Vay nóng Tinvay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0387

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0387: Kim sư kiếm vệ
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Shopee


- Đúng vậy, ta chính là Đồ Không. Ha ha ha ha...

Người mặc áo bào màu xám đột nhiên cất tiếng cười to, thẳng thắn thừa nhận thân phận của mình. Đồng thời loại cảm giác hòa hợp thành một thể với cây cối chung quanh cũng biến mất. Một cỗ khí tức hung thần giống như hung thú viễn cổ thức tỉnh lan tràn, tuôn ra bốn phương tám hướng, kinh khủng không thôi.

Những cây cối bên cạnh bị khí tức hung thần này lan tràn qua lập tức điên cuồng lắc lư, phát ra tiếng vang kẽo kẹt. Lá cây bị nghiền nát, cát bay đá chạy. Sở Mộ đứng cách đó ba mươi thước lần nữa run run, đồng tử co rút lại. Hắn chỉ cảm thấy Đồ Không kia trong nháy mắt phẳng phất như biến thành một đầu hung thú khủng bố vô cùng, vừa mới tỉnh lại lập tức ngửa mặt lên trời rống to, giống như muốn rống, xé rách trời không vậy.

Loại khí thế này Kiếm giả Hóa Khí cảnh bình thường nhất định chân sẽ mềm nhũn.

Khí thế khủng bố mãnh liệt như thủy triều trùng kích qua, tro bụi tràn ngập bầu trời. Đồ Không nhìn Sở Mộ một cái thật sâu, hai mắt có tinh mang lập lòe:

- Cố gắng lên.

Rối sau đó hắn nhanh chóng xoay người hóa thành một đạo lưu quang nhanh chóng đi xa, trong nháy mắt biến mất không thấy gì nữa.

Sở Mộ nhìn phương hướng người mặc áo bào màu xám đầu trọc rời đi, thật lâu không có nói gì.

Không ngờ hắn lại bị Đồ Không này nhìn chằm chằm vào, trở thành mục tiêu.

Đúng như lời Đồ Không nói, nửa năm sau đối phương sẽ tới tìm mình, đến lúc đó nếu như không phải là đối thủ của đối phương, như vậy hắn cũng cỉ có thể chết dưới thân kiếm đối phương. Trừ phi trong vòng nửa năm này hắn rời khỏi Hám Yêu thành, Loạn Yêu nguyên, bằng không sẽ không cách nào tránh né được.

- Nửa năm sao?

Sở Mộ thu hồi ánh mắt nhìn lên bầu trời, trên mặt hiện lên nụ cười lạnh nhạt. Dùng thanh âm mà chỉ có bản thân hắn mới nghe thấy:

- Hung kiếm Đồ Không, chỉ sợ ngươi tìm nhầm người rồi. Nửa năm sau, người chết không nhất định là ta.

Mặc kệ Đồ Không nói nửa năm sau sẽ tới tìm Sở Mộ chiến một trận, đối phương nói vậy rốt cuộc là có mục đích gì. Cuối cùng, nếu như Sở Mộ không phải là đối thủ của hắn thì nhất định sẽ chỉ còn con đường chết, sẽ chết dưới thân kiếm của đối phương.

Bất luận một người nào muốn giết mình Sở Mộ sẽ không bỏ qua cho đối phương. Thu lấy tính mạng của đối phương chẳng qua là vấn đề thời gian, là sớm hay là muộn mà thôi.

Nếu như Đồ Không lựa chọn động thủ với Sở Mộ vừa rồi, hơn phân nửa Sở Mộ sẽ lựa chọn chạy trốn. Về phần có thể thoát được hya không cũng khó mà nói.

Bất quá xác suất đánh chết Sở Mộ hắn lúc này quả thực rất lớn.

Nếu như đợi tới nửa năm sau, Sở Mộ vô cùng khẳng định thực lực của mình trong nửa năm này tuyệt đối sẽ có tiến triển rõ ràng. Tăng lên mấy lần, trở nên càng thêm cường đại, đến lúc đó rốt cuộc là Đồ Không giết hắn hay là hắn giết Đồ Không cũng khó mà nói được.

Thu hai mươi thanh kiếm khí của hai mươi Kiếm giả Cuồng Sư bang vào trong oản luân không gian, nếu như chỉ là hai ba thanh Sở Mộ sẽ không đặt vào mắt. Nhưng mà hai mươi thanh có thể bán được mấy vạn khối linh thạch hạ phẩm.

Hung Kiếm Đồ Không.

Không ai biết hắn ta vốn có tên là gì, lúc hắn thành danh đã dùng cái tên Đồ Không này, có lẽ đây chính là tính danh của hắn.

Từ chỗ Hàn Diệp Sở Mộ biết được tin tức từ Hám Yêu thành, trong đó có tin tức về hung kiếm Đồ Khong.

Đầu trọc, mai hắt nhỏ, dài, một thân trường bào màu xám, mi tâm có nốt ruồi màu đỏ. Những thứ này là tiêu chí của Đồ Không. CHo nên Sở Mộ khi nhìn rõ ngoại hình của đối phương, linh quang trong đầu lóe lên, đã nghĩ tới tin tức mà Hàn Diệp kia nói.

Trừ vô số thế lực trong Hám Yêu thành ra còn có một ít đoàn thể nhỏ và một ít người độc lai độc vãng. Người độc lai độc vãng cũng có mấy người rất nổi danh, có được xanh dưng của riêng mình.

Ví dụ như hung kiếm Đồ Không.

Trừ Hung kiếm Đồ Không ra còn có Tàn kiếm Tà Dương, một trong thập lục Kim Sư kiếm vệ. Huyết kiếm Phần Liệt, Yêu Kiếm Quỷ Vụ.

Dựa theo lời Hàn Diệp nói, bốn người này đều có tu vi Khí Hải cảnh, cụ thể là cấp độ nào không quá rõ ràng. Nhưng mà bọn hắn đều có thực lực có thể đơn giản chém giết Kiếm giả Khí Hải cảnh bình thường.

Bốn người này làm việc có phong cách riêng của mình, như Đồ KHông thích nhất là tàn sát những Kiếm giả có thiên phú xuất chúng. Bất kể là ai, chỉ cần bị hắn nhìn chằm chằm vào, đều khó tránh khỏi chiến một trận.

Đồ Không chỉ cần ra tay, tất sẽ không lưu lại người sống. Những người bị hắn nhìn chằm chằm vào, tính tới hiện tại, tất cả đều trở thành vong hồn dưới thân kiếm của hắn.

Đồn rằng, bốn người bọn hắn mỗi một người đều lĩnh ngộ kiếm thế viên mãn. Nếu không phải bởi vì tuổi tác, bọn hắn cũng có tư cách khiêu chiến danh xưng Kiếm hào.

Từ điểm này xem ra, Hung kiếm Đồ Không, Tàn kiếm Tà Dương, Huyết kiếm Phần Liệt và yêu kiếm quỷ vụ. Bốn người này rất có thể có thực lực cấp kiếm hào. Đương nhiên cũng có khả năng chỉ tiếp cận kiếm hào mà thôi.

Tiếp cận và đạt tới nhìn như chỉ cách nhau một đường, kỳ thực trên phương diện thực lực lại có chênh lệch rõ ràng.

Nói cách khác, Sở Mộ trong vòng nửa năm phải tăng thực lực lên một mảng lớn, đạt tới trình độ tiếp cận, thậm chí là có thể so sánh với kiếm hào. Nếu không, trận chiến với Đồ Không kia hơn phân nửa không chơi được.

Thời gian nửa năm, đem thực lực bản thân tăng lên tới gần hoặc là đạt tới cấp bậc Kiếm hào, chuyện này đối với Sở Mộ mà nói, tuyệt đối là một khiêu chiến cực lớn, chính bản thân hắn cũng không dám khẳng định có thể làm được hay không.

Nhưng mà nhân sinh nếu như không có mục tiêu chẳng phải cuộc sống không quá thú vị hay sao?

Nghĩ tới đây, trong lòng Sở Mộ không khỏi kích động. Không những không có cảm thấy sợ hãi và mờ mịt, ngược lại còn cảm thấy kích thích chưa từng có. Khí thế dũng mãnh, tinh tiến tràn ngập trong lòng. Sở Mộ bỗng nhiên cảm giác được bình cảnh Hóa Khí cảnh đến Khí Hải cảnh của mình có dấu hiệu buông lỏng.

- Trong ba tháng, Thiên Nguyên cửu chuyển nhất định có thể đạt tới cửu chuyển. Đến lúc đó cũng nên một hơi thừa thắng xông lên, đột phá tới Khí Hải cảnh. Thực lực tăng lên nhiều, nói không chừng lúc đó còn có thể thừa dịp câu thông thiên địa, một lần hành động đột phá tới kiếm thế đỉnh phong, cũng có thể đột phá bình cảnh tới viên mãn.

Sở Mộ âm thầm nói.

Nếu như ba việc này trong vòng nửa năm có thể thực hiện được mà nói, thực lực Sở Mộ tuyệt đối có thể tăng lên trên phạm vi lớn.

Sở Mộ có tin tưởng này.

*****

Có áp lực lớn lao do Hung kiếm Đồ Không mang tới, Sở Mộ không có nghỉ ngơi, lập tức xâm nhập Loạn Yêu nguyên, tìm kiếm yêu thú cường đại hơn để thử kiếm.

...

Hám Yêu thành, trong Cuồng Sư bang, Trương Lý Cuồng Sư giận dữ, râu tóc dựng đứng, vẻ mặt âm trầm, vẻ mặt tràn ngập giận dữ, sát khí nồng đậm như thủy triều cuốn quanh thân hắn, bành trướng không ngớt, áp lực vô cùng. Khiến cho người ta không dám nhìn thẳng Lý Cuồng Sư, chỉ có thể im lặng đứng phía dưới.

- Xuất động một đội Kim Sư kiếm vệ, giết không tha.

Một lúc lâu sau, Lý Cuồng Sư chậm rãi trầm giọng nói, trong thanh âm tràn ngập vẻ bá đạo, sát khí nồng đậm khiến cho lòng người kinh hãi, lạnh mình.

- Bang chủ, không thể, Kim Sư kiếm vệ chính là căn cơ của bổn bang.

Một trưởng lão kiên trì nói lên ý kiến của mình, hắn thực sự vì Cuồng Sư bang mà suy nghĩ.

- Giết hai mươi ba huynh đệ bổn bang, thực lực người này tương đương với Hóa Khí cảnh viên mãn, chỉ có xuất động Kim sư kiếm vệ mới có thể cam đoan giết chết.

Hai mắt Lý Cuồng Sư bắn ra tinh mang nồng đậm, rơi vào trên người trưởng lão kia lập tức khiến cho toàn thân trưởng lão kia run lên. Chợt tinh mang nội liễm, không nhanh không chậm nói.

Nghe Lý Cuồng Sư nói như vậy, trưởng lão kia không có tiếp tục phản đối. Hắn hiểu rất rõ con người Lý Cuồng Sư, trước khi quyết định thì rất dễ, nói gì cũng được, ý kiến gì cũng có thể đưa ra. Nhưng mà một khi quyết định đối phương không cho phép bất kỳ ai có ý kiến gì. Nếu không phải vị trưởng lão này thực sự cân nhắc cho Cuồng Sư bang, chỉ sợ đã bị phạt nặng rồi.

Lý Cuồng Sư sau khi hạ lệnh, không bao lâu sau lajpat ức có mười Kiếm giả ống tay áo thêu một đầu sư tử màu vàng rời khỏi Cuồng Sư bang, lại nhanh chóng rời khỏi Hám Yêu thành.

- Bang chủ, Cuồng Sư bang có một đội Kim Sư kiếm vệ rời khỏi thành.

Tất cả thế lực lớn trong Hám Yêu thành cơ bản đều giám thị lẫn nhau, cho nên động tĩnh của song phương đều có người chuyên môn giám thị. Kim sư kiếm vệ của Cuồng Sư bang vừa mới rời khỏi Hám Yêu thành đã lập tức khiến cho thế lực khác chú ý.

Chỉ có điều bọn hắn cũng không biến Kim sư kiếm vệ của Cuồng Sư bang vì sao lại xuất động.

Kim sư kiếm vệ là hạch tâm căn cơ của Cuồng Sư bang, mỗi một người đều có tu vi Hóa Khí cảnh viên mãn, kiếm thuật phi phàm, thực lực cường đại, sẽ không đơn giản xuất động.

- Sở huynh đệ, lần này ta không giúp được ngươi rồi.

hàn Diệp đứng trong hậu viện Thiết Kiếm bang nhìn lên trên không trung, miệng âm thầm nói. Hắn chỉ cần hơi chút suy nghĩ là đã biết rõ Kim sư kiếm vệ xuất động có liên quan tới Sở Mộ.

Cuồng Sư bang có Kim sư kiếm vệ, Thiết Kiếm bang có Trảm Thiết kiếm vệ, thực lực cả hai không chia trên dưới. Nếu như muốn đối kháng với Kim sư kiếm vệ, tự nhiên phải xuất động Trảm Thiết kiếm vệ. Xuất động Trảm Thiết kiếm vệ cũng không phải là việc nhỏ nói là được, trong đó có không ít liên lụy.

Thiết Kiếm bang khác với Cuồng Sư bang, Cuồng Sư bang Lý Cuồng Sư kia nói một là một, hai là hia. Mà Thiết Kiếm bang thì mọi việc đều phải trải qua thương nghị, được đại đa số người đồng ý mới được. Cho dù Hàn Diệp thân là bang chủ cũng chỉ có một phần quyết định mà thôi. Thiết Kiếm bang là do hắn và các huynh đệ khác cùng nhau dùng máu tạo dựng, hắn không thể không để ý tới ý kiến của các huynh đệ khác.

- Nếu như có thể sống sót dưới sự đuổi giết của Kim sư kiếm vệ mới chứng minh ánh mắt của ta không sai.

Hàn Diệp lại âm thầm nói một câu, sau đó quay người đi vào trong phòng.

....

Một tiếng kêu gọi vang lên, vô cùng sắc bén, giống như muốn đâm rách màng nhĩ của người khác. Ngay sau đó có một bóng đen cực lớn đáp xuống, hàn mang lập lòe, móng vuốt sắc bén, lạnh lẽo, hung hăng chụp vào Sở Mộ.

Đây là một đầu yêu thú phi hành, gọi là Bạch đầu ưng, bởi vì lông vũ toàn thân nó đều là màu đen, duy chỉ có một dúm lông mao trên đỉnh đầu là màu trắng, vì vậy mới có tên gọi như thế.

Bạch đầu ưng cũng là yêu thú cấp thấp, nhưng mà khí thế từ trên người đầu Bạch Đầu ưng này phát ra lại khiến cho Sở Mộ biêt rõ nó là một đầu yêu thú cấp thấp siêu giai, tương đương với Kiếm giả Hóa Khí cảnh viên mãn.

Tốc độ của Bạch Đầu ưng vô cùng nhanh chóng, nhanh như thiểm điện đáp xuống. Tốc độ phản ứng của Sở Mộ nhanh hơn, Tốc không kiếm rời khỏi vỏ, chém lên trên.

Một tiếng kêu vang lên, máu tươi bắn ra, móng vuốt sắc bén của Bạch Đầu ưng không chỉ không bắt được Sở Mộ, ngược lại còn bị một kiếm của Sở Mộ đâm vào ngực, phá nát lông vũ, làm thân thể nó bị thương.

Nếu không phải thân thể yêu thú vô cùng cường hãn, hơn nữa tốc độ phản ứng của Bạch Đầu ưng cực nhanh thì một kiếm này của Sở Mộ đã đủ chém giết nó rồi.

Bạch đầu ưng bị thương, không những không sợ hãi mà còn bị kích thích hung tích, cái mỏ ưng hung hăng mổ xuống Sở Mộ. Phong mang sắc bén thậm chí còn hơn kiếm khí thượng phẩm một bậc.

Bước chân Sở Mộ xê dịch, thân thể lắc lư, tránh đi một kích của Bạch Đầu ưng, Tốc không kiếm nhẹ nhàng chém ra.

Thiên nguyên kiếm khí, Tê liệt ý cảnh và một phần kiếm thế đều ngưng tụ trong một kiếm này. Nhẹ nhàng cắt đi cánh của Bạch Đầu ưng, giống như đậu hũ vậy, đôi cánh dưới thân kiếm vô cùng yếu ớt, trực tiếp bị cắt một đoạn.

Trọng thương.

Lúc này Bạch đầu ưng mới cảm thấy sợ hãi, một cái cánh khác còn lại liều mạng vỗ, muốn chạy trốn. Đáng tiếc một bên cạnh của nó bị cắt, vừa trọng thương lại mất đi cân đối, làm như vậy chỉ là phí công dãy giụa mà thôi. Có một lượng lớn máu tươi phun ra.

Tay trái Sở Mộ xuất hiện một thanh tiểu kiếm đỏ sậm, lập tức bắn ra, chui vào trong thân thể Bạch đầu ưng. Trong nháy mắt, ở trong tiếng kêu thảm thiết của Bạch đầu ưng, nó giãy dụa một hồi, thân thể trở nên khô quắt. Một thân máu tươi bị tiểu kiếm đỏ sậm kia hấp thu không còn một mảnh.

Nếu như đầu Bạch đầu ưng này thi triển yêu kỹ bổn mạng mà nói có lẽ có thể chiến một trận với Sở Mộ, nhưng mà yêu thú không sử dụng yêu kỹ bổn mạng. Tuy rằng uy lực của yêu kỹ bổn mạng vô cùng cường đại, nhưng tiêu hao cũng lớn như vậy. Không tới thời khắc liều mạng yêu thú sẽ không thi triển yêu kỹ bổn mạng.

Bạch đầu ưng này so với Sở Mộ kém quá lớn, yêu kỹ bổn mạng ngay cả cơ hội thi triển cũng không có.

Nhanh chóng thu lại thanh tiểu kiếm đỏ sậm kia, lại thu yêu hạch của Bạch Đầu ưng vào trong oản luân không gian. Sở Mộ nhìn thi thể Bạch đầu ưng trên mặt đất, bỗng nhiên chém kiếm khí ra, cắn nát thi triển kia, lại khiến cho người ta không nhìn ra hình dáng của nó.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-2308)