← Ch.0516 | Ch.0518 → |
Còn lại hai mươi chín Kiếm Giả nhanh chóng phản ứng lại, ai nấy thi triển thân pháp lao qua khoảng cách vài trăm thước tranh nhau xông vào cửa ánh sáng xám.
Còn lại hai mươi chín Kiếm Giả thiên tài bao gồm Sở Mộ đều vào cửa ánh sáng xám. Từ khi cửa ánh sáng xám mở ra mới chỉ qua mười giây.
Cửa ánh sáng xám thu nhỏ dần, chỉ một giây đã rút nhỏ một nửa, thêm một giây nữa sẽ biến mất.
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, một bóng người lao ra, như sao băng vượt qua vài trăm thước lao vào cửa ánh sáng xám. Khoảnh khắc người đó đi vào thì cửa ánh sáng xám cũng khép kín biến mất, tất cả trở về như thường, cảnh tượng trước mắt tựa như ảo giác. Một số Kiếm Giả cảm nhận khác lạ tìm đến không hiểu chuyện gì xảy ra.
Mới vào tầng thứ bốn Tư Không Kiện liền hỏi:
- Các vị, có ai muốn tổ đội với ta cùng hành động không?
Bắt đầu giai đoạn lôi kéo người.
- Ta!
- Ta nữa!
Tư Không Kiện rất mạnh, trông bộ dáng có kiến thức rộng, dễ khiến người tin tưởng, thế là vài Kiếm Giả tỏ vẻ muốn chung đội với gã.
Kiếm Giả áo đen hừ lạnh, lắc người rời đi:
- Hừ!
Kiếm Giả áo tím không nói một câu hóa thành sấm sét đi hướng khác.
Số Kiếm Giả còn lại tụm năm tụm ba thành đội.
Tu La Kiếm Vương truyền âm:
- Không cần tổ đội.
Sở Mộ từ chối lời mời của người khác, hành động một mình.
***
Nhiều năm trước Tu La Kiếm Vương từng đến đây, cũng có người đi cùng vào đây. Bây giờ đám hậu bối lại đến, Sở Mộ thì mang theo thể thần hồn của Tu La Kiếm Vương đi vào, hoàn toàn khác hẳn.
Hỏi ai quen thuộc tầng thứ bốn Cổ Kiếm Mộ thì trong số Kiếm Giả ở đây chỉ có Tu La Kiếm Vương là rành nhất. Sở Mộ có thể thần hồn của Tu La Kiếm Vương bên người nên có ưu thế hơn người khác nhiều.
Đi đi đi, không ngừng đi tới.
Tầng thứ bốn như một thế giới chết, có bầu trời xám, mây xám đặc quánh như cục gạch sắp rớt xuống đè nát mặt đất, khiến người thấy nặng nề.
Mặt đất cũng là màu xám, không có xương đầy đất như tầng thứ nhất, cũng không có bia mộ khắp chốn, nhưng có các làn khói quái dị phát ra như ảo giác khiến người dễ dàng bị lạc vào đó.
Sở Mộ như hành giả cô độc đi trên mảnh đất quỷ dị này, sương khói xám cực đậm, tầm nhìn rất thấp.
Sở Mộ đang đi theo hướng Tu La Kiếm Vương nói. Khác với Kiếm Giả khác vào đây, Sở Mộ có mục tiêu rõ ràng.
Không có mục tiêu rõ ràng thì chỉ có thể bằng vào vận may, có mục tiêu rõ ràng thì cuối cùng sẽ thu hoạch tốt hơn.
Một thời gian sau Sở Mộ thấy một tấm bia mộ, đằng sau mộ có một ngôi mộ khác đơn độc đứng thẳng giữa mặt đất mênh mang.
Tu La Kiếm Vương nhắc nhở:
- Chắc đây là một ngôi mộ trung cấp, ngươi có thể thử xem có lấy được kỳ ngộ trong đó không.
Theo như Tu La Kiếm Vương nói thì trong tầng thứ bốn Cổ Kiếm Mộ có một số ngôi mộ, khác với bia mộ ở ba tầng đầu, mộ trong đây đại biểu một loại kỳ ngộ.
Mộ trong tầng thứ bốn chia đẳng cấp, cấp thấp, trung cấp, cao cấp. Trên cao cấp có mộ vương cấp, nhưng rất hiếm hoi, mộ cao cấp cũng ít.
Hơn nữa nhìn bề ngoài khó thể phân biệt đẳng cấp của ngôi mộ, Tu La Kiếm Vương làm được vì một là gã hiểu rõ nơi này hơn người khác, hai là vì có thần niệm cường đại.
- Mộ trung cấp...
Sở Mộ lắc người xuất hiện trước bia mộ trông như màu đen lại giống xám, hắn làm theo lời Tu La Kiếm Vương đặt bàn tay lên bia mộ, rót Thiên Hoang kiếm nguyên vào.
Tay kia Sở Mộ nắm một khói Thiên Hoang thạch trung phẩm, hấp thu hoang khí tinh thuần trong đó để phục hồi kiếm nguyên bản thân tiêu hao.
Chốc lát sau Sở Mộ giơ tay lên, bia tỏa ánh sáng lấp lánh, ngôi mộ sau bia tự động tách ra. Có thứ từ bên trong bay lên lơ lửng giữa không trung.
Tuy Tu La Kiếm Vương không xuất hiện nhưng có thể cảm nhận rõ ràng mọi thứ bên ngoài:
- Đúng rồi, thật sự có đồ.
Sở Mộ giơ tay chộp lấy đoàn sáng như ngọn lửa rực cháy, nó rơi vào tay biến thành ngọc thạch đỏ rực, thường có ngọn lửa bập bùng cháy.
Tu La Kiếm Vương nói:
- Trong ngọc thạch này ghi chép một số tin tức, có lẽ là công pháp, có lẽ là cảm ngộ, ngươi có thể rót tinh thần lực vào xem xét.
Sở Mộ động ý niệm, tinh thần lực phát ra bao vây ngọc thạch lửa đỏ trong tay, chui vào trong. Sở Mộ lập tức xem được tin tức trong ngọc thạch.
- Thì ra là một môn bí pháp.
Mười giây sau Sở Mộ đọc xong tin tức trong ngọc thạch, thầm nghĩ:
- Còn là bí pháp Phần Thiên Tam Trọng Tấu.
- Tiếc rằng bí pháp này chỉ có thể tăng phúc hỏa hệ, vô dụng với ta.
- Trong cuộc chiến tranh giành khí vận, Liệt Không Dương sử dụng bí pháp hình như là hai trọng đầu của Phần Thiên Tam Trọng Tấu, chẳng lẽ hắn thiếu pháp môn đệ tam trọng?
Tuy vô dụng với Sở Mộ nhưng Phần Thiên Tam Trọng Tấu là môn bí pháp cường đại, dù là Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh thi triển cũng tăng phúc thực lực rõ rệt, giá trị rất cao.
Có thu hoạch làm Sở Mộ tràn đầy động lực.
- Tiếp tục đi tới, tìm phần mộ.
Sở Mộ không biết qua bao lâu, lại gặp một ngôi mộ. Theo Tu La Kiếm Vương gợi ý thì đây là ngôi mộ cao cấp, tiếc rằng xung quanh có bốn Kiếm Giả. Một tu vi Nguyên Cực cảnh thiểu thành, ba người tu vi Nguyên Cực cảnh nhập môn.
Đây là kỳ ngộ của người ta, bình thường Sở Mộ sẽ không cướp giật. Nhưng đối phương thì không nghĩ vậy, thấy Sở Mộ xuất hiện thì ai nấy tràn đầy cảnh giác nhìn hắn, chực chờ hành động, hắn mà rục rịch một cái là bọn họ sẽ tấn công.
Sở Mộ không nói một tiếng cứ đi thẳng tới trước, bốn người thở phào nhẹ nhõm.
Người vào đây được đều là thiên tài, mỗi người đều có thực lực cường đại. Thoạt trông tu vi của Sở Mộ không bằng Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh nhập môn nhưng không ai dám coi thường hắn.
Nếu đánh nhau dẫn đến chiến đấu bọn họ có lẽ nắm chắc giết được đối phương nhưng không chừng có dị biến, nên không đánh nhau là tốt nhất.
Tuy bỏ qua một ngôi mộ cao cấp nhưng Sở Mộ không hề hối hận.
Có Tu La Kiếm Vương chỉ dẫn, Sở Mộ tin tưởng mình có thể tìm đến ngôi mộ cao cấp.
Thời gian chậm rãi trôi, Sở Mộ lại tìm đến một ngôi mộ, là mộ cấp thấp, sau khi mở ra không có gì xuất hiện.
Dù là mộ cao cấp chưa chắc có đồ vật ở bên trong.
- Thời gian Cổ Kiếm Mộ mở ra là nửa năm, khi đến thời hạn nó lại lặn xuống Phong Hỏa đại sa mạc, không ai tìm ra được. Tầng thứ bốn cũng thuộc về Cổ Kiếm Mộ, nên chỉ có thời gian nửa năm. Từ khi ta vào Cổ Kiếm Mộ đến bây giờ còn chưa quá một tháng, còn thời gian để tìm kỳ ngộ của ta.
***
*****
Tu La Kiếm Vương nói:
- Đây là một ngôi mộ trung cấp, sáu mươi phần trăm có đồ.
Mộ cấp thấp thì xác suất cỡ ba mươi phần trăm, mộ trung cấp là sáu mươi phần trăm, mộ cao cấp là tám mươi phần trăm.
Sáu mươi phần trăm là con số không kém, nếu không có đồ vật cũng không lạ gì.
Sở Mộ thầm nghĩ:
- Không biết một lần này sẽ được cái gì.
Sở Mộ lắc người xuất hiện trước một bia mộ.
Khi Sở Mộ đi tới tay đã nắm Thiên Hoang thạch trung phẩm, không ngừng hấp thu hoang khí tinh thuần trong đó luyện thành Thiên Hoang kiếm nguyên, tuy chưa đến tiêu chuẩn Nguyên Cực cảnh nhập môn nhưng đã tăng lên nhiều so với lúc mới đột phá.
Chợt có tiếng hét to:
- Chờ đã!
Bảy, tám bóng người bay nhanh đến, tốc độ siêu mau, dẫn đầu là Tư Không Kiện.
Trừ Tư Không Kiện ra còn có bảy Kiếm Giả khác. Hai người tu vi Nguyên Cực cảnh tiểu thành, năm người tu vi Nguyên Cực cảnh nhập môn.
Theo Sở Mộ biết có ba mươi hai Kiếm Giả vào đây, đội Tư Không Kiện đã có tám người, chiếm cứ một phần tư. Sở Mộ biết mình không đánh lại thực lực như vậy.
Tám người bay nhanh đến bao vây ngôi mộ.
Tư Không Kiện cười tươi nói với Sở Mộ:
- Ngươi tên là Sở Mộ đúng không? Nghe nói thiên phú của ngươi rất giỏi, chỉ gần một năm rưỡi đã vượt qua Cửu Chuyển cảnh, sau này thành tựu sẽ không thấp, với điều kiện là không chết yểu giữa đường.
Giọng điệu của Tư Không Kiện hết sức dịu dàng nói:
- Ta hy vọng chúng ta có thể trở thành bằng hữu, bởi vì bình thường khi đối xử với kẻ địch ta sẽ nhổ cỏ tận gốc.
Sở Mộ cau mày không nói.
Tư Không Kiện cười nói:
- Chúng ta vào đây rất ít gặp ngôi mộ, đây là mộ thứ nhất chúng ta thấy, để quen bằng hữu hay là nhường mộ lại cho chúng ta đi?
Tư Không Kiện nhìn Sở Mộ chằm chằm, mắt hấp háy tia sáng tạo áp lực lớn cho Sở Mộ.
Một Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh tiểu thành nhỏ giọng nói:
- Đầu năm nay báu vật là cho người có đức, thực lực đủ mạnh chính là người có đức.
Dù không cam lòng nhưng Sở Mộ đành lùi bước.
Vì Sở Mộ hiện giờ còn chưa phải đối thủ của Tư Không Kiện, huống chi còn có bảy Kiếm Giả khác. Dù để Tu La Kiếm Vương ra tay cũng khó thể giết hết bọn họ.
Vì trong tầng thứ bốn Cổ Kiếm Mộ làm tinh thần lực chịu áp chế rõ rệt, phản ứng càng chậm, đánh nhau một lần tiêu hao lực lượng thần hồn nhiều hơn, rất bất lợi.
Sử dụng Vẫn Tinh kiếm nguyên thì cũng được, nhưng vì một ngôi mộ trung cấp chỉ có sáu mươi phần trăm xác suất có đồ mà dùng Vẫn Tinh kiếm nguyên thì Sở Mộ thấy không lời.
Sở Mộ lẳng lặng nhìn tám người như muốn nhớ kỹ bộ dạng của họ, hắn nhanh chóng rút lui.
Đám người Tư Không Kiện thấy Sở Mộ nhanh chóng rút lui thì cười khẽ, không để bụng.
Bọn họ đều là thiên tài, thiên tài toàn là kiêu ngạo, họ sẽ không cho rằng mình thua đối phương. Dù ngày sau Sở Mộ có tiền đồ rạng rỡ, nhưng họ thì sao? Chẳng lẽ họ không rạng rỡ?
Mỗi người đều có thiên phú xuất chúng, có thế lực sau lưng chống đỡ, được các loại tài nguyên trợ giúp tu luyện, thành tựu tương lai chắc chắn không thấp.
Vì thế Tư Không Kiện không thèm để Sở Mộ vào mắt, chờ khi hắn lớn lên, Tư Không Kiện tin tưởng gã sẽ đi càng xa hơn nữa.
***
Tu La Kiếm Vương hỏi:
- Có phải thấy rất không cam lòng?
Sở Mộ bình tĩnh nói, lòng phẳng lặng:
- Không có gì không cam lòng, tất cả chỉ vì hiện tại ta chưa đủ mạnh.
Giận dữ? Không cam lòng!
Chỉ vô dụng, nó đơn giản là chất thúc đẩy Sở Mộ càng sâu sắc hiểu tầm quan trọng của thực lực.
Nếu bây giờ Sở Mộ có tu vi Nguyên Cực cảnh đại thành thì không sợ gì tám người đó, hắn hoàn toàn có năng lực tranh cao thấp với họ.
- Ngươi hiểu được như thế là tốt, tất cả đều căn cứ vào thực lực. Cái gọi là kẻ có đức ở trước mặt Kiếm Giả cường đại chỉ là lớp áo khoác thực lực.
Tu La Kiếm Vương nói:
- Ngươi còn rất trẻ, thiên tư của ngươi trên bọn họ, vượt qua bọn họ chỉ là về vấn đề thời gian.
Tầng thứ bốn Cổ Kiếm Mộ như tự thành một giới, nhưng bầu trời không thay đổi, tựa như đóng băng, không cảm giác thời gian trôi.
Sở Mộ đi trên mảnh đất mênh mông, theo Tu La Kiếm Vương chỉ điểm gặp mộ liền mở ra.
Tiếc rằng trong tầng thứ bốn Cổ Kiếm Mộ không có nhiều mộ, đa số là mộ cấp thấp trống rỗng. Có lẽ thật lâu trước kia bên trong có đồ, nhưng đã bị người lấy đi, chỉ để lại ngôi mộ rỗng.
Bị đám người Tư Không Kiện kích thích khiến Sở Mộ càng khát vọng có thực lực cường đại, nhưng nâng cao sức mạnh không thể xong trong một sớm một chiều, hắn hiểu rõ điều đó. Nên Sở Mộ không sốt ruột cố gắng tăng thực lực mà lĩnh ngộ thuận theo tự nhiên.
Tu La Kiếm Vương hơi nghiêm túc nói:
- Ngừng!
Tu La Kiếm Vương lại bảo:
- Đi phía trái một trăm thước.
Càng vào sâu bên trong tầng thứ bốn Cổ Kiếm Mộ thì sương khói xám càng đậm, tầm nhìn hạ thấp nhiều. Với ánh mắt của Sở Mộ chỉ thấy tầm năm mươi thước, lực lượng thần niệm như Tu La Kiếm Vương mới phủ lên trăm thước, cảm giác ra trước tiên.
Sở Mộ nghe lời Tu La Kiếm Vương nhanh chóng sang trái đi một trăm thước, sau đó hắn sững sờ.
Trước mặt là một ngôi mộ lớn, bia mộ cao hơn mười thước, ngôi mộ sau tấm bia cao cỡ mười thước. So với những ngôi mộ trước đó thì đây như mộ của người khổng lồ.
Hơi thở cổ xưa tang thương quay quanh mộ to lớn, khói xám hóa thành dòng khí chuyển động xung quanh mộ, toát ra hơi thở chết chóc cực đậm.
Đứng trước ngôi mộ to lớn cổ xưa, Sở Mộ cảm thấy nghẹt thở, cực kỳ nặng nề. Bia mộ không ngừng biến lớn như ngọn núi nguy nga.
Tu La Kiếm Vương lên tiếng:
- Đây là một ngôi mộ cấp vương!
Trong giọng nói chất chứa thận trọng và hân hoan đánh thức Sở Mộ:
- Nhiều năm trước khi ta vào đây còn chưa gặp mộ cấp vương, không ngờ ngươi tốt số như vậy.
Sở Mộ trợn to mắt nhìn bia mộ màu đen cao hơn mười thước:
- Mộ cấp vương!
Theo lời Tu La Kiếm Vương nói thì mộ cấp vương trăm phần trăm có báu vật, nhưng không biết là báu vật gì.
Tu La Kiếm Vương hơi kích động nói:
- Mở ra đi!
Sở Mộ tiến lên trước một bước, đặt tay lên bia mộ màu đen, cảm nhận bia mộ lạnh băng như sắp đông máu của hắn lại. Sở Mộ vận chuyển kiếm nguyên xua tan lạnh lẽo, rồi mới rót Thiên Hoang kiếm nguyên tiêu chuẩn nhập môn vào trong bia mộ to lớn.
Sau ba giây bia mộ phát ra tiếng vù vù, ánh sáng đen lập lòe hiện ra ở tầng ngoài bia mộ, như ẩn như hiện.
Giây sau ngôi mộ đằng sau bia mộ rung rung, tiếng nổ như núi sập đất nứt. Một cái khe từ phần đỉnh mộ từ từ nứt ra, hơi thở chết chóc siêu đáng sợ lan tràn ập vào mặt, làm Sở Mộ không kiềm được thụt lùi mấy bước.
← Ch. 0516 | Ch. 0518 → |