.

- Tốt, tiếp một chiêu cuối cùng của ta.

Vẻ mặt Liễu Tông Sơn rất là hưng phấn.

Mặc dù nói mục tiêu tới Đại Khôn kiếm phủ là hung hăng giẫm mặt mũi Đại Khôn kiếm phủ một lần, đánh nát mặt mũi đệ tử trên Đồng Kiếm bảng của Đại Khôn kiếm phủ. Nhưng nếu như gặp một đối thủ thực lực tương đương, đây vẫn là một chuyện đáng để cao hứng.

Đối với Kiếm giả mà nói, không có gì khiến cho người ta nhiệt huyết sôi trào hơn việc gặp một đối thủ thực lực ngang nhau. Mặc kệ ngươi âm tàn, xảo trá hay là quang minh lỗi lạc.

Kiếm rơi xuống, cuồng phong rít gào, tạo thành một vòng xoáy cực lớn bao phủ cả đấu kiếm đài, giống như muốn ngăn cách đấu kiếm đài và bên ngoài vậy. Bên trong cuồng phong xuất hiện vô số liễu ảnh, không ngừng lắc lư trong gió.

Tiếp theo, có liễu ảnh hung hăng quật về phía Đinh Ngạo, từ bốn phương tám hướng, từ trên trời dưới đất vung tới. Khiến cho Đinh Ngạo khó có thể ngăn cản.

kiếm chiêu Cổ Kiếm thuật của Đinh Hạo chú trọng công kích, chỉ có tính công kích một mặt. Loại công kích tới từ bốn phương tám hướng, từ trên xuống dưới không có một khe hở nào, cho dù là Kiếm giả am hiểu phòng thủ cũng khó có thể phòng bị. Huống chi là loại không am hiểu phòng thủ như Đinh Hạo.

Một chiêu này uy lực còn xa không bằng Cuồng Phong bãi liễu, nhưng mà trên phương diện linh hoạt lại vượt qua gấp bội, khó lòng phòng bị.

- Liễu sư đệ sắp thắng rồi.

Diêu sư huynh kia lạnh nhạt nói.

Vẻ mặt Đinh Hạo khẽ đổi, vội vàng vung kiếm trong tay, liên tục đánh ra kiếm khí ngăn cản. Thế nhưng mỗi một đạo liễu ảnh từ bốn phương tám hướng quất tới đều ẩn chứa lực lượng cường đại, hơn nữa một khi bị quất trúng, kiếm khí vận chuyển sẽ lập tức trì trệ mà rơi xuống thế hạ phong, vô cùng nguy hiểm.

*****

Liễu ảnh quá mức dày đặc, tốc độ lại nhanh. Hơn nữa thường thường lại từ góc độ không thể ngờ tới mà quất tới, khiến cho Đinh Ngạo mệt mỏi ứng phó.

Kiếm chiêu Cổ Kiếm thuật lúc này còn không tiện bằng kiếm thuật cơ sở. Nhưng mà dùng kiếm thuật cơ sở phòng ngự chỉ được một thời gian ngắn nhất định sẽ bộc lộ ra yếu điểm.

Đinh Ngạo không khỏi nhớ tới Vạn Bàn, nếu như để cho Vạn Bàn bất động như núi kia tới, có thể ứng phó được với công kích như vậy. Nghĩ tới Vạn Bàn, Đinh Ngạo đột nhiên nghĩ tới Hoàng Phủ Thương Nguyệt càng thêm cường đại. Dùng sự bá đạo không cần phòng ngự của Hoàng Phủ Thương Nguyệt, chỉ cần công kích cũng có thể phá vỡ được công kích của đối phương.

Nói thì vậy, tuy rằng không ít người đều nói đệ tử Đồng Kiếm bảng lần này thực lực mạnh hơn so với đệ tử trên Đồng Kiếm bảng trước đó. Nhưng mà trong mắt Đinh Ngạo mà nói, đó chỉ là nói những bài danh đằng sau mà thôi.

Như đứng thứ nhất và thứ hai lần này vậy, Đinh Ngạo cảm thấy thực lực của bọn hắn so với Hoàng Phủ Thương Nguyệt và Vạn bàn mà nói, còn có chênh lệch rõ ràng.

Nghĩ tới đây trong đầu Đinh Ngạo không khỏi nhớ tới một cái tên - Sở Mộ.

Thi đấu kiếm thuật vi vương, Đinh Ngạo cũng có tham gia, hơn nữa còn quan sát toàn bộ. Sở Mộ quật khởi ngoài dự đoán, cuối cùng đnáh bại Vạn Bàn và Hoàng Phủ Thương Nguyệt, trở thành kiếm thuật vi vương hoàn toàn xứng đáng.

Hơn nữa, đoạn thời gian gần đây danh tiếng của Sở Mộ đang thịnh. Nghị luận về hắn rất nhiều, có người nói thậm chí thực lực của Sở Mộ này kỳ thực có thể xếp vào trong top mười Đồng Kiếm bảng. Chỉ là bất quá Sở Mộ này không có để ý tới Đồng Kiếm bảng, không có đưa ra khiêu chiến với đệ tử top mười trên Đồng Kiếm bảng mà thôi.

Trước tiên mặc kệ thực lực Sở Mộ rốt cuộc thế nào, nhưng mà tạo nghệ kiếm thuật của hắn cao thâm mạt trắc. Nếu như lúc này đổi lại là Sở Mộ dùng kiếm thuật cơ sở ngăn cản kiếm chiêu công kích của đối phương, có lẽ còn có thể ngăn cản.

Ý nghĩ này hiện lên trong đầu, Đinh Ngạo cảm thấy mình càng ứng phó càng cố hết sức. Hắn đang định thi triển bí pháp thì đột nhiên có một đạo liễu ảnh từ góc chết quật tới, vô thanh vô tức quật vào lưng Đinh Ngạo.

Uy lực của liễu ảnh không tầm thường, nhưng mà không có tạo thành bất kỳ tổn thương nào với Đinh Ngạo. Nhưng trong tích tắc này Đinh Ngạo lại cảm thấy kiếm khí vận chuyển trong cơ thể phảng phất như bị ngăn cản, dừng ljai.

Chuyện này khiến cho tiên thiên kiếm khí thông qua bàn tay Đinh Ngạo rót vào trong kiếm khí bị gián đoạn. Vài đạo liễu ảnh quật tới, tuy rằng Đinh Ngạo muốn ngăn cản. Chỉ là có giây lát đình trệ vừa rồi, lực lượng không đủ. Kiếm khí bị quật tới mức thiếu chút nữa rời khỏi tay. Lúc này lại có thêm liễu ảnh quật lên trên người hắn, khiến cho kiếm khí trong cơ thể hắn lần nữa đình trệ.

- Toàn Phong liễu ảnh của Liễu sư đệ ngay cả ta cũng khó giả qiuyết, lại không cần phải nói tới những người khác.

Diêu sư huynh kia gật gật đầu, lạnh nhạt nói.

Đinh Ngạo bị thua là chuyện không cần phải bàn cãi.

- Ngươi thắng.

Tuy rằng thập phần không cam lòng, nhưng mà Đinh Ngạo vẫn đường đường chính chính nhận thua.

- Liễu sư huynh, ngươi vẫn nên xuống đi. Chiến lâu như vậy cũng nên để cho sư muội ta lên đài làm nóng người chút chứ?

Một nữ đệ tử của Đại Kiền kiếm phủ cười duyên một tiếng, cũng mặc kệ Liễu Tông Sơn có đồng ý hay không, nàng phi thân nhảy lên trên đấu kiếm đài.

- Cũng được. Trận chiến này ta tiêu hao không ít kiếm khí, cần phải có thời gian khôi phục. Vậy để cho sư muội đùa nghịch một chút vậ.

Liễu Tông Sơn cười ha hả, bay vọt xuống dưới đấu kiếm đài.

Lời nói của hắn khiến cho đệ tử Đại Khôn kiếm phủ tức giận, cái gì gọi là để cho sư muội đùa nghịch một phen? Chẳng lẽ đám người này cho rằng bọn họ là khỉ hay sao?

- Các ngươi còn có ai muốn đi lên thử một lần? Đúng rồi. Vị trí của ta trên Đồng Kiếm bảng trong Đại Kiền kiếm phủ là ba mươi tám.

Nữ đệ tử của Đại Kiền kiếm phủ rút kiếm, trực chỉ những học viên của Đại Khôn kiếm phủ, trong thanh âm tràn ngập ngạo nghễ.

Mỗi một câu nói của đối phương như một thanh kiếm sắc bén cứa vào lòng đám đệ tử Đại Khôn kiếm phủ.

- Để ta tới lĩnh giáo cao chiêu của ngươi.

Trong đám đệ tử Đồng Kiếm bảng của Đại Khôn kiếm phủ lại có người bay vọt lên đấu kiếm đài, vẻ mặt tràn ngập giận dữ.

- Xưng tên ra.

- Ta là Hướng Đông Lai, bài danh thứ mười một trên Đồng Kiếm bảng của Đại Khôn kiếm phủ, đặc biệt tới đánh bại ngươi.

Trong lòng Hướng Đông Lai có một ngụm ác khí, cho nên khi nói ra không có chút khách khí nào.

- Phủ chủ, Hướng Đông Lai này chỉ sợ cũng không phải là đối thủ của đối phương. Xem ra chỉ có thể để cho Phương Thiên Hưng hoặc là Hoàng Phủ Mang xuất thủ mà thôi.

Một vị trưởng lão bên cạnh Đoan Mộc Hành Không thấp giọng nói.

- Phương Thiên Hưng và Hoàng Phủ Mang tuy rằng là người đứng thứ nhất và thứ hai trên Đồng Kiếm bảng đợt này. Cho dù đánh bại người trên đấu kiếm đài này thì cũng không phải là đối thủ của những người khác.

Đoan Mộc Hành Không đáp lời. Đại trưởng lão lúc này cũng thấp giọng, lắc đầu nói:

- Học viên chỉ chừng mười sáu mười bảy tuổi trong đám đệ tử Đại Kiền kiếm phủ kia mới là người lợi hại nhất. Nếu như hắn ra tay, chỉ sợ ngay cả Phương Thiên Hưng cũng không có cách nào chống lại.

- Đi, gọi Sở Mộ tới.

Đoan Mộc Hành Không không nhanh không chậm nói.

- Đúng, để cho Sở Mộ tới, có lẽ còn có vài phần hi vọng.

Đại trưởng lão khẽ giật mình, tiếp theo vỗ tay, vội vàng bảo một học viên đi gọi Sở Mộ.

Tuy rằng không biết Sở Mộ có chỗ lợi hại gì, nhưng mà Đại trưởng lão đã nói vậy hắn vẫn đi làm theo.

Trong Ngộ kiếm thất, Sở Mộ ở trong trạng thái huyền diệu, toàn lực tìm hiểu Tê Liệt ý cảnh.

Đủ loại ảo diệu về Tê Liệt ý cảnh hiện lên trong đầu hắn. Khiến cho lĩnh ngộ của Sở Mộ về Tê Liệt ý cảnh lại lần nữa sâu sắc thêm vài phần.

Thời gian chậm rãi trôi qua, trong lúc bất tri bất giác đã trôi qua một giờ. Sở Mộ bắt đầu cảm thấy trạng thái tìm hiểu của mình có chút chấn động. Hiển nhiên dược hiệu của Luyện ý đan sắp hết.

Tiếp theo Sở Mộ mở hai mắt ra, không thể kháng cự được mà thoát khỏi trạng thái huyền diệu kia.

- Đáng tiếc...

Thầm nghĩ một tiếng, Sở Mộ có chút tiếc hận.

Hắn cũng không biết mình đã như vậy bao lâu, bởi vì trong trạng thái huyền diệu kia căn bản không cảm nhận được thời gian trôi qua một chút nào. Chỉ có thể dựa vào trực giác mơ hồ phán đoán ra được, có lẽ là một giờ, có lẽ là hai thời thần, có lẽ còn chưa vượt quá ba thời thần.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-2308)