Vay nóng Tinvay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0456

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0456: Sở Mộ, nhờ vào ngươi
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Lazada


Nội dung thảo luận đa số không tốt cho Đại Khôn Kiếm phủ.

Thanh âm không chút che giấu chui vào lỗ tai đám người Đại Khôn Kiếm phủ:

- Phần Thiên Kiếm Hào, Liệt Hỏa Kiếm Hào, hai cái tên nghe là biết ngay cao thấp, còn so cái quái gì.

Long Liệt biến sắc mặt ngước nhìn hướng phát ra thanh âm, mắt hấp háy tia sáng muốn tìm ra kẻ nói chuyện.

Tiếc rằng có trăm vạn khán giả, quá đông người, dù biết phương hướng cũng không thể xác định là ai.

Khi Long Liệt thu lại tầm mắt lại một thanh âm khác vang lên:

- Theo ta thấy đám Kiếm Hào Đại Khôn Kiếm phủ đều là có tiếng không có miếng.

Câu này động chạm nguyên Đại Khôn Kiếm phủ, nhưng bọn họ cũng không biết làm sao, chẳng lẽ giết hết người ở đây sao?

Không nói đến bọn họ không có thực lực đó, nhiều người như thế đứng yên cho ngươi giết cũng không biết chém tới khi nào.

Bách Lý Giang Hà lạnh lùng quát:

- Đừng bị bên ngoài ảnh hưởng!

Trần Bất Nhị luôn kiệm lời cũng lên tiếng:

- Hãy dùng thực lực của các ngươi chứng minh, khiến bọn họ ngoan ngoãn câm miệng.

Giọng điệu bình thản chất chứa chút nghiêm túc.

Trừ Sở Mộ ra chín Kiếm Hào khác nghiêm túc nói:

- Rõ!

Chỉ có Sở Mộ ngay từ đầu đã là bộ mặt hờ hững, tâm tính núi Thái sụp đổ trước mắt cũng không biến sắc làm đám người Bách Lý Giang Hà xem trọng mấy phần.

Đường trưởng lão tuyên bố:

- Trận chiến thứ hai cuộc chiến tranh giành khí vận, Lược Phong Kiếm Hào Thang Nguyên của Đại Phong Kiếm phủ đấu với Bích Đào Kiếm Hào Dương Triết của Đại Yên Kiếm phủ!

Hai bóng người bay ra từ trận doanh Kiếm phủ khác nhau, xuyên qua phong cấm cùng đáp xuống đấu kiếm đài. Khi nào chịu lực lượng công kích đủ mạnh thì phong cấm mới phát huy tác dụng.

Đường trưởng lão ở trên trời quát to:

- Quyết chiến bắt đầu.

Lược Phong Kiếm Hào và Bích Đào Kiếm Hào cùng rút kiếm ra, chiến đấu kịch liệt.

Lược Phong Kiếm Hào tinh tu phong hệ, Bích Đào Kiếm Hào thì tinh tu thủy hệ. Màu xanh và lam va chạm cực kỳ bắt mắt, trăm vạn khán giả xoe tròn mắt nín thở xem, ước gì khắc cuộc chiến giữa hai vị Kiếm Hào này vào não để chiêm nghiệm lại từng giây từng phút.

Đám người Sở Mộ cũng trợn to mắt nhìn hai vị Kiếm Hào chiến đấu trên đấu kiếm đài. Đặc biệt là Sở Mộ, hắn vừa quan sát vừa thay thế mình vào trong, nhanh chóng chặn lại đối phương, nên dùng chiêu thức nào, ứng đối ra sao, phản kích kiểu gì vân vân.

Trong sân chỉ một mình Sở Mộ làm được điều này, vì lực lượng linh hồn của hắn cực kỳ cường đại, mạnh mẽ hơn người khác gấp mười lần nên hắn có thể một lòng dùng nhiều mặt.

Đặc biệt có lực lượng khí vận gia cố thì hiệu quả càng rõ rệt hơn, ích lợi lộ rõ. Sở Mộ có thể chuyển hóa tất cả thứ mình xem thấy hấp thu thành của riêng mình chỉ trong tích tắc.

Tức là Sở Mộ có năng lực vừa xem vừa chuyển mọi thứ đã thấy thành của mình ngay, dần tăng mạnh bản thân. Loại năng lực này cực kỳ đáng sợ, Kiếm Vương cũng phải ghen tỵ.

Những người khác cũng quan sát hết sức chăm chú nhưng thu hoạch quá nhỏ, bọn họ chỉ có thể xem xong tạm ghi nhớ một phần nhỏ cảm thấy hữu dụng, chờ khi nào có thời gian tĩnh tu rồi từ từ chiêm nghiệm, chuyển hóa hấp thu.

Kỹ xảo kiếm thuật, ứng dụng kiếm thế, tùy cơ ứng biến, thời cơ thi triển kiếm kỹ vân vân.

Có thể trở thành Kiếm Giả Kiếm Hào đều là hạng người thiên phú xuất chúng, không chỉ tính thiên phú tu luyện còn có thiên phú kiếm thuật, thiên phú chiến đấu, đủ mọi mặt, không thể thiếu một thứ.

Dù là Kiếm Hào yếu nhất cũng có chỗ đáng học hỏi.

Chỉ chớp mắt hai vị Kiếm Hào đã kịch chiến mười lăm phút trên đấu kiếm đài nhưng chưa phân ra thắng thua.

Bọn họ chém ra kiếm khí cực kỳ tinh thuần cô đọng đánh vào phong cấm rồi vỡ ra thành vô số đốm sáng, phong cấm chỉ rung nhẹ, sóng gợn rất mỏng manh, chưa tới một giây đã biến mất.

Khương Ly Trần khẽ hỏi:

- Sở sư đệ nói thử xem trong hai người ai sẽ thắng?

Ba giây sau, Sở Mộ trả lời:

- Bích Đào Kiếm Hào.

- Tại sao?

Những người khác nhìn sang, Trần Bất Nhị cũng vậy.

Lại một lúc sau Sở Mộ đáp:

- Trực giác.

Mọi người dở khóc dở cười:

- A!

Lúc này Lược Phong Kiếm Hào bị Bích Đào Kiếm Hào chém trúng một chiêu kiếm kỹ bay ngược ra sau đập vào phong cấm, gã khẽ rên, khóe môi chảy máu, đã bị thương.

Lược Phong Kiếm Hào sắc mặt âm trầm nói:

- Ngươi thắng.

Lược Phong Kiếm Hào còn sức đánh nữa nhưng vì bị thương nên chỉ có thể phát huy tám phần thực lực, không thể đánh thắng đối thủ được, chẳng bằng nhanh chóng chữa thương chờ đợt chiến đấu tiếp theo.

Đường trưởng lão tuyên bố:

- Bích Đào Kiếm Hào Dương Triết thắng!

Bích Đào Kiếm Hào thở phào, trận chiến này không dễ dàng. Một con rồng khí vận dài chín thước chín bay ra khỏi người Bích Đào Kiếm Hào lao hướng Lược Phong Kiếm Hào, khi trở về đã tăng thêm một trượng.

Lược Phong Kiếm Hào không nhúc nhích mặc cho lực lượng khí vận trên người bị nuốt mất một phần, gã biết mình không cách nào tránh thoát được, đành chờ chiến đấu tiếp theo bổ sung lại.

Lược Phong Kiếm Hào thầm nghĩ:

- Cho ta gặp người Đại Khôn Kiếm phủ thì dư sức bổ sung lại, thậm chí càng lớn mạnh hơn.

Ánh mắt âm trầm liếc qua mười vị Kiếm Hào của Đại Khôn Kiếm phủ như xem con mồi, ánh mắt đó làm đám Kiếm Hào Đại Khôn Kiếm phủ cực kỳ khó chịu.

Đường trưởng lão lên tiếng:

- Trận chiến thứ ba cuộc chiến tranh giành khí vận, Huyễn Ảnh Kiếm Hào Vân Tô của Đại Ti Kiếm phủ đấu với Bạo Lôi Kiếm Hào Thân Đồ Sinh của Thiên Lôi Kiếm phủ!

Lại có hai người bay vọt ra, một người thì đầy bóng chồng, một người thì lôi điện đì đùng vờn quanh thân. Hai người xuyên qua phong cấm đáp xuống đấu kiếm đài, xa xa đối diện nhau.

Hai người châm chọc vài câu.

Đường trưởng lão quát to:

- Quyết chiến bắt đầu!

Chiến đấu mở màn.

Loại chiến đấu đẳng cấp này hầu như không cần thăm dò, hoặc nên nói đợt công kích đầu tiên là thăm dò nhưng với người khác thì đó chẳng khác gì là sát chiêu.

Sở Mộ một lần nữa thay thế mình vào nhân vật, tưởng tượng mình là đối thủ của Huyễn Ảnh Kiếm Hào, chiến đấu với gã. Chốc sau đổi thành đối thủ của Bạo Lôi Kiếm Hào, chiến đấu với gã, rồi hắn chuyển sang đấu với hai người, một chọi hai.

Loại tưởng tượng này gần như giống thật, linh hồn cường đại như Sở Mộ cũng phải tập trung hết sức, bị mệt mỏi rất nhiều. Bởi vậy khoảng trống thời gian sau mỗi trận chiến là Sở Mộ sẽ tranh thủ thời gian phục hồi.

Cuối cùng Huyễn Ảnh Kiếm Hào đánh bị thương Bạo Lôi Kiếm Hào, Huyễn Ảnh Kiếm Hào thắng, rồng khí vận tăng hơn một trượng.

Trận chiến thứ bốn cuộc chiến tranh giành khí vận là Hắc Ưng Kiếm phủ đấu với Tiềm Long Kiếm phủ, trận thứ năm là Minh Nguyệt Kiếm phủ đấu với Đại Nhật Kiếm phủ.

*****

Thế là vòng thứ nhất đã xong, Đường trưởng lão tuyên bố nghỉ ngơi mười lăm phút.

Trong thời gian này Sở Mộ nhắm mắt dưỡng thần, hắn đang hết sức tĩnh tâm minh tưởng, qua cách đó phục hồi tinh thần bị tiêu hao.

Các Kiếm Hào khác suy tư chiêm nghiệm lại năm trận chiến vừa rồi, cố gắng chuyển hóa hấp thu.

Mười lăm phút rất ngắn ngủi nhưng quá đủ để khán giả tỉnh táo từ năm cuộc quyết đấu siêu đặc sắc, điều chỉnh lại tâm tính nghênh tiếp cuộc quyết đấu gay cấn khác.

- Tiếp theo là cuộc chiến tranh giành khí vận đợt thứ hai.

Đường trưởng lão vẫn luôn lơ lửng giữa không trung, đối với Kiếm Giả tu vi như lão thì lơ lửng trên cao thời gian dài chẳng đáng gì.

Đường trưởng lão tuyên bố:

- Trận thứ sáu, Cực Quang Kiếm Hào của Đại Càn Kiếm phủ đấu với...

Đường trưởng lão lại liếc hướng Đại Khôn Kiếm phủ làm đám người Đại Khôn Kiếm phủ tim rớt cái bịch, linh cảm không may.

- Diệu Âm Kiếm Hào Du Miểu Miểu của Đại Khôn Kiếm phủ.

Bách Lý Giang Hà biến sắc mặt nói:

- Sao có thể... !

Nói thật thì tuy người Đại Càn Kiếm phủ ngông cuồng nhưng mười Kiếm Hào dự thi đều cực mạnh, người tích lũy kém nhất cũng hơn năm năm. Bên Đại Khôn Kiếm phủ tích lũy thâm sâu nhất chỉ mới hơn năm chưa tới sáu năm.

Cho dù Kiếm Hào Đại Khôn Kiếm phủ tích lũy sâu nhất đấu với Kiếm Hào Đại Càn Kiếm phủ tích lũy cạn nhất thì cuối cùng có thắng được không vẫn là một ẩn số, dù chiến thắng cũng là thắng thảm.

Đương nhiên năm thời gian không là tiêu chuẩn duy nhất để ước lượng tích lũy, nhưng nó là tiêu chuẩn thông thường nhất.

Trong sách ghi Cực Quang Kiếm Hào Phương Vô Cực tích lũy sáu năm, Du Miểu Miểu mới tích lũy bốn năm, khả năng thất bại siêu cao.

Du Miểu Miểu đứng dậy, mắt đẹp bắn ra tia sáng cực kỳ kiên quyết:

- Ta sẽ không bị đánh bại dễ dàng!

Trên đấu kiếm đài, Phương Vô Cực lỗ mãng cười nói:

- Nàng không nhận thua làm ta bất ngờ quá.

Du Miểu Miểu mặt không biểu tình nói:

- Ai thua ai thắng còn chưa biết được.

Du Miểu Miểu biết đối phương cố ý khiêu khích quấy rối tâm cảnh của nàng, còn lâu nàng mới bị mắc mưu.

Phương Vô Cực lông bông cười nói:

- Nếu vậy thì ta sẽ chơi vui vẻ chút.

Phương Vô Cực lĩnh ngộ Quang chi ý cảnh, tốc độ không gì sánh bằng. Du Miểu Miểu lĩnh ngộ Thanh Âm ý cảnh, về đẳng cấp thì hai loại ý cảnh ngang nhau, có đặc điểm riêng.

Nguyên đấu kiếm đài lóe ánh sáng trắng, là Phương Vô Cực, tốc độ quá nhanh làm Du Miểu Miểu khó thể bắt giữ, phản kích có hạn.

Cuối cùng Du Miểu Miểu bị đánh bại, nàng khóe môi dính máu bị thương, buộc lòng phải nhận thua, lực lượng khí vận bị nuốt trọn một phần.

Đầu tiên là Long Liệt không chiến nhận thua, tiếp theo Du Miểu Miểu bị đánh bại dễ dàng. Đây là đả kích lớn cho Đại Khôn Kiếm phủ, đặc biệt đám người trên khán đài xôn xao càng khiến người táo bạo.

Quyết chiến tiếp tục diễn ra, đợt thứ hai kết thúc, nghỉ ngơi mười lăm phút sau bắt đầu vòng thứ ba. Đường trưởng lão vẫn sắp cho Đại Càn Kiếm phủ đấu với Đại Khôn Kiếm phủ, lẽ dĩ nhiên Đại Khôn Kiếm phủ lại thua. Kiếm Hào lên đài bị thương.

Vòng thứ bốn, thứ năm. Quyết đấu giữa Kiếm phủ khác có thua có thắng, điều chỉnh đối thủ lại, chỉ có Đại Khôn Kiếm phủ và Đại Càn Kiếm phủ luôn đối chiến, liên tục thua năm trận rồi.

Ai đều nhìn ra có mờ ám, dường như Đường trưởng lão Đông Thánh Điện cố ý làm vậy.

Liên tục thua năm trận gây đả kích siêu lớn, cộng thêm tiếng bàn tán trên khán đài càng kích thích lớn hơn.

Tóm lại tình hình cực kỳ tệ hại cho Đại Khôn Kiếm phủ, sĩ khí tụt thấp.

Vòng thứ sáu bắt đầu.

- Tật Phong Kiếm Hào Diêu Tường của Đại Càn Kiếm phủ đấu với... Chấn Thiên Kiếm Hào Sở Mộ của Đại Khôn Kiếm phủ!

Bách Lý Giang Hà sắc mặt âm trầm, vô cùng nghiêm nghị dặn dò:

- Sở Mộ, trận này nhờ vào ngươi.

Trận chiến này là trận Đại Khôn Kiếm phủ có khả năng thắng nhất.

Sở Mộ là người mạnh nhất trong mười vị Kiếm Hào Đại Khôn Kiếm phủ, tích lũy năm không thích hợp dùng để tích thực lực cao thấp trên người hắn. Tật Phong Kiếm Hào là người tích lũy năm ít nhất trong mười Kiếm Hào Đại Càn Kiếm phủ, hơn năm năm, theo ghi chép trên sách thì không có điểm gì đặc biệt.

Dùng Kiếm Hào mạnh nhất Đại Khôn Kiếm phủ đấu với Kiếm Hào yếu nhất Đại Càn Kiếm phủ là cơ hội phản kích tốt nhất, một trận thắng mới tạm thời xoay chuyển, vực dậy sĩ khí tụt thấp, khiến mọi người phấn chấn trở lại.

Trần Bất Nhị lên tiếng:

- Đừng giữ lại cái gì, thắng đẹp mới là điều quan trọng nhất.

Đúng thế, nếu Sở Mộ vất vả khổ chiến rồi mới thắng trận thì hiệu quả vực dậy sĩ khí không quá lớn, nếu thắng nhanh gọn sạch đẹp thì hiệu quả cực kỳ rõ rệt.

Nghe Trần Bất Nhị nói, chín vị Kiếm Hào khác đôi mắt u ám chợt sáng lên, tràn ngập mong đợi nhìn Sở Mộ. Tuy bọn họ không nói nhưng Sở Mộ thấy mong chờ, hy vọng trong mắt bọn họ.

Sở Mộ gật đầu, hắn không nói gì nữa, hắn sẽ dùng hành động thực tế xoay chuyển sĩ khí tụt thấp này.

Sở Mộ nhảy người bay lên trời tựa như chim ưng lướt qua không trung, hắn cảm giác như đã xuyên qua thứ gì, sau đó đáp xuống đấu kiếm đài.

Giây sau hoa mắt, gió mạnh ập đến, Diêu Tường xuất hiện cách trăm thước phía đối diện, cười khẩy nhìn Sở Mộ.

Đám người Đại Khôn Kiếm phủ siết chặt nắm tay, lòng cực kỳ hồi hộp. Trần Bất Nhị cũng vậy, nhưng bề ngoài không lộ vẻ gì.

Bách Lý Giang Hà chửi thầm trong bụng:

- Đường trưởng lão chết tiệt!

Mấy trận liên tiếp toàn là Đại Càn Kiếm phủ đấu với Đại Khôn Kiếm phủ, kiểu sắp xếp này khiến người nghi ngờ, như đang cố ý nhằm vào Đại Khôn Kiếm phủ.

Đường trưởng lão cao giọng tuyên bố:

- Quyết chiến bắt đầu.

Đường trưởng lão nhìn hai người bên dưới, lòng đã có kết quả.

Đường trưởng lão cho rằng Chấn Thiên Kiếm Hào gì đó thua là cái chắc, thua rất thảm. Dù sao tích lũy ba năm so với năm năm có sự chênh lệch rõ ràng. Đặc biệt mỗi vị Kiếm Giả sau khi trở thành Kiếm Hào từ hai năm đến năm năm thì khoảng giữa chừng ba năm là giai đoạn thực lực tăng trưởng nhanh nhất.

Diêu Tường chỉ trường kiếm màu xanh vào Sở Mộ, có gió mát thổi quanh thân gã:

- Năm xưa ngươi đánh bại Diêu Dực đệ đệ của ta, bây giờ đổi thành ta đánh bại ngươi.

Sở Mộ hiểu ra, hóa ra người này là huynh trưởng của Diêu Dực.

- Rồi sao?

Đó chỉ là một đối thủ hắn cần đánh bại, chỉ có thế.

Giọng Diêu Tường lạnh như gió bắc:

- Ngông cuồng, ta sẽ đánh cho ngươi hết cuồng, đánh nát kiêu ngạo không còn sót lại chút gì trong ngươi!

So với Diêu Tường hùng hổ thì Sở Mộ bình tĩnh nói:

- Rất vui khi ngươi có ý định này, ta vốn định đánh nhiều vài chiêu với ngươi, tiếc rằng vì để các sư huynh của ta lại phấn chấn lên nên đành một kiếm đánh bại ngươi.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-2308)