Truyện ngôn tình hay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0382

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0382: Kiếm tốc khiến cho người ta kinh hãi
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Trước khi lên đường quả thực hắn không có tìm hiểu quá nhiều về Hám yêu thành và Loạn Yêu nguyên, nhưng mà cũng có không ít, chỉ là một ít lý giải đại khái mà thôi.

Trước mặt có một đội hơn mười Kiếm giả mặc trường bào màu đỏ đi tới. Những nơi đi qua, đám Kiếm giả trên đường phố liên tục né tránh, giống như người bình thường nhìn thấy mãnh thú, liên tục tránh xa vậy.

Mí mắt Sở Mộ run lên, cũng học theo những người khác, nhanh chóng tránh sang bên cạnh.

Hơn mười Kiếm giả mặc áo bào màu đỏ này đều có tu vi kiếm khí từ Hóa Khí cảnh tiểu thành tới Hóa Khí cảnh đại thành. Lông mày dựng thẳng, hung thần sát ác khiến cho Sở Mộ nhớ lại những Kiếm giả mặc áo bào đỏ chém giết tôn tử Âu gia hơn một tháng trước. Cách ăn mặc của hai đội nhân mã này quá giống nhau.

- Quả nhiên, thực sự là rắc rối.

Thầm nghĩ một tiếng, đám Kiếm giả mặc áo bào màu đỏ trước mắt nhất định là của một thế lực không kém. Cho dù là như vậy, Sở Mộ cũng không có nửa phần hối hận.

Kiếm, hoặc là không xuất, nhưng một khi đã ra thì không hối hận.

Còn nữa, hắn thay đổi trường bào một phen, sau khi chỉnh đốn lại y phục coi như một già một trẻ kia cũng không nhận ra hắn.

- Hồng Y hội này càng ngày càng hung hăng càn quấy.

- Nói ít một câu đi, nếu như bị nghe thấy ngươi nhất định sẽ chết.

Sở Mộ mơ hồ nghe được Kiếm giả bên cạnh thấp giọng nghị luận. Ngữ khí tràn ngập sợ hãi và kiêng kỵ. Hắn muốn nghe tiếp, nhưng mà hai Kiếm giả này dường như sợ đám người kia nghe thấy bọn họ nghị luận cho nên lập tức câm miệng, Sở Mộ cũng không nghe được tin tức gì hữu dụng nữa.

Hơn mười Kiếm giả của Hồng Y hội rời đi, đám Kiếm giả phía sau mới lần nữa đi lại trên đường phố như cũ. Sở Mộ cũng không có biểu hiện gì đặc thù, hoàn toàn đi theo dòng người.

Mỗi một Kiếm giả trên người đều có kiếm khí chấn động. Ngoài ra còn có một cỗ khí tức máu lửa vờn quanh. Nói rõ mỗi một Kiếm giả ở đây cũng không phải là đóa hoa trong nhà ấm, mỗi một người đều có kinh nghệm chiến đấu sinh tử.

Sở Mộ nghe ngóng bốn phía, hi vọng có thể nghe được thêm tin tức về Hám yêu thành. Đáng tiếc, nội dung đám Kiếm giả này trò chuyện chỉ là ở Loạn Yêu nguyên này có thu hoạch gì, gặp yêu thú gì mà thôi.

Nghe một hồi lâu Sở Mộ rốt cuộc cũng nghe được tin tức liên quan tới những thế lực trong Hám yêu thành, chuyện này khiến cho hắn càng trở nên chuyên chú, trong nháy mắt xem nhẹ bên ngoài.

Đột nhiên phía trước có ba đạo thân ảnh đi tới, giống như mạnh mẽ đâm vào. Sở Mộ nhanh chóng chuyển bước chân sang bên cạnh. Nhưng mà ba đạo thân ảnh này giống như có dự mưu từ trước, cũng chuyển bước chân theo.

Khoảng cách quá gần, người bên cạnh lại quá nhiều, hơn nữa lực chú ý lúc đó lại tập trung ở chuyện khác. Cuối cùng Sở Mộ vẫn không thẻ tránh né, va chạm nhẹ một cái với một người trong đó.

- Ngươi muốn chết sao? Dám đụng vào lão tử?

Đối phương giống như núi lửa bộc phát, hai mắt bắn ra tinh mang khiến cho người ta sợ hãi, miệng hét lớn một tiếng, đồng thời tay chụp vào bả vai Sở Mộ.

Bước chân Sở Mộ chuyển dịch, đơn giản đã tránh đi một trảo của đối phương. Cùng lúc đó hai người khác cũng nhanh chóng tạo thành vòng vây hình tam giác. Đám Kiếm giả bốn phía dường như cũng ý thức được chuyện gì xảy ra, nhanh chóng tản ra.

Sở Mộ vốn khẽ giật mình, rồi sau đó trong mắt có tinh mang lưu chuyển. Hắn thoáng cái đã hiểu rõ, ba người này xuất hiện, lại xếp thành một hàng như vậy tuyệt đối là có dự mưu, nhằm vào hắn từ trước.

Chẳng lẽ chuyện hắn đánh chết hơn mười Kiếm giả áo đỏ kia đã bị phát hiện ra sao?

Không, không đúng, y phục của ba người này hoàn toàn khác với đám Kiếm giả mặc áo bào đỏ kia. Hẳn không phải là người Hồng Y hội, đã không phải là người Hồng Y hội, sao lại phải ra tay với hắn?

Nhìn ánh mắt trêu tức và hung mang của bọn hắn nhìn mình, giống như sói đói nhìn chằm chằm vào con dê mập mạp vậy, cho dù không biết ý đồ của ba người này là gì, nhưng Sở Mộ cũng không ngồi chờ chết.

Ba người này phát tán ra kiếm khí chấn động không tính là cường đại. Sở Mộ phán đoán trong ba người có hai người có tu vi Hóa Khí cảnh tiểu thành đỉnh phong. Một người còn lại có tu vi Hóa Khí cảnh đại thành, tuổi tác chừng ngoài ba mươi hết.

Ba mươi mấy tuổi mới là Hóa Khí cảnh, đặt ở trong Thanh Phong kiếm phái cũng là tồn tại cấp bậc trưởng lão. Đáng tiếc Thanh Lan sơn là nơi vắng vẻ, linh khí mỏng manh. Không thích hợp cho tu luyện, cho nên Kiếm giả Hóa Khí cảnh cực ít.

Như Biên Hoang thành và Hám yêu thành này, tuổi tác ba mươi mấy mới là Kiếm giả Hóa Khí cảnh cũng không phải là mới lạ gì. Coi như là Kiếm giả Hóa Khí cảnh hai mươi mấy tuổi cũng có không ít.

- Chó chết, ngươi đụng phải ta. Khoản sổ sách này nên tính thế nào đây?

Kiếm giả bên phải Sở Mộ lạnh lẽo nói, đồng thời nhe răng, bộ dáng hung thần sát ác.

Kiếm giả bốn phía dường như đã sớm quen với cảnh này, ánh mắt nhìn về phía Sở Mộ hiện lên vài phần thương cảm.

Sở Mộ dường như cũng hiểu được mục đích của ba người này, ba người này nghĩ hắn là dê báo, muốn vơ vét một chầu chứ không có nguyên nhân gì khác.

- Ngươi dùng ánh mắt gì vậy? Chẳng lẽ ngươi muốn phản kháng?

Kiếm giả đối diện Sở Mộ nhe răng cười lạnh, nhìn chằm chằm vào Sở Mộ rồi cười hắc hắc, nói:

- Từ lúc ngươi xuất hiện ở ngoài thành ta đã chú ý tới ngươi. Lần đầu tới Hám yêu thành này, đối với Hám yêu thành nhất định sẽ rất ngạc nhiên đúng không? Rất hi vọng nhanh chóng hiểu quy của Hám yêu thành đúng không? Hiện tại chúng ta tới dạy bảo ngươi quy củ của Hám yêu thành, đã đụng phải huynh đệ chúng ta thì mau bồi thường. Nể mặt huynh đệ ta còn chưa bị thương, một vạn khối linh thạch hạ phẩm hoặc là đồ đạc có giá trị là được. Như vậy chúng ta sẽ cho qua chuyện này.

- Nếu không thì sao?

Vẻ mặt Sở Mộ không đổi, không nhanh không chậm nói.

- Ha ha ha, các ngươi nghe kìa. Tên ngu ngốc này không biết từ đâu tới, không ngờ lại hỏi nếu không thì thế nào.

Kiếm giả đối diện Sở Mộ càn rỡ cười lớn, rồi sau đó ngừng cười, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Sở Mộ:

- Mặc kệ ngươi tới từ đâu, Hám yêu thành có quy củ của Hám yêu thành. ở đây không được vận dụng kiếm khí công kích, nếu không là trái với quy của của Hám yêu thành, sẽ bị xử tử. Chẳng lẽ ngươi cảm thấy bằng vào một mình ngươi, chỉ bằng vào kiếm thuật có thể chống lại ba người chúng ta hay sao?

Sở Mộ giật mình, hóa ra trong Hám yêu thành còn có quy củ như vậy, không được vận dụng kiếm khí công kích, có lẽ là sợ rằng kiếm khí sẽ phá hư một mảng lớn.

*****

Theo như lời đối phương, Sở Mộ còn nghe ra một ý tứ. Trong Hám yêu thành có thể động thủ, chỉ cần không sử dụng kiếm khí công kích là được.

- Tên ngu ngốc, hiện tại ta cho ngươi hai lựa chọn. Thứ nhất ngoan ngoãn giao ra một vạn khối linh thạch hạ phẩm hoặc là bảo vật cùng cấp. Thứ hai, chúng ta tự động thủ thu đồ trên người ngươi. Như vậy hậu quả chính là ngươi bị chúng ta giết chết.

Kiếm giả đối diện Sở Mộ nhe răng cười nói, Kiếm giả hai bên trái phải cũng tràn ngập sát ý, dữ tợn nói.

Lại nhìn Kiếm giả vây chung quanh, không chỉ có không ngăn cản, ngược lại còn ra vẻ xem kịch vui, cũng có người nhàm chán ngáp một cái, dường như chuyện như vậy trong Hám yêu thành này không hiếm thấy.

Sở Mộ nhanh chóng sửa sang lại suy nghĩ, hắn rốt cuộc cũng biết được Hám yêu thành có thể giết ngươi. Nhưng mà dường như không nên dùng kiếm khí công kích, giết ngươi cũng không vi phạm quy củ gì.

- Thực đúng là một nơi hỗn loạn.

Sở Mộ âm thầm cảm thán một câu, trong lòng không khỏi toát lên vẻ hưng phấn. Là vì có thể giết người mà cảm thấy hưng phấn sao?

Đồng tử Sở Mộ lập tức co rút lại, có xúc động muốn rút kiếm.

Kiếm là hung khí, kiếm thuật là thuật giết chóc.

Một câu nói kia là châm ngôn của Sở Mộ, cũng là hạch tâm kiếm thuật của hắn.

- Ta gần đây tôn trọng những thứ gì tự tay đoạt được. Các ngươi đã muốn mang đồ từ tay ta đi, vậy thì tự mình tới đi.

Sở Mộ bình tĩnh nói.

Ba người kia lập tức giật mình, đám Kiếm giả vây xem chung quanh cũng liên tục sững sờ, nhìn chằm chằm vào Sở Mộ. Ánh mắt mang theo vài phần không thể tưởng tượng nổi, giống như đang nhìn sinh vật quái dị vậy.

- Vậy ngươi đi chết đi.

Ba Kiếm giả vây quanh Sở Mộ lập tức rút kiếm. Ba kiếm tới từ góc độ khác nhau đâm về Sở Mộ, quả nhiên không mang theo một tia kiếm khí chấn động nào. Lại ẩn chứa một tia lực lượng ý cảnh yếu ớt, khiến cho uy lực ba kiếm tăng lên vài phần.

Tiếp đó, ba kiếm sẽ xé rách kiếm khí hộ thể của Sở Mộ, xuyên thủng thân thể hắn.

Tốc không kiếm rời vỏ, không có ai nhìn thấy rõ rốt cuộc Sở Mộ rút kiếm, xuất kiếm như thế nào. Chỉ trong nháy mắt thấy ba đạo kiếm ảnh mơ hồ xuất hiện rồi biến mất. Chờ tới khi bọn hắn định thần nhìn rõ lại thì tư thế của Sở Mộ chưa từng biến hóa, tay trái vẫn cầm kiếm như trước đó.

Nhưng mà ba Kiếm giả vây quanh Sở Mộ lại bảo trì tư thế đâm ra một kiếm. Kiếm bọn hắn đâm ra một nửa, cơ hồ va chạm với kiếm khí hộ thể của Sở Mộ. Nhưng mà ba người lại trợn trừng mắt, tràn ngập khó hiểu và mê mang, trên cổ họng có máu tươi tràn ra, từng đạo máu tươi phụt ra.

Tiếp đó, thân thể ba người nhẹ nhàng lay động, sau đó ngã quỵ xuống. Ba tiếng phanh vnag lên, tạo thành một mảnh tro bụi. Thanh âm kia cũng khiến cho đám Kiếm giả quan sát bốn phía tỉnh lại.

- Hít....

Những Kiếm giả này hít một ngụm khí lạnh, trên mặt hiện lên vẻ không thể nào tưởng tượng nổi, vạn phần khiếp sợ, ánh mắt nhìn về phía Sở Mộ không hề có sự thương cảm như trước, mà tràn ngập vẻ kính sợ và kiêng kỵ.

- Đó là tốc độ xuất kiếm gì vậy?

- Thực đáng sợ...

- Ta thậm chí ngay cả hắn xuất kiếm như thế nào cũng không có nhìn rõ.

Các loại tiếng nghị luận không thể ức chế được vang lên. Khi Sở Mộ liếc mắt đảo qua, những Kiếm giả lăn lộn trong Loạn Yêu nguyên này cũng không nhịn được có cảm giác sởn hết gai ốc, vô thức lui về phía sau.

Sở Mộ thu hồi ánh mắt, nhìn vào ba cỗ thi thể, vô cùng thuần thục từ trên ba cỗ thi thể tìm ra một ít linh thạch cùng với một ít thứ lặt vặt khác. Ngay cả ba thanh kiếm khí của bọn họ Sở Mộ cũng không đựat vào mắt, bất quá chỉ là ba thanh kiếm khí trung phẩm mà thôi.

- Các hạ, nếu như các hạ chướng mắt ba thanh kiếm khí trung phẩm này, không bằng bán cho ta đi.

Lúc này trong đám người có một đạo thanh âm vang lên, người nọ gạt đám người đi qua. Xuất hiện trước mắt Sở Mộ, người này mỉm cười nói với Sở Mộ, chờ Sở Mộ trả lời.

Đây là lần đầu tiên Sở Mộ tắm rửa nước ấm trong ba tháng qua.

Kiếm giả tu luyện tới Hóa Khí cảnh, thể chất đã tinh lọc qua một lần, dơ bẩn sinh ra mỗi ngày so với người bình thường nhiều hơn một ít. Hơn nữa một đường đi tới nếu như có gặp phải nguồn nước thì Sở Mộ cũng sẽ tắm rửa một phen, cho nên tuy rằng nhìn qua rách rưới bẩn thỉu, thế nhưng kỳ thực hắn không bẩn chút nào.

Cả thân thể ngâm trong thùng nước lớn, nước này vô cùng trong suốt, khiến cho người ta có cảm giác thoải mái. Trong đó còn có vài miếng lá cây xanh ngọc, lớn bằng bàn tay. Ngoại hình cực kỳ giống bàn tay năm ngón của nhân loại, mạch lá bên trên giống như là đường vân trên bàn tay, có thể nhìn thấy rõ ràng.

Đây là lá cây của Ngọc Chưởng thụ, ngâm trong nước có tác dụng tĩnh tâm an thần, thả lỏng cơ bắp, một mảnh giá trị mười khối linh thạch hạ phẩm, tương đối trân quý.

Mùi hoa cỏ như có như không theo nước nóng bốc lên, giống như là sương mù màu trắng, tràn ngập bốn phía. Thân thể Sở Mộ trong đó như ẩn như hiện.

Cả thân thể hắn ngâm trong nước, chỉ có đầu lộ ra ngoài ngoài. Đầu đặt lên trên thành thùng tắm. Thùng tắm này thiết kế vô cùng xảo diệu, có một chỗ lõm, dễ dàng đặt đầu người tắm vào trong, sẽ không có cảm giác đau đớn gì.

bất tri bất giác Sở Mộ tiến vào giấc ngủ, thân thể ngâm trong nước nóng dần dần yên tĩnh lại.

Thời gian chậm rãi trôi qua, bất tri bất giác đã trôi qua nửa thời thần, đột nhiên vang lên tiếng đập cửa rất có tiết tấu đánh thức Sở Mộ.

Hai mắt mở ra, tinh mang như kiếm bắn ra. Sau một hơi trở nên nội liễm, thanh tịnh. Nước trong thùng đã sớm lạnh, tinh lực lại lần nữa dồi dào trở lại.

Đứng dậy, tiếng nước ào ào vang lên. Vô số giọt nước nhỏ từ trên thân thể Sở Mộ nhanh chóng chảy xuôi xuống, rơi xuống thùng tắm phát ra thanh âm tí tách rất nhỏ, tạo thành vô số bọt nước, gợn sóng.

Quanh năm tu luyện khiến cho thân thể Sở Mộ vô cùng cường tráng, trên người không có một chút thịt thừa nào, làn da cũng vô cùng tinh tê, s bóng loáng. Mặc dù không có cơ bắp to lớn, nhưng mà mỗi một khối cơ bắp đều nhô lên, hình dáng rõ ràng. Nhìn qua có bảy phần cương dương ba phần nhu hòa. Dáng người như vậy nếu như ném tới địa cầu không biết sẽ làm cho bao nhiêu thiếu phụ xin chết.

Thân thể nhẹ nhàng nhảy lên, giống như giao long lên trời, mang theo một đám bọt nước. Sở Mộ nhảy ra ngoài thùng tắm, nhất cử nhất động của hắn lại khiến cho cơ bắp toàn thân như đang nhúc nhích, giống như một con giao long uốn lượn, tràn ngập sức bật cường hãn, cực kỳ có lực lượng.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2308)