Truyện ngôn tình hay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0453

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0453: Độc Tôn Kiếm Tôn
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Ánh sáng thu về, khóe môi Sở Mộ cong lên. Hắn đã bước ra một bước cuối cùng khỏi kiếm thế chi cực, thành công lĩnh ngộ kiếm ý. Dù chỉ là một phần kiếm ý nhưng Sở Mộ biết đó là bước thành công đầu tiên, có sự bắt đầu đó sau này lĩnh ngộ kiếm ý không còn khó khăn nữa.

Chớp mắt ba tháng trôi qua, mười Kiếm Hào của Vương phủ nhận được thông báo đều đến Kiếm Lâu của phủ chủ tập hợp.

Bách Lý Giang Hà nói thẳng:

- Cuộc chiến tranh giành khí vận mười năm một lần trong mười vương triều Đông Kiếm Vực sắp bắt đầu, cho các ngươi hai canh giờ chuẩn bị, sau đó xuất phát.

Mười Kiếm Hào nhóm Sở Mộ ngạc nhiên, rồi biểu tình khác nhau, điều giống nhau duy nhất là tim đập nhanh, mạch máu đang chạy nhanh, toàn thân tràn ngập sức mạnh, lòng hừng hực chiến ý.

Cuộc chiến tranh giành khí vận sắp bắt đầu.

Đây là sự tranh phong giữa Kiếm Hào trong mười Kiếm phủ của mười vương triều, ngẫm lại đã khiến người sôi trào máu nóng.

Mười vị Kiếm Hào nhanh chóng chuẩn bị xong, đi theo Bách Lý Giang Hà dẫn dắt rời khỏi Vương phủ, rời đi Kiếm phủ hư cảnh, cưỡi Tử Quan Hạc yêu thú bay trung giai đi địa điểm tập hợp cuộc chiến tranh giành khí vận, thành Đông Thánh.

Hai mươi hai con Tử Quan Hạc bay trên trời cao, mỗi con chở một người. Trừ mười vị Kiếm Hào và Bách Lý Giang Hà ra còn có mười trưởng lão Vương phủ theo cùng, mỗi trưởng lão đều có tu vi Nguyên Cực cảnh hậu kỳ kiếm khí, trận thế cực mạnh. ngoài ra có một người bề ngoài gần ba mươi tuổi, tóc dài bay bay, mặt luôn treo nụ cười, đôi mắt như trời sinh không thể mở ra, chỉ thấy khe hở hẹp.

Mười Kiếm Hào nhóm Sở Mộ phát hiện mười vị trưởng lão Vương phủ hay phủ chủ Vương phủ như Bách Lý Giang Hà đều hết sức cung kính với thanh niên đó. Khi mười người Sở Mộ biết thân phận của thanh niên thì cực kỳ giật mình.

Độc Tôn Kiếm, hay còn gọi là Trần Bất Nhị Độc Tôn Kiếm Tôn.

Sở Mộ thầm nhủ:

- Một trong ba Kiếm Chi Tử...

Sở Mộ không kiềm được nhìn Trần Bất Nhị kỹ hơn.

Xem bề ngoài thì không nhìn ra thanh niên luôn cười tủm tỉm híp mắt là Kiếm Tôn, vì gã phát ra hơi thở không quá mãnh liệt, tựa làn gió mát không mang chút áp lực.

Trần Bất Nhị là người mạnh nhất trong hai mươi hai người, gã đi theo một mặt là bảo đảm an toàn tránh cho xuất hiện ngoài ý muốn, mặt khác là hộ tống một báu vật rất quan trọng của Kiếm phủ.

Tử Quan Hạc và Hồng Quan Hạc là cùng một chủng tộc, trong yêu thú giống như bình dân và quý tộc. Trong Vương phủ chăn nuôi Tử Quan Hạc chỉ được ngàn con, rất quý giá.

Về tốc độ bay thì Tử Quan Hạc không bằng Phong Dực Yêu Long nhưng cũng không kém hơn bao nhiêu, sức chịu đựng lớn hơn Phong Dực Yêu Long, liên tục bay suốt một đêm chỉ nghỉ ngơi hai canh giờ là Tử Quan Hạc có thể bay tiếp.

Ban đầu đám người còn trò chuyện vài câu, mấy ngày sau ai nấy im lặng, tĩnh tâm ngưng thần ngồi trên Tử Quan Hạc.

Trần Bất Nhị ngồi bên cạnh Sở Mộ, khẽ nói:

- Khi ta còn ở tuổi của ngươi thì không lợi hại như ngươi được.

Trong giọng nói chất chứa thoải mái, thanh âm có tiết tấu kỳ lạ khiến người cảm giác độc nhất vô nhị, nghe qua rồi không cách nào quên.

Sở Mộ mỉm cười nói:

- Con đường của ta còn rất dài.

Đối diện Trần Bất Nhị nhưng Sở Mộ không có gì là cục súc bất an.

- Hoàng Phủ Hoàng Thiên nói mười năm sau sẽ ra tay đối phó ngươi cũng không phải đùa.

Trần Bất Nhị khẽ nói:

- Bây giờ còn lại chín năm rưỡi, hy vọng đến lúc đó ngươi sẽ trở thành Kiếm Tôn.

Sở Mộ lạnh nhạt mà tự tin nói:

- Chắc chắn!

Trần Bất Nhị cười khẽ:

- Nếu khi đó ngươi có thể đánh với Hoàng Phủ Hoàng Thiên được thì có lẽ ta cũng sẽ ngứa tay.

Trần Bất Nhị thoải mái dựa vào thân cây, không nói chuyện nữa.

Sở Mộ cười cười nhắm mắt tĩnh tu.

Những người bên cạnh nghe đoạn đối thoại ngắn ngủi giữa Sở Mộ và Trần Bất Nhị, lòng thầm hâm mộ vì Trần Bất Nhị không bao giờ chủ động bắt chuyện với họ.

Một đêm bình yên, trời vừa hửng sáng đám người ăn đồ xong lại xuất phát.

Từ Đại Khôn vương triều chạy đến thành Đông Thánh cần thời gian khá dài nên đoàn người phải lên đường sớm.

Mỗi ngày hoặc cưỡi Tử Quan Hạc chạy đi hoặc nghỉ ngơi, dù ở trên lưng Tử Quan Hạc hay thời gian nghỉ Sở Mộ đều bỏ thời gian lớn vào việc tĩnh tu.

Tu luyện nửa năm trong Vương phủ khiến Tê Liệt ý cảnh của Sở Mộ đến chín phần bốn, lĩnh ngộ kiếm ý thành công bước ra bước thứ hai kiếm đạo, lĩnh ngộ ba phần kiếm ý.

Uy lực ba phần kiếm ý mạnh hơn kiếm thế chi cực trước kia gấp mấy lần, hai bên khác biệt cao thấp về đẳng cấp, như khúc gỗ và sắt thép.

Mỗi ngày chỉ nghỉ ngơi ba canh giờ, dùng chín canh giờ chạy đi, mất nửa năm đám người mới từ Đại Khôn Kiếm phủ tới thành Đông Thánh.

Thành Đông Thánh, thành lớn số một Đông Kiếm Vực.

Nguy nga hùng vĩ tang thương cổ xưa bất hủ, các loại hơi thở thể hiện trên thành Đông Thánh. Đứng trước thành Đông Thánh như tòa thành thái cổ, Kiếm Tôn như Trần Bất Nhị cũng cảm thấy mình thật nhỏ bé.

Có lẽ chỉ khi đến cảnh giới Kiếm Vương mới tránh khỏi ảnh hưởng này.

Bách Lý Giang Hà tỉnh táo khỏi rung động, phất tay quát:

- Đi, vào thành nghỉ ngơi trước. Cuộc tranh giành khí vận sắp sửa bắt đầu rồi, các ngươi cần điều chỉnh trạng thái laị.

Đám người bị đánh thức.

Lần đầu đến thành Đông Thánh người ta thường hay đi dạo, ngắm cảnh, cảm nhận tòa thành trì cổ xưa. Nhưng đám người Sở Mộ đi đường nửa năm, dù nghỉ ngơi mỗi ngày nhưng qua thời gian dài làm bọn họ rất mệt, mệt về tinh thần.

Trong thành Đông Thánh có một tòa Đông Thánh Điện, là chủ của thành Đông Thánh. Làm một trong mười Kiếm phủ tham gia cuộc chiến giành khí vận tất nhiên được xếp sẵn chỗ ở.

Đại Khôn viên là nơi cư trú tạm thời của Đại Khôn Kiếm phủ, cực kỳ lớn. Bên trong có núi giả, nước chảy, hồ nước, tòa đình giữa hồ, còn có dãy rừng tre, phong cảnh rất đẹp, linh khí sung túc hơn Kiếm Lâu thiên giai của Vương phủ gấp mấy lần, hoàn cảnh cư ngụ thoải mái vô cùng.

Dù linh khí sung túc đến mấy cũng không trợ giúp cho việc tu luyện của Sở Mộ, nhưng nơi linh khí dồi dào thì hoàn cảnh thường đẹp, khiến người thoải mái, lòng thả lỏng, không chỉ tốt cho việc cư ngụ còn có lợi cho tu luyện.

Sở Mộ ngủ một giấc ngon lành, ba canh giờ sau hắn tỉnh lại, cảm giác tinh thần sảng khoái, về mặt thân thể hay tinh thần đều xua tan tất cả mệt nhọc.

Sở Mộ đi ra cửa phòng tản bộ trong rừng, hắn không suy nghĩ cái gì, đầu óc trống rỗng.

Trùng hợp chín vị Kiếm Hào khác lần lượt xuất hiện. Thoạt trông ai nấy chẳng có vẻ gì là mệt mỏi, mắt lóe tia sáng, sau khi nghỉ ngơi bọn họ đã phục hồi đến trạng thái cao nhất.

*****

Bọn họ vừa đi vừa trò chuyện, bất giác ra khỏi Đại Khôn viên.

Thiên Không Kiếm Hào Phó Vân Tiêu vừa đi vừa nói:

- Đại Khôn Kiếm phủ chúng ta từ đại kiếp nạn sáu mươi năm trước thì xuống dốc, mỗi quý cuộc chiến tranh giành khí vận đều xếp chót, khiến Đại Khôn Kiếm phủ chúng ta không thể lại vùng lên được.

Khuôn mặt Phó Vân Tiêu kiên quyết nói:

- Lần này sẽ do chúng ta xoay chuyển thành tích xếp chót, chúng ta phải đánh bại Kiếm phủ khác giành lấy nhiều khí vận hơn, để vực dậy Đại Khôn Kiếm phủ.

Liệt Hỏa Kiếm Hào Long Liệt lên tiếng:

- Phó sư huynh nói đúng, lần này chúng ta nhất định phải dốc hết sức sửa lại lịch sử, sáng tạo huy hoàng!

Đám Kiếm Hào xoa tay chờ cuộc chiến tranh giành khí vận cẩn thận, đánh bại Kiếm Hào của Kiếm phủ khác, giành lấy thật nhiều khí vận, để Đại Khôn Kiếm phủ dần lấy lại huy hoàng sáu mươi năm trước.

- Nói mạnh miệng cũng không sợ trúng gió độc thụt lưỡi sao?

Phía không xa vang tiếng hừ lạnh khinh thường nói:

- Mấy chục năm nay Đại Khôn Kiếm phủ luôn xếp chót đã là sự thật rõ rành rành, dù các ngươi có nói hoa hòe cỡ nào cũng không thể thay đổi sự thật này.

Đám người Sở Mộ cùng nhìn sang, thấy đám người từ phía đối diện đi tới.

Trong Đông Thánh Điện sắp xếp chỗ cư ngụ cho mười Kiếm phủ rất là xảo diệu, chính giữa có khoảng đất trống hình tròn, rất rộng rãi. Giữa khu đất trống là vườn hoa, muôn hồng nghìn tía.

Trang viên mười Kiếm phủ cư ngụ nằm ở rìa đất trống hình tròn, thú vị hơn là Đại Khôn viên đối diện Đại Càn viên.

Không biết là trùng hợp hay Đông Thánh Điện cố ý làm mà trước kia mỗi quý cuộc chiến tranh giành khí vận, trước khi bắt đầu thì chỗ này hay có đôi chút xung đột.

Đám người nói chuyện đi ra từ Vạn Hiểu Tiên Quân, là Kiếm Hào của Vương phủ Đại Càn Kiếm phủ.

Phó Vân Tiêu biến sắc mặt, vung tay áo trầm giọng nói:

- Có phải nói mạnh miệng hay không lúc đó các ngươi sẽ biết!

Kiếm Hào Đại Càn Kiếm phủ nhe răng cười:

- Theo ta thấy không cần chờ đến lúc đó, bây giờ cho chúng ta biết đi.

Sở Mộ lạnh nhạt nói:

- Đi thôi.

Sở Mộ xoay người đi hướng Đại Khôn viên.

Đám người Liệt Hỏa Kiếm Hào hừ lạnh một tiếng:

- Hừ!

Bọn họ liếc chín Kiếm Hào Đại Càn Kiếm phủ rồi xoay người đi hướng Đại Khôn viên.

Xung đột tại đây không có ích lợi gì, chờ khi cuộc chiến tranh giành khí vận bắt đầu mới dốc hết sức đánh bại đối phương, cướp đi khí vận trên người đối phương mới là phản kích tốt nhất.

Một trong chín Kiếm Hào Đại Càn Kiếm phủ lạnh lùng hỏi:

- Đứng lại, trong các ngươi ai là Sở Mộ?

Bọn họ không định xung đột tại đây, đó không phải hành động sáng suốt.

Sở Mộ dừng bước, xoay người hỏi:

- Có gì chỉ giáo?

- Ngươi là Sở Mộ? Đúng là trẻ tuổi.

Kiếm Hào nói chuyện đi ra vài bước, khuôn mặt lạnh lùng nhìn Sở Mộ, khóe môi cong lên nụ cười quái dị:

- Đỉnh Khí Hải cảnh tiểu thành, xem ra Đại Khôn Kiếm phủ thật sự xuống dốc, đệ tử đỉnh tiểu thành Khí Hải cảnh mà cũng được phái đến tham gia cuộc chiến tranh giành khí vận.

Kiếm Hào Đại Càn Kiếm phủ mỉa mai:

- Diêu sư đệ không thể nói vậy, người ta dù gì là Kiếm Hào mới nổi, nghe đâu hai mươi tuổi trở thành Kiếm Hào, là người duy nhất trong Đại Khôn vương triều ngàn năm qua, tương lai không thể đo lường.

Trong mười vương triều Kiếm Hào của Đại Khôn vương triều là ít nhất, số lượng Kiếm Hào của chín vương triều khác cỡ một trăm. Nhưng tóm lại mỗi khi xuất hiện một Kiếm Hào đều không phải việc nhỏ, sẽ được các phương chú ý.

Vương triều khác sớm biết trong Đại Khôn vương triều xuất hiện Kiếm Hào mới danh hiệu Chấn Thiên, các tin tức về Chấn Thiên Kiếm Hào đều bị người đào móc ra.

Hai mươi tuổi trở thành Kiếm Hào tuy khiến người ngạc nhiên nhưng trong vương triều khác cũng có thiên tài như vậy, cộng thêm tai nghe là giả, mắt thấy mới thật và những nhân tố khác, khiến bọn họ khinh khỉnh với Sở Mộ hai mươi tuổi thành Kiếm Hào.

- Chấn Thiên Kiếm Hào, khí phái lớn thật. Nghe nói mấy năm trước ngươi từng đánh bại đệ tử Nội phủ của bản phái đến Đại Khôn Kiếm phủ giao lưu, uy phong một phen.

Kiếm Hào họ Diêu cười khẩy nói:

- Nhớ kỹ, đó chỉ là trò chơi con nít, chiến đấu giữa Kiếm Hào mới là cuộc chiến thật sự. Chờ khi cuộc chiến tranh giành khí vận bắt đầu ngươi tốt nhất cầu nguyện đừng gặp ta, nếu không ta sẽ cho ngươi biết mùi vị bị người một kiếm đánh bại.

Sở Mộ thản nhiên nói:

- Tùy thời chờ, hy vọng ngươi có thực lực đó.

Thật ra trừ Sở Mộ, những Kiếm Hào khác đều có tu vi đỉnh Khí Hải cảnh viên mãn. Thực lực của Sở Mộ chưa được nghiệm chứng nhưng hắn tự tin dù là Mục Long Thành chưa chắc đánh bại được hắn.

Kiếm Hào họ Diêu uy hiếp không đáng Sở Mộ ghi nhớ. Cuộc chiến tranh giành khí vận là để chiến đấu với Kiếm Hào của Kiếm phủ khác, đánh bại đối phương hoặc bị người ta đánh bại, sớm muộn gì cũng sẽ gặp.

Chờ khi mười người Sở Mộ quay về Đại Khôn viên, hắn hỏi tư liệu liên quan Kiếm Hào Đại Càn Kiếm phủ.

Vừa lúc Bách Lý Giang Hà từ bên ngoài trở về, có mang theo một quyển sách.

Bách Lý Giang Hà đặt quyển sách xuống, dặn dò:

- Đây là tư liệu của một trăm Kiếm Hào thuộc mười Kiếm phủ tham gia cuộc chiến tranh giành khí vận, các ngươi cũng có trong đó, hãy đọc kỹ để hiểu biết đối thủ.

Khương Ly Trần nói:

- Đang mong nó đây!

Khương Ly Trần chộp lấy quyển sách kia lật xem.

Biết người biết ta mới có thể trăm trận trăm thắng, ở mặt ngoài coi rẻ kẻ địch nhưng trong lòng phải hết sức chú trọng, có như vậy mới không phạm sai lầm xem nhẹ đối phương gây ra thất bại ê chề.

Nghỉ ngơi một ngày sau Bách Lý Giang Hà triệu tập mười vị Kiếm Hào cùng mười trưởng lão, Trần Bất Nhị Độc Tôn Kiếm Tôn cùng đi chủ điện của Đông Thánh Điện.

Khi đám người Sở Mộ đến chủ điện thì người của Kiếm phủ khác vừa đến.

Người của mười Kiếm phủ xếp hàng theo mười thứ tự, chờ người Đông Thánh Điện xuất hiện.

Cuộc chiến tranh giành khí vận mười năm một lần rất quan trọng, người bình thường không thể chủ trì, nếu để người trong mười Kiếm phủ đại diện thì người của Kiếm phủ khác không yên tâm. Nếu để mười Kiếm phủ phái ra một đám người chủ trì thì sẽ gây ra tranh chấp.

Cách tốt nhất là do người không liên quan mười Kiếm phủ chủ trì, phải có đủ thực lực và thân phận, nghĩ tới nghĩ lui chỉ có người Đông Thánh điện của thành Đông Thánh là có tư cách này.

Nếu hỏi trong Đông Kiếm Vực thế lực nào mạnh nhất thì đó là Đông Thánh Điện.

Một lão nhân xuất hiện trong chủ điện Đông Thánh Điện, cười tủm tỉm nói:

- Lão phu rất vinh hạnh trở thành trọng tài của cuộc chiến tranh giành khí vận lần này.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2308)