Vay nóng Homecredit

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0440

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0440: Kiếm áp Thanh Lan giết Diệu Nhật
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Lazada


Tu La Kiếm Vương nói:

- Không có chuyện trọng yếu không nên tìm ta, mặt khác, chờ thực lực của ngươi đầy đủ, lúc tiến về trung ương Chủ Kiếm Vực, hi vọng ngươi có thể đưa ra về Tu La Kiếm Tông. Đến lúc đó nếu ngươi nguyện ý cũng có thể bái nhập Tu La Kiếm Tông, có ta dẫn tiến, ngươi có cơ hội rất lớn nhận được truyền thừa Tu La kiếm đạo.

Nói xong thân thể Tu La Kiếm Vương vặn vẹo, hóa thành sương mù tiến vào trong Tu La Kiếm, Tu La Kiếm cũng nhỏ đi, khôi lại bộ dạng tiểu kiếm bay về tay áo Sở Mộ, sau đó tiểu kiếm tìm sợi tơ rắn chắc liền đan vào nó tạo thành vòng đeo cổ.

Sở Mộ nghỉ ngơi một lúc thân thể mới khôi phục như thường.

- Đúng rồi, ta còn phải đi tìm A Lạc và Phong Dực Yêu Long.

Nói thầm một tiếng, Sở Mộ lại thi triển bí pháp Hoành Thiên Luyện Không, kiếm khí hóa thành hai cánh bay lên bầu trời, hắn dựa vào cảm ứng yếu ớt với Phong Dực Yêu Long bay đi tìm Phong Dực Yêu Long.

Lúc này bị Âm Xà Tôn Giả đuổi giết, có thể nói hắn trải qua cửu tử nhất sinh.

Đối mặt Âm Xà Tôn Giả có tu vi Nguyên Cực Cảnh, cho dù thực lực Sở Mộ mạnh hơn gấp mười lần cũng không phải đối thủ của hắn, đối mặt với hắn chỉ có thể giãy dụa, cuối cùng không thể tránh khỏi cái chết.

Nếu không nhờ có Tu La Kiếm Vương xuất hiện cứu giúp, chỉ sợ hắn đã tử vong.

Nghĩ tới đây Sở Mộ cảm khái.

Thì ra bí mật tiểu kiếm chính là Kiếm Vương hồn ẩn chứa trong đó.

- Kiếm Vương...

Hắn vừa phi hành vừa nói nhỏ, sắc mặt Sở Mộ hơi giật mình, kế tiếp gương mặt hắn kinh hãi, hít khí lạnh nói:

- Kiếm Vương.... Thần hồn... Một kiếm diệt sát nguyên giáo...

Kiếm Hào mạnh bao nhiêu, hiện tại nội tâm Sở Mộ đã hiểu đại khái, hắn có lòng tin bằng thực lực của mình hiện tại, cho dù không bằng Kiếm Hào cũng không kém bao nhiêu.

Trên Kiếm Hào là Kiếm Tôn mạnh bao nhiêu?

Sở Mộ không biết, về phần Kiếm Vương trên Kiếm Tôn càng không rõ ràng.

Bởi vì Kiếm Tôn cách Sở Mộ rất xa, Kiếm Vương lại là mục tiêu không với tới.

Sở Mộ rung động, hắn xem nhẹ các nhân tố khác, cho tới bây giờ hắn tỉnh táo nhớ lại mới nhớ tới Tu La Kiếm Vương hiện tại chỉ là thần hồn, dựa vào thần hồn chèo chống có thể diệt sát kiếm giả Nguyên Cực Cảnh, như vậy thời kỳ toàn thịnh mạnh thế nào?

Nếu như Tu La Kiếm Vương bị người ta đánh thành như thế, như vậy địch nhân của hắn mạnh bao nhiêu?

Sở Mộ dùng mấy canh giờ bay theo Phong Dực Yêu Long.

Bởi vì Phong Dực Yêu Long thi triển bổn mạng yêu kỹ gia tốc phi hành cho nên nguyên khí đại thương, cho nên tốc độ phi hành đã giảm dần, hơn nữa lúc phi hành xiêu xiêu vẹo vẹo giống như con chim bị trúng đạn.

Cũng may Phong Dực Yêu Long là yêu thú, thân thể cường hãn, khôi phục sức khỏe cũng mạnh, nó đang khôi phục từng chút, chỉ khổ Âu Thành Lạc, hai tay ôm chặt lân phiến trên lưng Phong Dực Yêu Long, hắn vô cùng khiếp sợ.

Dùng thực lực của hắn một khi té xuống phải chết không nghi ngờ.

Sở Mộ chạy tới liền cầm yêu hạch trung cấp cao giai cho Phong Dực Yêu Long ăn, yêu hạch trung cấp cao giai có thể chuyển hóa thành yêu lực cực nhanh, có yêu lực sung túc bổ sung cho nên Phong Dực Yêu Long khôi phục nhanh hơn.

Nuốt mười viên yêu hạch trung cấp cao giai, Phong Dực Yêu Long phi hành vững vàng, tốc độ tăng lên khong ít, tiếp cận tốc độ bình thường, Sở Mộ đáp xuống lưng Phong Dực Yêu Long, Âu Thành Lạc nhìn thấy Sở Mộ trở về giống như nhìn thấy người tâm phúc.

Sở Mộ ra lệnh cho Phong Dực Yêu Long bay về Sở gia.

Dựa theo kế hoạch trước trước đi thành Biên Hoang lại quay về Sở gia, trải qua chuyện Tu La Kiếm Vương, đột nhiên Sở Mộ nhớ tới Địa Hoang Lâu trong thành Biên Hoang là nơi Biên Hoang Kiếm Vương từng tĩnh tu, một khi phù hợp điều kiện là có thể tiến vào thăm dò.

Cho nên hắn có ý định tìm cơ hội, hắn cũng muốn đi thăm, nơi Biên Hoang Kiếm Vương tĩnh tu, nhìn xem có thể tìm ra cái gì đó hay không, Sở Mộ cũng không biết cần thời gian bao lâu, có lẽ không dài.

Một ngày sau Phong Dực Yêu Long hoàn toàn khôi phục, tốc độ tăng lên.

Mỗi ngày trừ thời gian nghỉ ngơi, Sở Mộ lại tìm hiểu kiếm thế.

Đối mặt Âm Xà Tôn Giả, kiếm thế của hắn lần lượt bị đánh tan, Sở Mộ dựa vào ý chí và tín niệm cường đại gây dựng lại, mỗi một lần tán loạn đều giúp hắn cường đại hơn.

Kiếm thế trải qua thiên chuy bách luyện đã không phải viên mãn như lúc trước, mà là tiến một bước thật dài, khoảng cách đỉnh phong không xa.

Càng chủ yếu là Sở Mộ hiện tại đều có thu hoạch, kiếm thế cũng tiến bộ từng ngày, khoảng cách đỉnh phong càng gần.

Nhân cơ hội này, Sở Mộ tạm thời buông tha tìm hiểu ý cảnh.

Lại qua mười ngày sau, Phong Dực Yêu Long tiếp cận thành Khai Dương, lại bay vào trong thành Khai Dương Thành tới trên không Sở gia.

Sở gia khiếp sợ, biết Sở Mộ trở về liền vui vẻ, phụ mẫu hắn vui đến phát khóc, đêm đó gia tộc mở yến hội, Sở Mộ cũng giúp Sở gia phát triển.

Hiện tại cả thành Khai Dương là thiên hạ của Sở gia, Vương gia đã sớm trở thành lịch sử, Lâm gia trở thành phụ thuộc, Sở gia mạnh hơn trước rất nhiều.

Luận kiếm giả Hóa Khí Cảnh đã vượt qua mười người, mặc dù lớn đều mới nhập môn, người có tu vi nửa bước Hóa Khí hai mươi mấy, kiếm giả Kiếm Khí Cảnh đại thành cũng tăng lên nhiều.

Sở gia có hôm nay chính là nhờ vào Sở Mộ, không có Sở Mộ không có Sở gia hiện tại, cho nên đối với Sở Mộ, mỗi một người Sở gia đều thập phần tôn kính, tôn kính từ nội tâm, người trẻ tuổi càng sùng bái không nhỏ, liên tục noi theo Sở Mộ, dùng hắn làm gương tu hành.

Sở gia cũng tuân thủ lời Sở Mộ nói xem trọng kiếm thuật cơ sở, cũng ghi câu này vào tổ huấn Sở gia.

Trừ thực lực ra, sinh ý của Sở gia càng làm càng lớn, tài phú càng ngày càng nhiều, có thể bồi nhiều đệ tử kiệt xuất hơn nữa, nhiều lần tuần hoàn, không qua trăm năm Sở gia sẽ trở thành đại gia tộc.

Nhìn thấy Sở gia phát triển, Sở Mộ thật cao hứng, cho dù thế nào đây là gốc rễ của hắn, phụ mẫu cũng ở đây, tự nhiên hi vọng Sở gia càng cường đại càng tốt.

Sở Mộ ở lại Sở gia ba ngày, âm thầm mang một ít linh thạch và công pháp bí tịch kiếm thuật cùng với không gian oản luân và kiếm khí giao cho gia gia, do hắn an bài giúp Sở gia lớn mạnh.

Ba ngày sau, dưới ánh mắt không bỏ của phụ mẫu và người Sở gia, Sở Mộ mang theo Âu Thành Lạc cưỡi Phong Dực Yêu Long rời khỏi Sở gia, bắt đầu bay tới núi Thanh Lan, không bao lâu sau đã tới không trung Thanh Phong kiếm phái.

*****

Phong Dực Yêu Long chính là yêu thú trung cấp cao giai, tương đương với kiếm giả Khí Hải Cảnh đại thành, đối với người Thanh Phong kiếm phái mà nói yêu khí cực mạnh, ngay cả chưởng môn cũng kinh động chứ không nói người khác.

Sau khi bọn họ biết Sở Mộ quay về, cả đám cao hứng bừng bừng mừng rỡ không biết nam bắc.

Sở Mộ trở về là đại sự, hắn cũng không có ý định che dấu hành tung, cho nên kiếm phái báo đệ tử biết tin tức, chỉ có điều Thanh Phong kiếm phái mấy năm qua gia tăng không tí đệ tử, đệ tử đồng lứa Sở Mộ chỉ còn một ít, như La Ngọc Linh Lý Vi...

Kiếm Các trưởng lão là người có ân chỉ đạo kiếm đạo cho mình, Sở Mộ đưa hắn kiếm khí trung phẩm và kiếm khí quyết Huyền cấp cực phẩm và một một cổ kiếm thuật Nhân giai, hơn nữa tìm chút thời gian thảo luận kiếm thế với Kiếm Các trưởng lão.

Luận kiếm thế, hiện tại Sở Mộ đã vượt xa Kiếm Các trưởng lão, có thể đề điểm cho hắn.

Sở Mộ cũng lấy một ít thứ mình không dùng được như công pháp bí tịch kiếm thuật và kiếm khí thượng phẩm giao cho Thanh Phong kiếm phái, cũng tăng cường thực lực môn phái.

Lăng Phong chưởng viện nói chuyện với Sở Mộ thật vui, hơn nữa còn mang một phong thư giao cho Sở Mộ, là Tiêu Thiên Phong lưu lại vào nửa năm trước.

Nội dung chỉ có một câu.

- Ta ở Chủ Kiếm Vực chờ ngươi!

Câu nói này mang theo mũi nhọn, mũi nhọn vô cùng vô tận, nói rõ Tiêu Thiên Phong có tạo nghệ kiếm đạo cực cao, rốt cuộc cao bao nhiêu, Sở Mộ không thể bằng vào chữ trên đó mà khẳng định.

Cầm lá thư với chữ viết đầy kiếm ý, Sở Mộ có cảm giác nhìn thấy Tiêu Thiên Phong đứng trước mắt chính miệng nói với mình.

Không lưu lại trong Thanh Phong kiếm phái bao lâu, Sở Mộ giao Âu Thành Lạc trong kiếm phái, nói rõ dẫn tiến hắn trở thành đệ tử kiếm phái, nói rõ thiên phú của hắn, Thanh Phong chưởng giáo tự nhiên cao hứng rất nhiều.

- Hiện tại ngươi đi dâu?

Lăng Phong chưởng viện hỏi, hắn có chút không bỏ.

- Ta đi Thanh Lan kiếm phái một chuyến.

Sở Mộ mỉm cười, nói.

- Thanh Lan kiếm phái!

Đôi mắt Lăng Phong chưởng viện sáng ngời, hắn nhớ lại ngày xưa Sở Mộ từng nói:

- Trong mười năm kiếm chỉ Thanh Lan.

Ngày hôm nay chưa tới năm năm, Sở Mộ muốn đi tìmThanh Lan kiếm phái.

- Sau khi xử lý xong việc Thanh Lan kiếm phái ta sẽ rời đi.

Sở Mộ nói ra:

- Ngày sau gặp lại sẽ bàn chuyệ với chưởng viện.

Hôm nay cảnh giới Sở Mộ cực cao, kiến thức cũng càng rộng, tự nhiên có khí độ phi phàm, sẽ không giống như ngày xưa, hắn vẫn tôn kính Lăng Phong chưởng viện từ đáy lòng.

Cưỡi Phong Dực Yêu Long bay lên không trung, hắn bay về hướng Thanh Lan kiếm phái.

Phong Dực Yêu Long trực tiếp bay lên không trung Thanh Lan kiếm phái, yêu khí khổng lồ bộc phát làm toàn bộ Thanh Lan kiếm phái rối loạn, cac âm thanh đều có, từng đạo thân ảnh xuất hiện, ngay cả tiền nhiệm chưởng giáo Thanh Lan kiếm phái cũng bị kinh động.

- Các hạ có gì chỉ giáo Thanh Lan kiếm phái?

Tiền nhiệm chưởng giáo Thanh Lan kiếm phái là kiếm giả Khí Hải Cảnh tiểu thành, nhìn thấy Sở Mộ đứng trên lưng Phong Dực Yêu Long liền hành kiễm lễ hỏi thăm.

- Giết người!

Sở Mộ trả lời, câu này làm sắc mặt đám người Thanh Lan kiếm phái biến hóa.

- Không biết Thanh Lan kiếm phái có điểm nào đắc tội các hạ?

Tiền nhiệm chưởng giáo Thanh Lan kiếm phái cẩn thận hỏi thăm, hắn hết sức kiêng kỵ Sở Mộ và Phong Dực Yêu Long.

- Ta là Sở Mộ, mấy năm trước bái nhập mộ hạ Thanh Phong kiếm phái, sau chuyến đi Thanh Lan Hư Cảnh, ta từng nói trong mười năm kiếm chỉ Thanh Lan.

Sở Mộ nói một câu làm người Thanh Lan kiếm phái khiếp sợ, sắc mặt vô cùng khó coi.

- Yên tâm, ta chỉ giết kẻ có thù với mình.

Sở Mộ mỉm cười, nói, hắn chưa phát rồ tới mức tiêu diệt Thanh Lan kiếm phái.

Hắn cũng không thích Thanh Lan kiếm phái, đó là do ân oán với Thanh Phong kiếm phái, huống chi kiến thức càng rộng, cảnh giới càng cao, Sở Mộ đã không phải con gà năm xưa.

- Không biết ai đắc tội các hạ.

Tiền nhiệm chưởng giáo đắng chát nói ra, hắn vẫn bế quan tiềm tu, hoàn toàn không rõ xảy ra chuyện gì.

Trong đám người Diệu Nhật trưởng lão né tránh, hắn sợ bị Sở Mộ nhìn thấy.

- Diệu Nhật, năm đó ngươi hiều lần muốn đưa ta vào chỗ chết, hiện tại trốn trốn tránh tránh tính toán cái gì.

Sở Mộ phát hiện Diệu Nhật, lập tức quát:

- Lần này ta chỉ giết Diệu Nhật, nếu các ngươi tìm ai ra mặt, ta sẽ không hạ thủ lưu tình.

Nói xong Trảm Yêu Kiếm ra khỏi vỏ, một chém phá hư không, thậm chí Diệu Nhật trưởng lão không kịp phản ứng đã bị đâm vào trí, máu tươi đầm đìa.

Ánh mắt hắn mờ mịt sau đó ngã xuống.

- Các hạ đã giết Diệu Nhật, nếu như còn chưa giải hận, vậy thì giết ta đi, nhưng thỉnh buông tha Thanh Lan kiếm phái.

Tiền nhiệm chưởng giáo cười khổ, hắn căn bản không thấy Sở Mộ xuất kiếm thế nào, càng đừng nói người khác.

Sở Mộ chỉ nhìn hắn, lại đảo qua mọi người, kiếm thế bộc phát làm bọn họ ngã xuống đất.

Lúc này hắn nhảy lên lưng Phong Dực Yêu Long sau đó bay xa.

Chuyến đi Thanh Lan kiếm phái đã kết thúc, tâm kết của hắn đã giải.

Chuyến đi Thanh Lan không có chuyện gì khác.

An an ổn ổn ngồi trên lưng Phong Dực Yêu Long, Phong Dực Yêu Long vỗ cánh bay lên không trung, bay thẳng về hướng thành Biên Hoang.

Lúc bay qua thành Khai Dương, Sở Mộ cúi đầu nhìn xuống mơ hồ có thể nhìn thấy phủ đệ Sở gia.

Hắn thở dài, không biết lần này rời đi khi nào quay về Sở gia, có lẽ là vài năm sau, có lẽ là vài chục năm sau, ai biết được.

Nội tâm buồn vô cớ, Phong Dực Yêu Long bay qua thành Khai Dương đi xa.

Phu thê Sở Hành Vân có chút cảm giác liên tục xông ra khỏi phòng nhìn lên bầu trời, trời quang vạn dặm không mây, bọn họ cảm thấy nội tâm thất lạc.

...

Phi hành, nghỉ ngơi, lại phi hành, lại nghỉ ngơi, tiếp tục thời gian nửa tháng Sở Mộ lại tiến vào Biên Hoang.

Nhìn thấy nơi đây hoang vu vô tận, khí tức thê lương bao phủ thiên địa, càng làm người ta sinh ra cảm giác nhỏ bé.

Tập trung bay tới thành Biên Hoang, Phong Dực Yêu Long nghe lệnh Sở Mộ điều chỉnh phương hướng.

Không bao lâu có tòa thành cổ xuất hiện trước mặt, sau khi tới gần thành Biên Hoang, Phong Dực Yêu Long đáp xuống ngoài thành, Sở Mộ ném cho nó mấy viên yêu hạch trung cấp siêu giai sau đó thu vào trong Phong Thú Châu, hắn tiến vào trong cửa thành..

Tiến vào thành Biên Hoang, nơi này cũng như dĩ vãng không có thay đổi gì, Sở Mộ đi thẳng Địa Hoang Lâu.

Địa Hoang Lâu tầng thứ năm là Thiên Đan Các, Sở Mộ dùng linh thạch hạ phẩm mua ba trăm viên Thiên Hoang Đan trung phẩm và tám mươi viên Thiên Hoang Đan thượng phẩm, số lượng đủ giúp hắn tu thành Thiên Hoang Kiếm Thể đệ thất thiên, đến lúc đó Thiên Hoang Kiếm Thể chắc chắn hoàn thành, Sở Mộ không biết sẽ có biến hóa gì.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2308)