Vay nóng Tinvay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0549

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0549: Uy của Kiếm Vương
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Shopee


- Ra tay, bắt Sở Mộ giao truyền thừa Kiếm Thánh ra!

- Ta không tin một mình hắn có thể đối kháng với chúng ta!

Trong phút chốc tình hình hỗn loạn, trừ người Thân Đồ gia ra những người khác đều rút kiếm chém hướng Sở Mộ.

Sở Mộ rút kiếm không chút nương tình, kiếm ra có muôn vàn huyền diệu ở trong đó, lĩnh vực kiếm thuật lần đầu tiên phô bày tranh vanh ra trước mắt nhiều người.

Giết giết giết!

Quá đông người không tiện cho việc thi triển kiếm ý, huống chi mục đích của bọn họ không phải giết Sở Mộ mà đánh hắn bị thương, bắt giữ ép hắn giao truyền thừa Kiếm Thánh ra. Trong tình huống này khó tránh khỏi thực lực bị hạn chế.

Một kiếm, máu phun, một kiếm, mất mạng. Kiếm của Sở Mộ xuất quỷ nhập thần, không ai ngăn được.

Thân thể như quỷ mị xuyên toa trong đám người, không ai bắt giữ được bóng dáng Sở Mộ, nơi hắn đi qua mạng người như cỏ rác bị gặt.

Tu La Kiếm Vương không nhúc nhích nhưng quỷ dị là không ai đến gần ba thước quanh thân gã được. Không ai phát hiện điều đó, vì trong mắt họ chỉ có một mục tiêu là Sở Mộ.

Kinh Vô Mệnh siết chặt chuôi kiếm nhưng không tấn công, không phải không muốn mà là không dám, giờ khắc này gã run sợ.

- Thiếu chủ.

Lão nhân khô gầy đứng bên cạnh nhìn ánh mắt của Kinh Vô Mệnh liền biết cảm giác của gã:

- Để lão phu ra tay, giết hắn.

Nếu là bình thường Kinh Vô Mệnh sẽ từ chối, nhưng lần này gã không nói lời nào, thậm chí không có chút biểu thị gì.

Không nói chuyện, không biểu thị là sự biểu thị trực tiếp nhất.

Lão nhân khô gầy hành động, thân thể như gần đất xa trời bỗng bộc phát sắc bén kinh người, như kiếm bén ra khỏi vỏ xé rách không trung, mũi nhọn đó làm không khí xung quanh đông lại rồi bị xé rách.

Kinh Vô Mệnh thả lỏng tay siết chuôi kiếm, gã biết lão nhân vừa ra tay là chết chắc.

Lão nhân khô gầy là kiếm vệ của Kinh Vô Mệnh, từ nhỏ đến lớn luôn bảo vệ gã, ít khi ra tay. Mấy năm trước lão nhân khô gầy từng giết một Kiếm Giả đẳng cấp Kiếm Tôn trong khoảnh khắc, thực lực cao sâu khó dò. Trong ấn tượng của Kinh Vô Mệnh thì lão nhân khô gầy không ra tay thì thôi, hễ ra tay thì chắc chắn sẽ giết đối phương, chưa từng có ai may mắn thoát khỏi.

Có lẽ Sở Mộ rất nhanh nhưng hắn chỉ có tu vi Nguyên Cực cảnh nhập môn, có thể giết Đồng Thiên Minh đã làm Kinh Vô Mệnh bất ngờ, gã biết không thể sánh bằng thực lực của hắn.

Nhưng Đồng Thiên Minh hay Kinh Vô Mệnh đều không có thực lực đẳng cấp Kiếm Tôn.

Về mặt lý luận thì thực lực đẳng cấp Kiếm Tôn phải có kiếm ý bảy thành, nhưng thật ra không chỉ là kiếm ý bảy thành, về mặt lĩnh ngộ áo nghĩa, nắm giữ kiếm kỹ cũng phải đến đẳng cấp nhất định mới được, không đơn giản như thế.

Lão nhân khô gầy như ảo ảnh xuyên qua đám đông, chớp mắt lướt qua nhiều người, như hồn ma xuất hiện sau lưng Sở Mộ, không một tiếng động.

Kiếm quang như vầng sáng nở rộ trong bóng tối, âm lạnh như nước, lạnh lẽo như sương.

Sát khí như tơ quấn quanh cổ Sở Mộ làm hắn kinh dị.

Tốc độ của lão nhân khô gầy quá nhanh, không tiếng động, cực kỳ quỷ dị khó thể đề phòng, điều này nằm ngoài dự đoán của Sở Mộ.

Chỉ khoảnh khắc Sở Mộ đã làm ra phản ứng, Bát Diện Thiên Hoang kiếm quay về, đường kiếm như chặt đứt bầu trời.

Kiếm quang của lão nhân khô gầy tan nát biến mất quỷ dị xuất hiện ở hướng khác rạch cổ Sở Mộ.

Quá nhanh, mau tới mức vượt qua cực hạn phản ứng của Sở Mộ.

Tiếng cười quỷ dị của lão nhân khô gầy truyền vào lỗ tai Sở Mộ:

- Ha ha ha! Chết đi!

Một kiếm tất sát, không thể né tránh. Dù Sở Mộ có lĩnh vực kiếm thuật, dù hắn tham ngộ ba mươi loại kiếm đạo cũng không thể thay đổi tình huống lúc này. Nhưng Sở Mộ càng rõ ràng nhận biết khuyết điểm của mình, biết đối phương cường đại.

Đây là một Kiếm Giả đỉnh Kiếm Tôn.

Nhưng Sở Mộ gặp nguy không sợ, dù hắn không thể tránh thoát đường kiếm này.

Một tiếng quát tràn ngập uy nghiệp vang lên:

- Cút!

Thanh âm không lớn nhưng có khí thế thiên lôi ầm ầm nổ vang trong tại lão nhân khô gầy, làm lão chóng mặt đầu nhức nhối như bị kiếm đâm vào não.

Kiếm quang âm lạnh chém Sở Mộ bỗng vỡ vụn như chưa từng xuất hiện, lão nhân khô gầy bay ngược ra mấy chục thước, trượt dài hơn mười thước kéo một khe rãnh dưới đất, lão té xuống đất, mặt vàng như giấy không nhúc nhích, hơi thở mong manh.

Biến cố đột ngột làm Kinh Vô Mệnh biến sắc, mặt tái nhợt vội bay hướng lão nhân khô gầy. Trạng thái của lão nhân khô gầy làm Kinh Vô Mệnh hơi luống cuống, gã vội lấy đan dược ra nhét vào miệng lão.

Đám Kiếm Giả vây công Sở Mộ đều ngừng lại, tản ra, biểu tình kinh sợ nhìn Tu La Kiếm Vương đến bên cạnh hắn từ bao giờ.

Bọn họ mới nhận ra đây là một cường giả, cường giả khủng bố, tuyệt đối mạnh hơn Sở Mộ gấp vô số lần, nhưng lúc trước bọn họ đã bỏ qua cường giả này.

Từng xác chết ngã dưới đất, mỗi cái xác có một điểm chung là vết thương nằm ở cổ, hoặc giữa trán, hoặc trái tim, tất cả đều là một kiếm trí mạng.

Đám Kiếm Giả sống sót ớn lạnh, nếu bọn họ không nhớ lầm thì những người này đều chết dưới kiếm của Sở Mộ.

Tức là trong thời gian ngắn Sở Mộ giết hai mươi mấy Kiếm Giả, tất cả đều là một kiếm trí mạng.

Nếu trong di tích Kiếm Thánh, kiếm nguyên và kiếm ý, lực lượng áo nghĩa bị giam cầm, chỉ có thể dựa vào sức mạnh cơ thể, kiếm thuật quyết sinh tử thì ở bên ngoài tùy ý dùng thực lực tổng hợp, tung ra các thủ đoạn, vậy mà bị Sở Mộ diệt gọn hết.

Chẳng lẽ đây là ích lợi khi có được truyền thừa của Thiên Long Kiếm Thánh sao?

Đám người con sống lòng hừng hực lửa, ánh mắt đầy tham lam nhìn Sở Mộ.

Nếu... nếu bọn họ cũng được truyền thừa của Kiếm Thánh thì phải chăng cũng trở nên lợi hại như vậy? Với tu vi Nguyên Cực cảnh nhập môn giết Nguyên Cực cảnh đại thành như giết chó giết gà, cũng có thể giết Nguyên Cực cảnh viên mãn?

- Sở Mộ, lập tức giao truyền thừa Kiếm Thánh ra, nếu không ngươi sẽ chết không có chỗ chôn!

- Sở Mộ, ngươi giết thiếu chủ và nhiều trưởng lão của Đồng gia chúng ta, từ nay Đồng gia không đội trời chung với ngươi, trừ phi ngươi giao ra truyền thừa Kiếm Thánh, không thì không chết không ngừng!

- Sở Mộ, lập tức giao truyền thừa Kiếm Thánh ra, nếu không... !

Đủ loại uy hiếp, từng tiếng quát tháo.

Sở Mộ cười khẩy nói:

- Trước không nói ta có được truyền thừa không, dù ta có đi nữa thì tại sao phải đưa cho các ngươi?

Không đợi đám người tức giận, Sở Mộ lại hỏi:

- Chỉ có một truyền thừa, dù ta đồng ý giao ra nhưng đưa cho ai?

Một trưởng lão Kinh gia nói:

- Đương nhiên là Kinh gia ta!

*****

Trưởng lão Đồng gia may mắn sống sót không yếu thế:

- Nhảm nhí, tất nhiên là Đồng gia ta!

- Nên để Dương gia ta lấy truyền thừa Kiếm Thánh là thích hợp nhất.

Một Kiếm Giả cao giọng nói:

- Các vị tuyệt đối đừng để mắc mưu, Sở Mộ ý đồ độc ác đang muốn chúng ta nội chiến!

Kiếm Giả kia vẻ mặt đắc ý nhìn Sở Mộ, ánh mắt như đang nói 'đó, ta nhìn thấu âm mưu của ngươi rồi. '

- Đúng thế, không thể mắc mưu, chúng ta phải hợp tác lấy truyền thừa Kiếm Thánh trước đã, sau đó mới thảo luận nó thuộc về ai.

Tu La Kiếm Vương lạnh lùng nhìn tất cả như đang xem hài kịch, đáy mắt tràn ngập coi rẻ.

Tu La Kiếm Vương mở miệng nói:

- Truyền thừa của Kiếm Thánh sao có thể cho đám ô hợp các ngươi. Toàn bộ cút đi, nếu không thì giết không tha!

Ánh mắt Tu La Kiếm Vương sắc bén như lưỡi kiếm vụt qua, làm mọi người cảm giác da thịt đau nhói như bị mũi kiếm cắt trúng, ai nấy cúi đầu né tránh không dám nhìn thẳng vào mắt gã.

Một lúc lâu sau, trưởng lão Kinh gia cắn răng kiên cường phản bác:

- Các hạ là ai? Quá bá đạo rồi!

Tu La Kiếm Vương liếc trưởng lão Kinh gia, lạnh nhạt nói:

- Ta là Tu La Kiếm Vương Tu La Kiếm Tông, muốn truyền thừa Kiếm Thánh thì đến tìm ta.

Trưởng lão Kinh gia cảm giác như bị kiếm quang đâm thủng người, cực kỳ đau đớn, tinh thần hoảng hốt, não đau nhức.

Trưởng lão Kinh gia cảm giác như rơi vào địa ngục Tu La, vô số giết chóc, vô số oan hồn xâm nhập nhào lên linh hồn gã, điên cuồng gặm cắn.

Trưởng lão Kinh gia gào thét, hai tay ôm đầu ngã xuống đất, điên cuồng giãy dụa lăn lộn, đập đầu xuống đất mạnh đến nỗi đất lún, máu chảy ra. Bộ dạng thê thảm khiến người nhìn rợn tóc gáy, run cầm cập.

- Kiếm... Kiếm Vương!

- Tu La Kiếm Tông!

Ai nấy tim đập nhanh suýt nhảy lên cổ họng, chặn họng, đè khí quản nghẹt thở.

Tu La Kiếm Tông, một trong mười tông môn kiếm đạo, toàn bộ gia tộc phủ Tử Thiên cộng lại cũng không đấu nổi với một trong mười tông môn kiếm đạo, vì họ thiếu Kiếm Giả đỉnh cao, ví dụ như... Kiếm Vương!

Dù là gia tộc mạnh nhất phủ Tử Thiên, Kinh gia thì trong tộc mới chỉ có một vị Kiếm Vương tọa trấn, so sánh với Kiếm Vương của mười tông môn kiếm đạo chênh lệch quá rõ ràng.

Quan trọng nhất là người tự xưng Kiếm Vương này có danh hiệu Tu La.

Tu La Kiếm Tông, Tu La Kiếm Vương, đây là biểu thị thân phận của gã không tầm thường trong Tu La Kiếm Tông.

Thân Đồ gia thì khác, bọn họ vui sướng từ tận đáy lòng.

Tu La Kiếm Vương đã lên tiếng thì bọn họ không dám ở lại nữa, nhìn trưởng lão Kinh gia đau đớn vùng vẫy làm bọn họ thấy sợ.

Huống chi ngẫm lại có mặt Tu La Kiếm Vương thì Sở Mộ không có lý nào được truyền thừa của Thiên Long Kiếm Thánh, nên là Tu La Kiếm Vương lấy truyền thừa mới đúng.

Bọn họ không có hy vọng giành truyền thừa Kiếm Thánh từ tay Tu La Kiếm Vương, nhưng Sở Mộ đã giết nhiều người của họ, là thù không đội trời chung, không thể buông bỏ.

Về sau chắc chắn bọn họ sẽ trả thù.

Rất nhanh, người mỗi gia tộc phủ Tử Thiên lần lượt rời đi, mang theo xác Kiếm Giả của gia tộc mình, cuối cùng chỉ còn người Thân Đồ gia ở lại.

Người Thân Đồ gia cực kỳ cung kính hành kiếm lễ với Tu La Kiếm Vương:

- Kính chào tiền bối!

Bọn họ không bao giờ ngờ rằng sau lưng Sở Mộ có một Kiếm Vương đứng, còn không phải là Kiếm Vương bình thường.

Tu La Kiếm Vương chỉ nói:

- Các ngươi rất tốt.

Mấy chữ ngắn ngủi khiến người Thân Đồ gia vô cùng vinh hạnh.

Thân Đồ Cuồng Sa là chủ một gia tộc, dù lòng kích động nhưng không biểu hiện ra ngoài, nhìn hướng Sở Mộ, quan tâm hỏi:

- Sở trưởng lão có sao không?

Sở Mộ mỉm cười nói:

- Không sao, đa tạ gia chủ và các vị trưởng lão, Thân Đồ huynh đã ủng hộ.

- Ngươi là trưởng lão khách khanh của Thân Đồ gia, chúng ta nên làm như vậy.

Thân Đồ Cuồng Sa nói:

- Tóm lại lần này tuy không được truyền thừa Kiếm Thánh nhưng trong di tích Kiếm Thánh chúng ta vẫn được đến nhiều báu vật, đủ để lớn mạnh gia tộc.

Đại trưởng lão Thân Đồ gia biểu tình lạnh băng, đằng đằng sát khí nói:

- Đúng thế! Còn một chuyện rất quan trọng là Phàn gia và Long gia dám bắt tay nhau trong Thiên Long kiếm điện muốn giết chúng ta, lần này phải nhổ tận gốc Phàn gia, Long gia!

Mấy trưởng lão Thân Đồ gia khác cũng tức giận nói:

- Đúng vậy!

Cơn bão tố giết chóc sắp nổi lên.

- Toàn diện chú ý hướng đi của Sở Mộ, có tin tức lập tức báo lên ngay.

- Ghi lại mỗi tiếng nói hành động của Sở Mộ!

- Giám thị, phải giám thị Sở Mộ!

Kiếm Giả của mỗi gia tộc sau khi quay về liền báo lên trên, các loại mệnh lệnh phái xuống, nhiều người tràn vào quận Kim Sa, ẩn núp tìm hiểu tin tức, giám thị hướng đi của Sở Mộ.

***

Sở Mộ và đám người Thân Đồ gia tộc nhanh chóng rời khỏi Tam U cốc quay về quận Kim Sa. Sau đó Sở Mộ rời khỏi Thân Đồ gia tộc trở về Lý gia. Các cao tầng Thân Đồ gia tổ chức cuộc họp, chuẩn bị hành động.

Sở Mộ không hứng thú tham gia hành động tiêu diệt Phàn gia, Long gia, bằng vào thực lực của Thân Đồ gia và đánh lén bất ngờ đủ diệt hai nhà đó.

Dù sao Phàn gia chủ, Long gia chủ và mấy trưởng lão đều chết trong di tích Kiếm Thánh, thực lực tổng thể giảm mạnh.

Sở Mộ không biết rằng mấy tháng trước lúc gia chủ Phàn gia, Long gia chết, người Thân Đồ gia vừa rời khỏi di tích Kiếm Thánh liền sắp xếp hết rồi. Thừa dịp hai gia tộc hơi hỗn loạn đã xếp người vào trong hai gia tộc, khi đó nội ứng ngoại hợp dư sức hủy diệt hai gia tộc.

Hiện tại Lý gia khác với mấy tháng trước, cảm giác rực rỡ hẳn lên.

Xem ra Sở Mộ giết Long Nhất cho Lý gia kiếm mớ Linh Thạch khiến thực lực tổng thể của họ lên một bậc thang.

Sở Mộ trở về, toàn Lý gia rất vui vẻ, nhưng bọn họ không biết thật ra hắn đã đi di tích Kiếm Thánh.

Trong Biệt Sơn viện, Sở Mộ nghỉ ngơi một lúc.

Tu La Kiếm Vương hỏi:

- Tiếp theo ngươi định làm gì?

Kế hoạch ban đầu là Sở Mộ mang thể thần hồn của Tu La Kiếm Vương đi Tu La kiếm tông, gã sẽ đúc lại cơ thể trong Tu La kiếm tông. Nhưng kế hoạch không theo kịp biến đổi, nơi này xuất hiện di tích Kiếm Thánh khiến Tu La Kiếm Vương có Hoàng Tuyền Thiên Tinh.

Báu vật như Hoàng Tuyền Thiên Tinh dù Tu La kiếm tông muốn lấy ra cũng khó có được.

Sở Mộ nói:

- Chắc Tiêu sư huynh cũng lên Nguyên Cực cảnh rồi, đã tới lúc tìm Táng Thiên Kiếm Môn tính sổ.

Tu La Kiếm Vương gật đầu nói:

- Chấm dứt việc Táng Thiên Kiếm Môn rồi ta sẽ nhận Tiêu Thiên Phong làm đồ đệ, mang hắn quay về Tu La kiếm tông, ngươi thì sao?

Sở Mộ đáp:

- Chờ lúc đó hãy tính.

Ban đêm, gió lạnh yên tĩnh, đêm giết người.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2308)