← Ch.0504 | Ch.0506 → |
Thiên Cương Ngưng Phách đại pháp cực kỳ tinh diệu, với ngộ tính của Sở Mộ không thể nào hiểu thấu trong thời gian ngắn được. Qua khoảng một canh giờ Sở Mộ mới hiểu hết Thiên Cương Ngưng Phách đại pháp, đã rõ nên thi triển thế nào.
Sở Mộ kinh thán:
- Thật là bí pháp vô cùng kỳ diệu.
Thì ra khi kiếm ý chưa viên mãn, muốn cô đọng kiếm phách vphải có người trợ giúp, người giúp đỡ phải có kiếm phách mới được.
Khi biết điều này Sở Mộ mới hiểu muốn cô đọng kiếm phách thành công chỉ dựa vào bản thân hắn là không được, còn cần Tu La Kiếm Vương trợ giúp.
Tu La Kiếm Vương nói:
- Ngươi đã hiểu được Thiên Cương Ngưng Phách đại pháp thì bây giờ hãy điều chỉnh trạng thái của mình lên đến đỉnh sau đó bắt đầu cô đọng kiếm phách đi.
Sở Mộ gật đầu nói:
- Biết.
Sở Mộ nhắm mắt điều tức, khiến tinh khí thần của mình lên đến cảnh giới đỉnh cao.
Mười lăm phút sau Sở Mộ điều tức xong, gật đầu với Tu La Kiếm Vương.
Tu La Kiếm Vương khẽ quát:
- Lên!
Tu La Kiếm Vương bắn ra một kiếm nguyên chia ra ba mươi sáu đường đánh trúng ba mươi sáu khối Linh Thạch cực phẩm. Trong phút chốc ba mươi sáu khối Linh Thạch cực phẩm tỏa ánh sáng chói lòa bắn lên trời, tụ tập xoay quanh trên đỉnh đầu Sở Mộ.
Tu La Kiếm Vương lại quát:
- Rơi!
Tu La Kiếm Vương chỉ xuống dưới, ánh sáng trên đầu Sở Mộ bắn xuống chui vào đỉnh đầu của hắn.
Người Sở Mộ run lên, cảm nhận khó tả lan tràn toàn thân, ngay sau đó hắn cảm giác thân thể mình như biến mất chỉ còn lại linh hồn và kiếm ý tồn tại.
Thiên Cương Ngưng Phách đại pháp có nói về tình huống này, Sở Mộ lập tức điều động tinh thần lực vận chuyển theo cách Thiên Cương Ngưng Phách đại pháp.
Tinh thần lực và ánh sáng chiếu xuống dung hợp lại, Sở Mộ điều khiển ánh sáng chạy nhanh trong thế giới tinh thần, bắt đầu nuốt ba thành kiếm ý.
Quá trình này không khó khăn nhưng sẽ mất chút thời gian.
Chốc lát sau ba thành kiếm ý bị ánh sáng hoàn toàn nuốt mất, hòa hợp với ánh sáng. Tu La Kiếm Vương luôn quan sát Sở Mộ như nhìn thấu mọi thứ diễn ra trong thế giới tinh thần của hắn.
Tu La Kiếm Vương cầm lên linh căn kiếm phách bị đặt ở bên cạnh, chỉ vào linh căn kiếm phách kéo ảo ảnh xám ra khỏi linh căn kiếm phách.
Trong hang động khô ráo, ánh sáng rực rỡ chiếu sáng không gian tối tăm.
Tu La Kiếm Vương lôi kéo ảo ảnh màu xám ra khỏi linh căn kiếm phách trung phẩm bắn về phía Sở Mộ, chui vào giữa trán hắn, mất hút.
Trong thế giới tinh thần của Sở Mộ xuất hiện một ảo ảnh xám lượn nhanh bên trong.
Ảo ảnh xám luôn tỏa dao động gần như hồn phách nhưng có dao động kiếm ý tinh thuần, Sở Mộ biết ngay đó là lực lượng của linh căn kiếm phách.
Sở Mộ không chút bối rối, hắn làm theo pháp môn Thiên Cương Ngưng Phách đại pháp điều khiển luồng sáng thế giới tinh thần nhanh chóng đuổi theo ảo ảnh xám.
Ảo ảnh xám rất nhanh và linh họat, nhưng nơi này là thế giới tinh thần của Sở Mộ, chốc lát sau ý thức của hắn đã điều khiển ánh sáng đuổi theo ảo ảnh xám, nuốt ảo ảnh xám như nuốt kiếm ý.
Tu La Kiếm Vương như thấy biến đổi trong thế giới tinh thần của Sở Mộ, biểu tình nghiêm túc lộ nét cười.
Tu La Kiếm Vương bình tĩnh nói:
- Ta chỉ giúp được ngươi bấy nhiêu, tiếp theo việc cô đọng kiếm phách là tùy vào chính ngươi.
Sở Mộ không nghe thấy lời Tu La Kiếm Vương nói nhưng hắn biết tiếp theo phải dựa vào bản thân, Tu La Kiếm Vương đã kết thúc việc phụ trợ cho hắn.
Trong não vang tiếng quát chói tai cực kỳ sắc bén:
- Ngưng cho ta!
Ý thức của Sở Mộ cực kỳ ngưng tụ, điều khiển thế giới tinh thần biến mất ánh sáng màu xám trắng bắt đầu áp súc.
Đây là bước quan trọng nhất trong việc cô đọng kiếm phách, tất cả chuẩn bị chỉ vì bước này.
Người ngoài không thể giúp được gì, chỉ có thể dựa vào bản thân, dựa vào tinh thần lực và ý chí cường đại đến từ linh hồn mạnh mẽ của bản thân để hoàn thành.
Sở Mộ không dám thả lỏng, ý niệm tinh thần căng như sợi dây thừng tùy thời đứt đoạn.
Kiếm ý chưa viên mãn, cô đọng kiếm phách như đi xiếc trên dây vắt giữa vực sâu, sơ sẩy một cái là té xuống chết không có chỗ chôn.
Nhưng vẻ mặt Tu La Kiếm Vương không lo lắng chút nào, ngược lại cười tủm tỉm dường như rất tin vào Sở Mộ.
Tu La Kiếm Vương đã thấy con đường trưởng thành của Sở Mộ, thiên phú, tinh thần, ý chí của hắn trừ chính hắn ra chỉ có Tu La Kiếm Vương hiểu rõ nhất. Thậm chí vài mặt Sở Mộ không rõ ràng nhưng Tu La Kiếm Vương nắm rõ con người hắn.
Bình thường cô đọng kiếm phách chỉ có năm mươi phần trăm xác suất thành công, nhưng Sở Mộ có các loại điều kiện và linh hồn cường đại của bản thân đủ đẩy lên tám mươi phần trăm.
Nếu với xác suất tám mươi phần trăm mà không thể cô đọng kiếm phách thành công thì về nhà trồng khoai là vừa.
Trong thế giới tinh thần Sở Mộ hét to:
- Ngưng! Ngưng! Ngưng!
Mỗi tiếng quát như sấm sét nổ vang, sấm đánh ầm ầm, uy thế kinh người.
Tinh thần lực cường đại và ý niệm đáng sợ của Sở Mộ dần áp súc đoàn sáng màu xám trắng càng lúc càng nhỏ, độ khó áp súc càng lớn thì càng khó khăn hơn. Trán Sở Mộ nổi sợi gân xanh như các con giun bò mấp máy, trông rất dữ tợn.
Trong thế giới tinh thần, đoàn sáng màu xám trắng đã bị Sở Mộ áp súc đến mức tận cùng, không thể tiếp tục được nữa.
Bước đầu tiên hoàn thành rồi thì bắt đầu bước thứ hai cũng là bước cuối cùng, Sở Mộ bỗng thấy bất lực.
Sở Mộ biết cảm giác bất lực này là vì tiêu hao tinh thần lực quá lớn, nhưng hắn không dám thả lỏng chút nào, ngược lại không ngừng tăng mạnh. Sở Mộ cắn chặt răng, tơ máu chảy ra từ kẽ răng, mùi tanh tràn ngập khoang miệng.
Bước thứ hai, áp súc đoàn sáng màu xám trắng thành hình dạng thanh kiếm.
Thời gian dần trôi, gân xanh trên mặt Sở Mộ nhiều dần, toát mồ hôi đầm đìa, trường bào ướt nhẹp nhưng hắn không có cảm giác gì, toàn bộ tinh thần lực và ý niệm tập trung vào cô đọng kiếm phách.
Tu La Kiếm Vương lẩm bẩm:
- Chắc sắp... thành rồi.
Sau ba giây, Sở Mộ hét to:
- Ngưng!
Trong thế giới tinh thần, ánh sáng xám trắng đã có hình dạng kiếm phôi thai nháy mắt bị lực lượng mạnh mẽ áp súc, như có cây búa to giã vào bước cuối cùng.
Bùm!
Sở Mộ cảm giác ánh sáng xám trắng hình kiếm nổ tung thanh âm khủng bố, tựa như sấm sét thiên địa sơ khai nổ vang trong thế giới tinh thần, nổ nát ý niệm của hắn trở nên hỗn loạn không ý thức, thế giới tinh thần tan vỡ.
Lâu như qua ngàn năm, vạn năm, như ngủ say vô số năm, ý niệm của Sở Mộ lại ngưng tụ, ý thức phục hồi. Sở Mộ nhìn qua, hết hồn.
*****
Thế giới tinh thần khuếch đại gấp đôi, càng rộng rãi hơn. Kích cỡ của thế giới tinh thần liên quan đến tinh thần lực mạnh hay yếu, thế giới tinh thần mở rộng gấp đôi biểu thị tinh thần lực của Sở Mộ mạnh gấp đôi.
Một thanh kiếm kỳ lạ lơ lửng chính giữa thế giới tinh thần của Sở Mộ.
Kiếm màu trắng nhạt gần như trong suốt, thoạt trông không có chuôi kiếm, chỉ có thân kiếm. Một tia sáng lạnh như điện lượn lờ trên kiếm tỏa mũi nhọn sắc bén kinh người.
Sở Mộ mừng rỡ, hắn biết đây chính là kiếm phách, tia điện lạnh lẽo trên kiếm phách là ba thành kiếm ý của hắn.
Trừ kiếm phách ra bên trái có một sắc ám kim như kiếm bén lượn lờ, mũi nhọn kinh người, đó là Tê Liệt ý cảnh. Bên phải có thứ như mây mù, biến ảo khó dò, là Hư Thực ý cảnh.
Còn một kiếm nguyên như sao băng lơ lửng trong thế giới tinh thần.
Ý thức trở về thân hình, Sở Mộ cảm giác miệng tanh ngọt, trường bào ướt nhẹp mồ hôi, cảm giác khó chịu bị hắn bỏ qua vì hắn thấy thế giới bên ngoài đã đổi khác.
Không thể miêu tả cảm giác này bằng lời, như là tiếp xúc tri thức cao đẳng hơn, biết điều điều bí ẩn hơn. Sở Mộ có cảm giác kỳ lạ như thể ba thành kiếm ý lúc trước và bây giờ có sự khác biệt về bản chất.
Dường như ba thành kiếm ý bây giờ có thể dễ dàng đánh tan ba thành kiếm ý lúc trước, như nhà lầu đặt nền móng vững chắc và nhà lầu móng không vững.
- Không tồi, kiếm phách của ngươi xem như hoàn thành ngưng tụ.
Tu La Kiếm Vương mỉm cười nói:
- Nhưng đây mới chỉ là hình thức ban đầu của kiếm phách chứ không tính là kiếm phách thật sự.
Sở Mộ kinh ngạc lặp lại:
- Hình thức ban đầu của kiếm phách?
Tu La Kiếm Vương giải thích rằng:
- Đúng vậy, kiếm phách là tiêu chí của Kiếm Vương, không dễ có được. Ngươi có hình thức ban đầu của kiếm phách rồi, chỉ cần không ngừng lĩnh ngộ thăng cấp kiếm ý cho đến khi viên mãn, cảnh giới của ngươi tới Thần Ngưng cảnh là sẽ có được kiếm phách thật sự, một hơi trở thành cường giả đẳng cấp Kiếm Vương.
Sở Mộ nghĩ sơ liền hiểu ra:
- Thì ra là vậy.
Tuy hiện tại không là kiếm phách thật sự mà chỉ là hình thức ban đầu của kiếm phách nhưng đã rất tốt, Sở Mộ đã dẫn đầu các Kiếm Giả thiên tài khác một bước dài.
Cái gọi là Thần Ngưng cảnh là xưng hô cảnh giới tu luyện Kiếm Giả, sau cảnh giới Nguyên Cực cảnh là Thần Ngưng cảnh.
Kiếm Giả tu luyện đến hậu kỳ mỗi bước thăng lên cực kỳ khó khăn, đặc biệt thăng cấp giữa đại cảnh giới càng khó hơn nữa. Thăng cấp mỗi tiểu cảnh giới biểu hiện rõ thực lực tiến bộ.
Từ xưa đến nay biết bao Kiếm Giả đỉnh viên mãn Nguyên Cực cảnh suốt đời không thể đột phá Thần Ngưng cảnh, khi tuổi thọ hết đau buồn mà chết.
Hiện Sở Mộ có hình thức ban đầu của kiếm phách đại biểu cho khi tu vi đủ là hắn tự nhiên đột phá Thần Ngưng cảnh, thành tựu cường giả Kiếm Vương.
Lòng thoải mái, Sở Mộ cao giọng cười lớn.
Tu La Kiếm Vương nói:
- Hiện ngươi có hình thức ban đầu của kiếm phách, kiếm ý của ngươi không còn là bèo dạt. Ba thành kiếm ý phát huy ra uy lực hoàn toàn sánh ngang với bốn thành kiếm ý của Kiếm Giả không có hình thức ban đầu của kiếm phách. Hơn nữa vì hình thức ban đầu của kiếm phách chịu tải nên không dùng kiếm khí cũng có thể phát huy uy lực kiếm ý, dùng kiếm ý phát huy ra kiếm khí, bộc phát uy lực của ý cảnh và Chấn Thạch Kình.
Mắt Sở Mộ sáng rực.
Kiếm khí là căn cơ cực kỳ quan trọng với Kiếm Giả, tất cả lực lượng ý cảnh kiếm ý phát huy đều cần kiếm khí chịu tải. Nếu thiếu kiếm khí, chỉ kiếm ý và lực lượng ý cảnh thì uy lực có hạn, phát huy được năm thành đã là khá.
Hiện nay có hình thức ban đầu của kiếm phách thì sẽ tránh được tình huống này, tương đương với thực lực của Sở Mộ không giảm xuống chút nào, thậm chí nâng cao hơn so với ngày xưa.
Hèn gì thời kỳ thượng cổ đám Kiếm Giả thiên tài thật sự sau khi đột phá đến Cửu Chuyển cảnh thì không cần bế tử quan mà đi ra ngoài du lịch. Bọn họ có hình thức ban đầu của kiếm phách cộng thêm thủ đoạn khác, dù gặp Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh cũng dư sức thoát được.
Tu La Kiếm Vương đề nghị:
- Nay ngươi đã thành công cô đọng ra hình thức ban đầu của kiếm phách, tích lũy của ngươi đã đến cực hạn, có tiếp tục kéo dài cũng chỉ lãng phí thời gian, hay là trực tiếp đột phá Cửu Chuyển cảnh ngay tại đây rồi mới đi, làm theo ý tưởng trước đó của ngươi?
Sở Mộ ngẫm nghĩ, gật đầu nói:
- Được rồi.
Tu La Kiếm Vương lại chui vào tiểu kiếm đỏ thẫm. Sở Mộ lấy bộ đồ sạch sẽ ra nhanh chóng mặc vào, ném quần áo ướt nhẹp mồ hôi sang bên. Sở Mộ hoạt động thân thể một lúc rồi lại ngồi xếp bằng.
Từ đỉnh viên mãn Khí Hải cảnh đột phá đến Cửu Chuyển cảnh nói khó thì khó, nói dễ cũng dễ, quan trọng là xem tích lũy.
Tích lũy không đủ cũng có thể đột phá nhưng mất chút thời gian, chịu khổ nhiều chút. Tích lũy đủ thì đột phá thuận theo tự nhiên.
Sở Mộ vận chuyển Thiên Hoang kiếm khí từng vòng, vận hành từng đại chu thiên, chuyển vận xong chín mươi chín đại chu thiên.
Bắt đầu chuyển vận một trăm đại chu thiên, khi chuyển vận xong thì trong người Sở Mộ vang tiếng sấm sét như có vạn lôi giáng xuống nổ đì đùng.
Vận chuyển một trăm đại chu thiên xong Thiên Hoang kiếm khí khựng lại như bị đóng băng, tiếng nổ inh ỏi như núi sụp đất nứt vang lên, lực lượng hùng hồn tuôn ra từ toàn thân Sở Mộ.
Quận Thiên Phong thuộc phủ Lưu Sa, nó cách Thông Thiên sơn rất xa cỡ ba phủ.
Quận Thiên Phong là một quận rất phồn hoa, hơn quận Thiên Hà gấp mấy chục lần, về diện tích địa vực cũng to hơn gấp mấy lần.
Vì bắc bộ quận Thiên Phong có hiểm địa số một Trung Ương Chủ Kiếm Vực, Phong Hỏa đại sa mạc.
Phong Hỏa đại sa mạc là nơi mà nhiều Kiếm Giả đến thám hiểm, nơi phải đi qua khi đến quận Thiên Phong, dòng người rất đông, thúc đẩy quận Thiên Phong phát triển dần hưng thịnh phồn hoa.
Trời vừa tờ mờ sáng, đa số cửa hàng trong quận Thiên Phong chưa mở. Trước quầy hàng nhỏ treo lá cờ to viết một chữ Sở lớn có mấy chục người đang xếp hàng rồng rắn, họ chờ quầy hàng nhỏ khai trương. Tuy dòng người quận Thiên Phong lớn nhưng hiếm khi thấy ai cần xếp hàng mua bán, thế là hấp dẫn nhiều người chú ý.
Một thanh niên áo trắng nói:
- Đi hỏi thử có chuyện gì.
- Tuân lệnh công tử!
Nam nhân trung niên ăn mặc như thị vệ lập tức đi hướng đám đông xếp hàng, hung hăng túm cổ áo một người, dữ dằn hỏi:
- Tiểu tử, chỗ này có chuyện gì tại sao đông người xếp hàng vậy?
Người bị túm áo là một thanh niên, chỉ có tu vi Khí Hải cảnh. Thanh niên định nổi giận nhưng thấy khuôn mặt dữ tợn của đối phương và phát ra khí thế kinh người thì đổi sang mặt cười toe.
← Ch. 0504 | Ch. 0506 → |