Vay nóng Tinvay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0390

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0390: Tứ phương dẫn động
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Shopee


Sai một ly đi một ngàn dặm, thuật truy tung của bọn hắn không ngờ lại mất đi phương hướng. Muốn tìm thấy Sở Mộ chỉ đành dựa vào vận khí, điểm này chỉ sợ chính bản thân Lý Cuồng Sư cũng thật không ngờ.

Bất tri bất giác, Sở Mộ đi tới chân một ngọn núi, Loạn Yêu sơn.

Loạn yêu sơn có thể nói là địa danh rất sâu trong Loạn Yêu nguyên. Nếu như đi qua Loạn Yêu sơn sẽ tiến vào cảnh nội của Trung ương chủ kiếm vực. Nhưng mà truyền thuyết có nói, ở Yêu Thánh sơn có yêu tộc tồn tại.

Yêu thú phân thành cấp thấp, trung cấp, cao cấp. Yêu thú cấp thấp tương đương với Kiếm giả Hóa Khí cảnh nhân loại, yêu thú trung cấp thì tương đương với Khí Hải cảnh. Yêu thú cao cấp thì tương đương với Cửu Chuyển cảnh, về phần yêu tộc, thực lực thấp nhất cũng tương đương với Kiếm giả Nguyên cực cảnh nhân loại.

Coi như là Kiếm giả Nguyên cực cảnh nhân loại cũng không dám đi qua Loạn Yêu sơn, huống chi là Kiếm giả dưới Nguyên cực cảnh cơ chứ?

Quang mang màu đỏ sậm lóe lên, chui vào trong hư không rồi biến mất không thấy. Ngay sau đó có một tiếng hét thảm vang lên, một đầu Liệt Hỏa đạp vân thú cách Sở Mộ hơn mười thước điên cuồng giãy dụa. Chỉ thấy thân thể cường tráng của nó nhanh chóng khô quắt, ước chừng sau năm tức lập tức ngã xuống đất, biến thành một cỗ thi thể da bọc xương, triệt để tử vong.

Đây là một đầu yêu thú cấp thấp trung cấp. Nếu như chiến đấu Sở Mộ muốn giết nó cũng không dễ, nhưng mà thanh tiểu kiếm màu đỏ sậm kia thực sự rất đáng sợ.

Lấy thanh tiểu kiếm đỏ sậm từ trong cơ thể yêu thú ra, thuận tiện cũng lấy ra yêu hạch của yêu thú. Tiểu kiếm đỏ sậm này đối với máu tươi cảm thấy rất là hứng thú, yêu hạch nó không động tới một chút nào. Như vậy cũng coi như thu hoạch duy nhất của Sở Mộ.

Đến bây giờ đã có hai mươi mấy đầu yêu thú chết dưới thân tiểu kiếm đỏ sậm, toàn bộ đều bị hút khô một thân máu tươi. Hai chữ cổ xưa trên tiểui kếm đỏ sậm lại rõ ràng hơn một ít. Nếu như Sở Mộ hiểu loại văn tự cổ xưa này nhất định có thể nhìn được ý tứ bên trên hai chữ này.

Đột nhiên một hồi tiếng ầm ầm truyền tới, giống như thiên lôi cuồn cuộn. Mặt đất dưới chân cũng lắc lư, đất đá bốn phía nhấp nhô, lắc lư không thôi.

Thanh âm chấn động kéo dài một lúc lâu mới dừng lại, tất cả lại khôi phục như thường.

Sở Mộ ngẩng đầu nhìn qua phía phát ra thanh âm, ngẫm nghĩ một lát, hai mắt bỗng nhiên tỏa sáng.

Loại chấn động này hơn phân nửa có liên quan tới bảo vật xuất thế. Lại khiến cho Sở Mộ hồi tưởng lại lúc hắn vẫn còn ở Thanh Phong kiếm phái, Thanh Lan sơn chấn động là dấu hiệu Thanh Lan hư cảnh muốn hiện thế.

Bảo vật có uy năng của mình, tuy rằng Sở Mộ không cho rằng mình có năng lực lấy được. Nhưng mà bảo vật này hắn cũng muốn đi nhìn qua một phen, nếu như có thể nhất định sẽ lấy làm của riêng.

...

Ba ngày sau, trong Hám Yêu thành truyền ra hai tin tức, hai tin tức này không có bất kỳ liên quan nào.

Tin tức thứ nhất là trong Loạn Yêu sơn xuất hiện bảo vật.

Vô số Kiếm giả trong Hám Yêu thành liên tục hành động, các thế lực bên trong thành cũng rục rịch. Đồng thời cũng có không ít đoàn thể Kiếm giả tự phát, top năm top ba kết bạn rời khỏi Hám Yêu thành xâm nhập vào trong Loạn Yêu nguyên.

Nghe nói đó là một tòa động phủ, bên trong động phủ đồn rằng có rất nhiều trọng bảo. Chỉ cần có thể tiến vào trong động phủ là có thể đạt được những trọng bảo kia.

Càng có lời đồn rằng tòa động phủ này là của một vị cường giả tu vi vượt quá Nguyên cực cảnh truyền lại. Bên trong nói không chừng có truyền thừa của vị cường giả kia, một khi nhận được truyền thừa của vị cường giả này, nhất định có thể một bước lên trời, khiến cho người ta chú ý.

Nói ngắn gọn, lời đồn về tòa động phủ này càng lúc càng không tầm thường. Thậm chí còn có người nói đó là một tòa động phủ của một vị Kiếm Vương lưu lại càng khiến cho những người không rõ tin tức lắm kích động vạn phần.

Kiếm vương nha, từ ghi chép mà nói, cả Đại Khôn vương triều ngàn năm qua cũng không sản sinh ra quá mười vị Kiếm vương. Đây chính là cao thủ tuyệt thế nhất đẳng. là tồn tại siêu cường, có một không ai trong vương triều, mỗi một người đều có thể áp đảo vương quyền.

Nếu như có thể nhận được truyền thừa của một vị Kiếm vương, sau khi tu luyện thành công là có thể đi ngang Đại Khôn vương triều, cho dù là Đông kiếm vực cũng có thể tung hoành ngao du.

Thiên hạ này ai mà không muốn tung hoành vô địch chứ?

Vì vậy một ít Kiếm giả tu vi chỉ có Kiếm Khí cảnh cũng không biết sống chết mà rời khỏi Hám Yêu thành, xâm nhập vào Loạn Yêu nguyên, ý đố muốn đi tới động phủ trong Loạn Yêu sơn, nhìn xem có thể nhận được truyền thừa hay không.

Việc đạt được truyền thừa hay không không có liên quan tới tu vi của bản thân người nọ. Bởi vì trong lịch sử có không thiếu người tu vi thấp nhưng lại nhận được truyền thừa. Cuối cùng một bước lên trời, trở thành câu chuyện được người trong thiên hạ ca tụng.

Chỉ là dùng tu vi Kiếm Khí cảnh, một khi tiến vào trong Loạn Yêu nguyên, cho dù không chết dưới thân kiếm của các Kiếm giả khác thì cũng chết dưới móng vuốt sắc bén của yêu thú. Trong Loạn Yêu nguyên này, yêu thú thấp nhất cũng là yêu thú cấp thấp đê cấp.

Tin tức thứ hai là từ chỗ Vân Đại tiên sinh thanh danh cực tốt truyền ra. Hắn ở trong Loạn Yêu nguyên bị một Kiếm giả tuổi tác chưa tới hai mươi tuổi, tu vi kiếm khí là Hóa Khí cảnh viên mãn gây thương tích. Người này tu vi là Hóa Khí cảnh viên mãn, không ngờ lại hóa trang thành Hóa Khí cảnh tiểu thành, ăn mặc một thân trường bào màu trắng. Vân Đại tiên sinh thiếu chút nữa chết dưới thân kiếm người này.

Đồng thời còn có một chuyện đó là người kia hạ độc hãm hại bốn người họ Lưu. Một người ba mươi mấy tuổi, ba người hơn hai mươi tuổi. Giết chết bốn người này đoạn tài nguyên lại bị Vân Đại tiên sinh hắn gặp phải. Vì muốn diệt khẩu cho nên mới ra tay với hắn. Nếu không phải thực lực hắn mạnh mẽ chỉ sợ đã chết dưới thân kiếm đối phương.

Tin tức này truyền đi lập tức kích thích lửa giận của rất nhiều người, người trong Hám Yêu thành này được Vân Đại tiên sinh trợ giúp không ít. Tăng thêm nhiều năm tích lũy thanh danh, Vân Đại tiên sinh nghiễm nhiên có một đám người sùng bái.

Vì vậy rất nhiều Kiếm giả liên tục kêu gào phải tìm được Kiếm giả trẻ tuổi mặc áo bào trắng đáng chết kia. Nhất định phải bắt đối phương đi tới trước mặt Vân đại tiên sinh sám hối.

Ngay cả phủ thành chủ cũng xuất hiện một ít cao thủ, bởi vì vị thành chủ này họ Lưu.

*****

- Tuổi tác chưa tới hai mươi, mặc trường bào màu trắng, chẳng lẽ là hắn?

Hàn Diệp, bang chủ Thiết Kiếm Bang nhướng mày, như có điều suy nghĩ, chợt hắn lại lắc đầu:

- Không giống, hắn không phải là loại người như vậy, ta tin tưởng ánh mắt của mình.

Hàn DIệp có tám phần khẳng định người theo như lời Vân Đại tiên sinh nói là Sở Mộ. Trong lúc nhất thời hắn không có cách nào tiếp nhận, một là người có thanh danh cực kỳ tốt là Vân Đại tiên sinh. Một người là hắn tận mắt chứng kiến, tiếp xúc qua. Trong lúc nhất thời hai loại suy nghĩ bất đồng hiện lên trong đầu, tranh đấu, khiến cho Hàn Diệp có chút đau đầu.

- Bang chủ, chúng ta có nên xuất phát hay không?

Một gã Kiếm giả bên cạnh hỏi.

- Xuất phát.

Hàn Diệp thu hồi suy nghĩ, cưỡng ép đè xuống hai loại suy nghĩ này trong đầu. Hắn vung tay lên, một đám người Thiết Kiếm bang dưới ánh mắt của hắn rời khỏi Hám Yêu thành.

Trong Loạn yêu sơn xuất hiện một tòa động phủ, trước tiên nói là động phủ của một vị cường giả Nguyên cực cảnh, rồi sau đó lại biết thành của một vị cường giả siêu việt Nguyên cực cảnh. Cuối cùng là động phủ của một Kiếm vương.

Bất kể là loạin ào, đều đáng để đi tìm hiểu. Không chỉ có Thiết Kiếm bang, Cuồng Sư bang và các bang phái, thế lực khác đều phái chủ lực xuất động. Đương nhiên không phải xuất toàn bộ lực lượng. chủ nhân và hơn phân nửa chủ lực của các thế lực vẫn ở lại thành, để phòng ngừa vạn nhất có người nhân cơ hội này đánh lén.

Bất kể thế nào, bởi vì một tòa động phủ hiện thế và tin tức Vân đại tiên sinh truyền, gió nổi bốn phía. Sở Mộ cũng trở thành mục tiêu không ít Kiếm giả đi tìm.

Đã tiến hơn ngàn thước trong Loạn Yêu sơn, Sở Mộ cũng không biết được những tin tức này, hắn chỉ men theo phương hướng chấn động, căn cứ từ phán đoán và trực giá cuủa mình tiến tới.

Loạn Yêu sơn này cao chừng một vạn ba ngàn ba trăm tám mươi thước, qua ba ngày Sở Mộ mới bò lên được ngàn thước, đủ để thấy được độ khó của nó ra sao.

Bởi vì Sở Mộ phát hiện ra yêu thú sau khi tiến vào Loạn Yêu sơn gặp được cơ bản đều là yêu thú trung cấp, vốn là yêu thú trung cấp, lại có yêu thú trung cấp trung giai, thậm chí hắn còn gặp được vài đầu yêu thú trung cấp cao giai.

Không ngoại lệ, những yêu thú này toàn bộ đều chết dưới thân kiếm đỏ sậm của Sở Mộ. Tiểu kiếm đỏ sậm này quả thực đáng sợ. Dùng thực lực của Sở Mộ, đối mặt với yêu thú trung cấp cao giai căn bản khó có thể chiến thắng. Chỉ có thể chèo chống một đoạn thời gian ngắn, sau đó vừa c chống đỡ vừa sử dụng tiểu kiếm đỏ sậm. Như vậy mới phát huy ra hiệu quả không tưởng.

Trí tuệ của yêu thú thấp hơn nhân loại không ít, hơn nữa đại đa số am hiểu cận chiến, đối mặt với công kích thường thường, nếu có thể tránh sẽ tránh, không thể tránh né thì ngạnh kháng, phản kích giết chết đối phương.

Điểm này rất khác biệt với nhân loại, cho nên dùng tiểu kiếm đỏ sậm này có cơ hội lớn tập kích, giết chết yêu thú trung cấp cao giai. Nhưng mà muốn giết chết Kiếm giả Khí Hải cảnh đại thành thì rất khó. Trừ phi đối phương phản ứng không kịp.

Máu của yêu thú trung cấp so với yêu thú cấp thấp còn càng thêm hiệu quả. Sau khi hấp thu máu của hơn mười đầu yêu thú trung cấp, hai chữ trên mặt tiểu kiếm đỏ sậm càng thêm rõ ràng. Sở Mộ phỏng đoán, nếu như lại hấp thu máu của hai ba mươi đầu yêu thú trung cấp có lẽ hai chữ trên thanh tiểu kiếm đỏ sậm này hiển hiện rõ ràng. Đến lúc đó có lẽ là lúc bí mật của thanh tiểu kiếm màu đỏ này xuất hiện.

Chuyện này khiến cho Sở Mộ càng thêm chờ mong, ngẩng đầu nhìn lên bên trên. Bên trên có núi đá lởm chởm, nhấp nhô, mọc lên san sát như rừng. Còn có vô số cây cối, bụi cỏ dại sinh ra. Vô số dây leo sinh trưởng trên mặt đá, khiến cho cây cối trên nham thạch tràn ngập vẻ tang thương.

- Mặc trường bào màu trắng, tuổi tác không lớn hơn hai mươi. Kiếm khí chấn động là Hóa Khí cảnh tiểu thành. Người theo như lời Vân Đại tiên sinh ở chỗ này.

Đột nhiên có một tiếng kinh hô vang lên.

- Ở đâu?

- Vương bát đản dám ám toán Vân Đại tiên sinh ở đâu?

Từng tiếng quát chói tai từng phía xa truyền tới, bao hàm một cỗ lửa giận truyền vào trong tai Sở Mộ, khiến cho Sở Mộ khẽ giật mình, lúc này mới kịp phản ứng lại:

- Vân đại tiên sinh?

Sở Mộ không khỏi nhớ tới câu nói "Từ nay về sau ngươi sẽ đối mặt với đuổi giết vô tận" từ trong miệng Vân đại tiên sinh đang hốt hoảng đào tẩu kia. Thì ra là vậy. Vân Đại tiên sinh kia chỉ sợ sau khi trở về Hám Yêu thành đã truyền ra tin tức. Lợi dụng thanh danh tiên sinh tốt đẹp của hắn để thảo phạt Sở Mộ, khiến cho Sở Mộ thoáng cái trở thành chuột chạy qua đường.

Lúc này người muốn tiêu diệt Sở Mộ có lẽ không ít.

Nghĩ tới đây, hai mắt Sở Mộ đột nhiên bắn ra tinh mang, giống như mũi kiếm, sắc bén vô cùng.

Những người bị Vân Đại tiên sinh che mờ tâm trí này, không quản bọn chúng là ai, cũng không quản bọn hắn có mục đích khỉ gió gì. Chỉ cần bằng vào việc những Kiếm giả này xuất kiếm muốn giết hắn, vì vậy kết cục bọn họ chỉ có một, đó là chết.

Kiếm của Sở Mộ tuyệt đối không lưu tình.

Đúng vào lúc này từng tiếng xé gió vang lên, từng đạo thân ảnh cũng nhanh chóng tới gần. tạo thành một vòng vây quanh Sở Mộ.

Tại vị trí cao hơn ba ngàn thước của Loạn Yêu sơn có một lượng lớn Kiếm giả tụ tập, càng có không ít Kiếm giả đang lục tục từ dưới chân núi chạy vội tới đây.

Không bao lâu sau một đạo thân ảnh màu trắng giống như kinh hồng vọt tới, gióng như lông vũ, nhẹ nhàng đáp xuống đất. Người này chính là Sở Mộ.

Trước đó bị hơn chục Kiếm giả vây quanh, ý đồ muốn bắt sống Sở Mộ mang về cho Vân Đại tiên sinh gì đó. Bất đắc dĩ thân thể Sở Mộ linh hoạt, bọn hắn căn bản không bắt được. Những người này lập tức bỏ qua ý định bắt sống Sở Mộ, muốn tiêu diệt Sở Mộ.

Không hề có chút ngoài ý muốn nào, chỉ là hơn mười Kiếm giả tu vi Hóa Khí cảnh tiểu thành, đại thành, thậm chí ngay cả da lông kiếm thế cũng không có lĩnh ngộ thì làm sao có thể là đối thủ của Sở Mộ đuộc chứ? Một hơi giết một người. Trong nháy mắt, hơn mười Kiếm giả toàn bộ đều chết dưới thân kiếm Sở Mộ. một người cuối cùng được Sở Mộ lưu lại hỏi cung xong cũng bị hắn giết chết.

Cũng bởi vậy Sở Mộ mới biết được vị trí của động phủ, nhanh chóng chạy tới. Tránh cho chạy tới muộn thứ gì cũng không vớt được.

Vừa mới xuất hiện lập tức có rất nhiều ánh mắt nhìn vào Sở Mộ, chợt có không ít người lộ ra sát cơ, liên tục tập trung Sở Mộ.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-2308)