Vay nóng Tima

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0038

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0038: Không bao giờ đấu kiếm với ngươi nữa
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Lazada


- Một khi đã tiếp nhận thì không thể nào đổi ý, rất tốt, ta sẽ báo lại trưởng lão chấp pháp câu trả lời của ngươi, ba ngày sau sẽ tổ chức sinh tử kiếm đài.

Lục Tuyết nói, thần sắc có một tia cười chế nhạo kèm theo chút thương xót, nói xong nàng xoay người, vô cùng ngạo nghễ.

- Sở Mộ, tại sao ngươi lại đồng ý hả? Thừa dịp đệ tử chấp pháp còn chưa đi xa liền thay đổi chú ý còn kịp.

Hàn Thụy vội vàng nói:

- Sinh tử kiếm đấu không phải là trò đùa a.

- Yên tâm, ta sẽ không thua.

Sở Mộ nói:

- Ta về trước đây, ngày mai lại tiếp tục luyện kiếm.

Nói xong Sở Mộ liền xoay người trở về chỗ ở.

- Sở Mộ, ngươi còn có ba ngày, cố gắng mà hưởng thụ nốt cuộc sống đi.

Tề Bạch nhìn theo bóng lưng Sở Mộ hô lớn, cảm thấy sảng khoái xua tan hết khó chịu khi Trang Thu Sinh thua.

- sư huynh...

Lý Vi gọi với theo.

- Đi thôi.

Sở Mộ mỉm cười nói.

Chỉ một lúc sau tin tức Sở Mộ và Vương Phong tiến hành sinh tử kiếm đấu đã truyền bá đi khắp nơi gần như đệ tử của cả 3 viện đều biết, kể cả 3 vị viện chưởng cùng với trưởng lão nội môn cũng biết gần hết, dù sao đã 5 năm rồi không có một đại sự kiện nào.

Và tất cả đều nhất trí cho rằng tên đệ tử nội môn vừa tấn chức Sở Mộ thật là không biết lượng sức mình,

Trưởng lão Kiếm Các cũng nghe tin, chỉ cười cười không đưa ra bình luận nào.

....

Sau khi trở về lầu các Sở Mộ liền đi lên ban công nhìn về phía hồ nước thanh tịnh xa xa, đột nhiên hắn cởi hết quần áo chỉ mặc mỗi quần đùi cầm theo kiếm nhảy vọt lên lao vào trong hồ nước khiến nước hồ bắn tung tóe.

Luyện kiếm trong nước.

Trên Địa Cầu Sở Mộ đã từng luyện kiếm thuật trong nước, lực cản của nước khiến tốc độ ra kiếm chậm đi hơn nữa lực cản phân bố không đều sẽ ảnh hưởng rất nhiều đến kiếm giả.

Thế nhưng nếu liên tục kiên trì luyện kiếm trong nước sẽ có được thành quả đáng mừng, khiến cho kiếm thuật càng trở nên tinh xảo, sức chịu đựng của bản thân cũng tăng lên hơn nữa lực khống chế với từng tấc sức mạnh trong thân thể cũng được đề cao.

Lý Vi đứng trong nhà bếp nấu cơm nhưng lại thấp thỏm không yên.

- Điểm tinh túy của Phi Vân kiếm thuật là ở 2 chữ "phi vân"...

Sở Mộ nói chầm chậm, Lý Vi lắng nghe chăm chú dường như muốn nuốt từng câu từng chữ.

Khi Sở Mộ luyện kiếm trong hồ nước thì thấy Lý Vi cũng đang luyện kiếm ở bãi đất trống trước lầu các liền tùy ý chỉ điểm vài câu hơn nữa còn thuận tay diễn luyện hướng dẫn giúp Lý Vi dễ hiểu hơn.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lý Vi thỉnh thoảng lộ ra sự vui vẻ, cảm giác đã bừng tỉnh đại ngộ hiểu ra được thêm nhiều mà trước đây nàng thấy mông lung.

- Muội luyện thêm lần nữa đi.

Sở Mộ nói.

- Vâng, sư huynh.

Lý Vi kích động khiến khuôn mặt đỏ bừng hăng hái luyện kiếm. Từng kiếm từng thức như vân khí hội tụ, cuối cùng nàng cũng thi triển đến ba chiêu cuối Vân Sinh Vân Tụ, Phi Vân Động, Vân Tán Vân Diệt.

Luyện xong, Lý Vi mở to hai mắt nhìn về phía Sở Mộ, chờ đợi hắn đánh giá.

- Uhm, lĩnh ngộ không tệ, luyện thêm một thời gian nữa có thể đại thành.

Sở Mộ mỉm cười nói khiến Lý Vi cảm thấy vô cùng cao hứng cảm giác còn ngọt hơn ăn mật.

- Muội luyện tếp đi, có chỗ nào không hiểu có thể hỏi ta.

Sở Mộ nói xong liền đi lên tầng 2.

- Đa tạ sư huynh.

Lý Vi vẫn còn chưa hết kích động.

...

Trời đã chạng vạng tối, Sở Mộ mặc bộ thanh sắc trường sam ngồi ở ban công nhìn về phía bầu trời, từng đám mây đang trôi lững lờ, từng đám lá, từng tán cây bị gió thổi lắc lư, dù ba ngày nữa sinh tử chiến với Vương Phong nhưng Sở Mộ cũng không đặt trong lòng.

- Cảnh giới Kiếm Đạo... Kiếm Thế...

Sở Mộ chậm rãi nhắm mắt lại bài trừ hết thảy tạo niệm nhớ lại tình cảnh lúc còn ở ngoại môn, khi đối mặt với Vương Phong lần đầu rồi hắn nhớ lại tình cảnh lúc trưởng lão Kiếm Các cho hắn cảm nhận cái gì gọi là Kiếm Thế, tất cả đều có điểm chung là khí thế mênh mông bàng bạc sắc nhọn quyết không lùi, hắn cảm thấy cả thân thể mình như bị áp bách.

"Phong mang Kiếm giả, từ trước đến nay chưa từng có, không sợ hãi, dù gãy nhưng vẫn bất khuất, thân như kiếm, hình như kiếm, thần như kiếm."

"Chỉ khi nào khiến phong mang phóng ra ngoài, không sợ hãi, thân hình thần như kiếm hợp nhất mới có thể lĩnh ngộ ra Kiếm Thế hơn nữa còn phóng ra ngoài/"

Sở Mộ rất muốn sớm lĩnh ngộ Kiếm Thế bước chân vào cảnh giới Kiếm Đạo. Hắn có thể khẳng định nếu như hắn lĩnh ngộ được Kiếm Thế liền có thể nghiền áp Vương Phong.

Chỉ có điều muốn lĩnh ngộ Kiếm Thế cũng không phải đơn giản như vậy, cho dù là trưởng lão Kiếm Các cũng phải mãi đến khi đột phá Hóa Khí Cảnh mới lĩnh ngộ được Kiếm Thế.

Một đêm đi qua, Sở Mộ còn chưa sờ được da lông Kiếm Thế, tình cảnh ngày đó không cách nào trở lại.

Dù sao hắn cũng đã từng bước một chân vào Kiếm Thế tuy rằng lúc đó hắn còn chưa biết Kiếm Thế là cái gì thế nhưng cảm giác được thể nghiệm qua Kiếm Thế cộng thêm ngộ tính kiếm thuật siêu cường của hắn thì việc ngộ ra Kiếm Thế chỉ là sớm hay muộn mà thôi.

Ngày hôm sau, vẫn như mọi ngày mới sáng sớm, Sở Mộ đã bắt đầu tu luyện Trung Nguyên Kiếm Khí Quyết và bí pháp Kiếm Khí Hộ Thể rồi luyện thêm một lần Quan Khí Thuật liền tiến về Lăng Phong kiếm đài. Khi Sở Mộ đến Lăng Phong kiếm đài thì sắc trời vẫn còn âm u khí lạnh vẫn còn trong không khí.

Hắn bắt đầu luyện khởi thị kiếm thính kiếm và xúc kiếm, sau đó là Cơ Sở Kiếm Thuật Thanh Phong kiếm thuật, Phi Vân Kiếm Thuật, Nhu Vân kiếm thuật cuối cùng là trọng điểm Lăng Phong kiếm thuật.

- Đúng như ta đoán, ngươi vẫn là người đến sớm nhất.

Hàn Thụy nhảy vọt lên Lăng Phong kiếm đài, lần này hắn không lập tức xuất kiếm mà đứng nhìn Sở Mộ rồi cười khổ.

- Rút kiếm đi.

Sở Mộ nói.

- Ngươi vẫn còn tâm tư luyện kiếm sa? Ngày kia là ngày ngươi phải sinh tử kiếm đấu với Vương Phong rồi, cho dù ngươi có luyện mỗi giây mỗi phút cho đến khi quyết đấu thì ngươi có thể tăng thực lực lên được bao nhiêu?

Hàn Thụy nói, căn bản không có tâm tư xuất kiếm. Bởi vì cho dù là hắn có cố hết sức cũng không phải là đối thủ Vương Phong. Tuy hắn biết kiếm thuật Sở Mộ không tệ thế nhưng tu vi quá thấp, nếu như hắn ra tay toàn lực thì có thể đánh bại Sở Mộ đơn giản.

- Ta không hề lo lắng về sinh tử kiếm đấu.

Sở Mộ nói đơn giản, mang theo ngữ khí bễ nghễ tựa như muốn quân lâm thiên hạ, hắn cực kỳ tự tạo nghệ:

- Vương Phong cũng chỉ là một trở ngại nhỏ trên con đường đi thông đến Kiếm Đạo của ta mà thôi, cứ đá văng nó đi là được.

Hàn Thụy nghe vậy sắc mặt đại biến cảm giác phẫn nộ.

- Tốt, ta và ngươi chiến một trận toàn lực đi, nếu ngươi có thể thắng ta mới có khả năng đối mặt Vương Phong.

Hàn Thụy quát một tiếng rồi rút kiếm ra chiêu không chút lưu tình như muốn đánh bay Sở Mộ.

*****

Sở Mộ trở tay chém ngang một kiếm, kiếm khí tung hoành, hai thanh kiếm va chạm trực tiếp. Hàn Thụy liền cảm thấy toàn bộ lực lượng trong chiêu kiếm của mình bị dẫn hướng lệch sang một bên không có bất kỳ hiệu quả nào. Hắn biến sắc mặt vội vàng bay ngược ra sau, kiếm khí tràn ra bao phủ lên bách luyện kiếm, Hàn Thụy đã thi triển kiếm khí phụ nhận.

Sở Mộ thì lại vận chuyển kiếm khí lên thân bách luyện kiếm không sử dụng ngoại kiếm khí.

- Ngoại trừ Lăng Phong kiếm thuật ta còn tu luyện một bộ kiếm thuật trung giai Liệt Phong Kiếm thuật uy lực còn mạnh hơn Lăng Phong kiếm thuật, ngươi chuẩn bị đi ta sắp thi triển Liệt Phong Kiếm thuật.

Hàn Thụy nghiêm mặt nói, vô cùng nghiêm túc, khi nói quanh thân thể hắn bắt đầu xuất hiện những những đạo liệt phong bắn về phía Sở Mộ.

Sở Mộ vận chuyển Toái Loạn Bộ cấp tốc tránh né.

- Hảo kiếm thuật.

Sở Mộ quát lên một tiếng rồi lập tức thi triển Thanh Phong kiếm thuật cứng đối cừng cùng Hàn Thụy không hề tỏ ta thua kém một chút nào. Từng đợt giao phong không ngừng khiến một góc Lăng Phong kiếm đài tràn ngập kiếm khí tung hoành, âm thanh kim loại va chạm vang lên không ngừng, mãi một lúc sau hai người mới tách ra.

- Không ngỡ ngươi cũng tu lyện kiếm thuật trung giai, đó là Thanh Phong kiếm thuật???

Hàn Thụy có chút kinh ngạc, sắc mặt trở nên ngưng trọng hơn.

Bình thường những đệ tử mới gia nhập vào nội môn đều chủ tu luyện kiếm thuật đê giai đâu phải như Sở Mộ mới bước chân vào nội môn đã có kiếm thuật trung giai.

Nói xong Hàn Thụy lại tiếp tục ra tay, lần này hắn còn tăng uy lực lên nữa gần như đã toàn lực.

Sở Mộ cũng phát huy kiếm thuật của bản thân đến mức tinh tế vô cùng.

Hàn Thụy bắt đầu cảm giác khó chịu bởi vì kiếm của hắn gần như không chạm vào kiếm Sở Mộ mà nếu có chạm vào thì cũng cảm giác như là trượt qua khiến hắn lâm vào cảnh vận hết sức chém vào không khí vậy.

Hơn nữa Hàn Thụy dần phát hiện tiết tấu của bản thân bắt đầu loạn dần, hắn xuất kiếm không còn được chủ động nữa chỉ có thể xuất kiếm theo tiết tấu của Sở Mộ gần như là gặp chiêu phá chiêu. Sắc mặt Hàn Thụy đại biến bởi vì hắn biết rõ khi bản thân đã không còn nắm giữ được tiết tấu thì hắn đã rơi xuống hạ phong.

Hàn Thụy cảm giác mất mặt, rõ ràng tu vi của hắn mạnh hơn Sở Mộ nhiều, độ tinh thuần về kiếm khí cũng mạnh hơn Sở Mộ thế nhưng lại bị Sở Mộ nắm mũi dắt đi, không còn bất kỳ chút ưu thế nào, cuối cùng thì hắn cũng đã hiểu được cảm giác của Trang Thu Sinh lúc ấy.

Hàn Thụy hét to một tiếng bộc phát kiếm khí phóng mạnh về phía trước rồi tranh thủ lúc Sở Mộ ứng phó liền lùi nhanh về phía sau kéo giãn khoảng cách an toàn với Sở Mộ, sắc mặt hắn trở nên quái dị, ánh mặt thể hiển rõ sự kiêng kỵ.

- Kiếm thuật của ngươi....

Lúc này Hàn Thụy cũng không biết phải nói thế nào nữa, hắn cảm thấy kiếm thuật của Tiêu Tiên Phong cũng không biến thái đến mức này.

- Một chiêu định thắng bại a, ta chuẩn bị thi triển sát chiêu mạnh nhất trong Liệt Phong Kiếm thuật, Liệt Phong Long Quyển.

- Thanh Phong Tuyệt Sát.

Sở Mộ nói ngắn gọn.

- Được, đến đây đi, cùng thi triển xem uy lực hai chiêu thế nào.

Hàn Thụy có phần chờ mong cũng có phần bất đắc dĩ, nếu không phải hắn thua trên mặt kiếm thuật bị Sở Mộ dắt mũi thì hắn cũng không muốn thi triển sát chiêu mạnh nhất sớm như vậy.

Hàn Thụy súc thế một lúc rồi bất ngờ lao nhanh về phía trước, chiêu chưa đến mà khí kình đã tạo thế khủng khiếp, không hổ cho một chiêu Liệt Phong Long Quyển.

- Liệt Phong Long Quyển!!!

Một tiếng thét chót tai vang lên, Hàn Thụy tập trung toàn bộ tinh khí thần vào một chiêu này thế quyết không thể thua.

- Thanh Phong Tuyệt Sát!

Sở Mộ vung kiếm lên không hề e ngại trước Hàn Thụy, từng đạo phong nhận màu xanh dài gần 1m lao về phía trước cắt không gian thành từng khúc.

Một kiếm tung ra Sở Mộ đã dùng đến phong huyền diệu khiến tốc độ cũng như uy lực Thanh Phong Tuyệt Sát còn nhanh hơn mạnh hơn bình thường.

Ầm... ầm.... keng....

Thanh Phong Tuyệt Sát đối đầu với Liệt Phong Long Quyển từng lốc vòi rồng do Liệt Phong Long Quyển tạo ra không ngừng lao đến thế nhưng Thanh Phong Tuyệt Sát lại ngưng tụ vô cùng liên tục cắt nát từng đạo vòi rồng.

Chỉ một lúc sau tốc độ phá hủy đã nhanh hơn tốc độ tạo thành của vòi rồng tuy nhiên phong nhận do Sở Mộ tạo ra vẫn không hề suy yếu khiến mặt Hàn Thụy xanh mét vội vàng phóng kiếm khí ra ngoài rồi nhanh chóng lao sang một bên tránh né.

- Ngươi... ngươi.... ngươi cũng quá biến thái.... sau này ta không bao giờ đấu kiếm với ngươi....

Hàn Thụy trừng mắt chỉ tay về phía Sở Mộ mãi một lúc mới thốt ra được câu như vậy.

Cuộc sống của Sở Mộ rất có quy luật, sáng sớm tu luyện Trung Nguyên Kiếm Khí Quyết, Quan Khí Thuật cùng với bí pháp kiếm khí hộ thể, lại tới Lăng Phong kiếm đài tu luyện kiếm thuật. Sau đó lại trở lại hồ nước ít người biết tu luyện kiếm thuật tiếp. Ban đêm thì lĩnh ngộ kiếm thế, mỗi ngày liên tục.

Từ khi toàn lực ra tay bị Sở Mộ đánh bại, Hàn Thụy cũng không chịu giao thủ với Sở Mộ nữa, quá đả kích người, loại cảm giác này quá nghẹn khuất, không muốn trải qua lần thứ hai, bằng không sẽ trở thành mối hận trong tâm lý a.

- Sư huynh, ngày mai chính là ngày huynh lên Sinh Tử kiếm đài.

Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Lý Vi tràn ngập lo lắng, mấy ngày nay thi thoảng Sở Mộ tới dạy nàng kiếm thuật một chút, hôm nay Phi Vân kiếm thuật gần đại thành. Lăng Phong kiếm thuật cũng sắp luyện thành sát chiêu thức thứ nhất, tiến bộ như vậy tối thiểu cũng giúp nàng bớt đi vài tháng khổ luyện, khiến cho nàng vô cùng cảm kích Sở Mộ.

- Không cần phải lo lắng.

Sở Mộ lạnh nhạt nói rồi đi lên lầu hai.

Quan Khí Thuật đã luyện thành, Lăng Phong kiếm thuật cũng đại thành, bí pháp Kiếm khí hộ thể, dưới sự kiên trì tu luyện dưới nước của hắn cũng có tiến triển rất nhỏ. Nhưng không biết tới khi nào mới có thể đột phá lên tầng thứ hai. Tiến cảnh tu vi Kiếm Khí không có cách nào cảm thấy, không thể không khiến cho Sở Mộ cảm khái, thiên phú tu luyện của hắn vừa thấp lại không có đan dược phụ trợ.

Về phần Kiếm thế còn chưa có bất luận chút đột phá nào.

Một đêm qua đi, sáng sớm ngày hôm sau, Sở Mộ tỉnh lại, sau khi rửa mặt, bắt đầu tu luyện, không có bởi vì lần sinh tử kiếm đấu sắp tới mà cảm thấy khẩn trương lo nghĩ.

Hắn bỏ qua cảm giác lạnh lẽo, lại tới Lăng Phong kiếm đài, tu luyện kiếm thuật.

- Ta thực sự không biết nên nói gì a.

Không bao lâu sau Hàn Thụy cũng xuất hiện, nhìn thấy Sở Mộ đang luyện kiếm, cười khổ một tiếng rồi nói:

- Một lát nữa sẽ là lúc ngươi và Vương Phong sinh tử kiếm đấu, sao ta lại không cảm thấy chút khẩn trương nào từ trên người ngươi nhỉ? Xem ra ngươi đối với sinh tử kiếm đấu thực sự đã nắm chắc mười phần a.

- Có muốn nhìn hay không?

Sở Mộ thu kiếm, mở miệng hỏi, ngữ khí tự nhiên vô cùng.

- Đi chứ, ta phải nhìn xem ngươi đánh bại Vương Phong thế nào.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-2308)