Vay nóng Homecredit

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0458

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0458: Ai có thể cùng ta hết sức chiến một trận?
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Shopee


Đường trưởng lão cảm giác tinh thần hoảng hốt.

- Sở Mộ thật sự thắng.

- Một kiếm đánh bại... thật sự một kiếm đánh bại... Ha ha ha ha... -

- Hãnh diện! Hãnh diện!

Chín vị Kiếm Hào như con nít hò reo, lúc trước họ đã chịu nhiều áp lực.

Người Đại Khôn Kiếm phủ mừng như điên, cực kỳ kích động, nhịp tim đập nhanh hơn mấy lần, mặt đỏ hồng. Trần Bất Nhị cũng vì nỗi lòng kích động mà tay khẽ run.

Trần Bất Nhị thầm nghĩ:

- Thật là một kiếm kinh tâm động phách, trong mười năm cũng có thể... đối địch với Hoàng Phủ Hoàng Thiên.

Trong Trần Bất Nhị dâng trào chiến ý.

Ngày so đấu cuộc chiến tranh giành khí vận thứ nhất kết thúc, bàn tán nhiệt liệt chưa từng có, vì trận chiến của Sở Mộ, vì nhát kiếm của hắn.

Kinh tâm động phách!

Kinh diễm tuyệt luân!

Không chỉ trăm vạn khán giả không dám xem thường Sở Mộ, người chín Kiếm phủ khác cũng hết sức chú trọng. Bọn họ biết đó không phải ăn may, không có chút xíu thành phần may mắn nào, đó là thực lực thật sự.

Vương phủ chủ Đại Càn Kiếm phủ hỏi:

- Không Dương, ngươi thấy nhát kiếm kia thế nào?

Liệt Không Dương lạnh nhạt nói:

- Không tệ, chỉ có vậy.

Vương phủ chủ Đại Càn Kiếm phủ cười:

- Cũng đúng.

Vương phủ chủ Đại Càn Kiếm phủ thầm than mình hỏi sai người. Liệt Không Dương là vương giả Kiếm Hào Đông Kiếm Vực, thực lực của Sở Mộ Đại Khôn Kiếm phủ không tồi nhưng so với Liệt Không Dương thì như trời và đất.

Tin tưởng nhát kiếm đánh bại Diêu Tường đã là Sở Mộ dốc hết sức.

Còn về Diêu Tường xui xẻo bị Sở Mộ một kiếm tổn hại nặng hộc máu hôn mê, được mang về dùng đan dược chữa trị nhưng tiếc rằng hắn thúc giục Thiên Hoang kiếm khí chứa trong kiếm đó. Đặc tính xâm thực của Thiên Hoang kiếm khí không ngừng ăn mòn thân thể Diêu Tường, muốn trừ bỏ đặc tính xâm thực sẽ mất nhiều thời gian.

Nói đơn giản là trong thời gian ngắn Diêu Tường đã phế, dù có lên sân thì thực lực không phát huy được năm mươi phần trăm.

- Quyết chiến ngày mai xin Đường trưởng lão xếp cho ngươi và Sở Mộ quyết đấu đi.

Vương phủ chủ Đại Càn Kiếm phủ cười nói, mắt lóe tia sáng:

- Ngươi biết nên làm như thế nào phải không?

Liệt Không Dương mỉm cười nói:

- Yên tâm, hắn hại Diêu sư đệ như vậy thì ta bảo đảm sẽ cho hắn đau đớn hơn Diêu sư đệ gấp mười lần.

***

Vương phủ chủ Tiềm Long Kiếm phủ xếp hạng hai trong mười Kiếm phủ mỉm cười nói:

- Lần này Đại Khôn Kiếm phủ khiến người bất ngờ, có Kiếm Hào lợi hại như vậy.

Vương phủ chủ Tiềm Long Kiếm phủ nhìn thanh niên bên cạnh mình, hỏi:

- Lục Nguyên, ngươi cảm thấy nhát kiếm của hắn thế nào?

- Chỉ tầm thường.

Mặt Lục Nguyên không biểu tình trả lời:

- Ta chỉ có một đối thủ, những người khác ta không để vào mắt.

Vương phủ chủ Tiềm Long Kiếm phủ cười:

- Ha ha ha!

Vì Vương phủ chủ Tiềm Long Kiếm phủ biết Vương phủ chủ Đại Càn Kiếm phủ nói đối thủ là vương giả Kiếm Hào: Liệt Không Dương.

***

Ngày quyết chiến thứ nhất kết thúc, Đại Khôn Kiếm phủ với chiến tích thắng một thua chín trận quay về Đại Khôn viên.

Cuộc chiến tranh giành khí vận không thể hoàn thành chỉ trong một, hai ngày, dù thua chín trận nhưng trận thắng của Sở Mộ khiến bọn họ đặc biệt hãnh diện, lòng sung sướng.

Long Liệt cười to bảo:

- Nhát kiếm đó của Sở sư đệ quá là kinh diễm!

Khương Ly Trần cười nói:

- Ta nghĩ bọn họ sẽ cho rằng Sở sư đệ đã dốc hết sức.

Phó Vân Tiêu cười hùa theo:

- Sở sư đệ, ngày mai quyết chiến lại cho bọn họ giật mình đi, để bọn họ thấy uy phong của sư đệ.

Vì Sở Mộ nổi lên quá đột ngột, đảo điên kết luận có sẵn trong lòng mọi người, khiến bọn họ cảm giác không kịp trở tay.

- Các vị sư huynh đừng lạc quan quá sớm.

Nét mặt Du Miểu Miểu ưu sầu nói:

- Quyết chiến hôm nay nhìn là biết Đường trưởng lão Đông Thánh Điện cố ý giúp đỡ Đại Càn Kiếm phủ nhằm vào Đại Khôn Kiếm phủ chúng ta, không thì chúng ta đã chẳng bị thua chín trận. Nếu không nhờ thực lực của Sở sư đệ không theo lẽ thường thì hôm nay chúng ta thua liền mười trận rồi, hầu như không còn mặt mũi nào tiếp tục tham gia quyết chiến tiếp theo.

Mọi người nghe Du Miểu Miểu nói thì cứng người, sắc mặt âm trầm.

Rất rõ ràng, đối thủ của Kiếm phủ khác xen kẽ nhau, chỉ có Đại Khôn Kiếm phủ là mãi đấu với Đại Càn Kiếm phủ, đồ ngốc đều nhìn ra có mờ ám.

Nhưng Đông Thánh Điện cao cao tại thượng, địa vị trưởng lão của Đông Thánh Điện không thua gì tổng phủ chủ mười Kiếm phủ, thực lực càng cao sâu khó dò.

Thân phận, địa vị hay thực lực của bọn họ đều không cách nào chất vấn ngay mặt một vị trưởng lão Đông Thánh Điện.

Mặt cả đám trắng bệch, mắt tràn ngập lo lắng nhìn Sở Mộ:

- Nếu vậy quyết chiến ngày mai...

Bọn họ bỗng căm hận cảm giác vui sướng lúc trước của mình.

Vì bọn họ nghĩ đến một tình huống.

Quyết chiến ngày mai rất có thể sẽ sắp xếp cho Phần Thiên Kiếm Hào Liệt Không Dương Đại Càn Kiếm phủ quyết đấu với Sở Mộ.

Phần Thiên Kiếm Hào Liệt Không Dương, cái tên này dù không đọc quyển sách kia cũng như sấm bên tai. Kiếm Hào đệ nhất Đông Kiếm Vực, vương giả trong Kiếm Hào.

Bọn họ không biết thực lực của Liệt Không Dương mạnh cỡ nào, bọn họ chỉ biết rằng cho đến nay những Kiếm Hào cường đại không phục danh hiệu vương giả Kiếm Hào của Liệt Không Dương đều không đấu qua ba nhát kiếm trong tay gã.

Nghe đồn chưa ai thấy Liệt Không Dương dốc hết sức mạnh, bởi vì, không đủ tư cách.

Phần Thiên Kiếm Hào Liệt Không Dương, bảy chữ này như góc trời đè trên đầu tất cả Kiếm Hào Đông Kiếm Vực, khiến bọn họ chỉ có thể ngước nhìn, tuyệt vọng dưới sự trấn áp đó. Dù có ngày Liệt Không Dương không thể ức chế tích lũy buộc phải đột phá thì bóng ma này sẽ mãi bám theo bọn họ.

Sở Mộ có lợi hại không?

Lợi hại, ít ra trong đệ tử Vương phủ Đại Khôn Kiếm phủ thì Sở Mộ ghê gớm nhất, năm nay hắn mới chỉ hai mươi ba tuổi.

Hai mươi tuổi thành tựu Kiếm Hào, duy nhất của Đại Khôn vương triều trong ngàn năm, dù tính nguyên Đông Kiếm Vực cũng đủ xếp mười hàng đầu. Sở Mộ hai mươi tuổi đã đè đầu Kiếm Hào tích lũy năm năm, bây giờ hắn hai mươi ba tuổi thi triển ra một kiếm kinh tâm động phách tổn hại nặng Kiếm Hào tích lũy năm năm gần sáu năm trời.

Bọn họ tin nếu cho Sở Mộ đủ thời gian, cho hắn thêm mấy năm nữa thì thành tựu tương lai của hắn chưa chắc không bằng Liệt Không Dương, có thể giành danh hiệu vương giả Kiếm Hào Đông Kiếm Vực đời mới.

Nhưng nếu ngày mai Sở Mộ đấu với Liệt Không Dương, thực lực vô cùng cường đại của gã khiến người cảm thấy tuyệt vọng. Nếu thua dưới kiếm của Liệt Không Dương sẽ đả kích rất lớn cho Sở Mộ, để lại bóng ma trong lòng hắn, cản trở tiến bộ về sau.

*****

Ở mặt nào đó tương lai bị bóp chết từ trong nôi.

Khương Ly Trần cực kỳ nghiêm túc nói với Sở Mộ:

- Sở sư đệ, ta biết ngạo khí, ngạo cốt của ngươi, nhưng quyết chiến ngày mai nếu đụng phải Liệt Không Dương thì sư đệ nhất định phải nhận thua ngay, tuyệt đối đừng cho Liệt Không Dương cơ hội ra tay.

Mấy Kiếm Hào khác cũng lộ biểu tình trịnh trọng nghiêm túc.

- Đúng rồi Sở sư đệ, với tài tình thiên phú của ngươi sau này thành tựu chưa chắc kém hơn Liệt Không Dương. Sư đệ chỉ thiếu thời gian, nếu mười năm trước sư đệ trở thành Kiếm Hào thì bây giờ chưa chắc không đánh lại Liệt Không Dương.

Phó Vân Tiêu nói:

- Nhưng ngươi trở thành Kiếm Hào quá ngắn ngủi, đến bây giờ mới chỉ ba năm, mới ở điểm khởi đầu thực lực Kiếm Hào tăng vọt.

Sở Mộ mỉm cười nói:

- Các sư huynh yên tâm, ta có chừng mực.

Bọn họ rầu lo còn Sở Mộ thì rất bình thản.

Một vì Sở Mộ hiểu biết Liệt Không Dương rất ít, hắn trở thành Kiếm Hào hơi ngắn ngủi, Liệt Không Dương là ai thì mãi đến ngày hôm qua hắn mới biết.

Thứ hai là đến từ tự tin, tĩnh tu hai năm trong Đông Thánh phân điện chủ yếu tăng mạnh nội tình nhưng thực lực cũng tăng lên rõ rệt. Ít nhất tiêu hóa, hấp thu trong một năm khiến tốc độ tăng cao thực lực của Sở Mộ vẫn siêu nhanh, mãi tới bây giờ mới chậm lại một chút.

Tất cả căn cứ vào linh hồn cường đại hơn Kiếm Giả khác, ngộ tính như yêu nghiệt của hắn đem đến tăng phúc lớn hơn người khác, thời gian kéo dài lâu hơn người ta, đây là ưu thế không gì sánh bằng của Sở Mộ.

Kiếm Hào tranh thực lực cao thấp bằng năm tích lũy, thật ra Sở Mộ tích lũy một năm có lẽ tương đương với nhiều năm của Kiếm Hào khác.

Nên bây giờ thực lực của Sở Mộ mạnh cỡ nào thì chính hắn cũng không rõ. Vì cho tới bây giờ Sở Mộ chưa gặp đối thủ nào khiến hắn có thể dốc hết sức ra chiến một trận.

Đến hiện giờ Sở Mộ chưa thể đấu lại Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh, dù dốc hết sức cũng không thể, nên không tính vào hàng đối thủ được. Chỉ có Kiếm Giả đẳng cấp Kiếm Hào mới gọi là đối thủ.

Sở Mộ đọc tư liệu một trăm vị Kiếm Hào trên sách xong hắn có cảm giác trong số Kiếm Hào nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì chỉ Liệt Không Dương mới xứng làm đối thủ của hắn.

Hai vị Kiếm Hào được xếp hạng hai, ba nếu đụng độ Sở Mộ có thể buộc hắn dốc hết sức hay không thì chính hắn cũng không chắc.

Tư liệu trên quyển sách nói là ghi chép tỉ mỉ thì cũng cặn kẽ, nhưng có một số điều bí ẩn sẽ không có, có lẽ không biết hoặc không được phép công khai.

Sở Mộ còn có bí mật ẩn giấu thì những người khác chưa chắc không có.

Suy nghĩ ban đầu của Sở Mộ là cuộc chiến cuối cùng, cuộc chiến đỉnh cao nhất mới so cao thấp với Liệt Không Dương.

Nhưng nếu quyết chiến ngày mai thật sự sắp xếp cho Sở Mộ đấu với Liệt Không Dương thì cũng được, sớm muộn gì cũng sẽ đánh.

Phó Vân Tiêu nóng nảy:

- Sư đệ... !

Ngó bộ dạng Phó Vân Tiêu muốn ép Sở Mộ đồng ý ngay bây giờ.

- Được rồi, Sở sư đệ nói biết chừng mực thì cứ tin vậy đi.

Khương Ly Trần ngắt lời Phó Vân Tiêu, nhẹ giọng nói:

- Chúng ta nên tin tưởng Sở sư đệ.

Mọi người tỉnh táo lại, thầm nhủ bọn họ quan tâm quá mức bị mụ đầu, Sở Mộ không phải loại người xằng bậy.

Sở Mộ cười nói, đứng lên rời đi:

- Các vị sư huynh, thừa dịp bây giờ có đại khí vận trên người hãy tranh thủ thời gian tham ngộ, cố gắng nâng cao thực lực đi.

Long Liệt siết chặt nắm tay, dõng dạc bảo:

- Sư đệ nói đúng, hiện tại là cơ hội tuyệt vời, cơ hội cực tốt cho chúng ta nâng cao thực lực! Phải chăm chỉ tham ngộ, dù thế nào cũng không được thua nữa!

Chớp mắt mọi người đi hết, quay về phòng của mình chiêm nghiệm những gì được đến trong hôm nay, chuyển hóa hấp thu.

Sở Mộ thì khác, linh hồn cường đại, ngộ tính yêu nghiệt của hắn cộng thêm lực lượng khí vận khổng lồ, năm mươi trận chiến diễn ra hôm nay đã bị Sở Mộ chuyển hóa hấp thu ngay tại chỗ, còn suy một ra ba.

Nếu bàn về người quan sát chiến đấu thu hoạch lớn nhất là ai thì Sở Mộ hoàn toàn xứng đáng thứ nhất, Liệt Không Dương cũng kém xa hắn.

Nên giờ Sở Mộ đang nhờ vào lực lượng khí vận gia cố để tham ngộ kiếm ý.

Có thể nói kiếm ý là một trong những át chủ bài của Sở Mộ, hắn không biết khi nào sẽ phải lật ngửa lá bài này lên, đương nhiên càng chậm càng tốt.

Cùng lúc đó, Bách Lý Giang Hà nặng trĩu ưu tư rời khỏi Đại Khôn viên.

Vì quyết chiến ngày mai Đại Khôn Kiếm phủ không đến mức lặp lại vết xe đổ hôm nay, Bách Lý Giang Hà phải ra mặt, dù có trả giá cái gì cũng không tiếc.

Một đêm bình yên, đám người Sở Mộ tham ngộ vượt qua một đêm.

Khí vận khổng lồ gia cố thế này có lẽ chỉ xảy ra một lần duy nhất trong đời, thời gian cũng sẽ không quá lâu, phải tranh thủ mỗi phút mỗi giây mới được.

Sáng sớm đến, khi tia nắng ban mai đầu tiên từ chân trời chiếu xuống thì trăm vạn khán giả lại đến Quyết Thiên kiếm trường.

Năm mươi trận quyết chiến ngày hôm qua rất gay cấn, nhưng đặc sắc nhất là trận của Sở Mộ, tất cả khán giả đều nghĩ vậy. Vì một kiếm kia đảo điên kết luận trong lòng bọn họ.

Bọn họ đang khao khát, khát vọng lại được thấy nhát kiếm đó, kinh tâm động phách kinh diễm tuyệt luân!

Người mười Kiếm phủ đã đến ghế dự thi, nhưng mãi chưa bắt đầu quyết chiến vì Đường trưởng lão chủ trì cuộc chiến tranh giành khí vận không xuất hiện.

Tình hình này khiến người thấy lạ. Vương phủ chủ Đại Càn Kiếm phủ đáy mắt lóe tia kinh ngạc, mắt Bách Lý Giang Hà chứa ý cười.

Mọi thứ như không liên quan đến Sở Mộ, hắn nhắm mắt dưỡng thần, đang tham ngộ kiếm ý, ý cảnh.

Có khí vận cường đại gia cố, Sở Mộ từng giây từng phút cảm nhận sự tiến bộ của mình.

Thời gian chậm rãi trôi, nửa canh giờ sau mới có một bóng người xuất hiện trên bầu trời đấu kiếm đài. Người đó mặc áo đen, khuôn mặt nghiêm khắc, không phải Đường trưởng lão hôm nay.

Lão nhân áo đen mặt không biểu tình nói:

- Đường trưởng lão tạm thời bận việc, cuộc chiến tranh giành khí vận tiếp theo từ ta chủ trì, các người có thể gọi ta là Long trưởng lão.

Thanh âm cứng nhắc, hơi khắc khổ.

Mặt Vương phủ chủ Đại Càn Kiếm phủ lộ nét kinh ngạc, vẻ mặt Bách Lý Giang Hà thì nhẹ nhõm.

Có Kiếm Giả thắc mắc hỏi nhỏ:

- Chuyện gì vậy? Sao thay đổi trọng tài giữa chừng?

Một số Kiếm Giả tinh minh suy đoán:

- Theo ta thấy Đường trưởng lão ngày hôm qua đứng về phe Đại Càn Kiếm phủ, cố ý giúp đỡ Đại Càn Kiếm phủ nhằm vào Đại Khôn Kiếm phủ nên bây giờ bị cấm tiếp tục chủ trì cuộc chiến tranh giành khí vận, thay đổi người khác.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-2308)