Vay nóng Homecredit

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0557

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0557: Lực công kích kinh người
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Shopee


Không bao lâu sau, năm người Sở Mộ tiến vào cửa chính tòa thành này, tường thành khoảng chừng ba trăm trượng. Giống như một vật cực lớn. Nhưng mà chỉ cần hơi suy nghĩ một chút cũng có thể hiểu được, Man Hoang cự thú sinh tồn trong Man Hoang cổ vực này lớn ra sao. Có một ít Man Hoang cự thú thậm chí đạt tới ngàn trượng, bởi vậy tường thành cao tới ba trăm trượng kỳ thực cũng không coi vào đâu.

Sở Mộ nhạy cảm phát hiện ra được, trên tường thành này có vô số lực lượng Phong cấm chấn động, vô cùng nhỏ, ở trạng thái không mở. Một khi mở, sẽ tuôn ra uy lực đáng sợ.

Mục đích của tường thành là chống lại đại bộ phận Man Hoang cự thú. Phong cấm từ trên xuống dưới thì tăng cường cường độ cho tường thành, khiến cho nó tăng lên gấp mười lần, thậm chí là mấy chục lần. Rất dễ chống lại Man Hoang cự thú.

Cửa thành cao chừng ba mươi trượng, không có kiếm vệ gác. Bên cạnh có một cái bàn, sau bàn có một cái ghế, bên trên có một lão giả đang ngồi đó.

Sở Mộ nhìn thấy, phàm là Kiếm giả đi vào trong cửa thành đều lấy ra một khối kiếm lệnh, màu sắc khác nhau. Như vậy mới có thể đi qua cửa thành, tiến vào trong thành. Cũng có Kiếm giả đi tới trước bàn, lấy ra linh thạch đưa cho lão giả kia, mua kiếm lệnh nhập thành.

- Sở huynh đệ, kiếm lệnh vào thành mua tại chỗ Lâm lão.

Triệu Khai Minh nói, mang theo Sở Mộ tiến về phía lão giả này.

- Mua kiếm lệnh nhập thành cấp bậc gì?

Lão giả này trực tiếp mở miệng hỏi.

- Thanh đồng.

Sở Mộ một mặt trả lời một mặt lấy ra một rương linh thạch, vừa vặn là một vạn khối linh thạch thượng phẩm. Hắn thu được một khối kiếm lệnh nhập thành màu vàng xanh nhạt.

Ở cửa thành Man Hoang thánh thành có một tầng phong cấm vô hình, mà kiếm lệnh nhập thành giống như là giấy thông hành qua phong cấm. Không có kiếm lệnh nhập thành cho dù đi tới cũng sẽ bị phong cấm ngăn cản ở bên ngoài.

Đương nhiên tầng phong cấm này cũng có thể phá vỡ. Chỉ là phải trả một cái giá lớn là đối mặt với Thánh kiếm vệ. Khả năng bị trục xuất cũng có, cũng có thể bị giết chết tại chỗ. Ai cũng không muốn vì tiết kiệm một lượng linh thạch thượng phẩm như vậy mà đi mạo hiểm.

Sở Mộ và đám người Triệu Khai Minh vừa mới tiến vào thành đã nhìn thấy phía trước có một người đi tới. Thân thể thẳng tắp, vẻ mặt lãnh ngạo, dường như có cảm giác không hợp nhau với Kiếm giả chung quanh, giống như bản thân mình là tồn tại nhất đẳng.

Vẻ mặt Triệu Khai MInh khẽ đổi, vội vàng kéo Sở Mộ tránh vào trong góc, dường như nhường đường cho Kiếm giả kia.

- Vị đại nhân kia ngực trái đeo một khối kiếm lệnh, đó là tiêu chí của kiếm thú.

Không đợi Sở Mộ hỏi, Triệu Khai Minh giải thích:

- Trong Man Hoang cổ vực, địa vị của kiếm thú rất cao, Kiếm giả cũng phải nhường đường, gọi là đại nhân, nếu không sẽ là bất kính.

Sở Mộ nghe vậy thoáng cười, kiếm thú này quả thực có rất nhiều chỗ tốt.

Cái gì mà nhường đường cho đại nhân, hắn không quan tâm. Thứ duy nhất khiến cho hắn động tâm chính là có thể tiến vào vạn sát trận, ngộ đạo tháp... Có được tư cách tu luyện ở những nơi này.

- ĐÚng rồi, Sở huynh đệ, ta thấy ngươi một kiếm miểu sát Man Hoang Bạo Long Toái Cương cấp, lực công kích vô cùng cường đại, không biết có hứng thú đi kiểm tra một chút hay không?

Triệu Khai Minh suy nghĩ một hồi rồi lập tức nói với Sở Mộ. Hắn lại nhìn về phía ba Kiếm giả còn lại:

- Ba người các ngươi trước tiên trở về Liệp Thú đonà đi. Nếu như đoàn trưởng có hỏi, nói ta mang Sở huynh đệ đi khảo thí lực công kích.

- Khảo thí lực công kích?

Sở Mộ kinh ngạc, tiếp đó gật đầu. Loại chuyện này hắn cũng có chút hứng thú.

- Vậy thì đi theo ta. Kiếm bia khảo thí lực công kích ở ngay quảng trường ngoài Kiếm thú phủ.

Triệu Khai Minh cười cười, vô cùng tích cực dẫn đường cho Sở Mộ.

Sở Mộ có thể cảm giác được, thái độ của Triệu Khai Minh rõ ràng có thay đổi rất nhỏ. Hắn biết rõ nguyên nhân bên trong, ít nhiều cũng có chút suy đoán ra. Bất quá Sở Mộ không quan tâm, hắn có nguyên tắc và kiên trì của riêng mình.

Man Hoang thánh thành không quá lớn cũng không quá nhỏ. Hai người nhanh chóng bước đi, dùng nửa canh giờ mới tới quảng trường ngoài Kiếm Thú phủ. Quảng trường này có diện tích rất lướn. Ít nhất gấp mười lần sân bóng ở địa cầu. Chỗ chính giữa có một khối kiếm bia màu trắng, độ cao đạt tới trăm trượng, vô cùng rõ ràng.

Chung quanh kiếm bia có một lượng lớn Kiếm giả tụ tập, tối thiểu có hơn một ngàn. Phân bố lẻ tẻ, vụn vặt. Ánh mắt bọn hắn đều tập trung vào khối kiếm bia màu trắng cao trăm trượng kia.

Lúc này đối diện với kiếm bia có một Kiếm giả trung niên, vẻ mặt lạnh nhạt. Kiếm nguyên toàn thân vận chuyển, tràn ra từng đợt kiếm khí chấn động mạnh mẽ. Tay phải nắm chặt trường kiếm, trên thân kiếm có thể nhìn thấy kiếm nguyên như nước đang lưu chuyển, vô cùng rõ ràng.

Kiếm giả bốn phía liên tục ngừn tghở.

Sở Mộ và Triệu Khai Minh đi tới, chen vào trong đám người, nhìn Kiếm giả kia.

Quát khẽ một tiếng, Kiếm giả áo đen này vung kiếm chém ra. Thoáng chốc, một đạo kiếm quang màu xanh da trời như là gợn sóng mạnh mẽ rít gào, phảng phất như thủy triều lên.

Phanh một tiếng, đạo kiếm quang giống như giống như gợn sóng màu xanh da trời đánh vào trên kiếm bia màu trắng. Kiếm bia màu trắng giống như một ngọn núi đứng sừng sững bất động. Kiếm quang giống như gợn sóng màu xanh da trời lập tức bị nghiền nát. Trong nháy mắt khi kiếm quang màu xanh da trời bị nghiền nát, từ phía dưới kiếm bia màu trắng có quang mang màu hồng vọt lên, hấp dẫn ánh mắt của toàn bộ kiếm giả.

Sở Mộ thì chú ý, trên kiếm bia màu trắng có những vạch rõ ràng.

Trong nháy mắt quang mang màu hồng kia vọt tới vạch thứ ba mươi, tốc độ bỗng nhiên hạ thấp. Chậm rãi vọt lên bên trên, mãi tới vạch thứ ba mươi ba mới hơi lắc lư rồi dừng lại, không động đậy.

Quang mang màu đỏ chói mắt duy trì ước chừng ba tức rồi nhanh chóng tụt xuống, trong nháy mắt chui vào đáy kiếm bia màu trắng rồi biến mất không thấy gì nữa.

- Cường độ lực công kích ba mươi ba, so với tháng trước tăng lên một cấp độ.

Kiếm giả áo đen kia có chút không cam lòng, nhưng mà một kiếm này đã là một kiếm mạnh nhất của hắn. Cho dù không cam lòng cũng không thể nào tránh được.

- Sở huynh đệ, khối kiếm bia màu trắng này chính là kiếm bia sử dụng để khảo thí lực công kích. Có một trăm vạch, nếu như lực công kích đạt tới một trăm vạch, quang mang màu đỏ sẽ chuyển thành màu tím, lại một lần nữa tính độ như lúc này.

*****

Triệu Khai Minh ở bên cạnh thấp giọng giải thích, ngữ khí trở nên có chút hưng phấn và sợ hãi, còn có chút thán phục:

- Kiếm bia chỉ có thể khảo thí công kích của cường giả dưới cấp bậc Kiếm Vương. Chỉ có hai loại màu sắc đỏ và tím. Bất quá Kiếm giả có thể được đánh giá cường độ công kích tới quang mang màu tím tương đối ít. Ít nhất phải có lực công kích cấp bậc Kiếm tôn mới có thể. Trước mặt, ghi chép cao nhất trong kiếm bia khảo thí lực công kích ở Man Hoang thánh thành này thuộc về Tô Hạo cát đại nhân. Tô Hạo Cát đại nhân đánh ra tử sắc chín mươi ba vạch. Đại nhân đại tới tử sắc ngoài chín mươi vạch còn có sáu người nữa.

So với Triệu Khai Minh sợ hãi thán phục, Sở Mộ không có bao nhiêu cảm giác. Bởi vì hắn cũng không rõ ràng lắm, hồng sắc và tử sắc rốt cuộc khác biệt tới bao nhiêu. Cho nên chỉ có thể tự mình nhận thức một phen, sau đó mới có thể biết rõ được.

Kiếm bia khảo htis lực công kích không cần phải tốn chút linh thạch nào. Bởi vậy nơi này thường xuyên tụ tập rất nhiều Kiếm giả, dù sao không cần phải trả giá, công kích một hai lần, nhìn xem lực công kích của mình có chút tiến bộ nào hay không.

Thoáng cái lại có người tiếp tục đi lên, bắt đầu xuất kiếm công kích.

Trên cơ bản, Kiếm giả xuất kiếm đều trực tiếp thi triển kiếm kỹ, hơn nữa thường thường sẽ là kiếm kỹ sở trường nhất để công kích. Nhưng mà hơn mười Kiếm giả xông lên, lực công kích cũng không vượt quá sáu mươi vạch.

- Ta cũng tới kiểm tra một chút.

Triệu Khai Minh cảm thấy mình có chút nhiệt huyết sôi trào, không khỏi đi ra ngoài:

- lần khảo thí trước cho tới bây giờ đã qua ba tháng. Không biết có thể tăng lên tới bao nhiêu vạch.

Triệu Khai Minh chậm rãi rút kiếm ra, một thân khí thế liên tiếp kéo lên, sắc bén, lạnh lẽo vô cùng. Vẻ mặt vô cùng lạnh lẽo, phảng phất như trước mặt hắn có một đầu Man Hoang cự thú vậy.

Không có ai cảm thấy kỳ quái, bởi vì Kiếm giả sinh tồn trong Man Hoang cổ vực, sau một lúc trên cơ bản đều như vậy.

Khí thế trên người Triệu Khai Minh nahry lên tới đỉnh điểm, kiếm nguyên dưới kiếm khí bắt đầu vận chuyển, đột nhiên hắn khẽ quát một tiếng. Tay lập tức chém ra một kiếm, giống như muốn bổ Kiếm bia ra. Một đạo kiếm quang màu đỏ phá không bắn ra.

Oanh một tiếng, kiếm quang màu đỏ nghiền nát, một đạo quang mang màu đỏ từ dưới kiếm bia nhanh chóng xông lên, trong nháy mắt vượt qua ba mươi vạch, tiếp tục đi lên trên. Sau khi đạt tới bốn mươi vạch, tốc độ bỗng nhiên hạ thấp. Cuối cùng dừng lại giữa bốn mươi bốn vạch và bốn mươi lăm vạch.

- So với ba tháng trước tăng lên hai vạch.

Triệu Khai Minh thở dài nói.

Kiếm giả Nguyên cực cảnh, trong thời gian mấy tháng ngắn ngủi rát khó có thể tăng lên bao nhiêu thực lực, trừ phi là đạt được đại kỳ ngộ gì đó.

Loại tình huống như Triệu Khai Minh này có rất nhiều, bởi vậy cũng không có ai cười nhạo hắn, như vậy sẽ càng biểu hiện ra mình vô tri.

- Sở huynh đệ, ngươi đi khảo thí đi.

Triệu Khai Minh đi về phía Sở Mộ nói.

- Được.

Sở Mộ gật gật đầu, đi về phía khảo thí. /

Không thấy hắn súc thế thế nào, Bát Diện Thiên Hoang kiếm rời khỏi vỏ, một đạo Thiên Hoang kiếm nguyên lập tức ngưng tụ, hóa thành một đạo kiếm quang màu vàng nhạt bắn ra. Trong nháy mắt vượt qua mấy chục thước chém vào trên kiếm bia màu trắng.

Phanh một tiếng, Thiên Hoang kiếm nguyên nghiền nát, quang mang màu đỏ vọt lên trên kiếm bia, mười vạch.

Lập tức, đám Kiếm giả chung quanh vừa kịp phản ứng, nhìn về phía Sở Mộ, vẻ mặt khác nhau.

- Thực sự là lãng phí thời gian, không ngờ lại dùng công kích bình thường.

Có một ít Kiếm giả thầm nói.

- Thông qua khí tức chấn động phán đoán người này chỉ vẻn vẹn có tu vi kiếm nguyên Nguyên cực cảnh nhập môn đỉnh phong. Nhưng mà công kích bình thường lại đạt tới mười vạch, nói rõ công pháp người này tu luyện vô cùng bất phàm. Đây tuyệt đối là trên Thiên Cấp hạ phẩm.

Công kích bình thường của Kiếm giả Nguyên cực cảnh nhập môn đỉnh phong bình thường là năm vạch, đây chỉ là Kiếm giả tu luyện công pháp Địa cấp cực phẩm, công pháp càng tốt, kiếm nguyên càng mạnh, lực công kích tự nhiên cũng sẽ càng thêm cường hãn.

Mười vạch tương đương với công kích của Kiếm giả Nguyên cực cảnh tiểu thành đỉnh phong tu luyện công pháp Địa cấp cực phẩm, đây là dưới tình huống không sử dụng kiếm kỹ toàn lực công kích.

Mà tu vi của Sở Mộ chỉ là Nguyên cực cảnh nhập môn đỉnh phong, bởi vậy mới bị phán đoán công pháp tu luyện của Sở Mộ không bình thường.

- Có lẽ là lần đầu tiên khảo thí lực công kích, cho nên mới thử một phen.

Cũng có Kiếm giả tương đối thành thạo.

Sở Mộ lại lần nữa chém ra một kiếm, một đạo kiếm quang màu vàng nhạt lập tức phá không mà ra. Hai tay Triệu Khai Minh nắm chặt, vẻ mặt kích động. Hắn nhận ra, một kiếm này chính là một kiếm miểu sát đầu Man Hoang Bạo Long Toái cương cấp kia.

Triệu Khai Minh cũng rất muốn biết uy lực của một kiếm này rốt cuộc đạt tới cấp độ gì.

Tốc độ xuất kiếm của Sở Mộ quá nhanh, cơ hồ không có súc thế. Lúc đám Kiếm giả kịp phản ứng, đạo kiếm quang màu vàng nhạt kia đã đánh trúng kiếm bia màu trắng.

Một tiếng răng rắc vang lên, đạo kiếm quang màu vàng nhạt bị nghiền nát, từ dưới kiếm bia màu trắng kia lập tức có quang mang màu đỏ phun lên.

Trong nháy mắt quang mang màu đỏ vượt qua năm mươi vạch, trong nháy mắt lại xông qua sáu mươi vạch, tốc độ hơi hạ thấp, nhưng vẫn kéo lên trên.

Quang mang màu đỏ vượt qua bảy mươi vạch, tốc độ lần nữa hạ thấp một cấp độ, nhưng vẫn hướng lên trên như trước.

Vạch thứ tám mươi, tốc độ dâng lên của quang mang màu đỏ lần nữa hạ thấp, kéo lên trên vô cùng khó khăn.

Rốt cuộc quang mang màu đỏ dừng lại ở vị trí vạch thứ tám mươi tư.

- Tám mươi tư vạch.

- Công kích thật mạnh.

- Công kích của hắn đã đạt tới cấp độ của Kiếm giả Nguyên cực cảnh viên mãn.

Sau ba tức, quang mang màu đỏ rơi xuống, đám Kiếm giả lúc này mới kịp phản ứng, liên tục kinh hô. Nhất là bọn họ đêu biết, tu vi kiếm nguyên của Sở Mộ chỉ vẻn vẹn là Nguyên cực cảnh nhập môn đỉnh phong.

- Tám mươi bốn vạch.... Khó trách có thể chém giết Man Hoang Bạo Long Toái cương cấp.

Triệu Khai Minh thì thào lẩm bẩm.

Sở Mộ khẽ cau mày, tám mươi bốn vạch, ở trong mắt đám Kiếm giả kia mà nói đã là rất cao. Ít nhất hơn mười Kiếm giả khảo thí trước mắt không có đạt tới cấp độ này, nhưng mà bản thân Sở Mộ lại thấy vẫn còn chưa đủ.

Bất quá Sở Mộ cũng hiểu rõ tính cực hạn của Trảm Nguyệt, chỉ có thể ra theo Tê Liệt áo nghĩa mà ra tay. Tê Liệt áo nghĩa tăng lên, uy lực của Trảm Nguyệt cũng sẽ tăng lên theo.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2308)