← Ch.0047 | Ch.0049 → |
Phong nhận quá mạnh mẽ, dưới sự khiếp sợ, Hà Khải Minh không thể nào tránh né được, chỉ có thể điều động kiếm khí toàn thân, ngưng kết trước ngực, tạo thành một mảnh khí giáp.
PHong nhận hoàn toàn xé rách kiếm quang màu tím nhạt, đánh tới Hà Khải Minh, đánh trúng ngực Hà Khải Minh. Một tiếng phanh vang lên, miệng Hà Khải Minh phát ra tiếng kêu đau đơn, khí giáp trước ngực bị nghiền nát, phong nhận cũng bị nghiền nát. Nhưng lực lượng khổng lồ lại đem thân thể Hà Khải Minh đẩy lùi về phía sau vài thước, lúc này thân thể hắn mới loạng choạng đứng vững được.
Sắc mặt Hà Khải Minh lúc xanh lúc đỏ một hồi, một câu cũng không nói nên lời. Đệ tử ba viện thì nhanh chóng mở mắt ra, trong lúc nhất thời không có phản ứng gì. Nhưng mà nhìn thấy Sở Mộ bình tĩnh và Hà Khải Minh khó coi, bọn họ đã hiểu rõ kết quả. Chỉ là bọn họ cũng khó có thể tin được kết quả lại như lúc này.
Thu kiếm vào vỏ, Sở Mộ nhìn Hà Khải Minh, đi vào trong nội viện Lăng Phong viện, mọi người rất tự giác nhường lối cho hắn.
Bọn họ nhìn qua bóng lưng Sở Mộ, chỉ cảm thấy bóng lưng Sở Mộ như phóng đại vô hạn, ẩn chứa sự sắc bén vô hạn, có một không hai ba viện, không ai có thể tranh phong.
Sinh Tử kiếm đài kiếm chém Vương Phong, suy nghĩ bảy ngày trên Lệ Phong nhai.
Mỗi một chuyện Sở Mộ làm, đều được người ta nói chuyện say sưa.
Hiện tại sau khi suy nghĩ qua bảy ngày ở Lệ Phong nhai, Sở Mộ lần nữa làm oanh động ba viện, đánh bại dễ dàng đệ nhất Minh Lôi viện Hà Khải Minh, chiến tích này chẳng khác nào là tuyên bố với ba viện, Sở Mộ hắn hoàn toàn xứng đáng là kiếm thuật đệ nhất ba viện.
Sau khi trở lại lầu các, trong lúc Lý Vi vô cùng cao hứng, Sở Mộ rửa mặt bằng nước ấm một phen, đổi một bộ y phục sạch sẽ, lại nói chuyện phiếm với Lý Vi một hồi, chỉ điểm kiếm thuật cho Lý Vi, sau đó lại ngồi trên ban công lầu hai.
Bảy ngày tu luyện ở trên Lệ Phong nhai, hắn hoàn toàn buông bỏ lĩnh ngộ kiếm thế, hiện tại hắn đang ôn lại kiếm thế.
Lỳ Vi tỷ mỉ chuẩn bị một bữa tối phong phú, so với bình thường nhiều hơn hai món rồi bưng lên cho Sở Mộ.
Người bình thường ăn uống là quan trọng nhất, miếng ngon tới miệng, không ai mà không thích. Nhất là sau khi bận rộn một hồi, lại có thời gian nghỉ ngơi, ăn chút mỹ vị, uống vài chén rượu, nhìn mây bay trên bầu trời, hồ nước rung động, gió mát thổi qua tai.
Sở Mộ nghỉ ngơi cả đêm, không có suy nghĩ, không có tu luyện, cứ như vậy im lặng ngồi, nhìn những ngôi sao đầy trời, thi thoảng chỉ điểm Lý Vi ngồi bên cạnh một chút.
Cả đêm yên lành ngủ một giấc, sáng sớm ngày hôm sau tỉnh lại, tinh thần vô cùng phấn chấn, tinh lực dồi dào. Sau khi rửa mặt, hắn lại tu luyện Trung Nguyên Kiếm Khí Quyết cùng với bí pháp kiếm khí hộ thể.
Bảy ngày trên Lệ phong nhai, phạm vi khống chế kiếm khí bên ngoài của hắn đã tăng lên từ hai thước lên tới ba thước, tăng một phạm vi lớn, làm cho hắn tu luyện bí pháp kiếm khí hộ thể càng có tác dụng lớn.
Sắp tới cuối mùa thu, sương sớm nặng trĩu, hàn ý ngập trời, Sở Mộ lại tới Lăng Phong kiếm đài luyện kiếm thuật.
Trụ cột kiếm thuật là thị kiếm, thính kiếm Sở Mộ đã tu luyện hoàn tất, đang muốn bắt đầu tu luyện Lăng Phong kiếm thuật thì Hàn Thụy tới.
- Có muốn thử mấy chiêu hay không?
Sở Mộ nói.
- Không, ta cũng không phải là người rảnh rỗi thích tìm tai vạ.
Hàn Thụy quyết đoán cự tuyệt, nếu như trình độ kiếm thuật của song phương không sai biệt lắm, như vậy so chiêu mới có ý nghĩa, kém quá lớn, giống như là trẻ con đánh nhau với tráng hán vậy, hoàn toàn là tìm tai vạ.
Lúc này lại có không ít đệ tử nội môn xuất hiện, so với bình thường còn sớm hơn.
- Sở sư huynh.
- Chúc Sở sư huynh buổi sáng tốt lành.
- Ta cho rằng mình sẽ là người tới sớm nhất, không ngờ tới Sở sư huynh còn sớm hơn a.
- Ngươi sao có thể so sánh với Sở sư huynh được chứ?
Năm mồm bảy miệng thảo luận, mọi người lập tức tu luyện kiếm thuật, nhưng mà dường như bởi vì Sở Mộ ở nơi này cho nên đám đệ tử Lăng Phong viện này tu luyện kiếm thuật vô cùng ra sức, bầu không khí tốt vô cùng, làm cho Hàn Thụy cũng hâm mộ. Không biết khi nào hắn cũng có thể có được loại lực ảnh hưởng như vậy a?
- Hàn Thụy, mang ta đi đấu kiếm đài.
Sở Mộ thấp giọng nói với Hàn Thụy.
- Đấu kiếm đài?
Vẻ mặt Hàn Thụy có chút cổ quái nhìn Sở Mộ, lại hỏi một câu:
- Không phải ngươi định đi chiếm lấy Đấu kiếm đài đó chứ?
Đấu kiếm đài là nơi nào? Hàn Thụy rất rõ ràng, đó chính là một bình đài mà Thanh Phong kiếm phái dựng lên cho đệ tử nội môn từ thất đoạn sơ kỳ tới bát đoạn hậu kỳ trong ngoài ba viện tới luận kiếm.
Đấu kiếm đài có quy củ và ban thưởng đặc thù, bởi vì là thi đấu kiếm thuật, cho nên cũng có quy định không thể dùng Bách Luyện kiếm, hơn nữa không thể giết chết hoặc làm trọng thương đối phương, vết thương nhẹ thì có thể.
Đấu kiếm đài chỉ có một, ai trên đài thì chính là đài chủ. Môn quy quy định, làm đài chủ năm ngày thì có thể nhận được một khỏa Luyện Khí hoàn, mười ngày hai khỏa, cứ như vậy mà tính, một tháng chính là sáu khỏa.
Nhưng mà đệ tử thất đoạn, bát đoạn của ba viện, cộng lại gần ba trăm, lại có hơn chục đệ tử thất đoạn, bát đoạn của chủ điện nhất mạch, tổng số hơn ba trăm, mà Đấu kiếm đài chỉ có một. Lại liên quan tới việc đoạt Luyện Khí hoàn. Bởi vậy có vô số đệ tử nội môn thất bát đoạn chạy tới đó như vịt a.
Dù sao một khỏa Luyện khí hoàn cũng cần một trăm điểm cống hiến mới có thể đổi. Muốn từ thất đoạn sơ kỳ đột phá tới bát đoạn ít nhất cần năm sáu khỏa Luyện khí hoàn mới được. Đó chính là năm sáu trăm điểm cống hiến, nhất định phải dùng một đoạn thời gian dài không ngừng làm nhiệm vụ kiếm phái mới đạt được.
Hàn Thụy đã từng thử vận khí qua trên kiếm đài, kết quả không kiên trì nổi một ngày đã bị đánh bại. Về sau hắn không cam lòng, lại khiêu chiến tầm mười lần nữa, nhưng không có một lần nào có thể thủ đài hai ngày. Dần dà hắn cũng cắt đứt phần tâm tư này, thành thành thật thật tu luyện.
Theo Hàn Thụy biết, trước đó Tiêu Thiên Phong được công nhận là mạnh nhất Lăng Phong viện cũng chỉ thủ đài được tới mười ngày, đạt được hai khỏa Luyện khí hoàn mà thôi.
Lúc ấy tu vi Tiêu Thiên phong mới đột phá tới bát đoạn, sau khi thủ đài mười ngày bị một vị đệ tử bát đoạn đỉnh phong của chủ điện nhất mạch đánh bại. Về sau Tiêu Thiên Phong cũng không có đi lên Đấu kiếm đài nữa. Mãi tới khi tới bát đoạn đỉnh phong, luyện khí hoàn đối với hắn đã không còn bất kỳ tác dụng nào, cho nên hắn ta càng không đi lên Đấu kiếm đài.
Bây giờ nghe nói Sở Mộ muốn đi lên đấu kiếm đài, Hàn Thụy thoáng cái đã nhớ lại rất nhiều thứ, đồng thời hắn cũng nghĩ tới một điểm, tuy rằng tu vi hiện tại của Sở Mộ là Kiếm khí thất đoạn sơ kỳ, nhưng mà hắn lại có thể chém giết được Vương Phong bát đoạn đỉnh phong, còn đánh bại người mạnh hơn nữa là Hà Khải Minh, dùng kiếm thuật khủng bố như vậy lên Đấu kiếm đài, đây không phải là tư thế muốn chiếm lấy Đấu kiếm đài hay sao? : Sói Già
← Ch. 0047 | Ch. 0049 → |