Vay nóng Homecredit

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0055

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0055: Bế quan nửa tháng phá bát đoạn
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Lazada


Thẳng giống như kiếm, sắc bén giống như kiếm, cứng cỏi giống như kiếm vậy, tiến thẳng không lùi, thân hình trở nên cao lớn vô hạn!

- Sở sư huynh đang tu luyện cái gì vậy?

Lý Vi không cách nào khống chế được thân thể của mình, run lên khe khẽ. Thậm chí hai tay hai chân giống như nhũn ra, gần như muốn quỳ xuống, thiếu chút nữa hít thở không thông. Khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng trắng bệch ra, vội vàng lui xuống cầu thang, chờ một lát, lại lui về tầng một, mới thở dốc từng hơi, dựa ở trên tường, toàn thân vô lực.

Bất tri bất giác, Sở Mộ đã lĩnh ngộ được được một chút da lông của kiếm thế.

...

- Thanh Lan Kiếm Phái càng lúc càng lớn lối.

Lăng Phong Chưởng Viện trầm ngâm, trong mắt có tia sáng kỳ dị lưu chuyển.

- Đúng vậy. Lúc đó, nếu không có Sở Mộ xuất hiện, chỉ sợ ba viện chúng ta cũng bị quét ngang, danh tiếng tổn thất lớn, càng trợ giúp cho Thanh Lan Kiếm Phái thêm kiêu ngạo ngang ngược.

Lâm trưởng lão trầm giọng nói. Thời điểm nói đến Sở Mộ lúc, thần thái trên mặt phấn chấn, cực kỳ thoả mãn. Chợt hắn lại cảm thấy có chút tiếc nuối. Thiên tài như vậy lại không có cách nào thu làm đệ tử, quả nhiên là một chuyện hối hận vô cùng.

- Hơn nữa, Diệu Nhật tên vô sỉ kia lại còn lộ liễu muốn đào đi Sở Mộ, tuyên bố ở trong vòng năm năm, sẽ bồi dưỡng Sở Mộ thành cao thủ hóa khí cảnh.

Lâm trưởng lão nghĩ tới đây, cảm thấy tức giận bất bình:

- Chưởng viện, theo ta thấy, chúng ta không bằng lấy ra một phần đan dược cho Sở Mộ, để tu vi của Sở Mộ mau chóng tăng lên.

- Một kiếm giả cường đại chân chính, tuy rằng cần một ít ngoại lực giúp đỡ, nhưng loại ngoại lực này vẫn phải do mình tranh thủ.

Lăng Phong Chưởng Viện bình tĩnh nói. Trừ hắn ra, không có người nào khác biết, Sở Mộ đã lĩnh ngộ ý cảnh của gió. Cũng không người nào biết, mức độ coi trọng của hắn đối với Sở Mộ.

Ngược lại không phải là Lăng Phong Chưởng Viện hiếm lạ những đan dược kia. Chủ yếu nhất chính là, Lăng Phong Chưởng Viện hi vọng Sở Mộ thông qua năng lực của mình, đi thu được. Đây là con đường mà mỗi kiếm giả ưu tú nhất định phải trải qua.

- Ừ, tu vi của Sở Mộ hiện tại là thất đoạn hậu kỳ. Có người nói hắn trấn thủ ở đài đấu kiếm đủ một tháng. Chắc hẳn, hắn đã có một viên Luyện Khí Hoàn cuối cùng. Sau khi dùng xong, hắn có thể đạt được thất đoạn đỉnh phong.

Lâm trưởng lão gật đầu, nói:

- Tiếp theo, hắn sẽ phải củng cố tu vi trước, lại chạy nước rút phá bát đoạn.

- Ừ, thoáng cái đột phá đến bát đoạn. Dựa vào trình độ kiếm thuật của hắn, đủ để đánh bại cửu đoạn sơ kỳ, hoàn toàn có thể chống lại cửu đoạn trung kỳ thậm chí hậu kỳ. Hắn đã có tư cách tham gia Thanh Phong Đấu Kiếm tổ chức vào mấy tháng sau.

Lăng Phong Chưởng Viện gật đầu, trên mặt lộ ra một thần sắc mong đợi.

- Đúng vậy. Nội môn ba viện, chẳng bao giờ bộc lộ tài năng ở trên Thanh Phong Đấu Kiếm. Lần này, phải trông cậy vào Sở Mộ.

Trong mắt Lâm trưởng lão càng lộ ra vẻ đặc biệt mong chờ.

...

Nhoáng lên, năm ngày trôi qua.

- Tu vi kiếm khí thất đoạn đỉnh phong. Ta đã hoàn toàn củng cố xong. Di chứng do dùng đan dược mang đến trên cơ bản cũng đã loại trừ. Bây giờ là thời gian bứt phá vào bát đoạn.

Ngồi ở trên ban công, trước mặt là mặt trời mới lên, Sở Mộ thở ra một hơi, bắn ra mấy mét, giống như kiếm vậy.

Ngày thứ sáu... kiếm khí thất đoạn đỉnh phong vận chuyển ở trong người đại chu thiên, bắt đầu nhảy vào một kinh mạch hoàn toàn mới, thoáng chốc đã đả thông kinh mạch này.

Sau khi đả thông này kinh mạch, tu vi kiếm khí cũng có thể đột phá đến bát đoạn.

Ngày thứ bảy... Kinh mạch đả thông một phần ba.

Ngày thứ tám... Kinh mạch đả thông một phần hai.

Ngày thứ chín... Kinh mạch đả thông ba phần năm.

Ngày thứ mười... Ngày thứ mười một...

Sau một ngày, hiệu suất đả thông càng ngày càng thấp. Độ khó cũng càng lúc càng cao.

Hai mắt Sở Mộ nhắm nghiền, ngưng thần, hết sức chăm chú. Trong lòng không có bất kỳ ý tưởng gì khác, chỉ không ngừng khống chế kiếm khí, lần lượt trùng kích. Thất bại, lại trùng kích... tuần hoàn nhiều lần như vậy.

Ngày thứ mười hai... Ngày thứ mười ba... Ngày thứ mười bốn... Ngày thứ mười lăm...

- Chỉ còn lại có một chút bế tắc. Cố gắng lấy lại tinh thần, phá tan ngăn cản cuối cùng.

Sở Mộ vận chuyển kiếm khí ba đại chu thiên, sau khi ép thế phát động kình lực, lấy tinh thần, giống như dòng nước lũ phá tan sườn núi vậy, hoặc như là sấm sét xé rách bầu trời, Sở Mộ đều cảm giác được kiếm khí cường đại ở trong kinh mạch này trùng kích, mơ hồ đau đớn.

- Phá!

Giống như tiếng sấm sét nổ vang, Sở Mộ chỉ cảm thấy kinh mạch dường như nổ nát vụn, đau nhức vô cùng. Một giây sau, lại bị một cảm giác sung sướng giống như nước thủy triều nhấn chìm. Kiếm khí vận chuyển không tự chủ được lại tăng nhanh, cọ rửa, phát ra âm thanh giống như sông dài cuồn cuộn vậy.

Kiếm khí bát đoạn, đã đạt được!

Vẫn là bóng tối trước bình mình, trời lạnh lẽo hơn trước kia. Cây cỏ bên hồ nước, sau tảng đá kết một tầng sương trắng mỏng manh. Lúc này, trời đã vào đầu mùa đông.

Không khí vô cùng tươi mát, còn có một chút lạnh lẽo. Sở Mộ hít sâu một hơi. Hơi lạnh như băng từ mũi tiến thẳng vào phổi. Hắn cảm thấy tinh thần phấn chấn, vô cùng tỉnh táo.

Đi tới trong sân thượng, giãn gân giãn cốt, tiếp đó ngồi xếp bằng xuống, Sở Mộ bắt đầu một ngày tu luyện mới.

Trung Nguyên Kiếm Khí Quyết!

Kiếm khí vận chuyển, nhất thời, giống như một con sông chảy, vận hành ở trong kinh mạch, so với ngày hôm qua lại càng nhiều hơn.

Kiếm khí của kiếm khí cảnh bát đoạn, so với thất đoạn đã xuất hiện nhiều hơn gấp đôi, độ tinh thuần cũng hơn gấp đôi. Chủ yếu nhất là, kiếm khí cảnh bát đoạn có thể phóng kiếm khí ra ngoài mười thước xa. Mặt khác, Trung Nguyên Kiếm Khí Quyết cũng luyện đến tầng thứ tư.

Sau khi vận chuyển xong hai mươi bốn đại chu thiên, tu vi của Sở Mộ lại được củng cố. Hắn tiện tay chỉ ra một cái.

Vèo một tiếng đầy sắc bén. Một đạo kiếm khí màu trắng nhạt phá không bắn nhanh, trong chớp mắt trực tiếp xuyên qua mười thước, mới tiêu tan.

- Kiếm khí bát đoạn phóng ra ngoài, cùng ngoại kiếm khí có hiệu quả tốt như nhau. Sau này, ta có thể đem ngoại kiếm khí vào trong đó, khiến người ta khó có thể cảm thấy được.

Sở Mộ lẩm bẩm nói:

- Chờ sau khi tu luyện xong bí pháp kiếm khí hộ thể tầng thứ hai, trước luyện kiếm thuật, lại củng cố tu vi kiếm khí vài ngày, mới tiếp tục đi tới đài đấu kiếm.

Trải qua một tháng khổ luyện, phạm vi khống chế ngoại kiếm khí của Sở Mộ đã đạt được bốn thước. Tu luyện bí pháp kiếm khí hộ thể càng có hiệu quả hơn.

Ngoại kiếm khí ở dưới sự khống chế của Sở Mộ, nhanh chóng lưu chuyển ở trên da, giống như một dòng suối vô hình nhìn không thấy, hết lần này tới lần khác rèn luyện, làm cho kiếm khí hộ thể vô hình càng lúc càng mạnh.

Luyện lại luyện. Đột nhiên, ngoại kiếm khí không bị khống chế tăng nhanh sự lưu chuyển. Sau mấy lần dừng lại, tự nhiên tiêu tan. : Sói Già


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-2308)